Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 95
Edit: Ring.
[Liên minh] Chỉ Gian Lưu Sa: Mọi người, họp liên minh!
Bình thường nếu liên minh muốn họp thì sẽ pm quản sự các bang hoặc Im Lặng Như Tờ thông báo trên kênh [Liên minh]. Nhưng hôm nay Chỉ Gian Lưu Sa lại tự mình thông báo, nghĩa là hắn thật sự nổi giận.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Mùa Đông, đến YY liên minh Lâm Uyên Các họp. Công Tước và Bạo Lực Nữu tới luôn không?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Nắm vợ đi theo xem.
Chỉ lát sau, ba người đã lên YY, ẩn trong chúng thành viên liên minh Lâm Uyên Các.
Những thành viên Lâm Uyên Các đang có mặt trên mạng tụ lại rất nhanh. Mới chỉ một chốc mà trên YY đã xuất hiện rất nhiều người.
Đây không phải họp, mà là chất vấn.
Thiển Sắc Lưu Ly liền lấy Mùa Đông Khóc làm khó dễ Chỉ Gian Lưu Sa.
“Mùa Đông đã nói rất rõ ràng trên [Truyền âm] rồi.” Chỉ Gian Lưu Sa nói với toàn liên minh: “Acc Mùa Đông Khóc này chính là vợ của Chỉ Gian Lưu Sa tôi. Cô ấy ở Quân Lâm, tôi ở Lâm Uyên Các. Nếu dã ngoại có gặp thì mọi người bất luận là ai giết cô ấy, tôi sẽ không nhúng tay, cũng không ngăn cản. Có vấn đề gì không?”
Chỉ Gian Lưu Sa đã nhượng bộ đến vậy, mọi người trong liên minh đương nhiên cũng không thể nói gì.
“Vậy chỉ huy thì sao?” Thiển Sắc Lưu Ly hỏi: “Mùa Đông Khóc là một trong những chỉ huy của Quân Lâm, còn chỉ huy của chúng ta bên này đó giờ là ông với A Phong.”
“Nếu ông cảm thấy tôi chỉ huy sẽ cố ý nhường,” Chỉ Gian Lưu Sa bình tĩnh đáp: “Như vậy rất đơn giản, từ nay về sau tôi không chỉ huy thành chiến nữa. Mỗi bang trong liên minh đưa ra một chỉ huy, thay phiên nhau. Nếu ông thấy lo vì Lâm Uyên Các tụi tôi, A Phong cũng có thể không chỉ huy.”
“Đúng.” Bão Nhiệt Đới toàn lực ủng hộ. Ngoại trừ hắn, những người cùng đánh liên server cũng nhất trí tán thành.
Đương nhiên, quyết định này là bất khả thi. Thử hỏi nếu Chỉ Gian Lưu Sa thoái vị, Bão Nhiệt Đới cũng không chỉ huy nữa thì đối mặt với Hoa Sinh Mê và Mùa Đông Khóc, hay cứ cho là AK47 và Huyết Sắc Tịch Dương của Quân Lâm thì ai đấu lại cho được?
Vốn hai liên minh có thực lực ngang nhau. Sở dĩ bên Lâm Uyên Các có thể chiếm ưu thế trong các trận bang chiến, thành chiến là nhờ chiến thuật và chỉ huy. Nếu cả hai điều đó đều mất thì sau này biết lấy gì mà chống cự đây?
“Mặt khác, vị trí bang chủ của Lâm Uyên Các cũng chuyển cho Im Lặng.” Chỉ Gian Lưu Sa vừa nói, mọi người mới phát hiện Lâm Uyên Các đổi chủ.
Chỉ Gian Lưu Sa suy nghĩ rất đơn giản. Ví dụ như lúc trước solo với Chinh Chiến Công Tước ở khu PK, vì sao Công Tước lại để hắn thắng? Bởi vì hắn là bang chủ, hắn có trách nhiệm, trong khi Công Tước lại là một thân thoải mái.
Cho dù chỉ là game nhưng một khi đã gánh trách nhiệm thì đương nhiên sẽ không nhẹ nhàng.
Như vậy tiếp theo, Chỉ Gian Lưu Sa có thể nào sẽ rời khỏi Lâm Uyên Các, đến Quân Lâm thay thế vị trí của Khiêu Hải Tự Sát Ngư hay không?
Ngay lúc này, Chỉ Gian Lưu Sa lại cho mọi người một liều thuốc an thần: “Tôi sẽ không rời khỏi Lâm Uyên Các. Lâm Uyên Các là do tôi tận mắt chứng kiến phát triển, trưởng thành từng ngày. Tôi đã tốn rất nhiều tâm huyết để biến nó thành một bang hội thành thục, lớn mạnh, tất nhiên sẽ không rời đi. Điều tôi muốn nói chính là, đây là game, mỗi người đều có cách chơi riêng của mình, không cần phải chỉ trích đúng sai, cũng không cần áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Nếu mọi người hoài nghi, tôi có thể giao vị trí bang chủ ra. Nếu mọi người không tin tưởng tôi, tôi vẫn chỉ tiếp tục làm chuyện mình nên làm. Nếu mọi người quá xem trọng game thì thật xin lỗi, đối với tôi, đây chỉ là giải trí thôi.”
“Nếu không phải đang ở YY của địch thì em đã vỗ tay rồi.” Ôn Tiễu nói với Chinh Chiến Công Tước: “Đúng là một phen tâm huyết a!”
“Ổng rất biết kích động không khí, đây là lợi thế của ổng.” Chinh Chiến Công Tước dường như đã sớm đoán được: “Tất cả bang chủ đều có một điểm chung, cho dù là Tỏi hay Mộ Địa. Đừng thấy bình thường bọn họ ngốc ngốc, nhưng đến thời điểm quan trọng cũng sẽ là cao thủ diễn thuyết.”
“Giống như tranh cử thị trưởng vậy.” Ôn Tiễu nói: “Cho nên anh không được. Anh chỉ thích hợp mang tiểu đệ làm du hiệp thôi.”
“Mang em đi chơi trò Thần điêu hiệp lữ?” Chinh Chiến Công Tước hỏi.
“Thiếu con điêu.” Ôn Tiễu trả lời: “Vốn đang có một con cá.”
……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Quả thực cảm động khóc!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Cảm động cái cọng lông! Mẹ nó ổng nói thấy tôi thì cứ việc giết aaaa!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Lãnh Nữu, tin tôi đi, người được lợi chỉ có cô thôi.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Sao lại nói vậy?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Chừng nữa đánh nhau cô sẽ cảm nhận được.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: Mùa Đông, anh cảm thấy em nhất định phải tránh xa Công Tước và Bạo Lực Nữu một chút, nhất là Công Tước, cái tên đê tiện hay lén kéo người ta vào bẫy lúc nào không hay này!
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đây nhất định là kinh nghiệm xương máu Lưu Sa rút ra được sau khi bị Công Tước đùa bỡn. Thắp nến.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tôi là một người rất chính trực, mấy cái đó toàn là Củ Lạc và Lãnh Nữu dạy. Lưu Sa, chúc mừng ông đã vào hàng ngũ của tôi.
[Đội ngũ] Chỉ Gian Lưu Sa: ……
……
Chỉ Gian Lưu Sa đã nói đến mức đó, phần lớn mọi người trong liên minh cũng tỏ vẻ thông cảm. Còn về phần nhỏ, bất luận ở đâu cũng có một số người như vậy, không riêng gì Lâm Uyên Các mà Quân Lâm Thiên Hạ cũng có.
Cũng may không khí ở Quân Lâm khác hẳn với ở Lâm Uyên Các. Mọi người đều thích đùa, câu được câu không rồi cũng thôi.
Trong những ngày Ngư không có mặt, thành viên tổ cầm thú bốn người có sự thay đổi nhỏ.
Chỉ Gian Lưu Sa ngẫu nhiên sẽ cùng các cô tổ thành một đội đi ăn hại. Lúc chỉ có ba người thì Công Tước liền thành cu li.
Chỉ một thời gian ngắn, Mùa Đông Không Lạnh đã cảm nhận được cái lợi mà Công Tước nói.
Tử Vân Thai, đó là nơi phục kích tốt mà trước kia Công Tước nhắc đến. Khi mặt bằng chung level của mọi người dần nâng cao, cần đến Vũ Hoa Đảo làm nhiệm vụ hằng ngày thì Tử Vân Thai cũng biến thành một nơi quan trọng tất phải qua. Tổ cầm thú khi nhàm chán cũng sẽ đến chặn đường.
Đương nhiên, khi bên Lâm Uyên Các muốn giết người thì cũng sẽ đến đó.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Di chuyển di chuyển. Mọi người phân tán ra một chút, phía dưới có một đội của địch sắp đến đây!
[Đội ngũ] Thông Hoa Đại Toán: Đám cầm thú mấy người!
[Đội ngũ] Mân Côi Du Nhiên: Đi về uống thuốc!
