Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 196
- Cho dù toàn bộ suy đoán của điện hạ đều chính xác, Thác Bạt Hàn đầu phục Đại Đường ta, chúng ta muốn thâu tóm Hắc Lang hoàng triều cũng không dễ dàng như vậy, dù sao đây cũng là một hoàng triều trung cấp được truyền thừa mấy trăm năm, không phải một thái tử đầu hàng là có thể thâu tóm được.
Nam Cung Tiểu Vũ lắc đầu, cho rằng cách nghĩ của Lý Lân quá mức tưởng tượng rồi. Dù sao một thái tử quốc gia cũng chỉ là thái tử, trước lúc lên ngôi hoàng đế, là không thể thật sự đại biểu cho một quốc gia.
- Vậy nếu như toàn bộ cao thủ của Hắc Lang hoàng triều đều bị giết thì sao? Với sát tính của Sát Sinh vương, một khi Hắc Lang Yến kinh thành bị phá, nơi đó nhất định không tránh được vận mệnh nước mất nhà tan. Bản hoàng tử tuy chưa từng ra tay thử. Nhưng cũng cảm giác được cái khủng khiếp của ba ngàn Hắc giáp vệ. Hơn nữa ẩn ẩn cảm thấy bên trong ẩn chứa không ít cao thủ Tiên Thiên, e rằng đó mới là nguyên nhân khiến Sát Sinh vương tràn đầy tự tin như thế. Huống chi đối với thực lực của Sát Sinh vương chúng ta cũng không rõ lắm, nhưng suy đoán từ thực lực của tứ đại hoàng tử khác, thực lực của Sát Sinh vương chưa chắc kém hơn Tiên Thiên tam phẩm vương tọa. Với chiến lực như vậy, cho dù tập trung toàn bộ cao thủ Tiên Thiên của Hắc Lang Yến kinh cũng không thể kháng cự nổi. Hắc Lang hoàng triều không phải Đại Đường, bọn họ không có bề dày thực lực như vậy.
Lý Lân trầm giọng nói.
Thực lực của Hắc Lang hoàng triều sớm đã bị gián điệp Đại Đường tra xét khá rõ ràng rồi, lịch sử của Hắc Lang hoàng triều tuy rằng không kém Đại Đường, nhưng thân là phụ quốc của Thần Lang hoàng triều, bị các phương diện hạn chế, trong nước rất nhiều nhân vật kinh thái tuyệt diễm đều bị thu hút vào Thần Lang Hoàng Thần hoặc chết một cách khó hiểu, những kẻ còn lại đều thiên phú bình thường, các lão đầu tử dựa vào tuổi tác mà miễn cưỡng tiến vào Tiên Thiên. Nhân vật như vậy huyết khí khô kiệt, lại có bao nhiêu sức chiến đấu. Đối mặt với Hắc giáp vệ như lang như hổ, chỉ có phần bị tàn sát mà thôi.
- Nếu điện hạ cho rằng làm được, có thể thử. Dù sao hiện tại cũng không có chiến sự, cho dù không thành công, cũng không có tổn thất gì.
Tần Mục suy nghĩ một lúc, mở miệng nói. Tuy rằng lão lựa chọn Lý Lân làm người để ủng hộ, nhưng nếu không có lá thư nhà hàm xúc mười phần ý tứ quan tâm kia của Tần Tuyết Linh, Tần Mục sẽ không thể nào chọn hắn. Mặc dù cái mũ vô dụng của Lý Lân đã được gỡ bỏ, nhưng cũng chưa chắc có ưu thế hơn các hoàng tử khác. Ít nhất Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử vào triều sớm nhất cũng dần dần có thành tựu, mà Lục hoàng tử dã tâm bừng bừng lại bị chèn ép, nghe nói đã biến mất không thấy trong hoàng cung, có lẽ hắn cũng đã từ bỏ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, đến bảo địa kín đáo của Đại Đường để tu hành rồi.
Đối với hành động của Hắc Lang Hoàng Triều, bao gồm cả Tần Mục trong đó, toàn bộ tướng lĩnh trong quân đều cho rằng quá miễn cưỡng, chỉ có Lý Lân khẳng định ý kiến của mình. Thực lực của Đại Đường hùng hậu hơn mọi người tưởng tượng nhiều, Lý Lân tuy là không biết Đại Đường có bí mật thế nào, nhưng nó tuyệt đối có thực lực thăng cấp thành hoàng triều cao cấp. Điều này đã nói rõ trong đấu tranh với Thần Lang hoàng triều, Đại Đường tất nhiên sẽ giành thắng lợi. Dù sao Thần Lang hoàng triều cũng không thể thật sự liều chết cùng Đại Đường, loại chuyện giết địch một ngàn tự tổn tám trăm cực ít xảy ra giữa các thế lực cấp bậc hoàng triều cao cấp.
Đối với chủ tướng các quân đoàn Chân Vũ, Lý Lân vẫn chưa lôi kéo quá mức. Họ đều là các tướng lãnh trong Tần gia nhất hệ, lợi ích bản thân đã cột vào chiến xa của Tần gia, chỉ cần Tần gia không thay đổi lề lối, độ trung thành của họ sẽ có thể bảo đảm. Ngược lại, Lý Lân cực kỳ hứng thú với thư tín trong tay đến từ Bát hoàng tử. Theo như hắn hiểu về Bát hoàng tử, không có chuyện vạn phần khẩn cấp, hắn sẽ không gửi thư cho Lý Lân, huống chi lại còn thông qua tay Binh Bộ Thượng Thư Nghê Sùng Tư. Thấy Tần Mục bọn họ tham khảo quân vụ, Lý Lân hứng thú bừng bừng mở lá thư trong tay.
Trong khoảng khắc, sắc mặt của Lý Lân trở nên có chút khó coi. Tần Mục ngồi bên tất nhiên đều nhìn thấy hết.
- Điện hạ, xảy ra chuyện gì rồi?
Tần Mục thấp giọng nói. Nam Cung Tiểu Vũ cùng các tướng lĩnh trong quân cũng đều hướng ánh mắt về phía này. Những tướng lĩnh tâm phúc có thể được lão hồ ly Tần Mục này coi trọng, ai ai cũng là hầu tinh.
- Không có gì, Tần soái, bản hoàng tử bây giờ có thể về Yến kinh không?
Lý Lân trầm giọng hỏi. Hắn tuy rằng không nói cái gì cả, nhưng đột nhiên yêu cầu trở về Yến kinh đã nói rõ nhất định phát sinh chuyện cực kỳ khẩn trương rồi.
- Điện hạ, theo quy tắc trong quân, không có thánh chỉ của bệ hạ, người không thể hồi kinh được.
Tần Mục lắc đầu, Lý Lân từ khi trở về Chân Vũ Quan vẫn chưa đề cập đến chuyện cần trở về Yến kinh, thế lực của Tần gia cũng đa phần ở trong quân, do đó Tần Mục cũng chưa từng chuẩn bị trên phương diện kia. Bây giờ mạo muội quay về, rất có thể bị người ta mượn cớ chỉ trích. Vào lúc cục diện chính trị của Đại Đường rung chuyển, thật là hành động không khôn ngoan.
- Bản hoàng tử phải nhanh chóng trở về Yến kinh, ngoài thánh chỉ của phụ hoàng, điều lệnh của quân bộ hẳn cũng có thể chứ?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
Tần Mục gật gật đầu, nói:
- Trên lý luận là có thể, nhưng mệnh lệnh của Binh bộ không phải dễ dàng lá có thể lấy được. Mặc dù Binh Bộ Thượng Thư Nghê Sùng Tư muốn lấy lòng chúng ta, muốn lấy được điều lệnh cũng cần có thời gian, nhưng thế này còn chưa kể đến tình huống bị các thế lực khác bên trong Binh Bộ cản trở.
Thân là đại nguyên soái trước của binh mã Đại Đường, hiện tại quyền lực trong tay Tần Mục chấp chưởng quân đoàn Chân Vũ Quan đã thu hẹp rất nhiều, nhưng kiến thức của lão vẫn như cũ, không phải người thường có thể so sánh được. Dù sao Tần gia cũng đời đời quân ngũ, đối với mọi thứ trong quân tất nhiên nắm rõ như lòng bàn tay. Mà mờ ám trong Binh Bộ càng không thể giấu được ánh mắt của lão.
- Bản hoàng tử bây giờ e là không đợi được, ta có linh thú phi hành, qua lại Yến kinh cùng lắm ba ngày thời gian, ta sẽ đích thân đến nhà Binh Bộ Thượng Thư lấy điều lệnh, trước đó hy vọng Tần soái có thể dùng diều hâu thông báo với hắn.
