Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 150 - Chương 150
Chương 150 LÀM BẠN GÁI TỨC GIẬN THÌ PHẢI LÀM SAO ĐÂY?
Dưới ánh mắt gần như “cầu xin” của Lục Chi Cửu, khí thế “không làm đồ ăn cho tên lừa đảo” vừa mới thề của Thẩm Thiên Trường dần giảm đi. Dù sao làm đồ ăn cho anh cũng đâu chứng tỏ cô không tức giận, Thẩm Thiên Trường tự an ủi bản thân như thế.
Bởi vậy cô lại vào bếp bắt đầu nấu mì.
Lục Chi Cửu nghe thấy âm thanh bát đũa va chạm trong bếp thì thu lại ánh mắt “cầu xin”, chỉ còn lại chút ý cười.
Anh tự đi đến cạnh bàn ăn, cầm lấy dây sạc ở bên cạnh. Bởi vì lần này là lịch trình gấp nên chẳng chuẩn bị được gì để đem lên máy bay, mới bay được nửa đường điện thoại của anh đã tuyên bố bãi công rồi.
Vừa mở máy thì đã nhảy ra mấy tin nhắn của Thẩm Thiên Trường, anh đọc hết một lượt, đặc biệt là hai tin nhắn lên án cuối cùng.
Lục Chi Cửu cười khổ, không thể không thừa nhận chuyện anh tự ý đưa ra quyết định cho cô bất ngờ là một sai lầm, cho dù thông minh như anh, nhưng gặp phải Thẩm Thiên Trường cũng sẽ thất thủ, cảm giác trong lòng có nỗi khổ mà không thể nói ra này anh chỉ có thể cố mà nuốt xuống.
Miệng thì nói là không nhưng hành động của Thẩm Thiên Trường lại thành thật hơn nhiều. Cô dùng nước hầm gà lúc sáng của vú Trần nấu cho Lục Chi Cửu một bát mì, còn tỉ mỉ bỏ thêm vào đó rau cải tươi và trứng lòng đào vừa chín tới.
Lục Chi Cửu nhìn bát mì, đáy mắt anh hiện lên sự vui vẻ. Anh cầm đũa ăn một cách nghiêm túc.
Ăn thôi cũng đẹp trai đến thế, đúng là nên nhốt ở nhà để tránh ra ngoài gây họa cho người khác!
Thẩm Thiên Trường oán thầm rồi quay người đi lên phòng.
Bởi vì trước đó đã tắm rồi nên cô chỉ thay quần áo ngủ rồi lập tức chui vào trong chăn, chỉ để lộ ra một bàn tay cầm điện thoại lướt WeChat. Sau đó cô nhìn thấy bài đăng của Lục Chi Cửu, đăng mười phút trước, lúc đó chắc là cô đang nấu mì cho anh.
[Thiên Trường Địa Cửu]: Chọc giận bạn gái thì phải làm thế nào?
Cố Ngôn Quyết trả lời ở bên dưới: “Cô Thẩm, loại bạn trai làm cô tức giận như thế này, không chia tay đi thì để lại làm mắm à? Dứt khoát đá cậu ta đi, tôi giới thiệu cho cô người khác tốt hơn!”
Rõ ràng là còn sợ chưa đủ lớn chuyện đây mà.
[Tần Phong]: “Tổng Giám đốc Lục có thể tự chuẩn bị một tấm ván giặt quần áo đến tạ tội thử xem sao.”
Rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
Thẩm Thiên Trường biết danh sách bạn bè trên WeChat của Lục Chi Cửu chỉ có ba người là cô, Cố Ngôn Quyết và Tần Phong, đăng bài này lên là cố ý để cô nhìn thấy đây mà.
Lại còn đổi tên WeChat nữa chứ, đổi thành “Thiên Trường Địa Cửu” là có ý gì?
Cửu của Thiên Trường?
