Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 775: Từ điểm chết mà sống lại
Lúc này, không riêng gì Lăng Vân kinh ngạc đến nỗi không tin được, mà sắc mặt kinh hãi của Lăng Văn Hiên cùng với vợ chồng Lăng Hải đứng ở trước cửa không kém hơn là bao.
“Thẩm Lãng, cậu đừng có đùa giỡn như thế, Sương Nguyệt hiện giờ đang ở trong tình trạng nguy kịch…” Lăng Vân nói.
“Tôi không hề đùa giỡn! Tình trạng bây giờ của Sương Nguyệt đang nguy kịch, nếu tiếp tục kéo dài, e là đợi thần y hàng đầu Hạ Hoa đến, cũng cứu không được!” Thẩm Lãng nghiêm mặt nói.
Thực ra, hai vị thần y tài ba nhất Hạ Hoa hiện nay, ngoài sư phụ Triệu Linh Xu du ngao khắp thế giới ra, người còn lại chính là anh.
Lăng Vân nhìn đứa con gái nằm trên giường bệnh kia, sau đó lại nhìn Thẩm Lãng, vẻ mặt do dự lưỡng lự.
Lúc này, Lăng Vân Hiên đi đến trước giường bệnh, nói với Thẩm Lãng: “Cậu Thẩm, tôi biết cậu là một người học rộng tài cao, thế nhưng mạng của Sương Nguyệt không thể xảy ra bất cứ điều gì được.”
vietwriter.vn
Nhưng, Thẩm Lãng cười nhạt, nói: “Ông Lăng,ông hãy yên tâm, tôi chỉ là muốn xem sao, nếu như không ổn, mọi người có thể tiếp tục tìm bác sĩ nổi tiếng, bây giờ chỉ có thể là còn nước còn tát thôi, đúng không?”
Thực ra, đi tìm khắp Giang Nam này, cũng không thể tìm được vị bác sĩ có y thuật cao như Thẩm Lãng, lúc này, sở dĩ anh nói như thế, chẳng qua là anh không muốn giả bộ ép buộc mà thôi.
Nếu như đến cả bệnh của Lăng Sương Nguyệt anh không thể chữa được, thì anh ta có thể thẳng thừng tuyên bố với nhà họ Lăng chuẩn bị lo hậu sự, mà không cần phải đi mời bác sĩ khác.
Lăng Văn Hiên suy nghĩ một hồi, sau đó mở miệng nói: “Thôi được, chỉ có thể thử xem sao.” Sau đó, lập tức quay mặt sang Lăng Vân đang ở bên giường bệnh, nói: “Con hãy để cho cậu ta làm thử đi, ngoài cách này ra, chúng ta không còn cách nào khác cả.”
Nhìn thấy cha mình nói như thế, Lăng Vân chỉ có thể gật đầu, đứng dậy nhường chỗ cho Lăng Vân.
Lăng Hải và Liễu Huệ đứng ở đằng sau mấy người, trong lòng âm thầm nực cười khi nhìn thấy Thẩm Lãng xung phong nhận việc như thế.
Ngay cả rất nhiều chuyên gia bác sĩ hàng đầu đều không thể đoán được, một tên vô danh tiểu tốt này có thể chẩn đoán được cái gì chứ?
Thẩm Lãng đi đến trước giường bệnh, ngồi xuống.
Trong Đông Y chú trọng đến bốn phương pháp: nghe, nhìn, hỏi, sờ, thế nhưng Thẩm Lãng trực tiếp sờ vào tay!
vietwriter.vn
Bắt mạch xong, Thẩm Lãng vô cùng kinh hoảng, thở dài một hơi.
Mạch rất yếu, thậm chí mạch đập của cô ta cũng không ổn định.
Tuy rằng mạch của Sương Nguyệt vô cùng yếu ớt, thế nhưng có một thứ gì đó vô cùng bất ổn, hiện tượng mạch đập thế này giống như dự đoán trước đó của anh, quả nhiên là bị hạ cổ trùng!
Thẩm Lãng đứng dậy, cau mày lại, chỉ thốt ra hai từ: “Cổ trùng!”
Lăng Văn Hiên và Lăng Vân sau khi nghe những lời như thế, trong phút chốc kinh hãi không nói nên lời.
