Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53
3 ngày sau, hỗn lễ được tổ chức, hôn lễ quá lớn lên được tổ chức ở bên ngoài hoàng cung, xung quanh nơi đó đâu đâu cũng là vải đỏ, những đồ trang trí bắt mắt, người đông đúc mang quà mừng chất thành đống, to nhỏ lớn bé đều có cả.
______
1 canh giờ sau, một tiếng chuông vang lên không khí bỗng chốc trở lên im lặng, ngay sau đó, tân lang tân nương đi đến, hai người họ cầm trên tay một tấm vải đỏ chầm chậm bước lên tấm thảm đỏ được trải dài xuống dưới. Lúc này Hoắc vương nói
'' Nhìn hôn lễ này cảm thấy hôn lễ của chúng ta quá sơ sài ''
'' Ta không quan tâm mấy cái hình thức đó, chỉ cần ở cùng chàng là ta đã mãn nguyện lắm rồi ''
Hai người nhìn nhau mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.
__
Một lúc sau, hai người họ đi tới trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu , sau đó một công công đi lên nói
'' Giờ lành đã đến, nghi thức bắt đầu ''
Không khí im lặng, sau đó hắn lại nói
'' Nhất bái thiên địa ''
Hai người họ bắt đầu quỳ xuống, khi vừa quỳ xuống thì bỗng nhiên một mũi tên từ xa tiến thẳng vào Nạp Lan, Giáo Nghĩa thấy vậy liền nhanh chóng dùng tay hất mũi tên ra, rồi đứng trước Nạp Lan chắn cho cô. Không khi xung quanh bắt đầu hỗn độn, mọi người ai cũng hoang mang, thấy vậy cô và Hoắc vương liền đu tới hai người họ, cô nói
'' Có thích khách ''
Vừa rứt lời một nhóm người khoảng 50 người xuất hiện tay cầm kiếm dài , y phục họ nhìn đều là màu đen,lúc này một tên y phục đen nói
'' Lấy mạng Hoàng đế và Nạp Lan quận chúa ''
Nghe thấy vậy cô nhìn lên chỗ Hoàng thượng rồi nói
'' Giáo Nghĩa, ngươi ở đây bảo vệ Nạp Lan, ở bên phía Hoàng thượng giao cho ta và Tử Ngạo ''
'' Được '' .
Sau đó cô và Hoắc vương đi lên đứng bên Hoàng thượng và Hoàng hậu quan sát đám người đó. Ngay sau đó, đám người lao tới, bọn chúng chỉ chú ý tới Hoàng thượng và Nạp Lan và binh lính những người khác họ đều không ra tay, hai người ở hai bên dùng tay không giết được hai tên rồi cướp lấy vũ khí của chúng, cứ tên nào là giết một tên.
______
Một lát sau, đã giết được hơn hai mươi người, đám người đó vậy mà không rút lui lại càng hung hăng hơn, cô đứng nhìn bọn họ
'' Đám người này không tồi ''
Ngay khi cô không chú ý, một mũi tên lao vào Hoàng thượng Diệu quốc, ông ta thấy vậy cũng không làm gì được chỉ sợ hãi ở đó, thấy vậy cô nhanh chóng đi tới nắm lấy mũi tên, mũi tên chỉ cách một chút nữa là có thể giết chết Hoàng đế, cô cầm mũi tên ra một bên,mở tay ra, bàn tay đã bị mũi tên làm cho chảy máu, thấy vậy Hoắc vương đi đến, vẻ mặt lo lắng hỏi
'' Nàng sao rồi? ''
'' Ta không sao ''
Ánh mắt Hoắc vương trở lên đáng sợ quay lại đám người, nói
'' Dám làm nàng ấy bị thương, các người đều phải chết''
'' Khoan đã Tử Ngạo, ta muốn bắt sống chúng ''
'' ( Bất ngờ) Nàng....''
Cô gật đầu, Hoắc vương thấy vậy thì không nói gì nữa, cầm chắc thanh kiếm trong tay, tiến lại bọn họ, ánh mắt vẫn có chút phẫn nộ , Hoắc vương tiến lên nhắm vào chân bọn chúng đánh mạnh gãy, một mình Hoắc vương xử lý được mười người thì quân chi viện đã tới, bọn chúng đều bị bắt, dẫn tới quỳ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu. Hoàng thượng ngồi lại vị trí của mình, hỏi
'' Dám hành thích trẫm, nói mau ai phái các người tới đây? ''
Bọn chúng đều im lặng, thấy vậy Hoàng đế tức giận, nói
'' Cứng miệng, lôi ra ngoài chém hết cho ta ''
Thấy vậy cô liền đi ra, nói
'' Khoan đã ''
'' Là ngươi à? Sao ngươi lại ngăn cản ta? ''
'' Hoàng thượng, ta có thỉnh cầu mong người đáp ứng''
'' Ồ, trẫm đang có ý định ban thưởng cho ngươi, nói đi ngươi muốn gì? ''
'' Ta muốn người ban tất cả bọn họ cho ta ''
( Bất ngờ) Ngươi muốn bọn chúng? ''
'' Dạ. Mong Hoàng thượng đáp ứng ''
Hoàng thượng nhìn vào ánh mắt kiên định của cô thở dài, nói
'' Được,trẫm đồng ý với ngươi ''
'' Tạ Hoàng thượng ''
Cô mỉm cười quay lại bên cạnh Hoắc vương, Hoắc vương nhìn cô dường như hiểu được ý của cô. Đúng lúc này, Hoàng thượng lại nói
'' Vì sự cố hôm nay, hôn lễ tạm hoãn lại, những người có công hôm nay đều được ban thưởng ''
Sau câu nói, Giáo Nghĩa và Nạp Lan đi đến cạnh hai người, Nạp Lan hỏi
'' Vũ Ninh, cô muốn gì ở bọn chúng? ''
'' Cô sẽ biết thôi ''
Cô lấy trong người ra một cặp vòng ngọc đưa cho Giáo Nghĩa và Nạp Lan mỗi người một cái rồi nói
'' Đây là do ta tự nghĩ ra, ban đêm nó có thể phát sáng, bên trong ta có khắc tên của hai người ''
Sau đó, hai người dẫn theo đám người đó rời đi, bọn chúng được nhốt chung và một căn phòng cạnh phòng hai người.
_______
Ngày hôm sau, hai người tới căn phòng, bọn chúng đều bị trói lại, ngồi một góc, hai người đi đến gần họ, cô nhìn một lượt, hỏi
'' Ai là thủ lĩnh của mấy người ở đây? ''
Vừa rứt câu bọn họ đều nhìn vào một nam nhân trước mặt, thấy vậy cô liền đi đến, nói
'' Là ngươi rồi ''
'' Ngươi muốn gì? ''
'' Quy phục ta ''
'' Nằm mơ đi ''
Cô mỉm cười nói
'' Ta cho các người hai sự lựa chọn, 1 là quy phục ta và được ta bảo vệ, 2 là bị ta hành hạ đến chết ''
'' Ngươi nghĩ ta sợ sao? Muốn giết cứ giết ''
'' Ngươi thân là thủ lĩnh của bọn họ nhưng thật vô dụng không bảo vệ được họ còn kéo họ chết chung, ngươi nghĩ thử lại xem hai chữ thủ lĩnh này....ngươi dám nhận sao? ''
Hắn bắt đầu suy ngẫm, quay lại nhìn những huynh đệ xung quanh rồi quay lại hỏi
'' Cô đảm bảo có thể bảo vệ bọn ta ''
'' Đương nhiên, trước tới này ta chưa từng làm gì mà không dám chắc ''
'' Được, ta tin cô lần này, nếu như cô có ý định gì với huynh đệ ta thì ta có chết cũng kéo cô theo ''
'' Được, nhưng ta có một yêu cầu, làm việc cho ta thì phải hết sức trung thành ta ghét nhất là sự phản bội, nếu một người trong các người phản bội ta ta sẽ giết hết các người ''
'' Chuyện đó thì cô yên tâm ''
'' Sau này gọi ta là Chủ nhân ''
'' Được ''
Sau đó cô cởi trói cho họ, mang thức ăn cho họ, những người bị thương đều được cứu chữa. Ra cửa Hoắc vương nói
'' Muốn xây dựng thế lực ''
'' Chì chàng hiểu ta nhất, ở thế giới của ta, ta có một tổ chức lớn như vậy về đây cũng phải có chứ ''
'' Thế lực của ta còn chưa đủ sao? ''
'' Khác nhau ''
'' Tùy nàng ''.
