Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 113
Xe cộ náo nhiệt, dòng người nhộn nhịp, hiện đại... chính là phồn hoa ồn ào như vậy...
Quân Tịch Ly dắt tay Phong Vô Nhiên, kéo người còn đang ngơ ngẩn đi dạo phố... Bởi vì Quân Tịch Ly dùng pháp thuật che đi dung mạo, lại thay đổi quần áo, vì vậy mới tránh khỏi khả năng bị một đám đông vây xem... trách ai được, bọn họ quá đẹp mà...
Quân Tịch Ly ghé vào một ngõ nhỏ...
Ngõ nhỏ âm u, thành phố náo nhiệt như bị ngăn cách ở bên ngoài. Lúc nãy Quân Tịch Ly đã xem lịch... thì ra thế giới này từ ngày y xuyên không đến bây giờ đã gần 100 năm.
Thời gian đó ở tu chân giới thì không là gì, nhưng ở hiện đại.... đó là rất rất dài a... y không dám chắc Ngọc gia bây giờ thế nào rồi... Cha mẹ y, hẳn là đã đi... Gia đình năm đó... bây giờ có còn ở đó?
Y không dám chắc Ngọc gia bây giờ như thế nào, cũng không dám đi Ngọc gia lúc trước, vì vậy đi đến đây, tìm hiểu tin tức...
- Ngọc gia sao?
Thám tử giọng nói nghi hoặc, giống như hai người Quân Tịch Ly không biết Ngọc gia là một chuyện rất lạ.
Thám tử đưa tài liệu... Quân Tịch Ly đưa linh thạch, cái này... hắn quá vội nên quên...
- Ồ, ngọc? Đáng giá.
Nhưng mà thám tử cũng không để ý, coi như nhận thù lao này.
Quân Tịch Ly không để ý nữa, nhìn xuống tư liệu trong tay.
Trăm năm trước Ngọc gia thái tử - Ngọc Minh Ly bỗng nhiên trở thành người thực vật, Ngọc gia bị các gia tộc khác ám toán... tổn thương nặng nề, nhưng sau đó Ngọc gia gia chủ và phu nhân thụ tinh nhân tạo, có thêm một thái tử nữa.
Ngọc gia gia chủ vốn là kỳ tài kinh thương, 3 năm ngắn ngủi đã hồi phục lại Ngọc gia như trước, còn có phu nhân của gia chủ cũng không tầm thường... hai người cùng nhau đẩy Ngọc gia lên một tầm cao mới, khiến người khác không dám đụng vào, sau đó dạy dỗ đứa con trai của mình, đưa nó làm một người thừa kế mới.
Theo tư liệu, gia chủ Ngọc gia còn vận dụng "Tử Thần" loại bỏ những đối thủ năm xưa bỏ đá xuống giếng, thủ đoạn sạch sẽ, bọn họ cũng chỉ biết gia chủ này vận dụng Tổ chức Tử Thần, cũng không biết gia chủ sử dụng thế nào.
Quân Tịch Ly đặt tư liệu trên tay xuống, cũng không đi xem Ngọc gia bây giờ ra sao, mà là đến nghĩa trang, bái tế ba ba và ma ma...
Suốt đường đi Quân Tịch Ly không nói tiếng nào, Phong Vô Nhiên lại không tìm được cách an ủi, cả đường đều trầm mặc, chỉ khổ cho người lái xe, bị không khí này ảnh hưởng nên cũng không dám phát ra âm thanh nào.
Quân Tịch Ly đặt bó cúc trắng trên tay xuống, nhìn di ảnh trên bia....
- Ba ba ma ma, con đã về....
- Con... nhớ hai người... rất nhớ hai người...
- Là con bất hiếu... cũng là con vô tâm.... khiến hai người đau lòng rồi...
Là y vô tâm, năm đó làm Ngân Đế Tôn tình cảm của y rất nhạt, y cho hồn phách đi vào luân hồi... lại chưa từng nghĩ đến mình có thể có tình cảm trong trần thế mù mịt đó, nên y gọi linh hồn của mình về tu chân giới.... lúc đó y không biết... chính mình thì ra sẽ có tình cảm ở nơi này, sẽ quyến luyến nơi này....
Quân Tịch Ly lảm nhảm thật nhiều... Phong Vô Nhiên ở một bên im lặng nghe... thì ra khi đi vào luân hồi.. sư tôn lại có được thứ mà khi làm Ngân Đế Tôn người không có được...
Bọn họ ở lại hiện đại vài ngày, sau đó quay về tu chân giới, bởi vì hài tử trong bụng Quân Tịch Ly thích hợp với không khí của tu chân giới hơn....
7 năm sau....
- Nguyệt Trúc! Con đứng lại!
Quân Tịch Ly có chút tức giận nói.
- Phụ thân, con thật sự không có đi ra khỏi Tê Linh điện mà... Người đừng đuổi con nữa!
- Ta chính mắt nhìn thấy! Chẳng lẽ con nói ta mù?!
- Phụ... a! Cha! Người mau nói với phụ thân, con không có đi ra khỏi Tê Linh điện để chơi đùa.
Tiểu Nguyệt Trúc thấy Phong Vô Nhiên đến, liền trốn sau lưng Phong Vô Nhiên.
- Sư tôn, người đừng so đo với hài tử.
Phong Vô Nhiên không để tâm tới tiểu Nguyệt Trúc dưới chân, ôm Quân Tịch Ly vào lòng nói.
- Hừ... ta rõ ràng thấy nó cùng Nhạn Khinh Ưu trốn ra ngoài chơi.
- Sư tôn, nó còn là đứa trẻ mà, ham chơi cũng là đương nhiên.
- Ngươi lúc trước rõ ràng rất ngoan....
Quân Tịch Ly nhỏ giọng, hồi bé... Phong Vô Nhiên thật sự rất ngoan.
- Hay là... chúng ta đưa Nguyệt Trúc về Quân gia đi, trong Tê Linh điện quá trống trải, ở Quân gia nó sẽ có người chơi cùng, cũng sẽ không buồn nữa.
- ... Ừm, cứ vậy đi.
Mỗ nam nhân nào đó ôm ái nhân trong lòng, cười gian vì gian kế đã được thực hiện.
"Không có Nguyệt Trúc bám dính sư tôn, sư tôn mới để ý đến ta a"
- Còn Nhạn Khinh Ưu thì đuổi hắn ta về Mặc Cốt điện đi... nếu hắn ta quá rảnh rỗi, bảo hắn ta về Khương Thác Đại Lục chơi cùng Vô Ưu.
Nhạn Khinh Ưu bây giờ đã ngồi lên Đế Tôn vị của Quan Vụ.... Còn Linh Đế Tôn.... đồ đệ của Linh Đế Tôn vì tình sinh tâm ma, lại vì chiếm không được tình mà vọng tưởng giam giữ Linh Đế Tôn, bị Linh Đế Tôn một kiếm giết chết...
Linh Đế Tôn tu đạo "Vô tình".... năm xưa hắn mang đồ đệ kia về... cũng chỉ là trùng hợp...
Phong Vô Nhiên cầm tay Quân Tịch Ly, đôi nhẫn đỏ tươi trên hai bàn tay phản xạ ánh sáng Mặt Trời, chiếu lên màu sắc rực rỡ tươi đẹp, giống như cuộc đời sau này của bọn họ vậy...
__________Trường tồn vĩnh cửu.
***
Linh Lan Hoa: Đó là kết thứ nhất của Linh Đế Tôn và đồ đệ, bởi vì Linh Lan Hoa mềm lòng, nên dưới đây là kết thứ hai....
Linh Đế Tôn sau khi giết chết đồ đệ, liền nhàm chán tự sát....(lý do sứt mẻ).
.....
Một dòng sông xanh biếc, bên bờ là hoa đào chớm nở, nụ hoa nho nhỏ, cánh hoa nhẹ nhàng theo làn gió tinh nghịch rơi xuống nước, tạo thành một gợn sóng nhỏ...
Giữa sông là một chiếc bè trúc nhỏ... ngồi trên đó là một bạch y nam tử, ngọn gió thổi nhẹ vạt áo, đẹp đến khiến người chèo bè ngẩn ngơ, vô thức mở miệng.
- Sư tôn....
Linh Đế Tôn nhìn qua, ý hỏi người kia gọi mình làm gì, người kia không nói, chỉ nhẹ nhàng bước đến, ôm bạch y nam tử vào lòng.
- Sư tôn, ta thích người.. rất thích rất thích..
Linh Đế Tôn mặc kệ người ôm mình làm càn, ánh mắt xa xăm nhìn khung cảnh hữu tình xung quanh, trong đôi mắt tuyệt đẹp đó... cuối cùng cũng đã có tình cảm.
Linh Đế Tôn và đồ đệ chuyển thế, nhưng Linh Đế Tôn lại giữ lại ký ức của hai người, đời này Linh Đế Tôn không tu "Vô Tình " đạo nữa... vì vậy, Thương Huyền (đồ đệ của Linh Đế Tôn) rốt cuộc khiến Linh Đế Tôn động lòng....
***
Linh Lan Hoa: Hai cái kết.... thực ra thì cái kết thứ nhất mới phù hợp với tính cách của Linh Đế Tôn, cho nên cái kết thứ hai... có lẽ chỉ là để thỏa mãn sở thích của Linh Lan Hoa thôi...
