Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 55
Tiểu Kim trước có chút bài xích, chỉ một lúc sau thì vui mừng nhào tới dung nhập Phong Linh thanh châu vào trong cơ thể.
Sơ Tuyết muốn ngăn cản lúc đã không kịp, nàng khóc không ra nước mắt nói:
- Thiếu chủ, đây chính là linh hạch của Phong Bích Lục Trận.
Tông Thủ khẽ lắc đầu, Phong Bích Lục Trận mặc dù tốt nhưng thiên về phòng thủ, đó không phải là phong cách của hắn. Nếu gặp phải tiên thiên cường giả thì nhất thời không mở ra được nhưng một canh giờ hai canh giờ đập phá, cho dù Phong Bích Lục Trận có mạnh đến mấy cũng có chút tác dụng, ngược lại còn không bằng trực tiếp dùng để gia tăng chiến lực thì tốt hơn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - Vietwriter/com
Sau một lát, chỉ thấy thân hình Tiểu Kim bỗng nhiên biến hóa thành một cái bao tay màu trắng bạc bao vây tay của Tông Thủ tới tận khuỷu tay.
Mà Phong Linh thanh châu có thể là Tiểu Kim nhất thời nửa khắc không cách nào hấp thu nguyên nhân nên ở các đốt ngón tay Tông Thủ lại nhô lên một viên cầu.
Sơ Tuyết chút trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, Tông Thủ cùng biến dị Niêm Thú mang lại cho nàng quá nhiều kinh ngạc khiến cái đầu nhỏ của nàng chứa không nổi.
Thấy tình hình giờ phút này của Tiểu Kim phảng phất là phù binh Linh Khí nhưng lại là linh thú hộ giá.
Khóe môi Tông Thủ nhếch lên, ngón tay rung nhẹ, một phù đao màu đen xuất hiện ở chỉ chưởng.
Không chỉ là thân đao chớp động quang mang mà xung quanh gió nhẹ phất phơ khiến khí tức phù đao trở nên nguy hiểm khó dò.
Tông Thủ thu hồi phù đao rồi lại lấy ra Tùng Văn Phong Kiếm, lập tức một tầng màu trắng bạc từ bàn tay của hắn lan tràn lên thân kiếm mãi tới khi đem lưỡi kiếm bao trùm triệt để.
Tông Thủ mỉm cười, vẻ mặt vui mừng.
Vô luận là thôn phệ chi năng hay là tinh khiết chi năng đều là thần thông bổn nguyên của Tiểu Kim.
Biến hóa vạn vật là năng lực khi Tiểu Kim tiến vào Nhị Giai mới thức tỉnh.
Giờ phút này Tiểu Kim chẳng những có thể khiến cho Tùng Văn Phong Kiếm càng chắc chắn hơn. Kinh mạch trong cơ thể nó giống như một cái phù trận trời sinh để Tông Thủ hoàn mỹ lợi dụng năng lực ngự phong của Phong Linh thanh châu.
Nếu là tình huống nguy cấp cũng có thể dùng nó thay thế linh hạch Phong Bích Lục Trận - Uẩn Phong Cầu.
Bất quá hiện tại loại năng lực này không dùng được, tối đa chỉ có thể phụ trợ mà thôi, sau khi đạt tới tứ giai, năng lực thiên biến vạn hóa của nó mới hiện ra sơ bộ.
Tâm niệm vừa động, Tiểu Kim biết tâm ý của hắn, màu trắng bạc bao trùm trên cánh tay lập tức co rút lại, một lần nữa ẩn vào trong tay áo của Tông Thủ.
Mà lúc này Tông Thủ mới cảm giác một hồi tanh tưởi truyền vào trong mũi, hắn cúi đầu nhìn quần áo toàn thân sớm đã ướt đẫm đặc biệt là ngực bụng chảy ra một tầng bùn đen rất mùi tanh.
Lông mày Tông Thủ hơi hơi nhíu một cái, tiếp theo lại cười to nhìn Sơ Tuyết không hảo ý.
