Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60 - Chương 60
Chương 60 TRỢ LÝ TỔNG GIÁM ĐỐC
Chỉ trong chưa đầy nửa tiếng ngắn ngủi, mục bình luận dưới bài viết của Lục Chi Cửu đã hoàn toàn thất thủ, lại thêm sự góp sức của Cố Ngôn Quyết, chủ đề “Chỉ cho phép địa cửu xứng với thiên trường” nhanh chóng bùng nổ trên toàn mạng xã hội. Theo ngay phía sau đó là các chủ đề “Lục Chi Cửu Thẩm Thiên Trường”, “Lục Chi Cửu Cố Ngôn Quyết”, hashtag vạch trần Thẩm Thiên Trường đã giảm nhiệt độ cũng bị kéo lên nhưng cũng bị gỡ xuống rất nhanh.
Mà đúng lúc này, đường dây nóng của bộ phận chăm sóc khách hàng của Tập đoàn Lục Đạt đã sắp bị truyền thông đánh sập đến nơi rồi. Chỉ khổ cho tổ trưởng tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng Giang Mộ Tuyết, hiện giờ cả bộ phận chăm sóc khách hàng đã hoàn toàn biến thành đại hội hỏi đáp truyền thông quy mô lớn rồi. Cô nơm nớp lo sợ nhìn cả bộ phận không thể thực hiện những công việc bình thường do đường dây bị truyền thông chiếm giữ.
Trong cuộc họp giữa năm vào tháng trước, tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng của cô bị điểm danh phê bình, nếu như không xử lý tốt chuyện lần này thì vị trí tổ trưởng của cô chắc không giữ nổi mất.
Bởi vì Giám đốc bộ phận đang đi công tác nên cô đã báo cáo thẳng cho phó Tổng Giám đốc, nhưng câu trả lời của phó tổng lại chẳng khác nào không trả lời.
Từ trước đến nay, Tập đoàn Lục Đạt nổi tiếng về tác phòng làm việc cẩn thận nghiêm túc, cho nên các vấn đề liên quan đến Tập đoàn Lục Đạt sẽ không xuất hiện trên các trang báo lá cải giải trí. Mà bài đăng đó của Lục Chi Cửu đã liên quan tới đời sống riêng tư của chính anh.
Bộ phận tin tức loại trừ khả năng tài khoản của Lục Chi Cửu bị hacker xâm nhập, mà bởi vì bộ phận quan hệ công chúng vừa mới tiến hành gỡ bài khỏi hot search nhưng bài đăng của Lục Chi Cửu lại lập tức bị đẩy lên, nên hiện giờ bọn họ cũng rất ngỡ ngàng, cũng ở trong trạng thái bị truyền thông làm phiền giống như bộ phận chăm sóc khách hàng.
Cảm giác bất lực này khiến Giang Mộ Tuyết cảm thấy có chút cam chịu và muốn đầu hàng, cô vùi đầu vào bàn làm việc, kích động đến mức muốn khóc. Cô đã rất cố gắng rất cố gắng rồi nhưng tại sao vẫn không làm tốt được?
“Cốc cốc cốc...” Tiếng gõ cửa vang lên.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng Tiết Thái Vi với khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy đang đứng bên ngoài phòng làm việc của cô.
“Giám đốc Tiết đến để cười nhạo tôi sao?”
Tiết Thái Vi mỉm cười, đường nét khuôn mặt của cô ta vốn đã rất xuất chúng, thêm nụ cười này lại càng khiến khuôn mặt của cô ta trở nên sinh động hơn: “Cô đừng hiểu lầm, nhìn bộ phận chăm sóc khách hàng của cô đã ra nông nỗi này, cô cho rằng bộ phận quan hệ công chúng của tôi có thể yên ổn hơn chắc?”
