-
Chương 2688-2689
Chương 2688: Mở bí khiếu
Ngô Bình đưa Mộc Băng Thiền về trường học trước, còn cậu tiếp tục chờ Hàn Băng Nghiên thi xong. Môn thi sáng nay là toán học, Ngô Bình đợi khoảng 10 phút thì đã thi xong, trông tâm trạng của Hàn Băng Nghiên có khá tốt, khuôn mặt tươi cười như hoa.
"Băng Nghiên, toán học có khó lắm không?"
Hàn Băng Nghiên lắc đầu đáp: "Rất dễ".
Ngô Bình nói: "Ừ, vậy đi thôi, đi ăn trước rồi anh sẽ dẫn em đi dạo khắp nơi".
Buổi trưa, họ chơi ở xung quanh, chiều thi tiếp. Ngô Bình tìm một nơi yên tĩnh gần đó tu luyện, chuẩn bị ngưng tụ Chân Phù.
Trước đó, cậu còn có một ý tưởng là lấy Thiên Chi Bí Lực làm trung tâm ngưng tụ tất cả các bí pháp lại thành một, cô đọng ra một lá Chân Phù có sức mạnh khủng bố. Lá bùa này sẽ bao gồm tất cả các bí ấn do những bí pháp cần thiết ngưng tụ ra. Nếu cần thì những bí ấn đó có thể thoáng chốc liên kết với nhau hình thành bí trận, sau đó phát ra pháp thuật mà Ngô Bình cần.
Có điều, muốn ngưng tụ ra một lá Chân Phù mà chưa ai từng làm thậm chí là trước giờ chưa từng có thì cậu cần phải tham khảo một số thứ. Thế nên, cậu càng phải là người đi đầu làm ra nó.
"Tiền bối, tôi muốn hiểu sâu hơn về cảnh giới Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ".
Sau khi Phương Lập biết được suy nghĩ của cậu bèn cẩn thận giải thích. Cảnh giới Trúc Cơ ở Đại Lục Thánh Cổ chia làm 4 bậc và 12 tầng. Bốn bậc kia đều tồn tại độc lập, hoàn thành bất cứ một bậc nào đều có thể thử đột phá lên Nguyên Anh Cảnh.
Trong đó, Trúc Cơ tầng một còn được gọi là Trúc Cơ bình thường, đa số Trúc Cơ trên thế giới đều có thể Trúc Cơ bình thường, ở cảnh giới này phần lớn không có gì nổi bật nên mới có tên là Trúc Cơ bình thường.
Trúc Cơ tầng hai có ba tầng bảo gồm Trúc Cơ tầng một. Trong ngàn người mới có một người đột phá lên Trúc Cơ tầng hai, nên những tu sĩ có thể đột phá được thuộc dạng có tu chất khá tốt, bình thường đều là đệ tử số một trong tông. Vì vậy, Trúc Cơ tầng hai được gọi là Trúc Cơ nhất lưu.
Trúc Cơ tầng ba thì lại cực kỳ khó, có thể lên được tầng ba đều trong cả triệu người mới có một. Thế nên, đương nhiên họ đều là thiên kiêu trong tông môn, bất kể ở đâu cũng là những nhân vật làm mưa làm gió. Vì lý do đó nên Trúc Cơ tầng ba còn được gọi là Trúc Cơ thiên kiêu.
Khó khăn nhất là Trúc Cơ tầng bốn và 12 tầng của nó, độ khó chắc phải gấp trăm lần tầng ba. Ở Đại Lục Thánh Cổ, cứ cách một, hai trăm năm mới xuất hiện một tu sĩ Trúc Cơ tầng bốn. Vì vậy, nó còn được gọi là Trúc Cơ tuyệt thế.
Trong đó, ngưng tụ Chân Phù thuộc loại cảnh giới đầu tiên của Trúc Cơ nhất lưu. Cảnh giới này ở Đại Lục Thánh Cổ cũng được gọi là Chân Phù Cảnh, nhưng lại có một sự khác biệt nhỏ.
Phần quan trọng nhất nằm ở chỗ Chân Phù Cảnh cũng không phải một loại bí pháp mà là dung hợp nhiều loại. Ở Đại Lục Thánh Cổ, dung hợp những bí pháp khác nhau thành một loại, cách này chẳng những có thể nâng cao sức mạnh mà còn tăng lên cả hiệu suất. Chẳng hạn như, sức mạnh của ba loại bí pháp là một trăm điểm, tiêu hao cũng là một trăm điểm. Nhưng nếu có thể dung hợp ba loại bí pháp lại với nhau thì có thể bùng nổ ra tám trăm điểm sức mạnh, mà tiêu hao lại chỉ có hai trăm điểm.
Vì lý do thần kỳ ấy mà đa số tu sĩ trên Đại Lục Thánh Cổ đều chọn cách dung hợp bí pháp. Thế nên, ở đấy đã hình thành rất nhiều trường phái dung hợp bí pháp.
Phương Lập nói cho cậu biết sau khi dung hợp bí phát, hợp hai làm một được gọi là Song Nhất Pháp, hợp ba làm một gọi là Tam Nhất Pháp, cứ thế mà loại suy ra. Song, sau khi mọi người phát hiện năm hợp một khá là khó, còn khó hơn cả sáu hợp một rất nhiều, nhưng sức mạnh của năm hợp một lại vượt xa sáu hợp một, còn phải kết hợp năm loại bí pháp Ngũ Hành mới dung hợp được. Thế nên, bí pháp ấy còn được gọi là Ngũ Hành bí pháp.
Cứ như thế, kế tiếp còn có Thất Tinh bí pháp, Cửu Âm bí pháp, Cửu Dương bí pháp... Chỉ là, hợp ba làm một đã cực kỳ khó, với những bí pháp đặc biệt kia thì càng khó. Tu sĩ bình thường chắc chắn không là được, chỉ là những thiên kiêu mới dám thử một lần.
Nói đến dung hợp bí pháp, mới trước đó Ngô Bình còn nghe Mộc Băng Thiền nhắc đến. Kiếp trước, cô ta từng nghiên cứu nên cực kỳ am hiểu về vấn đề này.
Loại bí pháp dung hợp kiểu này có điểm giống với suy nghĩ cô động một đạo phù của Ngô Bình. Có điều, lối suy nghĩ của cậu càng tân tiến hơn, trực tiếp gộp những bí pháp lại với nhau, khi dùng lại kết hợp. Kể từ đó, cậu sẽ có được vô số cách phối hợp hình thành vô số loại dung hợp bí pháp!
Ngô Bình nghe xong Phương Lập giới thiệu xong hình thức tu hành của Trúc Cơ thì cảm thấy Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ có vẻ hoàn thiện hơn. Cậu cần phải điều chỉnh cách tu luyện một chút, bắt đầu tu luyện từ Trúc Cơ tầng một. Chẳng hạn như cảnh giới thứ nhất của Trúc Cơ tầng một, mở kiếu rồi mở ra bí khiếu.
Trong lúc Ngô Bình tu luyện thì chưa bao giờ phát hiện bí khiếu. Hỏi Phương Lập mới biết bí kiếu không phải bẩm sinh đã có mà là lợi dụng bí pháp mở ra, vả lại cứ một khiếu là một bí pháp. Nhưng bí pháp đó được các thế lực lớn của Đại Lục Thánh Cổ cực kỳ quý trọng, không dễ gì mà truyền ra ngoài.
Đặc biệt là cơ thể người có 122 bí khiếu, với cách tu luyện của tu sĩ bình thường thì chỉ có thể mở ra được hai mươi lăm bí khiếu. hai mươi lăm bí khiếu khác chỉ có thiên tài của một số tông môn mới có cách mở ra. hai mươi lăm bí khiếu kế tiếp chỉ có những tông môn hay thậm chí vương triều lớn mới có bí pháp đầy đủ để mở. Trong đó, ba mươi bí khiếu thần bí nhất cũng chỉ có những thế lực đứng đầu như đại giáo, hoàng triều mới có cách mở. Mà hai mươi bí khiếu cuối cùng thì đến trước mắt vẫn chưa có tông môn nào có được bí pháp đầy đủ để mở nó ra. Nếu một thế lực có được ba năm bí pháp mở ra được những bí khiếu ấy cũng đã rất tốt rồi. Nếu có được bảy tám cái thì tuyệt đối sẽ bỏ xa những thế lực cùng cấp khác. Mà những thế lực ấy ở trong Đại Lục Thánh Cổ lại không vượt quá 10 cái.
Vì thế, những thiên kiêu muốn mở ra ba mươi cái bí khiếu cuối cùng thì cần phải trả một cái giá rất lớn mời những thế lực khác đến giúp. Giao dịch ấy chẳng những có giữa những thế lực lớn mà giữa các thế lực nhỏ cũng thường xuyên xuất hiện, dù sao cũng có rất nhiều thế lực không đủ sức để gom đủ các bí pháp.
Bản thân Phương Lập cũng giữ không ít bí pháp, vì thế dưới sự chỉ dẫn của ông ta, Ngô Bình đã tiến hành bước đầu Trúc Cơ tầng một và thành công!
Cậu muốn mở ra bí khiếu thứ nhất nằm ở chính giữa ngực, khiếu này cực kỳ quan trọng. Một khi thất bại thì cả đời sẽ không thể mở được khiếu nữa, nên Ngô Bình đã vô cùng cẩn thận.
Cũng may bí pháp mà Phương Lập cung cấp cực kỳ cao minh, Ngô Bình có thể hoàn toàn hiểu rõ.
Muốn mở khiếu chẳng những cần có bí pháp mà còn cần bí lực tương xứng. Tuy bí lực có thể nhìn thấy ở mọi chỗ của Đại Lục Thánh Cổ, nhưng đây là bí lực cấp thấp như sơ cấp, trung cấp. Nếu muốn có được bí lực huyền cấp, thần cấp thì chỉ thể đi vào khu vực riêng biệt hấp thu, mà những khu vực ấy lại thuộc sở hữu của những thế lực lớn. Có thể hấp thu bí lực huyền cấp được gọi là huyền thổ, còn thần cấp lại được xưng là thần thổ.
So với Đại Lục Thánh Cổ thì thế giới của Ngô Bình lại có cơ hội hấp thu được bí lực huyền cấp và thần cấp. Đương nhiên, hai cái bí lực có cấp bậc cỡ đó cũng cực kỳ khó cảm giác được.
Cuối cùng, Ngô Bình chọn một loại bí lực thần cấp mở ra bí khiếu đầu tiên. Bí lực thần cấp kia có được ba loại tác dụng hỗ trợ lần lượt là Kim Cương Bất Hoại, Vạn Độc Bất Xâm, cấp tốc tự lành. Đây là chỗ quý báu của bí lực thần cấp! Mà bí khiếu Ngô Bình chọn cũng là bí khiếu cao cấp nhất có rất ít các đại năng sở hữu.
"Ầm ầm!"
Lồng ngực cậu chấn động, bí ấn thần cấp đã tồn tại trong cơ thể bỗng tụ tập lại một chỗ và dùng một cách thức kỳ diệu mở ra một không gian thần bí.
Không gian này chỉ to khoảng con mắt, lại hình thành một lốc xoáy năng lượng, bí lực tương ứng trong cơ thể Ngô Bình nhanh chóng tràn vào trong đó. Mà những bí lực hấp thu từ bên ngoài sẽ trực tiếp tiến vào bí khiếu rồi tự động chuyển hóa thành bí ấn.
Phương Lập nói: "Trên lý thuyết thì bí khiếu cùng lắm chỉ có thể chứa được một trăm ngàn bí ấn. Bí ấn càng nhiều thì bí lực sinh ra do bí khiếu sẽ càng mạnh. Tôi nếu một ví dụ nhé, nếu như nói cường độ bí lực sinh ra từ một bí khiếu có được một trăm bí ấn là một thì bó khiếu có 1000 bí ấn sẽ sinh ra cường độ lên tới một trăm! Cái sau không phải gấp 10 lần cái trước mà là gấp một trăm lần!"
Chương 2689: Truyền thừa cấp Thần Thánh
Ngô Bình rất tò mò hỏi ông ta: “Nếu một trăm nghìn Ấn Bí Khiếu thì sao?”
Phương Lập lắc đầu: “Không ai có thể làm được, chục nghìn Ấn Bí Khiếu đã là cực hạn mà cơ thể tu sĩ Trúc Cơ có thể chịu đựng. Cho dù là tu sĩ nghìn Ấn Bí Khiếu cũng không nhiều, chứ đừng nói là chục nghìn Ấn, nếu có thể có ba nghìn Ấn Bí Khiếu cũng đã là tư chất thiên kiêu rồi”.
Ngô Bình gật đầu, cậu hiểu được khó khăn trong đó là đâu. Cơ thể con người có một trăm hai mươi cái bí khiếu, bí khiếu mở ra càng nhiều thì áp lực mà cơ thể phải chịu đựng càng lớn. Hơn nữa, sau khi vài bí lực được sinh ra bởi bí khiếu chồng lên nhau, uy lực sinh ra cũng không phải đơn giản là một thêm một.
Ngẫm nghĩ một lát, cậu quyết định tấn công chục nghìn Ấn Bí Khiếu, xem thử mức độ chịu đựng của cơ thể.
Bỗng chốc xung quanh có từng tia bí lực cấp Thần tràn vào bí khiếu của cậu, cũng chuyển hóa thành bí ấn trong đó. Chỉ là, bí lực bên ngoài quá mỏng manh, dù sao nơi này cũng không phải là Thánh Cổ Đại Lục, càng không phải là Thần Thổ nên tốc độ hấp thụ của cậu cực kỳ chậm chạp.
“Nếu cứ như thế, một trăm năm cũng không đạt tới trăm nghìn Ấn Bí Khiếu”, Ngô Bình lẩm bẩm nói, cảm thấy bất lực, chẳng lẽ phải đến Thánh Cổ Đại Lục mới có thể tu luyện chính thức được?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, một không gian bí ẩn nào đó sâu trong cơ thể cậu mở ra, rất nhiều bí lực cuồn cuộn lao ra giống như dòng sông rót vào bí khiếu của cậu.
Từ lâu Ngô Bình đã không còn ngạc nhiên khi gặp điều kỳ lạ nữa, cậu nghi ngờ mình là người chuyển kiếp, trên người ẩn chứa vài bí mật.
Bí lực quá nhiều, tốc độ chuyển hóa bí khiếu của cậu hơi không theo kịp.
Vừa lúc cũng sắp hết giờ thi, Ngô Bình quay lại trường thi đón Hàn Băng Nghiên về khách sạn.
Sau đó phần lớn thời gian Ngô Bình đều dùng vào việc luyện hóa bí lực, mãi đến ngày hôm sau Hàn Băng Nghiên đi thi ngày cuối cùng, cậu mới hoàn thành chục nghìn Ấn Bí Khiếu thứ nhất.
Như Phương Lập nói, bí lực được sinh ra bởi chục nghìn Ấn Bí Khiếu gấp trăm lần nghìn Ấn Bí Khiếu, gấp mười ngàn lần trăm Ấn Bí Khiếu. Bí lực mạnh như thế nhưng Ngô Bình cũng không cảm thấy khó chịu, chứng tỏ thể chất của cậu rất mạnh.
Ngô Bình lấy dao găm cắt vào ngón tay, hiệu quả tự chữa trị của bí lực lập tức có tác dụng, vết thương của cậu lành lặn như lúc đầu trong vòng một phút ngắn ngủi, cũng chẳng để lại sẹo.
“Không hổ là bí lực cấp Thần, hiệu quả quá thần kỳ”, Ngô Bình rất hài lòng.
Phương Lập nhìn thấy cậu đã thành công mở được bí khiếu thứ nhất, bèn nói: “Cậu Ngô đúng là thiên tài, thế mà lại mở được chục nghìn Ấn Bí Khiếu”.
Ngô Bình hỏi ông ta: “Nếu sau này một trăm hai mươi bí khiếu đều đạt đến chục nghìn, tôi sợ không chịu nổi”.
Phương Lập vội nói: “Không phải như thế! Trong một trăm hai mươi bí khiếu này cũng chỉ có mấy cái hoặc mười mấy cái là chủ tu thôi, lợi hại nhất cũng chỉ có mấy chục cái, không ai có thể tu luyện hết toàn bộ chục nghìn ấn. Nếu muốn tu luyện hết, cho dù là nghìn ấn cũng không có khả năng chứ đừng nói là chục nghìn Ấn”.
Ngô Bình: “Ồ, còn có chủ tu à?”
Phương Lập: “Đúng thế, Thánh Cổ Đại Lục có rất nhiều công pháp, mỗi loại công pháp chỉ tương ứng với vài loại bí khiếu, có vài loại, có mười mấy loại, nhiều nhất là mấy chục loại”.
Ngô Bình lập tức hiểu ra: “Thì ra là thế”.
“Những bí khiếu của chủ tu này được gọi là chủ khiếu, còn lại là phụ khiếu. Chẳng hạn như bí khiếu thứ nhất mà cậu Ngô vừa mở đó là chủ khiếu. Cho dù là loại nào công pháp đều phải dùng đến này khiếu”.
“Không ngờ chỉ là tu hành một bí khiếu thôi mà lại khó khăn và phức tạp như thế”.
Ngô Bình hơi bất lực nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, dù sao bí khiếu này cũng là cơ bản.
Buổi chiều, Hàn Băng Nghiên thi xong môn cuối cùng, Ngô Bình gọi Mộc Băng Thiền đến cùng đi ăn cơm, tiện thể cậu muốn nhờ cô ấy chỉ dạy thêm kinh nghiệm tu luyện bí khiếu.
Thật ra Mộc Băng Thiền đã lấy lại được phần lớn trí nhớ, chỉ là bây giờ cô ấy vẫn chưa có cách áp mình vào kiếp trước. Cũng may cô ấy nhớ rất rõ mọi chuyện trong mơ, Ngô Bình hỏi gì, cô ấy cũng đều có thể trả lời.
Ăn được một nửa, Ngô Bình hỏi đến một trăm hai mươi bí khiếu tương ứng với những bí lực nào. Phải biết mỗi một bí khiếu có thể thả vào mấy ngàn vạn loại bí lực, một trăm hai mươi cái bí khiếu, vậy thì có vô số cách kết hợp chúng với nhau. Nhưng mỗi cách kết hợp khác nhau thì hiệu quả tạo ra cũng cực kỳ khác nhau. Bởi vậy, Ngô Bình mới nhờ Hàn Băng Nghiên chỉ bảo giùm.
Mộc Băng Thiền căn cứ vào kinh nghiệm trong mơ để nói lại cho cậu biết, bí khiếu cơ thể người có vô số cách kết hợp, nhưng kết hợp hàng đầu cũng không nhiều, vì độ khó của chúng cực kỳ cao, hơn nữa còn là do nhiều người đi trước đã trải qua vô số lần thăm dò, dùng máu và mạng sống để đổi lấy bí mật lớn nhất, bí mật không thể truyền ra ngoài. Sự ảo diệu của tổ hợp bí khiếu bình thường chỉ truyền cho những người có huyết thống, người ngoài đừng hòng biết được.
Cách tổ hợp tốt nhất của bí khiếu này thường được bảo tồn bằng cách của Bí Khiếu Đồ, trong đó tộc người được gọi là “Nhân Bí Đồ”. Bí đồ được chia làm mười ba phẩm theo hiệu quả của nó, bí lực lưu hành trong tu sĩ bình thường đều không nhập phẩm. Bí lực thấp nhất của nhập phẩm là Thập phẩm, theo thứ tự lên trên là Cửu phẩm cho đến Nhất phẩm. Trên nhất phẩm còn có Vương phẩm, Đế phẩm, Thánh phẩm.
Trong đó, nếu có bí khiếu cấp Thần kết hợp với bí đồ Thánh phẩm thì đó là truyền thừa cấp Thần Thánh. Nếu có bí khiếu Huyền phẩm kết hợp với bí đồ Đế phẩm thì đó là truyền thừa cấp Huyền Đế. Cứ thế suy ra, còn có truyền thừa cấp Huyền Vương, cấp Huyền Thánh, cấp Thần Vương, cấp Thần Đế.
Nội dung quá nhiều, Mộc Băng Thiền sợ Ngô Bình không nhớ được, hơn nữa bí đồ không thể giải thích cặn kẽ được, cô ấy bèn lấy một xấp giấy trắng, vẽ lại toàn bộ bí đồ mà cô ấy biết từ trong giấc mơ.
Chẳng mấy chốc bức bí đồ thứ nhất đã được vẽ xong. Phía trên có bảy bí khiếu, tương ứng với bảy loại bí lực cấp Thần. Bảy loại bí khiếu đều được bài bố ở lưng, đầu trên cơ thể người, tên là Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, là bí độ Thánh Phẩm. Sau này nếu hắn tu luyện bảy bí khiếu này là chính thì phải tu luyện công pháp cấp Thần Thánh, Thất Tinh Trảm Đạo Quyết.
Ngô Bình hỏi: “Băng Thiền, một người có thể tu luyện nhiều công pháp cùng lúc không?”
Mộc Băng Thiền dừng động tác vẽ lại, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Theo kinh nghiệm trong mơ thì là có thể, chỉ cần hai công pháp không xung đột với nhau thì có thể tu luyện cùng lúc. Nhưng tu luyện mấy loại công pháp cùng lúc thì giữa các công pháp sẽ xảy ra hậu quả không lường trước được, hậu quả này có thể tốt, cũng có thể là xấu. Tất nhiên cũng có không ít thế lực có kinh nghiệm phong phú, biết công pháp nào có thể trợ giúp cho nhau, công pháp nào khắc nhau nên anh có thể tham khảo”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: “Vậy cô viết lại những điều này đi. Hôm nay vất vả cho cô rồi, sau khi làm xong chuyện này, tôi nhất định sẽ báo đáp cô”.
Mộc Băng Thiền cười nói: “Không cần đâu, có thể làm gì đó cho anh Ngô Bình là tôi vui rồi”.
Ăn xong, Mộc Băng Thiền lại vẽ thêm bốn bức bí đồ cấp Thánh, còn viết cả trăm công pháp lên một tờ giấy.
Đưa Mộc Băng Thiền về trường, buổi tối Ngô Bình không làm gì cả, chuyên tâm nghiên cứu năm bức bí đồ này. Tham khảo mấy trăm công pháp trên tờ giấy, Ngô Bình phát hiện có hai loại công pháp trong đó tương trợ cho nhau, một là Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, hai là Cửu Cung Thiên Cơ Đồ.
Đêm khuya, Ngô Bình bắt đầu tu luyện bí khiếu thứ hai của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ dựa theo những gì Thất Tinh Trảm Đạo Đồ ghi chép, bí khiếu này cũng là bí khiếu cao cấp giống bí khiếu thứ nhất.
Nếu không nhờ cậu có Phương Lập và Mộc Băng Thiền, cùng với điều kiện siêu phàm của mình, chỉ sợ mười đời cũng không thể mở được bí khiếu thứ hai.
Ngô Bình đưa Mộc Băng Thiền về trường học trước, còn cậu tiếp tục chờ Hàn Băng Nghiên thi xong. Môn thi sáng nay là toán học, Ngô Bình đợi khoảng 10 phút thì đã thi xong, trông tâm trạng của Hàn Băng Nghiên có khá tốt, khuôn mặt tươi cười như hoa.
"Băng Nghiên, toán học có khó lắm không?"
Hàn Băng Nghiên lắc đầu đáp: "Rất dễ".
Ngô Bình nói: "Ừ, vậy đi thôi, đi ăn trước rồi anh sẽ dẫn em đi dạo khắp nơi".
Buổi trưa, họ chơi ở xung quanh, chiều thi tiếp. Ngô Bình tìm một nơi yên tĩnh gần đó tu luyện, chuẩn bị ngưng tụ Chân Phù.
Trước đó, cậu còn có một ý tưởng là lấy Thiên Chi Bí Lực làm trung tâm ngưng tụ tất cả các bí pháp lại thành một, cô đọng ra một lá Chân Phù có sức mạnh khủng bố. Lá bùa này sẽ bao gồm tất cả các bí ấn do những bí pháp cần thiết ngưng tụ ra. Nếu cần thì những bí ấn đó có thể thoáng chốc liên kết với nhau hình thành bí trận, sau đó phát ra pháp thuật mà Ngô Bình cần.
Có điều, muốn ngưng tụ ra một lá Chân Phù mà chưa ai từng làm thậm chí là trước giờ chưa từng có thì cậu cần phải tham khảo một số thứ. Thế nên, cậu càng phải là người đi đầu làm ra nó.
"Tiền bối, tôi muốn hiểu sâu hơn về cảnh giới Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ".
Sau khi Phương Lập biết được suy nghĩ của cậu bèn cẩn thận giải thích. Cảnh giới Trúc Cơ ở Đại Lục Thánh Cổ chia làm 4 bậc và 12 tầng. Bốn bậc kia đều tồn tại độc lập, hoàn thành bất cứ một bậc nào đều có thể thử đột phá lên Nguyên Anh Cảnh.
Trong đó, Trúc Cơ tầng một còn được gọi là Trúc Cơ bình thường, đa số Trúc Cơ trên thế giới đều có thể Trúc Cơ bình thường, ở cảnh giới này phần lớn không có gì nổi bật nên mới có tên là Trúc Cơ bình thường.
Trúc Cơ tầng hai có ba tầng bảo gồm Trúc Cơ tầng một. Trong ngàn người mới có một người đột phá lên Trúc Cơ tầng hai, nên những tu sĩ có thể đột phá được thuộc dạng có tu chất khá tốt, bình thường đều là đệ tử số một trong tông. Vì vậy, Trúc Cơ tầng hai được gọi là Trúc Cơ nhất lưu.
Trúc Cơ tầng ba thì lại cực kỳ khó, có thể lên được tầng ba đều trong cả triệu người mới có một. Thế nên, đương nhiên họ đều là thiên kiêu trong tông môn, bất kể ở đâu cũng là những nhân vật làm mưa làm gió. Vì lý do đó nên Trúc Cơ tầng ba còn được gọi là Trúc Cơ thiên kiêu.
Khó khăn nhất là Trúc Cơ tầng bốn và 12 tầng của nó, độ khó chắc phải gấp trăm lần tầng ba. Ở Đại Lục Thánh Cổ, cứ cách một, hai trăm năm mới xuất hiện một tu sĩ Trúc Cơ tầng bốn. Vì vậy, nó còn được gọi là Trúc Cơ tuyệt thế.
Trong đó, ngưng tụ Chân Phù thuộc loại cảnh giới đầu tiên của Trúc Cơ nhất lưu. Cảnh giới này ở Đại Lục Thánh Cổ cũng được gọi là Chân Phù Cảnh, nhưng lại có một sự khác biệt nhỏ.
Phần quan trọng nhất nằm ở chỗ Chân Phù Cảnh cũng không phải một loại bí pháp mà là dung hợp nhiều loại. Ở Đại Lục Thánh Cổ, dung hợp những bí pháp khác nhau thành một loại, cách này chẳng những có thể nâng cao sức mạnh mà còn tăng lên cả hiệu suất. Chẳng hạn như, sức mạnh của ba loại bí pháp là một trăm điểm, tiêu hao cũng là một trăm điểm. Nhưng nếu có thể dung hợp ba loại bí pháp lại với nhau thì có thể bùng nổ ra tám trăm điểm sức mạnh, mà tiêu hao lại chỉ có hai trăm điểm.
Vì lý do thần kỳ ấy mà đa số tu sĩ trên Đại Lục Thánh Cổ đều chọn cách dung hợp bí pháp. Thế nên, ở đấy đã hình thành rất nhiều trường phái dung hợp bí pháp.
Phương Lập nói cho cậu biết sau khi dung hợp bí phát, hợp hai làm một được gọi là Song Nhất Pháp, hợp ba làm một gọi là Tam Nhất Pháp, cứ thế mà loại suy ra. Song, sau khi mọi người phát hiện năm hợp một khá là khó, còn khó hơn cả sáu hợp một rất nhiều, nhưng sức mạnh của năm hợp một lại vượt xa sáu hợp một, còn phải kết hợp năm loại bí pháp Ngũ Hành mới dung hợp được. Thế nên, bí pháp ấy còn được gọi là Ngũ Hành bí pháp.
Cứ như thế, kế tiếp còn có Thất Tinh bí pháp, Cửu Âm bí pháp, Cửu Dương bí pháp... Chỉ là, hợp ba làm một đã cực kỳ khó, với những bí pháp đặc biệt kia thì càng khó. Tu sĩ bình thường chắc chắn không là được, chỉ là những thiên kiêu mới dám thử một lần.
Nói đến dung hợp bí pháp, mới trước đó Ngô Bình còn nghe Mộc Băng Thiền nhắc đến. Kiếp trước, cô ta từng nghiên cứu nên cực kỳ am hiểu về vấn đề này.
Loại bí pháp dung hợp kiểu này có điểm giống với suy nghĩ cô động một đạo phù của Ngô Bình. Có điều, lối suy nghĩ của cậu càng tân tiến hơn, trực tiếp gộp những bí pháp lại với nhau, khi dùng lại kết hợp. Kể từ đó, cậu sẽ có được vô số cách phối hợp hình thành vô số loại dung hợp bí pháp!
Ngô Bình nghe xong Phương Lập giới thiệu xong hình thức tu hành của Trúc Cơ thì cảm thấy Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ có vẻ hoàn thiện hơn. Cậu cần phải điều chỉnh cách tu luyện một chút, bắt đầu tu luyện từ Trúc Cơ tầng một. Chẳng hạn như cảnh giới thứ nhất của Trúc Cơ tầng một, mở kiếu rồi mở ra bí khiếu.
Trong lúc Ngô Bình tu luyện thì chưa bao giờ phát hiện bí khiếu. Hỏi Phương Lập mới biết bí kiếu không phải bẩm sinh đã có mà là lợi dụng bí pháp mở ra, vả lại cứ một khiếu là một bí pháp. Nhưng bí pháp đó được các thế lực lớn của Đại Lục Thánh Cổ cực kỳ quý trọng, không dễ gì mà truyền ra ngoài.
Đặc biệt là cơ thể người có 122 bí khiếu, với cách tu luyện của tu sĩ bình thường thì chỉ có thể mở ra được hai mươi lăm bí khiếu. hai mươi lăm bí khiếu khác chỉ có thiên tài của một số tông môn mới có cách mở ra. hai mươi lăm bí khiếu kế tiếp chỉ có những tông môn hay thậm chí vương triều lớn mới có bí pháp đầy đủ để mở. Trong đó, ba mươi bí khiếu thần bí nhất cũng chỉ có những thế lực đứng đầu như đại giáo, hoàng triều mới có cách mở. Mà hai mươi bí khiếu cuối cùng thì đến trước mắt vẫn chưa có tông môn nào có được bí pháp đầy đủ để mở nó ra. Nếu một thế lực có được ba năm bí pháp mở ra được những bí khiếu ấy cũng đã rất tốt rồi. Nếu có được bảy tám cái thì tuyệt đối sẽ bỏ xa những thế lực cùng cấp khác. Mà những thế lực ấy ở trong Đại Lục Thánh Cổ lại không vượt quá 10 cái.
Vì thế, những thiên kiêu muốn mở ra ba mươi cái bí khiếu cuối cùng thì cần phải trả một cái giá rất lớn mời những thế lực khác đến giúp. Giao dịch ấy chẳng những có giữa những thế lực lớn mà giữa các thế lực nhỏ cũng thường xuyên xuất hiện, dù sao cũng có rất nhiều thế lực không đủ sức để gom đủ các bí pháp.
Bản thân Phương Lập cũng giữ không ít bí pháp, vì thế dưới sự chỉ dẫn của ông ta, Ngô Bình đã tiến hành bước đầu Trúc Cơ tầng một và thành công!
Cậu muốn mở ra bí khiếu thứ nhất nằm ở chính giữa ngực, khiếu này cực kỳ quan trọng. Một khi thất bại thì cả đời sẽ không thể mở được khiếu nữa, nên Ngô Bình đã vô cùng cẩn thận.
Cũng may bí pháp mà Phương Lập cung cấp cực kỳ cao minh, Ngô Bình có thể hoàn toàn hiểu rõ.
Muốn mở khiếu chẳng những cần có bí pháp mà còn cần bí lực tương xứng. Tuy bí lực có thể nhìn thấy ở mọi chỗ của Đại Lục Thánh Cổ, nhưng đây là bí lực cấp thấp như sơ cấp, trung cấp. Nếu muốn có được bí lực huyền cấp, thần cấp thì chỉ thể đi vào khu vực riêng biệt hấp thu, mà những khu vực ấy lại thuộc sở hữu của những thế lực lớn. Có thể hấp thu bí lực huyền cấp được gọi là huyền thổ, còn thần cấp lại được xưng là thần thổ.
So với Đại Lục Thánh Cổ thì thế giới của Ngô Bình lại có cơ hội hấp thu được bí lực huyền cấp và thần cấp. Đương nhiên, hai cái bí lực có cấp bậc cỡ đó cũng cực kỳ khó cảm giác được.
Cuối cùng, Ngô Bình chọn một loại bí lực thần cấp mở ra bí khiếu đầu tiên. Bí lực thần cấp kia có được ba loại tác dụng hỗ trợ lần lượt là Kim Cương Bất Hoại, Vạn Độc Bất Xâm, cấp tốc tự lành. Đây là chỗ quý báu của bí lực thần cấp! Mà bí khiếu Ngô Bình chọn cũng là bí khiếu cao cấp nhất có rất ít các đại năng sở hữu.
"Ầm ầm!"
Lồng ngực cậu chấn động, bí ấn thần cấp đã tồn tại trong cơ thể bỗng tụ tập lại một chỗ và dùng một cách thức kỳ diệu mở ra một không gian thần bí.
Không gian này chỉ to khoảng con mắt, lại hình thành một lốc xoáy năng lượng, bí lực tương ứng trong cơ thể Ngô Bình nhanh chóng tràn vào trong đó. Mà những bí lực hấp thu từ bên ngoài sẽ trực tiếp tiến vào bí khiếu rồi tự động chuyển hóa thành bí ấn.
Phương Lập nói: "Trên lý thuyết thì bí khiếu cùng lắm chỉ có thể chứa được một trăm ngàn bí ấn. Bí ấn càng nhiều thì bí lực sinh ra do bí khiếu sẽ càng mạnh. Tôi nếu một ví dụ nhé, nếu như nói cường độ bí lực sinh ra từ một bí khiếu có được một trăm bí ấn là một thì bó khiếu có 1000 bí ấn sẽ sinh ra cường độ lên tới một trăm! Cái sau không phải gấp 10 lần cái trước mà là gấp một trăm lần!"
Chương 2689: Truyền thừa cấp Thần Thánh
Ngô Bình rất tò mò hỏi ông ta: “Nếu một trăm nghìn Ấn Bí Khiếu thì sao?”
Phương Lập lắc đầu: “Không ai có thể làm được, chục nghìn Ấn Bí Khiếu đã là cực hạn mà cơ thể tu sĩ Trúc Cơ có thể chịu đựng. Cho dù là tu sĩ nghìn Ấn Bí Khiếu cũng không nhiều, chứ đừng nói là chục nghìn Ấn, nếu có thể có ba nghìn Ấn Bí Khiếu cũng đã là tư chất thiên kiêu rồi”.
Ngô Bình gật đầu, cậu hiểu được khó khăn trong đó là đâu. Cơ thể con người có một trăm hai mươi cái bí khiếu, bí khiếu mở ra càng nhiều thì áp lực mà cơ thể phải chịu đựng càng lớn. Hơn nữa, sau khi vài bí lực được sinh ra bởi bí khiếu chồng lên nhau, uy lực sinh ra cũng không phải đơn giản là một thêm một.
Ngẫm nghĩ một lát, cậu quyết định tấn công chục nghìn Ấn Bí Khiếu, xem thử mức độ chịu đựng của cơ thể.
Bỗng chốc xung quanh có từng tia bí lực cấp Thần tràn vào bí khiếu của cậu, cũng chuyển hóa thành bí ấn trong đó. Chỉ là, bí lực bên ngoài quá mỏng manh, dù sao nơi này cũng không phải là Thánh Cổ Đại Lục, càng không phải là Thần Thổ nên tốc độ hấp thụ của cậu cực kỳ chậm chạp.
“Nếu cứ như thế, một trăm năm cũng không đạt tới trăm nghìn Ấn Bí Khiếu”, Ngô Bình lẩm bẩm nói, cảm thấy bất lực, chẳng lẽ phải đến Thánh Cổ Đại Lục mới có thể tu luyện chính thức được?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, một không gian bí ẩn nào đó sâu trong cơ thể cậu mở ra, rất nhiều bí lực cuồn cuộn lao ra giống như dòng sông rót vào bí khiếu của cậu.
Từ lâu Ngô Bình đã không còn ngạc nhiên khi gặp điều kỳ lạ nữa, cậu nghi ngờ mình là người chuyển kiếp, trên người ẩn chứa vài bí mật.
Bí lực quá nhiều, tốc độ chuyển hóa bí khiếu của cậu hơi không theo kịp.
Vừa lúc cũng sắp hết giờ thi, Ngô Bình quay lại trường thi đón Hàn Băng Nghiên về khách sạn.
Sau đó phần lớn thời gian Ngô Bình đều dùng vào việc luyện hóa bí lực, mãi đến ngày hôm sau Hàn Băng Nghiên đi thi ngày cuối cùng, cậu mới hoàn thành chục nghìn Ấn Bí Khiếu thứ nhất.
Như Phương Lập nói, bí lực được sinh ra bởi chục nghìn Ấn Bí Khiếu gấp trăm lần nghìn Ấn Bí Khiếu, gấp mười ngàn lần trăm Ấn Bí Khiếu. Bí lực mạnh như thế nhưng Ngô Bình cũng không cảm thấy khó chịu, chứng tỏ thể chất của cậu rất mạnh.
Ngô Bình lấy dao găm cắt vào ngón tay, hiệu quả tự chữa trị của bí lực lập tức có tác dụng, vết thương của cậu lành lặn như lúc đầu trong vòng một phút ngắn ngủi, cũng chẳng để lại sẹo.
“Không hổ là bí lực cấp Thần, hiệu quả quá thần kỳ”, Ngô Bình rất hài lòng.
Phương Lập nhìn thấy cậu đã thành công mở được bí khiếu thứ nhất, bèn nói: “Cậu Ngô đúng là thiên tài, thế mà lại mở được chục nghìn Ấn Bí Khiếu”.
Ngô Bình hỏi ông ta: “Nếu sau này một trăm hai mươi bí khiếu đều đạt đến chục nghìn, tôi sợ không chịu nổi”.
Phương Lập vội nói: “Không phải như thế! Trong một trăm hai mươi bí khiếu này cũng chỉ có mấy cái hoặc mười mấy cái là chủ tu thôi, lợi hại nhất cũng chỉ có mấy chục cái, không ai có thể tu luyện hết toàn bộ chục nghìn ấn. Nếu muốn tu luyện hết, cho dù là nghìn ấn cũng không có khả năng chứ đừng nói là chục nghìn Ấn”.
Ngô Bình: “Ồ, còn có chủ tu à?”
Phương Lập: “Đúng thế, Thánh Cổ Đại Lục có rất nhiều công pháp, mỗi loại công pháp chỉ tương ứng với vài loại bí khiếu, có vài loại, có mười mấy loại, nhiều nhất là mấy chục loại”.
Ngô Bình lập tức hiểu ra: “Thì ra là thế”.
“Những bí khiếu của chủ tu này được gọi là chủ khiếu, còn lại là phụ khiếu. Chẳng hạn như bí khiếu thứ nhất mà cậu Ngô vừa mở đó là chủ khiếu. Cho dù là loại nào công pháp đều phải dùng đến này khiếu”.
“Không ngờ chỉ là tu hành một bí khiếu thôi mà lại khó khăn và phức tạp như thế”.
Ngô Bình hơi bất lực nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, dù sao bí khiếu này cũng là cơ bản.
