Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-325
Chương 325: Từ nay mọi người đều sẽ biết đến Tiêu Hạo Thiên (1)
Phong thái của điện chủ!
Ngay khi Tiêu Hao Thiên và Hắc Để bắt cóc Quark, vô cùng tự tại thong dong rời khỏi bộ quốc phòng Hùng Sư, đi đến chỗ sâu của đại dương mênh mông thi nghị trường thứ chín là cao thủ cấp Để đã từng được bộ quốc phòng Hùng Sư cử đi ám sát Tiêu Hạo Thiên, cũng đã đến đại bàn doanh của điện Thiên Thần ở chiến trường biên giới.
Điều đáng nói là, vị cấp Đạo Chủ này sau khi đi vào chiến trường biên giới thì ngắt hết tất cả phương tiên thông tin liên lạc, Gã cũng sợ bị điện Thiên Thần chặn sóng điện, do đó mà Tiêu Hạo Thiên trốn được gā. Mà có khi, có người lại như thế, vốn dĩ không cần phải chết, trừ khi bản thân tự tìm đường chết, cao thù cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư là nghị trường thứ chín sinh cành Đạo Chủ giai đoạn đầu, cũng là như thể...Lúc này đây, trên ngọn núi bên trái của tổng bộ điện Thiên Thắn, trong mắt của nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Su hiện lên rét lạnh, nhìn hơn một trăm tướng sĩ đang huấn luyện của điện Thiên Thần.
Sau đó, nghị trường thử chín của bộ quốc phòng Hùng Sư cười nhạt, lẩm bẩm nói: "Đây... đây là tổng bộ của điện Thiên Thần? Cũng được đấy, phần nhiều là thành viên phổ thông, cũng có cả cấp Chiến Thần ha. Chỉ là... ha ha... các người chẳng biết gì về sức mạnh cà. Đứng trước mặt cao thủ cấp Đạo Chủ, cho dù các người có mạnh hơn chăng nữa... thì làm sao nào?"
"Ai! Phòng bị!" Khi vị cấp sinh cảnh Đạo Chủ giai đoạn đầu là nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư đang tự lầm bẩm thì đột nhiên một tướng sĩ cấp Thiên Vương của điện Thiên Thần nhìn về phía gã. Hơn nữa ngay sau đó, bảo động tổng bộ điện Thiên Thần rất nhanh đã vang lên.
Mà lúc này, Thiên Diện đang ở trung tâm chi huy dưới lòng đất cũng hoàng hốt vô cùng, có cao thủ đột kich ư?
"Am ấm..." Trong phút chốc, khi đôi mày của cô đang ngưng trọng thì ở cửa phòng họp hai cấp Để tầng chín đỉnh cũng là người giữ cửa cấp Thiên, trựctiên tàn mát ra khí thể.
Ngay sau đó, Đạo Nhất và Đạo Trần đang ngoi trong phòng tác chiến, khoát tay với Thiên Diện, ý báo không sao. Đùa gì vậy, có Đạo Nhất và Đạo Trần ở đây, cao thủ cấp Nhân Vương chỉ tồn tại trong truyền thuyết ở đây, ai có thể ngang ngược với điện Thiên Thần chu? Tổng bộ của điện Thiên Thần an toàn tuyệt đối!
Đúng thế, đáng lẽ trước đó Đạo Nhất và Đạo Trần muốn đi theo Tiêu Hao Thiên đi đến bộ quốc phòng Hùng Sư để hỗ trợ nhưng bị Tiêu Hạo Thiên từ chối. Sau đó, Tiêu Hạo Thiên thỉnh cầu hai cao thủ cấp Đạo Chủ bọn họ đến trấn thủ cho tổng bộ của điện Thiên Thần phòng ngừa vạn nhất. Cho nên ở bên ngoài không ai biết rằng, bây giờ tổng bộ của điện Thiên Thần có sự tổn tại khủng bố của hai vị cao thủ gắn như đứng đấu thể giới...
"Thủ vị... Đạo Chủ vừa đến là nghị trường của bộ quốc phòng Hùng Sư sao? Cũng không biết là nghị trường thứ mấy đây, ha ha..." Đạo Nhất nâng ly trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không may máy để tâm...
Mà lúc này, trên mặt đất, các tướng sĩ bên ngoài điện Thiên Thần dưới sự chỉ huy của Thiên Diện nhanh chóng trốn vào dưới lòng đất. Đáng nói là, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư cũng tự biếtthân biết phận, gå duong đưong là một cao thủ cấp Đạo Chủ, cung khinh thường việc xuống tay với các cao thủ cấp Chiến Thắn, Thiên Vương phổ thông.
"Vù...!" Ngay sau đó, thân hình của nghị trường cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư châm rãi di chuyển giữa khoảng không. Không gian dao động một hổi, sau đó, thân hình của gã hiện ra trước mặt tổng bộ của điện Thiên Thần.
Lúc này, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư mim cười, cười nói: "Chạy gì chứ? Một đám kiến hôi làm lãng phí thời gian của tao, đợi tao giết điện chủ của chúng bây xong sẽ đến diệt hết chúng bây. Ba nghìn tưởng sĩ tinh nhuệ của điện Thiên Thần ư, cũng được đấy, sau khi giết Tiêu Hạo Thiên thì có thể thu phục rổi...
Sau đó, trong mắt của nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư lỏe lên chết chóc, gã lầm bẩm: "Hai người cấp Để tầng chín vừa rồi bộc phát khí thể mạnh mẽ kia trong đó có một người là Tiêu Hao Thiên chăng? Hơn nữa, còn giấu sức mạnh của cấp Để tầng chín, cũng không tệ... Nhưng suy cho cùng, cấp Đế cũng chỉ là cấp Đế, đấu không được cấp Đạo Chủ.."
Sau đó, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư không nói nữa, mà là con người chớp động, đi đến tổng bộ của điện Thiên Thần, trực tiếp đạp mờcổng của điện Thiên Thần. Sau đó cũng không lãng phí nhiều thời gian, sau khi đi vào, gã nhấc chân đạp mạnh lên mặt đất, lập tức một tiếng nổ vang lên, gỗ trực tiếp rơi xuống dưoi...
"Âm..." Lúc này, đám người Thiên Diện đang ở bên trong cơ quan chi huy dưới lòng đất, trần nhà của trung tâm chỉ huy bỗng nhiên bị phá thành một cái hồ lớn, sau đó là một sự tổn tại khủng bố từ trên chẫm rãi rơi xuống...
"Điện chủ của điện Thiên Thán, Tiêu Hạo Thiên? Ha ha. ông đây là nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư tới tim mày đây... ôi..." Lúc này, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư vừa rơi xuống vừa mở miệng nói với mọi người bên dưới.
Chỉ là, khi gã vừa rơi xuống trước mặt Thiên Diện đứng giữa trung tâm chỉ huy dưới lòng đất, thậm chí còn chứa rơi xuống đất thì gã hoảng sợ phát hiện, lúc này đây tại trung tâm chỉ huy dưới lòng đất của điện Thiên Thần, có năm người thủ hộ của cấp Đế tầng chín đang nhìn gã như một thằng hể.
Hơn nữa, ngoại trừ năm thủ hộ của cấp Đế tầng chín thì còn có cấp Sinh cành Đạo Chủ đình cấp là Đạo Trần và cấp Sinh cảnh đạo chủ định cấp là Đạo Nhất, cuối cùng mới là Thiên Diện và các chỉ huy, tưởng sĩ cấp Hoàng, Thiên Vương của điện ThiênThần. Lúc này đây, tất cả mọi người đang ngắng đầu nhìn hình dáng của nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư đang bị treo ở trung tâm chỉ huy, ld lừng giữa không trung.
". Không, không, không, không thể như vậy được! Hai cao thủ cấp Đạo Chủ? Vậy... vậy đó là Đạo Nhất?! Là Đạo Nhất trong trận doanh thủ hộ, là người mạnh nhất đấy ư? Định cấp sinh cảnh, là đời đầu của trận doanh thủ hộ, là Nhân Vương có hi vọng đột phá nhất trong truyền thuyết đấy ư?” Lúc này, khi cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư nhìn thấy mặt của Đạo Nhất, cả người đều sợ choáng váng, thật sự là sợ đến choáng váng.
Không sai, cho dù là có thêm năm sáu người như gã thì cũng không phải là đối thủ của một minh Đạo Nhất. Giờ đây, mồ hôi lạnh trên người của nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư thi nhau tủa ra. Trong phút chốc, trong lòng gã ngập tràn sợ hãi.
Đạo Nhất vẫn không quan tâm gã, mà nói với sư đệ Đạo Trần ở bên cạnh anh: “Sư đệ, cấp độ đột phá sinh cảnh mà cậu muốn còn thiếu ít quân lương, cậu nói xem cậu hấp thụ đạo hạnh của cấp Đạo Chủ này xong có thể nắm chắc đột phá không?"
Đạo Trần cau mày suy nghĩ, rồi nói: “Không biết, nếu không thì sư huynh để em thử xem? Có thể độtphá thì đột phá, không thể cũng chẳng sao, dù sao cũng là tài nguyên tự dâng đến cửa, cũng không nên läng phí mà?" Vâng, lúc tiến bói Đạo Trần của chúng ta nói lời này thì vô cùng thân nhiên, tỏ vẻ không sao cà. .
Truyện Sắc
"... được, vậy cử thử xem. Nếu không đủ thì giết thêm vài người, chắc chắn cũng đủ..." Đạo Nhất nói.
“Vâng, được..." Đạo Trần gật đầu,
Sau đó, Đạo Trần và Đạo Nhất một lần nữa ngẩng đầu nhìn nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư trong lòng đang vô cùng sợ hãi mồ hôi lạnh tủa ra như mưa đang lơ lửng trên trời. Ý tứ trong anh mắt cũng rất rõ ràng rằng, mày có thể chết được rồi...
Lúc này đây, sắc mặt cả nghị trường thứ chín trắng bệch, cả người run rẩy, nói với Đạo Nhất và Đạo Trần: "Vậy... vậy thì, nếu tôi... tôi bào là tôi đi nhắm.. các người... các người sẽ tin chứ?"
Đạo Nhất cười nhạt, ánh mắt vô cùng nghiền ngắm nhìn gã nói: “Ha ha... anh nói xem? Không phải anh đến giết Tiêu Hạo Thiên à? À xin lỗi, quên nói với anh, Đạo Nhất tôi đây là thủ hộ của anh ấy..."
"Không... tôi.." Ngay sau đó, khi cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư muốn nói gì đó thì bóng dáng của Đạo Nhất lại xuất hiện phía sau gã, dùng tốc độ vô cùng nhanh vỏ một chường sau lưnggã, trong nháy mắt phong ấn thực lực chiến đấu của đối phương. Mà cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư cũng không phàn kháng, bởi vi trên người gã không có chút sát ý nào.
".. được, rất biết điều, nếu như vừa này anh tự bạo thì có thể bổn tọa phải phí chút tay chân rồi..." Đạo Nhất cười lạnh nhìn đối phương, nói.
Sau đó, Đạo Nhất đạp đổi phương đến trước mặt Thiên Diện, nói: “Có lẽ là nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư, bây giờ đã bị phong ấn sức mạnh. Cậu canh chừng gã, đợi Thiên Sách trở về rồi quyết định, giá trị sự sống của gã lớn hơn chết rất nhiều..."
"Cảm ơn tiến bối!" Thiên Diện cung kính nói cảm on với Đạo Nhất, sau đó phái một vài cao thủ cấp Hoàng đến áp giải nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư vào sâu bên trong hầm giam. Hơn nữa, để phòng ngừa đối phương phá vỡ phong ấn thi đảm người Thiên Diện đặt trong cơ thể của đối phương hơn mười quả bom mini, bên ngoài bị khóa lại bằng xiếng xích huyễn thiet. Như vậy, dưới tầng tầng lớp lớp phong án, cho dù đối phương là cao thù cấp Đạo Chủ cũng đừng hỏng chạy trốn,
Vài phút sau, sắc mặt cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư cay đắng vô cùng, hối hậnkhông thôi...
Mà lúc này, cùng khoảng thời gian đấy, ở giữa chiến trận biên giới và bộ quốc phòng Hùng Sư, ndi đào hoang nằm sâu trong mặt biển có diện tích vô cùng to lớn ấy, Tiêu Hạo Thiên, Hắc Đế và Quark bị khóa khí tức đã xuất hiện ở đó.
Quark đã sa sút cực kỳ, dù sao thì bây giờ sống chết của gã cũng phụ thuộc hoàn toàn vào Tiêu Hạo Thiên, Lúc này đây, Tiêu Hạo Thiên đứng trên mõm đá ngắm trên bờ biển, nói với Quark ở sau lưng: "Chỉ huy Quark, anh cảm thấy nơi này thế nào? Cành sắc của nơi chôn thấy này thế nào?"
Thân thế Quark run lên, trong ánh mắt hiện ra sợ hãi cực lớn. Sắc mặt gã trắng bệch, cả người chật vật vô cùng, gã hả miệng thờ dốc, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Gä... tiêu rồi!
Chị là ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên xoay người nhìn hắn, mim cười nói: “Chỉ huy Quark đừng vội, nơi này thưởng có tàu thuyền lui tới, với năng lực của anh thì tôi cho rằng, chay trốn cũng không khó đâu nhi?"
Sắc mặt Quark lại thay đổi, không dám tin nhìn Tiêu Hạo Thiên, hỏi: “Tiêu Hạo Thiên, mày.. mày không giết tao ư?"
Tiêu Hạo Thiên mim cười nói: "Giết anh? Sao lạiphải giết anh chứ? Giết anh có ich gi? Bộ quốc phòng Hùng Sư sẽ chọn ra một chi huy ngay thôi, không phải sao? Ha ha.. The nên, tôi sẽ không giết anh, bởi vi, anh còn sống mới thì tôi có lợi càng lớn, không phải thế sao?"
"Mày... mày rốt cục muốn gì? Mày không dùng tao để uy hiếp bộ quốc phòng Hùng Sư?" Quark nghĩ mãi vẫn không hiểu, rốt cục Tiêu Hạo Thiên muốn làm gi?"
"Ha ha." Tiêu Hạo Thiên mìm cười, không trả lời Quark nữa. Lúc này có một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện ở phía xa, còn có một chiến thuyền to lớn ở xa hơn nữa, là chiến thuyền của điện Thiên Thần.
Ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế lên trực thăng, sau đó, cử vậy mà đi. Đúng thế, đi mất! Từ đầu đến cuối, Tiêu Hạo Thiên không hề muốn giết Khao Khắc!
Vì thế, trên đảo chi còn mỗi Quark đang ngu người, vậy... vậy mà gã còn sống ư? Tiêu Hạo Thiên thật sự không giết gã? Vì thế, cảm xúc đầu tiên của Quark là chấn động, sau đó lại là mừng như vớ được vàng!
Chỉ cần gã không chết thì sẽ còn cơ hội báo thù. Ánh mắt Quark u ám đậm nét thủ hắn nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên rời đi, gà cắn răng ngoan độc nói:"Tiêu Hạo Thiên! Mày chết chác! Mày không biết mày đã lầm to đến mức nào đầu! Mày thật sự cho ràng tao kém hơn mày ư? Ha ha, mày chết chắc, mày thật sự chết chắc rồi.."
Nụ cười trên mặt Quark có hơi điên cuồng, sau đó gã nhảnh chóng chạy vào một sơn động nằm thật sâu trong đảo hoang, ẩn náu. Gã sợ Tiêu Hạo Thiên cử người đến giết gā. Sau khi trốn vào sơn động, trong mắt Quark hiện ra một tia khỉ đen quỷ dị cực điểm. Rồi dẫn dẫn sau đó, hai mắt hắn hoàn toàn biến thành một màu đen thuấn kỳ lạ...
Sau đó, bên trong cơ thể của Quark phát ra một tiếng vang thanh thủy, đó là khí kình mà Hắc Đế đã phong ấn trong cơ thể gã. Đúng thế, lúc này đây khí đen quỷ dị của Quark đang đánh vào phong ấn của Hắc Để trong cơ thể gã, không ngừng đập vỡ nó...
Dần dần, khí tức trên người Quark bất đầu mạnh mê hơn. Chi là khi khí tức của gã mạnh hơn thì khi đen trên người gã càng ngày càng nhiều, toàn thân gã càng ngày càng kinh khủng...
Trên máy bay trực thăng, Hắc Đế cau mày, cô vô cùng khó hiểu với hành động buông tha Quark của Tiêu Hạo Thiên. Thế là cô mờ lời hỏi Tiêu Hạo Thiên:"Thiên, sao... sao em lại tha cho Quark? Cho dù không giết hắn thì bắt hắn lại không được ư? Như thế, không phải it nhất sau này chúng ta có the ban một it diểu kiện với bộ quốc phòng Hùng Sư u?"
Lần này, Hắc Đế đã hiểu chuyện hơn nhiều, không còn trực tiếp nghi ngờ Tiêu Hao Thiên, mà là binh tĩnh hồi ra sự ngờ vực sâu trong lòng cô trước.
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy mim cười, nhìn Hắc Đế nói: "Chị, giết Quark chẳng có ích gì, trên người Quark đấy có bí mật lớn, hơn nữa gã cho em cảm giác, như là có liên quan đến một việc cách đây đã nhiều năm..."
Tiêu Hao Thiên nói, anh dừng một chút, sau đó ảnh mắt trở nên vô cùng sâu xa, sắc mặt cũng nghiêm trọng cực kỳ. Nhìn về phía xa xa nơi đào hoang Quark đang ở qua ô cửa sổ của máy bay trực thăng, anh nói: "Hơn nữa... hdn nữa, em cầm thấy Quark có lẽ là một quân cờ được người khác cô ý ném ra, hẳn là có người đứng sau gã, có phải là cao thủ của bộ quốc phòng Hùng Sư, hay không nhi? Nếu là như thế, vậy phiên phức rồi đây.."
Lúc này đây, đội mày của Tiêu Hạo Thiên đang nhíu chặt..
Hắc Đế cũng cau mày, hỏi Tiêu Hạo Thiên: “Thiên, chị hiểu rối, em muốn dùng Quark để dụ những ngườisau lưng gã ra mặt?"
Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Vâng, em đã sắp xếp máy truyền càm bí mật ở đảo hoang kia, hy vọng có thể phát hiện điều gì đó, hơn nữa..."
"Hơn nữa gì cơ?" Hắc Đế nói với Tiêu Hạo Thiên.
Tiêu Hạo Thiên hạ giọng nói: “Hơn nữa, em cm thấy Quark có lẽ sẽ chết..."
Mà như Tiêu Hạo Thiên tính trước như thế, khi tiến đến chiến trận biên giới bên này vào đêm khuya, Quark đang ở trong một sơn động bí ẩn. Lúc này đây, thực lực chiến đấu của Quark đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa lại đột phá khí tức, giờ đây cấp bậc thật sự của gã đã là cấp Đến bậc tám...
Ngay sau đó, khi Quark muốn ra khỏi sơn động tối tăm kia thì có một chàng trai bước vào sơn động. Chàng trai có con người đen thuần, cả người mặc áo dài đen, trên người mang theo ác ý...
"Thiếu... thiếu chủ?" Sắc mặt Quark thay đổi, sau đó chạy đến quỳ trước mặt người nó, củi chào. Chi là ngay sau đó, chuyện làm cho Quark vô cùng sợ hãi đã xảy ra. Chỉ thấy thanh niên có con người tối đen, sắc mặt trắng bệch lạ kỳ ấy vươn tay ra với Quark, sau đó bên trong cơ thể của Quark hiện ra một tia khỉ màu đen hóa thành dây thừng, trực tiếp chặt đứt cổ của Quark...
Phong thái của điện chủ!
Ngay khi Tiêu Hao Thiên và Hắc Để bắt cóc Quark, vô cùng tự tại thong dong rời khỏi bộ quốc phòng Hùng Sư, đi đến chỗ sâu của đại dương mênh mông thi nghị trường thứ chín là cao thủ cấp Để đã từng được bộ quốc phòng Hùng Sư cử đi ám sát Tiêu Hạo Thiên, cũng đã đến đại bàn doanh của điện Thiên Thần ở chiến trường biên giới.
Điều đáng nói là, vị cấp Đạo Chủ này sau khi đi vào chiến trường biên giới thì ngắt hết tất cả phương tiên thông tin liên lạc, Gã cũng sợ bị điện Thiên Thần chặn sóng điện, do đó mà Tiêu Hạo Thiên trốn được gā. Mà có khi, có người lại như thế, vốn dĩ không cần phải chết, trừ khi bản thân tự tìm đường chết, cao thù cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư là nghị trường thứ chín sinh cành Đạo Chủ giai đoạn đầu, cũng là như thể...Lúc này đây, trên ngọn núi bên trái của tổng bộ điện Thiên Thắn, trong mắt của nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Su hiện lên rét lạnh, nhìn hơn một trăm tướng sĩ đang huấn luyện của điện Thiên Thần.
Sau đó, nghị trường thử chín của bộ quốc phòng Hùng Sư cười nhạt, lẩm bẩm nói: "Đây... đây là tổng bộ của điện Thiên Thần? Cũng được đấy, phần nhiều là thành viên phổ thông, cũng có cả cấp Chiến Thần ha. Chỉ là... ha ha... các người chẳng biết gì về sức mạnh cà. Đứng trước mặt cao thủ cấp Đạo Chủ, cho dù các người có mạnh hơn chăng nữa... thì làm sao nào?"
"Ai! Phòng bị!" Khi vị cấp sinh cảnh Đạo Chủ giai đoạn đầu là nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư đang tự lầm bẩm thì đột nhiên một tướng sĩ cấp Thiên Vương của điện Thiên Thần nhìn về phía gã. Hơn nữa ngay sau đó, bảo động tổng bộ điện Thiên Thần rất nhanh đã vang lên.
Mà lúc này, Thiên Diện đang ở trung tâm chi huy dưới lòng đất cũng hoàng hốt vô cùng, có cao thủ đột kich ư?
"Am ấm..." Trong phút chốc, khi đôi mày của cô đang ngưng trọng thì ở cửa phòng họp hai cấp Để tầng chín đỉnh cũng là người giữ cửa cấp Thiên, trựctiên tàn mát ra khí thể.
Ngay sau đó, Đạo Nhất và Đạo Trần đang ngoi trong phòng tác chiến, khoát tay với Thiên Diện, ý báo không sao. Đùa gì vậy, có Đạo Nhất và Đạo Trần ở đây, cao thủ cấp Nhân Vương chỉ tồn tại trong truyền thuyết ở đây, ai có thể ngang ngược với điện Thiên Thần chu? Tổng bộ của điện Thiên Thần an toàn tuyệt đối!
Đúng thế, đáng lẽ trước đó Đạo Nhất và Đạo Trần muốn đi theo Tiêu Hao Thiên đi đến bộ quốc phòng Hùng Sư để hỗ trợ nhưng bị Tiêu Hạo Thiên từ chối. Sau đó, Tiêu Hạo Thiên thỉnh cầu hai cao thủ cấp Đạo Chủ bọn họ đến trấn thủ cho tổng bộ của điện Thiên Thần phòng ngừa vạn nhất. Cho nên ở bên ngoài không ai biết rằng, bây giờ tổng bộ của điện Thiên Thần có sự tổn tại khủng bố của hai vị cao thủ gắn như đứng đấu thể giới...
"Thủ vị... Đạo Chủ vừa đến là nghị trường của bộ quốc phòng Hùng Sư sao? Cũng không biết là nghị trường thứ mấy đây, ha ha..." Đạo Nhất nâng ly trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không may máy để tâm...
Mà lúc này, trên mặt đất, các tướng sĩ bên ngoài điện Thiên Thần dưới sự chỉ huy của Thiên Diện nhanh chóng trốn vào dưới lòng đất. Đáng nói là, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư cũng tự biếtthân biết phận, gå duong đưong là một cao thủ cấp Đạo Chủ, cung khinh thường việc xuống tay với các cao thủ cấp Chiến Thắn, Thiên Vương phổ thông.
"Vù...!" Ngay sau đó, thân hình của nghị trường cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư châm rãi di chuyển giữa khoảng không. Không gian dao động một hổi, sau đó, thân hình của gã hiện ra trước mặt tổng bộ của điện Thiên Thần.
Lúc này, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư mim cười, cười nói: "Chạy gì chứ? Một đám kiến hôi làm lãng phí thời gian của tao, đợi tao giết điện chủ của chúng bây xong sẽ đến diệt hết chúng bây. Ba nghìn tưởng sĩ tinh nhuệ của điện Thiên Thần ư, cũng được đấy, sau khi giết Tiêu Hạo Thiên thì có thể thu phục rổi...
Sau đó, trong mắt của nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư lỏe lên chết chóc, gã lầm bẩm: "Hai người cấp Để tầng chín vừa rồi bộc phát khí thể mạnh mẽ kia trong đó có một người là Tiêu Hao Thiên chăng? Hơn nữa, còn giấu sức mạnh của cấp Để tầng chín, cũng không tệ... Nhưng suy cho cùng, cấp Đế cũng chỉ là cấp Đế, đấu không được cấp Đạo Chủ.."
Sau đó, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư không nói nữa, mà là con người chớp động, đi đến tổng bộ của điện Thiên Thần, trực tiếp đạp mờcổng của điện Thiên Thần. Sau đó cũng không lãng phí nhiều thời gian, sau khi đi vào, gã nhấc chân đạp mạnh lên mặt đất, lập tức một tiếng nổ vang lên, gỗ trực tiếp rơi xuống dưoi...
"Âm..." Lúc này, đám người Thiên Diện đang ở bên trong cơ quan chi huy dưới lòng đất, trần nhà của trung tâm chỉ huy bỗng nhiên bị phá thành một cái hồ lớn, sau đó là một sự tổn tại khủng bố từ trên chẫm rãi rơi xuống...
"Điện chủ của điện Thiên Thán, Tiêu Hạo Thiên? Ha ha. ông đây là nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư tới tim mày đây... ôi..." Lúc này, nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư vừa rơi xuống vừa mở miệng nói với mọi người bên dưới.
Chỉ là, khi gã vừa rơi xuống trước mặt Thiên Diện đứng giữa trung tâm chỉ huy dưới lòng đất, thậm chí còn chứa rơi xuống đất thì gã hoảng sợ phát hiện, lúc này đây tại trung tâm chỉ huy dưới lòng đất của điện Thiên Thần, có năm người thủ hộ của cấp Đế tầng chín đang nhìn gã như một thằng hể.
Hơn nữa, ngoại trừ năm thủ hộ của cấp Đế tầng chín thì còn có cấp Sinh cành Đạo Chủ đình cấp là Đạo Trần và cấp Sinh cảnh đạo chủ định cấp là Đạo Nhất, cuối cùng mới là Thiên Diện và các chỉ huy, tưởng sĩ cấp Hoàng, Thiên Vương của điện ThiênThần. Lúc này đây, tất cả mọi người đang ngắng đầu nhìn hình dáng của nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư đang bị treo ở trung tâm chỉ huy, ld lừng giữa không trung.
". Không, không, không, không thể như vậy được! Hai cao thủ cấp Đạo Chủ? Vậy... vậy đó là Đạo Nhất?! Là Đạo Nhất trong trận doanh thủ hộ, là người mạnh nhất đấy ư? Định cấp sinh cảnh, là đời đầu của trận doanh thủ hộ, là Nhân Vương có hi vọng đột phá nhất trong truyền thuyết đấy ư?” Lúc này, khi cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư nhìn thấy mặt của Đạo Nhất, cả người đều sợ choáng váng, thật sự là sợ đến choáng váng.
Không sai, cho dù là có thêm năm sáu người như gã thì cũng không phải là đối thủ của một minh Đạo Nhất. Giờ đây, mồ hôi lạnh trên người của nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư thi nhau tủa ra. Trong phút chốc, trong lòng gã ngập tràn sợ hãi.
Đạo Nhất vẫn không quan tâm gã, mà nói với sư đệ Đạo Trần ở bên cạnh anh: “Sư đệ, cấp độ đột phá sinh cảnh mà cậu muốn còn thiếu ít quân lương, cậu nói xem cậu hấp thụ đạo hạnh của cấp Đạo Chủ này xong có thể nắm chắc đột phá không?"
Đạo Trần cau mày suy nghĩ, rồi nói: “Không biết, nếu không thì sư huynh để em thử xem? Có thể độtphá thì đột phá, không thể cũng chẳng sao, dù sao cũng là tài nguyên tự dâng đến cửa, cũng không nên läng phí mà?" Vâng, lúc tiến bói Đạo Trần của chúng ta nói lời này thì vô cùng thân nhiên, tỏ vẻ không sao cà. .
Truyện Sắc
"... được, vậy cử thử xem. Nếu không đủ thì giết thêm vài người, chắc chắn cũng đủ..." Đạo Nhất nói.
“Vâng, được..." Đạo Trần gật đầu,
Sau đó, Đạo Trần và Đạo Nhất một lần nữa ngẩng đầu nhìn nghị trưởng thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư trong lòng đang vô cùng sợ hãi mồ hôi lạnh tủa ra như mưa đang lơ lửng trên trời. Ý tứ trong anh mắt cũng rất rõ ràng rằng, mày có thể chết được rồi...
Lúc này đây, sắc mặt cả nghị trường thứ chín trắng bệch, cả người run rẩy, nói với Đạo Nhất và Đạo Trần: "Vậy... vậy thì, nếu tôi... tôi bào là tôi đi nhắm.. các người... các người sẽ tin chứ?"
