Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-464
Chương 464: Biến hóa
Năng lượng trụ kinh khủng bị Tiểu Hỏa một ngụm nuốt xuống phía dưới, thiên địa nguyên khí xung quanh theo đó dần bình ổn lại, hiển nhiên quá trình đột phá đã kết thúc.
"Lão đại". Tiểu Hỏa sử dụng tứ trảo chạy băng băng trên mặt đất, sau một khắc đã đến trước mặt mấy người Trương Hiểu Vũ, theo sau là một cổ khí tức nóng rực đáng sợ đập vào mặt.
Trương Hiểu Vũ vội bày ra trước người một cái vô hình khí tràng chặn lại đồng thời cười nói: "Ngươi này, rốt cục đã đột phá đến bát giai rồi, thoạt nhìn rất mạnh".
Tiểu Hỏa đang muốn nói gì thì Tiểu Hắc đột nhiên nhảy lên trên người Tiểu Hỏa, bất quá rất nhanh nó đã nhe răng trợn mắt nhảy xuống, tốc độ nhanh như điện chớp.
"Sao nóng thế chứ, ở trong thân thể ta cũng bắt đầu nóng". Tiểu Hắc cảm giác trong thân thể phảng phất như có hỏa diễm đang sinh sôi đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn.
"Hắc ca, ngươi làm sao vậy". Tiểu Hỏa nghiêng đầu, thấy Tiểu Hắc thống khổ không chịu nổi thì bối rối hỏi.
Trương Hiểu Vũ nhìn hồng tinh lân phiến trên người Tiểu Hỏa một chút sau lại nghe Tiểu Hắc nói thân thể nóng thì rõ ngay mà lập tức nói: "Hắn hẳn là tiếp xúc với lân phiến trên người ngươi rồi, hỏa độc đã nhập thể, mau hút nó ra đi".
"Hút ra!" Tiểu Hỏa do dự một chút rồi thè cái đầu lưỡi mềm mại như nhuyễn ngọc nhẹ nhàng liếm lên trên người Tiểu Hắc. Bằng mắt thường có thể thấy được, tinh hồng sắc quang điểm từ trong thân thể Tiểu hắc chảy ra rồi dung nhập vào trên đầu lưỡi Tiểu Hỏa, phảng phất như cái đầu lưỡi kia có năng lực hấp thu hỏa diễm vậy.
Thân thể đang từ nóng rực dị thường trở nên nhẹ nhàng khoan khoái, Tiểu Hắc không khỏi rên rỉ một chút nhưng nó lại chợt cảm giác được có chút không thích hợp, đây là Tiểu Hỏa đang liếm nó.
"Thôi đi, buồn nôn quá". Tiểu Hắc vội lắc mình tránh ra.
Tiểu Hỏa vẻ mặt cầu xin nói: : "Mẹ nó, ta mới buồn nôn ấy!" Nói xong hắn liều mạng phun nước bọt phì phì. Tam nữ thấy vậy thì cười khanh khách.
"Được rồi, các ngươi trước đây đều ăn sinh thực cả, có cái gì mà buồn nôn chứ". Trương Hiểu Vũ nhếch miệng ha ha cười nói.
Tiểu Hắc khẽ đu đưa thân thể mở miệng nói: "Sao ta mới chạm ngươi một chút mà hỏa độc đã nhập thể, này cũng quá sợ đi! Sau đó còn có ai dám chạm đến ngươi chứ".
Tiểu Hỏa sửng sốt nói: "Đúng vậy! Lão đại, làm sao bây giờ".
"Ngươi hẳn là mới tiến giai nên còn vô pháp thu liễm hỏa hệ năng lượng, tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa là có thể làm được, bất quá hỏa diễm của ngươi có vẻ như uy lực càng thêm cường đại rồi, thử công kích khối Thanh minh thiết này xem sao". Trương Hiểu Vũ lấy từ nguyên giới ra một khối Thanh minh thiết dài mấy thước rồi đặt trên mảnh đất trống xa xa.
Tiểu Hỏa nghe vậy thì gật đầu rồi há mồm phun ra tinh hồng sắc hỏa diễm rơi vào trên Thanh minh thiết kia. Xèo một tiếng, nhiệt độ quá cao làm cho Thanh minh thiết rất nhanh bị hòa tan, phảng phất như bơ bị đun trong nồi vậy.
