Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2186
Chương 2186
Có điều, hiện tại ông ta cũng không có tâm tư hỏi tại sao nhiều như vậy.
Đối với ông ta mà nói, đối phó với tập đoàn Diệp Linh, quả thực là chuyện nhỏ như con thỏ.
Cho dù Michelle Accord không nói, ông ta cũng muốn đấu tranh đến cùng với tập đoàn Diệp Linh.
Ông ta vội vàng nói: “Ngài Michelle Accord, thực không dám giấu giếm, tôi và tập đoàn Diệp Linh vẫn là đối thủ một mất một còn, tôi luôn luôn đấu đá với đối phương”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Michelle Accord nói: “Không, trước đây ông không tàn nhẫn, tôi muốn ông và tập đoàn Diệp Linh đấu vào chỗ chết”
Cái gì?
Trương Nặc Thuỷ nhíu mày: “Ý của ngài là, để tôi và tập đoàn Diệp Linh tổn hại cả hai bên?”
Michelle Accord nói: “Tổn hại cả hai bên? Không, tôi muốn các người ngọc hay đá thì cũng bị huỷ!”
“Hít!”
Trương Nặc Thuỷ hút vào một ngụm khí lạnh.
Michelle Accord thật là độc ác, ông ta muốn mình và tập đoàn Diệp Linh cùng chết!
Trương Nặc Thuỷ hỏi ông ta: “Ngài Michelle Accord, không biết tập đoàn Diệp Linh đóng cửa, có phải là mục đích của ngài?”
“Chờ đến khi bọn họ gần đóng cửa, tôi sẽ thu mua tập đoàn Diệp Linh.”
“Đương nhiên, đến lúc đó Quốc Tế Hoàn Cầu có lẽ cũng không đi đến đâu, chúng tôi sẽ thu mua cả hai.”
Trương Nặc Thuỷ tức đến bật cười. Người này suy nghĩ không khỏi quá đẹp đi.
Ông ta muốn người khác trai cò đánh nhau, còn ông ta đến làm ngư ông đắc lợi, ai cũng không ngu như vậy đâu ông ạ.
Trương Nặc Thuỷ muốn cự tuyệt, có điều, vừa nhìn thấy nụ cười nghiền ngẫm trên mặt Michelle Accord, trong lòng Trương Nặc Thuỷ liền kinh hoàng!
Ông ta ý thức được, chính mình cũng không có đường nào có thể đi được.
Nếu là từ chối, Michelle Accord có khả năng sẽ đập chết mình tại chỗ.
Cũng may, cuối cùng Michelle Accord chủ động nói: “Ông không cần trả lời tôi ngay, cho ông thời gian một ngày để cân nhắc. Nếu như hôm sau không có câu trả lời, hoặc là cự tuyệt… ha ha, vậy thì xin lỗi.”
Michelle Accord vung tay lên: “Chúng ta đi.”
Mọi người rời đi.
Trương Nặc Thuỷ vẫn sợ hãi không thôi, nhìn điều thuốc lá bị vứt trên mặt đất, đau cả đầu.
Làm sao bây giờ, nên chọn lựa thế nào? Lẽ nào mình thật sự phải luồn cúi với gia tộc Michelle?
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Không còn Quốc Tế Hoàn Cầu, ông ta sẽ biến thành một người bình thường thật sự.
Cuối cùng, Trương Nặc Thuỷ quyết định, đi cầu Vương giúp đỡ.
Cũng không biết tình hình hiện tại của Vương là gì. Trên thực tế, trong lòng ông ta đối với Vương vẫn có không ít oán giận.
Bản thân làm vua nhiều như vậy, cam nguyện làm nô tỳ, nhưng mà đến cuối cùng, Vương đã thấy chết không cứu, bỏ lại mình vào trong đám cháy to lớn.
Chẳng lẽ, Vương có nỗi khổ hay nỗi niềm gì đó khó nói trong lòng?
Mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an, ông ta đi tới tầng cao nhất của biệt thự, gặp Vương.
Trong phòng từ đầu đến cuối tối đen như mực.
Trương Nặc Thuỷ cẩn thận từng li từng tí quỳ xuống: “Vương.”
Âm thanh của Vương khàn đi nhiều, cũng suy yếu rất nhiều: “Người tìm ta…”
Nói đến đây, giọng nói của Vương đột nhiên biến đổi: “Con trai, cứu bố… cứu cứu bố… Bố là bố của con…”
Hå?
Trương Nặc Thuỷ vội vàng ngẩng đầu.
Mẹ nó tình huống bây giờ là thế nào, không phải Vương dùng ý thức áp chế bố mình sao?
Bây giờ, lẽ ra bố phải là một xác chết di động, không còn ý thức tự chủ chứ.
Hiện tại sao lại khôi phục ý thức? Chẳng lẽ, Vương không áp chế được bố nữa rồi sao? Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Vương bị thương?
Liên tưởng đến âm thanh cực kỳ suy yếu của Vương trước đó, ông ta gần như xác nhận điểm này.
Trương Nặc Thuỷ vội vã dò hỏi: “Vương, ngài… bị thương sao? Tại sao vậy?”
Rất nhanh Vương lại nắm quyền chủ động trong cơ thể của bố, nói: “Ai, Diệp Huyền Tần dùng âm mưu gian xảo, khiến ta bị thương nặng.”
Cái gì!
Trương Nặc Thuỷ suýt chút nữa nhảy dựng lên. Vương bị Diệp Huyền Tần đánh trọng thương.
Diệp Huyền Tần còn có năng lực này?
Tuy rằng dùng âm mưu, nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của anh không tầm thường.
Đây là lần đầu tiên Trương Nặc Thuỷ coi trọng Diệp Huyền Tần, đồng thời cũng hiểu vì sao Vương lại vứt bỏ mình.
Nếu như Vương không vứt bỏ ông ta, hai người bọn họ cũng có thể chết.
Rất nhanh Vương nói: “Ngươi tới tìm ta, là vì chuyện gì?”
Trương Nặc Thuỷ vội vàng nói: “Hôm nay Michelle Accord tới tìm tôi, muốn tôi đối phó với tập đoàn Diệp Linh, loại đối phó mà khiến cả hai bên cùng chết…”
Có điều, hiện tại ông ta cũng không có tâm tư hỏi tại sao nhiều như vậy.
Đối với ông ta mà nói, đối phó với tập đoàn Diệp Linh, quả thực là chuyện nhỏ như con thỏ.
Cho dù Michelle Accord không nói, ông ta cũng muốn đấu tranh đến cùng với tập đoàn Diệp Linh.
Ông ta vội vàng nói: “Ngài Michelle Accord, thực không dám giấu giếm, tôi và tập đoàn Diệp Linh vẫn là đối thủ một mất một còn, tôi luôn luôn đấu đá với đối phương”
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Michelle Accord nói: “Không, trước đây ông không tàn nhẫn, tôi muốn ông và tập đoàn Diệp Linh đấu vào chỗ chết”
Cái gì?
Trương Nặc Thuỷ nhíu mày: “Ý của ngài là, để tôi và tập đoàn Diệp Linh tổn hại cả hai bên?”
Michelle Accord nói: “Tổn hại cả hai bên? Không, tôi muốn các người ngọc hay đá thì cũng bị huỷ!”
“Hít!”
Trương Nặc Thuỷ hút vào một ngụm khí lạnh.
Michelle Accord thật là độc ác, ông ta muốn mình và tập đoàn Diệp Linh cùng chết!
Trương Nặc Thuỷ hỏi ông ta: “Ngài Michelle Accord, không biết tập đoàn Diệp Linh đóng cửa, có phải là mục đích của ngài?”
“Chờ đến khi bọn họ gần đóng cửa, tôi sẽ thu mua tập đoàn Diệp Linh.”
“Đương nhiên, đến lúc đó Quốc Tế Hoàn Cầu có lẽ cũng không đi đến đâu, chúng tôi sẽ thu mua cả hai.”
Trương Nặc Thuỷ tức đến bật cười. Người này suy nghĩ không khỏi quá đẹp đi.
Ông ta muốn người khác trai cò đánh nhau, còn ông ta đến làm ngư ông đắc lợi, ai cũng không ngu như vậy đâu ông ạ.
Trương Nặc Thuỷ muốn cự tuyệt, có điều, vừa nhìn thấy nụ cười nghiền ngẫm trên mặt Michelle Accord, trong lòng Trương Nặc Thuỷ liền kinh hoàng!
Ông ta ý thức được, chính mình cũng không có đường nào có thể đi được.
Nếu là từ chối, Michelle Accord có khả năng sẽ đập chết mình tại chỗ.
Cũng may, cuối cùng Michelle Accord chủ động nói: “Ông không cần trả lời tôi ngay, cho ông thời gian một ngày để cân nhắc. Nếu như hôm sau không có câu trả lời, hoặc là cự tuyệt… ha ha, vậy thì xin lỗi.”
Michelle Accord vung tay lên: “Chúng ta đi.”
Mọi người rời đi.
Trương Nặc Thuỷ vẫn sợ hãi không thôi, nhìn điều thuốc lá bị vứt trên mặt đất, đau cả đầu.
Làm sao bây giờ, nên chọn lựa thế nào? Lẽ nào mình thật sự phải luồn cúi với gia tộc Michelle?
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Không còn Quốc Tế Hoàn Cầu, ông ta sẽ biến thành một người bình thường thật sự.
Cuối cùng, Trương Nặc Thuỷ quyết định, đi cầu Vương giúp đỡ.
Cũng không biết tình hình hiện tại của Vương là gì. Trên thực tế, trong lòng ông ta đối với Vương vẫn có không ít oán giận.
Bản thân làm vua nhiều như vậy, cam nguyện làm nô tỳ, nhưng mà đến cuối cùng, Vương đã thấy chết không cứu, bỏ lại mình vào trong đám cháy to lớn.
Chẳng lẽ, Vương có nỗi khổ hay nỗi niềm gì đó khó nói trong lòng?
Mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an, ông ta đi tới tầng cao nhất của biệt thự, gặp Vương.
Trong phòng từ đầu đến cuối tối đen như mực.
Trương Nặc Thuỷ cẩn thận từng li từng tí quỳ xuống: “Vương.”
Âm thanh của Vương khàn đi nhiều, cũng suy yếu rất nhiều: “Người tìm ta…”
Nói đến đây, giọng nói của Vương đột nhiên biến đổi: “Con trai, cứu bố… cứu cứu bố… Bố là bố của con…”
Hå?
Trương Nặc Thuỷ vội vàng ngẩng đầu.
Mẹ nó tình huống bây giờ là thế nào, không phải Vương dùng ý thức áp chế bố mình sao?
Bây giờ, lẽ ra bố phải là một xác chết di động, không còn ý thức tự chủ chứ.
Hiện tại sao lại khôi phục ý thức? Chẳng lẽ, Vương không áp chế được bố nữa rồi sao? Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Vương bị thương?
Liên tưởng đến âm thanh cực kỳ suy yếu của Vương trước đó, ông ta gần như xác nhận điểm này.
Trương Nặc Thuỷ vội vã dò hỏi: “Vương, ngài… bị thương sao? Tại sao vậy?”
Rất nhanh Vương lại nắm quyền chủ động trong cơ thể của bố, nói: “Ai, Diệp Huyền Tần dùng âm mưu gian xảo, khiến ta bị thương nặng.”
Cái gì!
Trương Nặc Thuỷ suýt chút nữa nhảy dựng lên. Vương bị Diệp Huyền Tần đánh trọng thương.
Diệp Huyền Tần còn có năng lực này?
Tuy rằng dùng âm mưu, nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của anh không tầm thường.
Đây là lần đầu tiên Trương Nặc Thuỷ coi trọng Diệp Huyền Tần, đồng thời cũng hiểu vì sao Vương lại vứt bỏ mình.
Nếu như Vương không vứt bỏ ông ta, hai người bọn họ cũng có thể chết.
Rất nhanh Vương nói: “Ngươi tới tìm ta, là vì chuyện gì?”
Trương Nặc Thuỷ vội vàng nói: “Hôm nay Michelle Accord tới tìm tôi, muốn tôi đối phó với tập đoàn Diệp Linh, loại đối phó mà khiến cả hai bên cùng chết…”