Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 756
Sau tiếng nổ long trời lở đất, Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc.
- Vút…
Thiết quyền hung mãnh đánh mạnh ra, trên thiết quyền lại tỏa ra một đám hào quang màu kim nhàn nhạt.
Đây là thánh khí bao tay của Khỉ Đột Khổng Lồ, khi y dốc hết sức đánh lại, phát ra uy năng cường đại nhất.
Trước mắt y, con Gấu Bự kia vung cánh tay to lên, bàn tay đỏ rực màu lửa kia dường như có lửa cháy rừng rực bao trùm lên trên. Nhưng mà, ngay khi y sắp tung ra một quyền, một luồng hàn khí lạnh thấu xương đột nhiên dâng lên. Luồng hàn khí này chui vào từ sau lưng y, giống một con rắn độc xảo quyệt, trong nháy mắt liền truyền khắp toàn thân y, khiến uy năng lửa cháy của y lập tức giảm đi mấy lần.
Hai con cự thú lại một lần nữa đụng mạnh vào nhau, nhưng lúc này đây, tình huống vốn ngang sức ngang tài lại biến thành nghiêng về một bên.
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ vung nắm đấm, từng quyền từng quyền một liều mạng đánh, động tác của con Gấu Bự kia lại ngày càng cứng đờ, ngọn lửa của y từ lúc đầu là lửa cháy rừng rực biến thành ngọn lửa nhỏ, cuối cùng ầm ầm dập tắt.
Cùng lúc ngọn lửa dập tắt, khí tức của Gấu Bự cũng trở nên như có như không. Mà lúc này, nắm đấm của Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ vẫn nện xuống, lực mạnh như núi, liên tục đập ra từng hố đỏ như máu lên người Gấu Bự.
Rốt cục, Quang minh Khỉ Đột đánh đã rồi, y giơ cao thân thể của địch nhân lên, đập mạnh xuống mặt đất trước mặt.
Sau một tiếng ầm vang, toàn bộ mặt đất đều bị sập xuống một tầng, thậm chí thân thể của Gấu Bự còn bị khảm xuống một nửa xuống dưới đất.
Xa xa, Doanh Thừa Phong và Bá Vương liếc nhau. Bá Vương nhún vai, dường như là hết sức bất đắc dĩ.
- Vù vù vù…
Quang minh Khỉ Đột kịch liệt mà thở hổn hển, sau một lát mới khôi phục lại được. Y quay đầu nhìn lại, không khỏi ngẩn ra.
Con Gấu Bự đáng hận kia đã bị y đánh chết, nhưng khi đánh đấu, y đều trút hết lửa giận lên đối phương, cho nên cũng không chú ý đến tình hình của những người còn lại.
Cho đến tận lúc này, khi y đánh chết tươi Gấu Bự xong mới nhớ ra đối phương còn có một bạn đống hành.
Nhưng mà, khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong và Bá Vương đang chờ thảnh thơi nhàm chán ở bên cạnh, y lập tức hiểu được, kết cục của kẻ địch kia e rằng cũng dữ nhiều lành ít.
- Ha ha, Doanh đại sư, tên còn lại đâu?
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ rùng mình, thân hình nhanh chóng khôi phục về kích cỡ bình thường.
Doanh Thừa Phong chỉ về phía sau, ở đó có một cỗ thi thể nằm im trên đất.
Đôi mắt của Khỉ Đột Khổng Lồ sáng lên, y cúi người thật thấp về phía Doanh Thừa Phong, nói:
- Đa tạ Doanh đại sư và Bá Vương huynh đã có ân cứu trợ.
Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Viên huynh không cần khách khí, khi mới tiến vào khe sâu, Viên huynh chẳng phải đã giúp chúng ta ngăn chặn Hắc ám cường giả đó sao.
Tuy rằng Doanh Thừa Phong cũng không cần bọn họ ra tay, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói lộ ra, nếu không sẽ gây ấn tượng xấu kiêu ngạo khó phục tùng đối với người khác.
