Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Sau Ly Hôn, Tạ Thiếu Vả Mặt Hàng Ngày - Chương 27
Chương 27: Không thể buông tay!
Editor: Hardys – Cô gái nhỏ trọc đầu vì search ngôn ngữ mạng
“Con à, nếu nó nói cho mẹ biết thì mẹ hỏi con làm gì? Không đúng, không đúng, rốt cuộc là con hỏi mẹ hay là mẹ hỏi con đây? Ngay cả vợ mình có mang thai hay không mà con cũng không biết à?” Tạ phu nhân không ngờ con trai nhà mình vô trách nhiệm như vậy làm bà tức giận vô cùng.
Tạ Phong Trần bị trách tới mức á khẩu không nói được câu nào, Lâm Nhan đâu còn là vợ của anh, làm sao anh biết được chứ?
“Mẹ, con không biết, nhưng không có khả năng mang thai đâu, mẹ cũng đừng nghe những lời đồn đại lung tung rồi nghi ngờ vô căn cứ.” Tạ Phong Trần cảm thấy Lâm Nhan không có khả năng mang thai, sau đêm đó cô đã lập tức ly hôn, làm sao có thể không tránh thai chứ?
“Mẹ không cần biết, con phải làm rõ chuyện trong bụng Lâm Nhan có cháu đích tôn của mẹ hay không. Nếu con bé có thai, phụ nữ đang mang thai mà còn đi quay phim sẽ rất mệt mỏi đấy! Con là đàn ông phải săn sóc tốt cho mẹ con nó, nếu có bất cứ sơ suất nào, mẹ sẽ không để yên cho con đâu!” Tạ phu nhân bá đạo ra lệnh, như là hận không thể đích thân bay đến bên cạnh Lâm Nhan để chăm sóc và trông chừng cô.
Nhưng nghĩ đến bản thân mình mới khẩu nghiệp lúc chiều, bà lại chần chừ.
Có lẽ Lâm Nhan không muốn nhìn thấy người mẹ chồng đáng ghét này đâu.
Mãi cho đến khi cúp điện thoại, đầu óc Tạ Phong Trần vẫn chưa tỉnh táo, anh cảm thấy mẹ mình cằn nhằn một lúc lâu như vậy chắc chắn là do muốn cháu nội tới điên rồi.
Nhưng mà không có lửa thì sao có khói, mẹ sẽ không tự nhiên như vậy, đêm đó anh và Lâm Nhan có ngủ với nhau, nhưng bây giờ thái độ của Lâm Nhan đối với anh là vừa khách sáo vừa tránh né, dù có mang thai cũng sẽ không nói cho anh nghe!
Tạ Phong Trần nghĩ vậy, trong lòng lập tức có chút áp lực nên dứt khoát gọi điện thoại cho Lâm Nhan, đầu dây bên kia vẫn không liên lạc được, chắc hẳn là chưa xuống máy bay.
Bỗng nhiên Tạ Phong Trần rất muốn bay thẳng đến Liễu Thành hỏi rõ ràng mọi chuyện.
Vì thế, thanh niên Trần Sảng khó khăn lắm mới có được một ngày không cần tăng ca lại bị dựng đầu dậy, “Điều tra thử xem Lâm Nhan đang quay phim ở đâu?”
Trần Sảng cảm thấy bản thân mình thật sự quá nhạy bén, lần trước ông chủ sai cậu điều tra Lâm Nhan, cậu đã thấy ông chủ để ý tới vợ trước hơi nhiều nên cậu không chỉ tra xét những người dính líu đến Lâm Nhan trong thời gian gần đây, mà ngay cả công việc của cô ấy cũng điều tra luôn, sẵn sàng chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào, thế mà giờ lại có chỗ dùng rồi.
“Phượng Hoàng” vẫn chưa khởi quay, gần đây đạo diễn Đỗ đang đưa tất cả diễn viên đến Liễu Thành đào tạo.”
“Lập tức mua vé máy bay đến Liễu Thành.” Tạ Phong Trần nói xong lại thấy rằng nếu mình bỗng nhiên đến tìm Lâm Nhan thì có hơi lỗ mãng, “Thôi, không mua vội.”
Tốc độ lật mặt nhanh hơn cả bánh tráng này vốn không giống tính tình sát phạt quyết đoán của ông chủ nha!
Trần Sảng cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng cũng không dám lắm lời.
Lúc Lâm Nhan xuống máy bay và chạy xe đến khách sạn đã là rạng sáng, tắm rửa xong rồi nằm trên giường chơi điện thoại, nhìn thấy di động hiện lên tin nhắn thông báo những cuộc gọi nhỡ trong lúc tắt máy.
Lâm Nhan bất ngờ thấy cuộc gọi nhỡ của Tạ Phong Trần nhưng cô cũng không có ý định gọi lại, mỗi lần người này chủ động tìm cô thì đều không có chuyện gì tốt.
Cơn buồn ngủ kéo tới, cô nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Mỗi ngày đều rất phong phú và bận rộn, chớp mắt một cái, “Phượng Hoàng” đã chính thức khởi quay, lễ khai máy được diễn ra tại vùng núi gần Liễu Thành cũng là địa điểm quay cảnh đầu tiên, nhưng quang cảnh vẫn rất nhộn nhịp. Vì để tăng lượt xem cho bộ phim này, đoàn làm phim còn làm thêm livestream trên internet.
Người đầu tư Hàn Hữu Niên xuất hiện, những biểu cảm thét chói tai trên màn hình livestream giống như bông tuyết che kín hết cả màn hình, mãi cho đến khi ống kính quay cảnh Hàn Hữu Niên đi tới trước mặt Lâm Sanh, hai người nhìn nhau cười, trong mắt Lâm Sanh tràn đầy vui vẻ, còn trong mắt Hàn Hữu Niên là vẻ dịu dàng và cưng chiều. Niềm hạnh phúc và tình yêu giữa họ trong khoảnh khắc đó hoàn toàn không có bất kỳ từ ngữ nào có thể miêu tả được, trai tài gái sắc kề vai sát cánh bên nhau khiến trong lòng mọi người thổn thức và tán thưởng một phen.
“Áu áu áu! Nữ thần của tôi đẹp quá! Quan trọng là còn có một vị bạn trai như thiên tiên vậy!”
“Ngồi ở trong nhà cũng bị cẩu lương* từ trên trời rớt trúng, trái tim tôi mệt mỏi quá!”
*Cẩu lương (cơm chó): ý chỉ những người độc thân phải nhìn thấy cảnh những cặp đôi âu yếm, quan tâm nhau.
“Ghen tị khiến mặt tôi méo mó luôn rồi, quả nhiên, đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền đều tìm tiên nữ thôi!”
“Hôm nay đứng gần vậy mới thấy họ hệt như vương tử và công chúa đứng chung với nhau, xứng đôi quá đi!”
“Hàn thiếu rất dịu dàng lại rất biết chiều chuộng, trong mắt Sanh của tôi tràn đầy ngọt ngào nha!”
“Móa, bây giờ đang thịnh hành phong trào livestream ngược cẩu độc thân* à?”
*Cẩu độc thân: từ ngữ mạng Trung Quốc, chỉ những người độc thân, mang ý nghĩa trêu chọc.
“Đúng là lúc cẩu độc thân bị ngược đến chết, không có đôi tình nhân nào là vô tội cả.”
“Tôi là người cục dân chính, mời hai người kết hôn tại chỗ!”
“Couple Hữu Sanh Chi Niên của tôi nhất định phải bên nhau suốt kiếp nha!”
Lâm Nhan thờ ơ quan sát, tâm tĩnh như nước, tới lúc tầm mắt Hàn Hữu Niên nhìn về phía cô thì cô tỏ vẻ ghét bỏ quay thẳng mặt đi, vờ như không biết gì.
Nhưng mà tiếng thét chói tai của đám người phía sau gây ra một trận ồn ào lớn, Lâm Nhan nhịn không được mà nhìn lại, chỉ thấy Tạ Phong Trần tựa như tổng giám đốc bá đạo trong truyện tranh đang chầm chậm bước tới, cô thấy một chút rung động thoáng qua trong lồng ngực mình.
Lâm Nhan cảm thấy thế giới này thật con mẹ nó nhỏ quá, đi tới đâu cũng không thoát khỏi những người này.
Những bình luận gào thét trên màn hình livestream lại càng thêm điên cuồng, vừa mới chứng kiến rõ ràng cảnh tượng Hàn Hữu Niên đi về phía Lâm Sanh, tuy mọi người điên cuồng nhưng vẫn biết người ta là hoa đã có chủ, nhưng Tạ Phong Trần chưa bao giờ xuất hiện công khai trước mặt truyền thông, giá trị nhan sắc và khí chất có thể sánh ngang với Hàn Hữu Niên, thậm chí sự lạnh lùng nằm sâu trong đáy mắt còn đậm hơn Hàn Hữu Niên vài phần, khiến cho những người ở đây và người xem muốn phát cuồng vì anh.
“Trời ạ! Đây là loại chỉ số nhan sắc thần tiên gì đây!”
“Vốn cho rằng bạn trai Hàn Hữu Niên của Lâm Sanh đã đủ nghịch thiên rồi, vị này đến đây làm gì vậy?”
“Con mẹ nó! Hôm nay rõ là thần tiên đánh nhau nha! Vô cùng mong chờ bộ phim “Phượng Hoàng” này, hóng anh đẹp trai ra mắt nha!”
“Khí chất khủng quá, ánh mắt rất lạnh lùng, gương mặt siêu cấp đẹp trai, toàn thân tràn đầy hơi thở của tổng giám đốc bá đạo cấm dục!”
“Má ơi, vị thần tiên này được mời đến từ đâu vậy?”
“Bình tĩnh lại nào các cô, vị này chính là sugar daddy, cũng là chồng tôi!”
“Đây đích thị là bố của con em!”
“Quỳ cầu xin daddy ra mắt!”
“Quỳ cầu xin daddy ra mắt +1”
….
Sau khi Lâm Nhan bé nhỏ kinh ngạc xong thì vẻ mặt bình thường lại, ánh mắt thản nhiên lướt qua Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên, cô thấy có lẽ Tạ Phong Trần đã tới chậm một bước rồi.
Vị trí bên cạnh bạch nguyệt quang đã bị người ta chiếm lấy, Tạ Phong Trần đột ngột xuất hiện như vậy, anh không cảm thấy rất chật chội à.
Nhưng mà nếu anh không nắm chặt, chỉ sợ ngay cả một góc áo của bạch nguyệt quang anh cũng không đu bám nổi.
Đôi mắt luôn luôn nghiêm túc của đạo diễn Đỗ nhìn thấy Tạ Phong Trần lập tức sáng rực lên, gương mặt tràn đầy tươi cười như là thấy bố mẹ ruột của mình vậy, nhiệt tình một cách thái quá.
Lâm Nhan nhớ lúc Hàn Hữu Niên xuất hiện, tuy đại diễn Đỗ cũng nhiệt tình nhưng ông cũng chỉ dẫn người đến chỗ Lâm Sanh.
Xem ra Tạ Phong Trần mới đúng là nhà tài trợ lớn nhất cho bộ phim này, ở vị trí tối cao.
Đạo diễn Đỗ giới thiệu sơ lược những thành viên mấu chốt, không biết có phải Lâm Nhan bị ảo giác hay không, mà lúc đạo diễn giới thiệu tới Lâm Sanh, Lâm Nhan cảm thấy dường như ánh mắt Tạ Phong Trần thoáng qua ý cười, giọng nói cũng dịu dàng hơn một chút, “Hàn tổng, Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp!”
Một câu đã lâu không gặp khiến mọi người ồ lên, màn hình livestream lại bùng nổ.
“Đã lâu không gặp là tình huống gì? Sugar daddy đã biết Hàn thiếu và Lâm Sanh từ trước à?”
“Dường như đang măm măm một quả dưa khổng lồ, hai người đều có thân phận khủng, một người là Hàn thiếu, người còn lại là một sugar daddy hàng thật giá thật, chẳng lẽ Lâm Sanh là thiên kim nhà quyền thế?”
“Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, Sanh Sanh thật là khiêm tốn quá đi!”
“Rõ ràng có thể dựa vào bố mẹ lại cứ cố chấp kiếm sống bằng tài năng!”
…
Những người có mặt tại hiện trường cũng kinh ngạc đến ngây người, thì ra Lâm Sanh không chỉ có mỗi chỗ dựa vững chắc Hàn Hữu Niên mà còn là người quen cũ của nhà tài trợ lớn Tạ Phong Trần.
Lâm Sanh sửng sốt, có hơi thụ sủng nhược kinh*, ánh mắt liếc nhanh về phía Lâm Nhan một cái rồi mỉm cười đáp lại, “Chào Tạ Tổng!”
*Thụ sủng nhược kinh: bỗng nhiên được sủng ái mà thấy hoang mang, lo sợ.
Chào hỏi xong rồi thì chương trình lại tiếp tục diễn ra.
Nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ vừa khéo đứng cạnh Lâm Nhan, không biết là trùng hợp hay có tính toán mà Tần Nhược Phong đứng ngay bên cạnh cô chứng kiến một màn như vậy, điệu bộ của cậu ta chỉ sợ thiên hạ không loạn, khẽ cười nói, “Mợ, tại sao cậu giả vờ không quen mợ vậy?”
Lâm Nhan nhức đầu, trừng Tần Nhược Phong một cái, thấp giọng khiển trách: “Câm miệng! Không được gọi lung tung.”
Ai ngờ cảnh này đúng lúc bị ống kính livestream bắt được, bình luận điên cuồng nhảy lên trên màn hình.
“Oa oa oa… Anh trai gϊếŧ em luôn đi! Cười quyến rũ quá, đẹp trai quá đi!”
“Đôi mắt đào hoa kia không được mê hoặc người ta nữa nha!”
“Trong vòng một phút, tôi muốn thấy toàn bộ thông tin về cậu trai nhỏ này!”
“”Phượng Hoàng” toàn tuyển diễn viên có giá trị nhan sắc cỡ này sao? Không hổ là phong cách của đạo diễn Đỗ!”
“Chỉ có tôi chú ý tới Lâm Nhan bên cạnh anh trai nhỏ này sao? Xinh gái ghê hén!”
“Lâm Nhan đó, đã lâu không thấy Nhan cẩu, thì ra là trốn đến đoàn phim “Phượng Hoàng” à!”
“Bỗng nhiên cảm thấy vẻ mặt của Nhan cẩu rất hợp với ánh mắt đào hoa của anh trai nhỏ!”
“Nhan cẩu trừng mắt liếc anh trai nhỏ một cái, thật hung dữ, anh trai nhỏ thật đáng thương!”
“Chốt couple này là Đào hoa nhãn (Nhan), thấy cậu trai nhỏ cũng rất thích thú.”
….
Lâm Nhan vốn không biết mình chỉ trừng mắt Tần Nhược Phong một cái mà đã gây nên một trận tàn sát đẫm máu trên màn hình livestream, thậm chí còn bị gán ghép thành một couple tai tiếng.
Sau này Lâm Nhan vô cùng hối hận về thời điểm bị ghép couple này, hận tới mức thường xuyên muốn quay về khoảng thời gian đó chọc mù hai mắt mình để khỏi phải trừng tên Tần Nhược Phong kia.
Lúc này, cô đang nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Tạ Phong Trần, trong lòng cô cười nhạt, giả bộ gì nữa vậy, mãi mới được quang minh chính đại đứng trước mặt bạch nguyệt quang thế mà còn bày ra dáng vẻ ngông nghênh, e là trong lòng anh hận không thể nhào tới liếm một cái!
Không biết có phải ánh mắt ghê tởm của cô quá trắng trợn hay không mà Tạ Phong Trần như có như không liếc cô một cái, Lâm Nhan lập tức thu hồi ánh mắt lại, hóp bụng thẳng lưng, cố gắng vờ như mình chỉ đang tập trung nhìn một chỗ.
Tạ Phong Trần liếc Lâm Nhan một cái, thấy vẻ mặt không tệ, chắc cũng không mệt, anh lại nghĩ đến lời dặn dò của “chị gái” lớn tuổi ở nhà lập tức có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Sau đêm đó anh có gọi cho Lâm Nhan thêm hai cuộc nhưng Lâm Nhan không hề bắt máy, cũng không nhắn tin lại cho anh, giống như dự định cả đời sẽ không qua lại với anh nữa.
Tạ Phong Trần chưa bao giờ ăn phải loại bực tức như vậy, ngày nào mẫu thân đại nhân ở nhà cũng ầm ĩ bắt anh xác định xem Lâm Nhan có thai hay không khiến anh không biết làm sao, anh đành phải đợi ông nội phẫu thuật thành công và đã hoàn toàn vượt qua giai đoạn nguy hiểm, lúc đó anh mới tìm cơ hội đến Liễu Thành tham gia lễ khai máy của đoàn phim.
Nhưng từ lúc anh xuất hiện cho tới bây giờ, ánh mắt Lâm Nhan nhìn anh luôn thờ ơ, lạnh nhạt như nước, giống hệt như đang nhìn người lạ, chỉ có lúc anh chào hỏi với Lâm Sanh thì cô mới lộ ra dáng vẻ xem kịch vui, người phụ nữ này thật là… khiến người ta tức giận tới đau cả đầu.
Thắp nhang, bái lạy và đốt pháo xong, máy quay chính thức được khởi động, mỗi nhân viên đều có vị trí và nhiệm vụ riêng nên đoàn người đã tản ra hết.
Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên đứng một góc nói chuyện, hai người tình nồng ý mật tung ra một đống cẩu lương tại hiện trường, còn đạo diễn Đỗ đang ở cạnh Tạ Phong Trần, mở miệng toàn những lời nịnh hót: “Tạ tổng, cảm ơn ngài dành chút thời gian quý giá đến đây tham gia lễ khai máy… Ngài cứ yên tâm, sau này mong ngài có thể tới thăm đoàn phim nhiều hơn.”
“Đạo diễn Đỗ đừng khách sáo, nếu có thời gian tôi nhất định sẽ thường xuyên đến đây.” Tạ Phong Trần thấp giọng trả lời cũng không biết là thật hay giả.
Lâm Nhan vô cùng bận rộn, không rảnh rỗi để xem náo nhiệt cũng không rảnh đứng đây hầu người ta nói chuyện, vừa giải tán một cái thì cô lập tức theo gót chân trợ lý đến phòng hóa trang tạm thời tiếp tục tạo hình nhân vật, chờ tới lúc quay phim.
Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan rời khỏi đã không còn tâm trạng nói nhảm với đạo diễn, anh lên xe, trực tiếp nhắn cho Lâm Nhan một tin: Đến đây!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tần Nhược Phong: Mẹ nó, không ngờ ông đây được hoan nghênh tới vậy!
Fan: Đúng vậy! Một đôi mắt đào hoa khiến thời gian như ngưng đọng, cậu phối với chị gái nhỏ Nhan cẩu lại càng xuất sắc hơn nha!
Lâm Nhan: Không cần, cám ơn!
Tạ Phong Trần: Thằng nhóc, gọi mợ đi!
Editor: Hardys – Cô gái nhỏ trọc đầu vì search ngôn ngữ mạng
“Con à, nếu nó nói cho mẹ biết thì mẹ hỏi con làm gì? Không đúng, không đúng, rốt cuộc là con hỏi mẹ hay là mẹ hỏi con đây? Ngay cả vợ mình có mang thai hay không mà con cũng không biết à?” Tạ phu nhân không ngờ con trai nhà mình vô trách nhiệm như vậy làm bà tức giận vô cùng.
Tạ Phong Trần bị trách tới mức á khẩu không nói được câu nào, Lâm Nhan đâu còn là vợ của anh, làm sao anh biết được chứ?
“Mẹ, con không biết, nhưng không có khả năng mang thai đâu, mẹ cũng đừng nghe những lời đồn đại lung tung rồi nghi ngờ vô căn cứ.” Tạ Phong Trần cảm thấy Lâm Nhan không có khả năng mang thai, sau đêm đó cô đã lập tức ly hôn, làm sao có thể không tránh thai chứ?
“Mẹ không cần biết, con phải làm rõ chuyện trong bụng Lâm Nhan có cháu đích tôn của mẹ hay không. Nếu con bé có thai, phụ nữ đang mang thai mà còn đi quay phim sẽ rất mệt mỏi đấy! Con là đàn ông phải săn sóc tốt cho mẹ con nó, nếu có bất cứ sơ suất nào, mẹ sẽ không để yên cho con đâu!” Tạ phu nhân bá đạo ra lệnh, như là hận không thể đích thân bay đến bên cạnh Lâm Nhan để chăm sóc và trông chừng cô.
Nhưng nghĩ đến bản thân mình mới khẩu nghiệp lúc chiều, bà lại chần chừ.
Có lẽ Lâm Nhan không muốn nhìn thấy người mẹ chồng đáng ghét này đâu.
Mãi cho đến khi cúp điện thoại, đầu óc Tạ Phong Trần vẫn chưa tỉnh táo, anh cảm thấy mẹ mình cằn nhằn một lúc lâu như vậy chắc chắn là do muốn cháu nội tới điên rồi.
Nhưng mà không có lửa thì sao có khói, mẹ sẽ không tự nhiên như vậy, đêm đó anh và Lâm Nhan có ngủ với nhau, nhưng bây giờ thái độ của Lâm Nhan đối với anh là vừa khách sáo vừa tránh né, dù có mang thai cũng sẽ không nói cho anh nghe!
Tạ Phong Trần nghĩ vậy, trong lòng lập tức có chút áp lực nên dứt khoát gọi điện thoại cho Lâm Nhan, đầu dây bên kia vẫn không liên lạc được, chắc hẳn là chưa xuống máy bay.
Bỗng nhiên Tạ Phong Trần rất muốn bay thẳng đến Liễu Thành hỏi rõ ràng mọi chuyện.
Vì thế, thanh niên Trần Sảng khó khăn lắm mới có được một ngày không cần tăng ca lại bị dựng đầu dậy, “Điều tra thử xem Lâm Nhan đang quay phim ở đâu?”
Trần Sảng cảm thấy bản thân mình thật sự quá nhạy bén, lần trước ông chủ sai cậu điều tra Lâm Nhan, cậu đã thấy ông chủ để ý tới vợ trước hơi nhiều nên cậu không chỉ tra xét những người dính líu đến Lâm Nhan trong thời gian gần đây, mà ngay cả công việc của cô ấy cũng điều tra luôn, sẵn sàng chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào, thế mà giờ lại có chỗ dùng rồi.
“Phượng Hoàng” vẫn chưa khởi quay, gần đây đạo diễn Đỗ đang đưa tất cả diễn viên đến Liễu Thành đào tạo.”
“Lập tức mua vé máy bay đến Liễu Thành.” Tạ Phong Trần nói xong lại thấy rằng nếu mình bỗng nhiên đến tìm Lâm Nhan thì có hơi lỗ mãng, “Thôi, không mua vội.”
Tốc độ lật mặt nhanh hơn cả bánh tráng này vốn không giống tính tình sát phạt quyết đoán của ông chủ nha!
Trần Sảng cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng cũng không dám lắm lời.
Lúc Lâm Nhan xuống máy bay và chạy xe đến khách sạn đã là rạng sáng, tắm rửa xong rồi nằm trên giường chơi điện thoại, nhìn thấy di động hiện lên tin nhắn thông báo những cuộc gọi nhỡ trong lúc tắt máy.
Lâm Nhan bất ngờ thấy cuộc gọi nhỡ của Tạ Phong Trần nhưng cô cũng không có ý định gọi lại, mỗi lần người này chủ động tìm cô thì đều không có chuyện gì tốt.
Cơn buồn ngủ kéo tới, cô nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Mỗi ngày đều rất phong phú và bận rộn, chớp mắt một cái, “Phượng Hoàng” đã chính thức khởi quay, lễ khai máy được diễn ra tại vùng núi gần Liễu Thành cũng là địa điểm quay cảnh đầu tiên, nhưng quang cảnh vẫn rất nhộn nhịp. Vì để tăng lượt xem cho bộ phim này, đoàn làm phim còn làm thêm livestream trên internet.
Người đầu tư Hàn Hữu Niên xuất hiện, những biểu cảm thét chói tai trên màn hình livestream giống như bông tuyết che kín hết cả màn hình, mãi cho đến khi ống kính quay cảnh Hàn Hữu Niên đi tới trước mặt Lâm Sanh, hai người nhìn nhau cười, trong mắt Lâm Sanh tràn đầy vui vẻ, còn trong mắt Hàn Hữu Niên là vẻ dịu dàng và cưng chiều. Niềm hạnh phúc và tình yêu giữa họ trong khoảnh khắc đó hoàn toàn không có bất kỳ từ ngữ nào có thể miêu tả được, trai tài gái sắc kề vai sát cánh bên nhau khiến trong lòng mọi người thổn thức và tán thưởng một phen.
“Áu áu áu! Nữ thần của tôi đẹp quá! Quan trọng là còn có một vị bạn trai như thiên tiên vậy!”
“Ngồi ở trong nhà cũng bị cẩu lương* từ trên trời rớt trúng, trái tim tôi mệt mỏi quá!”
*Cẩu lương (cơm chó): ý chỉ những người độc thân phải nhìn thấy cảnh những cặp đôi âu yếm, quan tâm nhau.
“Ghen tị khiến mặt tôi méo mó luôn rồi, quả nhiên, đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền đều tìm tiên nữ thôi!”
“Hôm nay đứng gần vậy mới thấy họ hệt như vương tử và công chúa đứng chung với nhau, xứng đôi quá đi!”
“Hàn thiếu rất dịu dàng lại rất biết chiều chuộng, trong mắt Sanh của tôi tràn đầy ngọt ngào nha!”
“Móa, bây giờ đang thịnh hành phong trào livestream ngược cẩu độc thân* à?”
*Cẩu độc thân: từ ngữ mạng Trung Quốc, chỉ những người độc thân, mang ý nghĩa trêu chọc.
“Đúng là lúc cẩu độc thân bị ngược đến chết, không có đôi tình nhân nào là vô tội cả.”
“Tôi là người cục dân chính, mời hai người kết hôn tại chỗ!”
“Couple Hữu Sanh Chi Niên của tôi nhất định phải bên nhau suốt kiếp nha!”
Lâm Nhan thờ ơ quan sát, tâm tĩnh như nước, tới lúc tầm mắt Hàn Hữu Niên nhìn về phía cô thì cô tỏ vẻ ghét bỏ quay thẳng mặt đi, vờ như không biết gì.
Nhưng mà tiếng thét chói tai của đám người phía sau gây ra một trận ồn ào lớn, Lâm Nhan nhịn không được mà nhìn lại, chỉ thấy Tạ Phong Trần tựa như tổng giám đốc bá đạo trong truyện tranh đang chầm chậm bước tới, cô thấy một chút rung động thoáng qua trong lồng ngực mình.
Lâm Nhan cảm thấy thế giới này thật con mẹ nó nhỏ quá, đi tới đâu cũng không thoát khỏi những người này.
Những bình luận gào thét trên màn hình livestream lại càng thêm điên cuồng, vừa mới chứng kiến rõ ràng cảnh tượng Hàn Hữu Niên đi về phía Lâm Sanh, tuy mọi người điên cuồng nhưng vẫn biết người ta là hoa đã có chủ, nhưng Tạ Phong Trần chưa bao giờ xuất hiện công khai trước mặt truyền thông, giá trị nhan sắc và khí chất có thể sánh ngang với Hàn Hữu Niên, thậm chí sự lạnh lùng nằm sâu trong đáy mắt còn đậm hơn Hàn Hữu Niên vài phần, khiến cho những người ở đây và người xem muốn phát cuồng vì anh.
“Trời ạ! Đây là loại chỉ số nhan sắc thần tiên gì đây!”
“Vốn cho rằng bạn trai Hàn Hữu Niên của Lâm Sanh đã đủ nghịch thiên rồi, vị này đến đây làm gì vậy?”
“Con mẹ nó! Hôm nay rõ là thần tiên đánh nhau nha! Vô cùng mong chờ bộ phim “Phượng Hoàng” này, hóng anh đẹp trai ra mắt nha!”
“Khí chất khủng quá, ánh mắt rất lạnh lùng, gương mặt siêu cấp đẹp trai, toàn thân tràn đầy hơi thở của tổng giám đốc bá đạo cấm dục!”
“Má ơi, vị thần tiên này được mời đến từ đâu vậy?”
“Bình tĩnh lại nào các cô, vị này chính là sugar daddy, cũng là chồng tôi!”