Lý Tú kinh ngạc nói: "Thanh minh thiết bị thiêu cháy, hỏa diễm càng cháy càng mạnh, điều này sao có thể chứ!". Trong ấn tượng của nàng thì kim loại chỉ có thể bị nhiệt độ cao làm nóng chảy chứ không có khả năng bị thiêu cháy.
Một màn kinh nhân này làm cho tất cả mọi người có chút ngây ngốc, bao quát cả Tiểu Hỏa trong đó.
"Mặc kệ thế nào, Tiểu Hỏa càng mạnh càng tốt". Trương Hiểu Vũ cảm giác được trong cơ thể Tiểu Hỏa, huyết mạch thần bí đã thức tỉnh dậy, hỏa diễm này có độ nóng ngay cả hắn cũng không dám tự mình đi thể nghiệm, có thể thấy được nó đáng sợ thế nào.
Lúc này cả khối Thanh minh thiết đã bị cháy sạch sẽ, mọi người cũng mới hồi phục lại tinh thần.
"Hắc hắc, hắc hắc!" Tiểu Hỏa bắt đầu cười nói: "Lão đại, sau này đi ra ngoài có thể mang ta đi rồi chứ!".
Trương Hiểu Vũ nói : "Có thể rồi, bất quá lần đầu tiên chỉ là để thử nghiệm thực lực của ngươi một chút thôi, nếu như còn không được thì lần thứ hai sẽ không mang ngươi đi nữa".
Tiểu Hỏa tự tin nói: "Không biết vì sao, hiện tại lòng tin của ta tăng mười phần rồi, coi như là trời ta cũng muốn đốt cháy".
Tiểu Hắc ai oán nói: "Ai, Tiểu Hỏa được xuất đầu rồi, ta bao lâu nữa mới có thể được như thế chứ".
"Hắc ca, yên tâm, sau này ta đi theo lão đại ra ngoài, lúc trở về sẽ mang cho ngươi đồ ăn ngon".
Tiểu Hắc đảo mắt nói: "Ngươi đang lừa tiểu hài tử đó hả?".
Trương Hiểu Vũ thoải mái nói: "Đừng nóng vội, sẽ có một ngày như vậy mà, đến lúc đó Tiểu Hỏa chủ công, ngươi sử dụng Vựng Huyễn Thần Thông phụ trợ, ba người chúng ta hợp lại một chỗ nói không chừng có thể đánh bại cả đê giai Võ thánh đó".
Lạc Thi Thi lúc này hiếu kỳ nói: "Tiểu Hỏa, ngươi không phải có thể biến hóa hình dạng mà? Mau biến đi!".
"Đúng vậy!" Yêu Dạ và Lý Tú gật đầu nói.
"Ta đang nghĩ mình nên hóa thành bộ dáng gì nữa đây, lần đầu tiên biến hóa rất trọng yếu, sau đó không thể thay đổi được nữa". Tiểu Hỏa lắc đầu lo lắng nói.
Một lúc lâu sau, Tiểu Hỏa vẫn không nghĩ ra manh mối nào, trong đầu nó hiện lên hình ảnh Dạ Trường Phong, Lý Dục, Lý Đức, Tiêu Liệt là bằng hữu của Trương Hiểu Vũ, bất quá đều không thấy thoả mãn, điều này làm cho hắn thật là khổ não.
Tiểu Hắc bĩu môi nói: "Muốn một hình tượng thì quá giản đơn đi, ngươi cứ chiếu theo dáng dấp lão đại là được rồi".
"Đi tìm chết đi!" Tam nữ đều phủ quyết nói.
Tiểu Hỏa tựa hồ như nhớ tới cái gì, nó nhìn chằm chằm vào Trương Hiểu Vũ mà gật đầu nói: "Không sai, dáng dấp lão đại theo ta là thích hợp nhất". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lạc Thi Thi vội vàng kêu lên: "Không được, Tiểu Hỏa nghe lời ta, biến thành một tiểu hài tử xấu xa là được".
Lý Tú vội vàng gật đầu, nàng thực sự không thể tưởng tượng được khi phải đối mặt với hai người sư phụ thì sẽ thế nào nên uy hiếp nói: "Ngươi dám biến thành sư phụ thì ta sau này không thèm để ý đến ngươi nữa".
"Nào dám, ta chỉ lấy hình dáng sư phụ để tham khảo thôi". Tiểu Hỏa không nghĩ tới việc biến hóa giống lão đại như đúc.
Trương Hiểu Vũ lắc đầu cười khổ, nếu như Tiểu Hỏa dám biến thành hắn thì hắn trực tiếp đem nó đánh thành đầu heo.
"Được rồi!" Tiểu Hỏa thân hình chấn động, tinh hồng sắc quầng sáng nhập vào cơ thể, đem hắn bao vây ở bên trong hồi lâu, từ bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy một cái tinh hồng sắc quang cầu mà thôi.
Chờ quang cầu thu hồi vào trong cơ thể thì hình tượng Tiểu Hỏa đại biến trở thành một thiếu niên mặc hồng sắc trường bào khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, dáng dấp có có ba phần tương tự như Trương Hiểu Vũ, khi hai người đứng chung một chỗ khi nhận ra đây thực sự là hai huynh đệ.
"Tấm tắc, chơi quá hay, đúng là đệ đệ của Hiểu Vũ rồi". Lạc Thi Thi nhịn không được chạy tới nhéo nhéo khuôn mặt phấn hồng của Tiểu Hỏa rồi day day cái đầu màu hồng của hắn.
Lý Tú cũng nhịn không được chạy tới muốn xóa đầu Tiểu Hỏa một chút. Thấy vậy Tiểu Hỏa vội vã né ra mà chạy đến trước mặt Trương Hiểu Vũ nói: "Thế nào, lão đại, như vậy được chưa!".
"Còn có điểm này, đó là da mặt quá non đi, không giống nam nhân lắm". Trương Hiểu Vũ cười nói.
Như lời Trương Hiểu Vũ nói, dáng dấp Tiểu Hỏa và Trương Hiểu Vũ có ba phần tương tự thế nhưng Trương Hiểu Vũ tuấn lãng còn Tiểu Hỏa thiên hướng nghiên về tuấn mỹ, da màu phấn hồng trơn tuột không một tỳ vết giống như hồng ngọc vậy.
"Cái này thì không có biện pháp rồi, da ta vô pháp cải biến được ".
Tiểu Hắc nhìn quanh Tiểu Hỏa một hồi rồi ước ao và đố kị nói: "Không chỉ lão đại có khí khái nam tử đâu, khi ta tiến giai biến hóa sẽ không chọn dáng dấp này ".
Trương Hiểu Vũ nói: "Ngươi đã biến hóa rồi, sau này ta đặc tên cho ngươi tại Nguyên tinh, kêu là Trương Hỏa đi, được không ".
Lạc Thi Thi nói: "Trương Hỏa nghe không thích hợp lắm, quá bưu hãn, kêu là Trương Tuấn Hỏa đi!".
"Không tệ, kêu là Trương Tuấn Hỏa đi!" Yêu Dạ đồng ý với Lạc Thi Thi nói.
Tiểu Hỏa tự hỏi một chút rồi thoả mãn nói: "Trương Tuấn Hỏa, tên này cũng không tệ".
"Cứ như vậy đi! Ngươi nên làm quen với bát giai năng lực nhiều hơn, hay nhất là có thể đạt đến trình độ hỏa hệ năng lượng tự động nội liễm như bây giờ vậy". Trong hình người thì Tiểu Hỏa và thường nhân không có gì khác nhau, bất quá sau khi khôi phục chân thân thì trên lân phiến ẩn chứa hỏa độc đáng sợ, hiển nhiên đây không phải là một chuyện tốt.
"Hảo, lão đại". Tiểu Hỏa sờ sờ mặt và cánh tay mình mà cảm giác rất tân kỳ.
Sau khi tất cả khôi phục bình thường thì đám Trương Hiểu Vũ quay về tới ngọn núi. Nhìn Tiểu Hỏa trong nhân hình, Trương Hiểu Vũ sờ sờ cằm nói: "Nên xây dựng cho ngươi một cái viện nhỏ, đối diện đây đi!".
Lạc Thi Thi cười nói: "Sau đó còn muốn tìm cho hắn một cô vợ nữa, không biết Tiểu Hỏa thích cái loại hình nào, khả ái hay là mạnh mẽ".
"Cái này không thể được, ta muốn chiến đấu, mang theo một nữ nhân thì còn làm ăn được gì nữa". Tiểu Hỏa không cần suy nghĩ lập tức lắc đầu phản đối.
Không biết vì sao, Trương Hiểu Vũ chợt nhớ tới Hoang Các tiểu sư muội Thải Linh, hai người có một chút tương tự nhau, đều hảo đấu, nếu như ghép thành một đôi thì sẽ như thế nào đây.
Năng lượng trụ kinh khủng bị Tiểu Hỏa một ngụm nuốt xuống phía dưới, thiên địa nguyên khí xung quanh theo đó dần bình ổn lại, hiển nhiên quá trình đột phá đã kết thúc.
"Lão đại". Tiểu Hỏa sử dụng tứ trảo chạy băng băng trên mặt đất, sau một khắc đã đến trước mặt mấy người Trương Hiểu Vũ, theo sau là một cổ khí tức nóng rực đáng sợ đập vào mặt.
Trương Hiểu Vũ vội bày ra trước người một cái vô hình khí tràng chặn lại đồng thời cười nói: "Ngươi này, rốt cục đã đột phá đến bát giai rồi, thoạt nhìn rất mạnh".
Tiểu Hỏa đang muốn nói gì thì Tiểu Hắc đột nhiên nhảy lên trên người Tiểu Hỏa, bất quá rất nhanh nó đã nhe răng trợn mắt nhảy xuống, tốc độ nhanh như điện chớp.
"Sao nóng thế chứ, ở trong thân thể ta cũng bắt đầu nóng". Tiểu Hắc cảm giác trong thân thể phảng phất như có hỏa diễm đang sinh sôi đốt cháy lục phủ ngũ tạng của hắn.
"Hắc ca, ngươi làm sao vậy". Tiểu Hỏa nghiêng đầu, thấy Tiểu Hắc thống khổ không chịu nổi thì bối rối hỏi.
Trương Hiểu Vũ nhìn hồng tinh lân phiến trên người Tiểu Hỏa một chút sau lại nghe Tiểu Hắc nói thân thể nóng thì rõ ngay mà lập tức nói: "Hắn hẳn là tiếp xúc với lân phiến trên người ngươi rồi, hỏa độc đã nhập thể, mau hút nó ra đi".
"Hút ra!" Tiểu Hỏa do dự một chút rồi thè cái đầu lưỡi mềm mại như nhuyễn ngọc nhẹ nhàng liếm lên trên người Tiểu Hắc. Bằng mắt thường có thể thấy được, tinh hồng sắc quang điểm từ trong thân thể Tiểu hắc chảy ra rồi dung nhập vào trên đầu lưỡi Tiểu Hỏa, phảng phất như cái đầu lưỡi kia có năng lực hấp thu hỏa diễm vậy.
Thân thể đang từ nóng rực dị thường trở nên nhẹ nhàng khoan khoái, Tiểu Hắc không khỏi rên rỉ một chút nhưng nó lại chợt cảm giác được có chút không thích hợp, đây là Tiểu Hỏa đang liếm nó.
"Thôi đi, buồn nôn quá". Tiểu Hắc vội lắc mình tránh ra.
Tiểu Hỏa vẻ mặt cầu xin nói: : "Mẹ nó, ta mới buồn nôn ấy!" Nói xong hắn liều mạng phun nước bọt phì phì. Tam nữ thấy vậy thì cười khanh khách.
"Được rồi, các ngươi trước đây đều ăn sinh thực cả, có cái gì mà buồn nôn chứ". Trương Hiểu Vũ nhếch miệng ha ha cười nói.
Tiểu Hắc khẽ đu đưa thân thể mở miệng nói: "Sao ta mới chạm ngươi một chút mà hỏa độc đã nhập thể, này cũng quá sợ đi! Sau đó còn có ai dám chạm đến ngươi chứ".
Tiểu Hỏa sửng sốt nói: "Đúng vậy! Lão đại, làm sao bây giờ".
"Ngươi hẳn là mới tiến giai nên còn vô pháp thu liễm hỏa hệ năng lượng, tu luyện thêm một đoạn thời gian nữa là có thể làm được, bất quá hỏa diễm của ngươi có vẻ như uy lực càng thêm cường đại rồi, thử công kích khối Thanh minh thiết này xem sao". Trương Hiểu Vũ lấy từ nguyên giới ra một khối Thanh minh thiết dài mấy thước rồi đặt trên mảnh đất trống xa xa.
Tiểu Hỏa nghe vậy thì gật đầu rồi há mồm phun ra tinh hồng sắc hỏa diễm rơi vào trên Thanh minh thiết kia. Xèo một tiếng, nhiệt độ quá cao làm cho Thanh minh thiết rất nhanh bị hòa tan, phảng phất như bơ bị đun trong nồi vậy.
Lý Tú kinh ngạc nói: "Thanh minh thiết bị thiêu cháy, hỏa diễm càng cháy càng mạnh, điều này sao có thể chứ!". Trong ấn tượng của nàng thì kim loại chỉ có thể bị nhiệt độ cao làm nóng chảy chứ không có khả năng bị thiêu cháy.
Một màn kinh nhân này làm cho tất cả mọi người có chút ngây ngốc, bao quát cả Tiểu Hỏa trong đó.
"Mặc kệ thế nào, Tiểu Hỏa càng mạnh càng tốt". Trương Hiểu Vũ cảm giác được trong cơ thể Tiểu Hỏa, huyết mạch thần bí đã thức tỉnh dậy, hỏa diễm này có độ nóng ngay cả hắn cũng không dám tự mình đi thể nghiệm, có thể thấy được nó đáng sợ thế nào.
Lúc này cả khối Thanh minh thiết đã bị cháy sạch sẽ, mọi người cũng mới hồi phục lại tinh thần.
"Hắc hắc, hắc hắc!" Tiểu Hỏa bắt đầu cười nói: "Lão đại, sau này đi ra ngoài có thể mang ta đi rồi chứ!".
Trương Hiểu Vũ nói : "Có thể rồi, bất quá lần đầu tiên chỉ là để thử nghiệm thực lực của ngươi một chút thôi, nếu như còn không được thì lần thứ hai sẽ không mang ngươi đi nữa".
Tiểu Hỏa tự tin nói: "Không biết vì sao, hiện tại lòng tin của ta tăng mười phần rồi, coi như là trời ta cũng muốn đốt cháy".
Tiểu Hắc ai oán nói: "Ai, Tiểu Hỏa được xuất đầu rồi, ta bao lâu nữa mới có thể được như thế chứ".
"Hắc ca, yên tâm, sau này ta đi theo lão đại ra ngoài, lúc trở về sẽ mang cho ngươi đồ ăn ngon".
Tiểu Hắc đảo mắt nói: "Ngươi đang lừa tiểu hài tử đó hả?".
Trương Hiểu Vũ thoải mái nói: "Đừng nóng vội, sẽ có một ngày như vậy mà, đến lúc đó Tiểu Hỏa chủ công, ngươi sử dụng Vựng Huyễn Thần Thông phụ trợ, ba người chúng ta hợp lại một chỗ nói không chừng có thể đánh bại cả đê giai Võ thánh đó".
Lạc Thi Thi lúc này hiếu kỳ nói: "Tiểu Hỏa, ngươi không phải có thể biến hóa hình dạng mà? Mau biến đi!".
"Đúng vậy!" Yêu Dạ và Lý Tú gật đầu nói.
"Ta đang nghĩ mình nên hóa thành bộ dáng gì nữa đây, lần đầu tiên biến hóa rất trọng yếu, sau đó không thể thay đổi được nữa". Tiểu Hỏa lắc đầu lo lắng nói.
Một lúc lâu sau, Tiểu Hỏa vẫn không nghĩ ra manh mối nào, trong đầu nó hiện lên hình ảnh Dạ Trường Phong, Lý Dục, Lý Đức, Tiêu Liệt là bằng hữu của Trương Hiểu Vũ, bất quá đều không thấy thoả mãn, điều này làm cho hắn thật là khổ não.
Tiểu Hắc bĩu môi nói: "Muốn một hình tượng thì quá giản đơn đi, ngươi cứ chiếu theo dáng dấp lão đại là được rồi".
"Đi tìm chết đi!" Tam nữ đều phủ quyết nói.
Tiểu Hỏa tựa hồ như nhớ tới cái gì, nó nhìn chằm chằm vào Trương Hiểu Vũ mà gật đầu nói: "Không sai, dáng dấp lão đại theo ta là thích hợp nhất". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lạc Thi Thi vội vàng kêu lên: "Không được, Tiểu Hỏa nghe lời ta, biến thành một tiểu hài tử xấu xa là được".
Lý Tú vội vàng gật đầu, nàng thực sự không thể tưởng tượng được khi phải đối mặt với hai người sư phụ thì sẽ thế nào nên uy hiếp nói: "Ngươi dám biến thành sư phụ thì ta sau này không thèm để ý đến ngươi nữa".
"Nào dám, ta chỉ lấy hình dáng sư phụ để tham khảo thôi". Tiểu Hỏa không nghĩ tới việc biến hóa giống lão đại như đúc.
