Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1279
Chương 1279: Hàng lâm Thiên Nguyên!
Câu nói hời hợt nhưng sát ý thấu xương khiến không khí trong Quan Vân điện tựa như ngày đông giá rét khiến người phát run, phía Liễu Nguyệt Như vừa nhìn vào là một lão giả tóc bạc, toàn thân cao thấp ẩn hiện quy lân, cũng hung hăng trừng mắt với nàng rồi lộ vẻ khinh thường:
- Lão phu Huyền Vận chân nhân, cả đời này còn chưa bao giờ bị người khác uy hiếp, chỉ là cảm giác lời của ngươi vừa rồi tựa hồ còn có chút đạo lý.
Lão tuy nói vậy nhưng cuối cùng cũng không dám đối chọi.
Ngao Bàng bên cạnh cũng cứng đờ, sắc mặt xanh xám, đồng dạng bị sóng sát ý của Liễu Nguyệt Như áp chế đến ấp úng.
Sau hồi lâu, Vân Đào đạo nhân mới mở miệng:
- Nếu như muốn nói hợp, cũng không phải không thể! Đệ tử chư tông hầu hết đã tổn thương ở giới này,Quảng Lăng các ngươi cũng phải trả một cái giá mới có thể dễ ăn nói! Mắt thấy Quảng Lăng đại trận sắp bị công phá liền muốn chúng ta dừng tay, nào có chuyện tốt như vậy.
Hai bên điện vẫn lặng ngắt đến có thể nghe thấy tiếng kim rơi, rất nhiều tu sĩ tuy là không dám đơn giản mở miệng nhưng trên mặt đầy vẻ tán đồng, trong ánh mắt ẩn hàm kiêng kị lẫn hận ý.
Liễu Nguyệt Như thở dài một tiếng, hơi đau đầu vuốt thái dương:
- Xin hỏi chư vị, mấy năm qua các ngươi giao tranh với Quảng Lăng ta nhưng đã có nửa vị tu giả đã chạy đến Thiên Nguyên Giới tương trợ? Vô luận là yêu tu nhất mạch hay chư tông đầu nhập vào Xiển Giáo đã có qua nửa phần động tĩnh? Sao không đoán ra trong Địa Tiên giới đã xảy ra biến cố nên chưa vị đã thành con rơi?
Nàng nói đến đây, ánh mắt hơn mười vị tu sĩ trong điện, thậm chí kể cả Nông Dịch Sơn đều lập loè, hai mặt nhìn nhau lấy, thần sắc kinh nghi bất định.
Khóe môi Liễu Nguyệt Như nhếch lên lộ ra vài phần lãnh khốc:
- Dù vậy, bọn ngươi cũng nhất định phải kiên trì cùng Quảng Lăng không chết không ngớt?
Chỉ nghe trong vòng ngàn trượng truyền ra mấy chục tiếng hô hấp trầm trọng, lần này yên lặng qua chừng thời gian uống cạn nửa chén trà rồi mới có tiếng cười khẽ:
- Cũng chỉ là suy đoán mà thôi! Theo ta được biết, vị kia của Quảng Lăng tông đã sớm đắc tội Côn Bằng yêu sư, Hỗn Độn chuẩn thánh phương bắc có hơn mười vị! Kim Tiên Yêu Thánh lại càng không biết có bao nhiêu. Hàng tỉ yêu tu chỉ nhổ một bãi nước bọt cũng có thể đè sập cả đế đình phương bắc! Càng có Oa Hoàng nương nương đứng sau che chắn, sao khả năng bại vào một tiểu tử mới thành danh mấy trăm năm. Hắc hắc! Thủy Kiếm tiên không có ai lại để cho một nhãi nhép thành danh! Bọn ngươi muốn oán liền chỉ có thể oán Huyết Lục Thiên quân có quan hệ đến Tử Vân nhất mạch.
Thanh âm cũng không biết do ai nói ra, vang vọng từng chữ trong Quan Vân điện khiến mọi người vốn đang có chút tâm thần bất định như vừa tỉnh đại mộng.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau đó lại là thanh âm lão giả kia cất lên:
- Chuyện Địa Tiên giới, ta cũng biết được một hai. Đâu chỉ là phương bắc mà thôi? Trước khi ta tới giới này nghe nói Tây Phương chi địa cũng có hơn mười vị chuẩn Thánh chuẩn bị theo Dương Hạo Thiên Quân tới Đào sơn! Càng có mấy ngàn vạn tiên tu lên tiếng ủng hộ. An Thiên Huyền Thánh Đại Đế lại có thể có bao nhiêu phần thắng?
Liễu Nguyệt Như không khỏi nhíu mày, Quảng Lăng tông những năm này tuy hưng vượng nhưng lại rất ít biết những chuyện ở bản giới Hồng Hoang nên lúc này dù cơ trí cũng không khỏi bối rối.
Danh tiếng Côn Bằng yêu sư tự nhiên là như sấm bên tai, là đại năng thái cổ danh truyền hồng hoang cùng với thánh nhân hơn mười vạn năm trước.
Huyết Lục Thiên quân chỉ chính là sư tôn, hơn trăm năm trước, một người một mình chém giết mấy trăm vạn đệ tử Xiển giáo, danh tiếng chấn động chư tông Hồng Hoang, về phần này Thủy Kiếm tiên, phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, còn có cái gì Dương Hạo thì không biết là người phương nào, có quan hệ gì với Quảng Lăng tông.
Nghe những người này thì phảng phất đại nạn của Quảng Lăng tông lần này cũng liên quan đến Thủy Kiếm tiên cùng phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế?
Trong lòng nàng bất giác hơi phiền não, không biết An Thiên Huyền Thánh Đại Đế đến cùng chính là người phương nào, bỗng dưng liên quan đến Quảng Lăng bọn họ, một khi tổn thương thì làm sao ăn nói?
Tiếng chê cười của phần đông tiên tu trong điện vẫn không dừng:
- Dù là Địa Tiên giới thực sự có biến cố gì thì tối đa cũng là kết quả lưỡng bại câu thương. Lần này phần đông Thái Ất Chân Tiên, bên ngoài Thiên Nguyên giới càng có hơn mười vị Thái Thanh Huyền Tiên áp trận. Cũng muốn nhìn xem, Huyết Lục Thiên quân còn dám hiện thân ở Thiên Nguyên giới hay không!
- Nguyệt Như chân nhân nói vậy thật sự buồn cười! Chư vị đạo hữu làm sao cần lo lắng? Ta nghe nói lần này không chỉ là Xiển Giáo, ngay cả Tiệt Giáo nhất mạch cũng không thiếu Kim Tiên có ân oán với Tử Vân. Nói bốn mặt thụ địch cũng không quá đáng.
Liễu Nguyệt Như nhíu chặt mày, khe khẽ thở dài, xem ra lần này không có khả năng nắm ta giảng hòa, nàng nghĩ như vậy nên sát ý mênh mông không cần che giấu, kiếm ý vô biên xông thẳng trời cao.
Đang muốn mở lời, trong lòng nàng lại chợt có cảm ứng, bước một bước ra ngoài điện nhìn về thiên không, thấy phía chân trời vốn đang trong sáng chẳng biết từ lúc nào đã tràn ngập mây đen, vô số lôi xà cuồng quyển, một sóng triều linh lực mênh mông hạ xuống trùng kích càn quét, lớp sau cường thịnh hơn lớp trước.
Lúc này trong Quan Vân điện, hơn mười vị tiên tu cũng có chỗ cảm ứng, nhao nhao bước ra ngoài điện, theo ánh mắt Liễu Nguyệt Như nhìn lên phía chân trời, thấy bên ngoài mây đen lôi quang còn có vô số hào quang từng đạo từ bốn phương tám hướng tụ tới, thiên không bị xé rách dần hiện ra một thiên nhãn.
Hết thảy tiên tu đều cả kinh, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
- Động tĩnh thật lớn! Chẳng lẽ là vị Đại La Kim Tiên nào muốn hàng lâm nơi đây?
- Đa phần là như thế, hiện giờ là lúc Thiên Nguyên Giới tấn giai, nguyên lực thịnh nhất, vượt qua Địa Tiên giới mấy lần! Ngoại trừ Đại La Kim Tiên thì còn ai có thể khai mở hàng rào không gian!
- Không biết là vị Yêu Thánh hay Kim Tiên của Xiển giáo hàng lâm?
- Bất luận là ai, lần này chúng ta đều có một kết quả cuối cùng.
Trong lời nói đã lộ ra vài phần không kiêng nể, thần sắc mọi người vốn căng cứng cũng đã dịu lại, hoan hỉ vui vẻ.
Duy chỉ có Nông Dịch Sơn thần sắc trắng bệch, dù chưa tuyệt vọng nhưng trong mắt đã lộ ra vài phần sầu thảm.
Liễu Nguyệt Như mím môi, trên mặt hiện ra thêm vài phần âm lãnh, tay phải đã lặng lẽ dùng hết khí lực cầm chặt thanh binh khí thanh sắc, bất quá sau một khắc lại lộ vẻ ngạc nhiên, chỉ thấy sau mây đen dày đặc lại có hai đoàn tinh quang lấp lánh càng lúc càng sáng chiếu xuống.
Liễu Nguyệt Như biết chư thiên tinh thần hiện giờ trong Thiên Nguyên Giới kỳ thật là phản chiếu tinh ảnh của bản giới Hồng Hoang, chỉ là thời gian lùi lại mấy chục năm mà thôi. Trong mấy chục vạn tinh thần lớn nhỏ thì ngoại trừ tinh thần nguyên thủy còn lại đều biến hóa tương ứng với sự vật thế gian.
Phàm trên Đại La Kim Tiên hay đế vương nhân gian, danh thần vũ tướng ứng vận sinh ra đều có tinh thần đối ứng, hai đoàn tinh quang lẫn thiên nhãn khai mở lần này chắc chắn có liên quan lớn lao đến người chuẩn bị hạ giới.
- Phương bắc, trung đình, tử khí!
Trong đầu còn đang hiện ra mấy phần khiếp sợ, trong ý niệm Liễu Nguyệt Như vừa hiện ra một cái tên thì Huyền Vận chân nhân vừa mới lên tiếng xúi giục lại lẩm bẩm không dám tin.
- Đế khí tràn đầy phương bắc. Rõ ràng là đế tinh Huyền Thánh, tử vi đế tinh!
Rất nhiều tu sĩ lúc này cũng đã trông thấy hai luồng tinh mang chói mắt, vẻ vui mừng vừa mới hiển hiện không lâu đã đông cứng.
- Huyền Thánh Đế tinh? Chẳng lẽ phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế? Tử vi đế tinh sao đã sáng lại? Đế vị thiên tử Bắc Cực Đại Đế vẫn để trống không mấy vạn năm nay!
- An Thiên Huyền Thánh Đại Đế cũng không có khả năng hàng lâm nơi đây! Có Côn Bằng yêu sư kiềm chế, sao hắn không thể để ý tới cơ nghiệp phương bắc?
- Kỳ quái! Xem đế khí hắn tràn đầy không kém Trung Thiên đế tinh. Vô luận như thế nào cũng không giống suy sụp, ngược lại là số mệnh cường thịnh!
Liễu Nguyệt Như cùng Nông Dịch Sơn hai mặt nhìn nhau, trong mắt ngoài vẻ khó hiểu còn có cả kinh hỉ tuyệt xử phùng sanh.
Vô luận An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, chính là người phương nào, lần này nguy cơ Quảng Lăng tông tựa hồ cũng có thể giảm bớt.
Chỉ thấy thiên nhãn sau khi khai mở thì một nhân ảnh bọc trong quang hoa tử kim từ vết rách không gian dần hạ xuống, lôi quang càng thêm rừng rực, vô số thụy hà xông cuốn, đế tinh huyền thánh và tử vi càng thêm sáng ngời.
Ngay sau đó, cả thiên địa chấn động, vô số liệt văn hắc sắc lan tràn khắp nơi, một phần bay thẳng vào Quảng Lăng sơn, cưỡng ép cắt đứt không gian nguyên vẹn nơi đây thành vô số mảnh vỡ.
Khí tức phần đông tiên tu trước Quan Vân điện đều đông cứng, ngay cả Liễu Nguyệt Như cũng không ngoại lệ, tình hình như vậy rõ ràng là Thiên Nguyên giới đã không thể dung nạp người kia, ngoại trừ Chuẩn Thánh thì không còn khả năng nào khác.
Lúc này cũng đã có thể xác định, nhân ảnh trong thiên nhãn chính là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế hàng lâm!
Câu nói hời hợt nhưng sát ý thấu xương khiến không khí trong Quan Vân điện tựa như ngày đông giá rét khiến người phát run, phía Liễu Nguyệt Như vừa nhìn vào là một lão giả tóc bạc, toàn thân cao thấp ẩn hiện quy lân, cũng hung hăng trừng mắt với nàng rồi lộ vẻ khinh thường:
- Lão phu Huyền Vận chân nhân, cả đời này còn chưa bao giờ bị người khác uy hiếp, chỉ là cảm giác lời của ngươi vừa rồi tựa hồ còn có chút đạo lý.
Lão tuy nói vậy nhưng cuối cùng cũng không dám đối chọi.
Ngao Bàng bên cạnh cũng cứng đờ, sắc mặt xanh xám, đồng dạng bị sóng sát ý của Liễu Nguyệt Như áp chế đến ấp úng.
Sau hồi lâu, Vân Đào đạo nhân mới mở miệng:
- Nếu như muốn nói hợp, cũng không phải không thể! Đệ tử chư tông hầu hết đã tổn thương ở giới này,Quảng Lăng các ngươi cũng phải trả một cái giá mới có thể dễ ăn nói! Mắt thấy Quảng Lăng đại trận sắp bị công phá liền muốn chúng ta dừng tay, nào có chuyện tốt như vậy.
Hai bên điện vẫn lặng ngắt đến có thể nghe thấy tiếng kim rơi, rất nhiều tu sĩ tuy là không dám đơn giản mở miệng nhưng trên mặt đầy vẻ tán đồng, trong ánh mắt ẩn hàm kiêng kị lẫn hận ý.
Liễu Nguyệt Như thở dài một tiếng, hơi đau đầu vuốt thái dương:
- Xin hỏi chư vị, mấy năm qua các ngươi giao tranh với Quảng Lăng ta nhưng đã có nửa vị tu giả đã chạy đến Thiên Nguyên Giới tương trợ? Vô luận là yêu tu nhất mạch hay chư tông đầu nhập vào Xiển Giáo đã có qua nửa phần động tĩnh? Sao không đoán ra trong Địa Tiên giới đã xảy ra biến cố nên chưa vị đã thành con rơi?
Nàng nói đến đây, ánh mắt hơn mười vị tu sĩ trong điện, thậm chí kể cả Nông Dịch Sơn đều lập loè, hai mặt nhìn nhau lấy, thần sắc kinh nghi bất định.
Khóe môi Liễu Nguyệt Như nhếch lên lộ ra vài phần lãnh khốc:
- Dù vậy, bọn ngươi cũng nhất định phải kiên trì cùng Quảng Lăng không chết không ngớt?
Chỉ nghe trong vòng ngàn trượng truyền ra mấy chục tiếng hô hấp trầm trọng, lần này yên lặng qua chừng thời gian uống cạn nửa chén trà rồi mới có tiếng cười khẽ:
- Cũng chỉ là suy đoán mà thôi! Theo ta được biết, vị kia của Quảng Lăng tông đã sớm đắc tội Côn Bằng yêu sư, Hỗn Độn chuẩn thánh phương bắc có hơn mười vị! Kim Tiên Yêu Thánh lại càng không biết có bao nhiêu. Hàng tỉ yêu tu chỉ nhổ một bãi nước bọt cũng có thể đè sập cả đế đình phương bắc! Càng có Oa Hoàng nương nương đứng sau che chắn, sao khả năng bại vào một tiểu tử mới thành danh mấy trăm năm. Hắc hắc! Thủy Kiếm tiên không có ai lại để cho một nhãi nhép thành danh! Bọn ngươi muốn oán liền chỉ có thể oán Huyết Lục Thiên quân có quan hệ đến Tử Vân nhất mạch.
Thanh âm cũng không biết do ai nói ra, vang vọng từng chữ trong Quan Vân điện khiến mọi người vốn đang có chút tâm thần bất định như vừa tỉnh đại mộng.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau đó lại là thanh âm lão giả kia cất lên:
- Chuyện Địa Tiên giới, ta cũng biết được một hai. Đâu chỉ là phương bắc mà thôi? Trước khi ta tới giới này nghe nói Tây Phương chi địa cũng có hơn mười vị chuẩn Thánh chuẩn bị theo Dương Hạo Thiên Quân tới Đào sơn! Càng có mấy ngàn vạn tiên tu lên tiếng ủng hộ. An Thiên Huyền Thánh Đại Đế lại có thể có bao nhiêu phần thắng?
Liễu Nguyệt Như không khỏi nhíu mày, Quảng Lăng tông những năm này tuy hưng vượng nhưng lại rất ít biết những chuyện ở bản giới Hồng Hoang nên lúc này dù cơ trí cũng không khỏi bối rối.
Danh tiếng Côn Bằng yêu sư tự nhiên là như sấm bên tai, là đại năng thái cổ danh truyền hồng hoang cùng với thánh nhân hơn mười vạn năm trước.
Huyết Lục Thiên quân chỉ chính là sư tôn, hơn trăm năm trước, một người một mình chém giết mấy trăm vạn đệ tử Xiển giáo, danh tiếng chấn động chư tông Hồng Hoang, về phần này Thủy Kiếm tiên, phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, còn có cái gì Dương Hạo thì không biết là người phương nào, có quan hệ gì với Quảng Lăng tông.
Nghe những người này thì phảng phất đại nạn của Quảng Lăng tông lần này cũng liên quan đến Thủy Kiếm tiên cùng phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế?
Trong lòng nàng bất giác hơi phiền não, không biết An Thiên Huyền Thánh Đại Đế đến cùng chính là người phương nào, bỗng dưng liên quan đến Quảng Lăng bọn họ, một khi tổn thương thì làm sao ăn nói?
Tiếng chê cười của phần đông tiên tu trong điện vẫn không dừng:
- Dù là Địa Tiên giới thực sự có biến cố gì thì tối đa cũng là kết quả lưỡng bại câu thương. Lần này phần đông Thái Ất Chân Tiên, bên ngoài Thiên Nguyên giới càng có hơn mười vị Thái Thanh Huyền Tiên áp trận. Cũng muốn nhìn xem, Huyết Lục Thiên quân còn dám hiện thân ở Thiên Nguyên giới hay không!
- Nguyệt Như chân nhân nói vậy thật sự buồn cười! Chư vị đạo hữu làm sao cần lo lắng? Ta nghe nói lần này không chỉ là Xiển Giáo, ngay cả Tiệt Giáo nhất mạch cũng không thiếu Kim Tiên có ân oán với Tử Vân. Nói bốn mặt thụ địch cũng không quá đáng.
Liễu Nguyệt Như nhíu chặt mày, khe khẽ thở dài, xem ra lần này không có khả năng nắm ta giảng hòa, nàng nghĩ như vậy nên sát ý mênh mông không cần che giấu, kiếm ý vô biên xông thẳng trời cao.
Đang muốn mở lời, trong lòng nàng lại chợt có cảm ứng, bước một bước ra ngoài điện nhìn về thiên không, thấy phía chân trời vốn đang trong sáng chẳng biết từ lúc nào đã tràn ngập mây đen, vô số lôi xà cuồng quyển, một sóng triều linh lực mênh mông hạ xuống trùng kích càn quét, lớp sau cường thịnh hơn lớp trước.
Lúc này trong Quan Vân điện, hơn mười vị tiên tu cũng có chỗ cảm ứng, nhao nhao bước ra ngoài điện, theo ánh mắt Liễu Nguyệt Như nhìn lên phía chân trời, thấy bên ngoài mây đen lôi quang còn có vô số hào quang từng đạo từ bốn phương tám hướng tụ tới, thiên không bị xé rách dần hiện ra một thiên nhãn.
Hết thảy tiên tu đều cả kinh, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.
- Động tĩnh thật lớn! Chẳng lẽ là vị Đại La Kim Tiên nào muốn hàng lâm nơi đây?
- Đa phần là như thế, hiện giờ là lúc Thiên Nguyên Giới tấn giai, nguyên lực thịnh nhất, vượt qua Địa Tiên giới mấy lần! Ngoại trừ Đại La Kim Tiên thì còn ai có thể khai mở hàng rào không gian!
- Không biết là vị Yêu Thánh hay Kim Tiên của Xiển giáo hàng lâm?
- Bất luận là ai, lần này chúng ta đều có một kết quả cuối cùng.
Trong lời nói đã lộ ra vài phần không kiêng nể, thần sắc mọi người vốn căng cứng cũng đã dịu lại, hoan hỉ vui vẻ.
Duy chỉ có Nông Dịch Sơn thần sắc trắng bệch, dù chưa tuyệt vọng nhưng trong mắt đã lộ ra vài phần sầu thảm.
Liễu Nguyệt Như mím môi, trên mặt hiện ra thêm vài phần âm lãnh, tay phải đã lặng lẽ dùng hết khí lực cầm chặt thanh binh khí thanh sắc, bất quá sau một khắc lại lộ vẻ ngạc nhiên, chỉ thấy sau mây đen dày đặc lại có hai đoàn tinh quang lấp lánh càng lúc càng sáng chiếu xuống.
Liễu Nguyệt Như biết chư thiên tinh thần hiện giờ trong Thiên Nguyên Giới kỳ thật là phản chiếu tinh ảnh của bản giới Hồng Hoang, chỉ là thời gian lùi lại mấy chục năm mà thôi. Trong mấy chục vạn tinh thần lớn nhỏ thì ngoại trừ tinh thần nguyên thủy còn lại đều biến hóa tương ứng với sự vật thế gian.
Phàm trên Đại La Kim Tiên hay đế vương nhân gian, danh thần vũ tướng ứng vận sinh ra đều có tinh thần đối ứng, hai đoàn tinh quang lẫn thiên nhãn khai mở lần này chắc chắn có liên quan lớn lao đến người chuẩn bị hạ giới.
- Phương bắc, trung đình, tử khí!
Trong đầu còn đang hiện ra mấy phần khiếp sợ, trong ý niệm Liễu Nguyệt Như vừa hiện ra một cái tên thì Huyền Vận chân nhân vừa mới lên tiếng xúi giục lại lẩm bẩm không dám tin.
- Đế khí tràn đầy phương bắc. Rõ ràng là đế tinh Huyền Thánh, tử vi đế tinh!
Rất nhiều tu sĩ lúc này cũng đã trông thấy hai luồng tinh mang chói mắt, vẻ vui mừng vừa mới hiển hiện không lâu đã đông cứng.
- Huyền Thánh Đế tinh? Chẳng lẽ phương bắc An Thiên Huyền Thánh Đại Đế? Tử vi đế tinh sao đã sáng lại? Đế vị thiên tử Bắc Cực Đại Đế vẫn để trống không mấy vạn năm nay!
- An Thiên Huyền Thánh Đại Đế cũng không có khả năng hàng lâm nơi đây! Có Côn Bằng yêu sư kiềm chế, sao hắn không thể để ý tới cơ nghiệp phương bắc?
- Kỳ quái! Xem đế khí hắn tràn đầy không kém Trung Thiên đế tinh. Vô luận như thế nào cũng không giống suy sụp, ngược lại là số mệnh cường thịnh!
Liễu Nguyệt Như cùng Nông Dịch Sơn hai mặt nhìn nhau, trong mắt ngoài vẻ khó hiểu còn có cả kinh hỉ tuyệt xử phùng sanh.
Vô luận An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, chính là người phương nào, lần này nguy cơ Quảng Lăng tông tựa hồ cũng có thể giảm bớt.
Chỉ thấy thiên nhãn sau khi khai mở thì một nhân ảnh bọc trong quang hoa tử kim từ vết rách không gian dần hạ xuống, lôi quang càng thêm rừng rực, vô số thụy hà xông cuốn, đế tinh huyền thánh và tử vi càng thêm sáng ngời.
Ngay sau đó, cả thiên địa chấn động, vô số liệt văn hắc sắc lan tràn khắp nơi, một phần bay thẳng vào Quảng Lăng sơn, cưỡng ép cắt đứt không gian nguyên vẹn nơi đây thành vô số mảnh vỡ.
Khí tức phần đông tiên tu trước Quan Vân điện đều đông cứng, ngay cả Liễu Nguyệt Như cũng không ngoại lệ, tình hình như vậy rõ ràng là Thiên Nguyên giới đã không thể dung nạp người kia, ngoại trừ Chuẩn Thánh thì không còn khả năng nào khác.
Lúc này cũng đã có thể xác định, nhân ảnh trong thiên nhãn chính là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế hàng lâm!