Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1433
Editor: Quỷ QuỷCơm nước xong, Trần Lương lau tay, nói với Tiếu Nhiễm: ”
Tôi đưa cô đi”
Tiếu Nhiễm đang muốn đứng dậy vì thì cổ tay lập tức bị Cố Mạc túm lấy, khách khi nói với Trần Lương: ”
Cám ơn! Không cần làm phiền đâu.
Lát nữa tôi sẽ đưa nha đầu về nhà.”
“Chú, em đi với Trần Lương.”
Tiếu Nhiễm cười nói, “Cho nên không cần làm phiền anh đâu.”
Trần Lương ném cho Cố Mạc ý cười khiêu khích, liền nắm cổ tay Tiếu Nhiễm đưa cô đi.“Cố Tổng, anh đuổi theo đi chứ!”
Lynda khó thở đạp Cố Mạc một cái.“Phụ nữ có thai, đừng quá báo lực.”
Cố Mạc nói xong, liền cầm chìa khóa xe thong dong đi ra ngoài.
Ra khỏi phòng bao, anh liền vứt phong độ ra sau, sải chân chạy xuống cầu thang.Khi anh xuống đến nơi, đúng lúc nhìn thấy Trần Lương mở cửa chiếc Hummer ra cho Tiếu Nhiễm.Anh tiến lên, túm lấy cổ tay Tiếu Nhiễm: ”
Nha đầu, tuy Trịnh Húc giờ là tổng giám đốc của tập đoàn Bằng Trình, nhưng người là chủ như em không thể không quan tâm gì đến tình hình công ty.
Nếu gặp, em cũng nên hỏi han tình hình kinh doanh thế nào.”
“Có trợ lý Trịnh ở đó, em rất yên tâm.”
Tiếu Nhiễm khẽ cười nói: ”
Có chuyện gì, anh ấy toàn quyền xử lý là được.”
“Chuyện sáp nhập với GX chúng ta còn cần thảo luận cho kỹ.”
Cố Mạc vội vàng nói.Trần Lương tựa vào chiếc Hummer, lãnh đạm nói: ”
Cố tổng, công việc đúng là quan trọng.
Nhưng có nhất thiết phải quấy rầy người ta đi hẹn hò không?”
“Đoàn trưởng Trần, đây là việc riêng của vợ chồng chúng tôi!”
Cố Mạc lạnh lùng nói.“Trước kia.”
Trần Lương bình tĩnh nhả ra hai chữ.“Cố Mạc, chuyện của công ty hãy để tổng bộ của tập đoàn tìm trợ lý Trịnh đi.
Em và Trần Lương phải đi hẹn hò.
Bye!”
Tiếu Nhiễm nói xong liền rút tay ra, tao nhã ngồi vào trong chiếc Hummer.Cố Mạc ảo não liếm môi, không nghĩ nhiều lập tức chặn cô lại rồi khiêng cô lên vai, bá đạo đi về phía chiếc Maybach của mình.“Cố Mạc, anh làm gì vậy?”
Tiếu Nhiễm bất mãn thét chói tai.“Anh còn đang trong thời gian thử thách, nếu anh còn chưa bị knock out, em đừng mong có thể hồng hạnh vượt tường!”
Cố Mạc gầm nhẹ“Hiện giờ anh đã bị em cho knock out rồi! Em muốn đi hen hò với Trần Lương!”
Tiếu Nhiễm buồn bực rống to.Cố Mạc này, quá độc đoán!Cố Mạc quăng Tiếu Nhiễm lên xe rồi nhanh tay khóa lại làm cho cô không chạy ra được.“Ông Mực, anh làm gì vậy? Bắt cóc?”
Tiếu Nhiễm bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc.“Anh ghen tị! Anh thừa nhận là anh ghen tị! Em đừng tra tấn anh nữa được không?”
Cố Mạc ảo não vò tóc, mắt nhìn về phía trước, ngượng ngùng Tiếu Nhiễm sẽ nhìn ra sự chật vật trong mắt anh.“Em chẳng qua chỉ muốn kết bạn với Trần Lương mà anh đã thế này rồi.”
Tiếu Nhiễm khẽ hừ một tiếng.Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc lúc này mới tỉnh ngộ.Hóa ra nha đầu này muốn cho anh nếm mùi ghen tuông.Anh đúng là trúng chiêu rồi.Hóa ra ghen tuông sẽ làm người ta phát cuồng, làm người ta thống khổ như vậy.Hóa ra, khi anh vẫn không thể buông bỏ Y Nhiên thì Tiếu Nhiễm đã phải chịu đựng tra tấn khổ sở như vậy.Anh tràn ngập áy náy nhìn Tiếu Nhiễm: ”
Nha đầu, thật xin lỗi.
Anh hiểu rồi.”
“Anh hiểu cái gì?”
Tiếu Nhiễm lúng ta lúng túng nhìn Cố Mạc.“Là anh đã làm em thống khổ như vậy.”
Cố Mạc dùng sức kéo Tiếu Nhiễm vào lòng, tràn ngập hối hận nói: ”
Anh thề, anh nhất định sẽ quên đi Y Nhiên, không cho em cơ hội ghen tị nữa.”
“Nói vậy còn được.”
Tiếu Nhiễm rúc vào ngực Cố Mạc, sâu xa nói.
Tôi đưa cô đi”
Tiếu Nhiễm đang muốn đứng dậy vì thì cổ tay lập tức bị Cố Mạc túm lấy, khách khi nói với Trần Lương: ”
Cám ơn! Không cần làm phiền đâu.
Lát nữa tôi sẽ đưa nha đầu về nhà.”
“Chú, em đi với Trần Lương.”
Tiếu Nhiễm cười nói, “Cho nên không cần làm phiền anh đâu.”
Trần Lương ném cho Cố Mạc ý cười khiêu khích, liền nắm cổ tay Tiếu Nhiễm đưa cô đi.“Cố Tổng, anh đuổi theo đi chứ!”
Lynda khó thở đạp Cố Mạc một cái.“Phụ nữ có thai, đừng quá báo lực.”
Cố Mạc nói xong, liền cầm chìa khóa xe thong dong đi ra ngoài.
Ra khỏi phòng bao, anh liền vứt phong độ ra sau, sải chân chạy xuống cầu thang.Khi anh xuống đến nơi, đúng lúc nhìn thấy Trần Lương mở cửa chiếc Hummer ra cho Tiếu Nhiễm.Anh tiến lên, túm lấy cổ tay Tiếu Nhiễm: ”
Nha đầu, tuy Trịnh Húc giờ là tổng giám đốc của tập đoàn Bằng Trình, nhưng người là chủ như em không thể không quan tâm gì đến tình hình công ty.
Nếu gặp, em cũng nên hỏi han tình hình kinh doanh thế nào.”
“Có trợ lý Trịnh ở đó, em rất yên tâm.”
Tiếu Nhiễm khẽ cười nói: ”
Có chuyện gì, anh ấy toàn quyền xử lý là được.”
“Chuyện sáp nhập với GX chúng ta còn cần thảo luận cho kỹ.”
Cố Mạc vội vàng nói.Trần Lương tựa vào chiếc Hummer, lãnh đạm nói: ”
Cố tổng, công việc đúng là quan trọng.
Nhưng có nhất thiết phải quấy rầy người ta đi hẹn hò không?”
“Đoàn trưởng Trần, đây là việc riêng của vợ chồng chúng tôi!”
Cố Mạc lạnh lùng nói.“Trước kia.”
Trần Lương bình tĩnh nhả ra hai chữ.“Cố Mạc, chuyện của công ty hãy để tổng bộ của tập đoàn tìm trợ lý Trịnh đi.
Em và Trần Lương phải đi hẹn hò.
Bye!”
Tiếu Nhiễm nói xong liền rút tay ra, tao nhã ngồi vào trong chiếc Hummer.Cố Mạc ảo não liếm môi, không nghĩ nhiều lập tức chặn cô lại rồi khiêng cô lên vai, bá đạo đi về phía chiếc Maybach của mình.“Cố Mạc, anh làm gì vậy?”
Tiếu Nhiễm bất mãn thét chói tai.“Anh còn đang trong thời gian thử thách, nếu anh còn chưa bị knock out, em đừng mong có thể hồng hạnh vượt tường!”
Cố Mạc gầm nhẹ“Hiện giờ anh đã bị em cho knock out rồi! Em muốn đi hen hò với Trần Lương!”
Tiếu Nhiễm buồn bực rống to.Cố Mạc này, quá độc đoán!Cố Mạc quăng Tiếu Nhiễm lên xe rồi nhanh tay khóa lại làm cho cô không chạy ra được.“Ông Mực, anh làm gì vậy? Bắt cóc?”
Tiếu Nhiễm bất mãn trừng mắt nhìn Cố Mạc.“Anh ghen tị! Anh thừa nhận là anh ghen tị! Em đừng tra tấn anh nữa được không?”
Cố Mạc ảo não vò tóc, mắt nhìn về phía trước, ngượng ngùng Tiếu Nhiễm sẽ nhìn ra sự chật vật trong mắt anh.“Em chẳng qua chỉ muốn kết bạn với Trần Lương mà anh đã thế này rồi.”
Tiếu Nhiễm khẽ hừ một tiếng.Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc lúc này mới tỉnh ngộ.Hóa ra nha đầu này muốn cho anh nếm mùi ghen tuông.Anh đúng là trúng chiêu rồi.Hóa ra ghen tuông sẽ làm người ta phát cuồng, làm người ta thống khổ như vậy.Hóa ra, khi anh vẫn không thể buông bỏ Y Nhiên thì Tiếu Nhiễm đã phải chịu đựng tra tấn khổ sở như vậy.Anh tràn ngập áy náy nhìn Tiếu Nhiễm: ”
Nha đầu, thật xin lỗi.
Anh hiểu rồi.”
“Anh hiểu cái gì?”
Tiếu Nhiễm lúng ta lúng túng nhìn Cố Mạc.“Là anh đã làm em thống khổ như vậy.”
Cố Mạc dùng sức kéo Tiếu Nhiễm vào lòng, tràn ngập hối hận nói: ”
Anh thề, anh nhất định sẽ quên đi Y Nhiên, không cho em cơ hội ghen tị nữa.”
“Nói vậy còn được.”
Tiếu Nhiễm rúc vào ngực Cố Mạc, sâu xa nói.