Trương Hiểu Vũ lắc đầu cười khổ, nếu như Tiểu Hỏa dám biến thành hắn thì hắn trực tiếp đem nó đánh thành đầu heo.
"Được rồi!" Tiểu Hỏa thân hình chấn động, tinh hồng sắc quầng sáng nhập vào cơ thể, đem hắn bao vây ở bên trong hồi lâu, từ bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy một cái tinh hồng sắc quang cầu mà thôi.
Chờ quang cầu thu hồi vào trong cơ thể thì hình tượng Tiểu Hỏa đại biến trở thành một thiếu niên mặc hồng sắc trường bào khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, dáng dấp có có ba phần tương tự như Trương Hiểu Vũ, khi hai người đứng chung một chỗ khi nhận ra đây thực sự là hai huynh đệ.
"Tấm tắc, chơi quá hay, đúng là đệ đệ của Hiểu Vũ rồi". Lạc Thi Thi nhịn không được chạy tới nhéo nhéo khuôn mặt phấn hồng của Tiểu Hỏa rồi day day cái đầu màu hồng của hắn.
Lý Tú cũng nhịn không được chạy tới muốn xóa đầu Tiểu Hỏa một chút. Thấy vậy Tiểu Hỏa vội vã né ra mà chạy đến trước mặt Trương Hiểu Vũ nói: "Thế nào, lão đại, như vậy được chưa!".
"Còn có điểm này, đó là da mặt quá non đi, không giống nam nhân lắm". Trương Hiểu Vũ cười nói.
Như lời Trương Hiểu Vũ nói, dáng dấp Tiểu Hỏa và Trương Hiểu Vũ có ba phần tương tự thế nhưng Trương Hiểu Vũ tuấn lãng còn Tiểu Hỏa thiên hướng nghiên về tuấn mỹ, da màu phấn hồng trơn tuột không một tỳ vết giống như hồng ngọc vậy.
"Cái này thì không có biện pháp rồi, da ta vô pháp cải biến được ".
Tiểu Hắc nhìn quanh Tiểu Hỏa một hồi rồi ước ao và đố kị nói: "Không chỉ lão đại có khí khái nam tử đâu, khi ta tiến giai biến hóa sẽ không chọn dáng dấp này ".
Trương Hiểu Vũ nói: "Ngươi đã biến hóa rồi, sau này ta đặc tên cho ngươi tại Nguyên tinh, kêu là Trương Hỏa đi, được không ".
Lạc Thi Thi nói: "Trương Hỏa nghe không thích hợp lắm, quá bưu hãn, kêu là Trương Tuấn Hỏa đi!".
"Không tệ, kêu là Trương Tuấn Hỏa đi!" Yêu Dạ đồng ý với Lạc Thi Thi nói.
Tiểu Hỏa tự hỏi một chút rồi thoả mãn nói: "Trương Tuấn Hỏa, tên này cũng không tệ".
"Cứ như vậy đi! Ngươi nên làm quen với bát giai năng lực nhiều hơn, hay nhất là có thể đạt đến trình độ hỏa hệ năng lượng tự động nội liễm như bây giờ vậy". Trong hình người thì Tiểu Hỏa và thường nhân không có gì khác nhau, bất quá sau khi khôi phục chân thân thì trên lân phiến ẩn chứa hỏa độc đáng sợ, hiển nhiên đây không phải là một chuyện tốt.
"Hảo, lão đại". Tiểu Hỏa sờ sờ mặt và cánh tay mình mà cảm giác rất tân kỳ.
Sau khi tất cả khôi phục bình thường thì đám Trương Hiểu Vũ quay về tới ngọn núi. Nhìn Tiểu Hỏa trong nhân hình, Trương Hiểu Vũ sờ sờ cằm nói: "Nên xây dựng cho ngươi một cái viện nhỏ, đối diện đây đi!".
Lạc Thi Thi cười nói: "Sau đó còn muốn tìm cho hắn một cô vợ nữa, không biết Tiểu Hỏa thích cái loại hình nào, khả ái hay là mạnh mẽ".
"Cái này không thể được, ta muốn chiến đấu, mang theo một nữ nhân thì còn làm ăn được gì nữa". Tiểu Hỏa không cần suy nghĩ lập tức lắc đầu phản đối.
Không biết vì sao, Trương Hiểu Vũ chợt nhớ tới Hoang Các tiểu sư muội Thải Linh, hai người có một chút tương tự nhau, đều hảo đấu, nếu như ghép thành một đôi thì sẽ như thế nào đây.