Buổi chiều, Hàn Băng Nghiên thi xong môn cuối cùng, Ngô Bình gọi Mộc Băng Thiền đến cùng đi ăn cơm, tiện thể cậu muốn nhờ cô ấy chỉ dạy thêm kinh nghiệm tu luyện bí khiếu.
Thật ra Mộc Băng Thiền đã lấy lại được phần lớn trí nhớ, chỉ là bây giờ cô ấy vẫn chưa có cách áp mình vào kiếp trước. Cũng may cô ấy nhớ rất rõ mọi chuyện trong mơ, Ngô Bình hỏi gì, cô ấy cũng đều có thể trả lời.
Ăn được một nửa, Ngô Bình hỏi đến một trăm hai mươi bí khiếu tương ứng với những bí lực nào. Phải biết mỗi một bí khiếu có thể thả vào mấy ngàn vạn loại bí lực, một trăm hai mươi cái bí khiếu, vậy thì có vô số cách kết hợp chúng với nhau. Nhưng mỗi cách kết hợp khác nhau thì hiệu quả tạo ra cũng cực kỳ khác nhau. Bởi vậy, Ngô Bình mới nhờ Hàn Băng Nghiên chỉ bảo giùm.
Mộc Băng Thiền căn cứ vào kinh nghiệm trong mơ để nói lại cho cậu biết, bí khiếu cơ thể người có vô số cách kết hợp, nhưng kết hợp hàng đầu cũng không nhiều, vì độ khó của chúng cực kỳ cao, hơn nữa còn là do nhiều người đi trước đã trải qua vô số lần thăm dò, dùng máu và mạng sống để đổi lấy bí mật lớn nhất, bí mật không thể truyền ra ngoài. Sự ảo diệu của tổ hợp bí khiếu bình thường chỉ truyền cho những người có huyết thống, người ngoài đừng hòng biết được.
Cách tổ hợp tốt nhất của bí khiếu này thường được bảo tồn bằng cách của Bí Khiếu Đồ, trong đó tộc người được gọi là “Nhân Bí Đồ”. Bí đồ được chia làm mười ba phẩm theo hiệu quả của nó, bí lực lưu hành trong tu sĩ bình thường đều không nhập phẩm. Bí lực thấp nhất của nhập phẩm là Thập phẩm, theo thứ tự lên trên là Cửu phẩm cho đến Nhất phẩm. Trên nhất phẩm còn có Vương phẩm, Đế phẩm, Thánh phẩm.
Trong đó, nếu có bí khiếu cấp Thần kết hợp với bí đồ Thánh phẩm thì đó là truyền thừa cấp Thần Thánh. Nếu có bí khiếu Huyền phẩm kết hợp với bí đồ Đế phẩm thì đó là truyền thừa cấp Huyền Đế. Cứ thế suy ra, còn có truyền thừa cấp Huyền Vương, cấp Huyền Thánh, cấp Thần Vương, cấp Thần Đế.
Nội dung quá nhiều, Mộc Băng Thiền sợ Ngô Bình không nhớ được, hơn nữa bí đồ không thể giải thích cặn kẽ được, cô ấy bèn lấy một xấp giấy trắng, vẽ lại toàn bộ bí đồ mà cô ấy biết từ trong giấc mơ.
Chẳng mấy chốc bức bí đồ thứ nhất đã được vẽ xong. Phía trên có bảy bí khiếu, tương ứng với bảy loại bí lực cấp Thần. Bảy loại bí khiếu đều được bài bố ở lưng, đầu trên cơ thể người, tên là Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, là bí độ Thánh Phẩm. Sau này nếu hắn tu luyện bảy bí khiếu này là chính thì phải tu luyện công pháp cấp Thần Thánh, Thất Tinh Trảm Đạo Quyết.
Ngô Bình hỏi: “Băng Thiền, một người có thể tu luyện nhiều công pháp cùng lúc không?”
Mộc Băng Thiền dừng động tác vẽ lại, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Theo kinh nghiệm trong mơ thì là có thể, chỉ cần hai công pháp không xung đột với nhau thì có thể tu luyện cùng lúc. Nhưng tu luyện mấy loại công pháp cùng lúc thì giữa các công pháp sẽ xảy ra hậu quả không lường trước được, hậu quả này có thể tốt, cũng có thể là xấu. Tất nhiên cũng có không ít thế lực có kinh nghiệm phong phú, biết công pháp nào có thể trợ giúp cho nhau, công pháp nào khắc nhau nên anh có thể tham khảo”.
Mắt Ngô Bình sáng lên: “Vậy cô viết lại những điều này đi. Hôm nay vất vả cho cô rồi, sau khi làm xong chuyện này, tôi nhất định sẽ báo đáp cô”.
Mộc Băng Thiền cười nói: “Không cần đâu, có thể làm gì đó cho anh Ngô Bình là tôi vui rồi”.
Ăn xong, Mộc Băng Thiền lại vẽ thêm bốn bức bí đồ cấp Thánh, còn viết cả trăm công pháp lên một tờ giấy.
Đưa Mộc Băng Thiền về trường, buổi tối Ngô Bình không làm gì cả, chuyên tâm nghiên cứu năm bức bí đồ này. Tham khảo mấy trăm công pháp trên tờ giấy, Ngô Bình phát hiện có hai loại công pháp trong đó tương trợ cho nhau, một là Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, hai là Cửu Cung Thiên Cơ Đồ.
Đêm khuya, Ngô Bình bắt đầu tu luyện bí khiếu thứ hai của Thất Tinh Trảm Đạo Đồ dựa theo những gì Thất Tinh Trảm Đạo Đồ ghi chép, bí khiếu này cũng là bí khiếu cao cấp giống bí khiếu thứ nhất.
Nếu không nhờ cậu có Phương Lập và Mộc Băng Thiền, cùng với điều kiện siêu phàm của mình, chỉ sợ mười đời cũng không thể mở được bí khiếu thứ hai.