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Đừng giỡn, tới rồi!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Chú ý đánh choáng!
Nhiệm vụ này là trực tiếp cưỡi NPC Phi Ngư bay từ Tử Vân Ốc qua, cho nên khi tiếp nhận nhiệm vụ, tốc độ bay của mỗi người sẽ khác nhau, cùng đến chỗ này thu thập vật phẩm nhiệm vụ. Đám cầm thú làm xong nhiệm vụ hết rồi sẽ chạy tới đây.
Phía trước có một điểm trắng đang từ từ đến. Ngay sau đó, trên không trung liền xuất hiện một con Phi Ngư. Đằng sau còn có mấy người đang trên đường tới.
Vừa nhìn lên, tới ai không tới, cố tình lại là Thiển Sắc Lưu Ly của Chiến Ma!
Mùa Đông Không Lạnh sao có thể quên được tên bang chủ Chiến Ma đã từng ép Chỉ Gian Lưu Sa đến mức không còn làm chỉ huy nữa này!
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Mẹ nó! Xem tôi!
Vừa dứt lời, Thiển Sắc Lưu Ly đã đứng trên Tử Vân Đài.
“Ầm!” Nộ Lôi Oanh đột ngột dựng lên từ mặt đất. Thiển Sắc Lưu Ly lập tức rơi vào trạng thái phòng bị với Mùa Đông Khóc.
Chinh Chiến Công Tước và Thông Hoa Đại Toán đứng hai bên lập tức mỗi người tung một skill lớn qua, lại thêm Hoa Sinh Mê và Mân Côi Du Nhiên, dây máu của Thiển Sắc Lưu Ly nháy mắt đã rớt gần nửa.
Đúng lúc này, những thành viên khác trong đội của hắn cũng từ từ rớt xuống!
“Tang!” Thông Hoa Đại Toán thân là người đứng đầu một bang, kỹ thuật tất nhiên là không thể khinh thường. Trong nháy mắt mấy người kia tiếp đất, một chiêu Bát Quái của hắn đã giăng ra khiến đối phương không thể đáp trả.
“Bốp!” Skill quần công của Hỏa Pháp vừa tung ra, vừa vặn gây sát thương với tất cả năm người trong đội Thiển Sắc Lưu Ly. Chinh Chiến Công Tước vừa di chuyển, ba Vạn Hoa liền nhắm vào Thiển Sắc Lưu Ly.
Bọn họ di chuyển rất tốt. Năm người đứng thành sao năm cánh, đối phương chỉ có thể công kích riêng từng người, căn bản không đủ cự li để tung quần công.
Ba Hoa sáu skill choáng, Thiển Sắc Lưu Ly hoàn toàn không thể đáp trả, trực tiếp đo đất.
Bị chết cũng thật uất ức!
Thiển Sắc Lưu Ly lập tức cắn Hình nhân đứng dậy.
“Đệch, Hình nhân à! Xử hắn!” Ôn Tiễu hô: “Để Hoa của đối phương kẹt trong trạng thái chiến đấu. Tất cả khóa Thiển Sắc Lưu Ly. Mân Côi, cậu lui về sau rời khỏi trạng thái chiến đấu rồi kéo người!”
“Thêm hai Hoa nữa, chúng ta trực tiếp thay phiên nhau đè bọn chúng! Huyên, Thỏ Thỏ, hai người đâu rồi!” Mùa Đông Không Lạnh cũng trở nên kích động: “Bọn chúng đang gọi chi viện, người của ta mau đến đi!”
“Hai vị đại tiểu thư, các cô kích động như vậy làm gì?” Thông Hoa Đại Toán khó hiểu hỏi.
“Giết Thiển Sắc Lưu Ly a!” Mùa Đông Không Lạnh trả lời: “Từ sau giải liên server tôi không còn ghét Giả Trang nữa, giờ tôi chuyển qua Thiển Sắc Lưu Ly. Mẹ nó, để hắn làm màu đi!”
“Người ta tốt xấu gì cũng là bang chủ.” Công Tước từ từ trả lời: “Không phải cô muốn đè là đè được!”
“Tôi phát hiện từ sau khi Công Tước nói nhiều lên thì thuộc tính độc miệng cũng bộc phát rõ ràng hơn.” Mạt Nhã Huyên đang trên đường đến hỗ trợ: “Thiển Sắc Lưu Ly thích lôi kéo người khác, chỗ này rồi sẽ thành chiến trường thôi. Trong bang ai rảnh thì đến đây hết đi!”