Giang Mộ Tuyết rất khó hình dung quan hệ giữa mình và Tiết Thái Vi. Về công việc, bộ phận chăm sóc khách hàng và bộ phận quan hệ công chúng là hai bộ phận có liên quan mật thiết với nhau, nhưng ở ngoài đời, cô và Tiết Thái Vi lại rất khó có thể trở
thành bạn, ít nhất là Giang Mộ Tuyết luôn cho rằng như thế. Cô cảm thấy bản thân mình và người phụ nữ đi đến đâu cũng tỏa sáng như Tiết Thái Vi thật sự có chút không hợp về… khí thế.
“Ôi, làm nhân viên thật khó mà, cấp trên mà hắt hơi là cấp dưới run như cầy sấy.” Tiết Thái Vi thở dài.
Giang Mộ Tuyết cạn lời nhìn người phụ nữ suýt chút nữa thì ngồi lên bàn làm việc của mình: “Vậy cô qua đây tìm tôi chỉ để thở ngắn than dài thôi sao?”
Tiết Thái Vi híp mắt nhìn vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết sau đó hỏi dò: “Tổ trưởng Giang, tôi nhớ hình như cô và trợ lý Tổng Giám đốc Tần có chút qua lại, hay là cô đi hỏi xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì đi, như thế chúng ta cũng dễ đối phó với truyền thông hơn.” Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Giang Mộ Tuyết cười lạnh, cô biết ngay người phụ nữ Tiết Thái Vi này chủ động tìm cô chắc chắn là không có ý gì tốt rồi. Cô và Tần Phong quen nhau thế nào chẳng phải đều là nhờ phúc của bộ phận quan hệ công chúng bọn họ hay sao!
Lần trước cô bị Tiết Thái Vi kéo đi xã giao vì một bản hợp đồng của công ty, lúc đó Giang Mộ Tuyết bị chuốc một chút rượu. Tửu lượng của cô vốn đã không tốt lắm, loại rượu mà họ uống lại là rượu trắng nồng độ mạnh, Giang Mộ Tuyết chỉ uống hai ly nhỏ đã buồn nôn đến mức không nhịn được mà phải xông thẳng vào nhà vệ sinh.
Cô không muốn người khác thấy mình nôn cho nên đã vào nhà vệ sinh công cộng ở bên ngoài. Vừa đi đến cửa đã đâm sầm vào một người, Giang Mộ Tuyết không nhịn được nữa nên nôn thẳng ra luôn, mà đúng lúc lại nôn vào cánh tay của người đó.
Cô từng nhìn thấy chiếc cúc tinh xảo trên ống tay người đó trong cửa hàng của một nhãn hiệu cao cấp nào đó, giá chiếc áo bằng tiền lương ba tháng của cô cộng lại.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại là trợ lý Tổng Giám đốc của công ty mình, Tần Phong.
“Trợ... trợ lý Tần, thật xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu, tôi...” Còn chưa nói xong thì cảm giác buồn nôn lại cuộn trào, Giang Mộ Tuyết không kịp nhìn phản ứng của Tần Phong mà đã xông thẳng vào nhà vệ sinh nôn đến mức không biết trời đất là gì.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 60 TRỢ LÝ TỔNG GIÁM ĐỐC
Chỉ trong chưa đầy nửa tiếng ngắn ngủi, mục bình luận dưới bài viết của Lục Chi Cửu đã hoàn toàn thất thủ, lại thêm sự góp sức của Cố Ngôn Quyết, chủ đề “Chỉ cho phép địa cửu xứng với thiên trường” nhanh chóng bùng nổ trên toàn mạng xã hội. Theo ngay phía sau đó là các chủ đề “Lục Chi Cửu Thẩm Thiên Trường”, “Lục Chi Cửu Cố Ngôn Quyết”, hashtag vạch trần Thẩm Thiên Trường đã giảm nhiệt độ cũng bị kéo lên nhưng cũng bị gỡ xuống rất nhanh.
Mà đúng lúc này, đường dây nóng của bộ phận chăm sóc khách hàng của Tập đoàn Lục Đạt đã sắp bị truyền thông đánh sập đến nơi rồi. Chỉ khổ cho tổ trưởng tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng Giang Mộ Tuyết, hiện giờ cả bộ phận chăm sóc khách hàng đã hoàn toàn biến thành đại hội hỏi đáp truyền thông quy mô lớn rồi. Cô nơm nớp lo sợ nhìn cả bộ phận không thể thực hiện những công việc bình thường do đường dây bị truyền thông chiếm giữ.
Trong cuộc họp giữa năm vào tháng trước, tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng của cô bị điểm danh phê bình, nếu như không xử lý tốt chuyện lần này thì vị trí tổ trưởng của cô chắc không giữ nổi mất.
Bởi vì Giám đốc bộ phận đang đi công tác nên cô đã báo cáo thẳng cho phó Tổng Giám đốc, nhưng câu trả lời của phó tổng lại chẳng khác nào không trả lời.
Từ trước đến nay, Tập đoàn Lục Đạt nổi tiếng về tác phòng làm việc cẩn thận nghiêm túc, cho nên các vấn đề liên quan đến Tập đoàn Lục Đạt sẽ không xuất hiện trên các trang báo lá cải giải trí. Mà bài đăng đó của Lục Chi Cửu đã liên quan tới đời sống riêng tư của chính anh.
Bộ phận tin tức loại trừ khả năng tài khoản của Lục Chi Cửu bị hacker xâm nhập, mà bởi vì bộ phận quan hệ công chúng vừa mới tiến hành gỡ bài khỏi hot search nhưng bài đăng của Lục Chi Cửu lại lập tức bị đẩy lên, nên hiện giờ bọn họ cũng rất ngỡ ngàng, cũng ở trong trạng thái bị truyền thông làm phiền giống như bộ phận chăm sóc khách hàng.
Cảm giác bất lực này khiến Giang Mộ Tuyết cảm thấy có chút cam chịu và muốn đầu hàng, cô vùi đầu vào bàn làm việc, kích động đến mức muốn khóc. Cô đã rất cố gắng rất cố gắng rồi nhưng tại sao vẫn không làm tốt được?
“Cốc cốc cốc...” Tiếng gõ cửa vang lên.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng Tiết Thái Vi với khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy đang đứng bên ngoài phòng làm việc của cô.
“Giám đốc Tiết đến để cười nhạo tôi sao?”
Tiết Thái Vi mỉm cười, đường nét khuôn mặt của cô ta vốn đã rất xuất chúng, thêm nụ cười này lại càng khiến khuôn mặt của cô ta trở nên sinh động hơn: “Cô đừng hiểu lầm, nhìn bộ phận chăm sóc khách hàng của cô đã ra nông nỗi này, cô cho rằng bộ phận quan hệ công chúng của tôi có thể yên ổn hơn chắc?”
Giang Mộ Tuyết rất khó hình dung quan hệ giữa mình và Tiết Thái Vi. Về công việc, bộ phận chăm sóc khách hàng và bộ phận quan hệ công chúng là hai bộ phận có liên quan mật thiết với nhau, nhưng ở ngoài đời, cô và Tiết Thái Vi lại rất khó có thể trở
thành bạn, ít nhất là Giang Mộ Tuyết luôn cho rằng như thế. Cô cảm thấy bản thân mình và người phụ nữ đi đến đâu cũng tỏa sáng như Tiết Thái Vi thật sự có chút không hợp về… khí thế.
“Ôi, làm nhân viên thật khó mà, cấp trên mà hắt hơi là cấp dưới run như cầy sấy.” Tiết Thái Vi thở dài.
Giang Mộ Tuyết cạn lời nhìn người phụ nữ suýt chút nữa thì ngồi lên bàn làm việc của mình: “Vậy cô qua đây tìm tôi chỉ để thở ngắn than dài thôi sao?”
