Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1147
Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1147: Nghi ngờ của Lý Tuệ Ngữ
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
Căn số hai tầng ba của tòa nhà Ủy viên thường vụ Thành ủy Bình Nguyên, căn hộ lớn bốn phòng ngủ hai phòng khách, chỉ ở hai người, có vẻ khá lạnh lẽo.
Ban công rộng rãi thoáng mát, Hạ Cạnh Cường ngồi ở một chiếc ghế mâên lặng hút thuốc. Cách đó không xa, phía trước tòa nhà chính của Ủy viên thường vụ, chính là tòa nhà văn phòng cao lớn nguy nga của Ủy ban nhân dân thành phố Bình Nguyên.
Đây là ban công thông với phòng sách. Hạ Cạnh Cường vừa nãy đã ngồi bên bàn, viết tốc ký hơn một giờ, có lẽ cảm thấy hơi mệt một chút, nên đi ra ban công hút điếu thuốc, hít thở chút không khí bên ngoài, thay đổi đầu óc.
Một dáng người cao gầy thon thả, bưng một chén canh đi đến, nhẹ nhàng tới cạnh bàn, mắt thoáng nhìn về phía ban công nơi Hạ Cạnh Cường đang đứng, nhẹ giọng nói:
- Cạnh Cường, uống chút canh đi.
Đây là Lý Tuệ Ngữ, vợ của Hạ Cạnh Cường.
Lý Tuệ Ngữ xuất thân là nhà quan trong quân ngũ. Ông nội, cha, và các chú bác, đều là người có chức quyền trong quân đội. Lúc này, ông cụ nhà họ Lý với cấp bậc là phó Chủ tịch ủy ban quan đội trung ương, được đồng chí Tùy An Đông tín nhiệm. Bản thân Lý Tuệ Ngữ, cũng làm trong ban ngành chính phủ. Hôm trước từ Bắc Kinh tới đây nghỉ ngơi. Đứa con còn quá nhỏ để lại Bắc Kinh, nên giao cho bà ngoại trông giúp, không đưa tới Bình Nguyên.
Lý Tuệ Ngữ đến đây đã được hai ngày. Do Hạ Cạnh Cường cũng bề bộn nhiều việc, ban ngày cơ bản không có thời gian làm bạn với cô, buổi tối về cũng bộn bề nhiều việc. Sau khi xem xong chương trình tin tức, liền lập tức tiến vào phòng sách, bắt đầu ngồi vào bàn làm việc, viết báo cáo gì đó. Lý Tuệ Ngữ hỏi qua, Hạ Cạnh Cường nói là cần làm một bản tổng kết có liên quan đến một vài tình huống cải cách giáo dục và cải cách y tế ở thành phố Bình Nguyên.
Điểm này, trái lại Lý Tuệ có thể hiểu được. Năm nay, cải cách giáo dục và cải cách y tế, là đề tài chính trong chương trình hội nghị của Quốc vụ viện. Tuy rằng năm nay, công tác trọng điểm của chính phủ trung ương là tiến chính thức hành phân chế độ thuế trong cả nước. Vấn đề cải cách giáo dục và cải cách y tế tạm thời còn đang trong quá trình nghiên cứu và thảo luận, không có hình thành văn bản chính thức nào, chỉ thổi một chút gió xuống địa phương, nhưng một vài chính quyền địa phương đã ở thử tiến hành.
Sau khi cải cách mở cửa, công tác chính phủ là một loại “hình thức mới”. Bởi vì có rất nhiều công tác, trước kia đều không có sẵn kinh nghiệm để có thể tham khảo, chỉ có thể “Ném đá vượt sông”, thường thường sẽ xuất hiện tình hình “Lập pháp lạc hậu”. Chính sách mới, phải đợi sau khi các nơi trong cả nước đều bắt đầu phổ biến làm thử, căn cứ quá trình làm thử, tìm tòi đưa ra kinh nghiệm và vấn đề xuất hiện, mới có thể dựa vào đó mà tiến hành đưa ra văn kiện hoặc là pháp luật, pháp quy quy phạm có liên quan.
Sau khi Hạ Cạnh Cường đến nhận chức, liền lập tức quyết đoán bắt đầu tiến hành thử nghiệm cải cách, đối với việc cải cách giáo dục và cải cách y tế, có thể nói là đi đầu cả nước. Hơn hai năm chung sống với Hạ Cạnh Cường, Lý Tuệ Ngữ rất hiểu tính cách của chồng mình. Hạ Cạnh Cường bề ngoài nhã nhặn hòa khí, nho nhã lễ độ, nhưng bên trong lại vô cùng kiêu ngạo, cũng vô cùng cố chấp, đồng thời không thể tránh khỏi mang theo chút hăng hái của tuổi trẻ.
Trước kia khi còn công tác ở Việt Trung, bởi vì tổng thể thực lực kinh tế của Việt Trung, luôn đứng đầu ở các khu tỉnh thành tự trị trong cả nước, Hạ Cạnh Cường muốn làm thật tốt vài xây dựng kinh tế có quy mô, cũng muốn sớm có kết quả, tạo ra thành tích. Tuy nhiên cũng không thể tránh khỏi cùng các cán bộ thế lực ở địa phương nảy sinh sự bất đồng, tiến tới chuyển hóa thành những thế cờ kịch liệt nơi quan trường. Vận mệnh quan trường ở Việt Trung, cũng giống như phần lớn các khu, tỉnh trong cả nước, thế lực địa phương mạnh mẽ, cán bộ từ bên ngoài tới nếu muốn sống yên, biện pháp tốt nhất chính là nhanh chóng hòa nhập vào vòng tròn của cán bộ địa phương, hòa mình với bọn họ, để được cán bộ địa phương tiếp nhận là “Người một nhà”. Với tính cách Hạ Cạnh Cường lại ngoan cố không “vì năm đấu gạo” mà khom lưng..., Hơn nữa, dựa vào tấm biển lớn của Hạ gia, Hạ Cạnh Cường mạnh mẽ, cứng rắn, mặc dù có bề ngoài có nhã nhặn che dấu, nhưng ở khắp nơi đều thể hiện rõ ra.
Đấu tranh của Hạ Cạnh Cường ở quan trường Việt Trung, có thể nói “cực kỳ oanh liệt” một hơi đốn ngã ba, bốn thành viên cấp quan trọng của bộ máy. Ngoài mặt thấy, giành được toàn thắng, Phó chủ tịch thành phố Hạ trong đội ngũ cán bộ, uy vọng tăng vọt. Tất cả mọi người đều có thể hiểu được thế nào là con ông cháu cha. Uy phong sát khí, nhưng thật ra đã chọc giận một số cán bộ lãnh đạo cấp cao chủ yếu của tỉnh Việt Trung. Hạ Cạnh Cường không thể không “thu lại uy phong thắng lớn”, chạy tới cao nguyên hoàng thổ xa xôi. Mặt ngoài là quan thăng lên một bậc, trở thành Chủ tịch thành phố, nhưng trong thâm tâm, không phải là không có ý trốn tránh tai họa.
Lý Tuệ Ngữ mơ hồ có nghe nói, lần này Hạ Cạnh Cường bị bài trừ ở Việt Trung, ngoại trừ ông lớn thế lực địa phương Việt tỉnh Trung bất mãn đối với y, dường như còn cấp cao đến từ Bắc Kinh ở phía sau ra tay. Vẫn là một số thế gia chính trị không thích qua lại với Hạ gia, ngấm ngầm ra sức thúc đẩy.
Thân là nữ thái tử thế gia, Lý Tuệ Ngữ đối với loại tình hình này, trái lại nhìn nhiều đến quá quen thuộc. Liên hợp tung hoành giữa các thế gia, ân oán gút mắc thật sự rất rắc rối phức tạp, không cần nói tới người bên ngoài căn bàn là sờ không tới một góc sừng, cho dù thân ở trong cục, cũng chưa chắc có thể nhìn thấy rõ ràng. Tỷ như ông cụ nhà Lý Tuệ Ngữ, tuy được đồng chí Tùy An Đông nể trọng, mà thời gian gần đây, Hạ Thái Bình cùng đồng chí Lý Trị Quốc lại lui tới chặt chẽ. Điều này cũng không ảnh hưởng tới quan hệ thân thích giữa Lý gia và Hạ gia.
Đã là nhân vật ở cấp độ lớn như vậy rồi sao có thể thật sự làm được “Ân oán rõ ràng” phân chia trận tuyến?
Chỉ cần nhu cầu ích lợi hai bên đang không ngừng biến hóa, như vậy quan hệ hai bên cũng sẽ xuất hiện biến hóa khác nhau. Lý Tuệ Ngữ cố nhiên là vợ của Hạ Cạnh Cường, nhưng không có nghĩa là đối với bất cứ chuyện đại sự nào của Lý gia, cô đều vô điều kiện ủng hộ Hạ gia. Đương nhiên, Hạ gia và bản thân Hạ Cạnh Cường, vẫn là có sự khác nhau lớn. Có lẽ có chuyện gì đó, ông cụ Lý gia sẽ phản đối ý kiến của Hạ gia, nhưng đối với bản thân Hạ Cạnh Cường cũng sẽ không thay đổi vẫn ủng hộ.
Hạ Cạnh Cường là cháu rể của Lý gia, ông cụ tự có cách đối xử khác.
Hiện giờ, Hạ Cạnh Cường tới thành phố Bình Nguyên, có thể nói là kìm nén sức mạnh, muốn lập tức làm ra dựng sào thấy bóng đưa ra thành tích, để chứng minh với lãnh đạo cấp cao nhất, thanh danh con cháu ba đời kiệt xuất nhất của anh ta, không phải vô duyên vô cớ mà có được.
Hạ Cạnh Cường tôi thật sự có bản lãnh!
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, “kẻ địch” của Hạ Cạnh Cường là Lưu Vĩ Hồng, cũng tới thành phố Bình Nguyên, đang điều tra một vài vấn đề còn tồn tại trong công tác doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ ở thành phố Bình Nguyên. Hạ Cạnh Cường so với trước kia càng thêm bận rộn, thậm chí vợ không ngại xa xôi ngàn dặm từ Bắc Kinh chạy lại đây, cũng không bớt ra được bao nhiêu thời gian để bầu bạn, chỉ có thể bận rộn trong công tác của chính mình.
Mặc dù Lý Tuệ Ngữ có chút không vui, cũng chỉ có thể nén ở trong lòng, không biểu lộ ra ngoài.
Mắt thấy Hạ Cạnh Cường cố gắng hao tâm tổn trí như thế, Lý Tuệ Ngữ liền hầm hạt sen tim heo, an thần tốt cho trí não, cho Hạ Cạnh Cường bồi bổ não.
- Được, anh sẽ lập tức uống ngay.
Hạ Cạnh Cường ngồi ở ban công hút thuốc, nghe được vợ gọi, chỉ thuận miệng đáp, nhưng vẫn ngồi ở ghế mây hút thuốc, cũng không quay đầu lại.
Lý Tuệ Ngữ cũng không có thúc giục nữa, đem bát hạt sen tim heo đặt trên bàn làm việc, tùy tiện liếc mắt nhìn tập công văn đang mở trên mặt, mặt trên có chữ viết rất đẹp của Hạ Cạnh Cường. Hạ Cạnh Cường trước khi tới địa phương, từng một thời gian dài công tác ở ban Ban Tuyên giáo, làm tới chức Phó trưởng phòng. Nét chữ viết bằng bút máy vô cùng xinh đẹp, uyển chuyển như nước chảy mây trôi, hình thức kết cấu chỉnh tề, làm cho người ta nhìn xem rất thoải mái. Nhưng nhìn kỹ lại, giữa hình thức kết cấu tinh tế, mơ hồ lộ ra một khí thế giương nanh múa vuốt đầy sắc bén. Điều này cũng giống với tính cách của Hạ Cạnh Cường, ngoài mềm trong cứng, “trong lồng ngực có mãnh hổ”. Sự sắc bén và đường hoàng ở sâu bên trong, trong lúc vô ý liền lộ ra dưới ngòi bút.
Lý Tuệ Ngữ đã cùng Hạ Cạnh Cường làm vợ chồng gần ba năm, cũng hiếm khi thấy chữ viết của Hạ Cạnh Cường. Hiện tại lại càng không thể so được với quá khứ, giờ có điện thoại, có chuyện gì có thể nói trong điện thoại, kiểu viết tay này, không có mấy người dùng nữa. Hiện giờ lại thấy một chồng tư liệu viết tay như vậy, không khỏi thấy hứng thú, tiện tay cầm lên, bắt đầu xem qua. Ai ngờ vừa thấy, lại không bỏ xuống được. Hàng lông mi xinh đẹp của Lý Tuệ Ngữ, bắt đầu nhíu lại gần, hoàn toàn tập trung, cho nên khi Hạ Cạnh Cường hút thuốc xong, đi tới bên cạnh cô, cô cũng không phát hiện.
Thấy vợ mình đang bị thu hút bởi tập tư liệu do mình mới viết ra, Hạ Cạnh Cường khẽ mỉm cười, cũng không quấy rầy cô, bưng chén hạt sen tim heo trên bàn lên uống. Trên thực tế, tay nghề nấu nướng của Lý Tuệ Ngữ cũng không phải là inh, hương vị của chén hạt sen tim heo rất bình thường. Điều này cũng có thể hiểu được, Lý Tuệ Ngữ là một cô gái được chiều chuộng như vậy, trước kia lúc cô còn ở nhà, khẳng định là áo tới giơ tay, cơm đến thì há mồm, hiện giờ có thể tự mình xuống bếp nấu cho anh ta một bát canh như vậy, đã đặc biệt khó tưởng tượng rồi, có tâm là tốt rồi.
Làm người vẫn không thể yêu cầu quá cao, biết đủ là niềm vui.
- Cạnh Cường, cái này không đúng này...
Hai mắt Lý Tuệ Ngữ, rốt cục từ bản thảo thu trở về, quay đầu nhìn về phía Hạ Cạnh Cường, vươn ngón tay tinh xảo, chỉ chỉ vào chồng bản thảo, lo lắng nhìn Hạ Cạnh Cường, hai hàng lông mày nhíu lại, nói.
Hạ Cạnh Cường trái lại vô cùng điềm tĩnh, vừa uống canh, vừa hơi cười.
- Cải cách giáo dục và cải cách sản nghiệp hóa y tế này, không phải sau khi anh tới nhậm chức mới cho làm sao? Hiện giờ vừa mới bắt đầu, sao anh lại viết ra nhiều vấn đề như vậy... Ừ, đây còn là tài liệu chính thức để báo cáo với Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh và Quốc vụ viện. Cái này rốt cuộc là thế nào?
Hàng lông mày lá liễu xinh đẹp của Lý Tuệ Ngữ, càng ngày càng nhíu chặt, ánh mắt nhìn về phía Hạ Cạnh Cường, cũng đầy nghi ngờ.
Lý Tuệ Ngữ không phải quân nhân, cô làm trong ban ngành của chính phủ Bắc Kinh, cấp bậc tuy rằng không cao, chỉ ở cấp trưởng phòng, nhưng cũng giống tất cả cán bộ chính phủ Bắc Kinh, rất nhạy cảm trong vấn đề chính trị.
Một lái xe tắc xi người Bắc Kinh, cũng có thể bàn luận với anh mấy giờ về đại thế trong thiên hạ nữa là!
Lý Tuệ Ngữ thấy Hạ Cạnh Cường làm báo cáo này thì quả thực là không hiểu ra sao cả. Ý tứ như vậy khác nào tự mình chuốc lấy cực khổ. Nếu thị trường hóa giáo dục và sản nghiệp hóa y tế có nhiều vấn đề như vậy, lúc trước anh việc gì phải gánh lấy? Hiện tại vừa mới bắt đầu, liền có một đống vấn đề lớn như vậy.
Không phải tự mình đánh vào miệng mình hay sao?
Hạ Cạnh Cường uống xong canh, buông bát xuống, nói:
- Anh chỉ sửa chữa bản dự thảo, bản gốc ở bên kia!
Lý Tuệ Ngữ theo ánh mắt của anh ta nhìn qua, quả nhiên thấy ở một góc bàn, có một chồng lớn bản dự thảo đã được đóng dấu. Lý Tuệ Ngữ đầy hồ nghi, lại với tay cầm bản dự thảo đã đóng dấu lên.
Hạ Cạnh Cường đem ghế dựa đặt phía sau Lý Tuệ Ngữ, khẽ cười nói:
- Tuệ Ngữ, ngồi xuống mà xem, bản này khá dài, một lúc xem không hết đâu.
Nói xong, vươn hai tay, đè lên hai vai của vợ, Lý Tuệ Ngữ liền thuận thế ngồi xuống. Hạ Cạnh Cường lại tự mình mang ghế lại, an vị bên cạnh cô, cùng cô xem tài liệu.
Không thể nghi ngờ, tài liệu mà hiện tại Lý Tuệ Ngữ đang xem, chính là một phần văn kiện kèm theo của báo cáo điều tra nghiên cứu mà không lâu trước Lưu Vĩ Hồng đã giao cho Hạ Cạnh Cường.