Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 952: Có ai không vô tội!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khổng Thương nhìn thấy vẻ lạnh lùng trong ánh mắt của Đường Ngọc Hiền xong thì cơ thể không kiềm chế được mà rùng mình một cái, trong lòng ông ta lúc này cũng đã đoán ra được ý mà Đường Ngọc Hiền muốn nói, tại sao Đường Ngọc Hiền lại muốn sắp xếp ngũ bộ Hoàng Triều thăng cấp lên Đế Triều rồi.
Vào lúc này, Khổng Thương thậm chỉ còn nghĩ đến chiến đội Hùng Sư trước đây, vô cùng cứng đầu nhất định phải nhanh chóng để quốc vận đẩy lên mức độ Đế Triều, liệu có phải là có can hệ rất nhiều từ vị Đường tôn trước mặt ông ta đây hay không?
“Thứ hai chính là, Khổng viện chủ, đối với thế lực hắc ám mà nói, Để Triều của miền Trung đại lục và miền Tây đại lục bị tiêu diệt, đối với bọn họ là có lợi. Đồng thời, sau khi miền Trung đại lục và miền Tây đại lục bị tiêu diệt, đối với chúng ta cũng có lợi ích rất to lớn đấy thôi?” Giọng điệu của Đường Ngọc Hiền trở nên lạnh lùng vô cùng, lại còn nói với một vẻ điên cuồng đến cùng cực.
Ực... Khổng Thương bị lời nói của Đường Ngọc Hiền khiến cho vô cùng sửng sốt, nuốt nước bọt một cách vô cùng khó khăn.
Một dòng mồ hôi lạnh chảy xuống bên mặt của Khổng Thương, ông không thể tin được nhìn Đường Ngọc Hiền nói: “Sau khi miền Tây đại lục và miền Trung đại lục bị tiêu diệt, vận khí của Đế triều hai miền đại lục đều sẽ bị phân tán, một bộ phận vận khí sẽ bị Để triều hắc ám chiếm đoạt mất, còn một nửa còn lại, khí vận của hai miền đại lục đó khi bị tan rã đều sẽ tự động mà hội tụ đến miền Đông đại lục..."
“Chỉ là... chỉ là Đường Tôn à, làm như thế này, đối với chiến đội Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều mà nói, bọn họ chẳng phải là quá vô tội rồi sao?”
Đường Ngọc Hiền lập tức đứng phắt dậy, vẻ lạnh lùng trên người bà như đang tỏa ra xung quanh, bà ta nhìn chằm chằm vào Khổng Thương nói: “Vô tội? Có ai không vô tội! Ông không phải là không nhìn ra, kiếp này sợ sẽ là kiếp cuối cùng rồi, tôi vừa rồi cũng đã nói là, kể cả ngũ bộ Hoàng Triều không thăng cấp, bức bình phong phong giới của miền Tây đại lục cũng sẽ rất nhanh chóng mà không còn khống chế được Để Khung nữa rồi!”
“Đừng quên là, khi Hạo Thiên ở bên đó chinh chiến, Đế Khung đã từng xuất hiện mà nói chuyện với cậu ta rồi! Ông cho là thời cục hiện nay vẫn giống như mấy nghìn năm trước hay sao chứ? Hả?"
Khí tức trên người của Đường Ngọc Hiền vào lúc này đang dao động rất lợi hại.
Khổng Thương dần trở nên im lặng, đối với những gì mà Đường Ngọc Hiền nói, ông cũng không có cách nào phản bác lại được. Đúng thế, kiếp này có ai là không vô tội? Đường Ngọc Hiền mặc dù muốn lợi dụng chiến đội Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều cũng chẳng phải là điều gì to tát cả.
Bản thân đại kiếp của Thiên Hạ, bao nhiều thế hệ còn người đều chuẩn bị cũng vẫn không có cách nào nắm bắt được, lại còn đi lo cho người khác được sao?
“Trời ơi...” Khổng Thương âm thầm thở dài một hơi, trước đây ông ta từng cho là, ông ta đã hiểu rõ tất cả những suy tính trong lòng của Đường Ngọc Hiền. nhưng ông không hề ngờ tới là, đến cuối cùng, ông ta vẫn không hề nhìn ra được những mưu tính của Đường Ngọc Hiền.
Chỉ là, Đường Ngọc Hiền có sai không? Tất cả những điều gì mà bà ta làm đều là vì để Thiên Hạ đến cuối cùng có thể giành được chiến thắng, tiêu diệt toàn bộ thế lực hắc ám! Vì điều này mà bà ta đích thân tính toán cả chồng mình, thậm chí là cả đứa con trai ruột thịt của mình. Thế... vẫn chưa đủ sao?
Tâm trạng của Đường Ngọc Hiền trở nên rất kích động, cơ thể bà ta có chút run rẩy. Khổng Thương hít sâu một hơi, đứng dậy, nghiêm túc nói với Đường Ngọc Hiền: “Được rồi! Đường Tôn, bên phía ngũ bộ Hoàng Triều, bà không cần phải ra mặt, tôi sẽ đi!”
Đường Ngọc Hiền nghe thấy vậy ngớ người ra, nghi hoặc nhìn Khổng Thương, Khổng Thương chỉ mỉm cười gật đầu với bà ta.
Cũng chẳng có gì cả, vốn dĩ cũng sắp chết rất nhiều người rồi.
Rất lâu sau đó, Đường Ngọc Hiền và Khổng Thương không còn bàn bạc
Khổng Thương nhìn thấy vẻ lạnh lùng trong ánh mắt của Đường Ngọc Hiền xong thì cơ thể không kiềm chế được mà rùng mình một cái, trong lòng ông ta lúc này cũng đã đoán ra được ý mà Đường Ngọc Hiền muốn nói, tại sao Đường Ngọc Hiền lại muốn sắp xếp ngũ bộ Hoàng Triều thăng cấp lên Đế Triều rồi.
Vào lúc này, Khổng Thương thậm chỉ còn nghĩ đến chiến đội Hùng Sư trước đây, vô cùng cứng đầu nhất định phải nhanh chóng để quốc vận đẩy lên mức độ Đế Triều, liệu có phải là có can hệ rất nhiều từ vị Đường tôn trước mặt ông ta đây hay không?
“Thứ hai chính là, Khổng viện chủ, đối với thế lực hắc ám mà nói, Để Triều của miền Trung đại lục và miền Tây đại lục bị tiêu diệt, đối với bọn họ là có lợi. Đồng thời, sau khi miền Trung đại lục và miền Tây đại lục bị tiêu diệt, đối với chúng ta cũng có lợi ích rất to lớn đấy thôi?” Giọng điệu của Đường Ngọc Hiền trở nên lạnh lùng vô cùng, lại còn nói với một vẻ điên cuồng đến cùng cực.
Ực... Khổng Thương bị lời nói của Đường Ngọc Hiền khiến cho vô cùng sửng sốt, nuốt nước bọt một cách vô cùng khó khăn.
Một dòng mồ hôi lạnh chảy xuống bên mặt của Khổng Thương, ông không thể tin được nhìn Đường Ngọc Hiền nói: “Sau khi miền Tây đại lục và miền Trung đại lục bị tiêu diệt, vận khí của Đế triều hai miền đại lục đều sẽ bị phân tán, một bộ phận vận khí sẽ bị Để triều hắc ám chiếm đoạt mất, còn một nửa còn lại, khí vận của hai miền đại lục đó khi bị tan rã đều sẽ tự động mà hội tụ đến miền Đông đại lục..."
“Chỉ là... chỉ là Đường Tôn à, làm như thế này, đối với chiến đội Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều mà nói, bọn họ chẳng phải là quá vô tội rồi sao?”
Đường Ngọc Hiền lập tức đứng phắt dậy, vẻ lạnh lùng trên người bà như đang tỏa ra xung quanh, bà ta nhìn chằm chằm vào Khổng Thương nói: “Vô tội? Có ai không vô tội! Ông không phải là không nhìn ra, kiếp này sợ sẽ là kiếp cuối cùng rồi, tôi vừa rồi cũng đã nói là, kể cả ngũ bộ Hoàng Triều không thăng cấp, bức bình phong phong giới của miền Tây đại lục cũng sẽ rất nhanh chóng mà không còn khống chế được Để Khung nữa rồi!”
“Đừng quên là, khi Hạo Thiên ở bên đó chinh chiến, Đế Khung đã từng xuất hiện mà nói chuyện với cậu ta rồi! Ông cho là thời cục hiện nay vẫn giống như mấy nghìn năm trước hay sao chứ? Hả?"
Khí tức trên người của Đường Ngọc Hiền vào lúc này đang dao động rất lợi hại.
Khổng Thương dần trở nên im lặng, đối với những gì mà Đường Ngọc Hiền nói, ông cũng không có cách nào phản bác lại được. Đúng thế, kiếp này có ai là không vô tội? Đường Ngọc Hiền mặc dù muốn lợi dụng chiến đội Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều cũng chẳng phải là điều gì to tát cả.
Bản thân đại kiếp của Thiên Hạ, bao nhiều thế hệ còn người đều chuẩn bị cũng vẫn không có cách nào nắm bắt được, lại còn đi lo cho người khác được sao?
“Trời ơi...” Khổng Thương âm thầm thở dài một hơi, trước đây ông ta từng cho là, ông ta đã hiểu rõ tất cả những suy tính trong lòng của Đường Ngọc Hiền. nhưng ông không hề ngờ tới là, đến cuối cùng, ông ta vẫn không hề nhìn ra được những mưu tính của Đường Ngọc Hiền.
Chỉ là, Đường Ngọc Hiền có sai không? Tất cả những điều gì mà bà ta làm đều là vì để Thiên Hạ đến cuối cùng có thể giành được chiến thắng, tiêu diệt toàn bộ thế lực hắc ám! Vì điều này mà bà ta đích thân tính toán cả chồng mình, thậm chí là cả đứa con trai ruột thịt của mình. Thế... vẫn chưa đủ sao?
Tâm trạng của Đường Ngọc Hiền trở nên rất kích động, cơ thể bà ta có chút run rẩy. Khổng Thương hít sâu một hơi, đứng dậy, nghiêm túc nói với Đường Ngọc Hiền: “Được rồi! Đường Tôn, bên phía ngũ bộ Hoàng Triều, bà không cần phải ra mặt, tôi sẽ đi!”
Đường Ngọc Hiền nghe thấy vậy ngớ người ra, nghi hoặc nhìn Khổng Thương, Khổng Thương chỉ mỉm cười gật đầu với bà ta.
Cũng chẳng có gì cả, vốn dĩ cũng sắp chết rất nhiều người rồi.
Rất lâu sau đó, Đường Ngọc Hiền và Khổng Thương không còn bàn bạc