Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 86
Hiên Viên Đông Thành trái lại không nói, hắn âm thầm buồn bực Phượng Thiên Tuyết bất kính với hắn, cho nên nếu nàng thua, như vậy hắn cũng có cơ hội biểu hiện.
Tiểu nhị không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán, “Các vị khách quý, tuyệt đối không thể động thủ, quy củ Vọng Nguyệt Lâu chính là không được đấu võ trong Vọng Nguyệt Lâu!”.
“Cút ngay! Gia chính là quy củ! Còn dông dài gia sẽ làm thịt ngươi!”. Mộ Dung Cao Minh vô cùng bỉ ổi quát lạnh một tiếng, tiểu nhị sợ tới mức toàn thân run rẩy.
Tiểu nhị chính là huyền thuật sư cấp bốn huyền thuật, ở trước mặt cấp bảy huyền thuật đại viên mãn, còn xa mới với tới!
“Phượng Thiên Tuyết, đánh cuộc một trăm vạn thì một trăm vạn! Nếu ngươi thua, không chỉ đền một trăm vạn và nhường chỗ ngồi, còn phải bồi gia uống rượu, thế nào?”. Mộ Dung Cao Minh bỉ ổi mà nhìn chằm chằm bộ ngực Phượng Thiên Tuyết, thần sắc ái muội không rõ.
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, Phượng Thiên Trạch khẩn trương kêu lên: “Tỷ…”.
Phượng Thiên Tuyết chậm rãi nhìn lại, bình tĩnh cười cười, “Thiên Trạch, đệ phải tin tỷ, tỷ thắng tiếp một trăm vạn đồng vàng, đến lúc đó sẽ có thể mua cho đệ một ít bảo khí thánh cấp!”.
Phượng Thiên Trạch lập tức không nói gì, hắn nghĩ đến tỷ tỷ vừa mới nhất minh kinh nhân (bỗng nhiên nổi tiếng), cũng đè nén xúc động xuống dưới.
“Thiên Tuyết tỷ tỷ, ngươi thật sự có thể?”.
Trần Băng Vũ cũng không yên tâm, mà Trần Tĩnh Hiên chỉ cười cười, Phượng Thiên Tuyết là nữ tử băng tuyết thông minh như vậy, nhất định sẽ không làm việc không nắm chắc.
“Yên tâm đi, Mộ Dung Cao Minh, trong vòng ba chiêu ngươi đánh được bổn tiểu thư, bổn tiểu thư liền nhận thua. Nếu ngươi đánh không đến, như vậy… Ngươi ngoan ngoãn mà dâng lên một trăm vạn, cũng mời nhị vương tử dời bước đi!”.
Phượng Thiên Tuyết đứng trước mặt Mộ Dung Cao Minh, bình tĩnh nói.
Trong mắt Mộ Dung Hồng Vân xẹt qua một tia châm chọc, nhưng lướt qua trong nháy mắt, ôn nhu khuyên Phượng Thiên Tuyết: “Phượng đại tiểu thư, ta khuyên ngươi vẫn nên thôi đi, đại ca ta huyền thuật lợi hại, hắn hiện tại chính là cấp tám đại viên mãn, hơn nữa… Mộ Dung gia chúng ta còn có một ít thần thuật, ngươi không thể chống cự.”.
“Đại tỷ, ngươi cần gì phải nhắc nhở nàng ta? Loại nha đầu lỗ mãng này tự cao tự đại, không để đại ca giáo huấn nàng ta một chút, thật đúng là cho rằng mình là thiên hạ đệ nhất!”. Mộ Dung Hồng Y hếch lỗ mũi, lạnh lùng cười nói.
Phượng Thiên Tuyết nhướng mi, “Ra tay đi!”.
Ngụ ý, không cần nhiều lời, chỉ biết lãng phí thời gian.
“Được! Phượng đại tiểu thư, cẩn thận!”. Trong mắt Mộ Dung Cao Minh xẹt qua một tia đắc ý, nháy mắt ngưng sáu thành linh khí trong bàn tay.
“Như Lai chưởng!”. Mộ Dung Cao Minh khẽ quát một tiếng, thân ảnh tựa quỷ mị chợt lóe, chưởng phong sắc bén, hư không cũng hơi hơi vặn vẹo, cắt qua không khí, phát ra tiếng chi chi rất nhỏ.
Một chưởng hạ xuống, cho rằng nhất định sẽ đánh trúng Phượng Thiên Tuyết, rõ ràng tay đều sắp đụng phải nữ tử trước mắt, vậy mà bóng trắng chợt lóe, Phượng Thiên Tuyết thế nhưng biến mất không thấy, một chưởng của hắn rơi vào khoảng không!
Mộ Dung Cao Minh chấn động, mọi người cũng cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới bộ pháp của Phượng Thiên Tuyết, vậy mà lại tiến bộ.
Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh đứng bên trái, châm chọc nhìn Mộ Dung Cao Minh.
Mộ Dung Cao Minh âm thầm tức giận, lại đánh ra một quyền, vẫn không đánh trúng, Phượng Thiên Tuyết như một trận gió, luôn quay lại vô tung.
Trong mắt Hiên Viên Đông Thành tỏa sáng rực rỡ, rốt cuộc Phượng Thiên Tuyết còn cất giấu bao nhiêu thực lực đây?
Một phế vật quái dị tầm thường, từng bị người ghét bỏ đến cực điểm, trong thời gian ngắn ngủn liền quật khởi như vậy, thật khiến hắn giật mình.
“Một chiêu cuối cùng, ta sẽ dùng thần thuật… thần thuật độc đáo do Mộ Dung gia chúng ta sáng tạo—— trảo xé trời!”.
Mộ Dung Cao Minh cười lạnh một tiếng, định liệu trước chưởng biến thành trảo, từng đợt từng đợt linh khí đã hóa thành ánh sáng màu đỏ, phát ra một tia nóng rực, làm đám người Trần Tĩnh Hiên hơi có bất an.
Mộ Dung gia ngồi vững vị trí thứ nhất trong tứ đại gia tộc kinh thành, đương nhiên là căn cơ rất sâu.
Ánh mắt Phượng Thiên Tuyết chợt lóe, giống như có chút không tự tin, Phượng Thiên Trạch thấy thế, không khỏi có chút nôn nóng.
Mộ Dung Hồng Vân biểu tình lạnh nhạt, vẻ mặt Mộ Dung Hồng Y cười châm chọc, giống như đang chờ đợi một trò hay!
Phải biết rằng sau khi trảo xé trời được lão tổ Mộ Dung gia sáng chế, không có người phá được một chiêu này!
Tiểu nhị không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán, “Các vị khách quý, tuyệt đối không thể động thủ, quy củ Vọng Nguyệt Lâu chính là không được đấu võ trong Vọng Nguyệt Lâu!”.
“Cút ngay! Gia chính là quy củ! Còn dông dài gia sẽ làm thịt ngươi!”. Mộ Dung Cao Minh vô cùng bỉ ổi quát lạnh một tiếng, tiểu nhị sợ tới mức toàn thân run rẩy.
Tiểu nhị chính là huyền thuật sư cấp bốn huyền thuật, ở trước mặt cấp bảy huyền thuật đại viên mãn, còn xa mới với tới!
“Phượng Thiên Tuyết, đánh cuộc một trăm vạn thì một trăm vạn! Nếu ngươi thua, không chỉ đền một trăm vạn và nhường chỗ ngồi, còn phải bồi gia uống rượu, thế nào?”. Mộ Dung Cao Minh bỉ ổi mà nhìn chằm chằm bộ ngực Phượng Thiên Tuyết, thần sắc ái muội không rõ.
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, Phượng Thiên Trạch khẩn trương kêu lên: “Tỷ…”.
Phượng Thiên Tuyết chậm rãi nhìn lại, bình tĩnh cười cười, “Thiên Trạch, đệ phải tin tỷ, tỷ thắng tiếp một trăm vạn đồng vàng, đến lúc đó sẽ có thể mua cho đệ một ít bảo khí thánh cấp!”.
Phượng Thiên Trạch lập tức không nói gì, hắn nghĩ đến tỷ tỷ vừa mới nhất minh kinh nhân (bỗng nhiên nổi tiếng), cũng đè nén xúc động xuống dưới.
“Thiên Tuyết tỷ tỷ, ngươi thật sự có thể?”.
Trần Băng Vũ cũng không yên tâm, mà Trần Tĩnh Hiên chỉ cười cười, Phượng Thiên Tuyết là nữ tử băng tuyết thông minh như vậy, nhất định sẽ không làm việc không nắm chắc.
“Yên tâm đi, Mộ Dung Cao Minh, trong vòng ba chiêu ngươi đánh được bổn tiểu thư, bổn tiểu thư liền nhận thua. Nếu ngươi đánh không đến, như vậy… Ngươi ngoan ngoãn mà dâng lên một trăm vạn, cũng mời nhị vương tử dời bước đi!”.
Phượng Thiên Tuyết đứng trước mặt Mộ Dung Cao Minh, bình tĩnh nói.
Trong mắt Mộ Dung Hồng Vân xẹt qua một tia châm chọc, nhưng lướt qua trong nháy mắt, ôn nhu khuyên Phượng Thiên Tuyết: “Phượng đại tiểu thư, ta khuyên ngươi vẫn nên thôi đi, đại ca ta huyền thuật lợi hại, hắn hiện tại chính là cấp tám đại viên mãn, hơn nữa… Mộ Dung gia chúng ta còn có một ít thần thuật, ngươi không thể chống cự.”.
“Đại tỷ, ngươi cần gì phải nhắc nhở nàng ta? Loại nha đầu lỗ mãng này tự cao tự đại, không để đại ca giáo huấn nàng ta một chút, thật đúng là cho rằng mình là thiên hạ đệ nhất!”. Mộ Dung Hồng Y hếch lỗ mũi, lạnh lùng cười nói.
Phượng Thiên Tuyết nhướng mi, “Ra tay đi!”.
Ngụ ý, không cần nhiều lời, chỉ biết lãng phí thời gian.
“Được! Phượng đại tiểu thư, cẩn thận!”. Trong mắt Mộ Dung Cao Minh xẹt qua một tia đắc ý, nháy mắt ngưng sáu thành linh khí trong bàn tay.
“Như Lai chưởng!”. Mộ Dung Cao Minh khẽ quát một tiếng, thân ảnh tựa quỷ mị chợt lóe, chưởng phong sắc bén, hư không cũng hơi hơi vặn vẹo, cắt qua không khí, phát ra tiếng chi chi rất nhỏ.
Một chưởng hạ xuống, cho rằng nhất định sẽ đánh trúng Phượng Thiên Tuyết, rõ ràng tay đều sắp đụng phải nữ tử trước mắt, vậy mà bóng trắng chợt lóe, Phượng Thiên Tuyết thế nhưng biến mất không thấy, một chưởng của hắn rơi vào khoảng không!
Mộ Dung Cao Minh chấn động, mọi người cũng cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới bộ pháp của Phượng Thiên Tuyết, vậy mà lại tiến bộ.
Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh đứng bên trái, châm chọc nhìn Mộ Dung Cao Minh.
Mộ Dung Cao Minh âm thầm tức giận, lại đánh ra một quyền, vẫn không đánh trúng, Phượng Thiên Tuyết như một trận gió, luôn quay lại vô tung.
Trong mắt Hiên Viên Đông Thành tỏa sáng rực rỡ, rốt cuộc Phượng Thiên Tuyết còn cất giấu bao nhiêu thực lực đây?
Một phế vật quái dị tầm thường, từng bị người ghét bỏ đến cực điểm, trong thời gian ngắn ngủn liền quật khởi như vậy, thật khiến hắn giật mình.
“Một chiêu cuối cùng, ta sẽ dùng thần thuật… thần thuật độc đáo do Mộ Dung gia chúng ta sáng tạo—— trảo xé trời!”.
Mộ Dung Cao Minh cười lạnh một tiếng, định liệu trước chưởng biến thành trảo, từng đợt từng đợt linh khí đã hóa thành ánh sáng màu đỏ, phát ra một tia nóng rực, làm đám người Trần Tĩnh Hiên hơi có bất an.
Mộ Dung gia ngồi vững vị trí thứ nhất trong tứ đại gia tộc kinh thành, đương nhiên là căn cơ rất sâu.
Ánh mắt Phượng Thiên Tuyết chợt lóe, giống như có chút không tự tin, Phượng Thiên Trạch thấy thế, không khỏi có chút nôn nóng.
Mộ Dung Hồng Vân biểu tình lạnh nhạt, vẻ mặt Mộ Dung Hồng Y cười châm chọc, giống như đang chờ đợi một trò hay!
Phải biết rằng sau khi trảo xé trời được lão tổ Mộ Dung gia sáng chế, không có người phá được một chiêu này!