phần 2
Luận văn văn em hơi dở nhưng mong mọi người đừng ném đá. cũng sắp tới kì thi làm tí văn cho mở mang đầu óc. Em chuyên văn tả thực có gì lượng thứ.
Thứ có lẽ mà giới trẻ hay chính mình hiện nay đang theo đuổi , ước muốn rất nhiều có lẽ là tình yêu hay có 1 người bạn gái xinh 1 người bạn trai phong cách hàn hay khựa. Lên ngay các mạng xã hội cho thấy ko ngày nào ko có người than ế than cô đơn. Nhưng đâu ai hiểu rõ đc cái ngịch lí của cái tình yêu.
Yêu, vâng cái thời gian mơ mộng của các cháu trai cấp 1 cấp 2 cấp 3 đủ thể loại. Họ tìm kiếm tình yêu rồi chiếm hữu nó nhưng cũng bóp nát nó rồi lại tìm 1 tình yêu khác để lấp đi khoảng trống mà họ tự đặt trong lòng. Để hiểu được hết cái tình yêu ta phải tìm hiểu nó trước. Tình có 2 cách để xuất hiện, 1 là thấy 1 giới khác có nhan sắc hay ấn tượng khó phai. Cái này thì mình đã từng trải và hầu như các bác FA đã từng cảm nắng rồi. Còn lại thứ tình kia có thể là gato với người khác và muốn hơn người hay là yêu qua đường.
Yêu có thể là thật lòng cũng có thể là lừa tình hay đào mỏ thậm chí là đổ vỏ. Giới trẻ cứ đua nhau rồi kẻ vui người buồn kẻ luỵ tình người tù giam. Đã từng là người chửi mấy thằng luỵ tình, nhưng như kiểu mưa rào ào qua lại hết ấy. Cũng đã từng luỵ tình nhưng cũng chỉ để trong lòng thời gian qua cũng phai thôi. Nhưng để mình nhấn mạnh tí có lẽ mọi người lúc yêu thấy toàn mà hồng lúc buồn thấy toàn mà đen lúc đơn phương thấy toàn màu xám. Nhưng đâu ai thấy cái nhạt nhoà của những lúc đợi chờ hay những giây thút cô đơn. Họ yêu mà ko muốn ngừng , kẻ yêu thì vật vã người ngoài thì bàn tán mưu mô. Một số người thì cho là yêu phải có vật chất còn người khẳng định là tình cảm là chính. Tiền thời nay đúng là điều khiển đc đa số thứ nhưng tình cũng là yếu tố tất yếu. Điển hình như ông anh mình ông nói thẳng với ny ổng "anh ko muốn cho em 1 nghìn nào vì em ko biết quý trọng những đồng tiền ấy" đúng thế có lẽ đó làm mấu chốt để tình cảm của anh mình lâu bền. Có những người khinh kẻ ngèo hay những kẻ cặn bã nhưng đâu ai biết những thứ nhỏ mà thật to họ tạo ra. Có 1 câu chuyện có thật như này : "1 cậu bé bị bỏ rơi, nó mồ côi và phải sống nơi bãi rác. Tử bé phải đi đánh dày hay làm đủ thứ kiếm tiền. Lớn lên trở thành kẻ cùng đường chộm cắp. Nó rơi vào ma trận của tiền, những ván bài và rượu bia. Rồi nó bị lôi cuốn vào ma tuý nó thành kẻ nửa người nửa ma ai cũng coi thường. 1 ngày nó nằm và suy ngĩ về đời mình, thấy hối hận nó đi lang thang và chán đời. Rồi nó thấy 1 đứa bé sắp bị xe cán, nó ko ngần ngại lao ra cứu. Nhưng đứa bé thì sống nó thì đi về cõi vĩnh hằng. Đứa bé đau đới vì thương cho nó và lấy đó là điểm phấn đấu trong học tập. Và đứa bé đó đã trở thành 1 bác sĩ nổi tiếng và cứu đc hàng ngìn người. Và trong các cuộc hội thảo cố ấy luôn nhắc về anh người đem sự sống cho cô. VẬY CÓ LẼ NÀO KẺ CẶN BÃ KIA ĐÃ GIÁN TIẾP CỨU HÀNG NGÌN NGƯỜI". Cặn bã cũng chỉ là thứ họ thấy bên ngoài ta còn ta là ai thì phải tự ta quyết định. Tình yêu cũng vậy đừng để đồng tiền đè lên tình cảm và đừng để chữ gái đái lên chữ bạn. Hãy cảm nhận mọi thứ bằng hành động hay những thứ ta thấy chứ ko phải qua suy ngĩ thiển cận kia. Phải đi mới biết đường dài hay ngắn phải nếm mới biết vị đời đắng hay cay. Những anh em mồ côi như mình có những suy ngĩ rất ngắn. Mặc cảm và tự thu mình vào góc tối. Nhưng sẽ có ngày họ được cưới 1 nụ cười mà ko ai từng thấy. Tình yêu hay thù hận cũng như nhau có 2 mặt. Tốt hay xấu cũng do ta ngĩ, tình ngắn hay dài cũng do việc ta làm. Mong 1 ngày mặc cảm của mọi người sớm mất. Mong những ai đang phải chịu những nỗi đau ngày qua ngày này sớm quên đi quá khứ. Hãy sống mà ko phải âu lo ngày mai và hôm qua ta chưa làm đc gì. Vì đời như những phím đàn piano , nốt trắng là niềm vui và nốt đen là là nỗi buồn. Niềm vui luôn song hành cùng nỗi buồn nhưng những nốt đen luôn ngắn hơn những nốt trắng. Đời cũng vậy hãy vui lên nào các bạn.
Luận văn văn em hơi dở nhưng mong mọi người đừng ném đá. cũng sắp tới kì thi làm tí văn cho mở mang đầu óc. Em chuyên văn tả thực có gì lượng thứ.
Thứ có lẽ mà giới trẻ hay chính mình hiện nay đang theo đuổi , ước muốn rất nhiều có lẽ là tình yêu hay có 1 người bạn gái xinh 1 người bạn trai phong cách hàn hay khựa. Lên ngay các mạng xã hội cho thấy ko ngày nào ko có người than ế than cô đơn. Nhưng đâu ai hiểu rõ đc cái ngịch lí của cái tình yêu.
Yêu, vâng cái thời gian mơ mộng của các cháu trai cấp 1 cấp 2 cấp 3 đủ thể loại. Họ tìm kiếm tình yêu rồi chiếm hữu nó nhưng cũng bóp nát nó rồi lại tìm 1 tình yêu khác để lấp đi khoảng trống mà họ tự đặt trong lòng. Để hiểu được hết cái tình yêu ta phải tìm hiểu nó trước. Tình có 2 cách để xuất hiện, 1 là thấy 1 giới khác có nhan sắc hay ấn tượng khó phai. Cái này thì mình đã từng trải và hầu như các bác FA đã từng cảm nắng rồi. Còn lại thứ tình kia có thể là gato với người khác và muốn hơn người hay là yêu qua đường.
Yêu có thể là thật lòng cũng có thể là lừa tình hay đào mỏ thậm chí là đổ vỏ. Giới trẻ cứ đua nhau rồi kẻ vui người buồn kẻ luỵ tình người tù giam. Đã từng là người chửi mấy thằng luỵ tình, nhưng như kiểu mưa rào ào qua lại hết ấy. Cũng đã từng luỵ tình nhưng cũng chỉ để trong lòng thời gian qua cũng phai thôi. Nhưng để mình nhấn mạnh tí có lẽ mọi người lúc yêu thấy toàn mà hồng lúc buồn thấy toàn mà đen lúc đơn phương thấy toàn màu xám. Nhưng đâu ai thấy cái nhạt nhoà của những lúc đợi chờ hay những giây thút cô đơn. Họ yêu mà ko muốn ngừng , kẻ yêu thì vật vã người ngoài thì bàn tán mưu mô. Một số người thì cho là yêu phải có vật chất còn người khẳng định là tình cảm là chính. Tiền thời nay đúng là điều khiển đc đa số thứ nhưng tình cũng là yếu tố tất yếu. Điển hình như ông anh mình ông nói thẳng với ny ổng "anh ko muốn cho em 1 nghìn nào vì em ko biết quý trọng những đồng tiền ấy" đúng thế có lẽ đó làm mấu chốt để tình cảm của anh mình lâu bền. Có những người khinh kẻ ngèo hay những kẻ cặn bã nhưng đâu ai biết những thứ nhỏ mà thật to họ tạo ra. Có 1 câu chuyện có thật như này : "1 cậu bé bị bỏ rơi, nó mồ côi và phải sống nơi bãi rác. Tử bé phải đi đánh dày hay làm đủ thứ kiếm tiền. Lớn lên trở thành kẻ cùng đường chộm cắp. Nó rơi vào ma trận của tiền, những ván bài và rượu bia. Rồi nó bị lôi cuốn vào ma tuý nó thành kẻ nửa người nửa ma ai cũng coi thường. 1 ngày nó nằm và suy ngĩ về đời mình, thấy hối hận nó đi lang thang và chán đời. Rồi nó thấy 1 đứa bé sắp bị xe cán, nó ko ngần ngại lao ra cứu. Nhưng đứa bé thì sống nó thì đi về cõi vĩnh hằng. Đứa bé đau đới vì thương cho nó và lấy đó là điểm phấn đấu trong học tập. Và đứa bé đó đã trở thành 1 bác sĩ nổi tiếng và cứu đc hàng ngìn người. Và trong các cuộc hội thảo cố ấy luôn nhắc về anh người đem sự sống cho cô. VẬY CÓ LẼ NÀO KẺ CẶN BÃ KIA ĐÃ GIÁN TIẾP CỨU HÀNG NGÌN NGƯỜI". Cặn bã cũng chỉ là thứ họ thấy bên ngoài ta còn ta là ai thì phải tự ta quyết định. Tình yêu cũng vậy đừng để đồng tiền đè lên tình cảm và đừng để chữ gái đái lên chữ bạn. Hãy cảm nhận mọi thứ bằng hành động hay những thứ ta thấy chứ ko phải qua suy ngĩ thiển cận kia. Phải đi mới biết đường dài hay ngắn phải nếm mới biết vị đời đắng hay cay. Những anh em mồ côi như mình có những suy ngĩ rất ngắn. Mặc cảm và tự thu mình vào góc tối. Nhưng sẽ có ngày họ được cưới 1 nụ cười mà ko ai từng thấy. Tình yêu hay thù hận cũng như nhau có 2 mặt. Tốt hay xấu cũng do ta ngĩ, tình ngắn hay dài cũng do việc ta làm. Mong 1 ngày mặc cảm của mọi người sớm mất. Mong những ai đang phải chịu những nỗi đau ngày qua ngày này sớm quên đi quá khứ. Hãy sống mà ko phải âu lo ngày mai và hôm qua ta chưa làm đc gì. Vì đời như những phím đàn piano , nốt trắng là niềm vui và nốt đen là là nỗi buồn. Niềm vui luôn song hành cùng nỗi buồn nhưng những nốt đen luôn ngắn hơn những nốt trắng. Đời cũng vậy hãy vui lên nào các bạn.