Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 170 - Chương 170
Chương 170 CẬU ĐỪNG CỢT NHẢ NHƯ THẾ ĐƯỢC KHÔNG
Thẩm Thiên Trường cúp máy, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây cũng đẩy cửa đi vào.
Hôm nay Ninh Trạch Tây mặc một bộ âu phục lịch sự, dáng người vốn cao lớn của anh ta càng nổi bật hơn nhờ những đường cắt may tinh tế khéo léo của bộ âu phục. Cách ăn mặc này cùng với khuôn mặt xuất chúng, hoàn toàn không thua kém bất cứ cậu chủ nhà giàu nào.
Trần Tử Nhiễm cũng thay một bộ váy công sở kinh điển, áo sơ mi trắng rộng rãi kết hợp với chiếc váy màu đen dài đến mắt cá chân, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, trông vô cùng trưởng thành và xinh đẹp.
Ba người nhìn nhau, cũng nhìn ra được vẻ hài lòng hiện trên khuôn mặt của đối phương, nhóm nghiên cứu bọn họ thật sự không làm Giáo sư Lương mất mặt.
Trần Tử Nhiễm nháy mắt với Thẩm Thiên Trường: “Bộ quần áo này là sao đây, chẳng lẽ giữa trưa thế này, cậu với Lục Chi Cửu lại lăn lên giường à?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, cô đưa tay nhéo vào eo của Trần Tử Nhiễm: “Lục Chi Cửu mới đem đến tặng tớ đấy.”
Trần Tử Nhiễm nhướng mày: “Ừm, bạn trai cậu cũng có con mắt tinh tường đấy, nắm rõ kích cỡ như thế, xem ra bình thường sờ nắn không ít đâu nhỉ.”
Nếu không phải Ninh Trạch Tây đang ở trước mặt thì Thẩm Thiên Trường đã bóp cổ Trần Tử Nhiễm từ lâu rồi.
“Trần Tử Nhiễm.” Thẩm Thiên Trường thấp giọng quát: “Đàn anh vẫn đang ở đây, cậu đừng cợt nhả như thế được không?”
Trần Tử Nhiễm liếc nhìn Ninh Trạch Tây, thấy anh ấy đã ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu chuyển những thứ ở trong USB vào máy tính, rõ ràng là đàn anh không nghe thấy mà.
Phòng làm việc này có ba chiếc bàn, coi như chuẩn bị riêng cho nhóm nghiên cứu của ba người.
Thứ bảy tuần trước, Thẩm Thiên Trường và Ninh Trạch Tây thảo luận về chi tiết thao tác, Trần Tử Nhiễm phụ trách mọi quy trình thao tác, cô và Thẩm Thiên Trường cũng đã thảo luận rất nhiều lần về cách thức hoạt động hậu kỳ của Tài chính Thiên Nhiên, do đó ba người rất ăn ý mở máy tính, bắt đầu gửi cho nhau các loại giấy tờ.
Mười phút sau, bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tống Ngưng Y đẩy cửa bước vào.
“Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Trần, mọi người đều đang ở tầng dưới rồi.”
Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm nhìn nhau rồi đứng dậy.
Trần Tử Nhiễm nhìn Ninh Trạch Tây rồi giới thiệu với Tống Ngưng Y: “A Tống, đây là người mà trước đây chúng tôi từng nói với cô, đàn anh của chúng tôi, Ninh Trạch Tây.”
Tống Ngưng Y cười với Ninh Trạch Tây rồi lên tiếng chào hỏi: “Chào Giám đốc Ninh, tôi tên là Tống Ngưng Y, cũng chính là trợ lý đặc biệt của mọi người sau này.”
Ninh Trạch Tây cũng gật đầu mỉm cười: “Chào cô.”
Bốn người cùng ra khỏi phòng làm việc, đi thẳng ra cửa chuẩn bị đón tiếp. Các lẵng hoa mừng thành lập được xếp dài từ cửa thang máy đến cửa công ty, trông cực kỳ tươi tắn và bắt mắt.
Thẩm Thiên Trường nhìn số tầng thang máy đang tăng lên, tâm trạng bất giác trở nên thấp thỏm. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng 11 của Tài chính Thiên Nhiên.
