Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
“Đúng vậy, phù sư trên thế gian vốn dĩ không nhiều, người có thiên phú phương diện này càng ít, Nguyên Nhi còn không mau cảm ơn sư phụ?”. Thượng Quan phu nhân cũng cười cong đôi mắt.
Thăng cấp phù, dùng ở trên người Huyền thuật sư Huyền Hoàng, đều có thể thăng đến hai cấp!
Thượng Quan Nguyên không phải phù sư, nhưng cũng hiểu biết qua phương diện này, liền vui mừng nói cảm ơn.
“Dùng thăng cấp phù này, ngươi ít nhất có thể lên một cấp, như vậy vi sư càng không cần lo lắng!”. Sâm lão nhân vui tươi hớn hở cười nói.
Mọi người nhìn nhau cười, đến lúc đó Phượng Thiên Tuyết đối phó với Thượng Quan Nguyên cấp sáu, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!
*******
Sau năm ngày, Phượng Thiên Tuyết điên cuồng luyện dược, đem tất cả dược liệu luyện xong.
Mà kỹ thuật luyện dược của nàng cũng từ cấp không thăng cấp đến cấp tám!
Long Ly trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Phượng Thiên Tuyết thăng cấp, không nhịn được lắc đầu: “Yêu nghiệt, thật là yêu nghiệt!”.
Thiên phú cỡ này, Long Ly cũng lần đầu nhìn thấy!
Hắn làm hồn của dược đỉnh, ngây người mấy vạn năm, đổi qua mười chủ nhân, nhưng mà nha đầu Phượng Thiên Tuyết này lại là cường hãn nhất.
Nàng mới mười bảy tuổi, thế nhưng có thiên phú như vậy … Lại phát triển tiếp, nhất định sẽ khiến thiên hạ khiếp sợ?
“Như thế nào, muốn bái bổn tiểu thư làm sư phụ sao?”. Phượng Thiên Tuyết thu thập đan dược, lạnh giọng cười nói.
Mặt Long Ly đỏ lên, phẫn nộ trừng mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết một cái, “Hừ, kẻ phàm nhân này dám nghĩ bản tôn bái ngươi làm sư? Mơ tưởng!”.
Hừ, cứng miệng!
Phượng Thiên Tuyết nhướn mày, một ngày nào đó hắn sẽ cầu nàng làm sư phụ!
Phượng Thiên Tuyết nhìn lướt qua những đan dược đó, nhanh chóng đếm số lượng đan dược.
Ngọc nhan đan một trăm viên, cầm máu đan một trăm viên, sinh cơ đan một trăm viên, tổng cộng ba trăm viên đan dược, đều là đan dược cấp thấp.
“Mấy thứ này giữ lại cũng vô dụng, ta hiện tại đã thăng cấp tám, có thể luyện một ít đan dược cao cấp.”. Phượng Thiên Tuyết suy nghĩ, tính toán đem Đan dược này đưa đến Vĩnh Xuân Đường đổi một ít dược liệu cao cấp, sau đó lại luyện chế một ít đan dược cao cấp.
Chờ nàng lên tới Dược Hoàng, liền có thể vì Hiên Viên Nguyệt Triệt luyện chế dược đan áp chế Cửu Anh huyết độc rồi!
Phượng Thiên Tuyết nghĩ như vậy, thần hồn về thân thể, sau khi nàng cùng Phượng Thiên Trạch dùng cơm trưa, đem tám bùa nổ mạnh, tám thuấn di phù (bùa di chuyển tức thời) lén cho đệ đệ.
Phượng Thiên Trạch khiếp sợ, không nghĩ tới tỷ tỷ vậy mà có thể trở thành phù sư trong truyền thuyết.
Phượng Thiên Tuyết rời viện Phong Tuyết, lúc chuẩn bị đi tới Vĩnh Xuân Đường đổi chút dược liệu, xuyên quahoa viên, lại nghe từng trận tiếng cười.
“Ha ha, nhị vương tử quá khen, Hàm Yên chẳng qua là người bình thường, làm sao dám nhận hai chữ thiên tài?”.
Là tiếng Phượng Hàm Yên ngượng ngùng.
Hừ, bạch liên hoa đang câu dẫn nhị vương tử sao?
Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cong lên khóe môi, gả vào hoàng tộc, chỉ sợ là nguyện vọng của Phượng Hàm Yên đi?
Phượng Thiên Tuyết chẳng muốn tham gia, chính là Phượng Hàm Yên cố tình gây chú ý, “A, kia không phải đại tỷ sao? Tỷ tỷ ngươi đi đâu? Nhị vương tử ở chỗ này, mau tới đây hành lễ đi!”.
Bộ dáng Phượng Hàm Yên ra vẻ nhu nhược, cặp mắt đẹp tràn đầy ý cười.
Mụn nhọt đỏ trên mặt nàng còn chưa có hết, nhưng mang khăn che mặt màu đen, Phượng Hàm Yên càng có vẻ đẹp thần bí.
Phượng Thiên Tuyết dừng bước chân, nhìn lại, thấy giữa Phong Vũ Đình, Phượng Hàm Yên và hai thị nữ cùng với nhị vương tử Hiên Viên Đông Thành đang ngồi ở bên trong, mặt khác còn có hai vị nam tử xa lạ.
Hai vị nam tử xa lạ kia, cũng dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Phượng Thiên Tuyết.
Thăng cấp phù, dùng ở trên người Huyền thuật sư Huyền Hoàng, đều có thể thăng đến hai cấp!
Thượng Quan Nguyên không phải phù sư, nhưng cũng hiểu biết qua phương diện này, liền vui mừng nói cảm ơn.
“Dùng thăng cấp phù này, ngươi ít nhất có thể lên một cấp, như vậy vi sư càng không cần lo lắng!”. Sâm lão nhân vui tươi hớn hở cười nói.
Mọi người nhìn nhau cười, đến lúc đó Phượng Thiên Tuyết đối phó với Thượng Quan Nguyên cấp sáu, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!
*******
Sau năm ngày, Phượng Thiên Tuyết điên cuồng luyện dược, đem tất cả dược liệu luyện xong.
Mà kỹ thuật luyện dược của nàng cũng từ cấp không thăng cấp đến cấp tám!
Long Ly trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Phượng Thiên Tuyết thăng cấp, không nhịn được lắc đầu: “Yêu nghiệt, thật là yêu nghiệt!”.
Thiên phú cỡ này, Long Ly cũng lần đầu nhìn thấy!
Hắn làm hồn của dược đỉnh, ngây người mấy vạn năm, đổi qua mười chủ nhân, nhưng mà nha đầu Phượng Thiên Tuyết này lại là cường hãn nhất.
Nàng mới mười bảy tuổi, thế nhưng có thiên phú như vậy … Lại phát triển tiếp, nhất định sẽ khiến thiên hạ khiếp sợ?
“Như thế nào, muốn bái bổn tiểu thư làm sư phụ sao?”. Phượng Thiên Tuyết thu thập đan dược, lạnh giọng cười nói.
Mặt Long Ly đỏ lên, phẫn nộ trừng mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết một cái, “Hừ, kẻ phàm nhân này dám nghĩ bản tôn bái ngươi làm sư? Mơ tưởng!”.
Hừ, cứng miệng!
Phượng Thiên Tuyết nhướn mày, một ngày nào đó hắn sẽ cầu nàng làm sư phụ!
Phượng Thiên Tuyết nhìn lướt qua những đan dược đó, nhanh chóng đếm số lượng đan dược.
Ngọc nhan đan một trăm viên, cầm máu đan một trăm viên, sinh cơ đan một trăm viên, tổng cộng ba trăm viên đan dược, đều là đan dược cấp thấp.
“Mấy thứ này giữ lại cũng vô dụng, ta hiện tại đã thăng cấp tám, có thể luyện một ít đan dược cao cấp.”. Phượng Thiên Tuyết suy nghĩ, tính toán đem Đan dược này đưa đến Vĩnh Xuân Đường đổi một ít dược liệu cao cấp, sau đó lại luyện chế một ít đan dược cao cấp.
Chờ nàng lên tới Dược Hoàng, liền có thể vì Hiên Viên Nguyệt Triệt luyện chế dược đan áp chế Cửu Anh huyết độc rồi!
Phượng Thiên Tuyết nghĩ như vậy, thần hồn về thân thể, sau khi nàng cùng Phượng Thiên Trạch dùng cơm trưa, đem tám bùa nổ mạnh, tám thuấn di phù (bùa di chuyển tức thời) lén cho đệ đệ.
Phượng Thiên Trạch khiếp sợ, không nghĩ tới tỷ tỷ vậy mà có thể trở thành phù sư trong truyền thuyết.
Phượng Thiên Tuyết rời viện Phong Tuyết, lúc chuẩn bị đi tới Vĩnh Xuân Đường đổi chút dược liệu, xuyên quahoa viên, lại nghe từng trận tiếng cười.
“Ha ha, nhị vương tử quá khen, Hàm Yên chẳng qua là người bình thường, làm sao dám nhận hai chữ thiên tài?”.
Là tiếng Phượng Hàm Yên ngượng ngùng.
Hừ, bạch liên hoa đang câu dẫn nhị vương tử sao?
Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng cong lên khóe môi, gả vào hoàng tộc, chỉ sợ là nguyện vọng của Phượng Hàm Yên đi?
Phượng Thiên Tuyết chẳng muốn tham gia, chính là Phượng Hàm Yên cố tình gây chú ý, “A, kia không phải đại tỷ sao? Tỷ tỷ ngươi đi đâu? Nhị vương tử ở chỗ này, mau tới đây hành lễ đi!”.
Bộ dáng Phượng Hàm Yên ra vẻ nhu nhược, cặp mắt đẹp tràn đầy ý cười.
Mụn nhọt đỏ trên mặt nàng còn chưa có hết, nhưng mang khăn che mặt màu đen, Phượng Hàm Yên càng có vẻ đẹp thần bí.
Phượng Thiên Tuyết dừng bước chân, nhìn lại, thấy giữa Phong Vũ Đình, Phượng Hàm Yên và hai thị nữ cùng với nhị vương tử Hiên Viên Đông Thành đang ngồi ở bên trong, mặt khác còn có hai vị nam tử xa lạ.
Hai vị nam tử xa lạ kia, cũng dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Phượng Thiên Tuyết.