Tác giả: Vĩ Ngư
Thể loại: Hện đại, phiêu lưu, viễn tưởng, huyền bí, nam nữ cường, tính cách độc đáo, ngọt sủng, kết thúc bất ngờ (HE).
Độ dài: 117 chương + ngoại truyện
Còn nhớ, lúc mới gặp Diệp Lưu Tây, Xương Đông cảm thấy cô rất giống cây thánh liễu. Tán cây trên mặt đất khá thấp, nhưng nhánh rễ dưới lòng đất thì vô cùng dày rộng và cứng cáp, có thể vươn rất dài và rất sâu. Ở trong sa mạc, loại cây này còn có thể giữ được đất, ngăn được cát.
Nhưng Xương Đông không có ý định tìm hiểu gốc rễ của Diệp Lưu Tây, quan hệ của họ chỉ là hợp tác đi chung đường để cùng tìm đến một nơi. Ở nơi đó, Diệp Lưu Tây muốn tìm khởi đầu của mình còn Xương Đông lại muốn tìm điểm kết thúc.
Hai năm trước, Xương Đông là một người dẫn đường sành sỏi trong sa mạc, nổi tiếng và kiêu ngạo. Nhưng trong một trận bão cát bất ngờ ngoài dự đoán, trên vai anh gánh 18 mạng người trong đó có cả người con gái mà anh muốn lấy làm vợ. Anh không cần giải thích, không cần minh oan cho chính mình, anh chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện mang thi thể của những người đó quay về. Đó chính là thời điểm kết thúc mà anh luôn tìm kiếm.
Chuyện xảy ra trong sa mạc đó, một khắc Xương Đông cũng chưa từng quên. Ngược lại hoàn toàn với anh, Diệp Lưu Tây lại không thể nhớ được gì cả. Thế nên, cô cần anh dẫn đường, để tìm lại điểm khởi đầu của chính mình.
Hai con người với hai tính cách trái ngược hoàn toàn, cùng đi đến một nơi mà không biết ai hay cái gì sẽ chờ đợi mình, nghĩ thôi cũng đủ thấy vô cùng thú vị rồi. Xương Đông chín chắn trầm ổn, Lưu Tây hoạt bát ngang tàng. Một người mang chứng ám ảnh cưỡng chế về sự ngăn nắp trật tự, người còn lại bị hội chứng tăng động, nhất định phải xáo tung mọi thứ lên thì mới thấy vui vẻ. Một người quy củ chỉn chu, một người sôi nổi lúc nào cũng thích xưng vương xưng bá. Tổ hợp của hai người này, chính là một thế giới vô cùng hoàn hảo, chỉ là họ chưa nhận ra mà thôi.
Trong hành trình này, Xương Đông và Diệp Lưu Tây “nhặt” được rất nhiều thứ thú vị. Một Đường Mập tham lam nhát gan nhưng lanh lợi, một cô gái Đinh Liễu trẻ trung hồn nhiên luôn thích tỏ ra mình lõi đời, một Cao Thâm giỏi đánh đấm nhưng lại ngờ nghệch trong chuyện tình cảm. Dù là tụ tập cùng nhau vì lý do gì, thì trên con đường đầy bí ẩn này, họ đã trở thành chiến hữu.
Mục đích ban đầu của họ hoàn toàn khác nhau, nhưng càng đi vào sâu, những bức màn bí mật được họ từ từ vén lên, đã khiến tất cả không thể quay đầu được nữa.
Cuối cùng, Xương Đông cũng hoàn thành tâm nguyện. Anh đã tìm thấy cô gái đã khiến mình day dứt suốt một thời gian dài. Chỉ có điều, khi anh gặp lại thì người đó đã hoàn toàn biến đổi đến ngay cả anh cũng không thể nhận ra được nữa. Và chính tay anh đã kết thúc mọi thứ, rất đau lòng nhưng là một kết quả không thể đổi khác.
Theo như giao dịch ban đầu giữa Xương Đông và Diệp Lưu Tây, có lẽ đến đây đã có thể dừng lại, nhưng anh quyết định lựa chọn đi tiếp cùng cô. Rất khó để nói rõ nguyên nhân vì sao. Có thể vì anh đã dần thay đổi suy nghĩ về việc tìm hiểu gốc rễ của cô, cũng có thể là vì anh không muốn để cô một mình tiếp tục hành trình này, hoặc giả, chỉ đơn giản là anh không muốn rời xa cô nữa rồi.
Có người nói, không bao giờ có thể chiến thắng quá khứ của một người đàn ông, đặc biệt là khi người đó đã mất chứ không phải là chia tay. Nhưng Diệp Lưu Tây lại không nghĩ như vậy. Lúc cô tìm đến anh nhờ dẫn đường, chính là dùng tấm ảnh của cô gái ấy để thuyết phục anh, cô biết rõ vị trí của người đó trong lòng anh.
Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc thắng hay thua, bởi vì cô không hề đặt mình vào cuộc chiến vô nghĩa đó. Mặc kệ anh là luyến tiếc cũng được, là áy náy cũng không sao. Chỉ cần bây giờ, anh đặt cô trong lòng anh là được rồi. Suy nghĩ thoáng như vậy, cho nên, tình cảm cũng trở nên nhẹ nhàng mà sâu sắc.
“Không phải anh từng bảo thời cơ còn chưa thích hợp, không thể nói thích em sao?”
“Không đành lòng nhìn cô gái mình thích buồn phiền hết lần này đến lần khác.”
Anh tên Đông, cô tên Tây. Anh có kế hoạch có dự định, cô đi bước nào tính bước đó. Anh muốn từ từ nhấm nháp, cô muốn một phát ăn ngay. Anh sắp xếp từng bước, cô phá tung mọi thứ, phá vỡ hành trình của anh, phá vỡ nguyên tắc của anh. Cứ thế dần dần bước vào tim anh, chiếm cứ toàn bộ.
“Trên đời này luôn tồn tại một người khiến ta vứt bỏ mọi quy tắc. Từ đầu đến cuối cô cứ ngang nhiên xông đến, khiêu chiến với sở thích của anh, làm thế giới của anh rối như tơ vò. Thế mà anh lại có thể bình tĩnh ngồi trên đống hỗn độn ấy, còn lãng mạn nghĩ: bừa bộn một cách có nghệ thuật thật nhỉ.”
Có lẽ trong chuyến đi này, tình cảm của hai người họ là thứ duy nhất tồn tại một cách chân thật. Bởi vì những thứ khác thật sự quá khó bề tưởng tượng. Những thứ kinh dị bí ẩn lần lượt xuất hiện, những chân tướng về cuộc đời của Diệp Lưu Tây dần được hé lộ. Thật sự giống như anh nói, thân phận của cô rất giống cây thánh liễu, càng đào càng sâu, càng đến gần càng mờ mịt. Và điều bất ngờ nhất chính là, bản thân Xương Đông cũng nằm trong bí mật ấy.
Thì ra rào cản lớn nhất của họ không phải là sự khác biệt về tính cách hay sự đối lập về hoàn cảnh, mà chỉ là một cánh cổng, chỉ có điều cánh cổng này vốn không tồn tại ở thế giới thực mà thôi.
“Lưu Tây, em phải nhớ kỹ lời anh. Đến cuối cùng hai chúng ta sẽ không rời xa nhau.”
Xương Đông, dù em là người quan nội, anh là người quan ngoại, chỉ cần em muốn, cho dù không có bất cứ cánh cổng nào tồn tại, em cũng sẽ tìm được anh.
“Xương Đông, anh có muốn… theo em không?”
…
Nguồn gốc của truyền thuyết Tây Xuất Ngọc Môn, một tòa thành chỉ tồn tại qua lời kể, một thế giới khác cùng tồn tại song song mà chỉ có những con người “đặc biệt” mới có thể làm cầu nối, những âm mưu và toan tính của những người nắm trong tay vận mệnh của người khác… Tất cả tạo nên một bức tranh sống động về một cuộc hành trình gian khổ và khó tin, nhưng vẫn có thể nảy sinh những cung bậc rực rỡ của tình yêu và tình bằng hữu.
Có người ví câu chuyện này giống như một củ hành, cứ lột hết lớp này đến lớp khác, nhưng bản thân tôi lại không cho là vậy. Bởi vì củ hành dù có bao nhiêu lớp đi nữa, lột hết rồi bên trong vẫn là hành mà thôi. Nếu như bắt buộc phải tìm một hình ảnh để so sánh, thì đó phải là một loại bánh ngàn lớp. Hết lớp này đến lớp khác, mỏng manh thơm ngọt. Chưa đến cuối cùng sẽ không biết nhân bên trong là loại nhân nào.
Khởi đầu bất ngờ, hành trình bí ẩn, những cuộc đối đầu kịch tính, những yếu tố tâm linh huyền bí được dựa trên những tình tiết lịch sử có thật, tất cả những sự việc xảy ra đều logic theo một trật tự xâu chuỗi tài tình. Quả thật không đến cuối cùng, bạn sẽ chẳng thể nào biết được, những điều bất ngờ đã thật sự kết thúc hay chưa.
“Tây Xuất Ngọc Môn”, chuyến hành trình “đi để trở về”.
_
" ": Trích từ truyện
Review by #Lâm Phi
3D by #Họa Gian Phi
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook