Đi ngang quán cà phê tôi chợt nghe tiếng hét thất thanh của một thanh niên chạng tuổi cháu chít trong nhà tôi :
- " Bây giờ em muốn chia tay đúng không ?"
Và một giọng nữ nhẹ nhàng và cở tuổi con gái tôi đáp lại :
- " Sau khoảng thời gian chung sống với nhau , bây giờ em cảm thấy không còn hạnh phúc khi bên anh nữa , em muốn chia tay "
Người thanh niên với vẻ dứt khoát trong lời nói :
- "OK" .!
Và rút cây dao trong túi quần ra tự đâm vào tay , tiếng đâm quá nhanh quá nguy hiểm nên tôi chỉ có thể nghe " ẹt " là máu bắt đầu tuông .
Với vai trò là một quần chúng nhân dân , vai trò là chủ tịch hội nhiều chuyện liên hiệp phụ nam Khu Phố 6 , tôi đứng đó xem sự việc như thế nào để về họp khu phố và báo cáo lại .
Cô gái kia khóc âm ĩ :
- " Anh ơi em yêu anh nhiều lắm , anh ơi đừng bỏ em "
Anh kia mất máu khá nhiều , mặt lờ đờ và bắt đầu làm mặt căng để lấy nét với em gái .
Chợt .....
Chợt anh ấy cầm con Dao tiến lại gần tôi , tôi bắt đầu cảm thấy sợ hãi và định móc điện thoại gọi cho Đội Hiệp Sĩ TPHCM 0922131313 nhưng sực nhớ là ĐM hôm nay tôi là người giữ số hotline để tiếp nhận trình báo . Chả lẻ cuộc đời tôi lại chấm dứt tại đây , chả lẻ chỉ vì một phút nông nỗi mà bị thanh niên này đâm chết vì nhiều chuyện .
Lấy hết can đảm , tôi chờ đợi xem chuyện gì sẽ tới , và bắt đầu nghĩ đến tình huống xấu nhất diễn ra .
Khi thanh niên này chỉ còn cách tôi vài bước chân , mặt tôi bắt đầu xanh như tàu lá chuối , đít tôi lúc đó chắc như đít nhái , tôi nghĩ trong đầu chỉ cần anh ấy tới thêm một bước nữa tôi sẽ quăng xe bỏ chạy nhưng đúng lúc đó anh ấy dừng lại , anh ấy nhìn tôi và nói :
-" Anh ơi chở em đi bệnh viện dùm , chắc em chết quá "