“Đây đích thị là bố của con em!”
“Quỳ cầu xin daddy ra mắt!”
“Quỳ cầu xin daddy ra mắt +1”
….
Sau khi Lâm Nhan bé nhỏ kinh ngạc xong thì vẻ mặt bình thường lại, ánh mắt thản nhiên lướt qua Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên, cô thấy có lẽ Tạ Phong Trần đã tới chậm một bước rồi.
Vị trí bên cạnh bạch nguyệt quang đã bị người ta chiếm lấy, Tạ Phong Trần đột ngột xuất hiện như vậy, anh không cảm thấy rất chật chội à.
Nhưng mà nếu anh không nắm chặt, chỉ sợ ngay cả một góc áo của bạch nguyệt quang anh cũng không đu bám nổi.
Đôi mắt luôn luôn nghiêm túc của đạo diễn Đỗ nhìn thấy Tạ Phong Trần lập tức sáng rực lên, gương mặt tràn đầy tươi cười như là thấy bố mẹ ruột của mình vậy, nhiệt tình một cách thái quá.
Lâm Nhan nhớ lúc Hàn Hữu Niên xuất hiện, tuy đại diễn Đỗ cũng nhiệt tình nhưng ông cũng chỉ dẫn người đến chỗ Lâm Sanh.
Xem ra Tạ Phong Trần mới đúng là nhà tài trợ lớn nhất cho bộ phim này, ở vị trí tối cao.
Đạo diễn Đỗ giới thiệu sơ lược những thành viên mấu chốt, không biết có phải Lâm Nhan bị ảo giác hay không, mà lúc đạo diễn giới thiệu tới Lâm Sanh, Lâm Nhan cảm thấy dường như ánh mắt Tạ Phong Trần thoáng qua ý cười, giọng nói cũng dịu dàng hơn một chút, “Hàn tổng, Lâm tiểu thư, đã lâu không gặp!”
Một câu đã lâu không gặp khiến mọi người ồ lên, màn hình livestream lại bùng nổ.
“Đã lâu không gặp là tình huống gì? Sugar daddy đã biết Hàn thiếu và Lâm Sanh từ trước à?”
“Dường như đang măm măm một quả dưa khổng lồ, hai người đều có thân phận khủng, một người là Hàn thiếu, người còn lại là một sugar daddy hàng thật giá thật, chẳng lẽ Lâm Sanh là thiên kim nhà quyền thế?”
“Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, Sanh Sanh thật là khiêm tốn quá đi!”
“Rõ ràng có thể dựa vào bố mẹ lại cứ cố chấp kiếm sống bằng tài năng!”
…
Những người có mặt tại hiện trường cũng kinh ngạc đến ngây người, thì ra Lâm Sanh không chỉ có mỗi chỗ dựa vững chắc Hàn Hữu Niên mà còn là người quen cũ của nhà tài trợ lớn Tạ Phong Trần.
Lâm Sanh sửng sốt, có hơi thụ sủng nhược kinh*, ánh mắt liếc nhanh về phía Lâm Nhan một cái rồi mỉm cười đáp lại, “Chào Tạ Tổng!”
*Thụ sủng nhược kinh: bỗng nhiên được sủng ái mà thấy hoang mang, lo sợ.
Chào hỏi xong rồi thì chương trình lại tiếp tục diễn ra.
Nhóm Thiếu Niên Rực Rỡ vừa khéo đứng cạnh Lâm Nhan, không biết là trùng hợp hay có tính toán mà Tần Nhược Phong đứng ngay bên cạnh cô chứng kiến một màn như vậy, điệu bộ của cậu ta chỉ sợ thiên hạ không loạn, khẽ cười nói, “Mợ, tại sao cậu giả vờ không quen mợ vậy?”
Lâm Nhan nhức đầu, trừng Tần Nhược Phong một cái, thấp giọng khiển trách: “Câm miệng! Không được gọi lung tung.”
Ai ngờ cảnh này đúng lúc bị ống kính livestream bắt được, bình luận điên cuồng nhảy lên trên màn hình.
“Oa oa oa… Anh trai gϊếŧ em luôn đi! Cười quyến rũ quá, đẹp trai quá đi!”
“Đôi mắt đào hoa kia không được mê hoặc người ta nữa nha!”
“Trong vòng một phút, tôi muốn thấy toàn bộ thông tin về cậu trai nhỏ này!”
“”Phượng Hoàng” toàn tuyển diễn viên có giá trị nhan sắc cỡ này sao? Không hổ là phong cách của đạo diễn Đỗ!”
“Chỉ có tôi chú ý tới Lâm Nhan bên cạnh anh trai nhỏ này sao? Xinh gái ghê hén!”
“Lâm Nhan đó, đã lâu không thấy Nhan cẩu, thì ra là trốn đến đoàn phim “Phượng Hoàng” à!”
“Bỗng nhiên cảm thấy vẻ mặt của Nhan cẩu rất hợp với ánh mắt đào hoa của anh trai nhỏ!”
“Nhan cẩu trừng mắt liếc anh trai nhỏ một cái, thật hung dữ, anh trai nhỏ thật đáng thương!”
“Chốt couple này là Đào hoa nhãn (Nhan), thấy cậu trai nhỏ cũng rất thích thú.”
….
Lâm Nhan vốn không biết mình chỉ trừng mắt Tần Nhược Phong một cái mà đã gây nên một trận tàn sát đẫm máu trên màn hình livestream, thậm chí còn bị gán ghép thành một couple tai tiếng.
Sau này Lâm Nhan vô cùng hối hận về thời điểm bị ghép couple này, hận tới mức thường xuyên muốn quay về khoảng thời gian đó chọc mù hai mắt mình để khỏi phải trừng tên Tần Nhược Phong kia.
Lúc này, cô đang nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Tạ Phong Trần, trong lòng cô cười nhạt, giả bộ gì nữa vậy, mãi mới được quang minh chính đại đứng trước mặt bạch nguyệt quang thế mà còn bày ra dáng vẻ ngông nghênh, e là trong lòng anh hận không thể nhào tới liếm một cái!
Không biết có phải ánh mắt ghê tởm của cô quá trắng trợn hay không mà Tạ Phong Trần như có như không liếc cô một cái, Lâm Nhan lập tức thu hồi ánh mắt lại, hóp bụng thẳng lưng, cố gắng vờ như mình chỉ đang tập trung nhìn một chỗ.
Tạ Phong Trần liếc Lâm Nhan một cái, thấy vẻ mặt không tệ, chắc cũng không mệt, anh lại nghĩ đến lời dặn dò của “chị gái” lớn tuổi ở nhà lập tức có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Sau đêm đó anh có gọi cho Lâm Nhan thêm hai cuộc nhưng Lâm Nhan không hề bắt máy, cũng không nhắn tin lại cho anh, giống như dự định cả đời sẽ không qua lại với anh nữa.
Tạ Phong Trần chưa bao giờ ăn phải loại bực tức như vậy, ngày nào mẫu thân đại nhân ở nhà cũng ầm ĩ bắt anh xác định xem Lâm Nhan có thai hay không khiến anh không biết làm sao, anh đành phải đợi ông nội phẫu thuật thành công và đã hoàn toàn vượt qua giai đoạn nguy hiểm, lúc đó anh mới tìm cơ hội đến Liễu Thành tham gia lễ khai máy của đoàn phim.
Nhưng từ lúc anh xuất hiện cho tới bây giờ, ánh mắt Lâm Nhan nhìn anh luôn thờ ơ, lạnh nhạt như nước, giống hệt như đang nhìn người lạ, chỉ có lúc anh chào hỏi với Lâm Sanh thì cô mới lộ ra dáng vẻ xem kịch vui, người phụ nữ này thật là… khiến người ta tức giận tới đau cả đầu.
Thắp nhang, bái lạy và đốt pháo xong, máy quay chính thức được khởi động, mỗi nhân viên đều có vị trí và nhiệm vụ riêng nên đoàn người đã tản ra hết.
Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên đứng một góc nói chuyện, hai người tình nồng ý mật tung ra một đống cẩu lương tại hiện trường, còn đạo diễn Đỗ đang ở cạnh Tạ Phong Trần, mở miệng toàn những lời nịnh hót: “Tạ tổng, cảm ơn ngài dành chút thời gian quý giá đến đây tham gia lễ khai máy… Ngài cứ yên tâm, sau này mong ngài có thể tới thăm đoàn phim nhiều hơn.”
“Đạo diễn Đỗ đừng khách sáo, nếu có thời gian tôi nhất định sẽ thường xuyên đến đây.” Tạ Phong Trần thấp giọng trả lời cũng không biết là thật hay giả.
Lâm Nhan vô cùng bận rộn, không rảnh rỗi để xem náo nhiệt cũng không rảnh đứng đây hầu người ta nói chuyện, vừa giải tán một cái thì cô lập tức theo gót chân trợ lý đến phòng hóa trang tạm thời tiếp tục tạo hình nhân vật, chờ tới lúc quay phim.
Tạ Phong Trần thấy Lâm Nhan rời khỏi đã không còn tâm trạng nói nhảm với đạo diễn, anh lên xe, trực tiếp nhắn cho Lâm Nhan một tin: Đến đây!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tần Nhược Phong: Mẹ nó, không ngờ ông đây được hoan nghênh tới vậy!
Fan: Đúng vậy! Một đôi mắt đào hoa khiến thời gian như ngưng đọng, cậu phối với chị gái nhỏ Nhan cẩu lại càng xuất sắc hơn nha!
Lâm Nhan: Không cần, cám ơn!
Tạ Phong Trần: Thằng nhóc, gọi mợ đi!