(Hiện tượng đồng âm trong tiếng Hán)
Đúng là không biết xấu hổ!
Thẩm Thiên Trường dứt khoát tắt màn hình, nhắm mắt lại.
Lục Chi Cửu vừa ăn xong thì Cố Ngôn Quyết đã gọi điện thoại đến: “Lục Chi Cửu, cậu có ý gì thế, dám chặn nick WeChat của tôi à?”
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Người chuyên đi chia rẽ người khác, không chặn đi thì để làm mắm à?”
“Được lắm… coi như cậu giỏi!”
Lục Chi Cửu cúp máy, sau khi bỏ bát đũa vào bồn rửa bát xong mới chậm rãi đi lên tầng.
Thẩm Thiên Trường đang lơ mơ thì đột nhiên cảm thấy cửa phòng bị mở ra, không cần suy nghĩ cũng biết là Lục Chi Cửu.
Sau khi vào phòng, Lục Chi Cửu không bật đèn, anh mò mẫm trong bóng tối đi đến trước tủ quần áo lấy đại một chiếc áo choàng tắm rồi đi vào phòng tắm. Thẩm Thiên Trường nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền ra, thầm nghĩ sao anh không tắm ở phòng bên cạnh?
Dù sao cả Cẩm Viên này là của anh, anh thích tắm ở đâu thì tùy.
Lục Chi Cửu tắm xong rồi sấy tóc, lúc anh đi từ trong phòng tắm ra, Thẩm Thiên Trường vẫn tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng Lục Chi Cửu không đi sang phòng bên cạnh mà bước từng bước về phía Thẩm Thiên Trường. Anh đi đến phía bên kia giường vén chăn lên rồi nằm xuống.
?
?!
?!!!!
Toàn thân Thẩm Thiên Trường căng thẳng, Lục Chi Cửu có ý gì đây, chẳng lẽ là muốn… sàm sỡ cô sao? Cô không trúng chiêu này đâu!
Trái tim của Thẩm Thiên Trường nhất thời giống như bị thiêu đốt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 150 LÀM BẠN GÁI TỨC GIẬN THÌ PHẢI LÀM SAO ĐÂY?
Dưới ánh mắt gần như “cầu xin” của Lục Chi Cửu, khí thế “không làm đồ ăn cho tên lừa đảo” vừa mới thề của Thẩm Thiên Trường dần giảm đi. Dù sao làm đồ ăn cho anh cũng đâu chứng tỏ cô không tức giận, Thẩm Thiên Trường tự an ủi bản thân như thế.
Bởi vậy cô lại vào bếp bắt đầu nấu mì.
Lục Chi Cửu nghe thấy âm thanh bát đũa va chạm trong bếp thì thu lại ánh mắt “cầu xin”, chỉ còn lại chút ý cười.
Anh tự đi đến cạnh bàn ăn, cầm lấy dây sạc ở bên cạnh. Bởi vì lần này là lịch trình gấp nên chẳng chuẩn bị được gì để đem lên máy bay, mới bay được nửa đường điện thoại của anh đã tuyên bố bãi công rồi.
Vừa mở máy thì đã nhảy ra mấy tin nhắn của Thẩm Thiên Trường, anh đọc hết một lượt, đặc biệt là hai tin nhắn lên án cuối cùng.
Lục Chi Cửu cười khổ, không thể không thừa nhận chuyện anh tự ý đưa ra quyết định cho cô bất ngờ là một sai lầm, cho dù thông minh như anh, nhưng gặp phải Thẩm Thiên Trường cũng sẽ thất thủ, cảm giác trong lòng có nỗi khổ mà không thể nói ra này anh chỉ có thể cố mà nuốt xuống.
Miệng thì nói là không nhưng hành động của Thẩm Thiên Trường lại thành thật hơn nhiều. Cô dùng nước hầm gà lúc sáng của vú Trần nấu cho Lục Chi Cửu một bát mì, còn tỉ mỉ bỏ thêm vào đó rau cải tươi và trứng lòng đào vừa chín tới.
