Chap : Gần như là end
Chắc hẳn,các thím đang thắc mắc là tại sao P bây giờ lại là gấu của e và vì chuyện gì mà e với Hương lại kết thúc phải ko?
Thực sự tâm trạng của e lúc này,nó chán lắm mỗi khi nhắc lại về cái quá khứ không vui này nhưng thôi,e sẽ cố gắng kể vắn tắt lại cho các thím nghe.Bao giờ tốt lên thì e sẽ viết chi tiết hơn hoặc ko...
.......
Điều mà e thực sự lo sợ nhất nó cũng đã đến...cơ mà ngược lại hoàn toàn với suy nghĩ của e.Phương,cô ấy vẫn tỏ ra hết sức bình thản như đã biết trước chuyện này vậy...
1 Tuần sau thì e được xuất viện và đi học trở lại,cơ mà toàn là mẹ đưa đi rồi lại đón về thôi.Cũng chính lúc đó,e đã tự hứa với bản thân là sẽ ko bao giờ đánh nhau nữa...vì e ko hề muốn thấy cái cảnh mẹ phải khổ sở,lo lắng cho e từng tí một..
Dần dần chuyện tình cảm giữa e và gái ngày một càng sâu đậm hơn,còn P thì cô ấy vẫn vậy,luôn tỏ ra bình thường.Nhưng thực chất con gái ai chả yếu đuối,dễ vỡ và P cũng ko phải là ngoại lệ.Chẳng qua do P,cô ấy tự kìm nén cảm xúc của mình quá tốt thôi.
E biết,nhiều khi P hay ngồi khóc một mình ở trong phòng.Mỗi lần như thế là e lại cảm thấy giận bản thân mình vô cùng.
Tại sao e nó phải dằn vặt bản thân như vậy?Vì một đứa như e,liệu có đáng ko ?
Biến cố ập tới với e là vào đầu năm lớp 12.Khi e bắt gặp Hương đi chơi cùng thằng khác vì lúc đó e rất tin tưởng Hương
- " Bạn bè bình thường thôi mà,mình ko cần can thiệp " - Đó là suy nghĩ của e lúc đấy...
Nhưng cho tới một ngày nọ khi e nhận đc tin nhắn đòi CT từ Hương...
Chuyện gì đang xảy ra vậy?Chẳng thể giữ nổi sự bình tĩnh,e gọi ngay cho Hương để hỏi lí do thì e nó bảo là e nó đã có người khác rồi,e nó muốn kết thúc với e...Ko tin vào những điều mình vừa nghe,e cố gắng níu kéo Hương ở lại nhưng e nó lại nỡ chà đạp,tuôn ra những lời nói rất cay độc dành cho e...
Buồn và tuyệt vọng,tại sao cuộc đời lại đối xử với e khốn nạn như vậy nhỉ?Sau hôm đó thì Hương luôn tránh mặt và xem e như là người xa lạ chưa từng quen biết...e nó chặn sđt,block fb và tất cả mọi thứ của e.
Một tuần sau thì Hương chuyển đi nơi khác,khi biết đc tin đó thì e như người mất hồn.E chạy đi tìm Hương ở khắp mọi nơi với hi vọng sẽ gặp đc e nó nhưng vô ích
Quá chán nản,e lại tìm tới với men rượu để giải sầu nhưng càng uống e lại càng tỉnh ra.Mới ngày nào 2 đứa còn đi chung trên một con đường mà giờ...Khó tin được nhỉ phải ko e ? Tại sao e lại đổi thay như vậy?Sao e lại làm thế với a?...
Hôm đó,e uống rất nhiều...nhiều tới mức mà e chả còn cảm nhận được trời đất là gì nữa
- A ở đâu vậy hả ? A có biết là e lo cho a thế nào ko ?Tại sao e gọi a lại ko nghe máy?Hức..hức... - Giọng của một ai đó,hình như người ấy đang khóc
Chẳng còn nhận thức đc gì nữa,e lặng lẽ làm thêm vài chén rồi nằm gục tại bàn.
.......
Tỉnh dậy,sau một cơn say,điều đầu tiên mà e cảm nhận đc đó là,đầu và cổ họng của mình lúc này đau kinh khủng.Kiểu này,lần sau e méo dám uống nhiều như vậy nữa,sợ vê lù ra rồi.Bất chợt,e nhận ra đây là phòng ngủ của mình
- '' Ai đưa mình về nhà vậy nhỉ ? " - E tự hỏi
E xoay đầu nhìn sang bên cạnh,thì ôi thôi má ơi.Phương đang nằm ngủ trong tình trạng nude,k một mảnh vải che thân và e cũng như thế.Hoảng hốt vl,e vội bỏ ngay cái tờ rym của mình ra để kiểm tra.Và cái điều mà e dự đoán nó đã đúng,trên tờ rym của e vẫn còn dính một vết máu khô...khả năng rất cao là hôm qua,e đã làm chuyện đó với P.Xong thật rồi...e vội vàng lay người của P dậy
- Phương,dậy đi e
- Hôm nay là chủ nhật mà.Để e ngủ thêm đi anh *ngái ngủ* - Phương đáp
- E dậy đi ,chuyện này là sao đây ?
Phương mở mắt ra nhìn e,cơ mà trái lại với điều mà e đang nghĩ là cô ấy phải sốc lắm thì Phương lại rất bình thản,mỉm cười.
- Từ giờ,e sẽ là người phụ nữ của anh
- Hả?E đang nói gì vậy?
- A đã làm chuyện đó với e rồi.Giờ a phải thể hiện trách nhiệm của mình với e...
Đây có lẽ chỉ là 1 phần của việc e quay lại với P thôi.Lý do chính e quay lại với P là bởi vì sau chuyện đó,P lúc nào cũng ở bên cạnh giúp e vực lại tinh thần,xóa đi hình ảnh và nỗi đau của " cô gái đặc biệt " để lại trong tim.Rồi cho đến một ngày e nhận ra,Phương quan trọng với e như thế nào
Buông tay Phương một lần nữa ư ? => Không bao giờ,e sẽ ko thể để mất Phương thêm 1 lần nào nữa.Đây mới là người con gái mà e thực sự cần...A yêu e " cô bạn của tuổi thơ "
Tới sinh nhật năm đó của Phương,cũng là lúc e và P chính thức quay lại với nhau.Chuyện của e và P cả hai gia đình đều biết và ủng hộ bọn e tới với nhau.Cho tới tận bây giờ thì e với P đã dọn ra ở riêng,sống với nhau như vợ chồng rồi.Cơ mà thỉnh thoảng e với cô ấy lại giận nhau vì mất cái chuyện chả ra đâu ,vào đâu cả -_- .Có lẽ một vài năm nữa thôi,khi ra trường bọn e sẽ lấy nhau và sinh baby.Còn về phần của Hương thì kể từ ngày đó cho tới giờ e vẫn chưa đc gặp lại cô ấy...
Giận ư ? Tất nhiên e rất giận Hương về mọi chuyện mà e nó làm với e.Nhưng giờ e cũng biết đc tại sao mà Hương lại làm như vậy rồi.Cô ấy ko có lỗi trong chuyện...có trách thì trách cuộc đời luôn bất công với e nó thôi ( e xin phép đc giấu lí do )
Còn giờ thì chờ anh nhé,a làm lành với e ngay đây vợ tương lai
Ps : Avatar là ảnh của P đó,còn có viết tiếp hay ko thì e chưa biết
Chắc hẳn,các thím đang thắc mắc là tại sao P bây giờ lại là gấu của e và vì chuyện gì mà e với Hương lại kết thúc phải ko?
Thực sự tâm trạng của e lúc này,nó chán lắm mỗi khi nhắc lại về cái quá khứ không vui này nhưng thôi,e sẽ cố gắng kể vắn tắt lại cho các thím nghe.Bao giờ tốt lên thì e sẽ viết chi tiết hơn hoặc ko...
.......
Điều mà e thực sự lo sợ nhất nó cũng đã đến...cơ mà ngược lại hoàn toàn với suy nghĩ của e.Phương,cô ấy vẫn tỏ ra hết sức bình thản như đã biết trước chuyện này vậy...
1 Tuần sau thì e được xuất viện và đi học trở lại,cơ mà toàn là mẹ đưa đi rồi lại đón về thôi.Cũng chính lúc đó,e đã tự hứa với bản thân là sẽ ko bao giờ đánh nhau nữa...vì e ko hề muốn thấy cái cảnh mẹ phải khổ sở,lo lắng cho e từng tí một..
Dần dần chuyện tình cảm giữa e và gái ngày một càng sâu đậm hơn,còn P thì cô ấy vẫn vậy,luôn tỏ ra bình thường.Nhưng thực chất con gái ai chả yếu đuối,dễ vỡ và P cũng ko phải là ngoại lệ.Chẳng qua do P,cô ấy tự kìm nén cảm xúc của mình quá tốt thôi.
E biết,nhiều khi P hay ngồi khóc một mình ở trong phòng.Mỗi lần như thế là e lại cảm thấy giận bản thân mình vô cùng.
Tại sao e nó phải dằn vặt bản thân như vậy?Vì một đứa như e,liệu có đáng ko ?
Biến cố ập tới với e là vào đầu năm lớp 12.Khi e bắt gặp Hương đi chơi cùng thằng khác vì lúc đó e rất tin tưởng Hương
- " Bạn bè bình thường thôi mà,mình ko cần can thiệp " - Đó là suy nghĩ của e lúc đấy...
Nhưng cho tới một ngày nọ khi e nhận đc tin nhắn đòi CT từ Hương...
Chuyện gì đang xảy ra vậy?Chẳng thể giữ nổi sự bình tĩnh,e gọi ngay cho Hương để hỏi lí do thì e nó bảo là e nó đã có người khác rồi,e nó muốn kết thúc với e...Ko tin vào những điều mình vừa nghe,e cố gắng níu kéo Hương ở lại nhưng e nó lại nỡ chà đạp,tuôn ra những lời nói rất cay độc dành cho e...
Buồn và tuyệt vọng,tại sao cuộc đời lại đối xử với e khốn nạn như vậy nhỉ?Sau hôm đó thì Hương luôn tránh mặt và xem e như là người xa lạ chưa từng quen biết...e nó chặn sđt,block fb và tất cả mọi thứ của e.
Một tuần sau thì Hương chuyển đi nơi khác,khi biết đc tin đó thì e như người mất hồn.E chạy đi tìm Hương ở khắp mọi nơi với hi vọng sẽ gặp đc e nó nhưng vô ích
Quá chán nản,e lại tìm tới với men rượu để giải sầu nhưng càng uống e lại càng tỉnh ra.Mới ngày nào 2 đứa còn đi chung trên một con đường mà giờ...Khó tin được nhỉ phải ko e ? Tại sao e lại đổi thay như vậy?Sao e lại làm thế với a?...
Hôm đó,e uống rất nhiều...nhiều tới mức mà e chả còn cảm nhận được trời đất là gì nữa
- A ở đâu vậy hả ? A có biết là e lo cho a thế nào ko ?Tại sao e gọi a lại ko nghe máy?Hức..hức... - Giọng của một ai đó,hình như người ấy đang khóc
Chẳng còn nhận thức đc gì nữa,e lặng lẽ làm thêm vài chén rồi nằm gục tại bàn.
.......
Tỉnh dậy,sau một cơn say,điều đầu tiên mà e cảm nhận đc đó là,đầu và cổ họng của mình lúc này đau kinh khủng.Kiểu này,lần sau e méo dám uống nhiều như vậy nữa,sợ vê lù ra rồi.Bất chợt,e nhận ra đây là phòng ngủ của mình
- '' Ai đưa mình về nhà vậy nhỉ ? " - E tự hỏi
E xoay đầu nhìn sang bên cạnh,thì ôi thôi má ơi.Phương đang nằm ngủ trong tình trạng nude,k một mảnh vải che thân và e cũng như thế.Hoảng hốt vl,e vội bỏ ngay cái tờ rym của mình ra để kiểm tra.Và cái điều mà e dự đoán nó đã đúng,trên tờ rym của e vẫn còn dính một vết máu khô...khả năng rất cao là hôm qua,e đã làm chuyện đó với P.Xong thật rồi...e vội vàng lay người của P dậy
- Phương,dậy đi e
- Hôm nay là chủ nhật mà.Để e ngủ thêm đi anh *ngái ngủ* - Phương đáp
- E dậy đi ,chuyện này là sao đây ?
Phương mở mắt ra nhìn e,cơ mà trái lại với điều mà e đang nghĩ là cô ấy phải sốc lắm thì Phương lại rất bình thản,mỉm cười.
- Từ giờ,e sẽ là người phụ nữ của anh
- Hả?E đang nói gì vậy?
- A đã làm chuyện đó với e rồi.Giờ a phải thể hiện trách nhiệm của mình với e...
Đây có lẽ chỉ là 1 phần của việc e quay lại với P thôi.Lý do chính e quay lại với P là bởi vì sau chuyện đó,P lúc nào cũng ở bên cạnh giúp e vực lại tinh thần,xóa đi hình ảnh và nỗi đau của " cô gái đặc biệt " để lại trong tim.Rồi cho đến một ngày e nhận ra,Phương quan trọng với e như thế nào
Buông tay Phương một lần nữa ư ? => Không bao giờ,e sẽ ko thể để mất Phương thêm 1 lần nào nữa.Đây mới là người con gái mà e thực sự cần...A yêu e " cô bạn của tuổi thơ "
Tới sinh nhật năm đó của Phương,cũng là lúc e và P chính thức quay lại với nhau.Chuyện của e và P cả hai gia đình đều biết và ủng hộ bọn e tới với nhau.Cho tới tận bây giờ thì e với P đã dọn ra ở riêng,sống với nhau như vợ chồng rồi.Cơ mà thỉnh thoảng e với cô ấy lại giận nhau vì mất cái chuyện chả ra đâu ,vào đâu cả -_- .Có lẽ một vài năm nữa thôi,khi ra trường bọn e sẽ lấy nhau và sinh baby.Còn về phần của Hương thì kể từ ngày đó cho tới giờ e vẫn chưa đc gặp lại cô ấy...
Giận ư ? Tất nhiên e rất giận Hương về mọi chuyện mà e nó làm với e.Nhưng giờ e cũng biết đc tại sao mà Hương lại làm như vậy rồi.Cô ấy ko có lỗi trong chuyện...có trách thì trách cuộc đời luôn bất công với e nó thôi ( e xin phép đc giấu lí do )
Còn giờ thì chờ anh nhé,a làm lành với e ngay đây vợ tương lai
Ps : Avatar là ảnh của P đó,còn có viết tiếp hay ko thì e chưa biết