“Liên minh cũng kêu luôn!” Ôn Tiễu tiếp lời: “Nhìn hắn cắn Hình nhân sung như vậy, không đánh hai ba tiếng thì thề không bỏ qua!”
“Cậu đúng là tràn đầy sức sống!” Mân Côi Du Nhiên than thở một tiếng, sau đó lập tức lên kênh [Liên minh] phát quảng cáo đánh nhau.
“Cũng được.” Chinh Chiến Công Tước nói: “Kỷ lục cuộc chiến dài nhất là tám giờ, cố lên.”
Viện binh không thể nào đến nhanh như vậy được. Bên này ba Hoa hai bạo lực chém giết một đội đối phương. Kỹ thuật thêm máu và kéo người của Mân Côi Du Nhiên rất tốt. So với Thiển Sắc Lưu Ly, bên Ôn Tiễu dùng Hình nhân tiết kiệm hơn nhiều.
Hiển nhiên, Thiển Sắc Lưu Ly cũng biết vì sao tất cả lại nhắm vào mình, cho nên hắn bỏ qua chuyện giết Mân Côi Du Nhiên đang kéo người mà trực tiếp hướng về Mùa Đông Không Lạnh.
Không phải Chỉ Gian Lưu Sa đã nói thấy Mùa Đông Không Lạnh ở dã ngoại thì cứ việc giết sao? Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc Chỉ Gian Lưu Sa có giúp Mùa Đông Không Lạnh hay không!
Giằng co một lúc, viện binh của hai bên bắt đầu lục tục kéo đến. Chỉ mấy phút sau, Tử Vân Thai đã trở nên đông đúc. Các loại kỹ năng nở rộ trên không, người chết cũng một đống.
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Khóa Thiển Sắc Lưu Ly!
……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Khóa Mùa Đông Khóc!
……
[Liên minh] Hoa Sinh Mê: Tất cả Hoa đừng thêm máu, chống lại vú em của bọn họ cho tôi. Đừng để Thiển Sắc Lưu Ly hồi máu!
……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Mẹ nó Hoa không cần buff tôi, bố tự cắn Hình nhân. Tất cả khóa Mùa Đông Khóc, một người cũng không chừa!
……
[Liên minh] Mùa Đông Khóc: Ha, Hoa nào công kích không cao vẫn là buff tôi đi. Tôi không muốn cắn Hình nhân aaaa!
……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Đừng để ý đám Hoa đang giết người, xử mấy Hoa thêm máu đi!
……
[Liên minh] AK47: Đây là có thù giết cha đoạt vợ à? Vì sao hắn vừa thấy Lãnh Nữu liền bi phẫn như vậy?
[Liên minh] Mùa Đông Khóc: Lão tử đoạt bạn trai của hắn!
……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Người Lâm Uyên Các đâu! Mẹ nó giết Mùa Đông Khóc mấy người cũng không tới sao?
[Liên minh] Im Lặng Như Tờ: Tụi tôi bị chìm trong biển người……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Chỉ Gian Lưu Sa đi lên làm bia!
[Liên minh] Chỉ Gian Lưu Sa: ……
[Liên minh] Thiển Sắc Lưu Ly: Hôm nay bố chỉ huy!
[Liên minh] Chỉ Gian Lưu Sa: Không thấy tôi đang che trước mặt ông sao?
……
[Liên minh] Huyết Sắc Tịch Dương: Đại ca, có giết Chỉ Gian Lưu Sa không?
[Liên minh] Hoa Sinh Mê: Giết, đương nhiên giết!
[Liên minh] Huyết Sắc Tịch Dương: Ổng chặn cho Thiển Sắc Lưu Ly, thật phiền quá!
[Liên minh] Mùa Đông Khóc: Tất cả mọi người không cần nể mặt tôi! Phải giết chết, phải đập tàn, phải đánh cho sưng bụng, cho dù là Lưu Sa cũng vậy. Làm kẻ địch đến mức không xuống giường được cho tôi!
[Liên minh] Tây Điểm Binh Nhận: Mẹ ơi, thật hung tàn. Mưu sát chồng a!
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Dừng tay! Không giết Lưu Sa!
[Liên minh] Thông Hoa Đại Toán: Sao vậy? Sao lại không giết?
[Liên minh] Chinh Chiến Công Tước: Mọi người tiếp tục khóa Thiển Sắc Lưu Ly, cho tôi thấy hiệu quả đo đất trong nháy mắt nào! Chỉ Gian Lưu Sa thì để một mình Lãnh Nữu giải quyết đi……
~