______
1 canh giờ sau, một tiếng chuông vang lên không khí bỗng chốc trở lên im lặng, ngay sau đó, tân lang tân nương đi đến, hai người họ cầm trên tay một tấm vải đỏ chầm chậm bước lên tấm thảm đỏ được trải dài xuống dưới. Lúc này Hoắc vương nói
'' Nhìn hôn lễ này cảm thấy hôn lễ của chúng ta quá sơ sài ''
'' Ta không quan tâm mấy cái hình thức đó, chỉ cần ở cùng chàng là ta đã mãn nguyện lắm rồi ''
Hai người nhìn nhau mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.
__
Một lúc sau, hai người họ đi tới trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu , sau đó một công công đi lên nói
'' Giờ lành đã đến, nghi thức bắt đầu ''
Không khí im lặng, sau đó hắn lại nói
'' Nhất bái thiên địa ''
Hai người họ bắt đầu quỳ xuống, khi vừa quỳ xuống thì bỗng nhiên một mũi tên từ xa tiến thẳng vào Nạp Lan, Giáo Nghĩa thấy vậy liền nhanh chóng dùng tay hất mũi tên ra, rồi đứng trước Nạp Lan chắn cho cô. Không khi xung quanh bắt đầu hỗn độn, mọi người ai cũng hoang mang, thấy vậy cô và Hoắc vương liền đu tới hai người họ, cô nói
'' Có thích khách ''
Vừa rứt lời một nhóm người khoảng 50 người xuất hiện tay cầm kiếm dài , y phục họ nhìn đều là màu đen,lúc này một tên y phục đen nói
'' Lấy mạng Hoàng đế và Nạp Lan quận chúa ''
Nghe thấy vậy cô nhìn lên chỗ Hoàng thượng rồi nói
'' Giáo Nghĩa, ngươi ở đây bảo vệ Nạp Lan, ở bên phía Hoàng thượng giao cho ta và Tử Ngạo ''
'' Được '' .
Sau đó cô và Hoắc vương đi lên đứng bên Hoàng thượng và Hoàng hậu quan sát đám người đó. Ngay sau đó, đám người lao tới, bọn chúng chỉ chú ý tới Hoàng thượng và Nạp Lan và binh lính những người khác họ đều không ra tay, hai người ở hai bên dùng tay không giết được hai tên rồi cướp lấy vũ khí của chúng, cứ tên nào là giết một tên.
______
Một lát sau, đã giết được hơn hai mươi người, đám người đó vậy mà không rút lui lại càng hung hăng hơn, cô đứng nhìn bọn họ
'' Đám người này không tồi ''
Ngay khi cô không chú ý, một mũi tên lao vào Hoàng thượng Diệu quốc, ông ta thấy vậy cũng không làm gì được chỉ sợ hãi ở đó, thấy vậy cô nhanh chóng đi tới nắm lấy mũi tên, mũi tên chỉ cách một chút nữa là có thể giết chết Hoàng đế, cô cầm mũi tên ra một bên,mở tay ra, bàn tay đã bị mũi tên làm cho chảy máu, thấy vậy Hoắc vương đi đến, vẻ mặt lo lắng hỏi
'' Nàng sao rồi? ''
'' Ta không sao ''
Ánh mắt Hoắc vương trở lên đáng sợ quay lại đám người, nói
'' Dám làm nàng ấy bị thương, các người đều phải chết''
'' Khoan đã Tử Ngạo, ta muốn bắt sống chúng ''
'' ( Bất ngờ) Nàng....''
Cô gật đầu, Hoắc vương thấy vậy thì không nói gì nữa, cầm chắc thanh kiếm trong tay, tiến lại bọn họ, ánh mắt vẫn có chút phẫn nộ , Hoắc vương tiến lên nhắm vào chân bọn chúng đánh mạnh gãy, một mình Hoắc vương xử lý được mười người thì quân chi viện đã tới, bọn chúng đều bị bắt, dẫn tới quỳ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu. Hoàng thượng ngồi lại vị trí của mình, hỏi
'' Dám hành thích trẫm, nói mau ai phái các người tới đây? ''
Bọn chúng đều im lặng, thấy vậy Hoàng đế tức giận, nói
'' Cứng miệng, lôi ra ngoài chém hết cho ta ''
Thấy vậy cô liền đi ra, nói
'' Khoan đã ''
'' Là ngươi à? Sao ngươi lại ngăn cản ta? ''
'' Hoàng thượng, ta có thỉnh cầu mong người đáp ứng''
'' Ồ, trẫm đang có ý định ban thưởng cho ngươi, nói đi ngươi muốn gì? ''
'' Ta muốn người ban tất cả bọn họ cho ta ''
( Bất ngờ) Ngươi muốn bọn chúng? ''
'' Dạ. Mong Hoàng thượng đáp ứng ''
Hoàng thượng nhìn vào ánh mắt kiên định của cô thở dài, nói
'' Được,trẫm đồng ý với ngươi ''
'' Tạ Hoàng thượng ''
Cô mỉm cười quay lại bên cạnh Hoắc vương, Hoắc vương nhìn cô dường như hiểu được ý của cô. Đúng lúc này, Hoàng thượng lại nói
'' Vì sự cố hôm nay, hôn lễ tạm hoãn lại, những người có công hôm nay đều được ban thưởng ''
Sau câu nói, Giáo Nghĩa và Nạp Lan đi đến cạnh hai người, Nạp Lan hỏi
'' Vũ Ninh, cô muốn gì ở bọn chúng? ''
'' Cô sẽ biết thôi ''
Cô lấy trong người ra một cặp vòng ngọc đưa cho Giáo Nghĩa và Nạp Lan mỗi người một cái rồi nói
'' Đây là do ta tự nghĩ ra, ban đêm nó có thể phát sáng, bên trong ta có khắc tên của hai người ''
Sau đó, hai người dẫn theo đám người đó rời đi, bọn chúng được nhốt chung và một căn phòng cạnh phòng hai người.
_______
Ngày hôm sau, hai người tới căn phòng, bọn chúng đều bị trói lại, ngồi một góc, hai người đi đến gần họ, cô nhìn một lượt, hỏi
'' Ai là thủ lĩnh của mấy người ở đây? ''
Vừa rứt câu bọn họ đều nhìn vào một nam nhân trước mặt, thấy vậy cô liền đi đến, nói
'' Là ngươi rồi ''
'' Ngươi muốn gì? ''
'' Quy phục ta ''
'' Nằm mơ đi ''
Cô mỉm cười nói
'' Ta cho các người hai sự lựa chọn, 1 là quy phục ta và được ta bảo vệ, 2 là bị ta hành hạ đến chết ''
'' Ngươi nghĩ ta sợ sao? Muốn giết cứ giết ''
'' Ngươi thân là thủ lĩnh của bọn họ nhưng thật vô dụng không bảo vệ được họ còn kéo họ chết chung, ngươi nghĩ thử lại xem hai chữ thủ lĩnh này....ngươi dám nhận sao? ''
Hắn bắt đầu suy ngẫm, quay lại nhìn những huynh đệ xung quanh rồi quay lại hỏi
'' Cô đảm bảo có thể bảo vệ bọn ta ''
'' Đương nhiên, trước tới này ta chưa từng làm gì mà không dám chắc ''
'' Được, ta tin cô lần này, nếu như cô có ý định gì với huynh đệ ta thì ta có chết cũng kéo cô theo ''
'' Được, nhưng ta có một yêu cầu, làm việc cho ta thì phải hết sức trung thành ta ghét nhất là sự phản bội, nếu một người trong các người phản bội ta ta sẽ giết hết các người ''
'' Chuyện đó thì cô yên tâm ''
'' Sau này gọi ta là Chủ nhân ''
'' Được ''
Sau đó cô cởi trói cho họ, mang thức ăn cho họ, những người bị thương đều được cứu chữa. Ra cửa Hoắc vương nói
'' Muốn xây dựng thế lực ''
'' Chì chàng hiểu ta nhất, ở thế giới của ta, ta có một tổ chức lớn như vậy về đây cũng phải có chứ ''
'' Thế lực của ta còn chưa đủ sao? ''
'' Khác nhau ''
'' Tùy nàng ''.