Lục Chi Cửu nhìn bát mì, đáy mắt anh hiện lên sự vui vẻ. Anh cầm đũa ăn một cách nghiêm túc.
Ăn thôi cũng đẹp trai đến thế, đúng là nên nhốt ở nhà để tránh ra ngoài gây họa cho người khác!
Thẩm Thiên Trường oán thầm rồi quay người đi lên phòng.
Bởi vì trước đó đã tắm rồi nên cô chỉ thay quần áo ngủ rồi lập tức chui vào trong chăn, chỉ để lộ ra một bàn tay cầm điện thoại lướt WeChat. Sau đó cô nhìn thấy bài đăng của Lục Chi Cửu, đăng mười phút trước, lúc đó chắc là cô đang nấu mì cho anh.
[Thiên Trường Địa Cửu]: Chọc giận bạn gái thì phải làm thế nào?
Cố Ngôn Quyết trả lời ở bên dưới: “Cô Thẩm, loại bạn trai làm cô tức giận như thế này, không chia tay đi thì để lại làm mắm à? Dứt khoát đá cậu ta đi, tôi giới thiệu cho cô người khác tốt hơn!”
Rõ ràng là còn sợ chưa đủ lớn chuyện đây mà.
[Tần Phong]: “Tổng Giám đốc Lục có thể tự chuẩn bị một tấm ván giặt quần áo đến tạ tội thử xem sao.”
Rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
Thẩm Thiên Trường biết danh sách bạn bè trên WeChat của Lục Chi Cửu chỉ có ba người là cô, Cố Ngôn Quyết và Tần Phong, đăng bài này lên là cố ý để cô nhìn thấy đây mà.
Lại còn đổi tên WeChat nữa chứ, đổi thành “Thiên Trường Địa Cửu” là có ý gì?
Cửu của Thiên Trường?
(Hiện tượng đồng âm trong tiếng Hán)
Đúng là không biết xấu hổ!
Thẩm Thiên Trường dứt khoát tắt màn hình, nhắm mắt lại.
Lục Chi Cửu vừa ăn xong thì Cố Ngôn Quyết đã gọi điện thoại đến: “Lục Chi Cửu, cậu có ý gì thế, dám chặn nick WeChat của tôi à?”
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Người chuyên đi chia rẽ người khác, không chặn đi thì để làm mắm à?”
“Được lắm… coi như cậu giỏi!”
Lục Chi Cửu cúp máy, sau khi bỏ bát đũa vào bồn rửa bát xong mới chậm rãi đi lên tầng.
Thẩm Thiên Trường đang lơ mơ thì đột nhiên cảm thấy cửa phòng bị mở ra, không cần suy nghĩ cũng biết là Lục Chi Cửu.
Sau khi vào phòng, Lục Chi Cửu không bật đèn, anh mò mẫm trong bóng tối đi đến trước tủ quần áo lấy đại một chiếc áo choàng tắm rồi đi vào phòng tắm. Thẩm Thiên Trường nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền ra, thầm nghĩ sao anh không tắm ở phòng bên cạnh?
Dù sao cả Cẩm Viên này là của anh, anh thích tắm ở đâu thì tùy.
Lục Chi Cửu tắm xong rồi sấy tóc, lúc anh đi từ trong phòng tắm ra, Thẩm Thiên Trường vẫn tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng Lục Chi Cửu không đi sang phòng bên cạnh mà bước từng bước về phía Thẩm Thiên Trường. Anh đi đến phía bên kia giường vén chăn lên rồi nằm xuống.
?
?!
?!!!!
Toàn thân Thẩm Thiên Trường căng thẳng, Lục Chi Cửu có ý gì đây, chẳng lẽ là muốn… sàm sỡ cô sao? Cô không trúng chiêu này đâu!
Trái tim của Thẩm Thiên Trường nhất thời giống như bị thiêu đốt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Dưới ánh mắt gần như “cầu xin” của Lục Chi Cửu, khí thế “không làm đồ ăn cho tên lừa đảo” vừa mới thề của Thẩm Thiên Trường dần giảm đi. Dù sao làm đồ ăn cho anh cũng đâu chứng tỏ cô không tức giận, Thẩm Thiên Trường tự an ủi bản thân như thế.
Bởi vậy cô lại vào bếp bắt đầu nấu mì.
Lục Chi Cửu nghe thấy âm thanh bát đũa va chạm trong bếp thì thu lại ánh mắt “cầu xin”, chỉ còn lại chút ý cười.
Anh tự đi đến cạnh bàn ăn, cầm lấy dây sạc ở bên cạnh. Bởi vì lần này là lịch trình gấp nên chẳng chuẩn bị được gì để đem lên máy bay, mới bay được nửa đường điện thoại của anh đã tuyên bố bãi công rồi.
Vừa mở máy thì đã nhảy ra mấy tin nhắn của Thẩm Thiên Trường, anh đọc hết một lượt, đặc biệt là hai tin nhắn lên án cuối cùng.
Lục Chi Cửu cười khổ, không thể không thừa nhận chuyện anh tự ý đưa ra quyết định cho cô bất ngờ là một sai lầm, cho dù thông minh như anh, nhưng gặp phải Thẩm Thiên Trường cũng sẽ thất thủ, cảm giác trong lòng có nỗi khổ mà không thể nói ra này anh chỉ có thể cố mà nuốt xuống.
Miệng thì nói là không nhưng hành động của Thẩm Thiên Trường lại thành thật hơn nhiều. Cô dùng nước hầm gà lúc sáng của vú Trần nấu cho Lục Chi Cửu một bát mì, còn tỉ mỉ bỏ thêm vào đó rau cải tươi và trứng lòng đào vừa chín tới.
Lục Chi Cửu nhìn bát mì, đáy mắt anh hiện lên sự vui vẻ. Anh cầm đũa ăn một cách nghiêm túc.
Ăn thôi cũng đẹp trai đến thế, đúng là nên nhốt ở nhà để tránh ra ngoài gây họa cho người khác!
Thẩm Thiên Trường oán thầm rồi quay người đi lên phòng.
Bởi vì trước đó đã tắm rồi nên cô chỉ thay quần áo ngủ rồi lập tức chui vào trong chăn, chỉ để lộ ra một bàn tay cầm điện thoại lướt WeChat. Sau đó cô nhìn thấy bài đăng của Lục Chi Cửu, đăng mười phút trước, lúc đó chắc là cô đang nấu mì cho anh.
[Thiên Trường Địa Cửu]: Chọc giận bạn gái thì phải làm thế nào?
Cố Ngôn Quyết trả lời ở bên dưới: “Cô Thẩm, loại bạn trai làm cô tức giận như thế này, không chia tay đi thì để lại làm mắm à? Dứt khoát đá cậu ta đi, tôi giới thiệu cho cô người khác tốt hơn!”
Rõ ràng là còn sợ chưa đủ lớn chuyện đây mà.
[Tần Phong]: “Tổng Giám đốc Lục có thể tự chuẩn bị một tấm ván giặt quần áo đến tạ tội thử xem sao.”
Rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
Thẩm Thiên Trường biết danh sách bạn bè trên WeChat của Lục Chi Cửu chỉ có ba người là cô, Cố Ngôn Quyết và Tần Phong, đăng bài này lên là cố ý để cô nhìn thấy đây mà.
Lại còn đổi tên WeChat nữa chứ, đổi thành “Thiên Trường Địa Cửu” là có ý gì?
Cửu của Thiên Trường?
(Hiện tượng đồng âm trong tiếng Hán)
Đúng là không biết xấu hổ!
Thẩm Thiên Trường dứt khoát tắt màn hình, nhắm mắt lại.
Lục Chi Cửu vừa ăn xong thì Cố Ngôn Quyết đã gọi điện thoại đến: “Lục Chi Cửu, cậu có ý gì thế, dám chặn nick WeChat của tôi à?”
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Người chuyên đi chia rẽ người khác, không chặn đi thì để làm mắm à?”
“Được lắm… coi như cậu giỏi!”
Lục Chi Cửu cúp máy, sau khi bỏ bát đũa vào bồn rửa bát xong mới chậm rãi đi lên tầng.
Thẩm Thiên Trường đang lơ mơ thì đột nhiên cảm thấy cửa phòng bị mở ra, không cần suy nghĩ cũng biết là Lục Chi Cửu.
Sau khi vào phòng, Lục Chi Cửu không bật đèn, anh mò mẫm trong bóng tối đi đến trước tủ quần áo lấy đại một chiếc áo choàng tắm rồi đi vào phòng tắm. Thẩm Thiên Trường nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền ra, thầm nghĩ sao anh không tắm ở phòng bên cạnh?
Dù sao cả Cẩm Viên này là của anh, anh thích tắm ở đâu thì tùy.
Lục Chi Cửu tắm xong rồi sấy tóc, lúc anh đi từ trong phòng tắm ra, Thẩm Thiên Trường vẫn tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng Lục Chi Cửu không đi sang phòng bên cạnh mà bước từng bước về phía Thẩm Thiên Trường. Anh đi đến phía bên kia giường vén chăn lên rồi nằm xuống.
?
?!
?!!!!
Toàn thân Thẩm Thiên Trường căng thẳng, Lục Chi Cửu có ý gì đây, chẳng lẽ là muốn… sàm sỡ cô sao? Cô không trúng chiêu này đâu!
Trái tim của Thẩm Thiên Trường nhất thời giống như bị thiêu đốt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 150 LÀM BẠN GÁI TỨC GIẬN THÌ PHẢI LÀM SAO ĐÂY?
Dưới ánh mắt gần như “cầu xin” của Lục Chi Cửu, khí thế “không làm đồ ăn cho tên lừa đảo” vừa mới thề của Thẩm Thiên Trường dần giảm đi. Dù sao làm đồ ăn cho anh cũng đâu chứng tỏ cô không tức giận, Thẩm Thiên Trường tự an ủi bản thân như thế.
Bởi vậy cô lại vào bếp bắt đầu nấu mì.
Lục Chi Cửu nghe thấy âm thanh bát đũa va chạm trong bếp thì thu lại ánh mắt “cầu xin”, chỉ còn lại chút ý cười.
Anh tự đi đến cạnh bàn ăn, cầm lấy dây sạc ở bên cạnh. Bởi vì lần này là lịch trình gấp nên chẳng chuẩn bị được gì để đem lên máy bay, mới bay được nửa đường điện thoại của anh đã tuyên bố bãi công rồi.
Vừa mở máy thì đã nhảy ra mấy tin nhắn của Thẩm Thiên Trường, anh đọc hết một lượt, đặc biệt là hai tin nhắn lên án cuối cùng.
Lục Chi Cửu cười khổ, không thể không thừa nhận chuyện anh tự ý đưa ra quyết định cho cô bất ngờ là một sai lầm, cho dù thông minh như anh, nhưng gặp phải Thẩm Thiên Trường cũng sẽ thất thủ, cảm giác trong lòng có nỗi khổ mà không thể nói ra này anh chỉ có thể cố mà nuốt xuống.
Miệng thì nói là không nhưng hành động của Thẩm Thiên Trường lại thành thật hơn nhiều. Cô dùng nước hầm gà lúc sáng của vú Trần nấu cho Lục Chi Cửu một bát mì, còn tỉ mỉ bỏ thêm vào đó rau cải tươi và trứng lòng đào vừa chín tới.