Đạo Nhất cười nhạt, ánh mắt vô cùng nghiền ngắm nhìn gã nói: “Ha ha... anh nói xem? Không phải anh đến giết Tiêu Hạo Thiên à? À xin lỗi, quên nói với anh, Đạo Nhất tôi đây là thủ hộ của anh ấy..."
"Không... tôi.." Ngay sau đó, khi cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư muốn nói gì đó thì bóng dáng của Đạo Nhất lại xuất hiện phía sau gã, dùng tốc độ vô cùng nhanh vỏ một chường sau lưnggã, trong nháy mắt phong ấn thực lực chiến đấu của đối phương. Mà cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư cũng không phàn kháng, bởi vi trên người gã không có chút sát ý nào.
".. được, rất biết điều, nếu như vừa này anh tự bạo thì có thể bổn tọa phải phí chút tay chân rồi..." Đạo Nhất cười lạnh nhìn đối phương, nói.
Sau đó, Đạo Nhất đạp đổi phương đến trước mặt Thiên Diện, nói: “Có lẽ là nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư, bây giờ đã bị phong ấn sức mạnh. Cậu canh chừng gã, đợi Thiên Sách trở về rồi quyết định, giá trị sự sống của gã lớn hơn chết rất nhiều..."
"Cảm ơn tiến bối!" Thiên Diện cung kính nói cảm on với Đạo Nhất, sau đó phái một vài cao thủ cấp Hoàng đến áp giải nghị trường thứ chín của bộ quốc phòng Hùng Sư vào sâu bên trong hầm giam. Hơn nữa, để phòng ngừa đối phương phá vỡ phong ấn thi đảm người Thiên Diện đặt trong cơ thể của đối phương hơn mười quả bom mini, bên ngoài bị khóa lại bằng xiếng xích huyễn thiet. Như vậy, dưới tầng tầng lớp lớp phong án, cho dù đối phương là cao thù cấp Đạo Chủ cũng đừng hỏng chạy trốn,
Vài phút sau, sắc mặt cao thủ cấp Đạo Chủ của bộ quốc phòng Hùng Sư cay đắng vô cùng, hối hậnkhông thôi...
Mà lúc này, cùng khoảng thời gian đấy, ở giữa chiến trận biên giới và bộ quốc phòng Hùng Sư, ndi đào hoang nằm sâu trong mặt biển có diện tích vô cùng to lớn ấy, Tiêu Hạo Thiên, Hắc Đế và Quark bị khóa khí tức đã xuất hiện ở đó.
Quark đã sa sút cực kỳ, dù sao thì bây giờ sống chết của gã cũng phụ thuộc hoàn toàn vào Tiêu Hạo Thiên, Lúc này đây, Tiêu Hạo Thiên đứng trên mõm đá ngắm trên bờ biển, nói với Quark ở sau lưng: "Chỉ huy Quark, anh cảm thấy nơi này thế nào? Cành sắc của nơi chôn thấy này thế nào?"
Thân thế Quark run lên, trong ánh mắt hiện ra sợ hãi cực lớn. Sắc mặt gã trắng bệch, cả người chật vật vô cùng, gã hả miệng thờ dốc, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Gä... tiêu rồi!
Chị là ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên xoay người nhìn hắn, mim cười nói: “Chỉ huy Quark đừng vội, nơi này thưởng có tàu thuyền lui tới, với năng lực của anh thì tôi cho rằng, chay trốn cũng không khó đâu nhi?"
Sắc mặt Quark lại thay đổi, không dám tin nhìn Tiêu Hạo Thiên, hỏi: “Tiêu Hạo Thiên, mày.. mày không giết tao ư?"
Tiêu Hạo Thiên mim cười nói: "Giết anh? Sao lạiphải giết anh chứ? Giết anh có ich gi? Bộ quốc phòng Hùng Sư sẽ chọn ra một chi huy ngay thôi, không phải sao? Ha ha.. The nên, tôi sẽ không giết anh, bởi vi, anh còn sống mới thì tôi có lợi càng lớn, không phải thế sao?"
"Mày... mày rốt cục muốn gì? Mày không dùng tao để uy hiếp bộ quốc phòng Hùng Sư?" Quark nghĩ mãi vẫn không hiểu, rốt cục Tiêu Hạo Thiên muốn làm gi?"
"Ha ha." Tiêu Hạo Thiên mìm cười, không trả lời Quark nữa. Lúc này có một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện ở phía xa, còn có một chiến thuyền to lớn ở xa hơn nữa, là chiến thuyền của điện Thiên Thần.
Ngay sau đó, Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế lên trực thăng, sau đó, cử vậy mà đi. Đúng thế, đi mất! Từ đầu đến cuối, Tiêu Hạo Thiên không hề muốn giết Khao Khắc!
Vì thế, trên đảo chi còn mỗi Quark đang ngu người, vậy... vậy mà gã còn sống ư? Tiêu Hạo Thiên thật sự không giết gã? Vì thế, cảm xúc đầu tiên của Quark là chấn động, sau đó lại là mừng như vớ được vàng!