Lăng Vân nắm chặt tay Thẩm Lãng, nói: “Cậu nói xằng nói bậy gì thế, con gái tôi làm sao có thể trúng cổ trùng được?”
Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, trả lời: “Mấy ngày nay, cô Lăng luôn trong tình trạng hôn mê, thỉnh thoảng co giật toàn thân, đặc biệt là lúc nửa đêm thân thể lại nóng sốt, đúng không?”
Lăng Vân ngây người một lúc, sau đó gật đầu, nói: “Sương Nguyệt trước kia cũng hay hôn mê, nhưng cũng có lúc tỉnh lại, thế nhưng mấy ngày gần đây dường như luôn trong tình trạng hôn mê, hơn nữa toàn thân còn co giật.”
“Bây giờ còn nôn ra máu, chính là do cổ trùng đã xâm nhập vào ngũ tạng, nếu tiếp tục như thế e là phiền phức!” Thẩm Lãng nói theo.
“Ha ha, tôi thật sự cho rằng cậu có thể nói ra những lời hay ho, đáng tin cậy, không ngờ cậu cũng chỉ là đồ tép riu, chỉ dựa vào tình trạng của mạch liền phát ngôn bừa bãi, cậu nghĩ rằng mình tài giỏi hơn các bác sĩ hàng đầu thế giới sao?” Lúc này Lăng Hải ở phía sau khinh thường nói.
Và Liễu Huệ đang đứng bên cạnh, cũng đi đến trước mặt Lăng Văn Hiên, giả vờ nói: “Bố, bố đừng nghe tên này nói xằng nói bậy, hay là để bác sĩ Mark kéo dài vài ngày, trước hết hãy lấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của Sương Nguyệt đi đóng dấu vân tay, như thế mới có thể phòng tránh được tai họa!”
“Con gái của tôi trong tình trạng nguy kịch bất cứ lúc nào, mà các người chỉ nghĩ đến hợp đồng cổ phần, tôi nói cho các người biết, nếu Sương Nguyệt có gì bất trắc xảy ra, cổ phần trong tay con bé, tôi sẽ đưa cho người ngoài, tuyệt đối sẽ không đưa cho các người!” Vân Lăng lúc này đã mất đi hết lý trí, chỉ tay về phía vợ chồng Lăng Hải chửi bới.
“Ông dám...”
“Câm miệng!” Lăng Văn Hiên lạnh lùng nói, sau đó đến trước mặt Thẩm Lãng hỏi: “Cậu Thẩm, nếu cậu có thể nhìn ra được Sương Nguyệt bị trúng cổ trùng, thì nhất định cậu phải cứu con bé, nếu cậu có yêu cầu gì chỉ cần mở lời, nhà họ Lăng chúng tôi tuyệt đối sẽ không phụ lòng cậu...”
Thẩm Lãng lắc đầu, suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ông Lăng, vốn dĩ cô Lăng là bạn của tôi, cho nên ông yên tâm, tôi sẽ không có bất kỳ yêu cầu nào, mặc dù bệnh tình này hơi nan giải, nhưng nếu được giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Lúc này, thái độ của Lăng Vân đối với Thẩm Lãng cũng thay đổi rất nhiều.
Còn điều gì quan trọng hơn tính mạng của chính con gái mình, những hận thù đó hãy gác lại sang một bên đi, bây giờ cứu được con gái là điều quan trọng nhất.
Khi nghe tin Lăng Sương Nguyệt vẫn có thể được cứu, Lăng Vân xém nữa quỳ xuống để cảm ơn Thẩm Lãng nhưng may mắn thay, Thẩm Lãng đã nhanh tay nhanh mắt ngăn ông ta lại.
Khi Lăng Hải và Liễu Huệ nghe vậy, sắc mặt của họ thay đổi, nếu như thật sự cứu được thì bản thân họ đã làm điều vô ích rồi.
“Bố, con thấy tên tiểu tử này chỉ đến phá đám chúng ta, bố không thể tin tưởng tên thầy lang quèn này được!”
"Đúng vậy, bây giờ bác sĩ Mark sẽ liên hệ với một đội bác sĩ nổi tiếng hơn ở nước ngoài, những ngày tới có thể có sự thay đổi, chỉ sợ tên nhóc cẩu thả này sẽ không có cơ hội nữa!” Liễu Huệ và Lăng Hải bên cạnh không ngừng khuyên nhủ.
“Sợ tôi trị khỏi như thế, lẽ nào là các người đã hạ cổ trùng sao?” Thẩm Lãng đột nhiên mở lời.
Câu nói này khiến cho Liễu Huệ và Lăng Hải toàn thân khiếp sợ.
“Anh…anh nói bậy bạ gì đó, anh có tin hôm nay tôi sẽ không để anh bước ra khỏi cổng nhà họ Lăng không!” Lăng Hải chỉ vào Thẩm Lãng đe dọa.
Lúc này, Liễu Huệ đột nhiên cười một cách đầy khinh thường, nói với Thẩm Lãng: “Anh tốt nhất nên chữa khỏi bệnh cho Sương Nguyệt, nếu còn làm chậm trễ việc chúng tôi cứu người, thì chính anh sẽ là kẻ giết người!”
Thẩm Lãng cười khinh thường, từ trong túi xách lấy ra một cái hộp, trong đó có cây kim bạc.
“Thời gian trị liệu sẽ khá lâu. Tôi cũng cần phải tập trung cao độ. Trước hết mọi người nên tránh ra.” Thẩm Lãng nói.
Mặc dù vẫn còn hoài nghi, nhưng Lăng Văn Hiên đã đưa mọi người trong nhà họ Lăng ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Lãng và Lăng Sương Nguyệt.
Việc giải cổ trùng đối với Thẩm Lãng là một chuyện không khó, nhưng hiện tại cổ trùng đã ở trong cơ thể Lăng Sương Nguyệt quá lâu, Thẩm Lãng không chắc một trăm phần trăm phương pháp của mình sẽ có hiệu quả hay không.
Bây giờ chỉ có bất chấp mọi thứ để thử xem sao, cho dù không thể giải cổ trùng ngay lập tức, nhưng có thể sẽ làm suy giảm sức mạnh của nó, tạm thời có thể thuyên giảm đi bệnh tình của Lăng Sương Nguyệt.
“Bắt đầu thôi...”
Thẩm Lãng sau khi hít một hơi thật sâu, trong tay đã cầm chiếc hộp nhỏ, liền búng một ngón tay.
Âm thanh vèo vèo phát ra và hộp kim cũng rung lên.
Sau đó, tám cây kim châm bạc từ trong hộp bật ra.
Thẩm Lãng đột nhiên dơ tay nắm lấy, một cây kim châm bạc đã nằm gọn trong tay anh.
Thẩm Lãng nín thở đâm cây kim châm bạc đầu tiên vào điểm giao nhau giữa ngón cái và ngón trỏ của Lăng Sương Nguyệt.
Đến huyệt hợp cốc, khi châm kim vào, rất nhanh đã lưu thông khí huyết của Lăng Sương Nguyệt.
Ngay lập tức, Thần Lãng hít sâu một hơi, bắt đầu những động tác vô cùng rối mắt.
Châm bảy cây kim châm bạc còn lại lần lượt trên các điểm huyệt của Lăng Sương Nguyệt, đó chính là huyệt trung quản, huyệt nội quan, huyệt dũng tuyền, huyệt dương lăng tuyền, huyệt phong trì, huyệt ân môn và huyệt mệnh môn.
Những vị trí huyệt đạo này khắp nơi đều là huyệt tử, nếu bị châm vào cùng một lúc, ngay cả người bình thường cũng sẽ cảm thấy toàn thân đau dữ dội, tiếp theo là ngạt thở, cuối cùng là chết ngạt.
Nhưng Thẩm Lãng làm điều này chỉ để giải cổ trùng ra khỏi cơ thể Lăng Sương Nguyệt.
Việc chặn kín các huyệt tử của Lăng Sương Nguyệt sẽ tạo ra ảo giác cho cổ trùng rằng chủ nhân của cơ thể này sắp chết, khiến cho cổ trùng đi ra khỏi các cơ quan nội tạng và di chuyển vào máu để duy trì sự sống.
Mà huyệt hợp cốc là nơi máu có thể lưu thông nhất, chỉ cần cổ trùng đi ra khỏi cơ quan nội tạng, tất nhiên sẽ từ huyệt hợp cốc sẽ lưu thông vào máu.
Lấy điểm chết để sống lại là phương án điều trị tốt nhất mà Thẩm Lãng nghĩ ra.
“Thẩm Lãng, cậu đừng có đùa giỡn như thế, Sương Nguyệt hiện giờ đang ở trong tình trạng nguy kịch…” Lăng Vân nói.
“Tôi không hề đùa giỡn! Tình trạng bây giờ của Sương Nguyệt đang nguy kịch, nếu tiếp tục kéo dài, e là đợi thần y hàng đầu Hạ Hoa đến, cũng cứu không được!” Thẩm Lãng nghiêm mặt nói.
Thực ra, hai vị thần y tài ba nhất Hạ Hoa hiện nay, ngoài sư phụ Triệu Linh Xu du ngao khắp thế giới ra, người còn lại chính là anh.
Lăng Vân nhìn đứa con gái nằm trên giường bệnh kia, sau đó lại nhìn Thẩm Lãng, vẻ mặt do dự lưỡng lự.
Lúc này, Lăng Vân Hiên đi đến trước giường bệnh, nói với Thẩm Lãng: “Cậu Thẩm, tôi biết cậu là một người học rộng tài cao, thế nhưng mạng của Sương Nguyệt không thể xảy ra bất cứ điều gì được.”
vietwriter.vn
Nhưng, Thẩm Lãng cười nhạt, nói: “Ông Lăng,ông hãy yên tâm, tôi chỉ là muốn xem sao, nếu như không ổn, mọi người có thể tiếp tục tìm bác sĩ nổi tiếng, bây giờ chỉ có thể là còn nước còn tát thôi, đúng không?”
Thực ra, đi tìm khắp Giang Nam này, cũng không thể tìm được vị bác sĩ có y thuật cao như Thẩm Lãng, lúc này, sở dĩ anh nói như thế, chẳng qua là anh không muốn giả bộ ép buộc mà thôi.
Nếu như đến cả bệnh của Lăng Sương Nguyệt anh không thể chữa được, thì anh ta có thể thẳng thừng tuyên bố với nhà họ Lăng chuẩn bị lo hậu sự, mà không cần phải đi mời bác sĩ khác.
Lăng Văn Hiên suy nghĩ một hồi, sau đó mở miệng nói: “Thôi được, chỉ có thể thử xem sao.” Sau đó, lập tức quay mặt sang Lăng Vân đang ở bên giường bệnh, nói: “Con hãy để cho cậu ta làm thử đi, ngoài cách này ra, chúng ta không còn cách nào khác cả.”
Nhìn thấy cha mình nói như thế, Lăng Vân chỉ có thể gật đầu, đứng dậy nhường chỗ cho Lăng Vân.
Lăng Hải và Liễu Huệ đứng ở đằng sau mấy người, trong lòng âm thầm nực cười khi nhìn thấy Thẩm Lãng xung phong nhận việc như thế.
Ngay cả rất nhiều chuyên gia bác sĩ hàng đầu đều không thể đoán được, một tên vô danh tiểu tốt này có thể chẩn đoán được cái gì chứ?
Thẩm Lãng đi đến trước giường bệnh, ngồi xuống.
Trong Đông Y chú trọng đến bốn phương pháp: nghe, nhìn, hỏi, sờ, thế nhưng Thẩm Lãng trực tiếp sờ vào tay!
vietwriter.vn
Bắt mạch xong, Thẩm Lãng vô cùng kinh hoảng, thở dài một hơi.
Mạch rất yếu, thậm chí mạch đập của cô ta cũng không ổn định.
Tuy rằng mạch của Sương Nguyệt vô cùng yếu ớt, thế nhưng có một thứ gì đó vô cùng bất ổn, hiện tượng mạch đập thế này giống như dự đoán trước đó của anh, quả nhiên là bị hạ cổ trùng!
Thẩm Lãng đứng dậy, cau mày lại, chỉ thốt ra hai từ: “Cổ trùng!”
Lăng Văn Hiên và Lăng Vân sau khi nghe những lời như thế, trong phút chốc kinh hãi không nói nên lời.
Lăng Vân nắm chặt tay Thẩm Lãng, nói: “Cậu nói xằng nói bậy gì thế, con gái tôi làm sao có thể trúng cổ trùng được?”
Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, trả lời: “Mấy ngày nay, cô Lăng luôn trong tình trạng hôn mê, thỉnh thoảng co giật toàn thân, đặc biệt là lúc nửa đêm thân thể lại nóng sốt, đúng không?”
Lăng Vân ngây người một lúc, sau đó gật đầu, nói: “Sương Nguyệt trước kia cũng hay hôn mê, nhưng cũng có lúc tỉnh lại, thế nhưng mấy ngày gần đây dường như luôn trong tình trạng hôn mê, hơn nữa toàn thân còn co giật.”
“Bây giờ còn nôn ra máu, chính là do cổ trùng đã xâm nhập vào ngũ tạng, nếu tiếp tục như thế e là phiền phức!” Thẩm Lãng nói theo.
“Ha ha, tôi thật sự cho rằng cậu có thể nói ra những lời hay ho, đáng tin cậy, không ngờ cậu cũng chỉ là đồ tép riu, chỉ dựa vào tình trạng của mạch liền phát ngôn bừa bãi, cậu nghĩ rằng mình tài giỏi hơn các bác sĩ hàng đầu thế giới sao?” Lúc này Lăng Hải ở phía sau khinh thường nói.
Và Liễu Huệ đang đứng bên cạnh, cũng đi đến trước mặt Lăng Văn Hiên, giả vờ nói: “Bố, bố đừng nghe tên này nói xằng nói bậy, hay là để bác sĩ Mark kéo dài vài ngày, trước hết hãy lấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của Sương Nguyệt đi đóng dấu vân tay, như thế mới có thể phòng tránh được tai họa!”
“Con gái của tôi trong tình trạng nguy kịch bất cứ lúc nào, mà các người chỉ nghĩ đến hợp đồng cổ phần, tôi nói cho các người biết, nếu Sương Nguyệt có gì bất trắc xảy ra, cổ phần trong tay con bé, tôi sẽ đưa cho người ngoài, tuyệt đối sẽ không đưa cho các người!” Vân Lăng lúc này đã mất đi hết lý trí, chỉ tay về phía vợ chồng Lăng Hải chửi bới.
“Ông dám...”
“Câm miệng!” Lăng Văn Hiên lạnh lùng nói, sau đó đến trước mặt Thẩm Lãng hỏi: “Cậu Thẩm, nếu cậu có thể nhìn ra được Sương Nguyệt bị trúng cổ trùng, thì nhất định cậu phải cứu con bé, nếu cậu có yêu cầu gì chỉ cần mở lời, nhà họ Lăng chúng tôi tuyệt đối sẽ không phụ lòng cậu...”
Thẩm Lãng lắc đầu, suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ông Lăng, vốn dĩ cô Lăng là bạn của tôi, cho nên ông yên tâm, tôi sẽ không có bất kỳ yêu cầu nào, mặc dù bệnh tình này hơi nan giải, nhưng nếu được giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Lúc này, thái độ của Lăng Vân đối với Thẩm Lãng cũng thay đổi rất nhiều.
Còn điều gì quan trọng hơn tính mạng của chính con gái mình, những hận thù đó hãy gác lại sang một bên đi, bây giờ cứu được con gái là điều quan trọng nhất.
Khi nghe tin Lăng Sương Nguyệt vẫn có thể được cứu, Lăng Vân xém nữa quỳ xuống để cảm ơn Thẩm Lãng nhưng may mắn thay, Thẩm Lãng đã nhanh tay nhanh mắt ngăn ông ta lại.
Khi Lăng Hải và Liễu Huệ nghe vậy, sắc mặt của họ thay đổi, nếu như thật sự cứu được thì bản thân họ đã làm điều vô ích rồi.
“Bố, con thấy tên tiểu tử này chỉ đến phá đám chúng ta, bố không thể tin tưởng tên thầy lang quèn này được!”
"Đúng vậy, bây giờ bác sĩ Mark sẽ liên hệ với một đội bác sĩ nổi tiếng hơn ở nước ngoài, những ngày tới có thể có sự thay đổi, chỉ sợ tên nhóc cẩu thả này sẽ không có cơ hội nữa!” Liễu Huệ và Lăng Hải bên cạnh không ngừng khuyên nhủ.
“Sợ tôi trị khỏi như thế, lẽ nào là các người đã hạ cổ trùng sao?” Thẩm Lãng đột nhiên mở lời.
Câu nói này khiến cho Liễu Huệ và Lăng Hải toàn thân khiếp sợ.
“Anh…anh nói bậy bạ gì đó, anh có tin hôm nay tôi sẽ không để anh bước ra khỏi cổng nhà họ Lăng không!” Lăng Hải chỉ vào Thẩm Lãng đe dọa.
Lúc này, Liễu Huệ đột nhiên cười một cách đầy khinh thường, nói với Thẩm Lãng: “Anh tốt nhất nên chữa khỏi bệnh cho Sương Nguyệt, nếu còn làm chậm trễ việc chúng tôi cứu người, thì chính anh sẽ là kẻ giết người!”
Thẩm Lãng cười khinh thường, từ trong túi xách lấy ra một cái hộp, trong đó có cây kim bạc.
“Thời gian trị liệu sẽ khá lâu. Tôi cũng cần phải tập trung cao độ. Trước hết mọi người nên tránh ra.” Thẩm Lãng nói.
Mặc dù vẫn còn hoài nghi, nhưng Lăng Văn Hiên đã đưa mọi người trong nhà họ Lăng ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Lãng và Lăng Sương Nguyệt.
Việc giải cổ trùng đối với Thẩm Lãng là một chuyện không khó, nhưng hiện tại cổ trùng đã ở trong cơ thể Lăng Sương Nguyệt quá lâu, Thẩm Lãng không chắc một trăm phần trăm phương pháp của mình sẽ có hiệu quả hay không.
Bây giờ chỉ có bất chấp mọi thứ để thử xem sao, cho dù không thể giải cổ trùng ngay lập tức, nhưng có thể sẽ làm suy giảm sức mạnh của nó, tạm thời có thể thuyên giảm đi bệnh tình của Lăng Sương Nguyệt.
“Bắt đầu thôi...”
Thẩm Lãng sau khi hít một hơi thật sâu, trong tay đã cầm chiếc hộp nhỏ, liền búng một ngón tay.
Âm thanh vèo vèo phát ra và hộp kim cũng rung lên.
Sau đó, tám cây kim châm bạc từ trong hộp bật ra.
Thẩm Lãng đột nhiên dơ tay nắm lấy, một cây kim châm bạc đã nằm gọn trong tay anh.
Thẩm Lãng nín thở đâm cây kim châm bạc đầu tiên vào điểm giao nhau giữa ngón cái và ngón trỏ của Lăng Sương Nguyệt.
Đến huyệt hợp cốc, khi châm kim vào, rất nhanh đã lưu thông khí huyết của Lăng Sương Nguyệt.
Ngay lập tức, Thần Lãng hít sâu một hơi, bắt đầu những động tác vô cùng rối mắt.
Châm bảy cây kim châm bạc còn lại lần lượt trên các điểm huyệt của Lăng Sương Nguyệt, đó chính là huyệt trung quản, huyệt nội quan, huyệt dũng tuyền, huyệt dương lăng tuyền, huyệt phong trì, huyệt ân môn và huyệt mệnh môn.
Những vị trí huyệt đạo này khắp nơi đều là huyệt tử, nếu bị châm vào cùng một lúc, ngay cả người bình thường cũng sẽ cảm thấy toàn thân đau dữ dội, tiếp theo là ngạt thở, cuối cùng là chết ngạt.
Nhưng Thẩm Lãng làm điều này chỉ để giải cổ trùng ra khỏi cơ thể Lăng Sương Nguyệt.
Việc chặn kín các huyệt tử của Lăng Sương Nguyệt sẽ tạo ra ảo giác cho cổ trùng rằng chủ nhân của cơ thể này sắp chết, khiến cho cổ trùng đi ra khỏi các cơ quan nội tạng và di chuyển vào máu để duy trì sự sống.
Mà huyệt hợp cốc là nơi máu có thể lưu thông nhất, chỉ cần cổ trùng đi ra khỏi cơ quan nội tạng, tất nhiên sẽ từ huyệt hợp cốc sẽ lưu thông vào máu.
Lấy điểm chết để sống lại là phương án điều trị tốt nhất mà Thẩm Lãng nghĩ ra.