Tiết Thái Vi híp mắt nhìn vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết sau đó hỏi dò: “Tổ trưởng Giang, tôi nhớ hình như cô và trợ lý Tổng Giám đốc Tần có chút qua lại, hay là cô đi hỏi xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì đi, như thế chúng ta cũng dễ đối phó với truyền thông hơn.” Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Giang Mộ Tuyết cười lạnh, cô biết ngay người phụ nữ Tiết Thái Vi này chủ động tìm cô chắc chắn là không có ý gì tốt rồi. Cô và Tần Phong quen nhau thế nào chẳng phải đều là nhờ phúc của bộ phận quan hệ công chúng bọn họ hay sao!
Lần trước cô bị Tiết Thái Vi kéo đi xã giao vì một bản hợp đồng của công ty, lúc đó Giang Mộ Tuyết bị chuốc một chút rượu. Tửu lượng của cô vốn đã không tốt lắm, loại rượu mà họ uống lại là rượu trắng nồng độ mạnh, Giang Mộ Tuyết chỉ uống hai ly nhỏ đã buồn nôn đến mức không nhịn được mà phải xông thẳng vào nhà vệ sinh.
Cô không muốn người khác thấy mình nôn cho nên đã vào nhà vệ sinh công cộng ở bên ngoài. Vừa đi đến cửa đã đâm sầm vào một người, Giang Mộ Tuyết không nhịn được nữa nên nôn thẳng ra luôn, mà đúng lúc lại nôn vào cánh tay của người đó.
Cô từng nhìn thấy chiếc cúc tinh xảo trên ống tay người đó trong cửa hàng của một nhãn hiệu cao cấp nào đó, giá chiếc áo bằng tiền lương ba tháng của cô cộng lại.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại là trợ lý Tổng Giám đốc của công ty mình, Tần Phong.
“Trợ... trợ lý Tần, thật xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu, tôi...” Còn chưa nói xong thì cảm giác buồn nôn lại cuộn trào, Giang Mộ Tuyết không kịp nhìn phản ứng của Tần Phong mà đã xông thẳng vào nhà vệ sinh nôn đến mức không biết trời đất là gì.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chỉ trong chưa đầy nửa tiếng ngắn ngủi, mục bình luận dưới bài viết của Lục Chi Cửu đã hoàn toàn thất thủ, lại thêm sự góp sức của Cố Ngôn Quyết, chủ đề “Chỉ cho phép địa cửu xứng với thiên trường” nhanh chóng bùng nổ trên toàn mạng xã hội. Theo ngay phía sau đó là các chủ đề “Lục Chi Cửu Thẩm Thiên Trường”, “Lục Chi Cửu Cố Ngôn Quyết”, hashtag vạch trần Thẩm Thiên Trường đã giảm nhiệt độ cũng bị kéo lên nhưng cũng bị gỡ xuống rất nhanh.
Mà đúng lúc này, đường dây nóng của bộ phận chăm sóc khách hàng của Tập đoàn Lục Đạt đã sắp bị truyền thông đánh sập đến nơi rồi. Chỉ khổ cho tổ trưởng tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng Giang Mộ Tuyết, hiện giờ cả bộ phận chăm sóc khách hàng đã hoàn toàn biến thành đại hội hỏi đáp truyền thông quy mô lớn rồi. Cô nơm nớp lo sợ nhìn cả bộ phận không thể thực hiện những công việc bình thường do đường dây bị truyền thông chiếm giữ.
Trong cuộc họp giữa năm vào tháng trước, tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng của cô bị điểm danh phê bình, nếu như không xử lý tốt chuyện lần này thì vị trí tổ trưởng của cô chắc không giữ nổi mất.
Bởi vì Giám đốc bộ phận đang đi công tác nên cô đã báo cáo thẳng cho phó Tổng Giám đốc, nhưng câu trả lời của phó tổng lại chẳng khác nào không trả lời.
Từ trước đến nay, Tập đoàn Lục Đạt nổi tiếng về tác phòng làm việc cẩn thận nghiêm túc, cho nên các vấn đề liên quan đến Tập đoàn Lục Đạt sẽ không xuất hiện trên các trang báo lá cải giải trí. Mà bài đăng đó của Lục Chi Cửu đã liên quan tới đời sống riêng tư của chính anh.
Bộ phận tin tức loại trừ khả năng tài khoản của Lục Chi Cửu bị hacker xâm nhập, mà bởi vì bộ phận quan hệ công chúng vừa mới tiến hành gỡ bài khỏi hot search nhưng bài đăng của Lục Chi Cửu lại lập tức bị đẩy lên, nên hiện giờ bọn họ cũng rất ngỡ ngàng, cũng ở trong trạng thái bị truyền thông làm phiền giống như bộ phận chăm sóc khách hàng.
Cảm giác bất lực này khiến Giang Mộ Tuyết cảm thấy có chút cam chịu và muốn đầu hàng, cô vùi đầu vào bàn làm việc, kích động đến mức muốn khóc. Cô đã rất cố gắng rất cố gắng rồi nhưng tại sao vẫn không làm tốt được?
“Cốc cốc cốc...” Tiếng gõ cửa vang lên.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng Tiết Thái Vi với khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy đang đứng bên ngoài phòng làm việc của cô.
“Giám đốc Tiết đến để cười nhạo tôi sao?”
Tiết Thái Vi mỉm cười, đường nét khuôn mặt của cô ta vốn đã rất xuất chúng, thêm nụ cười này lại càng khiến khuôn mặt của cô ta trở nên sinh động hơn: “Cô đừng hiểu lầm, nhìn bộ phận chăm sóc khách hàng của cô đã ra nông nỗi này, cô cho rằng bộ phận quan hệ công chúng của tôi có thể yên ổn hơn chắc?”
Giang Mộ Tuyết rất khó hình dung quan hệ giữa mình và Tiết Thái Vi. Về công việc, bộ phận chăm sóc khách hàng và bộ phận quan hệ công chúng là hai bộ phận có liên quan mật thiết với nhau, nhưng ở ngoài đời, cô và Tiết Thái Vi lại rất khó có thể trở
thành bạn, ít nhất là Giang Mộ Tuyết luôn cho rằng như thế. Cô cảm thấy bản thân mình và người phụ nữ đi đến đâu cũng tỏa sáng như Tiết Thái Vi thật sự có chút không hợp về… khí thế.
“Ôi, làm nhân viên thật khó mà, cấp trên mà hắt hơi là cấp dưới run như cầy sấy.” Tiết Thái Vi thở dài.
Giang Mộ Tuyết cạn lời nhìn người phụ nữ suýt chút nữa thì ngồi lên bàn làm việc của mình: “Vậy cô qua đây tìm tôi chỉ để thở ngắn than dài thôi sao?”
Tiết Thái Vi híp mắt nhìn vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết sau đó hỏi dò: “Tổ trưởng Giang, tôi nhớ hình như cô và trợ lý Tổng Giám đốc Tần có chút qua lại, hay là cô đi hỏi xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì đi, như thế chúng ta cũng dễ đối phó với truyền thông hơn.” Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Giang Mộ Tuyết cười lạnh, cô biết ngay người phụ nữ Tiết Thái Vi này chủ động tìm cô chắc chắn là không có ý gì tốt rồi. Cô và Tần Phong quen nhau thế nào chẳng phải đều là nhờ phúc của bộ phận quan hệ công chúng bọn họ hay sao!
Lần trước cô bị Tiết Thái Vi kéo đi xã giao vì một bản hợp đồng của công ty, lúc đó Giang Mộ Tuyết bị chuốc một chút rượu. Tửu lượng của cô vốn đã không tốt lắm, loại rượu mà họ uống lại là rượu trắng nồng độ mạnh, Giang Mộ Tuyết chỉ uống hai ly nhỏ đã buồn nôn đến mức không nhịn được mà phải xông thẳng vào nhà vệ sinh.
Cô không muốn người khác thấy mình nôn cho nên đã vào nhà vệ sinh công cộng ở bên ngoài. Vừa đi đến cửa đã đâm sầm vào một người, Giang Mộ Tuyết không nhịn được nữa nên nôn thẳng ra luôn, mà đúng lúc lại nôn vào cánh tay của người đó.
Cô từng nhìn thấy chiếc cúc tinh xảo trên ống tay người đó trong cửa hàng của một nhãn hiệu cao cấp nào đó, giá chiếc áo bằng tiền lương ba tháng của cô cộng lại.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại là trợ lý Tổng Giám đốc của công ty mình, Tần Phong.
“Trợ... trợ lý Tần, thật xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu, tôi...” Còn chưa nói xong thì cảm giác buồn nôn lại cuộn trào, Giang Mộ Tuyết không kịp nhìn phản ứng của Tần Phong mà đã xông thẳng vào nhà vệ sinh nôn đến mức không biết trời đất là gì.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 60 TRỢ LÝ TỔNG GIÁM ĐỐC
Chỉ trong chưa đầy nửa tiếng ngắn ngủi, mục bình luận dưới bài viết của Lục Chi Cửu đã hoàn toàn thất thủ, lại thêm sự góp sức của Cố Ngôn Quyết, chủ đề “Chỉ cho phép địa cửu xứng với thiên trường” nhanh chóng bùng nổ trên toàn mạng xã hội. Theo ngay phía sau đó là các chủ đề “Lục Chi Cửu Thẩm Thiên Trường”, “Lục Chi Cửu Cố Ngôn Quyết”, hashtag vạch trần Thẩm Thiên Trường đã giảm nhiệt độ cũng bị kéo lên nhưng cũng bị gỡ xuống rất nhanh.
Mà đúng lúc này, đường dây nóng của bộ phận chăm sóc khách hàng của Tập đoàn Lục Đạt đã sắp bị truyền thông đánh sập đến nơi rồi. Chỉ khổ cho tổ trưởng tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng Giang Mộ Tuyết, hiện giờ cả bộ phận chăm sóc khách hàng đã hoàn toàn biến thành đại hội hỏi đáp truyền thông quy mô lớn rồi. Cô nơm nớp lo sợ nhìn cả bộ phận không thể thực hiện những công việc bình thường do đường dây bị truyền thông chiếm giữ.
Trong cuộc họp giữa năm vào tháng trước, tổ A của bộ phận chăm sóc khách hàng của cô bị điểm danh phê bình, nếu như không xử lý tốt chuyện lần này thì vị trí tổ trưởng của cô chắc không giữ nổi mất.
Bởi vì Giám đốc bộ phận đang đi công tác nên cô đã báo cáo thẳng cho phó Tổng Giám đốc, nhưng câu trả lời của phó tổng lại chẳng khác nào không trả lời.
Từ trước đến nay, Tập đoàn Lục Đạt nổi tiếng về tác phòng làm việc cẩn thận nghiêm túc, cho nên các vấn đề liên quan đến Tập đoàn Lục Đạt sẽ không xuất hiện trên các trang báo lá cải giải trí. Mà bài đăng đó của Lục Chi Cửu đã liên quan tới đời sống riêng tư của chính anh.
Bộ phận tin tức loại trừ khả năng tài khoản của Lục Chi Cửu bị hacker xâm nhập, mà bởi vì bộ phận quan hệ công chúng vừa mới tiến hành gỡ bài khỏi hot search nhưng bài đăng của Lục Chi Cửu lại lập tức bị đẩy lên, nên hiện giờ bọn họ cũng rất ngỡ ngàng, cũng ở trong trạng thái bị truyền thông làm phiền giống như bộ phận chăm sóc khách hàng.
Cảm giác bất lực này khiến Giang Mộ Tuyết cảm thấy có chút cam chịu và muốn đầu hàng, cô vùi đầu vào bàn làm việc, kích động đến mức muốn khóc. Cô đã rất cố gắng rất cố gắng rồi nhưng tại sao vẫn không làm tốt được?
