Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 216
- Là ai, rốt cuộc là ai bảo ta đi cứu hắn?
Ý thức Lý Lân bắt đầu tập trung lại, trong đôi mắt mở to xuất hiện một chút thần thái.
- Tiểu tử không ngờ lại tẩu hỏa nhập ma, nếu cố gắng hấp thu những chân khí Tiên Thiên này, cho dù là thân thể Tiên Thiên, tiến giai thất bại, nhẹ thì công lực mất hoàn toàn, nặng thì mạng nhỏ chơi xong, hy vọng tiểu tử ngươi tự giải quyết cho tốt.
Tuy rằng thanh âm có chút mờ ảo, nhưng Lý Lân vẫn nghe ra đây là thanh âm của Thiết lão đầu, kẻ làm cho người ta chán ghét. Mặc dù mình và lão đầu kia không hợp nhau, nhưng có liên quan đến Dao Cơ, lão nhân này không có khả năng sẽ gây bất lợi cho hắn.
Lời nói của Thiết lão đầu cũng làm cho ý thức của hắn hoàn toàn thanh tỉnh, đồng thời cũng ngăn cản hắn tùy tiện hành động. Khôi phục lại ý thức, Lý Lân bị nguyên khí thiên địa thực chất ngưng tụ bên người làm cho hoảng sợ. Trong khoảng thời gian ngây người ngắn như vậy mà nguyên khí thiên địa lại có thể hội tụ thậm chí có xu hướng sụp đổ.
- Mẹ nó, thứ tốt như vậy sao có thể buông tha.
Lý Lân vội vàng tập trung tinh thần, vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết. Nhưng chuyện đã xảy ra khiến hắn vô cùng khiếp sợ.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao toàn bộ khiếu huyệt trong cơ thể ta đều được đả thông?
Cạn kiệt năng lượng tiềm lực khiến cho ý thức Lý Lân vẫn hồ đồ, tự nhiên không biết chuyện Thiết lão đầu vì hắn liên tục không ngừng cung cấp nguyên khí, đương nhiên cũng không biết chuyện trong cơ thể mình phát sinh dị biến. Hắn chỉ biết khiếu huyệt khiến hắn đau đầu bây giờ đã được đả thông toàn bộ. Tiên Thiên Nhất Khí quyết thanh tỉnh trong nháy mắt bắt đầu vận chuyển điên cuồng, một cỗ hấp lực cường hãn hơn vừa rồi tản ra, toàn bộ nguyên khí thiên địa ở Yến Kinh đều bị ảnh hưởng, đang liên tục hội tụ về chỗ Lý Lân.
- Tuy rằng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cơ hội như thế này sao có thể buông tha.
Đáy lòng Lý Lân bỏ qua vui mừng cùng tìm kiếm thanh âm thần bí vừa rồi, toàn lực vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết. Nguyên khí thiên địa nồng đậm hóa thành nước lũ tiến vào cơ thể Lý Lân, trong nháy mắt đã bị chuyển thành Tiên Thiên Thuần Dương chân khí tinh thuần. Sau đó, được Lý Lân dẫn dắt đến trong thân thể, mở mang những huyệt đạo bên trong. Lý Lân không biết, hắn vừa động, toàn bộ cao thủ Yến Kinh đều bị hành động của hắn làm cho chấn kinh rồi.
Hậu viện Tần phủ, độc viện bao phủ trong một trận pháp, một lão giả tóc bạc mặt hồng hào bỗng nhiên mở to mắt. Trong đôi mắt hổ tràn đầy khiếp sợ cùng khó hiểu.
- Rốt cuộc là ai? Lại có phương pháp nghịch thiên như thế.
Thời điểm Thiết Hạo Dương đến đã tự che dấu hơi thở bản thân, ngay cả Tần gia lão tổ tông cũng không cảm nhận được một chút hơi thở cấp Võ Hoàng, hơn nữa ngay cả hơi thở Lý Lân tiến giai cũng được Thiết Hạo Dương tiện tay che dấu. Mà vừa rồi trong nháy mắt khi Thiết Hạo Dương mang Dao Cơ theo thông đạo không gian đi, che dấu của hắn đương nhiên mất đi hiệu lực, hơn nữa Lý Lân được giúp đỡ mở ra cánh cửa Tiên Thiên, nhân cơ hội vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết tiến hành cắn nuốt, cả người giống như động không đáy, làm cho tất cả linh khí trong phạm vi vài chục dặm đều bị dẫn động, Tần gia lão tổ tông Tần Tĩnh nếu không phát hiện được, vậy lão cũng không phải là một cao thủ siêu cấp mà là một con heo.
- Ngắn ngủi hai ngày, từ Võ Tông tứ phẩm tiến giai đến Tiên Thiên, khoảng cách này cũng thật sự là quá kinh khủng rồi. Rốt cuộc là ai làm ra, chẳng lẽ là bệ hạ?
Lấy mấy trăm năm từng trải của hắn cũng chưa từng gặp qua loại chuyện này. Mà toàn bộ đế quốc, người có năng lực như thế cũng chỉ có một, đó chính là Đại Đường lão tổ bệ hạ, Đường Hoàng đời thứ hai.
- Không phải lão phu làm, có kẻ khác, chuyện này ngươi cũng đừng có quản. Cẩn thận bảo vệ tiểu gia hỏa kia một chút, đừng để người khác hạ ám thủ.
Trong hư không vang lên một thanh âm già nua nhưng uy nghiêm. Chính là người luôn quan tâm sự tình Tần phủ, Đường Hoàng đời thứ hai. Thiết Hạo Dương là bạn già của Đường Hoàng nên tự nhiên hiểu rõ cách làm của lão. Đường Hoàng thật đúng là sợ lão già Thiết Hạo Dương này gây ra phiền toái, nên chính mình tọa trấn ở Yến Kinh.
- Vâng, bệ hạ!
Tần Tĩnh cung kính đứng dậy nói. Ở trước mặt Đường Hoàng đời thứ hai, lão không phải là Tần gia lão tổ tông, cũng không phải là siêu cấp cao thủ nửa bước Võ Hoàng, mà chỉ là thần tử của Đường Hoàng đời thứ hai của Đại Đường.
Ở trong vương phủ rộng nhất vương thành, Vũ vương đang tiếp kiến Hồ gia chủ, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên rất khó coi.
- Vương gia, xảy ra chuyện gì?
Vũ vương làm việc luôn luôn hỉ nộ không lộ, biểu hiện tức giận như vậy vẫn là lần đầu tiên Hồ gia chủ nhìn thấy.
- Lý Lân tiến giai Tiên Thiên!
Sắc mặt khó coi của Vũ vương rất nhanh đã khôi phục lạnh nhạt, một đôi con ngươi thâm thúy khiến người khác nhìn không rõ tâm tình thật sự lúc này của hắn.
- Lý Lân?
Vẻ mặt Hồ gia chủ ngẩn người, nhất thời không phản ứng kịp. Trong lòng còn đang nhớ lại mấy vị hoàng tử của Đại Đường đời trước, có vị nào tên gọi Lý Lân. Hoàn toàn không nghĩ tới Lý Lân là hoàng tử đương thời.
- Không biết là vị vua nào của hoàng thất tiến giai Tiên Thiên làm cho Vương gia ngài kiêng kị như vậy?
- Không phải Vua mà là Tam hoàng tử đương triều Lý Lân, cũng chính là tên Tam hoàng tử giết con ta.
Vũ vương trầm giọng nói, trong thanh âm mang theo một tia lạnh lẽo khiến Hồ gia chủ không khỏi run rẩy. Vũ vương uy thế quá nặng, hơn nữa bản thân hắn lại có thực lực võ đạo kinh khủng, nếu không phải là ý tứ của lão tổ trong nhà, Hồ gia chủ đúng là không muốn đến đây.
- Hoàng tử đương triều?
Vẻ mặt Hồ gia chủ khiếp sợ, thanh âm nháy mắt cao vút.
- Vương gia, ngài không tính sai chứ! Trong hoàng tử đương triều Nhị hoàng tử có thực lực võ đạo mạnh nhát, nhưng bây giờ cũng vừa bước vào Võ Tông, Tam hoàng tử Lý Lân tu võ còn chưa đầy một năm, làm sao có thể đột phá Tiên Thiên?
Hồ gia chủ lắc đầu không thể tin nói.
- Hừ! Tiểu tử đó là thân thể Tiên Thiên hiếm thấy, hơn nữa lần này biến thành quân cờ để bản vương cùng những hoàng tử khác đánh giá, sau lưng khẳng định được không ít chỗ tốt, thậm chí lần này tiến giai nhanh chóng như thế, rất có thể là tác phẩm của hoàng cung.
Sắc mặc Vũ vương có chút nghiêm trọng, trong con ngươi thâm thúy không khỏi nhìn chỗ sâu trong hòng cung. Vũ vương phủ không phải là một tòa phủ thế tục, mà là một tòa bảo bối linh khí cực phẩm, đang trong giai đoạn chế tác ban đầu, lo lắng thần thức cao thủ dòm ngó, nên phía trước có rất nhiều trận pháp che chắn. Cho dù là cao thủ như Đường Hoàng đời thứ hai, khoảng cách xa như vậy cũng đừng mong tiến vào xem xét.
- Ý của Vương gia là tiểu Vương gia chết cùng lão tổ tông có quan hệ?
Sắc mặt Hồ gia chủ nháy mắt căng thẳng. Nếu chuyện này thực sự có quan hệ với Đường Hoàng đời thứ hai, vậy lựa chọn kia của Hồ gia liền chưa chắc đã sáng suốt như dự đoán. Dù nói thế nào, Vũ vương cũng chỉ là đệ đệ của Đường Hoàng đời thứ hai, nghiêm khắc mà nói vốn không phải huyết mạch dòng chính của hoàng thất.
- Hừ! Ngươi vội cái gì, suy đoán của hoàng huynh làm sao các ngươi có thể đoán. Hắn nếu không lên tiếng phản đối, chứng tỏ là ngầm đồng ý chuyện này rồi. Còn có Chu gia chủ, về nhà nói cho lão tổ nhà ngươi biết, bản vương đã nói lựa chọn bản vương tuyệt đối không sai, hắn phụ tá bản vương đăng quang hoàng đế, Hồ gia chính là đệ nhất gia tộc của Đại Đường.
Vũ vương tràn đầy tự tin nói.
- Dạ! Tạ Vương gia cất nhắc.
Hồ gia chủ cảm kích nói.
- Chẳng qua là để cho tiểu tử này tiến giai dễ dàng như vậy, cũng quá tiện nghi cho hắn. Mặc dù hắn không phải hung thủ, nhưng con ta chết hắn không thoát khỏi liên quan, nếu không thể giết hắn từ bên ngoài, làm cho hắn tẩu hỏa nhập ma mà chết cũng đủ làm cho bản vương nhổ ra một ngụm ác khí.
Dứt lời Vũ vương đuổi Hồ gia chủ đi, bản thân lại đi đến tòa nhà hình tháp màu đen cao nhất vương phủ.
Trong một tòa vương phủ xa hoa ở một mặt khác của vương thành, Thừa Càn thái tử mặc thường phục, ngồi trong lương đình, nhàn nhã thưởng trà. Đứng ngoài lương đinh có ba thanh niên mặt không biểu tình. Khí tức trên thân mỗi người đều rất khó hiểu, vậy mà đều là cao thủ Tiên Thiên, để cho cao thủ Tiên Thiên vì mình canh gác, có thể thấy được địa vị Thừa Càn thái tử có chút lớn. Khí tức tên thanh niên đứng phía dưới lương đình vậy mà không thua cao thủ Lục phẩm Vương tọa.
- Luôn đem người khác làm quân cờ, hiện phải ngậm bồ hòn đi! Tiểu Lục tử, trên người đứa con trai này thật là quỷ dị a! Lấy cảnh giới Võ Tông tứ phẩm giết chết Võ Tông cửu phẩm, còn ngụy trang xuất sắc như vậy. Hay là được nữ nhân kia truyền thừa? Cũng không đúng, nếu quả thật được nữ nhân kia truyền thừa cũng không có thời thơ ấu thê thảm như vậy. Xem ra trên người tiểu gia hỏa này có nhiều bí mật hơn bản cung tưởng tượng.
Trên mặt Thừa Càn thái tử lộ ra vẻ tò mò. Đối với hành vi trái lẽ thường của Lý Lân vậy mà Thái tử không có biểu hiện ra một chút kinh ngạc, giống như bất kỳ chuyện khó tin, không thể tưởng tượng nổi phát sinh trên người Lý Lân đều là bình thường.
- Điện ha, vừa mới nhận được tin tức, phủ Vũ vương có dị động.
Thanh niên đứng cạnh đình, giật giật lỗ tai, sau đó mở miệng nói.
- Không cần đi quản, lão gia hỏa Vũ vương kia vừa mất con, đang nín một bụng tức đi! Hơn nữa, mục tiêu cũng không phải chúng ta, chúng ta cứ tọa sơn quan hổ đấu.
Thừa Càn thái tử nâng chén trà lên, trên mặt biểu tình kiêng kỵ sâu xa.
Ý thức Lý Lân bắt đầu tập trung lại, trong đôi mắt mở to xuất hiện một chút thần thái.
- Tiểu tử không ngờ lại tẩu hỏa nhập ma, nếu cố gắng hấp thu những chân khí Tiên Thiên này, cho dù là thân thể Tiên Thiên, tiến giai thất bại, nhẹ thì công lực mất hoàn toàn, nặng thì mạng nhỏ chơi xong, hy vọng tiểu tử ngươi tự giải quyết cho tốt.
Tuy rằng thanh âm có chút mờ ảo, nhưng Lý Lân vẫn nghe ra đây là thanh âm của Thiết lão đầu, kẻ làm cho người ta chán ghét. Mặc dù mình và lão đầu kia không hợp nhau, nhưng có liên quan đến Dao Cơ, lão nhân này không có khả năng sẽ gây bất lợi cho hắn.
Lời nói của Thiết lão đầu cũng làm cho ý thức của hắn hoàn toàn thanh tỉnh, đồng thời cũng ngăn cản hắn tùy tiện hành động. Khôi phục lại ý thức, Lý Lân bị nguyên khí thiên địa thực chất ngưng tụ bên người làm cho hoảng sợ. Trong khoảng thời gian ngây người ngắn như vậy mà nguyên khí thiên địa lại có thể hội tụ thậm chí có xu hướng sụp đổ.
- Mẹ nó, thứ tốt như vậy sao có thể buông tha.
Lý Lân vội vàng tập trung tinh thần, vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết. Nhưng chuyện đã xảy ra khiến hắn vô cùng khiếp sợ.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao toàn bộ khiếu huyệt trong cơ thể ta đều được đả thông?
Cạn kiệt năng lượng tiềm lực khiến cho ý thức Lý Lân vẫn hồ đồ, tự nhiên không biết chuyện Thiết lão đầu vì hắn liên tục không ngừng cung cấp nguyên khí, đương nhiên cũng không biết chuyện trong cơ thể mình phát sinh dị biến. Hắn chỉ biết khiếu huyệt khiến hắn đau đầu bây giờ đã được đả thông toàn bộ. Tiên Thiên Nhất Khí quyết thanh tỉnh trong nháy mắt bắt đầu vận chuyển điên cuồng, một cỗ hấp lực cường hãn hơn vừa rồi tản ra, toàn bộ nguyên khí thiên địa ở Yến Kinh đều bị ảnh hưởng, đang liên tục hội tụ về chỗ Lý Lân.
- Tuy rằng không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cơ hội như thế này sao có thể buông tha.
Đáy lòng Lý Lân bỏ qua vui mừng cùng tìm kiếm thanh âm thần bí vừa rồi, toàn lực vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết. Nguyên khí thiên địa nồng đậm hóa thành nước lũ tiến vào cơ thể Lý Lân, trong nháy mắt đã bị chuyển thành Tiên Thiên Thuần Dương chân khí tinh thuần. Sau đó, được Lý Lân dẫn dắt đến trong thân thể, mở mang những huyệt đạo bên trong. Lý Lân không biết, hắn vừa động, toàn bộ cao thủ Yến Kinh đều bị hành động của hắn làm cho chấn kinh rồi.
Hậu viện Tần phủ, độc viện bao phủ trong một trận pháp, một lão giả tóc bạc mặt hồng hào bỗng nhiên mở to mắt. Trong đôi mắt hổ tràn đầy khiếp sợ cùng khó hiểu.
- Rốt cuộc là ai? Lại có phương pháp nghịch thiên như thế.
Thời điểm Thiết Hạo Dương đến đã tự che dấu hơi thở bản thân, ngay cả Tần gia lão tổ tông cũng không cảm nhận được một chút hơi thở cấp Võ Hoàng, hơn nữa ngay cả hơi thở Lý Lân tiến giai cũng được Thiết Hạo Dương tiện tay che dấu. Mà vừa rồi trong nháy mắt khi Thiết Hạo Dương mang Dao Cơ theo thông đạo không gian đi, che dấu của hắn đương nhiên mất đi hiệu lực, hơn nữa Lý Lân được giúp đỡ mở ra cánh cửa Tiên Thiên, nhân cơ hội vận chuyển Tiên Thiên Nhất Khí quyết tiến hành cắn nuốt, cả người giống như động không đáy, làm cho tất cả linh khí trong phạm vi vài chục dặm đều bị dẫn động, Tần gia lão tổ tông Tần Tĩnh nếu không phát hiện được, vậy lão cũng không phải là một cao thủ siêu cấp mà là một con heo.
- Ngắn ngủi hai ngày, từ Võ Tông tứ phẩm tiến giai đến Tiên Thiên, khoảng cách này cũng thật sự là quá kinh khủng rồi. Rốt cuộc là ai làm ra, chẳng lẽ là bệ hạ?
Lấy mấy trăm năm từng trải của hắn cũng chưa từng gặp qua loại chuyện này. Mà toàn bộ đế quốc, người có năng lực như thế cũng chỉ có một, đó chính là Đại Đường lão tổ bệ hạ, Đường Hoàng đời thứ hai.
- Không phải lão phu làm, có kẻ khác, chuyện này ngươi cũng đừng có quản. Cẩn thận bảo vệ tiểu gia hỏa kia một chút, đừng để người khác hạ ám thủ.
Trong hư không vang lên một thanh âm già nua nhưng uy nghiêm. Chính là người luôn quan tâm sự tình Tần phủ, Đường Hoàng đời thứ hai. Thiết Hạo Dương là bạn già của Đường Hoàng nên tự nhiên hiểu rõ cách làm của lão. Đường Hoàng thật đúng là sợ lão già Thiết Hạo Dương này gây ra phiền toái, nên chính mình tọa trấn ở Yến Kinh.
- Vâng, bệ hạ!
Tần Tĩnh cung kính đứng dậy nói. Ở trước mặt Đường Hoàng đời thứ hai, lão không phải là Tần gia lão tổ tông, cũng không phải là siêu cấp cao thủ nửa bước Võ Hoàng, mà chỉ là thần tử của Đường Hoàng đời thứ hai của Đại Đường.
Ở trong vương phủ rộng nhất vương thành, Vũ vương đang tiếp kiến Hồ gia chủ, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên rất khó coi.
- Vương gia, xảy ra chuyện gì?
Vũ vương làm việc luôn luôn hỉ nộ không lộ, biểu hiện tức giận như vậy vẫn là lần đầu tiên Hồ gia chủ nhìn thấy.
- Lý Lân tiến giai Tiên Thiên!
Sắc mặt khó coi của Vũ vương rất nhanh đã khôi phục lạnh nhạt, một đôi con ngươi thâm thúy khiến người khác nhìn không rõ tâm tình thật sự lúc này của hắn.
- Lý Lân?
Vẻ mặt Hồ gia chủ ngẩn người, nhất thời không phản ứng kịp. Trong lòng còn đang nhớ lại mấy vị hoàng tử của Đại Đường đời trước, có vị nào tên gọi Lý Lân. Hoàn toàn không nghĩ tới Lý Lân là hoàng tử đương thời.
- Không biết là vị vua nào của hoàng thất tiến giai Tiên Thiên làm cho Vương gia ngài kiêng kị như vậy?
- Không phải Vua mà là Tam hoàng tử đương triều Lý Lân, cũng chính là tên Tam hoàng tử giết con ta.
Vũ vương trầm giọng nói, trong thanh âm mang theo một tia lạnh lẽo khiến Hồ gia chủ không khỏi run rẩy. Vũ vương uy thế quá nặng, hơn nữa bản thân hắn lại có thực lực võ đạo kinh khủng, nếu không phải là ý tứ của lão tổ trong nhà, Hồ gia chủ đúng là không muốn đến đây.
- Hoàng tử đương triều?
Vẻ mặt Hồ gia chủ khiếp sợ, thanh âm nháy mắt cao vút.
- Vương gia, ngài không tính sai chứ! Trong hoàng tử đương triều Nhị hoàng tử có thực lực võ đạo mạnh nhát, nhưng bây giờ cũng vừa bước vào Võ Tông, Tam hoàng tử Lý Lân tu võ còn chưa đầy một năm, làm sao có thể đột phá Tiên Thiên?
Hồ gia chủ lắc đầu không thể tin nói.
- Hừ! Tiểu tử đó là thân thể Tiên Thiên hiếm thấy, hơn nữa lần này biến thành quân cờ để bản vương cùng những hoàng tử khác đánh giá, sau lưng khẳng định được không ít chỗ tốt, thậm chí lần này tiến giai nhanh chóng như thế, rất có thể là tác phẩm của hoàng cung.
Sắc mặc Vũ vương có chút nghiêm trọng, trong con ngươi thâm thúy không khỏi nhìn chỗ sâu trong hòng cung. Vũ vương phủ không phải là một tòa phủ thế tục, mà là một tòa bảo bối linh khí cực phẩm, đang trong giai đoạn chế tác ban đầu, lo lắng thần thức cao thủ dòm ngó, nên phía trước có rất nhiều trận pháp che chắn. Cho dù là cao thủ như Đường Hoàng đời thứ hai, khoảng cách xa như vậy cũng đừng mong tiến vào xem xét.
- Ý của Vương gia là tiểu Vương gia chết cùng lão tổ tông có quan hệ?
Sắc mặt Hồ gia chủ nháy mắt căng thẳng. Nếu chuyện này thực sự có quan hệ với Đường Hoàng đời thứ hai, vậy lựa chọn kia của Hồ gia liền chưa chắc đã sáng suốt như dự đoán. Dù nói thế nào, Vũ vương cũng chỉ là đệ đệ của Đường Hoàng đời thứ hai, nghiêm khắc mà nói vốn không phải huyết mạch dòng chính của hoàng thất.
- Hừ! Ngươi vội cái gì, suy đoán của hoàng huynh làm sao các ngươi có thể đoán. Hắn nếu không lên tiếng phản đối, chứng tỏ là ngầm đồng ý chuyện này rồi. Còn có Chu gia chủ, về nhà nói cho lão tổ nhà ngươi biết, bản vương đã nói lựa chọn bản vương tuyệt đối không sai, hắn phụ tá bản vương đăng quang hoàng đế, Hồ gia chính là đệ nhất gia tộc của Đại Đường.
Vũ vương tràn đầy tự tin nói.
- Dạ! Tạ Vương gia cất nhắc.
Hồ gia chủ cảm kích nói.
- Chẳng qua là để cho tiểu tử này tiến giai dễ dàng như vậy, cũng quá tiện nghi cho hắn. Mặc dù hắn không phải hung thủ, nhưng con ta chết hắn không thoát khỏi liên quan, nếu không thể giết hắn từ bên ngoài, làm cho hắn tẩu hỏa nhập ma mà chết cũng đủ làm cho bản vương nhổ ra một ngụm ác khí.
Dứt lời Vũ vương đuổi Hồ gia chủ đi, bản thân lại đi đến tòa nhà hình tháp màu đen cao nhất vương phủ.
Trong một tòa vương phủ xa hoa ở một mặt khác của vương thành, Thừa Càn thái tử mặc thường phục, ngồi trong lương đình, nhàn nhã thưởng trà. Đứng ngoài lương đinh có ba thanh niên mặt không biểu tình. Khí tức trên thân mỗi người đều rất khó hiểu, vậy mà đều là cao thủ Tiên Thiên, để cho cao thủ Tiên Thiên vì mình canh gác, có thể thấy được địa vị Thừa Càn thái tử có chút lớn. Khí tức tên thanh niên đứng phía dưới lương đình vậy mà không thua cao thủ Lục phẩm Vương tọa.
- Luôn đem người khác làm quân cờ, hiện phải ngậm bồ hòn đi! Tiểu Lục tử, trên người đứa con trai này thật là quỷ dị a! Lấy cảnh giới Võ Tông tứ phẩm giết chết Võ Tông cửu phẩm, còn ngụy trang xuất sắc như vậy. Hay là được nữ nhân kia truyền thừa? Cũng không đúng, nếu quả thật được nữ nhân kia truyền thừa cũng không có thời thơ ấu thê thảm như vậy. Xem ra trên người tiểu gia hỏa này có nhiều bí mật hơn bản cung tưởng tượng.
Trên mặt Thừa Càn thái tử lộ ra vẻ tò mò. Đối với hành vi trái lẽ thường của Lý Lân vậy mà Thái tử không có biểu hiện ra một chút kinh ngạc, giống như bất kỳ chuyện khó tin, không thể tưởng tượng nổi phát sinh trên người Lý Lân đều là bình thường.
- Điện ha, vừa mới nhận được tin tức, phủ Vũ vương có dị động.
Thanh niên đứng cạnh đình, giật giật lỗ tai, sau đó mở miệng nói.
- Không cần đi quản, lão gia hỏa Vũ vương kia vừa mất con, đang nín một bụng tức đi! Hơn nữa, mục tiêu cũng không phải chúng ta, chúng ta cứ tọa sơn quan hổ đấu.
Thừa Càn thái tử nâng chén trà lên, trên mặt biểu tình kiêng kỵ sâu xa.