Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
"Sư phụ, Hinh Nhi, dâm dịch của nàng càng ngày càng nhiều, ta sẽ không làm nàng đau đâu. A, đáng chết, thả lỏng chút nào, nàng kẹp ta thật chặt. Nàng chịu đựng chút đi, rất nhanh, rất nhanh nữa thôi ta sẽ làm cho nàng dục tiên dục tử." Hạ Trọng Lâu thở dốc nhìn đến Nịnh Hinh Nhi đang vặn vẹo dưới thân, tốc độ điên cuồng mãnh liệt, côn thịt của hắn cứ hung hăng rong ruổi trên cơ thể nàng.
Thân thể Nịnh Hinh Nhi thật mẫn cảm, tiếng rên rỉ cũng theo đó mà thêm dồn dập. Tốc độ va chạm của hắn càng nhanh, hoa huyệt nàng càng vang lên tiếng nước dâm mĩ. Mật hoa no đủ bị côn thịt hắn va chạm đến nỗi văng mật dịch khắp nơi, làm cho nơi hạ thân giao hợp của bọn họ hoàn toàn ướt đẫm.
"A, Trọng Lâu, dừng lại đi, quá mãnh liệt rồi. Ta không chịu nỗi..." Đột nhiên, Nịnh Hinh Nhi thống khổ mà kêu lên, cả người cũng theo đó mà kịch liệt giãy giụa.
Hoa huyệt nàng gắt gao cắn chặt lấy dương vật hắn, mị thịt trong hoa kính tranh nhau đè ép dị vật, cảnh tượng như thế, một tay hoan ái lão luyện như Hạ Trọng Lâu còn không rõ sao? Hắn chẳng những không dừng lại, mà lại còn thêm tăng nhanh tốc độ, như con thú hoang điên dại mà trừu cắm sâu vào bên trong hoa tâm của nàng. "Sư phụ, ta muốn cho nàng được sung sướng, được dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được!" Hắn hung mãnh mà va chạm, nếu không phải hai tay hắn đang bận phải ngăn trở hai vai nàng, nếu không nàng sống chết níu giữ tay hắn, có lẽ với tốc độ này, nàng đã bị hắn bắn cho ra xa đi.
"Trọng Lâu, a a, Trọng Lâu..." Nịnh Hinh Nhi kêu to, thân thể mềm mại đột nhiên run rẩy, hai đùi quơ quạng lung tung, chân mở rộng, mũi chân căng chặt, cuộn tròn lại. Khoái cảm mãnh liệt này làm nàng hít thở không thông, trong lúc hô hấp phập phồng, hoa tâm đã tiết ra từng đợt nữ tinh sền sệt.
"Sư phụ, nàng thật đúng là mẫn cảm, mới vừa bắt đầu trong chốc lát... Đã tiết thân rồi. Nhưng, ta cũng rất sướng. Nàng chờ ta chốc lát, ta có thể cho nàng nhiều hơn thế này nữa." Hạ Trọng Lâu tiếp tục đưa đẩy nam căn của mình vào sâu bên trong, hưởng thụ khoái cảm tê dại khi bị đè ép. Ái dịch đã cao trào bên trong nàng, chúng như thủy triều cọ rửa côn thịt hắn, nếu không phải hắn có tính nhẫn nại cao, chắc chắn đã bị nàng kích thích đến nỗi phun ra dương tinh rồi.
"Trọng Lâu, như thế này quá sức chịu của ta rồi..." Nịnh Hinh Nhi vẫn còn đang đắm chìm trong đỉnh cao dục vọng mê mang gọi tên của nam nhân, ánh mắt mê ly, khuôn mặt ửng hồng.
"Ta đang ở bên trong thân thể của nàng. Thể xác và tinh thần của chúng ta đang hòa hợp làm một." Hạ Trọng Lâu kích động mà nói, rời đi thân thể của nàng, buông hai chân ra, đem thân thể mềm mại không xương quay cuồng lại đây.
"Không cần, không cần như thế." Nàng kháng cự nói, bắt đầu giãy giụa.
"Ta muốn, sư phụ, ta muốn rót đầy tinh dịch vào bên trong tử cung của nàng." Bắt được nàng, hắn lợi dụng sức mạnh bẩm sinh của nam nhân làm ưu thế, mạnh mẽ chế trụ nàng thành tư thế quỳ bò trên đất, để hai bờ mông no đủ nhếch cao lên trời.
"Nhẹ chút, nhẹ chút đi Trọng Lâu. Ta cầu xin ngươi, ta rất khó chịu." Nịnh Hinh Nhi bất đắc dĩ thỏa hiệp, chịu đựng sự tra tấn ngọt ngào này.
"Ta nhất định sẽ ôn nhu." Hắn bị sự yếu ớt của nàng làm cho mềm lòng, từ tốn đem côn thịt cứng rắn chưa phát tiết của mình chậm rãi cắm vào hạ thân đang chảy xuôi mật dịch, sau đó đôi tay bắt đầu ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng nhẹ đong đưa, mỗi lần côn thịt đụng tới thịt nọn sâu bên trong hoa kính của nàng đều cố tình nghiền nát hai cái rồi mới rút về phía sau.
"Chậm một chút, đừng quá sâu!" Khoái cảm tê dại của cao trào vẫn còn đọng lại, Nịnh Hinh Nhi vừa sợ hãi, vừa hưng phấn đón chào sự tấn công mới. Sau đó, nàng bắt đầu lay động thân thể, chủ động vuốt ve khí cụ nóng cháy kiên quyết của hắn.
"Sư phụ, sướng đã chết, thật là mất hồn, ta muốn mãi mãi ở bên cạnh nàng, ngàn năm vạn năm đều sẽ không rời đi. Nàng sống, ta sống. Nếu như nàng độ kiếp thất bại, ta đây tuyệt nhiên sẽ xuống hoàng tuyền làm bạn với nàng." Hạ Trọng Lâu âu yếm nói, một lần rồi lại một lần luật động, xoay tròn, nghiền nát hoa huyệt khẩn chặt của nàng. Mật dịch như suối nước ào ạt chảy ra, dọc theo phần đùi non mịn vương vãi xuống trên cỏ. Thù lớn của hắn đã báo xong, tưởng niệm duy nhất còn lại đó chính là cùng sư phụ tu luyện, song túc song phi, thiên trường địa cửu.
"Đừng nói lời ngu ngốc như thế, Trọng Lâu. Ta hy vọng các ngươi đều có thể sống mãi trên cõi đời này." Nịnh Hinh Nhi thở hồng hộc mà nói. Thiên phú của hai huynh đệ bọn họ so ra không hề kém cạnh nàng, tuổi cũng chỉ vừa hơn một trăm, có thể nào chỉ vì một người phàm trần như nàng mà từ bỏ tiền đồ sáng lạn sau này?
"Chúng ta, đều phải ở bên cạnh nhau. Vạn năm, mười vạn năm... vĩnh viễn không tách biệt nhau." Hắn thô suyễn nói, bởi vì khoái cảm cường liệt càng ngày càng mạnh mẽ, vòng eo đong đưa nhanh nhẹn, tốc độ động tác càng thêm cuồng mãnh.
"Hu hu, quá sâu rồi, nhẹ một chút. Ta không chịu được, đừng như vậy mà. Không cần, a a..." Nịnh Hinh Nhi kịch liệt lắc đầu, ý đồ bò về phía trước để tránh thoát đi giam cầm của hắn. Loại tư thế này vẫn luôn là nỗi sợ hãi của nàng, bởi vì côn thịt cứng rắn của nam nhân rất có khả năng sẽ cắm thẳng vào trong hoa tâm, tham nhập tử cung của nàng.
"Sư phụ, Hinh Nhi của ta, chịu đựng đi nào, vì ta mà chịu đựng... Ta muốn đem tất cả trao cho nàng." Đôi tay của hắn như kìm chặt ghìm chặt eo nàng, đồng thời đâm sâu về phía trước, mỗi một lần tiến nhập của hắn đối với nàng đều như một loại giày vò thể xác.
"Quá sâu, sẽ hư mất thôi. Ta xin ngươi, Trọng Lâu. Đi ra ngoài, mau mau, đi ra..." Nàng kịch liệt kháng cự, hai mắt rưng rưng. Nàng có thể cảm giác được hạ thân mẫn cảm đang bị hắn hành hạ thô bạo cỡ nào, quy đầu thô to không ngừng va chạm với cửa hoa tâm, sau đó là khiêu khích tử đến tử cung. Mỗi một lần như vậy, nàng chỉ có thể chờ đợi đến lúc hắn bắn tinh, dương vật hơi mềm xuống, hoa tâm mới có thể đè ép ra.
"Rốt cuộc cũng vào được rồi, hóa ra bên trong càng thêm khẩn chặt hơn... Trước sau ta vẫn đều bị nàng kẹp, chặt chẽ đến nỗi không thể nhúc nhích. Hinh Nhi, ta lập tức cho nàng đây..." Hạ Trọng Lâu phấn khởi hô to, điên cuồng va chạm một lúc sau liền bắn ra dương tinh thuần túy nóng bỏng.
Một cổ nhiệt lượng chảy xiết vào bên trong tử cung chính mình, Nịnh Hinh Nhi lại một lần nữa bị đẩy lên đỉnh cao dục vọng, hoa tâm như cái miệng nhỏ trẻ con tham lam mút chặt lấy nam căn thô to của hắn. Tinh dịch của tu sĩ Hỏa Linh Căn cùng với dương khí của nam nhân đem tử cung của nàng càng thêm nóng lên, đồng thời nguồn sức mạnh sâu bên trong cơ thể cũng theo đó mà thực hiện tâm pháp thải dương bổ âm, đem linh lực và dương khí của hắn chuyển hóa thành tu vi của chính mình.