Lý Lân nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định dùng thời gian ngắn nhất trở về một chuyến.
- Điện hạ, rốt cuộc là chuyện gì khiến người gấp gáp như vậy?
Tần Mục trầm giọng hỏi.
- Là một việc bản hoàng tử nhất định phải đối mặt, một khi bỏ lỡ, bản hoàng tử nhất định sẽ hối hận suốt đời.
Lý Lân thần sắc nghiêm trọng, vẻ bình thản trên người biến mất vào hư không, giống như một tòa núi lớn không thể phá vỡ đột ngột mọc lên từ mặt đất, khí thế này dù là đối mặt với uy thế thống soái Tần Mục vẫn không hề thua kém. Khí độ Lý Lân biểu hiện trong nháy mắt này khiến cả Tần Mục cũng có chút dao động.
- Điện hạ có cần dẫn theo người đồng hành? Mạt tướng nguyện cùng điện hạ đi chuyến này!
Nam Cung Tiểu Vũ mở miệng nói.
Đối với yêu cầu của Nam Cung Tiểu Vũ, Lý Lân suy nghĩ một lúc, gật gật đầu. Nam Cung Tiểu Vũ tuy là không họ Tần, nhưng lại là nhân vật đại biểu ứng với thế lực của Tần gia, nếu hắn theo mình về Yến kinh, vậy thì mình không cần nói cũng có thể chứng minh thái độ của Tần gia, cũng có thể nhân cơ hội này đề cao thân phận của bản thân.
Từ khi Đại Đường tuyên bố tự lập, sau sự kiện một năm sau tiến hành đại lễ tế thiên chính thức thăng cấp hoàng triều cao cấp, toàn bộ Yến kinh bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trước hết là nhân khẩu của Yến kinh Đại Đường, thời gian nửa năm đã tang vọt đáng kể, võ đạo tông phái và thế gia các nơi trong nước đều phái thế lực tiến vào Yến kinh.
Đại Đường nay đã khác xưa, từ thời khắc thoát khỏi Đại Diễn tông, thì đã nói rõ thái độ của Đại Đường phát sinh biến hóa, suy nghĩ buông thả tự do giống như trước là không thể được. Các tông phái thế gia tương ứng trong Đại Đường muốn tiếp tục sinh tồn, thì nhất định phải coi trọng ý chí của Đại Đường, nếu không tất nhiên rơi vào vận mệnh bị hủy diệt. Ba bang bốn phái trong giang hồ Đại Đường tuy là thực lực không tầm thường, nhưng sau khi thấy được các tầng lớp cao thủ Tiên Thiên của Đại Đường thì rất sáng suốt lựa chọn thuận theo.
Hoàng thất Đại Đường cũng cho thấy trí tuệ và khí độ chuẩn hoàng triều cao cấp, toàn bộ thành nam Yến kinh bị quy định thành các hành tỉnh toàn quốc, trú địa của các huyền phủ thế lực. Để Đại Đường tiện thống nhất quản lý. Các cao thủ Tiên Thiên vốn mất năm không thấy tung tích bây giờ dễ dàng đã có thể thấy được, thậm chí rất nhiều cao thủ Tiên Thiên đều lưu trú khắp phố phường, trong đó tất nhiên cao thủ thuộc hoàng thất chiếm đa số.
Về phần ở nơi nào của Đại Đường ẩn chứa nhiều cao thủ như vậy, đừng nói thế lực đối địch, đến thế lực trong nước cũng muốn biết. Nhưng bất kể họ vận dụng quan hệ thế nào, cũng khó có được tin tức chính xác. Thậm chí một ít cao thủ độc hành sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn, bắt lấy cao thủ thuộc hoàng thất, tiến hành thu hồn, kết quả cũng không thu được gì. Cùng lúc đó, các cao thủ tà phái độc hành nhất vực này bị các trưởng lão Đại Đường tức giận kéo đến định tội. Đó là cao thủ Vương Tọa Tiên Thiên lục phẩm, làm sao có thể như các tội phạm tử hình bình thường bị thiên đao vạn họa. Để lấy đó làm gương, các trưởng lão Đại Đường thực lực sâu xa khó lường kia đem thi thể tên cao thủ tà đạo kia treo ở cửa thành, hiện tại sớm đã hóa thành một cái xác khô, nhắc nhở tất cả cao thủ tiến vào Yến kinh Đại Đường phải tuân thủ quy tắc.