Tính toán một chút thì cũng đến ngày hắn dược dục rồi, chỉ là tới phút này hắn đã mệt tới mức không động đậy được một ngón tay.
...
Tiếp theo mấy ngày liên tục, Tông Thủ không tái sử dụng Thôn Nguyên Thuật. Mỗi ngày đều là kiên trì luyện tập Thai Tức Linh Quyền. Ít nhất bốn mươi tám lần, chỉ nhiều hơn chứ không ít, còn Đạo Dẫn Thuật đồng dạng 30 lần, luyện tập kiếm thuật cũng giảm đi.
Tích lũy căn cơ thì mượn bộ quyền pháp này, từng bước một khống chế chân khí vừa tăng vọt trong cơ thể.
Chợt có thời điểm nhập định cũng đem hết toàn lực củng cố Thai Tức ba đường Luân Mạch, ngẫu nhiên mở một hai kỳ huyệt bên ngoài chứa đựng chân lực khiến cho kỳ huyệt quanh thân hắn tăng lên hai mươi, phần lớn là hai hệ thủy phong.
Mà vừa đến giờ tý sẽ dùng Thiên Kính Chiếu Hồn Chi Thuật, không ngừng nghỉ khiến thần hồn bị bỏng.
Gương đồng đã gia tăng đến mười sáu mặt, mặt kính cũng bị Tông Thủ đánh bóng loáng. Mà nhiệt độ Thái Dương Tinh Hỏa tụ tới đã gia tăng trọn vẹn gấp ba!
- Linh Sư gọi Quan Hồn chính là nhìn thần hồn ý niệm của chính mình hoặc là quan tưởng lúc nào cũng nắm giữ biến hóa của hồn thức, giống như Định Thần trước kia không chỉ là Linh Sư mới bắt đầu tu hành, cho dù là cảnh giới rất cao cũng cần ngày ngày tập luyện, thể nghiệm và quan sát bản thân mới có hiệu quả.
Có thể là bởi vì kiếp trước trên Võ Tu chi đạo thấm nhuần quá lâu nên giờ phút này mặc dù Tông Thủ đã coi như là Linh Sư Quan Hồn Cảnh, Linh Võ song tu vẫn không thay đổi quan niệm, coi mình là Võ Sư.
Hắn kiếp trước trong trò chơi đã bước vào cánh cửa Tiên Võ Cảnh. Trong hiện thực cũng dùng tư chất thường thân, đơn giản chỉ cần ở thời đại linh triều tịch diệt cường hành tiến nhập Thiên Vị.
Mà vạn pháp đồng nguyên, mặc dù Tông Thủ đi là võ giả chi lộ nhưng vẫn rất có ích đối với phương diện tu hành hồn lực.
Ngắn ngủn mấy ngày, một quá trình Quan Hồn đã có tiến cảnh không nhỏ. Ngoại trừ tích lũy hồn lực còn chưa đủ thì Tông Thủ đã nắm giữ đại khái thần hồn cấu tạo của chính mình.
Chính thức tính ra tu vi Linh Sư đã xem như tiến vào trung hậu kỳ Quan Hồn Cảnh.
Linh Sư tu hành là chú ý tư chất của họ như thế, mỗi một bước ngộ ra thì gia vi cảnh giới tăng lên.
Tông Thủ nhớ rõ, thời đại Thần Hoàng thì tu hành Linh Sư nhanh chóng tăng lên nhất, chỉ dùng một năm có thể từ Định Thần Cảnh Linh Sư thăng lên cảnh giới Hoàn Dương.
Không thể so với Võ Tu cần từng bước tích lũy tiến hành theo chất lượng.
Khách quan mà nói thì tốc độ tu hành hôm nay của hắn chỉ có thể coi là bình thường mà thôi. Duy nhất có thể làm hắn thoáng tự đắc chính là mấy ngày tại Thiên Kính Chiếu Hồn Thuật cùng Thập Nhị Thiên Phù, thần hồn của hắn lại khôi phục đến tinh khiết.
Cường hành tăng rộng hồn hải tạo thành hồn lực di động tựa hồ đã có xu thế bình thường lại.
- Nếu có thể một mực bảo trì tinh thuần như vậy thì Linh Sư đệ ngũ cảnh Dạ Du cũng có thể nhảy qua tiến vào đệ lục cảnh Hoàn Dương...
Trong lòng nghĩ như vậy, Tông Thủ ngừng minh tưởng, lúc mở mắt ra thì ánh mặt trời lúc bình minh đã chiếu vào cửa sổ.
Thân thể song mạch mặc dù làm cho thể lực của hắn suy yếu, một thân tu vi cảnh giới Võ Sư không có nhiều cải thiện.
Chỉ có tinh thần dồi dào, một đêm này minh tưởng ba canh giờ hiệu quả hơn so với ngủ một giấc, toàn bộ mệt mỏi biến mất.
Bất quá khi hắn thức tỉnh, một cỗ cảm giác đói khát mãnh liệt tràn tới, bụng phát ra tiếng ọc ọc.
Mắt của Tông Thủ lộ ra vui vẻ, hiệu quả trực tiếp của củng cố Thai Tức mở ra tủy luân chính là khiến cho hắn muốn ăn nhiều.
Ngày ngày lượng cơm ăn gia tăng lên gấp ba đại biểu cho thể chất của hắn tăng cường cải thiện, năng lượng cần thiết cũng lớn hơn, vì thế hắn không cảm thấy phiền não mà còn cao hứng.
- Trong ao đầm bùn đen này đã đi được bảy ngày, cũng nên dừng lại tu chỉnh. Ta nghe nói tới đồ ăn ngon nhất của nơi này là Hắc Nê Trạch Ngạc. Truyền thuyết nó chẳng nhữn thịt thơn ngon mà còn có tác dụng luyện cốt rèn tủy, tôi luyện da cốt. Để Doãn Thúc đi bắt vậy...
Nghĩ đến đây, Tông Thủ lại nhăn lông mày, tiếp theo hắn khe khẽ thở dài, cảm giác nguy hiểm lúc trước mấy ngày cũng không gia tăng, cũng không tiêu giảm, cứ như giòi trong xương đuổi không chịu đi.
Sơ Tuyết muốn ngăn cản lúc đã không kịp, nàng khóc không ra nước mắt nói:
- Thiếu chủ, đây chính là linh hạch của Phong Bích Lục Trận.
Tông Thủ khẽ lắc đầu, Phong Bích Lục Trận mặc dù tốt nhưng thiên về phòng thủ, đó không phải là phong cách của hắn. Nếu gặp phải tiên thiên cường giả thì nhất thời không mở ra được nhưng một canh giờ hai canh giờ đập phá, cho dù Phong Bích Lục Trận có mạnh đến mấy cũng có chút tác dụng, ngược lại còn không bằng trực tiếp dùng để gia tăng chiến lực thì tốt hơn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - Vietwriter/com
Sau một lát, chỉ thấy thân hình Tiểu Kim bỗng nhiên biến hóa thành một cái bao tay màu trắng bạc bao vây tay của Tông Thủ tới tận khuỷu tay.
Mà Phong Linh thanh châu có thể là Tiểu Kim nhất thời nửa khắc không cách nào hấp thu nguyên nhân nên ở các đốt ngón tay Tông Thủ lại nhô lên một viên cầu.
Sơ Tuyết chút trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, Tông Thủ cùng biến dị Niêm Thú mang lại cho nàng quá nhiều kinh ngạc khiến cái đầu nhỏ của nàng chứa không nổi.
Thấy tình hình giờ phút này của Tiểu Kim phảng phất là phù binh Linh Khí nhưng lại là linh thú hộ giá.
Khóe môi Tông Thủ nhếch lên, ngón tay rung nhẹ, một phù đao màu đen xuất hiện ở chỉ chưởng.
Không chỉ là thân đao chớp động quang mang mà xung quanh gió nhẹ phất phơ khiến khí tức phù đao trở nên nguy hiểm khó dò.
Tông Thủ thu hồi phù đao rồi lại lấy ra Tùng Văn Phong Kiếm, lập tức một tầng màu trắng bạc từ bàn tay của hắn lan tràn lên thân kiếm mãi tới khi đem lưỡi kiếm bao trùm triệt để.
Tông Thủ mỉm cười, vẻ mặt vui mừng.
Vô luận là thôn phệ chi năng hay là tinh khiết chi năng đều là thần thông bổn nguyên của Tiểu Kim.
Biến hóa vạn vật là năng lực khi Tiểu Kim tiến vào Nhị Giai mới thức tỉnh.
Giờ phút này Tiểu Kim chẳng những có thể khiến cho Tùng Văn Phong Kiếm càng chắc chắn hơn. Kinh mạch trong cơ thể nó giống như một cái phù trận trời sinh để Tông Thủ hoàn mỹ lợi dụng năng lực ngự phong của Phong Linh thanh châu.
Nếu là tình huống nguy cấp cũng có thể dùng nó thay thế linh hạch Phong Bích Lục Trận - Uẩn Phong Cầu.
Bất quá hiện tại loại năng lực này không dùng được, tối đa chỉ có thể phụ trợ mà thôi, sau khi đạt tới tứ giai, năng lực thiên biến vạn hóa của nó mới hiện ra sơ bộ.
Tâm niệm vừa động, Tiểu Kim biết tâm ý của hắn, màu trắng bạc bao trùm trên cánh tay lập tức co rút lại, một lần nữa ẩn vào trong tay áo của Tông Thủ.
Mà lúc này Tông Thủ mới cảm giác một hồi tanh tưởi truyền vào trong mũi, hắn cúi đầu nhìn quần áo toàn thân sớm đã ướt đẫm đặc biệt là ngực bụng chảy ra một tầng bùn đen rất mùi tanh.
Lông mày Tông Thủ hơi hơi nhíu một cái, tiếp theo lại cười to nhìn Sơ Tuyết không hảo ý.
Tính toán một chút thì cũng đến ngày hắn dược dục rồi, chỉ là tới phút này hắn đã mệt tới mức không động đậy được một ngón tay.
...
Tiếp theo mấy ngày liên tục, Tông Thủ không tái sử dụng Thôn Nguyên Thuật. Mỗi ngày đều là kiên trì luyện tập Thai Tức Linh Quyền. Ít nhất bốn mươi tám lần, chỉ nhiều hơn chứ không ít, còn Đạo Dẫn Thuật đồng dạng 30 lần, luyện tập kiếm thuật cũng giảm đi.
Tích lũy căn cơ thì mượn bộ quyền pháp này, từng bước một khống chế chân khí vừa tăng vọt trong cơ thể.
Chợt có thời điểm nhập định cũng đem hết toàn lực củng cố Thai Tức ba đường Luân Mạch, ngẫu nhiên mở một hai kỳ huyệt bên ngoài chứa đựng chân lực khiến cho kỳ huyệt quanh thân hắn tăng lên hai mươi, phần lớn là hai hệ thủy phong.
Mà vừa đến giờ tý sẽ dùng Thiên Kính Chiếu Hồn Chi Thuật, không ngừng nghỉ khiến thần hồn bị bỏng.
Gương đồng đã gia tăng đến mười sáu mặt, mặt kính cũng bị Tông Thủ đánh bóng loáng. Mà nhiệt độ Thái Dương Tinh Hỏa tụ tới đã gia tăng trọn vẹn gấp ba!
- Linh Sư gọi Quan Hồn chính là nhìn thần hồn ý niệm của chính mình hoặc là quan tưởng lúc nào cũng nắm giữ biến hóa của hồn thức, giống như Định Thần trước kia không chỉ là Linh Sư mới bắt đầu tu hành, cho dù là cảnh giới rất cao cũng cần ngày ngày tập luyện, thể nghiệm và quan sát bản thân mới có hiệu quả.
Có thể là bởi vì kiếp trước trên Võ Tu chi đạo thấm nhuần quá lâu nên giờ phút này mặc dù Tông Thủ đã coi như là Linh Sư Quan Hồn Cảnh, Linh Võ song tu vẫn không thay đổi quan niệm, coi mình là Võ Sư.
Hắn kiếp trước trong trò chơi đã bước vào cánh cửa Tiên Võ Cảnh. Trong hiện thực cũng dùng tư chất thường thân, đơn giản chỉ cần ở thời đại linh triều tịch diệt cường hành tiến nhập Thiên Vị.
Mà vạn pháp đồng nguyên, mặc dù Tông Thủ đi là võ giả chi lộ nhưng vẫn rất có ích đối với phương diện tu hành hồn lực.
Ngắn ngủn mấy ngày, một quá trình Quan Hồn đã có tiến cảnh không nhỏ. Ngoại trừ tích lũy hồn lực còn chưa đủ thì Tông Thủ đã nắm giữ đại khái thần hồn cấu tạo của chính mình.
Chính thức tính ra tu vi Linh Sư đã xem như tiến vào trung hậu kỳ Quan Hồn Cảnh.
Linh Sư tu hành là chú ý tư chất của họ như thế, mỗi một bước ngộ ra thì gia vi cảnh giới tăng lên.
Tông Thủ nhớ rõ, thời đại Thần Hoàng thì tu hành Linh Sư nhanh chóng tăng lên nhất, chỉ dùng một năm có thể từ Định Thần Cảnh Linh Sư thăng lên cảnh giới Hoàn Dương.
Không thể so với Võ Tu cần từng bước tích lũy tiến hành theo chất lượng.
Khách quan mà nói thì tốc độ tu hành hôm nay của hắn chỉ có thể coi là bình thường mà thôi. Duy nhất có thể làm hắn thoáng tự đắc chính là mấy ngày tại Thiên Kính Chiếu Hồn Thuật cùng Thập Nhị Thiên Phù, thần hồn của hắn lại khôi phục đến tinh khiết.
Cường hành tăng rộng hồn hải tạo thành hồn lực di động tựa hồ đã có xu thế bình thường lại.
- Nếu có thể một mực bảo trì tinh thuần như vậy thì Linh Sư đệ ngũ cảnh Dạ Du cũng có thể nhảy qua tiến vào đệ lục cảnh Hoàn Dương...
Trong lòng nghĩ như vậy, Tông Thủ ngừng minh tưởng, lúc mở mắt ra thì ánh mặt trời lúc bình minh đã chiếu vào cửa sổ.
Thân thể song mạch mặc dù làm cho thể lực của hắn suy yếu, một thân tu vi cảnh giới Võ Sư không có nhiều cải thiện.
Chỉ có tinh thần dồi dào, một đêm này minh tưởng ba canh giờ hiệu quả hơn so với ngủ một giấc, toàn bộ mệt mỏi biến mất.
Bất quá khi hắn thức tỉnh, một cỗ cảm giác đói khát mãnh liệt tràn tới, bụng phát ra tiếng ọc ọc.
Mắt của Tông Thủ lộ ra vui vẻ, hiệu quả trực tiếp của củng cố Thai Tức mở ra tủy luân chính là khiến cho hắn muốn ăn nhiều.
Ngày ngày lượng cơm ăn gia tăng lên gấp ba đại biểu cho thể chất của hắn tăng cường cải thiện, năng lượng cần thiết cũng lớn hơn, vì thế hắn không cảm thấy phiền não mà còn cao hứng.
- Trong ao đầm bùn đen này đã đi được bảy ngày, cũng nên dừng lại tu chỉnh. Ta nghe nói tới đồ ăn ngon nhất của nơi này là Hắc Nê Trạch Ngạc. Truyền thuyết nó chẳng nhữn thịt thơn ngon mà còn có tác dụng luyện cốt rèn tủy, tôi luyện da cốt. Để Doãn Thúc đi bắt vậy...
Nghĩ đến đây, Tông Thủ lại nhăn lông mày, tiếp theo hắn khe khẽ thở dài, cảm giác nguy hiểm lúc trước mấy ngày cũng không gia tăng, cũng không tiêu giảm, cứ như giòi trong xương đuổi không chịu đi.