Chỉ cần gã không chết thì sẽ còn cơ hội báo thù. Ánh mắt Quark u ám đậm nét thủ hắn nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên rời đi, gà cắn răng ngoan độc nói:"Tiêu Hạo Thiên! Mày chết chác! Mày không biết mày đã lầm to đến mức nào đầu! Mày thật sự cho ràng tao kém hơn mày ư? Ha ha, mày chết chắc, mày thật sự chết chắc rồi.."
Nụ cười trên mặt Quark có hơi điên cuồng, sau đó gã nhảnh chóng chạy vào một sơn động nằm thật sâu trong đảo hoang, ẩn náu. Gã sợ Tiêu Hạo Thiên cử người đến giết gā. Sau khi trốn vào sơn động, trong mắt Quark hiện ra một tia khỉ đen quỷ dị cực điểm. Rồi dẫn dẫn sau đó, hai mắt hắn hoàn toàn biến thành một màu đen thuấn kỳ lạ...
Sau đó, bên trong cơ thể của Quark phát ra một tiếng vang thanh thủy, đó là khí kình mà Hắc Đế đã phong ấn trong cơ thể gã. Đúng thế, lúc này đây khí đen quỷ dị của Quark đang đánh vào phong ấn của Hắc Để trong cơ thể gã, không ngừng đập vỡ nó...
Dần dần, khí tức trên người Quark bất đầu mạnh mê hơn. Chi là khi khí tức của gã mạnh hơn thì khi đen trên người gã càng ngày càng nhiều, toàn thân gã càng ngày càng kinh khủng...
Trên máy bay trực thăng, Hắc Đế cau mày, cô vô cùng khó hiểu với hành động buông tha Quark của Tiêu Hạo Thiên. Thế là cô mờ lời hỏi Tiêu Hạo Thiên:"Thiên, sao... sao em lại tha cho Quark? Cho dù không giết hắn thì bắt hắn lại không được ư? Như thế, không phải it nhất sau này chúng ta có the ban một it diểu kiện với bộ quốc phòng Hùng Sư u?"
Lần này, Hắc Đế đã hiểu chuyện hơn nhiều, không còn trực tiếp nghi ngờ Tiêu Hao Thiên, mà là binh tĩnh hồi ra sự ngờ vực sâu trong lòng cô trước.
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy mim cười, nhìn Hắc Đế nói: "Chị, giết Quark chẳng có ích gì, trên người Quark đấy có bí mật lớn, hơn nữa gã cho em cảm giác, như là có liên quan đến một việc cách đây đã nhiều năm..."
Tiêu Hao Thiên nói, anh dừng một chút, sau đó ảnh mắt trở nên vô cùng sâu xa, sắc mặt cũng nghiêm trọng cực kỳ. Nhìn về phía xa xa nơi đào hoang Quark đang ở qua ô cửa sổ của máy bay trực thăng, anh nói: "Hơn nữa... hdn nữa, em cầm thấy Quark có lẽ là một quân cờ được người khác cô ý ném ra, hẳn là có người đứng sau gã, có phải là cao thủ của bộ quốc phòng Hùng Sư, hay không nhi? Nếu là như thế, vậy phiên phức rồi đây.."
Lúc này đây, đội mày của Tiêu Hạo Thiên đang nhíu chặt..
Hắc Đế cũng cau mày, hỏi Tiêu Hạo Thiên: “Thiên, chị hiểu rối, em muốn dùng Quark để dụ những ngườisau lưng gã ra mặt?"
Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Vâng, em đã sắp xếp máy truyền càm bí mật ở đảo hoang kia, hy vọng có thể phát hiện điều gì đó, hơn nữa..."
"Hơn nữa gì cơ?" Hắc Đế nói với Tiêu Hạo Thiên.
Tiêu Hạo Thiên hạ giọng nói: “Hơn nữa, em cm thấy Quark có lẽ sẽ chết..."
Mà như Tiêu Hạo Thiên tính trước như thế, khi tiến đến chiến trận biên giới bên này vào đêm khuya, Quark đang ở trong một sơn động bí ẩn. Lúc này đây, thực lực chiến đấu của Quark đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa lại đột phá khí tức, giờ đây cấp bậc thật sự của gã đã là cấp Đến bậc tám...
Ngay sau đó, khi Quark muốn ra khỏi sơn động tối tăm kia thì có một chàng trai bước vào sơn động. Chàng trai có con người đen thuần, cả người mặc áo dài đen, trên người mang theo ác ý...
"Thiếu... thiếu chủ?" Sắc mặt Quark thay đổi, sau đó chạy đến quỳ trước mặt người nó, củi chào. Chi là ngay sau đó, chuyện làm cho Quark vô cùng sợ hãi đã xảy ra. Chỉ thấy thanh niên có con người tối đen, sắc mặt trắng bệch lạ kỳ ấy vươn tay ra với Quark, sau đó bên trong cơ thể của Quark hiện ra một tia khỉ màu đen hóa thành dây thừng, trực tiếp chặt đứt cổ của Quark...