Linh Lan Hoa: À, mọi người đoán coi Nguyệt Trúc họ Quân hay họ Phong? hihi.
Quân Tịch Ly dắt tay Phong Vô Nhiên, kéo người còn đang ngơ ngẩn đi dạo phố... Bởi vì Quân Tịch Ly dùng pháp thuật che đi dung mạo, lại thay đổi quần áo, vì vậy mới tránh khỏi khả năng bị một đám đông vây xem... trách ai được, bọn họ quá đẹp mà...
Quân Tịch Ly ghé vào một ngõ nhỏ...
Ngõ nhỏ âm u, thành phố náo nhiệt như bị ngăn cách ở bên ngoài. Lúc nãy Quân Tịch Ly đã xem lịch... thì ra thế giới này từ ngày y xuyên không đến bây giờ đã gần 100 năm.
Thời gian đó ở tu chân giới thì không là gì, nhưng ở hiện đại.... đó là rất rất dài a... y không dám chắc Ngọc gia bây giờ thế nào rồi... Cha mẹ y, hẳn là đã đi... Gia đình năm đó... bây giờ có còn ở đó?
Y không dám chắc Ngọc gia bây giờ như thế nào, cũng không dám đi Ngọc gia lúc trước, vì vậy đi đến đây, tìm hiểu tin tức...
- Ngọc gia sao?
Thám tử giọng nói nghi hoặc, giống như hai người Quân Tịch Ly không biết Ngọc gia là một chuyện rất lạ.
Thám tử đưa tài liệu... Quân Tịch Ly đưa linh thạch, cái này... hắn quá vội nên quên...
- Ồ, ngọc? Đáng giá.
Nhưng mà thám tử cũng không để ý, coi như nhận thù lao này.
Quân Tịch Ly không để ý nữa, nhìn xuống tư liệu trong tay.
Trăm năm trước Ngọc gia thái tử - Ngọc Minh Ly bỗng nhiên trở thành người thực vật, Ngọc gia bị các gia tộc khác ám toán... tổn thương nặng nề, nhưng sau đó Ngọc gia gia chủ và phu nhân thụ tinh nhân tạo, có thêm một thái tử nữa.
Ngọc gia gia chủ vốn là kỳ tài kinh thương, 3 năm ngắn ngủi đã hồi phục lại Ngọc gia như trước, còn có phu nhân của gia chủ cũng không tầm thường... hai người cùng nhau đẩy Ngọc gia lên một tầm cao mới, khiến người khác không dám đụng vào, sau đó dạy dỗ đứa con trai của mình, đưa nó làm một người thừa kế mới.
Theo tư liệu, gia chủ Ngọc gia còn vận dụng "Tử Thần" loại bỏ những đối thủ năm xưa bỏ đá xuống giếng, thủ đoạn sạch sẽ, bọn họ cũng chỉ biết gia chủ này vận dụng Tổ chức Tử Thần, cũng không biết gia chủ sử dụng thế nào.
Quân Tịch Ly đặt tư liệu trên tay xuống, cũng không đi xem Ngọc gia bây giờ ra sao, mà là đến nghĩa trang, bái tế ba ba và ma ma...
Suốt đường đi Quân Tịch Ly không nói tiếng nào, Phong Vô Nhiên lại không tìm được cách an ủi, cả đường đều trầm mặc, chỉ khổ cho người lái xe, bị không khí này ảnh hưởng nên cũng không dám phát ra âm thanh nào.
Quân Tịch Ly đặt bó cúc trắng trên tay xuống, nhìn di ảnh trên bia....
- Ba ba ma ma, con đã về....
- Con... nhớ hai người... rất nhớ hai người...
- Là con bất hiếu... cũng là con vô tâm.... khiến hai người đau lòng rồi...
Là y vô tâm, năm đó làm Ngân Đế Tôn tình cảm của y rất nhạt, y cho hồn phách đi vào luân hồi... lại chưa từng nghĩ đến mình có thể có tình cảm trong trần thế mù mịt đó, nên y gọi linh hồn của mình về tu chân giới.... lúc đó y không biết... chính mình thì ra sẽ có tình cảm ở nơi này, sẽ quyến luyến nơi này....
Quân Tịch Ly lảm nhảm thật nhiều... Phong Vô Nhiên ở một bên im lặng nghe... thì ra khi đi vào luân hồi.. sư tôn lại có được thứ mà khi làm Ngân Đế Tôn người không có được...
Bọn họ ở lại hiện đại vài ngày, sau đó quay về tu chân giới, bởi vì hài tử trong bụng Quân Tịch Ly thích hợp với không khí của tu chân giới hơn....
7 năm sau....
- Nguyệt Trúc! Con đứng lại!
Quân Tịch Ly có chút tức giận nói.
- Phụ thân, con thật sự không có đi ra khỏi Tê Linh điện mà... Người đừng đuổi con nữa!
- Ta chính mắt nhìn thấy! Chẳng lẽ con nói ta mù?!
- Phụ... a! Cha! Người mau nói với phụ thân, con không có đi ra khỏi Tê Linh điện để chơi đùa.
Tiểu Nguyệt Trúc thấy Phong Vô Nhiên đến, liền trốn sau lưng Phong Vô Nhiên.
- Sư tôn, người đừng so đo với hài tử.
Phong Vô Nhiên không để tâm tới tiểu Nguyệt Trúc dưới chân, ôm Quân Tịch Ly vào lòng nói.
- Hừ... ta rõ ràng thấy nó cùng Nhạn Khinh Ưu trốn ra ngoài chơi.
- Sư tôn, nó còn là đứa trẻ mà, ham chơi cũng là đương nhiên.
- Ngươi lúc trước rõ ràng rất ngoan....
Quân Tịch Ly nhỏ giọng, hồi bé... Phong Vô Nhiên thật sự rất ngoan.
- Hay là... chúng ta đưa Nguyệt Trúc về Quân gia đi, trong Tê Linh điện quá trống trải, ở Quân gia nó sẽ có người chơi cùng, cũng sẽ không buồn nữa.
- ... Ừm, cứ vậy đi.
Mỗ nam nhân nào đó ôm ái nhân trong lòng, cười gian vì gian kế đã được thực hiện.
"Không có Nguyệt Trúc bám dính sư tôn, sư tôn mới để ý đến ta a"
- Còn Nhạn Khinh Ưu thì đuổi hắn ta về Mặc Cốt điện đi... nếu hắn ta quá rảnh rỗi, bảo hắn ta về Khương Thác Đại Lục chơi cùng Vô Ưu.
Nhạn Khinh Ưu bây giờ đã ngồi lên Đế Tôn vị của Quan Vụ.... Còn Linh Đế Tôn.... đồ đệ của Linh Đế Tôn vì tình sinh tâm ma, lại vì chiếm không được tình mà vọng tưởng giam giữ Linh Đế Tôn, bị Linh Đế Tôn một kiếm giết chết...
Linh Đế Tôn tu đạo "Vô tình".... năm xưa hắn mang đồ đệ kia về... cũng chỉ là trùng hợp...
Phong Vô Nhiên cầm tay Quân Tịch Ly, đôi nhẫn đỏ tươi trên hai bàn tay phản xạ ánh sáng Mặt Trời, chiếu lên màu sắc rực rỡ tươi đẹp, giống như cuộc đời sau này của bọn họ vậy...
__________Trường tồn vĩnh cửu.
***
Linh Lan Hoa: Đó là kết thứ nhất của Linh Đế Tôn và đồ đệ, bởi vì Linh Lan Hoa mềm lòng, nên dưới đây là kết thứ hai....
Linh Đế Tôn sau khi giết chết đồ đệ, liền nhàm chán tự sát....(lý do sứt mẻ).
.....
Một dòng sông xanh biếc, bên bờ là hoa đào chớm nở, nụ hoa nho nhỏ, cánh hoa nhẹ nhàng theo làn gió tinh nghịch rơi xuống nước, tạo thành một gợn sóng nhỏ...
Giữa sông là một chiếc bè trúc nhỏ... ngồi trên đó là một bạch y nam tử, ngọn gió thổi nhẹ vạt áo, đẹp đến khiến người chèo bè ngẩn ngơ, vô thức mở miệng.
- Sư tôn....
Linh Đế Tôn nhìn qua, ý hỏi người kia gọi mình làm gì, người kia không nói, chỉ nhẹ nhàng bước đến, ôm bạch y nam tử vào lòng.
- Sư tôn, ta thích người.. rất thích rất thích..
Linh Đế Tôn mặc kệ người ôm mình làm càn, ánh mắt xa xăm nhìn khung cảnh hữu tình xung quanh, trong đôi mắt tuyệt đẹp đó... cuối cùng cũng đã có tình cảm.
Linh Đế Tôn và đồ đệ chuyển thế, nhưng Linh Đế Tôn lại giữ lại ký ức của hai người, đời này Linh Đế Tôn không tu "Vô Tình " đạo nữa... vì vậy, Thương Huyền (đồ đệ của Linh Đế Tôn) rốt cuộc khiến Linh Đế Tôn động lòng....
***
Linh Lan Hoa: Hai cái kết.... thực ra thì cái kết thứ nhất mới phù hợp với tính cách của Linh Đế Tôn, cho nên cái kết thứ hai... có lẽ chỉ là để thỏa mãn sở thích của Linh Lan Hoa thôi...
Linh Lan Hoa: À, mọi người đoán coi Nguyệt Trúc họ Quân hay họ Phong? hihi.