Nam Cung Tiểu Vũ lắc đầu, cho rằng cách nghĩ của Lý Lân quá mức tưởng tượng rồi. Dù sao một thái tử quốc gia cũng chỉ là thái tử, trước lúc lên ngôi hoàng đế, là không thể thật sự đại biểu cho một quốc gia.
- Vậy nếu như toàn bộ cao thủ của Hắc Lang hoàng triều đều bị giết thì sao? Với sát tính của Sát Sinh vương, một khi Hắc Lang Yến kinh thành bị phá, nơi đó nhất định không tránh được vận mệnh nước mất nhà tan. Bản hoàng tử tuy chưa từng ra tay thử. Nhưng cũng cảm giác được cái khủng khiếp của ba ngàn Hắc giáp vệ. Hơn nữa ẩn ẩn cảm thấy bên trong ẩn chứa không ít cao thủ Tiên Thiên, e rằng đó mới là nguyên nhân khiến Sát Sinh vương tràn đầy tự tin như thế. Huống chi đối với thực lực của Sát Sinh vương chúng ta cũng không rõ lắm, nhưng suy đoán từ thực lực của tứ đại hoàng tử khác, thực lực của Sát Sinh vương chưa chắc kém hơn Tiên Thiên tam phẩm vương tọa. Với chiến lực như vậy, cho dù tập trung toàn bộ cao thủ Tiên Thiên của Hắc Lang Yến kinh cũng không thể kháng cự nổi. Hắc Lang hoàng triều không phải Đại Đường, bọn họ không có bề dày thực lực như vậy.
Lý Lân trầm giọng nói.
Thực lực của Hắc Lang hoàng triều sớm đã bị gián điệp Đại Đường tra xét khá rõ ràng rồi, lịch sử của Hắc Lang hoàng triều tuy rằng không kém Đại Đường, nhưng thân là phụ quốc của Thần Lang hoàng triều, bị các phương diện hạn chế, trong nước rất nhiều nhân vật kinh thái tuyệt diễm đều bị thu hút vào Thần Lang Hoàng Thần hoặc chết một cách khó hiểu, những kẻ còn lại đều thiên phú bình thường, các lão đầu tử dựa vào tuổi tác mà miễn cưỡng tiến vào Tiên Thiên. Nhân vật như vậy huyết khí khô kiệt, lại có bao nhiêu sức chiến đấu. Đối mặt với Hắc giáp vệ như lang như hổ, chỉ có phần bị tàn sát mà thôi.
- Nếu điện hạ cho rằng làm được, có thể thử. Dù sao hiện tại cũng không có chiến sự, cho dù không thành công, cũng không có tổn thất gì.
Tần Mục suy nghĩ một lúc, mở miệng nói. Tuy rằng lão lựa chọn Lý Lân làm người để ủng hộ, nhưng nếu không có lá thư nhà hàm xúc mười phần ý tứ quan tâm kia của Tần Tuyết Linh, Tần Mục sẽ không thể nào chọn hắn. Mặc dù cái mũ vô dụng của Lý Lân đã được gỡ bỏ, nhưng cũng chưa chắc có ưu thế hơn các hoàng tử khác. Ít nhất Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử vào triều sớm nhất cũng dần dần có thành tựu, mà Lục hoàng tử dã tâm bừng bừng lại bị chèn ép, nghe nói đã biến mất không thấy trong hoàng cung, có lẽ hắn cũng đã từ bỏ tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, đến bảo địa kín đáo của Đại Đường để tu hành rồi.
Đối với hành động của Hắc Lang Hoàng Triều, bao gồm cả Tần Mục trong đó, toàn bộ tướng lĩnh trong quân đều cho rằng quá miễn cưỡng, chỉ có Lý Lân khẳng định ý kiến của mình. Thực lực của Đại Đường hùng hậu hơn mọi người tưởng tượng nhiều, Lý Lân tuy là không biết Đại Đường có bí mật thế nào, nhưng nó tuyệt đối có thực lực thăng cấp thành hoàng triều cao cấp. Điều này đã nói rõ trong đấu tranh với Thần Lang hoàng triều, Đại Đường tất nhiên sẽ giành thắng lợi. Dù sao Thần Lang hoàng triều cũng không thể thật sự liều chết cùng Đại Đường, loại chuyện giết địch một ngàn tự tổn tám trăm cực ít xảy ra giữa các thế lực cấp bậc hoàng triều cao cấp.