“Cốc cốc cốc...” Tiếng gõ cửa vang lên.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng Tiết Thái Vi với khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy đang đứng bên ngoài phòng làm việc của cô.
“Giám đốc Tiết đến để cười nhạo tôi sao?”
Tiết Thái Vi mỉm cười, đường nét khuôn mặt của cô ta vốn đã rất xuất chúng, thêm nụ cười này lại càng khiến khuôn mặt của cô ta trở nên sinh động hơn: “Cô đừng hiểu lầm, nhìn bộ phận chăm sóc khách hàng của cô đã ra nông nỗi này, cô cho rằng bộ phận quan hệ công chúng của tôi có thể yên ổn hơn chắc?”
Giang Mộ Tuyết rất khó hình dung quan hệ giữa mình và Tiết Thái Vi. Về công việc, bộ phận chăm sóc khách hàng và bộ phận quan hệ công chúng là hai bộ phận có liên quan mật thiết với nhau, nhưng ở ngoài đời, cô và Tiết Thái Vi lại rất khó có thể trở
thành bạn, ít nhất là Giang Mộ Tuyết luôn cho rằng như thế. Cô cảm thấy bản thân mình và người phụ nữ đi đến đâu cũng tỏa sáng như Tiết Thái Vi thật sự có chút không hợp về… khí thế.
“Ôi, làm nhân viên thật khó mà, cấp trên mà hắt hơi là cấp dưới run như cầy sấy.” Tiết Thái Vi thở dài.
Giang Mộ Tuyết cạn lời nhìn người phụ nữ suýt chút nữa thì ngồi lên bàn làm việc của mình: “Vậy cô qua đây tìm tôi chỉ để thở ngắn than dài thôi sao?”
Tiết Thái Vi híp mắt nhìn vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết sau đó hỏi dò: “Tổ trưởng Giang, tôi nhớ hình như cô và trợ lý Tổng Giám đốc Tần có chút qua lại, hay là cô đi hỏi xem rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì đi, như thế chúng ta cũng dễ đối phó với truyền thông hơn.” Bạn đang đọc truyện tại vietwriter.vn
Giang Mộ Tuyết cười lạnh, cô biết ngay người phụ nữ Tiết Thái Vi này chủ động tìm cô chắc chắn là không có ý gì tốt rồi. Cô và Tần Phong quen nhau thế nào chẳng phải đều là nhờ phúc của bộ phận quan hệ công chúng bọn họ hay sao!
Lần trước cô bị Tiết Thái Vi kéo đi xã giao vì một bản hợp đồng của công ty, lúc đó Giang Mộ Tuyết bị chuốc một chút rượu. Tửu lượng của cô vốn đã không tốt lắm, loại rượu mà họ uống lại là rượu trắng nồng độ mạnh, Giang Mộ Tuyết chỉ uống hai ly nhỏ đã buồn nôn đến mức không nhịn được mà phải xông thẳng vào nhà vệ sinh.
Cô không muốn người khác thấy mình nôn cho nên đã vào nhà vệ sinh công cộng ở bên ngoài. Vừa đi đến cửa đã đâm sầm vào một người, Giang Mộ Tuyết không nhịn được nữa nên nôn thẳng ra luôn, mà đúng lúc lại nôn vào cánh tay của người đó.
Cô từng nhìn thấy chiếc cúc tinh xảo trên ống tay người đó trong cửa hàng của một nhãn hiệu cao cấp nào đó, giá chiếc áo bằng tiền lương ba tháng của cô cộng lại.
Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại là trợ lý Tổng Giám đốc của công ty mình, Tần Phong.
“Trợ... trợ lý Tần, thật xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu, tôi...” Còn chưa nói xong thì cảm giác buồn nôn lại cuộn trào, Giang Mộ Tuyết không kịp nhìn phản ứng của Tần Phong mà đã xông thẳng vào nhà vệ sinh nôn đến mức không biết trời đất là gì.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn