Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-811
Chương 811: Giục Hùng Sư
Nghĩ như vậy, Henry nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi điện đến thúc giục đám cường giả chiến đội Hùng Sư: "Mau lên! Tất cả nhanh lên! Nhanh chóng lấy tốc độ nhanh nhất tập hợp đi về phía nam ngũ bộ Hoàng Triều, còn có một nhóm tàn niệm Để triều đang tháo chạy, nhóm kia phải để cho chiến đội Hùng Sư chúng ta, mau chóng lên!"
Giờ khắc này Henry rất gấp gáp. Nếu mà nói trễ thêm một chút, chỉ sợ chiến đội Hùng Sư của bọn họ ngay cả nước cũng không có mà húp. Trong lòng Henry chỉ có thể thầm nhủ, cường giả cao cấp của Thiên Hạ tàn nhẫn thật Chính bản thân mình ở trong khu vực chính đại đạo Chân Hoàng, cũng cảm thấy chưa đủ, dứt khoát giết về phía tây đại lục - nơi đóng quân tàn niệm Đế triều!
Mà cường giả Thiên Hạ này cũng có ý tứ rất rõ ràng, chính là vì tài nguyên. Có lẽ là vì năng lượng và đạo uẩn Nhân Vương đi! Thật đủ mạnh mẽ!
Giống như Henry, sau khi tổ chức quy tắc Thủ hộ giả trong các doanh trận nghe được tin tức này, trong lòng cũng rung động đến tột đỉnh. Vốn bọn họ còn tưởng lúc này đây khu vực đạo Chân Hoàng xung kích hiện thân, sẽ là một kiếp nạn lớn cho thế giới chiến bộ. Nhưng kết quả bây giờ lại hay rồi, nguyên nhân bởi vì Thiên Hạ, trận đánh này trước nay chưa từng có ở các kiếp nạn lớn, nhanh chóng biến thành một yến tiệc!
"Không cần đi! Henry của chiến đội Hùng Sư đang chạy về bên kia, cường giả của ngũ bộ Hoàng Triều cũng bắt đầu phản công rồi. Tàn niệm ở phía tây đại lục Đế triều không cần phải nghĩ nhiều nữa, chúng ta đi về, tiếp tục trấn áp thông đạo hắc ám ở năm cực thế giới...!" Đạo Nhất suy nghĩ một chút rồi thẳng thừng truyền đạt mệnh lệnh.
Doanh trại của tàn niệm Để triều phía tây đại lục bị tàn sát đến không còn một cọng lông. Nói ra chỉ khiến người ta hít vào vài ngụm khí lạnh. Vốn dĩ tổ chức quy tắc Thủ hộ giả, là một bộ phận mạnh mẽ nhất thế hệ này. Nhưng bây giờ thì xong rồi! Nhân Vương ở phía tây đại lục bên kia Thiên Hạ, chỉ có hai mươi ba vị. Cái này cũng chưa tính Đường Ngọc Hiền và Khổng Thương!
Đạo Nhất lệnh, tổ chức quy tắc Thủ hộ giả ngay ngắn lùi về. Mà Đạo Trần ở bên kia thành công đột phá Nhân Vương, ánh mắt cũng lóe lên, ôm quyền cúi đầu nói: "Sư huynh, em muốn đi sang phía bên tây đại lục nhìn..."
Đạo Nhất sững sờ, quay đầu như có điều suy nghĩ liếc nhìn Đạo Trần, hơi nhíu mày rồi gật đầu nói: "Được, vậy em đi đi."
Đạo Trần vẫn đứng im, chỉ hít thở thật sâu, dáng vẻ như muốn nói nhưng rồi lại thôi. Đạo Nhất cau mày hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Trong ánh mắt Đạo Trần tràn ngập áy náy mà nhìn Đạo Nhất: "Xin lỗi sư huynh, mong anh nói thay em với các vị tiền bối. Em... Em muốn thoát khỏi làm người bảo vệ trận doanh..."
Tuy trong giọng điệu của Đạo Trần tràn ngập ý áy náy, nhưng lời nói của anh ta vô cùng kiên quyết. Trong lòng Đạo Nhất khẽ run lên một cái, một lúc lâu sau, mới liếc mắt nói với Đạo Trần: "Vì cô bé kia sao?"
Sâu trong đôi mắt Đạo Trần là nỗi nhung nhớ, gật đầu đáp: "Vâng, chiến bộ Thiên Hạ là chiến bộ Thiên Hạ, điện Thiên Thần là điện Thiên Thần. Cô ấy... Mặc dù bây giờ cô ấy đã rất mạnh, chiến lực cũng đạt tới cấp bậc Nhân Vương, nhưng con đường cô ấy đi không bằng phẳng. Tương lai chắc chắn cần phải chinh chiến rất nhiều, mà em chỉ muốn yên lặng bảo vệ cô ấy, nửa đời sau đều muốn ở bên cạnh cô ấy...
Giờ phút này, mấy người thủ hộ cấp Nhân Vương như Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất cũng không khỏi nhìn về phía Đạo Trần. Trong lòng bọn họ rất chấn động, bởi theo họ, sinh vật như người phụ nữ, tốt nhất là không nên trêu chọc.
Nhất là Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất, bọn họ đều cho rằng như vậy, thật ra Đạo Nhất cũng có ý tương tự. Không có cách nào khác, bọn họ cảm thấy tồn tại của người phụ nữ, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của bọn họ.
Đạo Nhất im lặng một lúc lâu, mặc dù trong lòng có phần không nỡ nhưng vẫn hít thở sâu, bàn tay nặng nề vỗ bả vai của Đạo Trần, nói: Sư đệ, anh tôn trọng sự lựa chọn của em! Em cứ yên tâm làm việc của mìn đi! Cục diện thế giới thay đổi liên tục, phân chia các trận doanh cũng thay đổi rất nhanh, hơn nữa sớm muộn gì chúng ta còn có thể đứng ở cùng một chiến tuyến."
Bốn vị Nhân Vương còn lại là Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất và Tịch Nhất rất là không hiểu, yêu phụ nữ làm cái gì chứ? Ở im một chỗ tu luyện võ đạo không phải là tốt sao? Trong lòng không có sắc, rút kiếm nhanh như thần! Đương nhiên bốn người bọn họ không dám nói gì thêm.
Sau đó Đạo Nhất bỗng nhiên nói tiếp: "Đường đến điện Thiên Thần không thể so sánh với đường ở Để triều, em đi cũng tốt, nếu như về sau cần giúp đỡ, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với anh, anh sẽ dẫn theo các cường giả tổ chức quy tắc Thủ hộ giả tới giúp em!"
"Được... Sư huynh!" Đạo Trần cúi đầu bái chào Đạo Nhất, sau đó rời đi.
Nghĩ như vậy, Henry nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi điện đến thúc giục đám cường giả chiến đội Hùng Sư: "Mau lên! Tất cả nhanh lên! Nhanh chóng lấy tốc độ nhanh nhất tập hợp đi về phía nam ngũ bộ Hoàng Triều, còn có một nhóm tàn niệm Để triều đang tháo chạy, nhóm kia phải để cho chiến đội Hùng Sư chúng ta, mau chóng lên!"
Giờ khắc này Henry rất gấp gáp. Nếu mà nói trễ thêm một chút, chỉ sợ chiến đội Hùng Sư của bọn họ ngay cả nước cũng không có mà húp. Trong lòng Henry chỉ có thể thầm nhủ, cường giả cao cấp của Thiên Hạ tàn nhẫn thật Chính bản thân mình ở trong khu vực chính đại đạo Chân Hoàng, cũng cảm thấy chưa đủ, dứt khoát giết về phía tây đại lục - nơi đóng quân tàn niệm Đế triều!
Mà cường giả Thiên Hạ này cũng có ý tứ rất rõ ràng, chính là vì tài nguyên. Có lẽ là vì năng lượng và đạo uẩn Nhân Vương đi! Thật đủ mạnh mẽ!
Giống như Henry, sau khi tổ chức quy tắc Thủ hộ giả trong các doanh trận nghe được tin tức này, trong lòng cũng rung động đến tột đỉnh. Vốn bọn họ còn tưởng lúc này đây khu vực đạo Chân Hoàng xung kích hiện thân, sẽ là một kiếp nạn lớn cho thế giới chiến bộ. Nhưng kết quả bây giờ lại hay rồi, nguyên nhân bởi vì Thiên Hạ, trận đánh này trước nay chưa từng có ở các kiếp nạn lớn, nhanh chóng biến thành một yến tiệc!
"Không cần đi! Henry của chiến đội Hùng Sư đang chạy về bên kia, cường giả của ngũ bộ Hoàng Triều cũng bắt đầu phản công rồi. Tàn niệm ở phía tây đại lục Đế triều không cần phải nghĩ nhiều nữa, chúng ta đi về, tiếp tục trấn áp thông đạo hắc ám ở năm cực thế giới...!" Đạo Nhất suy nghĩ một chút rồi thẳng thừng truyền đạt mệnh lệnh.
Doanh trại của tàn niệm Để triều phía tây đại lục bị tàn sát đến không còn một cọng lông. Nói ra chỉ khiến người ta hít vào vài ngụm khí lạnh. Vốn dĩ tổ chức quy tắc Thủ hộ giả, là một bộ phận mạnh mẽ nhất thế hệ này. Nhưng bây giờ thì xong rồi! Nhân Vương ở phía tây đại lục bên kia Thiên Hạ, chỉ có hai mươi ba vị. Cái này cũng chưa tính Đường Ngọc Hiền và Khổng Thương!
Đạo Nhất lệnh, tổ chức quy tắc Thủ hộ giả ngay ngắn lùi về. Mà Đạo Trần ở bên kia thành công đột phá Nhân Vương, ánh mắt cũng lóe lên, ôm quyền cúi đầu nói: "Sư huynh, em muốn đi sang phía bên tây đại lục nhìn..."
Đạo Nhất sững sờ, quay đầu như có điều suy nghĩ liếc nhìn Đạo Trần, hơi nhíu mày rồi gật đầu nói: "Được, vậy em đi đi."
Đạo Trần vẫn đứng im, chỉ hít thở thật sâu, dáng vẻ như muốn nói nhưng rồi lại thôi. Đạo Nhất cau mày hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Trong ánh mắt Đạo Trần tràn ngập áy náy mà nhìn Đạo Nhất: "Xin lỗi sư huynh, mong anh nói thay em với các vị tiền bối. Em... Em muốn thoát khỏi làm người bảo vệ trận doanh..."
Tuy trong giọng điệu của Đạo Trần tràn ngập ý áy náy, nhưng lời nói của anh ta vô cùng kiên quyết. Trong lòng Đạo Nhất khẽ run lên một cái, một lúc lâu sau, mới liếc mắt nói với Đạo Trần: "Vì cô bé kia sao?"
Sâu trong đôi mắt Đạo Trần là nỗi nhung nhớ, gật đầu đáp: "Vâng, chiến bộ Thiên Hạ là chiến bộ Thiên Hạ, điện Thiên Thần là điện Thiên Thần. Cô ấy... Mặc dù bây giờ cô ấy đã rất mạnh, chiến lực cũng đạt tới cấp bậc Nhân Vương, nhưng con đường cô ấy đi không bằng phẳng. Tương lai chắc chắn cần phải chinh chiến rất nhiều, mà em chỉ muốn yên lặng bảo vệ cô ấy, nửa đời sau đều muốn ở bên cạnh cô ấy...
Giờ phút này, mấy người thủ hộ cấp Nhân Vương như Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất cũng không khỏi nhìn về phía Đạo Trần. Trong lòng bọn họ rất chấn động, bởi theo họ, sinh vật như người phụ nữ, tốt nhất là không nên trêu chọc.
Nhất là Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất, bọn họ đều cho rằng như vậy, thật ra Đạo Nhất cũng có ý tương tự. Không có cách nào khác, bọn họ cảm thấy tồn tại của người phụ nữ, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của bọn họ.
Đạo Nhất im lặng một lúc lâu, mặc dù trong lòng có phần không nỡ nhưng vẫn hít thở sâu, bàn tay nặng nề vỗ bả vai của Đạo Trần, nói: Sư đệ, anh tôn trọng sự lựa chọn của em! Em cứ yên tâm làm việc của mìn đi! Cục diện thế giới thay đổi liên tục, phân chia các trận doanh cũng thay đổi rất nhanh, hơn nữa sớm muộn gì chúng ta còn có thể đứng ở cùng một chiến tuyến."
Bốn vị Nhân Vương còn lại là Nhũng Nhất, Diệt Nhất, Thần Nhất và Tịch Nhất rất là không hiểu, yêu phụ nữ làm cái gì chứ? Ở im một chỗ tu luyện võ đạo không phải là tốt sao? Trong lòng không có sắc, rút kiếm nhanh như thần! Đương nhiên bốn người bọn họ không dám nói gì thêm.
Sau đó Đạo Nhất bỗng nhiên nói tiếp: "Đường đến điện Thiên Thần không thể so sánh với đường ở Để triều, em đi cũng tốt, nếu như về sau cần giúp đỡ, bất cứ lúc nào cũng có thể nói với anh, anh sẽ dẫn theo các cường giả tổ chức quy tắc Thủ hộ giả tới giúp em!"
"Được... Sư huynh!" Đạo Trần cúi đầu bái chào Đạo Nhất, sau đó rời đi.