Trần Tử Mặc là người đầu tiên bước ra khỏi thang máy, phía sau anh là một người phụ nữ trẻ tuổi và một người đàn ông cao lớn.
Trần Tử Mặc đi đến trước mặt mấy người, Thẩm Thiên Trường lên tiếng chào hỏi trước: “Tổng Giám đốc Trần.”
“Đây là Tổng Giám đốc Diệp Linh Khê của Đầu tư Tần Chính, cũng là người phụ trách chính các hạng mục của Tài chính Thiên Nhiên mà Tần Chính đã đầu tư.” Trần Tử Mặc giới thiệu với Thẩm Thiên Trường và những người có mặt.
Thẩm Thiên Trường nhìn sang Diệp Linh Khê, không ngờ người phụ trách của bên Đầu tư Tần Chính lại trẻ đẹp như thế.
Cô đưa tay về phía Diệp Linh Khê: “Chào Tổng Giám đốc Diệp.”
Diệp Linh Khê nhìn Thẩm Thiên Trường, cô ta cũng có nghe qua về thao tác đóng vị thế ở giá sàn trên sàn giao dịch hợp đồng tương lai tuần trước. Hạng mục đầu tư này vốn không phải do cô ta phụ trách, nhưng cô ta vô tình nhìn thấy mục người giới thiệu, hơn nữa, bản hoạch định chiến lược của Tài chính Thiên Nhiên viết rất tốt, nên cô ta đã xin Tần Diệp cho mình phụ trách hạng mục này.
Diệp Linh Khê cũng mỉm cười bắt tay lại: “Chào Tổng Giám đốc Thẩm, ngưỡng mộ đã lâu.”
“Còn đây là Tổng Giám đốc Lý Trình Tân, người phụ trách bộ phận đầu tư đối ngoại của NESIS.” Trần Tử Mặc tiếp tục giới thiệu.
Thật ra trong số những bên đầu tư, bên khiến Thẩm Thiên Trường cảm thấy bất ngờ nhất không phải là Tần Chính mà là NESIS. Là trang web tin tức lớn nhất trong ngành, NESIS gần như là bên cung cấp số liệu, tin tức cho việc nghiên cứu trong ngành, mỗi năm các công ty đều phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để mua số liệu của NESIS.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 170 CẬU ĐỪNG CỢT NHẢ NHƯ THẾ ĐƯỢC KHÔNG
Thẩm Thiên Trường cúp máy, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây cũng đẩy cửa đi vào.
Hôm nay Ninh Trạch Tây mặc một bộ âu phục lịch sự, dáng người vốn cao lớn của anh ta càng nổi bật hơn nhờ những đường cắt may tinh tế khéo léo của bộ âu phục. Cách ăn mặc này cùng với khuôn mặt xuất chúng, hoàn toàn không thua kém bất cứ cậu chủ nhà giàu nào.
Trần Tử Nhiễm cũng thay một bộ váy công sở kinh điển, áo sơ mi trắng rộng rãi kết hợp với chiếc váy màu đen dài đến mắt cá chân, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, trông vô cùng trưởng thành và xinh đẹp.
Ba người nhìn nhau, cũng nhìn ra được vẻ hài lòng hiện trên khuôn mặt của đối phương, nhóm nghiên cứu bọn họ thật sự không làm Giáo sư Lương mất mặt.
Trần Tử Nhiễm nháy mắt với Thẩm Thiên Trường: “Bộ quần áo này là sao đây, chẳng lẽ giữa trưa thế này, cậu với Lục Chi Cửu lại lăn lên giường à?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, cô đưa tay nhéo vào eo của Trần Tử Nhiễm: “Lục Chi Cửu mới đem đến tặng tớ đấy.”
Trần Tử Nhiễm nhướng mày: “Ừm, bạn trai cậu cũng có con mắt tinh tường đấy, nắm rõ kích cỡ như thế, xem ra bình thường sờ nắn không ít đâu nhỉ.”
Nếu không phải Ninh Trạch Tây đang ở trước mặt thì Thẩm Thiên Trường đã bóp cổ Trần Tử Nhiễm từ lâu rồi.
“Trần Tử Nhiễm.” Thẩm Thiên Trường thấp giọng quát: “Đàn anh vẫn đang ở đây, cậu đừng cợt nhả như thế được không?”
Trần Tử Nhiễm liếc nhìn Ninh Trạch Tây, thấy anh ấy đã ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu chuyển những thứ ở trong USB vào máy tính, rõ ràng là đàn anh không nghe thấy mà.
Phòng làm việc này có ba chiếc bàn, coi như chuẩn bị riêng cho nhóm nghiên cứu của ba người.
Thứ bảy tuần trước, Thẩm Thiên Trường và Ninh Trạch Tây thảo luận về chi tiết thao tác, Trần Tử Nhiễm phụ trách mọi quy trình thao tác, cô và Thẩm Thiên Trường cũng đã thảo luận rất nhiều lần về cách thức hoạt động hậu kỳ của Tài chính Thiên Nhiên, do đó ba người rất ăn ý mở máy tính, bắt đầu gửi cho nhau các loại giấy tờ.
Mười phút sau, bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tống Ngưng Y đẩy cửa bước vào.
“Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Trần, mọi người đều đang ở tầng dưới rồi.”
Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm nhìn nhau rồi đứng dậy.
Trần Tử Nhiễm nhìn Ninh Trạch Tây rồi giới thiệu với Tống Ngưng Y: “A Tống, đây là người mà trước đây chúng tôi từng nói với cô, đàn anh của chúng tôi, Ninh Trạch Tây.”
Tống Ngưng Y cười với Ninh Trạch Tây rồi lên tiếng chào hỏi: “Chào Giám đốc Ninh, tôi tên là Tống Ngưng Y, cũng chính là trợ lý đặc biệt của mọi người sau này.”
Ninh Trạch Tây cũng gật đầu mỉm cười: “Chào cô.”
Bốn người cùng ra khỏi phòng làm việc, đi thẳng ra cửa chuẩn bị đón tiếp. Các lẵng hoa mừng thành lập được xếp dài từ cửa thang máy đến cửa công ty, trông cực kỳ tươi tắn và bắt mắt.
Thẩm Thiên Trường nhìn số tầng thang máy đang tăng lên, tâm trạng bất giác trở nên thấp thỏm. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng 11 của Tài chính Thiên Nhiên.
Trần Tử Mặc là người đầu tiên bước ra khỏi thang máy, phía sau anh là một người phụ nữ trẻ tuổi và một người đàn ông cao lớn.
Trần Tử Mặc đi đến trước mặt mấy người, Thẩm Thiên Trường lên tiếng chào hỏi trước: “Tổng Giám đốc Trần.”
“Đây là Tổng Giám đốc Diệp Linh Khê của Đầu tư Tần Chính, cũng là người phụ trách chính các hạng mục của Tài chính Thiên Nhiên mà Tần Chính đã đầu tư.” Trần Tử Mặc giới thiệu với Thẩm Thiên Trường và những người có mặt.
Thẩm Thiên Trường nhìn sang Diệp Linh Khê, không ngờ người phụ trách của bên Đầu tư Tần Chính lại trẻ đẹp như thế.
Cô đưa tay về phía Diệp Linh Khê: “Chào Tổng Giám đốc Diệp.”
Diệp Linh Khê nhìn Thẩm Thiên Trường, cô ta cũng có nghe qua về thao tác đóng vị thế ở giá sàn trên sàn giao dịch hợp đồng tương lai tuần trước. Hạng mục đầu tư này vốn không phải do cô ta phụ trách, nhưng cô ta vô tình nhìn thấy mục người giới thiệu, hơn nữa, bản hoạch định chiến lược của Tài chính Thiên Nhiên viết rất tốt, nên cô ta đã xin Tần Diệp cho mình phụ trách hạng mục này.
Diệp Linh Khê cũng mỉm cười bắt tay lại: “Chào Tổng Giám đốc Thẩm, ngưỡng mộ đã lâu.”
“Còn đây là Tổng Giám đốc Lý Trình Tân, người phụ trách bộ phận đầu tư đối ngoại của NESIS.” Trần Tử Mặc tiếp tục giới thiệu.
Thật ra trong số những bên đầu tư, bên khiến Thẩm Thiên Trường cảm thấy bất ngờ nhất không phải là Tần Chính mà là NESIS. Là trang web tin tức lớn nhất trong ngành, NESIS gần như là bên cung cấp số liệu, tin tức cho việc nghiên cứu trong ngành, mỗi năm các công ty đều phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để mua số liệu của NESIS.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Thẩm Thiên Trường cúp máy, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây cũng đẩy cửa đi vào.
Hôm nay Ninh Trạch Tây mặc một bộ âu phục lịch sự, dáng người vốn cao lớn của anh ta càng nổi bật hơn nhờ những đường cắt may tinh tế khéo léo của bộ âu phục. Cách ăn mặc này cùng với khuôn mặt xuất chúng, hoàn toàn không thua kém bất cứ cậu chủ nhà giàu nào.
Trần Tử Nhiễm cũng thay một bộ váy công sở kinh điển, áo sơ mi trắng rộng rãi kết hợp với chiếc váy màu đen dài đến mắt cá chân, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, trông vô cùng trưởng thành và xinh đẹp.
Ba người nhìn nhau, cũng nhìn ra được vẻ hài lòng hiện trên khuôn mặt của đối phương, nhóm nghiên cứu bọn họ thật sự không làm Giáo sư Lương mất mặt.
Trần Tử Nhiễm nháy mắt với Thẩm Thiên Trường: “Bộ quần áo này là sao đây, chẳng lẽ giữa trưa thế này, cậu với Lục Chi Cửu lại lăn lên giường à?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, cô đưa tay nhéo vào eo của Trần Tử Nhiễm: “Lục Chi Cửu mới đem đến tặng tớ đấy.”
Trần Tử Nhiễm nhướng mày: “Ừm, bạn trai cậu cũng có con mắt tinh tường đấy, nắm rõ kích cỡ như thế, xem ra bình thường sờ nắn không ít đâu nhỉ.”
Nếu không phải Ninh Trạch Tây đang ở trước mặt thì Thẩm Thiên Trường đã bóp cổ Trần Tử Nhiễm từ lâu rồi.
“Trần Tử Nhiễm.” Thẩm Thiên Trường thấp giọng quát: “Đàn anh vẫn đang ở đây, cậu đừng cợt nhả như thế được không?”
Trần Tử Nhiễm liếc nhìn Ninh Trạch Tây, thấy anh ấy đã ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu chuyển những thứ ở trong USB vào máy tính, rõ ràng là đàn anh không nghe thấy mà.
Phòng làm việc này có ba chiếc bàn, coi như chuẩn bị riêng cho nhóm nghiên cứu của ba người.
Thứ bảy tuần trước, Thẩm Thiên Trường và Ninh Trạch Tây thảo luận về chi tiết thao tác, Trần Tử Nhiễm phụ trách mọi quy trình thao tác, cô và Thẩm Thiên Trường cũng đã thảo luận rất nhiều lần về cách thức hoạt động hậu kỳ của Tài chính Thiên Nhiên, do đó ba người rất ăn ý mở máy tính, bắt đầu gửi cho nhau các loại giấy tờ.
Mười phút sau, bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tống Ngưng Y đẩy cửa bước vào.
“Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Trần, mọi người đều đang ở tầng dưới rồi.”
Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm nhìn nhau rồi đứng dậy.
Trần Tử Nhiễm nhìn Ninh Trạch Tây rồi giới thiệu với Tống Ngưng Y: “A Tống, đây là người mà trước đây chúng tôi từng nói với cô, đàn anh của chúng tôi, Ninh Trạch Tây.”
Tống Ngưng Y cười với Ninh Trạch Tây rồi lên tiếng chào hỏi: “Chào Giám đốc Ninh, tôi tên là Tống Ngưng Y, cũng chính là trợ lý đặc biệt của mọi người sau này.”
Ninh Trạch Tây cũng gật đầu mỉm cười: “Chào cô.”
Bốn người cùng ra khỏi phòng làm việc, đi thẳng ra cửa chuẩn bị đón tiếp. Các lẵng hoa mừng thành lập được xếp dài từ cửa thang máy đến cửa công ty, trông cực kỳ tươi tắn và bắt mắt.
Thẩm Thiên Trường nhìn số tầng thang máy đang tăng lên, tâm trạng bất giác trở nên thấp thỏm. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng 11 của Tài chính Thiên Nhiên.
Trần Tử Mặc là người đầu tiên bước ra khỏi thang máy, phía sau anh là một người phụ nữ trẻ tuổi và một người đàn ông cao lớn.
Trần Tử Mặc đi đến trước mặt mấy người, Thẩm Thiên Trường lên tiếng chào hỏi trước: “Tổng Giám đốc Trần.”
“Đây là Tổng Giám đốc Diệp Linh Khê của Đầu tư Tần Chính, cũng là người phụ trách chính các hạng mục của Tài chính Thiên Nhiên mà Tần Chính đã đầu tư.” Trần Tử Mặc giới thiệu với Thẩm Thiên Trường và những người có mặt.
Thẩm Thiên Trường nhìn sang Diệp Linh Khê, không ngờ người phụ trách của bên Đầu tư Tần Chính lại trẻ đẹp như thế.
Cô đưa tay về phía Diệp Linh Khê: “Chào Tổng Giám đốc Diệp.”
Diệp Linh Khê nhìn Thẩm Thiên Trường, cô ta cũng có nghe qua về thao tác đóng vị thế ở giá sàn trên sàn giao dịch hợp đồng tương lai tuần trước. Hạng mục đầu tư này vốn không phải do cô ta phụ trách, nhưng cô ta vô tình nhìn thấy mục người giới thiệu, hơn nữa, bản hoạch định chiến lược của Tài chính Thiên Nhiên viết rất tốt, nên cô ta đã xin Tần Diệp cho mình phụ trách hạng mục này.
Diệp Linh Khê cũng mỉm cười bắt tay lại: “Chào Tổng Giám đốc Thẩm, ngưỡng mộ đã lâu.”
“Còn đây là Tổng Giám đốc Lý Trình Tân, người phụ trách bộ phận đầu tư đối ngoại của NESIS.” Trần Tử Mặc tiếp tục giới thiệu.
Thật ra trong số những bên đầu tư, bên khiến Thẩm Thiên Trường cảm thấy bất ngờ nhất không phải là Tần Chính mà là NESIS. Là trang web tin tức lớn nhất trong ngành, NESIS gần như là bên cung cấp số liệu, tin tức cho việc nghiên cứu trong ngành, mỗi năm các công ty đều phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để mua số liệu của NESIS.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 170 CẬU ĐỪNG CỢT NHẢ NHƯ THẾ ĐƯỢC KHÔNG
Thẩm Thiên Trường cúp máy, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây cũng đẩy cửa đi vào.
Hôm nay Ninh Trạch Tây mặc một bộ âu phục lịch sự, dáng người vốn cao lớn của anh ta càng nổi bật hơn nhờ những đường cắt may tinh tế khéo léo của bộ âu phục. Cách ăn mặc này cùng với khuôn mặt xuất chúng, hoàn toàn không thua kém bất cứ cậu chủ nhà giàu nào.
Trần Tử Nhiễm cũng thay một bộ váy công sở kinh điển, áo sơ mi trắng rộng rãi kết hợp với chiếc váy màu đen dài đến mắt cá chân, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản, trông vô cùng trưởng thành và xinh đẹp.
Ba người nhìn nhau, cũng nhìn ra được vẻ hài lòng hiện trên khuôn mặt của đối phương, nhóm nghiên cứu bọn họ thật sự không làm Giáo sư Lương mất mặt.
Trần Tử Nhiễm nháy mắt với Thẩm Thiên Trường: “Bộ quần áo này là sao đây, chẳng lẽ giữa trưa thế này, cậu với Lục Chi Cửu lại lăn lên giường à?”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, cô đưa tay nhéo vào eo của Trần Tử Nhiễm: “Lục Chi Cửu mới đem đến tặng tớ đấy.”
Trần Tử Nhiễm nhướng mày: “Ừm, bạn trai cậu cũng có con mắt tinh tường đấy, nắm rõ kích cỡ như thế, xem ra bình thường sờ nắn không ít đâu nhỉ.”
Nếu không phải Ninh Trạch Tây đang ở trước mặt thì Thẩm Thiên Trường đã bóp cổ Trần Tử Nhiễm từ lâu rồi.
“Trần Tử Nhiễm.” Thẩm Thiên Trường thấp giọng quát: “Đàn anh vẫn đang ở đây, cậu đừng cợt nhả như thế được không?”
Trần Tử Nhiễm liếc nhìn Ninh Trạch Tây, thấy anh ấy đã ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu chuyển những thứ ở trong USB vào máy tính, rõ ràng là đàn anh không nghe thấy mà.
Phòng làm việc này có ba chiếc bàn, coi như chuẩn bị riêng cho nhóm nghiên cứu của ba người.
Thứ bảy tuần trước, Thẩm Thiên Trường và Ninh Trạch Tây thảo luận về chi tiết thao tác, Trần Tử Nhiễm phụ trách mọi quy trình thao tác, cô và Thẩm Thiên Trường cũng đã thảo luận rất nhiều lần về cách thức hoạt động hậu kỳ của Tài chính Thiên Nhiên, do đó ba người rất ăn ý mở máy tính, bắt đầu gửi cho nhau các loại giấy tờ.
Mười phút sau, bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ, Tống Ngưng Y đẩy cửa bước vào.
“Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Trần, mọi người đều đang ở tầng dưới rồi.”
Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm nhìn nhau rồi đứng dậy.
Trần Tử Nhiễm nhìn Ninh Trạch Tây rồi giới thiệu với Tống Ngưng Y: “A Tống, đây là người mà trước đây chúng tôi từng nói với cô, đàn anh của chúng tôi, Ninh Trạch Tây.”
Tống Ngưng Y cười với Ninh Trạch Tây rồi lên tiếng chào hỏi: “Chào Giám đốc Ninh, tôi tên là Tống Ngưng Y, cũng chính là trợ lý đặc biệt của mọi người sau này.”
Ninh Trạch Tây cũng gật đầu mỉm cười: “Chào cô.”
Bốn người cùng ra khỏi phòng làm việc, đi thẳng ra cửa chuẩn bị đón tiếp. Các lẵng hoa mừng thành lập được xếp dài từ cửa thang máy đến cửa công ty, trông cực kỳ tươi tắn và bắt mắt.
Thẩm Thiên Trường nhìn số tầng thang máy đang tăng lên, tâm trạng bất giác trở nên thấp thỏm. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
Cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng 11 của Tài chính Thiên Nhiên.
Trần Tử Mặc là người đầu tiên bước ra khỏi thang máy, phía sau anh là một người phụ nữ trẻ tuổi và một người đàn ông cao lớn.
Trần Tử Mặc đi đến trước mặt mấy người, Thẩm Thiên Trường lên tiếng chào hỏi trước: “Tổng Giám đốc Trần.”
“Đây là Tổng Giám đốc Diệp Linh Khê của Đầu tư Tần Chính, cũng là người phụ trách chính các hạng mục của Tài chính Thiên Nhiên mà Tần Chính đã đầu tư.” Trần Tử Mặc giới thiệu với Thẩm Thiên Trường và những người có mặt.
Thẩm Thiên Trường nhìn sang Diệp Linh Khê, không ngờ người phụ trách của bên Đầu tư Tần Chính lại trẻ đẹp như thế.
Cô đưa tay về phía Diệp Linh Khê: “Chào Tổng Giám đốc Diệp.”
Diệp Linh Khê nhìn Thẩm Thiên Trường, cô ta cũng có nghe qua về thao tác đóng vị thế ở giá sàn trên sàn giao dịch hợp đồng tương lai tuần trước. Hạng mục đầu tư này vốn không phải do cô ta phụ trách, nhưng cô ta vô tình nhìn thấy mục người giới thiệu, hơn nữa, bản hoạch định chiến lược của Tài chính Thiên Nhiên viết rất tốt, nên cô ta đã xin Tần Diệp cho mình phụ trách hạng mục này.
Diệp Linh Khê cũng mỉm cười bắt tay lại: “Chào Tổng Giám đốc Thẩm, ngưỡng mộ đã lâu.”
“Còn đây là Tổng Giám đốc Lý Trình Tân, người phụ trách bộ phận đầu tư đối ngoại của NESIS.” Trần Tử Mặc tiếp tục giới thiệu.
Thật ra trong số những bên đầu tư, bên khiến Thẩm Thiên Trường cảm thấy bất ngờ nhất không phải là Tần Chính mà là NESIS. Là trang web tin tức lớn nhất trong ngành, NESIS gần như là bên cung cấp số liệu, tin tức cho việc nghiên cứu trong ngành, mỗi năm các công ty đều phải bỏ ra một số tiền không nhỏ để mua số liệu của NESIS.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn