Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
- Phế vật?
Francis khẽ giật mình, quay đầu nhìn qua tiểu thị nữ ma pháp xinh đẹp bên cạnh của mình, thấy nàng đang mỉm cười, cười khổ nhìn qua cha của mình:
- Cha à, hắn là gia hỏa có thể thuấn phát ba cái ma pháp thuẫn đấy, người như vậy tại sao có thể là phế vật?
- Thuấn phát ma pháp?
Con mắt Hầu tước đại nhân sáng ngời, hô hấp cũng dồn dập hơn:
- Rốt cuộc là chuyện gì, nói rõ cho ta nghe nào.
Francis lần này trực tiếp gọi đội trưởng hộ vệ của mình đi vào trong phòng. Bảo cho hắn là người trong cuộc kể chuyện phát sinh lần đó. Rất nhanh đội trưởng hộ vệ xuất hiện trong thư phòng của Hầu tước đại nhân, đem tình cảnh lúc đó kể tỉ mỉ, cũng nói ra phán đoán của mình.
- Ngươi xác định đó là thuấn phát ma pháp?
Hầu tước đại nhân lần này đặt câu hỏi lại nhìn qua thị nữ xinh đẹp bên người Francis, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, không còn vui đùa như trước nữa.
- Vâng, đại nhân.
Ma pháp sư xinh đẹp giờ phút này một chút cũng không có biểu lộ mị hoặc gì, thập phần cung kính, trả lời nhanh chóng.
- Ma pháp sủng vật có thể cách ma pháp sư bao xa?
Sau khi trầm ngâm một lát Hầu tước đại nhân đột nhiên hỏi một câu này.
- Không thể quá xa.
Ma pháp sư xinh đẹp không cách nào xác định được khoảng cách, chỉ có thể trả lời như vậy. Ma pháp sủng vật của chính cô ta cũng ở trong xe khi nàng và thiếu gia ở cùng một chỗ, người khác ngược lại không có nhìn thấy.
- Như vậy các ngươi có thấy ma pháp sủng vật của hắn hay không?
Hầu tước đại nhân đặt vấn đề trọng tâm của câu chuyện, chỉ cần có thể trả lời thì có thể xác định nhiều chuyện.
- Không!
Lần này ba người cùng đồng thời trả lời, cùng lắc đầu. Tử tước các hạ, thị nữ ma pháp sư xinh đẹp cùng với đội trưởng hộ vệ, ba người đều không có nhìn thấy ma pháp sủng vật của Mạnh Hàn.
- Thuấn phát ma phap. Có khả năng này hay sao?
Hầu tước đại nhân lại hỏi một câu:
- Ma pháp trượng của hắn có khả năng không?
- Ma pháp trượng của hắn hình như chỉ là nhánh cây mà thôi.
Francis vội vàng trả lời, hắn dường như rất quan tâm tu vi ma pháp của Mạnh Hàn.
- Nhánh cây?
Con mắt Hầu tước đại nhân sáng lên lần nữa:
- Là loại cành cây gì? Lucy, ngươi nói.
Hắn không có muốn Francis trả lời, mà lựa chọn thị nữ ma pháp sư xinh đẹp.
- Thoạt nhìn rất bình thường, dường như mới bẻ trên cây xuống.
Ma pháp sư Lucy vội vàng suy nghĩ rồi trả lời. Sau đó trên mặt lộ ra thần sắc mê hoặc.
- Thế nhưng mà liên tục vài ngày thoạt nhìn nó cũng giống như vậy, có chút khác với các nhánh cây khác.
- Có phải xanh tươi như lá cây, toàn thân là màu xanh biếc đúng không?
Hầu tước đại nhân nghe nói như thế thì thân thể đứng bật dậy, thân thể hơi nghiêng về phía trước nhìn qua Lucy ma pháp sư.
- Vâng, đại nhân.
Lucy ngẫm lại đúng là như thế, mau chóng trả lời.
- Đó là nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ!
Hầu tước đại nhân lập tức đứng thẳng thân thể:
- Nhánh cây thánh thụ của Tinh linh tộc.
Đối mặt với những người trước mặt Hầu tước đại nhân một chút cũng không có giấu diếm, đi qua lại trong thư phòng vài bước:
- Trách không được lần trước hắn có thể đưa ra bán đấu giá gần hai chục thanh vũ khí của Tinh linh tộc, hắn quả nhiên có quan hệ với Tinh linh tộc.
Nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ? Cho dù là Francis Tử tước không biết ma pháp cũng biết Sinh Mệnh Chi Thụ của Tinh linh tộc là cái gì, càng không cần phải nói ma pháp sư Lucy xinh đẹp.
- Không phải chứ?
Francis trợn mắt há hốc mồm, thật sự không ngờ một cái địa phương xiêu vẹo không có cái gì đáng giá kia tùy tiện lấy ra mấy đồ vật cũng có giá trị liên thành như vậy.
Lucy ma pháp sư dùng bàn tay ngọc che cái miệng của mình lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Nếu không phải người nói lời này là Hầu tước đại nhân thì nói không chừng nàng sẽ lên tiếng nghi vấn. Bởi vì chuyện này quá mức không tưởng tượng nổi, một tiểu Nam tước lãnh chúa thậm chí ngay cả ma pháp củi mục thí luyện ma pháp không thông qua, trên tay cầm lấy báu vật vô giá trong truyền thuyết.
- Đúng vậy, nhất định là thế.
Hầu tước đại nhân bước chân không ngừng qua lại, trong miệng không ngừng lầm bầm:
- Trừ Sinh Mệnh Chi Thụ còn có nhánh cây nào hái xuông trong thời gian dài vẫn còn xanh tươi hay sao? Ta được lập tức báo cáo quốc vương bệ hạ!
Nói xong Hầu tước đại nhân quay người đi ra ngoài cửa.
Vừa đi hai bước Hầu tước đại nhân bước chân dừng lại, dường như nghĩ tới chuyện trọng yếu gì đó, trầm mặc một hồi trực tiếp đi trở về chỗ ngồi của mình, sau đó ngồi xuống.
- Phụ thân?
Francis xem cha mình đi vài bước rồi quay lại, không rõ chuyện gì xảy ra, nghi hoặc hỏi.
- Francis, Lucy, chuyện này không nên nói với bất cứ kẻ nào.
Hầu tước đại nhân thập phần chăm chú dặn dò con mình và thiếp thân ma pháp thị nữ.
- Vì cái gì?
Francis càng không hiểu rõ, ngay cả Lucy cũng lâm vào trong sương mù, không biết Hầu tước đại nhân trong hồ lô đang bán thuốc gì.
- Đại công tước bệ hạ lão rất nhanh chọn lựa người thừa kế công quốc của mình.
Hầu tước đại nhân cũng không giấu diếm con của mình và thị nữ bên cạnh, đem thứ mình cân nhắc nói thẳng ra:
- Đại Công Tước có hai điện hạ, trước mắt mà nói không phải là người thừa kế thích hợp. Nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ có thể chậm rãi làm thân thể của bệ hạ khỏe mạnh hơn, chúng ta không thể cho hắn thời gian và hy vọng.
- Thế nhưng mà, phụ thân!
Francis chưa từng có nghĩ tới cha mình lại nói ra những lời như vậy, nhất thời có chút sốt ruột:
- Bất kể nói thế nào Đại Công Tước bệ hạ vô cùng không tồi với ta, chúng ta như vậy có phải quá không phù hợp không?
- Sở dĩ đối với ngươi không tệ đó là vì hắn muốn lôi kéo ta.
Hầu tước đại nhân nhẹ nhàng hừ một tiếng:
- Cũng không phải hắn cảm thấy ngươi có nhiều trợ giúp lớn với hắn, còn hai vị điện hạ tùy tiện một người nào kế vị Đại Công Tước sẽ cần phải nhìn sắc mặt của ta làm việc. Nếu để cho Đại Công Tước bệ hạ biết nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ thì nói không chừng không có cơ hội tốt như thế.
Francis chỉ hơi quần là áo lượt mà thôi, nhưng cũng không phải một người ngu, huống chi từ nhỏ sống trong dạng hoàn cảnh này mưa dâm thấm đất, cho dù là đầu gỗ thì cũng rõ được phân tranh trong giới quý tộc. Hầu tước đại nhân vừa giải thích như vậy Francis lập tức ý thức được dụng ý của cha mình.
Lucy nhìn qua hai người một già một trẻ trước mặt này, dường như không có hoàn toàn nghe rõ ý của hai người bọn họ, từ đầu tới đuôi đều thập phần nghi hoặc. Đối với chuyện này Hầu tước đại nhân chỉ nhẹ nhàng cười cười, không có nói cái gì. Hắn biết rõ tâm tư của nữ ma pháp sư này, nếu nàng không tỏ vẻ thì Hầu tước đại nhân cũng không có bắt buộc nàng.
- Francis, đối với Antonio, sau này ngươi đối đãi với hắn nên khách khí một chút.
Hầu tước đại nhân nói lời thấm thía dặn dò con của mình:
- Cũng không cần quá mức thân mật, nhưng không được dùng ánh mắt với người bình thường đối đãi với hắn. Trên tay hắn có nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ, cho dù sau này không cầu hắn giúp ngươi phát tài, thời khắc mấu chốt cũng có thể cứu ngươi một mạng đấy.
- Phế vật?
Francis khẽ giật mình, quay đầu nhìn qua tiểu thị nữ ma pháp xinh đẹp bên cạnh của mình, thấy nàng đang mỉm cười, cười khổ nhìn qua cha của mình:
- Cha à, hắn là gia hỏa có thể thuấn phát ba cái ma pháp thuẫn đấy, người như vậy tại sao có thể là phế vật?
- Thuấn phát ma pháp?
Con mắt Hầu tước đại nhân sáng ngời, hô hấp cũng dồn dập hơn:
- Rốt cuộc là chuyện gì, nói rõ cho ta nghe nào.
Francis lần này trực tiếp gọi đội trưởng hộ vệ của mình đi vào trong phòng. Bảo cho hắn là người trong cuộc kể chuyện phát sinh lần đó. Rất nhanh đội trưởng hộ vệ xuất hiện trong thư phòng của Hầu tước đại nhân, đem tình cảnh lúc đó kể tỉ mỉ, cũng nói ra phán đoán của mình.
- Ngươi xác định đó là thuấn phát ma pháp?
Hầu tước đại nhân lần này đặt câu hỏi lại nhìn qua thị nữ xinh đẹp bên người Francis, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, không còn vui đùa như trước nữa.
- Vâng, đại nhân.
Ma pháp sư xinh đẹp giờ phút này một chút cũng không có biểu lộ mị hoặc gì, thập phần cung kính, trả lời nhanh chóng.
- Ma pháp sủng vật có thể cách ma pháp sư bao xa?
Sau khi trầm ngâm một lát Hầu tước đại nhân đột nhiên hỏi một câu này.
- Không thể quá xa.
Ma pháp sư xinh đẹp không cách nào xác định được khoảng cách, chỉ có thể trả lời như vậy. Ma pháp sủng vật của chính cô ta cũng ở trong xe khi nàng và thiếu gia ở cùng một chỗ, người khác ngược lại không có nhìn thấy.
- Như vậy các ngươi có thấy ma pháp sủng vật của hắn hay không?
Hầu tước đại nhân đặt vấn đề trọng tâm của câu chuyện, chỉ cần có thể trả lời thì có thể xác định nhiều chuyện.
- Không!
Lần này ba người cùng đồng thời trả lời, cùng lắc đầu. Tử tước các hạ, thị nữ ma pháp sư xinh đẹp cùng với đội trưởng hộ vệ, ba người đều không có nhìn thấy ma pháp sủng vật của Mạnh Hàn.
- Thuấn phát ma phap. Có khả năng này hay sao?
Hầu tước đại nhân lại hỏi một câu:
- Ma pháp trượng của hắn có khả năng không?
- Ma pháp trượng của hắn hình như chỉ là nhánh cây mà thôi.
Francis vội vàng trả lời, hắn dường như rất quan tâm tu vi ma pháp của Mạnh Hàn.
- Nhánh cây?
Con mắt Hầu tước đại nhân sáng lên lần nữa:
- Là loại cành cây gì? Lucy, ngươi nói.
Hắn không có muốn Francis trả lời, mà lựa chọn thị nữ ma pháp sư xinh đẹp.
- Thoạt nhìn rất bình thường, dường như mới bẻ trên cây xuống.
Ma pháp sư Lucy vội vàng suy nghĩ rồi trả lời. Sau đó trên mặt lộ ra thần sắc mê hoặc.
- Thế nhưng mà liên tục vài ngày thoạt nhìn nó cũng giống như vậy, có chút khác với các nhánh cây khác.
- Có phải xanh tươi như lá cây, toàn thân là màu xanh biếc đúng không?
Hầu tước đại nhân nghe nói như thế thì thân thể đứng bật dậy, thân thể hơi nghiêng về phía trước nhìn qua Lucy ma pháp sư.
- Vâng, đại nhân.
Lucy ngẫm lại đúng là như thế, mau chóng trả lời.
- Đó là nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ!
Hầu tước đại nhân lập tức đứng thẳng thân thể:
- Nhánh cây thánh thụ của Tinh linh tộc.
Đối mặt với những người trước mặt Hầu tước đại nhân một chút cũng không có giấu diếm, đi qua lại trong thư phòng vài bước:
- Trách không được lần trước hắn có thể đưa ra bán đấu giá gần hai chục thanh vũ khí của Tinh linh tộc, hắn quả nhiên có quan hệ với Tinh linh tộc.
Nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ? Cho dù là Francis Tử tước không biết ma pháp cũng biết Sinh Mệnh Chi Thụ của Tinh linh tộc là cái gì, càng không cần phải nói ma pháp sư Lucy xinh đẹp.
- Không phải chứ?
Francis trợn mắt há hốc mồm, thật sự không ngờ một cái địa phương xiêu vẹo không có cái gì đáng giá kia tùy tiện lấy ra mấy đồ vật cũng có giá trị liên thành như vậy.
Lucy ma pháp sư dùng bàn tay ngọc che cái miệng của mình lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Nếu không phải người nói lời này là Hầu tước đại nhân thì nói không chừng nàng sẽ lên tiếng nghi vấn. Bởi vì chuyện này quá mức không tưởng tượng nổi, một tiểu Nam tước lãnh chúa thậm chí ngay cả ma pháp củi mục thí luyện ma pháp không thông qua, trên tay cầm lấy báu vật vô giá trong truyền thuyết.
- Đúng vậy, nhất định là thế.
Hầu tước đại nhân bước chân không ngừng qua lại, trong miệng không ngừng lầm bầm:
- Trừ Sinh Mệnh Chi Thụ còn có nhánh cây nào hái xuông trong thời gian dài vẫn còn xanh tươi hay sao? Ta được lập tức báo cáo quốc vương bệ hạ!
Nói xong Hầu tước đại nhân quay người đi ra ngoài cửa.
Vừa đi hai bước Hầu tước đại nhân bước chân dừng lại, dường như nghĩ tới chuyện trọng yếu gì đó, trầm mặc một hồi trực tiếp đi trở về chỗ ngồi của mình, sau đó ngồi xuống.
- Phụ thân?
Francis xem cha mình đi vài bước rồi quay lại, không rõ chuyện gì xảy ra, nghi hoặc hỏi.
- Francis, Lucy, chuyện này không nên nói với bất cứ kẻ nào.
Hầu tước đại nhân thập phần chăm chú dặn dò con mình và thiếp thân ma pháp thị nữ.
- Vì cái gì?
Francis càng không hiểu rõ, ngay cả Lucy cũng lâm vào trong sương mù, không biết Hầu tước đại nhân trong hồ lô đang bán thuốc gì.
- Đại công tước bệ hạ lão rất nhanh chọn lựa người thừa kế công quốc của mình.
Hầu tước đại nhân cũng không giấu diếm con của mình và thị nữ bên cạnh, đem thứ mình cân nhắc nói thẳng ra:
- Đại Công Tước có hai điện hạ, trước mắt mà nói không phải là người thừa kế thích hợp. Nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ có thể chậm rãi làm thân thể của bệ hạ khỏe mạnh hơn, chúng ta không thể cho hắn thời gian và hy vọng.
- Thế nhưng mà, phụ thân!
Francis chưa từng có nghĩ tới cha mình lại nói ra những lời như vậy, nhất thời có chút sốt ruột:
- Bất kể nói thế nào Đại Công Tước bệ hạ vô cùng không tồi với ta, chúng ta như vậy có phải quá không phù hợp không?
- Sở dĩ đối với ngươi không tệ đó là vì hắn muốn lôi kéo ta.
Hầu tước đại nhân nhẹ nhàng hừ một tiếng:
- Cũng không phải hắn cảm thấy ngươi có nhiều trợ giúp lớn với hắn, còn hai vị điện hạ tùy tiện một người nào kế vị Đại Công Tước sẽ cần phải nhìn sắc mặt của ta làm việc. Nếu để cho Đại Công Tước bệ hạ biết nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ thì nói không chừng không có cơ hội tốt như thế.
Francis chỉ hơi quần là áo lượt mà thôi, nhưng cũng không phải một người ngu, huống chi từ nhỏ sống trong dạng hoàn cảnh này mưa dâm thấm đất, cho dù là đầu gỗ thì cũng rõ được phân tranh trong giới quý tộc. Hầu tước đại nhân vừa giải thích như vậy Francis lập tức ý thức được dụng ý của cha mình.
Lucy nhìn qua hai người một già một trẻ trước mặt này, dường như không có hoàn toàn nghe rõ ý của hai người bọn họ, từ đầu tới đuôi đều thập phần nghi hoặc. Đối với chuyện này Hầu tước đại nhân chỉ nhẹ nhàng cười cười, không có nói cái gì. Hắn biết rõ tâm tư của nữ ma pháp sư này, nếu nàng không tỏ vẻ thì Hầu tước đại nhân cũng không có bắt buộc nàng.
- Francis, đối với Antonio, sau này ngươi đối đãi với hắn nên khách khí một chút.
Hầu tước đại nhân nói lời thấm thía dặn dò con của mình:
- Cũng không cần quá mức thân mật, nhưng không được dùng ánh mắt với người bình thường đối đãi với hắn. Trên tay hắn có nhánh cây Sinh Mệnh Chi Thụ, cho dù sau này không cầu hắn giúp ngươi phát tài, thời khắc mấu chốt cũng có thể cứu ngươi một mạng đấy.