Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-691
Chương 691: Ý chí mạnh mẽ
Ảo ảnh tàn niệm của Lục để càng ngày càng trở nên hư ảo, nhưng Tiêu Hạo Thiên đã sớm phát hiện ra rằng chiến ý lan tràn trong tàn niệm của Lục để ngày càng mạnh mẽ hơn.
Lúc này, Tiêu Hạo Thiên biết Lục để đã đưa ra lựa chọn. Anh ta vốn phải biến mất cùng với Thiên Hạ. Nhưng anh ta không cam lòng, vẫn muốn cùng anh em chiến đấu với thế lực Hắc Ám một lần nữa. Dẫu sao năm đó khi đại nạn của Để triều xuất hiện, Lục để không tham gia vào cuộc chiến.
Ầm ầm ầm... Một khắc sau, ảo ảnh tàn niệm của Lục để lại phình to ra, đạt đến độ cao gần 100 mét, sau đó những mảnh bùn màu nâu sầm trên mặt đất được bao phủ bởi hư ảnh của Lục để
Lục đế... bắt đầu tự tan biến.
Trong lòng của Tiêu Hạo Thiên vô cùng phức tạp khi nhìn cảnh này, trước khi Lục đế tự tan biến, anh ta đã cho đi hết tất cả những thứ có thể cho. Hơn nữa, Tiêu Hạo Thiên cảm ứng được ý thức của tàn niệm Lục để sắp tiêu tan. Người đàn ông tàn nhẫn này, một trong bốn Thiên Vương của Điện Thiên Thần ở thế hệ trước chỉ để lại một tia ý niệm cuối cùng.
Tiêu Hạo Thiên mở miệng muốn hỏi Lục để một ít bí mật năm đó, nhưng chưa kịp hỏi thì Lục để đã bị bùn đất bao trùm, liền mở miệng nói: "Điện chủ đời thứ hai, tôi biết trong lòng cậu còn có rất nhiều nghi ngờ muốn hỏi. Nhưng có đôi khi không biết, dựa theo suy nghĩ của chính mình mà tiến về phía trước sẽ tốt hơn nhiều." "Nếu như cậu phải hỏi, vậy tôi sẽ cho cậu một câu, đừng để Thiên Hạ lên cấp và dễ dàng tiến vào Để triều, cậu có thể tiết kiệm bao nhiêu sức mạnh thì cứ tích góp..."
Sau khi Lục để vừa dứt lời, ý thức của anh ta hoàn toàn tan biến theo một tiếng nổ, chỉ để lại một tia chấp niệm cuối cùng, bùn trên mặt đất tiếp tục bao phủ hư ảnh của Lục đế. Càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều...
Theo thời gian trôi qua, không chỉ ảo ảnh tàn niệm của Lục để bị phong ấn mà cả thanh kiếm khổng lồ mà anh ta nằm chặt cũng bị phong ấn. Hơn nữa, anh cũng không biết Lục để làm cái i mà một ít năng lượng trong các luồng khí màu xám tro trong Đạo vực Chân Hoàng cũng không ngừng hội tụ về phía cơ thể bị phong ấn của anh ta.
Đây là lúc Lục để bắt đầu tích lũy, trước khi trận chiến cuối cùng tới, anh ta... sẽ không giải trừ phong ấn.
Vài phút sau, trong vực sâu của Đạo vực Chân Hoàng thật sự xuất hiện một bức tượng hình người khổng lồ cao 100 mét cầm trong tay một thanh trường kiểm.
Tiêu Hạo Thiên thấy Lục để từ bỏ tất cả mọi thứ và chọn cách phong ấn bản thân để đợi tới trận chiến cuối cùng. Lúc này, trong lòng của anh vô cùng cùng xúc động. Hắc Đế và những người xung quanh vẫn đang tiêu hóa món quà của Lục đế. Khí thế trên người của Lục và Hắc Đế cũng ngày càng mạnh hơn.
Một khắc sau, Tiêu Hạo Thiên vung tay lên, dẫn theo đám người Hắc Đế và Lục đồng thời rời khỏi chỗ của Lục đế. Sau hơn mười phút, cả ba Ám, Chiến, Diệt đều mở mắt ra.
