Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-41
Chương 41: Sự Uy Hiếp Nơi Góc Tối
Chương 41 : Sự uy hiếp nơi góc tối
Lục Dao vừa ăn xong thì Chu Văn gọi điện thoại đến, bạn cùng phòng của Chu Văn có phản ứng tạm thời rất lớn với thuốc. Vì vậy mà cậu đã phải bận rộn đến tận bây giờ, nhớ ra Lục Dao vẫn đang đợi mình liền vội vội vàng vàng đi tìm nhưng không thấy đâu cả nên mới gọi điện thoại cho cô.
Qua điện thoại, Chu Văn lo lắng hỏi Lục Dao đang ở đâu và còn luôn miệng nói xin lỗi, Lục Dao khẽ cau mày: “Lớp trưởng, không sao đâu, tớ đã đến ký túc xá rồi…”
Tắt máy xong cô nhìn Hạ Thần Phong đứng ở bên cạnh, “Bạn học?”
Đối với câu hỏi này của Hạ Thần Phong. Lục Dao gật đầu, “Bây giờ cô có suy nghĩ gì về chuyện ngày hôm nay?”
Nghe thấy câu hỏi này, Lục Dao không cảm thấy ngạc nhiên, cô cụp mắt xuống, “Cái chết của Ngũ Gia Mẫn có liên quan đến tôi, có lẽ đối phương nhắm vào tôi. Vốn dĩ tôi chỉ nghi ngờ nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, tôi có thể chắc chắn vì tôi nên Ngũ Gia Mẫn mới…”
Nói xong, Lục Dao ngẩng đầu lên, trong mắt có cảm xúc không nói rõ được, giống như hối hận lại giống như bi thương, “Tôi đã nhìn bức ảnh trong điện thoại của mẹ Ngũ Gia Mẫn, trước khi xảy ra chuyện cậu ta đã sắp xếp và trang trí lại phòng, vật trang trí mới đều là vật trang trí phong thủy. Nếu không phải là người hiểu phong thủy, căn bản sẽ không đặt nhiều đồ vật bất lợi như vậy vào cùng một chỗ…”
“Phong thủy mà cô nói tôi gặp một lần rồi, chính là trong thôn Lão Tân Hương Mai. Nhưng chỉ trong một tuần ngắn ngủi mà cái phong thủy đó lại có thể khiến cho người ta sinh ra ý nghĩ muốn tự tử ư?”
Trong suy nghĩ của Hạ Thần Phong, thực ra phong thủy có tác dụng thay đổi môi trường sống của một người, quả thực môi trường sống của một người sẽ gây ảnh hưởng nhất định đến sức khỏe và tinh thần của người đó. Nhưng nếu ở trong thời gian ngắn như vậy mà có hiệu quả mạnh rõ rệt như thế thì rõ ràng là khó mà lý giải được.
Lục Dao cũng nghi ngờ về điểm này, bố trí phong thủy không phải là việc có thể đạt được kết quả trong ngày một ngày hai. Ngũ hành âm dương không lợi hại giống như trong tiểu thuyết hay trong phim. Khí âm dương sinh ra sự vật ngũ phương(*), lưu hành ở từng giờ từng khắc của thời gian, có mặt ở các phương các vị trong không gian. Cho nên việc dùng âm dương phong thủy luôn có hiệu quả đến một người, nhưng việc này cần một chút thời gian.
(*) Ngũ phương: chỉ đông, tây, nam, bắc và trung tâm.
Cho dù kết hợp với nhật nguyệt tinh thần để bố trí theo ghi chép ở trong sách cổ, nhưng lại không thay đổi vị trí địa lý của nhà Ngũ Gia Mẫn thì cục phong thủy âm dương này cũng không thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Trừ khi là có tác động bên ngoài phong thủy âm dương kết hợp với yếu tố tác động bên ngoài, đã khiến cho Ngũ Gia Mẫn bị mê hoặc vào lúc ý thức bắt đầu hỗn loạn…
“Trừ khi là có tác động bên ngoài, theo tôi được biết, chỉ có phong thủy âm dương mạnh nhất của năm đó mới có tác dụng như vậy, nhưng vị trí địa lý của nhà Ngũ Gia Mẫn không có điều kiện này.”