Đối với chủ tướng các quân đoàn Chân Vũ, Lý Lân vẫn chưa lôi kéo quá mức. Họ đều là các tướng lãnh trong Tần gia nhất hệ, lợi ích bản thân đã cột vào chiến xa của Tần gia, chỉ cần Tần gia không thay đổi lề lối, độ trung thành của họ sẽ có thể bảo đảm. Ngược lại, Lý Lân cực kỳ hứng thú với thư tín trong tay đến từ Bát hoàng tử. Theo như hắn hiểu về Bát hoàng tử, không có chuyện vạn phần khẩn cấp, hắn sẽ không gửi thư cho Lý Lân, huống chi lại còn thông qua tay Binh Bộ Thượng Thư Nghê Sùng Tư. Thấy Tần Mục bọn họ tham khảo quân vụ, Lý Lân hứng thú bừng bừng mở lá thư trong tay.
Trong khoảng khắc, sắc mặt của Lý Lân trở nên có chút khó coi. Tần Mục ngồi bên tất nhiên đều nhìn thấy hết.
- Điện hạ, xảy ra chuyện gì rồi?
Tần Mục thấp giọng nói. Nam Cung Tiểu Vũ cùng các tướng lĩnh trong quân cũng đều hướng ánh mắt về phía này. Những tướng lĩnh tâm phúc có thể được lão hồ ly Tần Mục này coi trọng, ai ai cũng là hầu tinh.
- Không có gì, Tần soái, bản hoàng tử bây giờ có thể về Yến kinh không?
Lý Lân trầm giọng hỏi. Hắn tuy rằng không nói cái gì cả, nhưng đột nhiên yêu cầu trở về Yến kinh đã nói rõ nhất định phát sinh chuyện cực kỳ khẩn trương rồi.
- Điện hạ, theo quy tắc trong quân, không có thánh chỉ của bệ hạ, người không thể hồi kinh được.
Tần Mục lắc đầu, Lý Lân từ khi trở về Chân Vũ Quan vẫn chưa đề cập đến chuyện cần trở về Yến kinh, thế lực của Tần gia cũng đa phần ở trong quân, do đó Tần Mục cũng chưa từng chuẩn bị trên phương diện kia. Bây giờ mạo muội quay về, rất có thể bị người ta mượn cớ chỉ trích. Vào lúc cục diện chính trị của Đại Đường rung chuyển, thật là hành động không khôn ngoan.
- Bản hoàng tử phải nhanh chóng trở về Yến kinh, ngoài thánh chỉ của phụ hoàng, điều lệnh của quân bộ hẳn cũng có thể chứ?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
Tần Mục gật gật đầu, nói:
- Trên lý luận là có thể, nhưng mệnh lệnh của Binh bộ không phải dễ dàng lá có thể lấy được. Mặc dù Binh Bộ Thượng Thư Nghê Sùng Tư muốn lấy lòng chúng ta, muốn lấy được điều lệnh cũng cần có thời gian, nhưng thế này còn chưa kể đến tình huống bị các thế lực khác bên trong Binh Bộ cản trở.
Thân là đại nguyên soái trước của binh mã Đại Đường, hiện tại quyền lực trong tay Tần Mục chấp chưởng quân đoàn Chân Vũ Quan đã thu hẹp rất nhiều, nhưng kiến thức của lão vẫn như cũ, không phải người thường có thể so sánh được. Dù sao Tần gia cũng đời đời quân ngũ, đối với mọi thứ trong quân tất nhiên nắm rõ như lòng bàn tay. Mà mờ ám trong Binh Bộ càng không thể giấu được ánh mắt của lão.
- Bản hoàng tử bây giờ e là không đợi được, ta có linh thú phi hành, qua lại Yến kinh cùng lắm ba ngày thời gian, ta sẽ đích thân đến nhà Binh Bộ Thượng Thư lấy điều lệnh, trước đó hy vọng Tần soái có thể dùng diều hâu thông báo với hắn.
Lý Lân nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định dùng thời gian ngắn nhất trở về một chuyến.
- Điện hạ, rốt cuộc là chuyện gì khiến người gấp gáp như vậy?
Tần Mục trầm giọng hỏi.
- Là một việc bản hoàng tử nhất định phải đối mặt, một khi bỏ lỡ, bản hoàng tử nhất định sẽ hối hận suốt đời.
Lý Lân thần sắc nghiêm trọng, vẻ bình thản trên người biến mất vào hư không, giống như một tòa núi lớn không thể phá vỡ đột ngột mọc lên từ mặt đất, khí thế này dù là đối mặt với uy thế thống soái Tần Mục vẫn không hề thua kém. Khí độ Lý Lân biểu hiện trong nháy mắt này khiến cả Tần Mục cũng có chút dao động.
- Điện hạ có cần dẫn theo người đồng hành? Mạt tướng nguyện cùng điện hạ đi chuyến này!
Nam Cung Tiểu Vũ mở miệng nói.
Đối với yêu cầu của Nam Cung Tiểu Vũ, Lý Lân suy nghĩ một lúc, gật gật đầu. Nam Cung Tiểu Vũ tuy là không họ Tần, nhưng lại là nhân vật đại biểu ứng với thế lực của Tần gia, nếu hắn theo mình về Yến kinh, vậy thì mình không cần nói cũng có thể chứng minh thái độ của Tần gia, cũng có thể nhân cơ hội này đề cao thân phận của bản thân.
Từ khi Đại Đường tuyên bố tự lập, sau sự kiện một năm sau tiến hành đại lễ tế thiên chính thức thăng cấp hoàng triều cao cấp, toàn bộ Yến kinh bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Trước hết là nhân khẩu của Yến kinh Đại Đường, thời gian nửa năm đã tang vọt đáng kể, võ đạo tông phái và thế gia các nơi trong nước đều phái thế lực tiến vào Yến kinh.
Đại Đường nay đã khác xưa, từ thời khắc thoát khỏi Đại Diễn tông, thì đã nói rõ thái độ của Đại Đường phát sinh biến hóa, suy nghĩ buông thả tự do giống như trước là không thể được. Các tông phái thế gia tương ứng trong Đại Đường muốn tiếp tục sinh tồn, thì nhất định phải coi trọng ý chí của Đại Đường, nếu không tất nhiên rơi vào vận mệnh bị hủy diệt. Ba bang bốn phái trong giang hồ Đại Đường tuy là thực lực không tầm thường, nhưng sau khi thấy được các tầng lớp cao thủ Tiên Thiên của Đại Đường thì rất sáng suốt lựa chọn thuận theo.
Hoàng thất Đại Đường cũng cho thấy trí tuệ và khí độ chuẩn hoàng triều cao cấp, toàn bộ thành nam Yến kinh bị quy định thành các hành tỉnh toàn quốc, trú địa của các huyền phủ thế lực. Để Đại Đường tiện thống nhất quản lý. Các cao thủ Tiên Thiên vốn mất năm không thấy tung tích bây giờ dễ dàng đã có thể thấy được, thậm chí rất nhiều cao thủ Tiên Thiên đều lưu trú khắp phố phường, trong đó tất nhiên cao thủ thuộc hoàng thất chiếm đa số.
Về phần ở nơi nào của Đại Đường ẩn chứa nhiều cao thủ như vậy, đừng nói thế lực đối địch, đến thế lực trong nước cũng muốn biết. Nhưng bất kể họ vận dụng quan hệ thế nào, cũng khó có được tin tức chính xác. Thậm chí một ít cao thủ độc hành sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn, bắt lấy cao thủ thuộc hoàng thất, tiến hành thu hồn, kết quả cũng không thu được gì. Cùng lúc đó, các cao thủ tà phái độc hành nhất vực này bị các trưởng lão Đại Đường tức giận kéo đến định tội. Đó là cao thủ Vương Tọa Tiên Thiên lục phẩm, làm sao có thể như các tội phạm tử hình bình thường bị thiên đao vạn họa. Để lấy đó làm gương, các trưởng lão Đại Đường thực lực sâu xa khó lường kia đem thi thể tên cao thủ tà đạo kia treo ở cửa thành, hiện tại sớm đã hóa thành một cái xác khô, nhắc nhở tất cả cao thủ tiến vào Yến kinh Đại Đường phải tuân thủ quy tắc.