Trong lúc nhất thời, khí thế của cả ba người đột nhiên tăng lên, nhanh chóng đạt tới điểm giới hạn. Bọn họ dường như trong mơ hồ đã đột phá Chân Đế hậu kỳ, chẳng qua là bị ba người bọn họ cưỡng ép áp chế. “Không đột phá Chân Đế hậu kỳ sao?" Tiêu Hạo Thiên mở miệng hỏi ba người.
Ba người Ám, Chiến, Diệt lắc đầu nói: "Đột phá quá nhanh cũng không phải chuyện tốt. Cứ tích lũy dần đã, tranh thủ tìm ba vị Thiên Vương của Điện Thiên Thần thế hệ trước, sau đó đột phá."
Tiêu Hạo Thiên gật đầu, đây là lựa chọn của ba người bọn họ, bây giờ thực lực của ba người bọn họ cũng rất mạnh, tuy rằng bọn họ vẫn là Chân Đế trung kỳ đỉnh cấp, nhưng Lục để đã giúp ba người họ củng cố căn cơ. Bây giờ khí tức của ba người bọn họ hoàn toàn có thể so với Nhân Vương nửa bước đỉnh phong, ngưng tụ ra bảy vòng ánh sáng mặt trời cao cấp.
Họ rất mạnh, trong tương lai, khi ba anh em đột phá Chân Đế hậu kỳ, họ nhất định sẽ lập tức sánh ngang với Nhân Vương sơ kỳ, thậm chí chiến lực của họ còn mạnh hơn cả cường giả Nhân Vương sơ kỳ bình thường.
Một thế hệ của Điện Thiên Thần lúc đầu hùng mạnh như vậy, nhưng cuối cùng tất cả đều nuốt hận mà chết, cho nên trong lòng mọi người đều hiểu nếu như không muốn đi vào con đường giống như thế hệ trước của Điện Thiên Thần thì bọn họ nhất định phải mạnh hơn so với thế hệ trước!
Ảo ảnh tàn niệm của Lục để càng ngày càng trở nên hư ảo, nhưng Tiêu Hạo Thiên đã sớm phát hiện ra rằng chiến ý lan tràn trong tàn niệm của Lục để ngày càng mạnh mẽ hơn.
Lúc này, Tiêu Hạo Thiên biết Lục để đã đưa ra lựa chọn. Anh ta vốn phải biến mất cùng với Thiên Hạ. Nhưng anh ta không cam lòng, vẫn muốn cùng anh em chiến đấu với thế lực Hắc Ám một lần nữa. Dẫu sao năm đó khi đại nạn của Để triều xuất hiện, Lục để không tham gia vào cuộc chiến.
Ầm ầm ầm... Một khắc sau, ảo ảnh tàn niệm của Lục để lại phình to ra, đạt đến độ cao gần 100 mét, sau đó những mảnh bùn màu nâu sầm trên mặt đất được bao phủ bởi hư ảnh của Lục để
Lục đế... bắt đầu tự tan biến.
Trong lòng của Tiêu Hạo Thiên vô cùng phức tạp khi nhìn cảnh này, trước khi Lục đế tự tan biến, anh ta đã cho đi hết tất cả những thứ có thể cho. Hơn nữa, Tiêu Hạo Thiên cảm ứng được ý thức của tàn niệm Lục để sắp tiêu tan. Người đàn ông tàn nhẫn này, một trong bốn Thiên Vương của Điện Thiên Thần ở thế hệ trước chỉ để lại một tia ý niệm cuối cùng.
Tiêu Hạo Thiên mở miệng muốn hỏi Lục để một ít bí mật năm đó, nhưng chưa kịp hỏi thì Lục để đã bị bùn đất bao trùm, liền mở miệng nói: "Điện chủ đời thứ hai, tôi biết trong lòng cậu còn có rất nhiều nghi ngờ muốn hỏi. Nhưng có đôi khi không biết, dựa theo suy nghĩ của chính mình mà tiến về phía trước sẽ tốt hơn nhiều." "Nếu như cậu phải hỏi, vậy tôi sẽ cho cậu một câu, đừng để Thiên Hạ lên cấp và dễ dàng tiến vào Để triều, cậu có thể tiết kiệm bao nhiêu sức mạnh thì cứ tích góp..."
Sau khi Lục để vừa dứt lời, ý thức của anh ta hoàn toàn tan biến theo một tiếng nổ, chỉ để lại một tia chấp niệm cuối cùng, bùn trên mặt đất tiếp tục bao phủ hư ảnh của Lục đế. Càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều...
Theo thời gian trôi qua, không chỉ ảo ảnh tàn niệm của Lục để bị phong ấn mà cả thanh kiếm khổng lồ mà anh ta nằm chặt cũng bị phong ấn. Hơn nữa, anh cũng không biết Lục để làm cái i mà một ít năng lượng trong các luồng khí màu xám tro trong Đạo vực Chân Hoàng cũng không ngừng hội tụ về phía cơ thể bị phong ấn của anh ta.
Đây là lúc Lục để bắt đầu tích lũy, trước khi trận chiến cuối cùng tới, anh ta... sẽ không giải trừ phong ấn.
Vài phút sau, trong vực sâu của Đạo vực Chân Hoàng thật sự xuất hiện một bức tượng hình người khổng lồ cao 100 mét cầm trong tay một thanh trường kiểm.
Tiêu Hạo Thiên thấy Lục để từ bỏ tất cả mọi thứ và chọn cách phong ấn bản thân để đợi tới trận chiến cuối cùng. Lúc này, trong lòng của anh vô cùng cùng xúc động. Hắc Đế và những người xung quanh vẫn đang tiêu hóa món quà của Lục đế. Khí thế trên người của Lục và Hắc Đế cũng ngày càng mạnh hơn.
Một khắc sau, Tiêu Hạo Thiên vung tay lên, dẫn theo đám người Hắc Đế và Lục đồng thời rời khỏi chỗ của Lục đế. Sau hơn mười phút, cả ba Ám, Chiến, Diệt đều mở mắt ra.
Trong lúc nhất thời, khí thế của cả ba người đột nhiên tăng lên, nhanh chóng đạt tới điểm giới hạn. Bọn họ dường như trong mơ hồ đã đột phá Chân Đế hậu kỳ, chẳng qua là bị ba người bọn họ cưỡng ép áp chế. “Không đột phá Chân Đế hậu kỳ sao?" Tiêu Hạo Thiên mở miệng hỏi ba người.
Ba người Ám, Chiến, Diệt lắc đầu nói: "Đột phá quá nhanh cũng không phải chuyện tốt. Cứ tích lũy dần đã, tranh thủ tìm ba vị Thiên Vương của Điện Thiên Thần thế hệ trước, sau đó đột phá."
Tiêu Hạo Thiên gật đầu, đây là lựa chọn của ba người bọn họ, bây giờ thực lực của ba người bọn họ cũng rất mạnh, tuy rằng bọn họ vẫn là Chân Đế trung kỳ đỉnh cấp, nhưng Lục để đã giúp ba người họ củng cố căn cơ. Bây giờ khí tức của ba người bọn họ hoàn toàn có thể so với Nhân Vương nửa bước đỉnh phong, ngưng tụ ra bảy vòng ánh sáng mặt trời cao cấp.
Họ rất mạnh, trong tương lai, khi ba anh em đột phá Chân Đế hậu kỳ, họ nhất định sẽ lập tức sánh ngang với Nhân Vương sơ kỳ, thậm chí chiến lực của họ còn mạnh hơn cả cường giả Nhân Vương sơ kỳ bình thường.
Một thế hệ của Điện Thiên Thần lúc đầu hùng mạnh như vậy, nhưng cuối cùng tất cả đều nuốt hận mà chết, cho nên trong lòng mọi người đều hiểu nếu như không muốn đi vào con đường giống như thế hệ trước của Điện Thiên Thần thì bọn họ nhất định phải mạnh hơn so với thế hệ trước!