Khỉ Đột Khổng Lồ ngượng ngùng mà gãi đầu, trong lòng y biết rõ đối phương giúp mình chẳng qua là vì hoàn thành mệnh lệnh của Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ giao cho. Mà y sau khi mới chỉ cướp đoạt sinh mệnh của một Hắc ám cường giả liền rời khỏi Doanh Thừa Phong đi hành động một mình. Cho nên khi Doanh Thừa Phong nói vậy, mặt của y ngược lại đỏ rần lên.
Doanh Thừa Phong và Bá Vương cùng nhìn nhau cười, mặt của thằng nhãi này còn mỏng hơn so với trong tưởng tượng đấy.
Khỉ Đột Khổng Lồ đột nhiên vỗ trán một cái, xoay người, xé lấy Phù Lục trên thân thể đã hoàn toàn tử vong của Gấu Bự.
Nếu con Gấu Bự này khi thấy bản thân bị thương nặng liền lập tức đánh mạnh vào Phù Lục trước ngực, thì tự nhiên có thể sử dụng quy tắc thoát ra ngoài, tuy rằng vì vậy mà y sẽ bị mất đi tư cách tiếp tục chiến đấu, nhưng ít ra cũng có thể bảo toàn tính mạng.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, cho đến khi chết, thân thể Gấu Bự đều bị trói buộc bởi một loại lực lượng thuộc hàn hệ nên không thể thoát chết.
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ nhìn tờ Phù Lục đang cầm trên tay, thoáng do dự một lát liền tiến đến gần Doanh Thừa Phong.
Y nâng Phù Lục lên trước mặt Doanh Thừa Phong, nói:
- Doanh đại sư, đây là chiến lợi phẩm của ngài.
Doanh Thừa Phong như cười như không mà nói:
- Con Gấu Bự này là do ngươi giết mà.
Quang minh Khỉ Đột Khỏng Lồ lắc đầu, nói:
- Nếu không có Doanh đại sư ra tay cứu trợ thì e rằng ta đã bị lọt vào mai phục rồi. Cho dù không bị chết thì chắc chắn cũng buộc phải bỏ cuộc.
Y ngừng một chút, nói:
- Có thể phản kích giết được hai tên hèn hạ bỉ ổi này, ta đã thỏa mãn rồi.
Y nhẹ nhàng mà đặt Phù Lục xuống dưới chân Doanh Thừa Phong, lớn tiếng nói:
- Tại hạ Bạo Viên, sau này hẹn gặp lại.
Dứt lời, y nhảy lên thật cao, sau vài lần bật người lên xuống liền biến mất trong rừng cây phía xa xa.
Bá Vương cười hà hà, tiến lên nhặt Phù Lục, vỗ vài cái, nói:
- Thằng này có tính cách không tệ, không uổng công chúng ta ra tay.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, vẫy tay một cái về phía thi thể của Nhân Tộc cường giả, lập tức lột lấy không gian trang bị và một số thánh khí tổn hại từ trên người y.
Kiểm tra lại một chút, thậm chí y còn có đến hơn mười tờ Phù Lục.
Nếu chỉ tính riêng về thực lực thì mặc dù bọn họ một người một thú có thực lực không tệ, nhưng tuyệt đối không tính là đứng đầu. Tuy nhiên, bọn họ lợi dụng Gấu Bự dụ dỗ ra các linh thú lạc đàn, người còn lại thì bí mật ẩn nấp đánh lén bất ngờ.
Mặc dù cách làm như vậy có hơi bỉ ổi, nhưng tỷ lệ thành công cũng tuyệt đối không thấp.
Trên tay có hơn mười tờ Phù Lục đã nói lên thu hoạch của bọn họ rất lớn.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, bọn họ vất vả cướp đoạt Phù Lục đến cuối cùng đều đưa cho Doanh Thừa Phong và Bá Vương.
- Rống…
Xa xa lại có tiếng gầm rung chuyển đất trời truyền đến.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong và Bá Vương sáng rực lên, trên mặt bọn hắn cùng lộ ra vẻ tươi cười.
Thân hình chợt lóe, bọn hắn xông lên cực nhanh.
※※※※
Ngay khi Doanh Thừa Phong và Bá Vương đang hớn hở săn bắn trong khu vực của nhóm bọn hắn, một tên đặc biệt khủng bố đang buồn bực mà đi qua vùng trung gian thung lũng.
Bộc tộc Quỷ Kiểm Đằng vốn là một chủng tộc bẩm sinh am hiểu nhất về ẩn nấp, nếu chúng nó muốn ẩn núp thì cho dù là thần linh cũng khó có thể tìm ra bản thể của chúng nó.
Cho nên, mặc dù lần này có tận năm cây Quỷ Kiểm Đằng tiến vào thung lũng thì vẫn chưa từng bị ai phát giác.
Đương nhiên, loại sinh vật kỳ lạ này chỉ hoạt động trong vùng trung gian của thung lũng mà không dám bước vào khu vực trung tâm chân chính.
Bởi vì ở đó có thiên la địa võng do các thế lực lớn giăng ra, trừ ra các linh thú được cho phép có thể tiến vào, một khi bất kỳ sinh vật nào khác tới gần đều phải chịu đòn sấm sét.
Cho dù là Vương Cấp cường giả cũng đừng mơ có thể sống sót sau cú công kích ngưng tụ sức mạnh to lớn của thiên địa này.
Đột nhiên, một cây Quỷ Kiểm Đằng chui từ dưới đất lên, khuôn mặt bằng bông hoa cực lớn lộ ra vẻ vui mừng, nó thì thào nói:
- Khí tức Hắc ám, cuối cùng ta cũng tìm được rồi.
Thân thể của nó bắt đầu nhanh chóng di động, đối với nó, lòng đất cứng rắn kia dường như là căn bản không gây ra bất cứ trở ngại nào.
Chỉ trong chớp mắt, nó cũng đã đi được vài dặm dưới lòng đất.
- Ầm…
Trên mặt đất, hai con vật khổng lồ đang liều mạng tranh đấu. Một con là Hắc ám hệ cự thú, toàn thân nó đều bao trùm một tầng hắc khí dày đặc, mà một con khác lại là thủy hệ cự thú, từng vòng hào quang màu xanh nước biển dập dờn vờn quanh thân thể nó, dường như là ngưng tụ ra một vòng cầu vồng tuyệt đẹp màu xanh nước biển.
Đúng lúc hai con linh thú đang đánh túi bụi thì có mấy cành mây màu đen phóng lên như bay, khi hai con cự thú còn đang nhìn tròn mắt líu lưỡi liền đã trói chặt lại con thủy hệ cự thú.
Mặc dù con thủy hệ cự thú này là một con Tước vị thánh thú nhưng khi bị Quỷ Kiểm Đằng quấn quanh lại không có đủ sức chống cự lại.
Nó liều mạng mà giãy giụa, miệng rống lên tiếng kêu thê lương tuyệt vọng.
- Quỷ Kiểm Đằng, chỗ này sao lại có thể xuất hiện Quỷ Kiểm Đằng…
Một cành mây cực lớn che lại miệng nó, sau đó nó cũng chỉ có thể phát ra tiếng rên ô ô thống khổ.
Không những thế, cành mây thô to kia còn siết sâu vào thân thể của con cự thú. Dần dần, thánh giáp mặc trên người con cự thú dần xuất hiện từng vết từng vết rạn nứt, cho dù là thánh khí có cấp bậc bực này vẫn không thể tránh khỏi bị Quỷ Kiểm Đằng siết nát.
- Bụp…
Thân thể con cự thú nứt vỡ ra từng miệng máu, từ miệng vết thương tuôn chảy ra một lượng lớn máu tươi, mà Quỷ Kiểm Đằng ngâm trong máu tươi cũng trở nên đen hơn và rắn chắc hơn.
Con Hắc ám cự thú kia kinh sợ hít một hơi, nó thật cẩn thận mà lùi về phía sau.
Tuy rằng nó và Quỷ Kiểm Đằng đều thuộc loại sinh vật Hắc ám, nhưng Quỷ Kiểm Đằng lại là một loại thực vật sống có thực lực vượt xa so với những sinh vật cùng cấp. Đặc biệt khi tận mắt chứng kiến kết cục của thủy hệ cự thú, nó càng không dám đến gần Quỷ Kiểm Đằng.
Bỗng nhiên, bông hoa của Quỷ Kiểm Đằng vươn lên trên, gương mặt quỷ kỳ dị đó lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Hắc ám cự thú, nói:
- Doanh Thừa Phong đâu, ở chỗ nào?
- Cái gì?
Hắc ám cự thú kia ngẩn ra, kinh ngạc hỏi.
- Ta đến chỗ này để tìm Doanh Thừa Phong, hừ, chẳng lẽ An Thác La chưa ra lệnh cho các ngươi chỉ đường cho bổn tọa sao?
Quỷ Kiểm Đằng không kiên nhẫn nói.
Ngươi đến đây để tìm Doanh Thừa Phong của Quang Minh thánh giáo?
Hắc ám cự thú kia rùng mình, biến thành hình người, mặt y lộ vẻ kỳ quái, hỏi.
Trong lòng Quỷ Kiểm Đằng dâng lên một dự cảm chẳng lành, nói:
- Sao vậy, Doanh Thừa Phong không ở chỗ này sao?
- Đương nhiên là không ở chỗ này rồi.
Hắc ám cự thú dở khóc dở cười mà nói:
- Tên Doanh Thừa Phong kia ở khu vực tám, mà chỗ này của chúng ta là khu vực bốn, ngài sao lại đến chỗ này tìm … hắn chứ?
Hắc ám cự thú vẫn tin tưởng lời nói của Quỷ Kiểm Đằng.
Doanh Thừa Phong là rèn đại sư của Quang Minh thánh giáo, gặp người như vậy, đương nhiên An Thác La đại nhân sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Việc mời Quỷ Kiểm Đằng ra tay cũng phù hợp với tác phong làm việc từ trước đến nay của An Thác La đại nhân.
Nhưng Quỷ Kiểm Đằng này lại mò tới khu vực này của mình, điều này làm cho Hắc ám cự thú thầm có chút khinh thường.
- Không ở khu vực này…
Quỷ Kiểm Đằng giận tím mặt, nó hét lên giận dữ:
- Khu vực chết tiệt.
- Hừ, đó là do chính ngươi ngu.
Hắc ám cự thú kia nhỏ giọng nói thầm.
- Ngươi nói cái gì?
Bông hoa đột nhiên cúi xuống, đôi mắt âm trầm của nó nhìn chằm chằm Hắc ám cự thú.
Mặt Hắc ám cự thú hoảng sợ biến sắc, y vội vàng nói:
- Ta không có nói gì.
- Hừ, kẻ dám cả gan nói xấu bộ tộc Quỷ Kiểm Đằng chúng ta thì chỉ có đường chết.
Quỷ Kiểm Đằng rống lớn một tiếng, cành mây giấu dưới lòng đất chui dựng lên, cũng nuốt sống con Hắc ám cự thú như con trước đó.
Chỉ trong một lát, có hai vị Tước vị cường nhân bỏ mạng bởi tay Quỷ Kiểm Đằng.
Làm xong hết thảy việc này, Quỷ Kiểm Đằng xoay người, dữ tợn nói:
- Khu vực tám, khu vực tám…
- Vút…
Thiết quyền hung mãnh đánh mạnh ra, trên thiết quyền lại tỏa ra một đám hào quang màu kim nhàn nhạt.
Đây là thánh khí bao tay của Khỉ Đột Khổng Lồ, khi y dốc hết sức đánh lại, phát ra uy năng cường đại nhất.
Trước mắt y, con Gấu Bự kia vung cánh tay to lên, bàn tay đỏ rực màu lửa kia dường như có lửa cháy rừng rực bao trùm lên trên. Nhưng mà, ngay khi y sắp tung ra một quyền, một luồng hàn khí lạnh thấu xương đột nhiên dâng lên. Luồng hàn khí này chui vào từ sau lưng y, giống một con rắn độc xảo quyệt, trong nháy mắt liền truyền khắp toàn thân y, khiến uy năng lửa cháy của y lập tức giảm đi mấy lần.
Hai con cự thú lại một lần nữa đụng mạnh vào nhau, nhưng lúc này đây, tình huống vốn ngang sức ngang tài lại biến thành nghiêng về một bên.
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ vung nắm đấm, từng quyền từng quyền một liều mạng đánh, động tác của con Gấu Bự kia lại ngày càng cứng đờ, ngọn lửa của y từ lúc đầu là lửa cháy rừng rực biến thành ngọn lửa nhỏ, cuối cùng ầm ầm dập tắt.
Cùng lúc ngọn lửa dập tắt, khí tức của Gấu Bự cũng trở nên như có như không. Mà lúc này, nắm đấm của Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ vẫn nện xuống, lực mạnh như núi, liên tục đập ra từng hố đỏ như máu lên người Gấu Bự.
Rốt cục, Quang minh Khỉ Đột đánh đã rồi, y giơ cao thân thể của địch nhân lên, đập mạnh xuống mặt đất trước mặt.
Sau một tiếng ầm vang, toàn bộ mặt đất đều bị sập xuống một tầng, thậm chí thân thể của Gấu Bự còn bị khảm xuống một nửa xuống dưới đất.
Xa xa, Doanh Thừa Phong và Bá Vương liếc nhau. Bá Vương nhún vai, dường như là hết sức bất đắc dĩ.
- Vù vù vù…
Quang minh Khỉ Đột kịch liệt mà thở hổn hển, sau một lát mới khôi phục lại được. Y quay đầu nhìn lại, không khỏi ngẩn ra.
Con Gấu Bự đáng hận kia đã bị y đánh chết, nhưng khi đánh đấu, y đều trút hết lửa giận lên đối phương, cho nên cũng không chú ý đến tình hình của những người còn lại.
Cho đến tận lúc này, khi y đánh chết tươi Gấu Bự xong mới nhớ ra đối phương còn có một bạn đống hành.
Nhưng mà, khi nhìn thấy Doanh Thừa Phong và Bá Vương đang chờ thảnh thơi nhàm chán ở bên cạnh, y lập tức hiểu được, kết cục của kẻ địch kia e rằng cũng dữ nhiều lành ít.
- Ha ha, Doanh đại sư, tên còn lại đâu?
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ rùng mình, thân hình nhanh chóng khôi phục về kích cỡ bình thường.
Doanh Thừa Phong chỉ về phía sau, ở đó có một cỗ thi thể nằm im trên đất.
Đôi mắt của Khỉ Đột Khổng Lồ sáng lên, y cúi người thật thấp về phía Doanh Thừa Phong, nói:
- Đa tạ Doanh đại sư và Bá Vương huynh đã có ân cứu trợ.
Doanh Thừa Phong cười ha ha, nói:
- Viên huynh không cần khách khí, khi mới tiến vào khe sâu, Viên huynh chẳng phải đã giúp chúng ta ngăn chặn Hắc ám cường giả đó sao.
Tuy rằng Doanh Thừa Phong cũng không cần bọn họ ra tay, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói lộ ra, nếu không sẽ gây ấn tượng xấu kiêu ngạo khó phục tùng đối với người khác.
Khỉ Đột Khổng Lồ ngượng ngùng mà gãi đầu, trong lòng y biết rõ đối phương giúp mình chẳng qua là vì hoàn thành mệnh lệnh của Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ giao cho. Mà y sau khi mới chỉ cướp đoạt sinh mệnh của một Hắc ám cường giả liền rời khỏi Doanh Thừa Phong đi hành động một mình. Cho nên khi Doanh Thừa Phong nói vậy, mặt của y ngược lại đỏ rần lên.
Doanh Thừa Phong và Bá Vương cùng nhìn nhau cười, mặt của thằng nhãi này còn mỏng hơn so với trong tưởng tượng đấy.
Khỉ Đột Khổng Lồ đột nhiên vỗ trán một cái, xoay người, xé lấy Phù Lục trên thân thể đã hoàn toàn tử vong của Gấu Bự.
Nếu con Gấu Bự này khi thấy bản thân bị thương nặng liền lập tức đánh mạnh vào Phù Lục trước ngực, thì tự nhiên có thể sử dụng quy tắc thoát ra ngoài, tuy rằng vì vậy mà y sẽ bị mất đi tư cách tiếp tục chiến đấu, nhưng ít ra cũng có thể bảo toàn tính mạng.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, cho đến khi chết, thân thể Gấu Bự đều bị trói buộc bởi một loại lực lượng thuộc hàn hệ nên không thể thoát chết.
Quang minh Khỉ Đột Khổng Lồ nhìn tờ Phù Lục đang cầm trên tay, thoáng do dự một lát liền tiến đến gần Doanh Thừa Phong.
Y nâng Phù Lục lên trước mặt Doanh Thừa Phong, nói:
- Doanh đại sư, đây là chiến lợi phẩm của ngài.
Doanh Thừa Phong như cười như không mà nói:
- Con Gấu Bự này là do ngươi giết mà.
Quang minh Khỉ Đột Khỏng Lồ lắc đầu, nói:
- Nếu không có Doanh đại sư ra tay cứu trợ thì e rằng ta đã bị lọt vào mai phục rồi. Cho dù không bị chết thì chắc chắn cũng buộc phải bỏ cuộc.
Y ngừng một chút, nói:
- Có thể phản kích giết được hai tên hèn hạ bỉ ổi này, ta đã thỏa mãn rồi.
Y nhẹ nhàng mà đặt Phù Lục xuống dưới chân Doanh Thừa Phong, lớn tiếng nói:
- Tại hạ Bạo Viên, sau này hẹn gặp lại.
Dứt lời, y nhảy lên thật cao, sau vài lần bật người lên xuống liền biến mất trong rừng cây phía xa xa.
Bá Vương cười hà hà, tiến lên nhặt Phù Lục, vỗ vài cái, nói:
- Thằng này có tính cách không tệ, không uổng công chúng ta ra tay.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, vẫy tay một cái về phía thi thể của Nhân Tộc cường giả, lập tức lột lấy không gian trang bị và một số thánh khí tổn hại từ trên người y.
Kiểm tra lại một chút, thậm chí y còn có đến hơn mười tờ Phù Lục.
Nếu chỉ tính riêng về thực lực thì mặc dù bọn họ một người một thú có thực lực không tệ, nhưng tuyệt đối không tính là đứng đầu. Tuy nhiên, bọn họ lợi dụng Gấu Bự dụ dỗ ra các linh thú lạc đàn, người còn lại thì bí mật ẩn nấp đánh lén bất ngờ.
Mặc dù cách làm như vậy có hơi bỉ ổi, nhưng tỷ lệ thành công cũng tuyệt đối không thấp.
Trên tay có hơn mười tờ Phù Lục đã nói lên thu hoạch của bọn họ rất lớn.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, bọn họ vất vả cướp đoạt Phù Lục đến cuối cùng đều đưa cho Doanh Thừa Phong và Bá Vương.
- Rống…
Xa xa lại có tiếng gầm rung chuyển đất trời truyền đến.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong và Bá Vương sáng rực lên, trên mặt bọn hắn cùng lộ ra vẻ tươi cười.
Thân hình chợt lóe, bọn hắn xông lên cực nhanh.
※※※※
Ngay khi Doanh Thừa Phong và Bá Vương đang hớn hở săn bắn trong khu vực của nhóm bọn hắn, một tên đặc biệt khủng bố đang buồn bực mà đi qua vùng trung gian thung lũng.
Bộc tộc Quỷ Kiểm Đằng vốn là một chủng tộc bẩm sinh am hiểu nhất về ẩn nấp, nếu chúng nó muốn ẩn núp thì cho dù là thần linh cũng khó có thể tìm ra bản thể của chúng nó.
Cho nên, mặc dù lần này có tận năm cây Quỷ Kiểm Đằng tiến vào thung lũng thì vẫn chưa từng bị ai phát giác.
Đương nhiên, loại sinh vật kỳ lạ này chỉ hoạt động trong vùng trung gian của thung lũng mà không dám bước vào khu vực trung tâm chân chính.
Bởi vì ở đó có thiên la địa võng do các thế lực lớn giăng ra, trừ ra các linh thú được cho phép có thể tiến vào, một khi bất kỳ sinh vật nào khác tới gần đều phải chịu đòn sấm sét.
Cho dù là Vương Cấp cường giả cũng đừng mơ có thể sống sót sau cú công kích ngưng tụ sức mạnh to lớn của thiên địa này.
Đột nhiên, một cây Quỷ Kiểm Đằng chui từ dưới đất lên, khuôn mặt bằng bông hoa cực lớn lộ ra vẻ vui mừng, nó thì thào nói:
- Khí tức Hắc ám, cuối cùng ta cũng tìm được rồi.
Thân thể của nó bắt đầu nhanh chóng di động, đối với nó, lòng đất cứng rắn kia dường như là căn bản không gây ra bất cứ trở ngại nào.
Chỉ trong chớp mắt, nó cũng đã đi được vài dặm dưới lòng đất.
- Ầm…
Trên mặt đất, hai con vật khổng lồ đang liều mạng tranh đấu. Một con là Hắc ám hệ cự thú, toàn thân nó đều bao trùm một tầng hắc khí dày đặc, mà một con khác lại là thủy hệ cự thú, từng vòng hào quang màu xanh nước biển dập dờn vờn quanh thân thể nó, dường như là ngưng tụ ra một vòng cầu vồng tuyệt đẹp màu xanh nước biển.
Đúng lúc hai con linh thú đang đánh túi bụi thì có mấy cành mây màu đen phóng lên như bay, khi hai con cự thú còn đang nhìn tròn mắt líu lưỡi liền đã trói chặt lại con thủy hệ cự thú.
Mặc dù con thủy hệ cự thú này là một con Tước vị thánh thú nhưng khi bị Quỷ Kiểm Đằng quấn quanh lại không có đủ sức chống cự lại.
Nó liều mạng mà giãy giụa, miệng rống lên tiếng kêu thê lương tuyệt vọng.
- Quỷ Kiểm Đằng, chỗ này sao lại có thể xuất hiện Quỷ Kiểm Đằng…
Một cành mây cực lớn che lại miệng nó, sau đó nó cũng chỉ có thể phát ra tiếng rên ô ô thống khổ.
Không những thế, cành mây thô to kia còn siết sâu vào thân thể của con cự thú. Dần dần, thánh giáp mặc trên người con cự thú dần xuất hiện từng vết từng vết rạn nứt, cho dù là thánh khí có cấp bậc bực này vẫn không thể tránh khỏi bị Quỷ Kiểm Đằng siết nát.
- Bụp…
Thân thể con cự thú nứt vỡ ra từng miệng máu, từ miệng vết thương tuôn chảy ra một lượng lớn máu tươi, mà Quỷ Kiểm Đằng ngâm trong máu tươi cũng trở nên đen hơn và rắn chắc hơn.
Con Hắc ám cự thú kia kinh sợ hít một hơi, nó thật cẩn thận mà lùi về phía sau.
Tuy rằng nó và Quỷ Kiểm Đằng đều thuộc loại sinh vật Hắc ám, nhưng Quỷ Kiểm Đằng lại là một loại thực vật sống có thực lực vượt xa so với những sinh vật cùng cấp. Đặc biệt khi tận mắt chứng kiến kết cục của thủy hệ cự thú, nó càng không dám đến gần Quỷ Kiểm Đằng.
Bỗng nhiên, bông hoa của Quỷ Kiểm Đằng vươn lên trên, gương mặt quỷ kỳ dị đó lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Hắc ám cự thú, nói:
- Doanh Thừa Phong đâu, ở chỗ nào?
- Cái gì?
Hắc ám cự thú kia ngẩn ra, kinh ngạc hỏi.
- Ta đến chỗ này để tìm Doanh Thừa Phong, hừ, chẳng lẽ An Thác La chưa ra lệnh cho các ngươi chỉ đường cho bổn tọa sao?
Quỷ Kiểm Đằng không kiên nhẫn nói.
Ngươi đến đây để tìm Doanh Thừa Phong của Quang Minh thánh giáo?
Hắc ám cự thú kia rùng mình, biến thành hình người, mặt y lộ vẻ kỳ quái, hỏi.
Trong lòng Quỷ Kiểm Đằng dâng lên một dự cảm chẳng lành, nói:
- Sao vậy, Doanh Thừa Phong không ở chỗ này sao?
- Đương nhiên là không ở chỗ này rồi.
Hắc ám cự thú dở khóc dở cười mà nói:
- Tên Doanh Thừa Phong kia ở khu vực tám, mà chỗ này của chúng ta là khu vực bốn, ngài sao lại đến chỗ này tìm … hắn chứ?
Hắc ám cự thú vẫn tin tưởng lời nói của Quỷ Kiểm Đằng.
Doanh Thừa Phong là rèn đại sư của Quang Minh thánh giáo, gặp người như vậy, đương nhiên An Thác La đại nhân sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Việc mời Quỷ Kiểm Đằng ra tay cũng phù hợp với tác phong làm việc từ trước đến nay của An Thác La đại nhân.
Nhưng Quỷ Kiểm Đằng này lại mò tới khu vực này của mình, điều này làm cho Hắc ám cự thú thầm có chút khinh thường.
- Không ở khu vực này…
Quỷ Kiểm Đằng giận tím mặt, nó hét lên giận dữ:
- Khu vực chết tiệt.
- Hừ, đó là do chính ngươi ngu.
Hắc ám cự thú kia nhỏ giọng nói thầm.
- Ngươi nói cái gì?
Bông hoa đột nhiên cúi xuống, đôi mắt âm trầm của nó nhìn chằm chằm Hắc ám cự thú.
Mặt Hắc ám cự thú hoảng sợ biến sắc, y vội vàng nói:
- Ta không có nói gì.
- Hừ, kẻ dám cả gan nói xấu bộ tộc Quỷ Kiểm Đằng chúng ta thì chỉ có đường chết.
Quỷ Kiểm Đằng rống lớn một tiếng, cành mây giấu dưới lòng đất chui dựng lên, cũng nuốt sống con Hắc ám cự thú như con trước đó.
Chỉ trong một lát, có hai vị Tước vị cường nhân bỏ mạng bởi tay Quỷ Kiểm Đằng.
Làm xong hết thảy việc này, Quỷ Kiểm Đằng xoay người, dữ tợn nói:
- Khu vực tám, khu vực tám…