Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 135
Người này lòng dạ độc ác, một chiêu liền lấy mạng tùy tùng của mình, còn không lưu lại nửa phần thi thể, khiến Phượng Thiên Tuyết cũng kinh tâm theo!
Lam Kinh Phong, không chỉ là thiên tài Thanh Đạo tông, mà còn là ác bá Thanh Đạo tông sao?
"Phế vật, lại làm mất mặt bản tôn ở trước mặt người khác!". Thanh âm của thiếu niên áo lam phát lạnh, hai mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng và kiêu căng, làm như vương giả tiến đến, chưa bao giờ liếc mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết.
Gầy gò sợ tới mức toàn thân run rẩy, không dám ngẩng đầu.
Phượng Thiên Tuyết lạnh nhạt đứng đó, nàng ngược lại là muốn nhìn xem thực lực Lam Kinh Phong này như thế nào.
"Là ai chọc Kinh Phong ca ca tức giận?". Lại một thanh âm lạ lẫm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy gần đó, một thiếu nữ áo trắng khoan thai đi đến, áo trắng như tuyết, dung mạo xinh đẹp vô cùng, giống như thiên tiên hạ phàm, thắt một búi tóc Thiên Hoa khiến thân thể mềm mại của nàng càng thêm mềm mại!
"Thiên tài Như Ý tông - Trinh Như Ý! Cũng chính là thiên kim của Tông chủ!".
"Đúng, cũng bởi thân phận như vậy, Lam Kinh Phong mới chú ý tới nàng!".
Mọi người lại xì xào bàn tán.
Phượng Thiên Tuyết híp mắt, mà Lam Kinh Phong lạnh nhạt nhìn lướt qua chấp pháp giả kia, nhếch môi mỏng đứng ở đó.
Trinh Như Ý đi tới bên người Lam Kinh Phong, liếc nhìn Phượng Thiên Tuyết đứng ở tiền điện, ngón tay ngọc nhẹ nhàng chỉ một cái, "Kinh Phong ca ca, là nàng chọc giận ngươi?".
"Vâng vâng... Chính là nàng chọc chủ nhân tức giận!".
Gầy gò đầu đầy mồ hôi lạnh, đáp.
Mọi người không dám thở mạnh, tùy tùng cấp năm vừa rồi đã bị Lam Kinh Phong nháy mắt tiêu diệt trong một chiêu, ai dám lắm miệng đây? Rồi chưa nói Như Ý tông và Thanh Đạo tông cũng không phải dễ trêu.
Tuy rằng hai đại tông vô cùng nổi danh, nhưng không phải chính phái giống như Bát Dương tông. Bát Dương tông quy định không được phép lạm sát kẻ vô tội, nhưng mà trong hai đại tông phái này, lại không có tông quy như vậy!
"Đoán chừng là hiểu lầm, Kinh Phong ca ca cũng đừng tức giận vì việc nhỏ mà.". Bạch liên hoa Trinh Như Ý nhàn nhạt cười cười, khóe mắt lại lóe ra khinh miệt, nhưng lại lập tức khôi phục bình thường.
Chấp pháp giả kia thấy Phượng Thiên Tuyết không phản ứng chút nào, không khỏi lại quát lạnh một tiếng, "Phượng Thiên Tuyết! Ngươi láo xược! Ngươi phạm quy, ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi!".
Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cười, "Nếu như ta nhớ không lầm, Bách Hoa hội quy định, người khiêu khích trước cũng bị trừng phạt, bị người khiêu khích là vô tội! Vị đại thúc này, ngươi xác định đầu óc của ngươi không có biến chất? Hoặc là bị úng nước sao?".
Giọng điệu khiêu khích chất vấn như vậy, khiến chấp pháp giả giận tím mặt! Phải biết rằng Bách Hoa hội đại biểu cho hoàng gia, Phượng Thiên Tuyết "Vũ nhục" chấp pháp giả ở trước mặt mọi người như vậy, chính là đang vũ nhục hoàng gia!
Vị chấp pháp giả kia kỳ thật cũng nể mặt Lam Kinh Phong, mới có thể cố ý làm khó dễ Phượng Thiên Tuyết.
Không nghĩ tới Phượng Thiên Tuyết lại lôi quy củ của Bách Hoa hội ra nói rành mạch!
Lam Kinh Phong lạnh lùng kiêu căng xoay người rời khỏi, Trinh Như Ý cũng cười nhạt một tiếng, rời đi theo hắn.
Bọn họ đã đi, nhưng kỳ thật vẫn đang đứng ở một tòa các khác gần đó, lạnh nhạt mà nhìn hết thảy, vừa nhìn vừa thưởng thức trà, người chủ trì Bách Hoa hội cẩn thận từng li từng tí, "Mong các vị đừng chê cười, bên dưới đều là đám tiểu nhân ngu ngốc làm loạn...".
Lam Kinh Phong lạnh nhạt nhìn, Phượng Thiên Tuyết dám khiêu chiến với chấp pháp giả, thực khiến cho hắn hiếu kỳ, kỳ thật hắn càng hiếu kỳ hơn là, người nào vừa mới sử dụng Trấn Định phù?
Trấn Định phù, cả hắn cũng không có thực lực luyện chế ra, chỉ có sư phụ của hắn Thanh Đạo Tử, miễn cưỡng mới luyện chế ra được.
Trận tranh cãi bên dưới đã đến hồi gay cấn, chấp pháp giả bị Phượng Thiên Tuyết làm nghẹn lời mấy lần, quả thực là bực mình rồi.
"Ai trong các ngươi thấy tùy tùng của Lam Phù sư động thủ?". Trong kinh thành, mỗi một người đều kính sợ đệ tử của Thanh Đạo tông, mà vị chấp pháp giả này cũng như thế, tuy rằng tuổi của hắn lớn hơn Lam Kinh Phong, nhưng lại phải cung kính gọi hắn một tiếng Lam Phù sư!
Lam Kinh Phong, không chỉ là thiên tài Thanh Đạo tông, mà còn là ác bá Thanh Đạo tông sao?
"Phế vật, lại làm mất mặt bản tôn ở trước mặt người khác!". Thanh âm của thiếu niên áo lam phát lạnh, hai mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng và kiêu căng, làm như vương giả tiến đến, chưa bao giờ liếc mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết.
Gầy gò sợ tới mức toàn thân run rẩy, không dám ngẩng đầu.
Phượng Thiên Tuyết lạnh nhạt đứng đó, nàng ngược lại là muốn nhìn xem thực lực Lam Kinh Phong này như thế nào.
"Là ai chọc Kinh Phong ca ca tức giận?". Lại một thanh âm lạ lẫm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy gần đó, một thiếu nữ áo trắng khoan thai đi đến, áo trắng như tuyết, dung mạo xinh đẹp vô cùng, giống như thiên tiên hạ phàm, thắt một búi tóc Thiên Hoa khiến thân thể mềm mại của nàng càng thêm mềm mại!
"Thiên tài Như Ý tông - Trinh Như Ý! Cũng chính là thiên kim của Tông chủ!".
"Đúng, cũng bởi thân phận như vậy, Lam Kinh Phong mới chú ý tới nàng!".
Mọi người lại xì xào bàn tán.
Phượng Thiên Tuyết híp mắt, mà Lam Kinh Phong lạnh nhạt nhìn lướt qua chấp pháp giả kia, nhếch môi mỏng đứng ở đó.
Trinh Như Ý đi tới bên người Lam Kinh Phong, liếc nhìn Phượng Thiên Tuyết đứng ở tiền điện, ngón tay ngọc nhẹ nhàng chỉ một cái, "Kinh Phong ca ca, là nàng chọc giận ngươi?".
"Vâng vâng... Chính là nàng chọc chủ nhân tức giận!".
Gầy gò đầu đầy mồ hôi lạnh, đáp.
Mọi người không dám thở mạnh, tùy tùng cấp năm vừa rồi đã bị Lam Kinh Phong nháy mắt tiêu diệt trong một chiêu, ai dám lắm miệng đây? Rồi chưa nói Như Ý tông và Thanh Đạo tông cũng không phải dễ trêu.
Tuy rằng hai đại tông vô cùng nổi danh, nhưng không phải chính phái giống như Bát Dương tông. Bát Dương tông quy định không được phép lạm sát kẻ vô tội, nhưng mà trong hai đại tông phái này, lại không có tông quy như vậy!
"Đoán chừng là hiểu lầm, Kinh Phong ca ca cũng đừng tức giận vì việc nhỏ mà.". Bạch liên hoa Trinh Như Ý nhàn nhạt cười cười, khóe mắt lại lóe ra khinh miệt, nhưng lại lập tức khôi phục bình thường.
Chấp pháp giả kia thấy Phượng Thiên Tuyết không phản ứng chút nào, không khỏi lại quát lạnh một tiếng, "Phượng Thiên Tuyết! Ngươi láo xược! Ngươi phạm quy, ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi!".
Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cười, "Nếu như ta nhớ không lầm, Bách Hoa hội quy định, người khiêu khích trước cũng bị trừng phạt, bị người khiêu khích là vô tội! Vị đại thúc này, ngươi xác định đầu óc của ngươi không có biến chất? Hoặc là bị úng nước sao?".
Giọng điệu khiêu khích chất vấn như vậy, khiến chấp pháp giả giận tím mặt! Phải biết rằng Bách Hoa hội đại biểu cho hoàng gia, Phượng Thiên Tuyết "Vũ nhục" chấp pháp giả ở trước mặt mọi người như vậy, chính là đang vũ nhục hoàng gia!
Vị chấp pháp giả kia kỳ thật cũng nể mặt Lam Kinh Phong, mới có thể cố ý làm khó dễ Phượng Thiên Tuyết.
Không nghĩ tới Phượng Thiên Tuyết lại lôi quy củ của Bách Hoa hội ra nói rành mạch!
Lam Kinh Phong lạnh lùng kiêu căng xoay người rời khỏi, Trinh Như Ý cũng cười nhạt một tiếng, rời đi theo hắn.
Bọn họ đã đi, nhưng kỳ thật vẫn đang đứng ở một tòa các khác gần đó, lạnh nhạt mà nhìn hết thảy, vừa nhìn vừa thưởng thức trà, người chủ trì Bách Hoa hội cẩn thận từng li từng tí, "Mong các vị đừng chê cười, bên dưới đều là đám tiểu nhân ngu ngốc làm loạn...".
Lam Kinh Phong lạnh nhạt nhìn, Phượng Thiên Tuyết dám khiêu chiến với chấp pháp giả, thực khiến cho hắn hiếu kỳ, kỳ thật hắn càng hiếu kỳ hơn là, người nào vừa mới sử dụng Trấn Định phù?
Trấn Định phù, cả hắn cũng không có thực lực luyện chế ra, chỉ có sư phụ của hắn Thanh Đạo Tử, miễn cưỡng mới luyện chế ra được.
Trận tranh cãi bên dưới đã đến hồi gay cấn, chấp pháp giả bị Phượng Thiên Tuyết làm nghẹn lời mấy lần, quả thực là bực mình rồi.
"Ai trong các ngươi thấy tùy tùng của Lam Phù sư động thủ?". Trong kinh thành, mỗi một người đều kính sợ đệ tử của Thanh Đạo tông, mà vị chấp pháp giả này cũng như thế, tuy rằng tuổi của hắn lớn hơn Lam Kinh Phong, nhưng lại phải cung kính gọi hắn một tiếng Lam Phù sư!