Lục Chi Cửu nhìn bát mì, đáy mắt anh hiện lên sự vui vẻ. Anh cầm đũa ăn một cách nghiêm túc.
Ăn thôi cũng đẹp trai đến thế, đúng là nên nhốt ở nhà để tránh ra ngoài gây họa cho người khác!
Thẩm Thiên Trường oán thầm rồi quay người đi lên phòng.
Bởi vì trước đó đã tắm rồi nên cô chỉ thay quần áo ngủ rồi lập tức chui vào trong chăn, chỉ để lộ ra một bàn tay cầm điện thoại lướt WeChat. Sau đó cô nhìn thấy bài đăng của Lục Chi Cửu, đăng mười phút trước, lúc đó chắc là cô đang nấu mì cho anh.
[Thiên Trường Địa Cửu]: Chọc giận bạn gái thì phải làm thế nào?
Cố Ngôn Quyết trả lời ở bên dưới: “Cô Thẩm, loại bạn trai làm cô tức giận như thế này, không chia tay đi thì để lại làm mắm à? Dứt khoát đá cậu ta đi, tôi giới thiệu cho cô người khác tốt hơn!”
Rõ ràng là còn sợ chưa đủ lớn chuyện đây mà.
[Tần Phong]: “Tổng Giám đốc Lục có thể tự chuẩn bị một tấm ván giặt quần áo đến tạ tội thử xem sao.”
Rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.
Thẩm Thiên Trường biết danh sách bạn bè trên WeChat của Lục Chi Cửu chỉ có ba người là cô, Cố Ngôn Quyết và Tần Phong, đăng bài này lên là cố ý để cô nhìn thấy đây mà.
Lại còn đổi tên WeChat nữa chứ, đổi thành “Thiên Trường Địa Cửu” là có ý gì?
Cửu của Thiên Trường?
(Hiện tượng đồng âm trong tiếng Hán)
Đúng là không biết xấu hổ!
Thẩm Thiên Trường dứt khoát tắt màn hình, nhắm mắt lại.
Lục Chi Cửu vừa ăn xong thì Cố Ngôn Quyết đã gọi điện thoại đến: “Lục Chi Cửu, cậu có ý gì thế, dám chặn nick WeChat của tôi à?”
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Người chuyên đi chia rẽ người khác, không chặn đi thì để làm mắm à?”
“Được lắm… coi như cậu giỏi!”
Lục Chi Cửu cúp máy, sau khi bỏ bát đũa vào bồn rửa bát xong mới chậm rãi đi lên tầng.
Thẩm Thiên Trường đang lơ mơ thì đột nhiên cảm thấy cửa phòng bị mở ra, không cần suy nghĩ cũng biết là Lục Chi Cửu.
Sau khi vào phòng, Lục Chi Cửu không bật đèn, anh mò mẫm trong bóng tối đi đến trước tủ quần áo lấy đại một chiếc áo choàng tắm rồi đi vào phòng tắm. Thẩm Thiên Trường nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền ra, thầm nghĩ sao anh không tắm ở phòng bên cạnh?
Dù sao cả Cẩm Viên này là của anh, anh thích tắm ở đâu thì tùy.
Lục Chi Cửu tắm xong rồi sấy tóc, lúc anh đi từ trong phòng tắm ra, Thẩm Thiên Trường vẫn tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nhưng Lục Chi Cửu không đi sang phòng bên cạnh mà bước từng bước về phía Thẩm Thiên Trường. Anh đi đến phía bên kia giường vén chăn lên rồi nằm xuống.
?
?!
?!!!!
Toàn thân Thẩm Thiên Trường căng thẳng, Lục Chi Cửu có ý gì đây, chẳng lẽ là muốn… sàm sỡ cô sao? Cô không trúng chiêu này đâu!
Trái tim của Thẩm Thiên Trường nhất thời giống như bị thiêu đốt.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn