Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-619
Chương 619: Hoài nghi nhân sinh
Hoài nghi nhân sinh
Hoài nghi nhân sinh
Đoá hoa mai hoả diễm trong tay của nàng phiêu nhiên đánh về phía Mai lão, tốc độ rất nhanh chóng, Mai lão thậm chí còn không phản ứng kịp.
Oanh! Ý thức sụp đổ!
Phốc! Một ngụm máu tươi bắn tung toé, Mai lão trở về hiện thực, ấn ký linh hồn, một lần nữa nổ tung.
"Tại sao lại có thể như vậy..." Mai lão hoảng sợ, gã chẳng thể nghĩ tới, mấy người bên cạnh Trần Phong lại khủng bố như thế! Cái tên Tần Hải kia còn chưa tính, cái cô gái gọi là Vương Dao này...
Đáng chết! Mai lão lau lau máu tươi trên người, vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, gã đã tổn thất hai cái ấn ký linh hồn!
"Đáng chết!" Mai lão căm hận nói, gã dù như thế nào cũng nghĩ mãi không rõ, vì cái gì Tần Hải cùng với Vương Dao lại cường đại đến tình trạng như thế, thậm chí căn bản là khinh thường không thèm để ý đến gã!
Cấp A đỉnh phong? Không, tuyệt đối không chỉ như vậy! Hai người kia...Mai lão lần thứ nhất cảm giác được sự sợ hãi.
"Bây giờ phải làm cái gì?" Mai lão hít vào một hơi thật sâu, nhìn một chút hai cái ấn ký đã sụp đổ của gã, bây giờ gã đã tổn thất quá nhiều, nếu như không thể bù lại, vậy thì sẽ lỗ vốn rất nhiều!
"Đổi một mục tiêu khác." Mai lão quyết định đổi một người khác, gã suy nghĩ một chút, quyết định tìm một người có quan hệ không tệ với Trần Phong, thời gian mà hai người tiếp xúc rất dài, nhưng đối phương lại là một tên gia hoả có thực lực gà yếu.
Ừm...gã rất nhanh liền tìm được, chính là cái tên này! Gã thông qua tin tức ở trên mạng biết được, người này thật sự là một người bình thường, lúc đầu là tiểu đội trưởng của một gen tiểu đội rác rưởi nào đó, chỉ có cấp E, sau đó chậm rãi đạt đến cấp C như bây giờ? Coi như hắn là thiên tài, hiện tại cũng chỉ đạt đến cấp B là cùng! Ừm...cái tên này có thể được!
Xoạt! Ánh sáng lưu động, Mai lão bước vào trong hư không, một lần nữa đem đối phương khóa chặt.
Ở nơi đó, ở bên trong một căn phòng mờ tối, hắn thấy một tên đầu trọc đang vật lộn cùng với một em gái, tình hình chiến đấu dường như có một chút kịch liệt, mồ hôi nhễ nhại, mặt đất khẽ run.
Hừ! Mai lão cười lạnh một tiếng, đây quả nhiên chỉ là một người bình thường.
Tình cảm của người bình thường...thực lực của người bình thường...gã đã nhìn ra, cái tên đầu trọc này chỉ có lực lượng cấp B, liền khinh thường nâng tay lên, có một đoàn lửa bắn về phía tên đầu trọc, cái tên đầu trọc này thậm chí còn không phát giác ra được!
Đoá hoa mai hoả diễm rơi vào mông của tên đầu trọc, hắn liền hét thảm một tiếng!
"Quả nhiên là gà yếu!" Mai lão cười lạnh.
Chỉ có điều khiến cho gã có một chút ngoài ý muốn chính là, âm thanh kêu thảm thiết của cái tên đầu trọc này, dường như có một chút không giống như bình thường.
"M* nó, M* nó, M* nó!"
"Là tên đáng chết nào vào thời khắc mấu chốt đâm vào hoa cúc của lão tử!"
"Không tốt, muốn ra!"
"A a a." Đầu trọc gào một tiếng bại trận thê thảm.
"Thật không có ý nghĩa." Em gái mặc dù thắng lợi, thế nhưng lại rất thất vọng, dường như bởi vì không tìm được được đối thủ ngang tầm mà mất hứng, thất vọng lắc đầu quay người rời đi.
"Ai ai ai, không phải." Đầu trọc liền giải thích: "Sức chiến đấu của ta rất mạnh, thật đấy..."
Em gái vẫn rời đi, đầu trọc tức giận lúc này mới xoay người, dùng ánh mắt tìm tòi một lát, sau cùng rơi lên trên người của Mai lão, rốt cục mới ngạc nhiên nói: "Nguyên lai là một lão quái vật."
"Linh hồn hay là ý thức? Được rồi, quản con m* ngươi là ai!" Từ Phi nổi khùng, đột nhiên vọt tới trước mặt Mai lão.
"Không chết sao? Năng lực phòng ngự có vẻ rất mạnh." Mai lão cũng không để ý tới Từ Phi, mà một lần nữa thôi động hoa mai hoả diễm cường đại.
Oanh! Hỏa diễm tuôn ra, đánh về phía Từ Phi, nhưng mà, khiến cho người ta phải sợ hãi chính là, ở bên trong vô vùng vô tận hoả diễm, thân ảnh của Từ Phi một lần nữa lao ra, ở bên trong ánh mắt bất khả tư nghị của Mai lão, dùng một quyền hung hăng đánh xuống.
Oanh! Mai lão bị một quyền đánh ngã.
??? Mai lão lập tức bị đánh cho hồ đồ, chính mình vậy mà lại bị đánh? Bị một tên cấp B đánh ngã?
Đáng chết! Mai lão tức giận cũng mặc kệ là có bắt được Từ Phi để uy hiếp Trần Phong hay không, hôm nay gã đã bị đánh đến ba lần, rốt cục cũng không nhịn được nữa, trực tiếp bùng nổ hỏa diễm mạnh nhất của chính mình.
Nghiệp Hỏa Chi Mai!
Oanh! Hỏa diễm tỏa ra, ánh sáng màu đỏ vô cùng vô tận bắt đầu đánh tới.
Nhưng mà, làm cho gã hoảng sợ là, cái tên gọi là Từ Phi kia, vậy mà lại có thể từ bên trong hỏa diễm lao ra, hoả diễm cực kỳ đáng sợ kia của gã, lại không có bất kỳ một ảnh hưởng nào với người này!!!
Oanh! Từ Phi đánh ra từng quyền một, tức giận nói: "Mẹ ngươi không có dạy ngươi hay sao, quấy rầy người khác trong khi chiến đấu, chính là hết sức không có tinh thần kỵ sĩ?!"
Oanh!
"Lão rùa già không biết xấu hổ!"
Oanh!
"Lão cuồng ma nhìn lén!"
Oanh!
"Con m* nhà ngươi!"
Từng quyền đánh tới, Mai lão triệt để bị đánh cho phát mộng, gã muốn trở về, sau đó bi ai phát hiện ra, chính gã vậy mà không có cách nào trở về.
Thân thể của gã đã bị Từ Phi bắt lấy, căn bản là không có cách nào đào thoát, cho nên, gã chỉ có thể trợn mắt nhìn mình bị Từ Phi đè xuống đất đánh đập! Luận cường độ thân thể, hắn cùng với Từ Phi căn bản là không phải cùng một cấp bậc!
Oanh! Từ Phi đem những gì lúc nãy chưa kịp phát tiết, toàn bộ phát tiết lên trên người của Mai lão. Rốt cục, hắn cũng dùng hai tay tươi sống đánh chết Mai lão!
Sụp đổ! Ý thức nổ tung, Mai lão trở về, đầu óc vẫn như cũ cực kỳ choáng váng.
??? Gã ngu ngơ trong vòng mười phút đồng hồ cũng không thể tỉnh lại, vừa rồi, gã đến cùng đã trải qua chuyện gì?! Đầu óc vẫn không ngừng choáng váng, không ngừng ù tai.
Rất lâu sau, gã mới thanh tỉnh trở lại, gã thế mà bị một tên cấp B đánh đập và ngược đãi! Đây không phải là điều trọng điểm, trọng điểm là, hoa mai hỏa diễm của gã, vậy mà hoàn toàn không có tác dụng với cái tên đầu trọc kia! Cái này sao có thể?
Tần Hải, Vương Dao, Từ Phi...đây là lần thứ nhất, Mai lão hoài nghi đối với năng lực của mình. Gã đã từng tưởng rằng sau khi dung hợp thành công loại năng lực này, là có thể lật trời lật đất lật không khí, thế nhưng hiện tại xem ra, dường như cũng không phải là như vậy! Tần Hải, Vương Dao còn chưa tính, loại uy năng mạnh mẽ kia, đối phương có lẽ còn có thực lực cao hơn gã, thế nhưng cái tên đầu trọc Từ Phi này là chuyện gì?!
Mai lão bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.
Có lẽ...Hoa mai hỏa diễm căn bản cũng không mạnh như gã tưởng tượng? Không! Không có khả năng!
Mai lão lắc đầu, làm cho ý nghĩ của mình trở nên kiên định, lúc trước gã ở dãy núi Bỉ Ngạn không phải đã miểu sát quần hùng hay sao?
Có lẽ...chỉ là bởi vì những người kia vừa vặn có thể khắc chế năng lực của gã? Không! Sẽ không.
Hai ý kiến trái chiều ở trong lòng của Mai lão bắt đầu đánh nhau.
Mặc dù gã biết điều đó là không có khả năng, thế nhưng kết hợp với ba lần thất bại, nhất là Từ Phi chỉ có cấp B, chuyện này thật sự khiến cho gã có một chút hoài nghi nhân sinh.
Hoài nghi nhân sinh
Hoài nghi nhân sinh
Đoá hoa mai hoả diễm trong tay của nàng phiêu nhiên đánh về phía Mai lão, tốc độ rất nhanh chóng, Mai lão thậm chí còn không phản ứng kịp.
Oanh! Ý thức sụp đổ!
Phốc! Một ngụm máu tươi bắn tung toé, Mai lão trở về hiện thực, ấn ký linh hồn, một lần nữa nổ tung.
"Tại sao lại có thể như vậy..." Mai lão hoảng sợ, gã chẳng thể nghĩ tới, mấy người bên cạnh Trần Phong lại khủng bố như thế! Cái tên Tần Hải kia còn chưa tính, cái cô gái gọi là Vương Dao này...
Đáng chết! Mai lão lau lau máu tươi trên người, vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, gã đã tổn thất hai cái ấn ký linh hồn!
"Đáng chết!" Mai lão căm hận nói, gã dù như thế nào cũng nghĩ mãi không rõ, vì cái gì Tần Hải cùng với Vương Dao lại cường đại đến tình trạng như thế, thậm chí căn bản là khinh thường không thèm để ý đến gã!
Cấp A đỉnh phong? Không, tuyệt đối không chỉ như vậy! Hai người kia...Mai lão lần thứ nhất cảm giác được sự sợ hãi.
"Bây giờ phải làm cái gì?" Mai lão hít vào một hơi thật sâu, nhìn một chút hai cái ấn ký đã sụp đổ của gã, bây giờ gã đã tổn thất quá nhiều, nếu như không thể bù lại, vậy thì sẽ lỗ vốn rất nhiều!
"Đổi một mục tiêu khác." Mai lão quyết định đổi một người khác, gã suy nghĩ một chút, quyết định tìm một người có quan hệ không tệ với Trần Phong, thời gian mà hai người tiếp xúc rất dài, nhưng đối phương lại là một tên gia hoả có thực lực gà yếu.
Ừm...gã rất nhanh liền tìm được, chính là cái tên này! Gã thông qua tin tức ở trên mạng biết được, người này thật sự là một người bình thường, lúc đầu là tiểu đội trưởng của một gen tiểu đội rác rưởi nào đó, chỉ có cấp E, sau đó chậm rãi đạt đến cấp C như bây giờ? Coi như hắn là thiên tài, hiện tại cũng chỉ đạt đến cấp B là cùng! Ừm...cái tên này có thể được!
Xoạt! Ánh sáng lưu động, Mai lão bước vào trong hư không, một lần nữa đem đối phương khóa chặt.
Ở nơi đó, ở bên trong một căn phòng mờ tối, hắn thấy một tên đầu trọc đang vật lộn cùng với một em gái, tình hình chiến đấu dường như có một chút kịch liệt, mồ hôi nhễ nhại, mặt đất khẽ run.
Hừ! Mai lão cười lạnh một tiếng, đây quả nhiên chỉ là một người bình thường.
Tình cảm của người bình thường...thực lực của người bình thường...gã đã nhìn ra, cái tên đầu trọc này chỉ có lực lượng cấp B, liền khinh thường nâng tay lên, có một đoàn lửa bắn về phía tên đầu trọc, cái tên đầu trọc này thậm chí còn không phát giác ra được!
Đoá hoa mai hoả diễm rơi vào mông của tên đầu trọc, hắn liền hét thảm một tiếng!
"Quả nhiên là gà yếu!" Mai lão cười lạnh.
Chỉ có điều khiến cho gã có một chút ngoài ý muốn chính là, âm thanh kêu thảm thiết của cái tên đầu trọc này, dường như có một chút không giống như bình thường.
"M* nó, M* nó, M* nó!"
"Là tên đáng chết nào vào thời khắc mấu chốt đâm vào hoa cúc của lão tử!"
"Không tốt, muốn ra!"
"A a a." Đầu trọc gào một tiếng bại trận thê thảm.
"Thật không có ý nghĩa." Em gái mặc dù thắng lợi, thế nhưng lại rất thất vọng, dường như bởi vì không tìm được được đối thủ ngang tầm mà mất hứng, thất vọng lắc đầu quay người rời đi.
"Ai ai ai, không phải." Đầu trọc liền giải thích: "Sức chiến đấu của ta rất mạnh, thật đấy..."
Em gái vẫn rời đi, đầu trọc tức giận lúc này mới xoay người, dùng ánh mắt tìm tòi một lát, sau cùng rơi lên trên người của Mai lão, rốt cục mới ngạc nhiên nói: "Nguyên lai là một lão quái vật."
"Linh hồn hay là ý thức? Được rồi, quản con m* ngươi là ai!" Từ Phi nổi khùng, đột nhiên vọt tới trước mặt Mai lão.
"Không chết sao? Năng lực phòng ngự có vẻ rất mạnh." Mai lão cũng không để ý tới Từ Phi, mà một lần nữa thôi động hoa mai hoả diễm cường đại.
Oanh! Hỏa diễm tuôn ra, đánh về phía Từ Phi, nhưng mà, khiến cho người ta phải sợ hãi chính là, ở bên trong vô vùng vô tận hoả diễm, thân ảnh của Từ Phi một lần nữa lao ra, ở bên trong ánh mắt bất khả tư nghị của Mai lão, dùng một quyền hung hăng đánh xuống.
Oanh! Mai lão bị một quyền đánh ngã.
??? Mai lão lập tức bị đánh cho hồ đồ, chính mình vậy mà lại bị đánh? Bị một tên cấp B đánh ngã?
Đáng chết! Mai lão tức giận cũng mặc kệ là có bắt được Từ Phi để uy hiếp Trần Phong hay không, hôm nay gã đã bị đánh đến ba lần, rốt cục cũng không nhịn được nữa, trực tiếp bùng nổ hỏa diễm mạnh nhất của chính mình.
Nghiệp Hỏa Chi Mai!
Oanh! Hỏa diễm tỏa ra, ánh sáng màu đỏ vô cùng vô tận bắt đầu đánh tới.
Nhưng mà, làm cho gã hoảng sợ là, cái tên gọi là Từ Phi kia, vậy mà lại có thể từ bên trong hỏa diễm lao ra, hoả diễm cực kỳ đáng sợ kia của gã, lại không có bất kỳ một ảnh hưởng nào với người này!!!
Oanh! Từ Phi đánh ra từng quyền một, tức giận nói: "Mẹ ngươi không có dạy ngươi hay sao, quấy rầy người khác trong khi chiến đấu, chính là hết sức không có tinh thần kỵ sĩ?!"
Oanh!
"Lão rùa già không biết xấu hổ!"
Oanh!
"Lão cuồng ma nhìn lén!"
Oanh!
"Con m* nhà ngươi!"
Từng quyền đánh tới, Mai lão triệt để bị đánh cho phát mộng, gã muốn trở về, sau đó bi ai phát hiện ra, chính gã vậy mà không có cách nào trở về.
Thân thể của gã đã bị Từ Phi bắt lấy, căn bản là không có cách nào đào thoát, cho nên, gã chỉ có thể trợn mắt nhìn mình bị Từ Phi đè xuống đất đánh đập! Luận cường độ thân thể, hắn cùng với Từ Phi căn bản là không phải cùng một cấp bậc!
Oanh! Từ Phi đem những gì lúc nãy chưa kịp phát tiết, toàn bộ phát tiết lên trên người của Mai lão. Rốt cục, hắn cũng dùng hai tay tươi sống đánh chết Mai lão!
Sụp đổ! Ý thức nổ tung, Mai lão trở về, đầu óc vẫn như cũ cực kỳ choáng váng.
??? Gã ngu ngơ trong vòng mười phút đồng hồ cũng không thể tỉnh lại, vừa rồi, gã đến cùng đã trải qua chuyện gì?! Đầu óc vẫn không ngừng choáng váng, không ngừng ù tai.
Rất lâu sau, gã mới thanh tỉnh trở lại, gã thế mà bị một tên cấp B đánh đập và ngược đãi! Đây không phải là điều trọng điểm, trọng điểm là, hoa mai hỏa diễm của gã, vậy mà hoàn toàn không có tác dụng với cái tên đầu trọc kia! Cái này sao có thể?
Tần Hải, Vương Dao, Từ Phi...đây là lần thứ nhất, Mai lão hoài nghi đối với năng lực của mình. Gã đã từng tưởng rằng sau khi dung hợp thành công loại năng lực này, là có thể lật trời lật đất lật không khí, thế nhưng hiện tại xem ra, dường như cũng không phải là như vậy! Tần Hải, Vương Dao còn chưa tính, loại uy năng mạnh mẽ kia, đối phương có lẽ còn có thực lực cao hơn gã, thế nhưng cái tên đầu trọc Từ Phi này là chuyện gì?!
Mai lão bắt đầu hoài nghi nhân sinh của mình.
Có lẽ...Hoa mai hỏa diễm căn bản cũng không mạnh như gã tưởng tượng? Không! Không có khả năng!
Mai lão lắc đầu, làm cho ý nghĩ của mình trở nên kiên định, lúc trước gã ở dãy núi Bỉ Ngạn không phải đã miểu sát quần hùng hay sao?
Có lẽ...chỉ là bởi vì những người kia vừa vặn có thể khắc chế năng lực của gã? Không! Sẽ không.
Hai ý kiến trái chiều ở trong lòng của Mai lão bắt đầu đánh nhau.
Mặc dù gã biết điều đó là không có khả năng, thế nhưng kết hợp với ba lần thất bại, nhất là Từ Phi chỉ có cấp B, chuyện này thật sự khiến cho gã có một chút hoài nghi nhân sinh.