Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
CHƯƠNG 4
Bọn họ dường như nhìn thấy núi xác biển máu, xác chất thành núi…
Tam đại Chiến thần, lại không có một ai dám nói thêm một câu.
Thấy Vương Bác Thần nhảy lên máy bay chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, xảy ra chuyện lớn rồi!
Trời sập rồi!
Trong tam đại Chiến thần, Kiều Thanh Phong – Chiến thần Thanh Phong tính tình nóng nảy, bạo sát nhất đã gầm lên: “Con mẹ nó chứ, thần chủ bị người ta sỉ nhục, 100 ngàn quân của Sát bộ theo ông đây về nước, giết người!”
Vũ Trọng Thiên – Chiến thần Trọng Thiên ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc, u ám nói: “100 ngàn người của Thiên bộ, theo tôi hộ tống thần chủ về nước.”
Kiều Thanh Phong là một người không có đầu óc, Vũ Trọng Thiên âm hiểm như rắn độc, hai người này vì thần chủ có thể chết!
Cho nên, Lâm Chấn Thiên ổn trọng chín chắn không có ngăn cản, bởi vì bây giờ ai ngăn cản người đó chết, cho dù là anh em!
Nhưng trọng địa ở biên giới, không thể không quản. Một khi xảy ra chuyện thì là kiếp nạn của Nước R!
“100 ngàn người của Quốc bộ, trấn thủ nơi này cho tôi! Tôi hộ tống thần chủ về nước!”
Mà lúc này, Vương Bác Thần trên máy bay, trong hai mắt tràn ngập tơ máu, tức giận gằn lên: “Bay tới Hà Châu của Nước R cho tôi! Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới thành phố Hà Châu! Ngay lập tức! Tăng tốc lên mức nhanh nhất cho tôi!”
Lúc này, máy bay chiến đấu đã xuất hiện tiếng nổ, phi công vội nói: “Thần chủ, máy bay đã gần tới cực hạn, nhanh nữa tôi sợ máy bay chiến đấu không chịu được.”
Tuy nhiên Vương Bác Thần lúc này sớm đã giống như ma điên, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, cứu Triệu Thanh Hà!
Anh không nói gì, nắm cần gạt động cơ, trực tiếp kéo kịch!
Ầm!
Máy bay chiến đấu lần nữa lại phát ra tiếng nổ!
Thân máy bay thậm chí xuất hiện sự run rẩy nhẹ.
Phi công bị dọa cho mặt mày tái nhợt, không dám nói nhiều một câu!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến cho thần chủ đối mặt với mười mấy vị Chiến thần của liên quân các nước đều không thay đổi sắc mặt, vậy mà trở lên điên cuồng mất khống chế như vậy?
Nước mắt, làm mờ hai mắt của Vương Bác Thần, hai tay của anh nắm chặt, lòng bàn tay bị móng tay cắm vào, máu tươi rỉ ra, nhưng anh lại không nhận ra!
Trong đầu, chỉ còn lại bóng dáng của Triệu Thanh Hà.
4 năm trước, mẹ Lý Kì dùng thời gian 10 năm xây dựng gia tộc hạng ba của nhà họ Lý trở thành gia tộc hàng đầu với khối tài sản hàng chục nghìn tỷ!
Nhưng ông ngoại Lý Thành và bác Lý Kiệu sợ mẹ giao tập đoàn cho anh, vì thế âm mưu đoạt quyền.
Mẹ toàn thân đều là máu, dẫn anh trốn đến bên bờ sông Tiềm Long, nhưng vẫn bị bọn họ đuổi tới!
Anh bị mẹ đẩy vào sông Tiềm Long, mà mẹ lại bị anh trai Lý Kiệu của bà, một dao đâm vào lồng ngực!
Anh ở trong sông Tiềm Long, giống như con chó chết, trôi dạt một km.
Không phải không có ai nhìn thấy, mà đều sợ gây ra phiền phức, không có ai nguyện ý cứu anh!
Trong lúc anh bất lực, tuyệt vọng, cho rằng mình sắp chết, là Triệu Thanh Hà đêm hôm chạy tới vớt anh lên!
Dưới sự chăm sóc chu đáo của cô, anh mới giữ được mạng!
Bọn họ dường như nhìn thấy núi xác biển máu, xác chất thành núi…
Tam đại Chiến thần, lại không có một ai dám nói thêm một câu.
Thấy Vương Bác Thần nhảy lên máy bay chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, xảy ra chuyện lớn rồi!
Trời sập rồi!
Trong tam đại Chiến thần, Kiều Thanh Phong – Chiến thần Thanh Phong tính tình nóng nảy, bạo sát nhất đã gầm lên: “Con mẹ nó chứ, thần chủ bị người ta sỉ nhục, 100 ngàn quân của Sát bộ theo ông đây về nước, giết người!”
Vũ Trọng Thiên – Chiến thần Trọng Thiên ánh mắt lạnh lẽo như rắn độc, u ám nói: “100 ngàn người của Thiên bộ, theo tôi hộ tống thần chủ về nước.”
Kiều Thanh Phong là một người không có đầu óc, Vũ Trọng Thiên âm hiểm như rắn độc, hai người này vì thần chủ có thể chết!
Cho nên, Lâm Chấn Thiên ổn trọng chín chắn không có ngăn cản, bởi vì bây giờ ai ngăn cản người đó chết, cho dù là anh em!
Nhưng trọng địa ở biên giới, không thể không quản. Một khi xảy ra chuyện thì là kiếp nạn của Nước R!
“100 ngàn người của Quốc bộ, trấn thủ nơi này cho tôi! Tôi hộ tống thần chủ về nước!”
Mà lúc này, Vương Bác Thần trên máy bay, trong hai mắt tràn ngập tơ máu, tức giận gằn lên: “Bay tới Hà Châu của Nước R cho tôi! Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất bay tới thành phố Hà Châu! Ngay lập tức! Tăng tốc lên mức nhanh nhất cho tôi!”
Lúc này, máy bay chiến đấu đã xuất hiện tiếng nổ, phi công vội nói: “Thần chủ, máy bay đã gần tới cực hạn, nhanh nữa tôi sợ máy bay chiến đấu không chịu được.”
Tuy nhiên Vương Bác Thần lúc này sớm đã giống như ma điên, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, cứu Triệu Thanh Hà!
Anh không nói gì, nắm cần gạt động cơ, trực tiếp kéo kịch!
Ầm!
Máy bay chiến đấu lần nữa lại phát ra tiếng nổ!
Thân máy bay thậm chí xuất hiện sự run rẩy nhẹ.
Phi công bị dọa cho mặt mày tái nhợt, không dám nói nhiều một câu!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khiến cho thần chủ đối mặt với mười mấy vị Chiến thần của liên quân các nước đều không thay đổi sắc mặt, vậy mà trở lên điên cuồng mất khống chế như vậy?
Nước mắt, làm mờ hai mắt của Vương Bác Thần, hai tay của anh nắm chặt, lòng bàn tay bị móng tay cắm vào, máu tươi rỉ ra, nhưng anh lại không nhận ra!
Trong đầu, chỉ còn lại bóng dáng của Triệu Thanh Hà.
4 năm trước, mẹ Lý Kì dùng thời gian 10 năm xây dựng gia tộc hạng ba của nhà họ Lý trở thành gia tộc hàng đầu với khối tài sản hàng chục nghìn tỷ!
Nhưng ông ngoại Lý Thành và bác Lý Kiệu sợ mẹ giao tập đoàn cho anh, vì thế âm mưu đoạt quyền.
Mẹ toàn thân đều là máu, dẫn anh trốn đến bên bờ sông Tiềm Long, nhưng vẫn bị bọn họ đuổi tới!
Anh bị mẹ đẩy vào sông Tiềm Long, mà mẹ lại bị anh trai Lý Kiệu của bà, một dao đâm vào lồng ngực!
Anh ở trong sông Tiềm Long, giống như con chó chết, trôi dạt một km.
Không phải không có ai nhìn thấy, mà đều sợ gây ra phiền phức, không có ai nguyện ý cứu anh!
Trong lúc anh bất lực, tuyệt vọng, cho rằng mình sắp chết, là Triệu Thanh Hà đêm hôm chạy tới vớt anh lên!
Dưới sự chăm sóc chu đáo của cô, anh mới giữ được mạng!