Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1223
Chương 1223: Mộc Linh Tinh Châu
Đại Nhật chân nhân vừa nói ra, vừa đánh giá Nhạc Vũ từ trên xuống dưới, đột nhiên như có điều ngộ ra, trong mắt bắn ra tinh mang.
- Trong tay bệ hạ đã có ngũ hành yêu đan, nghĩ đến cũng nhất định có hi vọng đăng thánh. Nguyên lai hành trình Cực Lạc Thiên còn là vì cơ hội thành đạo hôm nay!
Nhạc Vũ khẽ cười, cũng không đáp lời, chỉ thật cẩn thận đem thổ hoàng sắc yêu đan trong tay thu vào trong Diễn Thiên Châu.
Việc này giấu diếm được người khác, nhưng không giấu diếm được Lục Áp đã sớm hiểu rõ hắn.
Mạnh Chương thần quân ngồi bên cạnh nghe vậy cũng cảm thấy kinh sợ, hai mắt bỗng dưng trợn lên, ngây người nhìn Nhạc Vũ nói:
- Đại Nhật chân nhân nói thật sao?
Trong lòng hắn kinh nghi bất định, nhưng khi tỉ mỉ cân nhắc lại có một loại cảm giác như tỉnh ngộ. Yêu đan của Chư Kiền cùng Chúc Long bên trong Cực Lạc Thiên xem như đã là hai viên hai hệ.
Còn có Đương Đồ chân quân, mặc dù không biết bởi vì duyên cớ nào lại hoàn hảo không tổn hao gì đầu hàng thần phục Nhạc Vũ. Nhưng chỉ nhìn thấy khí huyết của hắn tổn hao thật nhiều, yêu lực suy yếu, chỉ sợ yêu đan cũng có một viên rơi vào trong tay Nhạc Vũ.
Hơn nữa có thêm viên hành thổ yêu đan của Thái Hoàng Quân vừa rồi, đã là bốn viên!
Chỉ riêng thủy hệ yêu đan không biết Uyên Minh làm sao lấy được. Nhưng chỉ xem vẻ mặt cùng ngữ khí của Đại Nhật chân nhân hơn phân nửa cũng đã lấy được tới tay!
Bị hai đôi mắt lóe sáng nhìn chăm chú, trong lòng Nhạc Vũ thật bất đắc dĩ, cuối cùng đành gật nhẹ đầu nói:
- Đúng vậy!
Vẻ mặt Đại Nhật chân nhân lập tức biến ảo không chừng, sau một lát chợt cười khẽ một tiếng:
- Quả nhiên là kỳ mưu lợi hại, không chỉ là yêu sư Côn Bằng, ngay cả Lục Áp này cũng bị ngươi giấu diếm được. Hắc! Một trận chiến Cực Lạc Thiên, đúng là tính toán không sai. Chẳng thể trách mặc dù ngươi phải thi triển hết những con bài chưa lật, lại cam tâm mạo hiểm cũng phải đi vào Cực Lạc Thiên. Nguyên lai còn không chỉ đơn giản muốn tước cánh chim của bọn hắn! Nếu như Oa Hoàng cùng Côn Bằng ngày sau biết được, chỉ sợ sẽ hận ngươi cùng cực, không biết sẽ tức giận đến thế nào!
Tâm tình Mạnh Chương thần quân cũng vô cùng phức tạp, sắc mặt không ngừng biến chuyển, hồi lâu sau mới thở dài một tiếng nói:
- Không hổ là An Thiên Huyền Thánh đại đế, Mạnh Chương bội phục! Ta chỉ có một chút nghi hoặc, bệ hạ đi vào Cực Lạc Thiên sao có thể liệu định được mình sẽ lấy tới hai loại kim mộc hệ yêu đan? Chư Kiền là bằng hữu của Côn Bằng, tất nhiên sẽ liều mình giúp đỡ. Nhưng mấy người khác chỉ là theo gió đông mà thôi. Nếu không phải Đương Đồ chân quân, đổi lại là một người khác…
Nhạc Vũ im lặng không đáp, chỉ híp mắt cười nhìn Mạnh Chương thần quân. Mạnh Chương vốn không hiểu chuyện gì, sau một lát mới giật mình tỉnh ngộ, cũng bật cười nói:
- Nguyên lai bệ hạ cũng theo dõi cỗ hóa thân này của ta! Quả nhiên là ngũ hành tề tụ, một người không thiếu. Muốn ta đến Cực Lạc Thiên không chỉ đơn giản vì ngăn trở Côn Bằng! Đương Đồ chân quân lại đi vào Cực Lạc Thiên chỉ sợ cũng vượt ngoài dự kiến của bệ hạ!
Trong lòng hắn lại cảm thấy rét lạnh, tinh tế cân nhắc ngoại trừ việc của Đương Đồ chân quân, thế nhưng toàn bộ sự việc đều nằm trong dự tính của Uyên Minh. Tâm kế trí mưu bực này thật khiến người cảm thấy sợ hãi!
Nhưng sau thoáng kinh hãi, trong lòng hắn lại thấy vui mừng. Chỉ có nhân vật như vậy mới có thể đảm nhiệm việc bảo hộ cho vạn long trên thế gian.
- Ngày sau bệ hạ nhất định sẽ trở thành Long tộc chi chủ!
Ngữ khí lại như đinh đóng cột, thấy Nhạc Vũ cũng không có ý từ chối, tâm thần Mạnh Chương mới buông lỏng, khẽ cười nói:
- Hành trình Cực Lạc Thiên lần này của bệ hạ, quả nhiên cực hay! Chỉ cần tiến lên Chuẩn Thánh cảnh giới, đủ có thể đem tử cục năm năm sau hoàn toàn cởi bỏ. Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết dễ dàng. Căn cơ đế đình cũng chân chính củng cố. Cuộc chiến Đào sơn chỉ còn lại thời gian năm năm, bệ hạ nhất định cũng đang gấp gáp bế quan tĩnh tu. Ta cũng không muốn tiếp tục quấy rầy, cáo từ!
Nói tới đây, Mạnh Chương thần quân vẫn chưa đứng dậy, chỉ đem một đoàn thanh quang đánh về hướng Nhạc Vũ, nói:
- Ngày đó mấy viên Mộc Linh Tinh Châu này vốn chuẩn bị trao đổi với thần bi của Lục Áp đạo hữu. Hiện giờ vật này xem như không dùng tới, thì đem tặng bệ hạ, có thể có điều giúp ích. Còn có khối hóa thân này hiện giờ vẫn có thể sử dụng. Ta lưu lại tại đây, năm năm sau có thể đưa cho bệ hạ dùng tới!
Mạnh Chương nhắm mắt lại, vừa dứt lời liền không còn tiếng động. Chỉ thấy một đoàn thần niệm thật lớn xuyên thẳng về chân trời phương bắc.
Nhạc Vũ biết nguyên thần hóa thân của Thanh Long đã rời đi, đưa tay khẽ vẫy đem mấy viên Mộc Linh Tinh Châu lấy vào trong tay, ngay sau đó vẻ mặt nghiêm túc hướng không trung mặt bắc thi lễ. Sau đó phẩy tay áo đem hóa thân của Mạnh Chương thần quân đưa vào trong hành cung, bảo tồn trong một điện đường tràn đầy linh lực.
Tiếp theo lại nghe Đại Nhật chân quân nói:
- Lời của Mạnh Chương không sai, chỉ cần hồn ấn của bệ hạ tiến vào tầng thứ bảy, vô luận Hạo Thiên Côn Bằng thậm chí là Xiển Tiệt nhị giáo có âm mưu gì đối với bệ hạ đều có thể chưa đánh đã tan! Nhưng lấy tính cách của bệ hạ, cuộc chiến Đào sơn lần này nghĩ tới tuyệt không chỉ thỏa mãn giữ tròn phương bắc đế đình mà thôi, có đúng hay không?
Nhạc Vũ mỉm cười hỏi ngược lại:
- Đại Nhật chân quân bắc thượng, chỉ còn lại Lục Áp đạo huynh một người trấn thủ Phương Trượng sơn, sẽ không e ngại bị những đại năng Nam Hải vồ đến?
- Ta có Trảm Tiên Phi Đao nơi tay, làm sao e ngại những trò vặt kia? Mặt bắc này đúng là vô cùng đặc sắc, thật sự không nhịn được nên muốn bắc thượng xen tay vào vũng nước đục mò cá một phen!
Đại Nhật cười thật thản nhiên, đôi hỏa nhãn vẫn thiêu đốt rừng rực, gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Vũ:
- Bệ hạ còn chưa đáp lời của ta!
Nhạc Vũ không khỏi bật cười thành tiếng, kéo dài thật lâu mới dần dần ngừng lại, sau đó vẻ mặt ngưng trọng, vô cùng lạnh lẽo:
- Vài vị kia năm lần bảy lượt tính kế ta, nên dự đoán được sẽ có hôm nay. Nhạc Vũ này là hạng người thế nào? Có thù tất báo, có cừu oán phải đền! Há có thể cho phép người liên tục khinh miệt? Lần này nếu không chặt đứt vài móng vuốt của bọn hắn, làm sao có thể cam tâm?
Vẻ mặt Đại Nhật chân nhân chấn động, sắc mặt lộ ra vui mừng. Tận sâu trong đáy lòng lại cảm thấy rùng mình khó hiểu.
Lúc này Nhạc Vũ lại bỗng dưng cười nói:
- Năm năm sau, đang muốn nhờ lực lượng của chân nhân! Lục Áp đạo quân tạm thời chịu bỏ được Phương Trượng sơn, để Trảm Tiên Phi Đao bắc thượng, hoặc có lẽ có nỗi vui mừng khác cũng nói không chừng!
Đại Nhật chân nhân nghe vậy không khỏi cảm thấy kinh ngạc, đưa Trảm Tiên Phi Đao bắc thượng lại có nỗi vui mừng gì?
Đang định hỏi kỹ, chỉ thấy Nhạc Vũ chợt lắc mình rời khỏi điện phủ, không còn thấy tung tích.
Chỉ lưu lại Đại Nhật chân nhân như đang suy nghĩ, trong đôi mắt lóe lên vẻ sáng bóng, dần dần rực rỡ.
…
Quay về thế giới Diễn Thiên Châu, bên trong động thiên Thiên Ý Phủ. Cực Lan đã sớm chờ tại nơi này, thấy Nhạc Vũ đến liền vui mừng, còn chưa đi lên nói chuyện, chỉ đứng xa xa thi lễ, trong mắt tràn đầy ý phấn khởi.
Nhạc Vũ hiểu ý của hắn, nhất định hắn đang vui mừng sau cuộc chiến Cực Lạc Thiên, bản thân Nhạc Vũ độc chiến Chư Kiền cùng Đương Đồ, đồng thời phấn chấn vì Nhạc Vũ sắp bước lên Chuẩn Thánh cảnh giới.
Mặc dù không nghe được hắn cùng Mạnh Chương thần quân và Đại Nhật chân nhân trò chuyện, nhưng chỉ nhìn lên ngũ hành yêu đan đang phiêu phù bên trong động thiên, dù có ngu xuẩn cũng có thể ước đoán được một phần.
Cực Lan lộ ý không muốn quấy rầy, sau thoáng hành lễ trực tiếp quay về chỗ của mình.
Nhạc Vũ đi thẳng tới bên gốc Tiên Hạnh.
Hắn cũng chưa lập tức lấy xuống ngũ hành yêu đan, mà phẩy tay áo lấy ra mấy viên Mộc Linh Tinh Châu do Mạnh Chương đưa tặng phiêu phù ngay bên người.
Tổng cộng là sáu viên, đều thanh sắc lóng lánh.
Vật này là tinh hoa của Mộc Linh Tinh Châu hội tụ, tuy không phải tiên thiên ngưng thành, nhưng giá trị xa xa vượt qua toàn bộ mộc hệ linh vật mà Nhạc Vũ đã biết. Quả thật có thể so sánh với Thiên Phủ Thần Bi!
Mộc hệ linh lực trong mỗi một viên đều siêu việt siêu phẩm mộc linh tiên thạch gấp một trăm ba mươi lần, linh lực tinh thuần bên trong cũng vượt xa mấy lần!
Mạnh Chương thần quân đem tặng vật này quả nhiên lễ trọng!
Nhạc Vũ mỉm cười, linh vật như thế nếu sử dụng như mộc linh tiên thạch bình thường thật sự là tận diệt trân quý!
Suy ngẫm chốc lát, Nhạc Vũ cầm lấy Thanh Dịch Chân Nguyên Bình trong tay, dẫn ra pháp lực lấy vài giọt Thanh Nguyên Chân Dịch còn sót lại bảo tồn nơi khác.
Sau đó đem mấy chục giọt Tam Giới Chân Tuyền lấy được từ Phương Trượng Tiên Sơn rót vào bên trong bình.
Một bước cuối cùng, tâm tình hắn thoáng bất an, thật cẩn thận đem Mộc Linh Tinh Châu bỏ vào trong bình ngọc.
Hắn lo lắng linh lực của Mộc Linh Tinh Châu quá thịnh, nhất thời không dám bỏ vào toàn bộ, chỉ lẳng lặng quan sát biến hóa trong bình.
Hắn cảm thấy tinh châu vừa bỏ vào, liền chuyển hóa thành mộc linh tinh thuần cực điểm, được tiên thiên linh trận trong bình tụ dẫn, bắt đầu cùng Tam Giới Chân Tuyền dung hợp một chỗ.
Ngay sau đó một lúc, trên mặt Nhạc Vũ không nhịn được lộ ra vui mừng.
Mộc Linh Tinh Châu cùng hai mươi giọt Tam Giới Chân Tuyền dung hợp chỉ sản sinh ra một giọt linh dịch.
Mộc linh lực bên trong rõ ràng vô cùng bàng bạc, lại hoàn toàn nội liễm.
Cũng không có màu xanh tươi như Thanh Nguyên Chân Dịch, mà hơi lộ ra sắc trắng, trong suốt óng ánh.
Vừa mới thành tựu lập tức gợi ra thiên địa dị tượng, vô số hào quang, vô số thải hà sôi nổi tụ tập.
- Hảo bảo bối!
Ánh mắt Nhạc Vũ chớp lên, mặc dù không biết giọt linh dịch này công hiệu như thế nào, nhưng cảnh tượng trước mắt rõ ràng chính là một loại kỳ trân thiên địa hoàn toàn mới mẻ đã hiện thế!
Trong lòng chỉ thoáng do dự chốc lát, Nhạc Vũ cắn chặt răng, đem giọt linh dịch bạch sắc lấy ra khỏi bình, bắn vào gốc Bồ Đề bên cạnh.
Linh dịch rơi thẳng vào bên trong bộ rễ, tiếp theo sau chỉ thấy đại thụ kia đã thật lâu không tăng trưởng hiện tại lại duỗi thân.
Cành lá triển khai, kết xuất từng đóa đóa hoa chín cánh. Sau đó quả cây sinh trưởng, một lần liền kết xuất ra Bồ Đề Tử.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng vẫn chưa thấy dừng, ước chừng tính toán theo tam thục tam suy, lần đầu tiên là một trăm ba mươi, lần thứ hai là bảy mươi, cuối cùng là mười!
Nhưng giờ phút này Nhạc Vũ chú ý nhất là thân cây, chỉ thấy một tia tử ý dần dần lắng đọng lại bên trong thân cây.
Thậm chí lần thứ ba kết quả, đại thụ rõ ràng đã kéo lên một cấp bậc.
Bộ dáng của quả cây hoàn toàn bất đồng với lúc trước, nắm vào trong tay cho dù chỉ một quả cũng tương đương hiệu quả gần hai thành của một chuỗi so với lúc trước!
- Gốc Bồ Đề này đang tiến hóa!
Nhạc Vũ cau mày, trong lòng vô cùng mừng rỡ, gốc đại thụ này đã liên tục hấp thu hơn mười giọt Thanh Nguyên Chân Dịch, khoảng cách tiến giai cũng đã không xa.
Nhưng lúc này Nhạc Vũ rõ ràng cảm giác, mộc linh lực bên trong thân cây còn sót lại hơn phân nửa vẫn chưa bị hấp thu!
Đại Nhật chân nhân vừa nói ra, vừa đánh giá Nhạc Vũ từ trên xuống dưới, đột nhiên như có điều ngộ ra, trong mắt bắn ra tinh mang.
- Trong tay bệ hạ đã có ngũ hành yêu đan, nghĩ đến cũng nhất định có hi vọng đăng thánh. Nguyên lai hành trình Cực Lạc Thiên còn là vì cơ hội thành đạo hôm nay!
Nhạc Vũ khẽ cười, cũng không đáp lời, chỉ thật cẩn thận đem thổ hoàng sắc yêu đan trong tay thu vào trong Diễn Thiên Châu.
Việc này giấu diếm được người khác, nhưng không giấu diếm được Lục Áp đã sớm hiểu rõ hắn.
Mạnh Chương thần quân ngồi bên cạnh nghe vậy cũng cảm thấy kinh sợ, hai mắt bỗng dưng trợn lên, ngây người nhìn Nhạc Vũ nói:
- Đại Nhật chân nhân nói thật sao?
Trong lòng hắn kinh nghi bất định, nhưng khi tỉ mỉ cân nhắc lại có một loại cảm giác như tỉnh ngộ. Yêu đan của Chư Kiền cùng Chúc Long bên trong Cực Lạc Thiên xem như đã là hai viên hai hệ.
Còn có Đương Đồ chân quân, mặc dù không biết bởi vì duyên cớ nào lại hoàn hảo không tổn hao gì đầu hàng thần phục Nhạc Vũ. Nhưng chỉ nhìn thấy khí huyết của hắn tổn hao thật nhiều, yêu lực suy yếu, chỉ sợ yêu đan cũng có một viên rơi vào trong tay Nhạc Vũ.
Hơn nữa có thêm viên hành thổ yêu đan của Thái Hoàng Quân vừa rồi, đã là bốn viên!
Chỉ riêng thủy hệ yêu đan không biết Uyên Minh làm sao lấy được. Nhưng chỉ xem vẻ mặt cùng ngữ khí của Đại Nhật chân nhân hơn phân nửa cũng đã lấy được tới tay!
Bị hai đôi mắt lóe sáng nhìn chăm chú, trong lòng Nhạc Vũ thật bất đắc dĩ, cuối cùng đành gật nhẹ đầu nói:
- Đúng vậy!
Vẻ mặt Đại Nhật chân nhân lập tức biến ảo không chừng, sau một lát chợt cười khẽ một tiếng:
- Quả nhiên là kỳ mưu lợi hại, không chỉ là yêu sư Côn Bằng, ngay cả Lục Áp này cũng bị ngươi giấu diếm được. Hắc! Một trận chiến Cực Lạc Thiên, đúng là tính toán không sai. Chẳng thể trách mặc dù ngươi phải thi triển hết những con bài chưa lật, lại cam tâm mạo hiểm cũng phải đi vào Cực Lạc Thiên. Nguyên lai còn không chỉ đơn giản muốn tước cánh chim của bọn hắn! Nếu như Oa Hoàng cùng Côn Bằng ngày sau biết được, chỉ sợ sẽ hận ngươi cùng cực, không biết sẽ tức giận đến thế nào!
Tâm tình Mạnh Chương thần quân cũng vô cùng phức tạp, sắc mặt không ngừng biến chuyển, hồi lâu sau mới thở dài một tiếng nói:
- Không hổ là An Thiên Huyền Thánh đại đế, Mạnh Chương bội phục! Ta chỉ có một chút nghi hoặc, bệ hạ đi vào Cực Lạc Thiên sao có thể liệu định được mình sẽ lấy tới hai loại kim mộc hệ yêu đan? Chư Kiền là bằng hữu của Côn Bằng, tất nhiên sẽ liều mình giúp đỡ. Nhưng mấy người khác chỉ là theo gió đông mà thôi. Nếu không phải Đương Đồ chân quân, đổi lại là một người khác…
Nhạc Vũ im lặng không đáp, chỉ híp mắt cười nhìn Mạnh Chương thần quân. Mạnh Chương vốn không hiểu chuyện gì, sau một lát mới giật mình tỉnh ngộ, cũng bật cười nói:
- Nguyên lai bệ hạ cũng theo dõi cỗ hóa thân này của ta! Quả nhiên là ngũ hành tề tụ, một người không thiếu. Muốn ta đến Cực Lạc Thiên không chỉ đơn giản vì ngăn trở Côn Bằng! Đương Đồ chân quân lại đi vào Cực Lạc Thiên chỉ sợ cũng vượt ngoài dự kiến của bệ hạ!
Trong lòng hắn lại cảm thấy rét lạnh, tinh tế cân nhắc ngoại trừ việc của Đương Đồ chân quân, thế nhưng toàn bộ sự việc đều nằm trong dự tính của Uyên Minh. Tâm kế trí mưu bực này thật khiến người cảm thấy sợ hãi!
Nhưng sau thoáng kinh hãi, trong lòng hắn lại thấy vui mừng. Chỉ có nhân vật như vậy mới có thể đảm nhiệm việc bảo hộ cho vạn long trên thế gian.
- Ngày sau bệ hạ nhất định sẽ trở thành Long tộc chi chủ!
Ngữ khí lại như đinh đóng cột, thấy Nhạc Vũ cũng không có ý từ chối, tâm thần Mạnh Chương mới buông lỏng, khẽ cười nói:
- Hành trình Cực Lạc Thiên lần này của bệ hạ, quả nhiên cực hay! Chỉ cần tiến lên Chuẩn Thánh cảnh giới, đủ có thể đem tử cục năm năm sau hoàn toàn cởi bỏ. Tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết dễ dàng. Căn cơ đế đình cũng chân chính củng cố. Cuộc chiến Đào sơn chỉ còn lại thời gian năm năm, bệ hạ nhất định cũng đang gấp gáp bế quan tĩnh tu. Ta cũng không muốn tiếp tục quấy rầy, cáo từ!
Nói tới đây, Mạnh Chương thần quân vẫn chưa đứng dậy, chỉ đem một đoàn thanh quang đánh về hướng Nhạc Vũ, nói:
- Ngày đó mấy viên Mộc Linh Tinh Châu này vốn chuẩn bị trao đổi với thần bi của Lục Áp đạo hữu. Hiện giờ vật này xem như không dùng tới, thì đem tặng bệ hạ, có thể có điều giúp ích. Còn có khối hóa thân này hiện giờ vẫn có thể sử dụng. Ta lưu lại tại đây, năm năm sau có thể đưa cho bệ hạ dùng tới!
Mạnh Chương nhắm mắt lại, vừa dứt lời liền không còn tiếng động. Chỉ thấy một đoàn thần niệm thật lớn xuyên thẳng về chân trời phương bắc.
Nhạc Vũ biết nguyên thần hóa thân của Thanh Long đã rời đi, đưa tay khẽ vẫy đem mấy viên Mộc Linh Tinh Châu lấy vào trong tay, ngay sau đó vẻ mặt nghiêm túc hướng không trung mặt bắc thi lễ. Sau đó phẩy tay áo đem hóa thân của Mạnh Chương thần quân đưa vào trong hành cung, bảo tồn trong một điện đường tràn đầy linh lực.
Tiếp theo lại nghe Đại Nhật chân quân nói:
- Lời của Mạnh Chương không sai, chỉ cần hồn ấn của bệ hạ tiến vào tầng thứ bảy, vô luận Hạo Thiên Côn Bằng thậm chí là Xiển Tiệt nhị giáo có âm mưu gì đối với bệ hạ đều có thể chưa đánh đã tan! Nhưng lấy tính cách của bệ hạ, cuộc chiến Đào sơn lần này nghĩ tới tuyệt không chỉ thỏa mãn giữ tròn phương bắc đế đình mà thôi, có đúng hay không?
Nhạc Vũ mỉm cười hỏi ngược lại:
- Đại Nhật chân quân bắc thượng, chỉ còn lại Lục Áp đạo huynh một người trấn thủ Phương Trượng sơn, sẽ không e ngại bị những đại năng Nam Hải vồ đến?
- Ta có Trảm Tiên Phi Đao nơi tay, làm sao e ngại những trò vặt kia? Mặt bắc này đúng là vô cùng đặc sắc, thật sự không nhịn được nên muốn bắc thượng xen tay vào vũng nước đục mò cá một phen!
Đại Nhật cười thật thản nhiên, đôi hỏa nhãn vẫn thiêu đốt rừng rực, gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Vũ:
- Bệ hạ còn chưa đáp lời của ta!
Nhạc Vũ không khỏi bật cười thành tiếng, kéo dài thật lâu mới dần dần ngừng lại, sau đó vẻ mặt ngưng trọng, vô cùng lạnh lẽo:
- Vài vị kia năm lần bảy lượt tính kế ta, nên dự đoán được sẽ có hôm nay. Nhạc Vũ này là hạng người thế nào? Có thù tất báo, có cừu oán phải đền! Há có thể cho phép người liên tục khinh miệt? Lần này nếu không chặt đứt vài móng vuốt của bọn hắn, làm sao có thể cam tâm?
Vẻ mặt Đại Nhật chân nhân chấn động, sắc mặt lộ ra vui mừng. Tận sâu trong đáy lòng lại cảm thấy rùng mình khó hiểu.
Lúc này Nhạc Vũ lại bỗng dưng cười nói:
- Năm năm sau, đang muốn nhờ lực lượng của chân nhân! Lục Áp đạo quân tạm thời chịu bỏ được Phương Trượng sơn, để Trảm Tiên Phi Đao bắc thượng, hoặc có lẽ có nỗi vui mừng khác cũng nói không chừng!
Đại Nhật chân nhân nghe vậy không khỏi cảm thấy kinh ngạc, đưa Trảm Tiên Phi Đao bắc thượng lại có nỗi vui mừng gì?
Đang định hỏi kỹ, chỉ thấy Nhạc Vũ chợt lắc mình rời khỏi điện phủ, không còn thấy tung tích.
Chỉ lưu lại Đại Nhật chân nhân như đang suy nghĩ, trong đôi mắt lóe lên vẻ sáng bóng, dần dần rực rỡ.
…
Quay về thế giới Diễn Thiên Châu, bên trong động thiên Thiên Ý Phủ. Cực Lan đã sớm chờ tại nơi này, thấy Nhạc Vũ đến liền vui mừng, còn chưa đi lên nói chuyện, chỉ đứng xa xa thi lễ, trong mắt tràn đầy ý phấn khởi.
Nhạc Vũ hiểu ý của hắn, nhất định hắn đang vui mừng sau cuộc chiến Cực Lạc Thiên, bản thân Nhạc Vũ độc chiến Chư Kiền cùng Đương Đồ, đồng thời phấn chấn vì Nhạc Vũ sắp bước lên Chuẩn Thánh cảnh giới.
Mặc dù không nghe được hắn cùng Mạnh Chương thần quân và Đại Nhật chân nhân trò chuyện, nhưng chỉ nhìn lên ngũ hành yêu đan đang phiêu phù bên trong động thiên, dù có ngu xuẩn cũng có thể ước đoán được một phần.
Cực Lan lộ ý không muốn quấy rầy, sau thoáng hành lễ trực tiếp quay về chỗ của mình.
Nhạc Vũ đi thẳng tới bên gốc Tiên Hạnh.
Hắn cũng chưa lập tức lấy xuống ngũ hành yêu đan, mà phẩy tay áo lấy ra mấy viên Mộc Linh Tinh Châu do Mạnh Chương đưa tặng phiêu phù ngay bên người.
Tổng cộng là sáu viên, đều thanh sắc lóng lánh.
Vật này là tinh hoa của Mộc Linh Tinh Châu hội tụ, tuy không phải tiên thiên ngưng thành, nhưng giá trị xa xa vượt qua toàn bộ mộc hệ linh vật mà Nhạc Vũ đã biết. Quả thật có thể so sánh với Thiên Phủ Thần Bi!
Mộc hệ linh lực trong mỗi một viên đều siêu việt siêu phẩm mộc linh tiên thạch gấp một trăm ba mươi lần, linh lực tinh thuần bên trong cũng vượt xa mấy lần!
Mạnh Chương thần quân đem tặng vật này quả nhiên lễ trọng!
Nhạc Vũ mỉm cười, linh vật như thế nếu sử dụng như mộc linh tiên thạch bình thường thật sự là tận diệt trân quý!
Suy ngẫm chốc lát, Nhạc Vũ cầm lấy Thanh Dịch Chân Nguyên Bình trong tay, dẫn ra pháp lực lấy vài giọt Thanh Nguyên Chân Dịch còn sót lại bảo tồn nơi khác.
Sau đó đem mấy chục giọt Tam Giới Chân Tuyền lấy được từ Phương Trượng Tiên Sơn rót vào bên trong bình.
Một bước cuối cùng, tâm tình hắn thoáng bất an, thật cẩn thận đem Mộc Linh Tinh Châu bỏ vào trong bình ngọc.
Hắn lo lắng linh lực của Mộc Linh Tinh Châu quá thịnh, nhất thời không dám bỏ vào toàn bộ, chỉ lẳng lặng quan sát biến hóa trong bình.
Hắn cảm thấy tinh châu vừa bỏ vào, liền chuyển hóa thành mộc linh tinh thuần cực điểm, được tiên thiên linh trận trong bình tụ dẫn, bắt đầu cùng Tam Giới Chân Tuyền dung hợp một chỗ.
Ngay sau đó một lúc, trên mặt Nhạc Vũ không nhịn được lộ ra vui mừng.
Mộc Linh Tinh Châu cùng hai mươi giọt Tam Giới Chân Tuyền dung hợp chỉ sản sinh ra một giọt linh dịch.
Mộc linh lực bên trong rõ ràng vô cùng bàng bạc, lại hoàn toàn nội liễm.
Cũng không có màu xanh tươi như Thanh Nguyên Chân Dịch, mà hơi lộ ra sắc trắng, trong suốt óng ánh.
Vừa mới thành tựu lập tức gợi ra thiên địa dị tượng, vô số hào quang, vô số thải hà sôi nổi tụ tập.
- Hảo bảo bối!
Ánh mắt Nhạc Vũ chớp lên, mặc dù không biết giọt linh dịch này công hiệu như thế nào, nhưng cảnh tượng trước mắt rõ ràng chính là một loại kỳ trân thiên địa hoàn toàn mới mẻ đã hiện thế!
Trong lòng chỉ thoáng do dự chốc lát, Nhạc Vũ cắn chặt răng, đem giọt linh dịch bạch sắc lấy ra khỏi bình, bắn vào gốc Bồ Đề bên cạnh.
Linh dịch rơi thẳng vào bên trong bộ rễ, tiếp theo sau chỉ thấy đại thụ kia đã thật lâu không tăng trưởng hiện tại lại duỗi thân.
Cành lá triển khai, kết xuất từng đóa đóa hoa chín cánh. Sau đó quả cây sinh trưởng, một lần liền kết xuất ra Bồ Đề Tử.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng vẫn chưa thấy dừng, ước chừng tính toán theo tam thục tam suy, lần đầu tiên là một trăm ba mươi, lần thứ hai là bảy mươi, cuối cùng là mười!
Nhưng giờ phút này Nhạc Vũ chú ý nhất là thân cây, chỉ thấy một tia tử ý dần dần lắng đọng lại bên trong thân cây.
Thậm chí lần thứ ba kết quả, đại thụ rõ ràng đã kéo lên một cấp bậc.
Bộ dáng của quả cây hoàn toàn bất đồng với lúc trước, nắm vào trong tay cho dù chỉ một quả cũng tương đương hiệu quả gần hai thành của một chuỗi so với lúc trước!
- Gốc Bồ Đề này đang tiến hóa!
Nhạc Vũ cau mày, trong lòng vô cùng mừng rỡ, gốc đại thụ này đã liên tục hấp thu hơn mười giọt Thanh Nguyên Chân Dịch, khoảng cách tiến giai cũng đã không xa.
Nhưng lúc này Nhạc Vũ rõ ràng cảm giác, mộc linh lực bên trong thân cây còn sót lại hơn phân nửa vẫn chưa bị hấp thu!