Cuối cùng Lục Dao cũng đã nhớ rõ ra mạch suy nghĩ lúc bị cuộc điện thoại của Chu Văn cắt đứt khi ở ký túc xá.
“Ngũ Gia Mẫn không tin vào phong thủy, cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi thay đổi vị trí đồ đạc trong nhà. Càng trùng hợp hơn là cách sắp xếp này chính là phong thủy âm dương, nhất định là đã có người nói điều gì đó với Ngũ Gia Mẫn…” Lục Dao đứng lên, một tay đỡ cánh tay còn lại, đi lại trong phòng khách, “Ngũ Gia Mẫn rất cao ngạo, cậu ta chưa bao giờ nghe ý kiến của người bình thường… Nổi tiếng… Đúng rồi! Nhất định là một người tương đối nổi tiếng nào đó đã nói gì đó với cậu ta.”
Lục Dao quay người nói với Hạ Thần Phong với vẻ rất chắc chắn.
“Tinh tong…” Hạ Thần Phong vốn dĩ đang khoanh tay trước ngực dựa vào một bên thì nghe thấy tiếng chuông của liền nghĩ có lẽ là Tiểu Đao đến rồi, khi đi đến cửa phòng thì thấy Lục Dao quay đầu nhìn Tiểu Đao đang vui vẻ bước vào.
“Ôi chao, anh Phong, đây là lần đầu tiên em đến nhà anh đấy!” Lời vừa thốt ra, thì biểu cảm trên mặt của Tiểu Đao giống như gặp phải ma, chỉ vào Lục Dao nói không nên lời.
“Sao… Sao…”
“Đồ tôi bảo cậu mua đâu?” Hạ Thần Phong cúi đầu lấy cái túi trong tay Tiểu Đao, anh vừa bảo Tiểu Đao đi siêu thị mua mấy cái khăn mặt và dép đi trong nhà. Anh khẽ cau mày cầm đôi dép đi trong nhà dành cho đàn ông, nghĩ vừa rồi quả thực bản thân đã không nói rõ ràng. Anh đặt đôi dép mới mua ở bên chân của Lục Dao, còn anh thì xỏ chân vào đôi dép vốn dĩ là của mình.
“Ồ!” Tiểu Đao vô thức đi vào bên trong, cậu cởi giày ra, cậu tưởng đôi dép đi trong nhà đó là cho mình đi, nên cậu mới mua đôi dép in hình Sói Xám mà cậu thích nhất, nhưng bây giờ…
Giữa mùa đông lạnh giá, Tiểu Đao đi tất bị rách một lỗ ngồi đối diện với hai người đi đôi dép trong nhà ấm áp, thấy vậy cậu liền cằn nhằn, “Anh Phong, anh thấy sắc quên bạn!”
“Tài liệu đâu?” Hạ Thần Phong dựa vào ghế xô pha, một tay anh cầm một tách trà nóng, một tay còn lại chìa về phía Tiểu Đao để đòi tài liệu. Tiểu Đao đưa túi tài liệu qua bằng một tay, tiện thể co chân lên, thời tiết này mà không đi dép trong nhà quả thực là lạnh chết mất.
Video gốc đã được Tiểu Đao cắt và in ra thành ảnh, Hạ Thần Phong lấy vài tấm ảnh từ trong túi tài liệu ra, khi nhìn thấy mấy người trong bức ảnh thì mắt anh liền tối sầm.
Hạ Thần Phong lấy ra một bức ảnh đưa cho Lục Dao ngồi ở bên cạnh: “Cô xem, có phải mấy người chiều nay không?”
Bức ảnh có độ phân giải khá cao, rất rõ ràng, nhưng mấy người đó mặc áo đen, đội mũ bóng chày. Mặc dù đã cố gắng che đi gương mặt của mình, nhưng có một tấm ảnh mà một người trong số đó vẫn bị lộ nửa khuôn mặt.
Lục Dao nhận lấy bức ảnh cẩn thận phân biệt, Tiểu Đao ngồi ở một bên cảm thấy mơ hồ, “Tôi nói này, không đúng, Lục Dao sao cô lại ở đây, còn nữa đám người hồi chiều cô vừa nói là ai thế?”
Lục Dao vừa nhìn đã nhận ra, đối với chuyện nhận mặt này, cô chắc chắn mắt mình chuẩn hơn người bình thường rất nhiều, cô cau mày nói: “Là bọn họ.”
Tiểu Đao vừa nhìn Lục Dao vừa nhìn Hạ Thần Phong, sắc mặt hai người đều không tốt lắm, “Hai người nói với tôi đi, đừng có ra vẻ bí ẩn như vậy chứ!”
Lục Dao nhìn Tiểu Đao đang gào thét, “Hôm nay lúc tôi đi ra từ bệnh viện gặp phải mấy người này…” Cô bỏ tấm ảnh xuống, chỉ vào người trong ảnh.
Tiểu Đao nhìn tấm ảnh sau đó lại nhìn sang Hạ Thần Phong.
Hạ Thần Phong khẽ gật đầu, “Nếu mấy người đó sau khi tìm Ngũ Gia Mẫn lại tìm đến cô, vậy thì chắc chắn cái chết của Ngũ Gia Mẫn không đơn giản như vậy…”
Tiểu Đao gật đầu, “Nhưng đúng là Ngũ Mẫn thật sự tự tử, cho dù bây giờ có những nghi ngờ này thì chúng ta cũng không thể đưa ra chứng cứ để chứng minh cái chết của Ngũ Gia Mẫn đã được lên kế hoạch từ trước.”
Lục Dao lắc đầu, nếu mục đích thực sự của họ là tìm mình, vậy thì cũng không phải là vì muốn giết mình. Nghĩ đến nguy hiểm vừa gặp, rõ ràng đám người này không phải là đám lừa đảo tôm tép bình thường, những người này thật sự có hiểu biết về phong thủy. Ban đầu khi bỏ chạy, họ đã bịt kín tất cả sinh môn của Lục Dao. Hơn nữa, nếu ngay từ đầu họ tìm được cô, vậy thì phong thủy âm dương sẽ không thể làm tổn thương đến Ngũ Gia Mẫn.
Chương 41 : Sự uy hiếp nơi góc tối
Lục Dao vừa ăn xong thì Chu Văn gọi điện thoại đến, bạn cùng phòng của Chu Văn có phản ứng tạm thời rất lớn với thuốc. Vì vậy mà cậu đã phải bận rộn đến tận bây giờ, nhớ ra Lục Dao vẫn đang đợi mình liền vội vội vàng vàng đi tìm nhưng không thấy đâu cả nên mới gọi điện thoại cho cô.
Qua điện thoại, Chu Văn lo lắng hỏi Lục Dao đang ở đâu và còn luôn miệng nói xin lỗi, Lục Dao khẽ cau mày: “Lớp trưởng, không sao đâu, tớ đã đến ký túc xá rồi…”
Tắt máy xong cô nhìn Hạ Thần Phong đứng ở bên cạnh, “Bạn học?”
Đối với câu hỏi này của Hạ Thần Phong. Lục Dao gật đầu, “Bây giờ cô có suy nghĩ gì về chuyện ngày hôm nay?”
Nghe thấy câu hỏi này, Lục Dao không cảm thấy ngạc nhiên, cô cụp mắt xuống, “Cái chết của Ngũ Gia Mẫn có liên quan đến tôi, có lẽ đối phương nhắm vào tôi. Vốn dĩ tôi chỉ nghi ngờ nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, tôi có thể chắc chắn vì tôi nên Ngũ Gia Mẫn mới…”
Nói xong, Lục Dao ngẩng đầu lên, trong mắt có cảm xúc không nói rõ được, giống như hối hận lại giống như bi thương, “Tôi đã nhìn bức ảnh trong điện thoại của mẹ Ngũ Gia Mẫn, trước khi xảy ra chuyện cậu ta đã sắp xếp và trang trí lại phòng, vật trang trí mới đều là vật trang trí phong thủy. Nếu không phải là người hiểu phong thủy, căn bản sẽ không đặt nhiều đồ vật bất lợi như vậy vào cùng một chỗ…”
“Phong thủy mà cô nói tôi gặp một lần rồi, chính là trong thôn Lão Tân Hương Mai. Nhưng chỉ trong một tuần ngắn ngủi mà cái phong thủy đó lại có thể khiến cho người ta sinh ra ý nghĩ muốn tự tử ư?”
Trong suy nghĩ của Hạ Thần Phong, thực ra phong thủy có tác dụng thay đổi môi trường sống của một người, quả thực môi trường sống của một người sẽ gây ảnh hưởng nhất định đến sức khỏe và tinh thần của người đó. Nhưng nếu ở trong thời gian ngắn như vậy mà có hiệu quả mạnh rõ rệt như thế thì rõ ràng là khó mà lý giải được.
Lục Dao cũng nghi ngờ về điểm này, bố trí phong thủy không phải là việc có thể đạt được kết quả trong ngày một ngày hai. Ngũ hành âm dương không lợi hại giống như trong tiểu thuyết hay trong phim. Khí âm dương sinh ra sự vật ngũ phương(*), lưu hành ở từng giờ từng khắc của thời gian, có mặt ở các phương các vị trong không gian. Cho nên việc dùng âm dương phong thủy luôn có hiệu quả đến một người, nhưng việc này cần một chút thời gian.
(*) Ngũ phương: chỉ đông, tây, nam, bắc và trung tâm.
Cho dù kết hợp với nhật nguyệt tinh thần để bố trí theo ghi chép ở trong sách cổ, nhưng lại không thay đổi vị trí địa lý của nhà Ngũ Gia Mẫn thì cục phong thủy âm dương này cũng không thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Trừ khi là có tác động bên ngoài phong thủy âm dương kết hợp với yếu tố tác động bên ngoài, đã khiến cho Ngũ Gia Mẫn bị mê hoặc vào lúc ý thức bắt đầu hỗn loạn…
“Trừ khi là có tác động bên ngoài, theo tôi được biết, chỉ có phong thủy âm dương mạnh nhất của năm đó mới có tác dụng như vậy, nhưng vị trí địa lý của nhà Ngũ Gia Mẫn không có điều kiện này.”
Cuối cùng Lục Dao cũng đã nhớ rõ ra mạch suy nghĩ lúc bị cuộc điện thoại của Chu Văn cắt đứt khi ở ký túc xá.
“Ngũ Gia Mẫn không tin vào phong thủy, cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi thay đổi vị trí đồ đạc trong nhà. Càng trùng hợp hơn là cách sắp xếp này chính là phong thủy âm dương, nhất định là đã có người nói điều gì đó với Ngũ Gia Mẫn…” Lục Dao đứng lên, một tay đỡ cánh tay còn lại, đi lại trong phòng khách, “Ngũ Gia Mẫn rất cao ngạo, cậu ta chưa bao giờ nghe ý kiến của người bình thường… Nổi tiếng… Đúng rồi! Nhất định là một người tương đối nổi tiếng nào đó đã nói gì đó với cậu ta.”
Lục Dao quay người nói với Hạ Thần Phong với vẻ rất chắc chắn.
“Tinh tong…” Hạ Thần Phong vốn dĩ đang khoanh tay trước ngực dựa vào một bên thì nghe thấy tiếng chuông của liền nghĩ có lẽ là Tiểu Đao đến rồi, khi đi đến cửa phòng thì thấy Lục Dao quay đầu nhìn Tiểu Đao đang vui vẻ bước vào.
“Ôi chao, anh Phong, đây là lần đầu tiên em đến nhà anh đấy!” Lời vừa thốt ra, thì biểu cảm trên mặt của Tiểu Đao giống như gặp phải ma, chỉ vào Lục Dao nói không nên lời.
“Sao… Sao…”
“Đồ tôi bảo cậu mua đâu?” Hạ Thần Phong cúi đầu lấy cái túi trong tay Tiểu Đao, anh vừa bảo Tiểu Đao đi siêu thị mua mấy cái khăn mặt và dép đi trong nhà. Anh khẽ cau mày cầm đôi dép đi trong nhà dành cho đàn ông, nghĩ vừa rồi quả thực bản thân đã không nói rõ ràng. Anh đặt đôi dép mới mua ở bên chân của Lục Dao, còn anh thì xỏ chân vào đôi dép vốn dĩ là của mình.
“Ồ!” Tiểu Đao vô thức đi vào bên trong, cậu cởi giày ra, cậu tưởng đôi dép đi trong nhà đó là cho mình đi, nên cậu mới mua đôi dép in hình Sói Xám mà cậu thích nhất, nhưng bây giờ…
Giữa mùa đông lạnh giá, Tiểu Đao đi tất bị rách một lỗ ngồi đối diện với hai người đi đôi dép trong nhà ấm áp, thấy vậy cậu liền cằn nhằn, “Anh Phong, anh thấy sắc quên bạn!”
“Tài liệu đâu?” Hạ Thần Phong dựa vào ghế xô pha, một tay anh cầm một tách trà nóng, một tay còn lại chìa về phía Tiểu Đao để đòi tài liệu. Tiểu Đao đưa túi tài liệu qua bằng một tay, tiện thể co chân lên, thời tiết này mà không đi dép trong nhà quả thực là lạnh chết mất.
Video gốc đã được Tiểu Đao cắt và in ra thành ảnh, Hạ Thần Phong lấy vài tấm ảnh từ trong túi tài liệu ra, khi nhìn thấy mấy người trong bức ảnh thì mắt anh liền tối sầm.
Hạ Thần Phong lấy ra một bức ảnh đưa cho Lục Dao ngồi ở bên cạnh: “Cô xem, có phải mấy người chiều nay không?”
Bức ảnh có độ phân giải khá cao, rất rõ ràng, nhưng mấy người đó mặc áo đen, đội mũ bóng chày. Mặc dù đã cố gắng che đi gương mặt của mình, nhưng có một tấm ảnh mà một người trong số đó vẫn bị lộ nửa khuôn mặt.
Lục Dao nhận lấy bức ảnh cẩn thận phân biệt, Tiểu Đao ngồi ở một bên cảm thấy mơ hồ, “Tôi nói này, không đúng, Lục Dao sao cô lại ở đây, còn nữa đám người hồi chiều cô vừa nói là ai thế?”
Lục Dao vừa nhìn đã nhận ra, đối với chuyện nhận mặt này, cô chắc chắn mắt mình chuẩn hơn người bình thường rất nhiều, cô cau mày nói: “Là bọn họ.”
Tiểu Đao vừa nhìn Lục Dao vừa nhìn Hạ Thần Phong, sắc mặt hai người đều không tốt lắm, “Hai người nói với tôi đi, đừng có ra vẻ bí ẩn như vậy chứ!”
Lục Dao nhìn Tiểu Đao đang gào thét, “Hôm nay lúc tôi đi ra từ bệnh viện gặp phải mấy người này…” Cô bỏ tấm ảnh xuống, chỉ vào người trong ảnh.
Tiểu Đao nhìn tấm ảnh sau đó lại nhìn sang Hạ Thần Phong.
Hạ Thần Phong khẽ gật đầu, “Nếu mấy người đó sau khi tìm Ngũ Gia Mẫn lại tìm đến cô, vậy thì chắc chắn cái chết của Ngũ Gia Mẫn không đơn giản như vậy…”
Tiểu Đao gật đầu, “Nhưng đúng là Ngũ Mẫn thật sự tự tử, cho dù bây giờ có những nghi ngờ này thì chúng ta cũng không thể đưa ra chứng cứ để chứng minh cái chết của Ngũ Gia Mẫn đã được lên kế hoạch từ trước.”
Lục Dao lắc đầu, nếu mục đích thực sự của họ là tìm mình, vậy thì cũng không phải là vì muốn giết mình. Nghĩ đến nguy hiểm vừa gặp, rõ ràng đám người này không phải là đám lừa đảo tôm tép bình thường, những người này thật sự có hiểu biết về phong thủy. Ban đầu khi bỏ chạy, họ đã bịt kín tất cả sinh môn của Lục Dao. Hơn nữa, nếu ngay từ đầu họ tìm được cô, vậy thì phong thủy âm dương sẽ không thể làm tổn thương đến Ngũ Gia Mẫn.