Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83 - Chương 83 ANH BẮT NẠT EM
Chương 83 ANH BẮT NẠT EM
Ninh Trạch Tây lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản Weibo đã lâu lắm không dùng, quả nhiên, trong số ít người anh ta theo dõi, anh ta nhìn thấy bài đăng trên đầu Weibo của Thẩm Thiên Trường.
Trước đây anh ta có một dự án làm với thầy hướng dẫn nên cũng từng liên lạc với Tập đoàn Lục Đạt, lúc đó anh ta cực kỳ khâm phục tác phong làm việc và hiệu quả công việc của bọn họ.
Không ngờ bạn trai của Thẩm Thiên Trường lại là Lục Chi Cửu, CEO của Tập đoàn Lục Đạt.
Rõ ràng tuổi tác không hơn kém nhau bao nhiêu nhưng anh ta chỉ mới tốt nghiệp thạc sĩ còn Lục Chi Cửu đã trở thành Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lục Đạt rồi. Mặc cho anh ta có nhiều kinh nghiệm làm dự án đến đâu thì cũng không đáng để nhắc đến khi đứng trước một tập đoàn lớn mạnh như Lục Đạt.
Đương nhiên là Ninh Trạch Tây không tin Lục Chi Cửu có thể quản lý một công ty như thế này chỉ vì có xuất thân tốt đẹp hơn người khác. Chắc chắn là Lục Chi Cửu phải có năng lực và bản lĩnh gì đó hơn người.
Nhận thấy sự chênh lệch về thực lực này, trái tim của Ninh Trạch Tây dần nguội lạnh, vậy là anh ta đã đến muộn một bước rồi sao?
***
Thẩm Thiên Trường đi bộ mười mấy phút cuối cùng cũng đến được Tập đoàn Lục Đạt.
Bởi vì đã nhắn tin trước với Tần Phong nên anh ta đã sớm đứng chờ cô ở dưới sảnh của tòa nhà rồi.
Lúc đi vào thang máy với Tần Phong, Thẩm Thiên Trường còn nhìn về bàn lễ tân, quả nhiên không phải là người lần trước nữa.
Thang máy đi lên trên, cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất, Thẩm Thiên Trường đi theo Tần Phong đến cửa văn phòng Tổng Giám đốc.
Tần Phong dừng bước, ra hiệu cho cô vào.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng nhấc chân đi vào phòng làm việc. Cô vừa đi vào, Tần Phong bèn lặng lẽ đóng cửa giúp cô, Thẩm Thiên Trường cạn lời với hành động này của Tần Phong, làm như cô và Lục Chi Cửu sắp làm chuyện xấu hổ nào đó đến nơi không bằng.
Phòng làm việc của Lục Chi Cửu rất rộng cũng rất xa hoa, phải có đến 270° là cửa sổ sát trần, đứng ở trong này có thể nhìn thấy dòng sông Mịch uốn lượn dưới chân và toàn bộ trung tâm của thành phố Vân.
Nhưng Thẩm Thiên Trường lại chẳng có hứng thú thưởng thức, bởi vì từ khi vừa bước vào phòng, ánh mắt của cô đã bị người đàn ông ngồi sau bàn làm việc thu hút rồi.
Lục Chi Cửu vẫn chưa phát hiện ra sự xuất hiện của cô, vẫn tập trung vào chỗ giấy tờ trên tay.
Ánh mắt anh nghiêm túc, đường nét khuôn mặt nổi bật, thật sự là đẹp đến mức quá đáng.
Thẩm Thiên Trường không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó nhìn anh.
Độ nhiên nhìn đến một chỗ, chắc là gặp phải vấn đề khó giải quyết, anh hơi nhíu mày lại.
Ôi, sao người đàn ông này lại càng nhìn càng đẹp trai thế chứ?
Thẩm Thiên Trường cảm thấy chỉ cần bản thân nói một tiếng làm ảnh hưởng đến khung cảnh này thì cũng sẽ trở thành tội phạm.
Cuối cùng Lục Chi Cửu cũng phát hiện ra bầu không khí lạ thường trong phòng làm việc, anh ngẩng phắt đầu lên.
Thẩm Thiên Trường lập tức đắm chìm trong đôi mắt anh.
Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng cuối cùng lại có thêm một chút… tức giận?
Thẩm Thiên Trường bị đôi mắt như xoáy nước của anh nhìn chằm chằm, dần dần nhấn chìm cô vào trong đó.
Đột nhiên Lục Chi Cửu đứng dậy rời khỏi vị trí, bước nhanh về phía Thẩm Thiên Trường.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
“Lục Chi Cửu, anh…”
Lúc cô chưa phản ứng kịp anh đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp ngọt ngào của cô.
Thẩm Thiên Trường cũng không kịp đáp trả, chỉ từng bước bị anh xâm chiếm, chiếm đoạt…
Mãi cho đến khi đôi môi của cô đau đến mức tê liệt, Lục Chi Cửu mới buông cô ra.
Cô dựa vào lòng Lục Chi Cửu hơi thở rối loạn.
“Lục Chi Cửu, anh bắt nạt em!”
Cô lo lắng anh không ăn cơm, vì anh mà bỏ lại bạn thân với đàn anh, có tâm chạy đến đây thăm anh, không ngờ lại bị đối xử thô bạo như thế. Thẩm Thiên Trường càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, càng nghĩ cảm cảm thấy xót xa.
Lục Chi Cửu nhìn Thẩm Thiên Trường ở trong lòng mình long lanh nước mắt như sắp khóc đến nơi thì không khỏi có chút sững sờ, không ngờ cũng có lúc anh mất kiểm soát.
Rõ ràng chỉ nghe Tần Phong nói đàn anh của Thẩm Thiên Trường gắp thức ăn cho cô mà cơn ghen trong lòng anh lại dễ dàng bùng lên như thế.
Anh cố gắng lập một pháo đài cho cơn giận trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô gái này, pháo đài sụp đổ trong phút chốc, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng, hung hăng “trừng phạt” cô.
Nhưng khi cô gái này tỏ ra yếu đuối trước mặt anh, cuối cùng anh chỉ có thể cởi giáp đầu hàng.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 83 ANH BẮT NẠT EM
Ninh Trạch Tây lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản Weibo đã lâu lắm không dùng, quả nhiên, trong số ít người anh ta theo dõi, anh ta nhìn thấy bài đăng trên đầu Weibo của Thẩm Thiên Trường.
Trước đây anh ta có một dự án làm với thầy hướng dẫn nên cũng từng liên lạc với Tập đoàn Lục Đạt, lúc đó anh ta cực kỳ khâm phục tác phong làm việc và hiệu quả công việc của bọn họ.
Không ngờ bạn trai của Thẩm Thiên Trường lại là Lục Chi Cửu, CEO của Tập đoàn Lục Đạt.
Rõ ràng tuổi tác không hơn kém nhau bao nhiêu nhưng anh ta chỉ mới tốt nghiệp thạc sĩ còn Lục Chi Cửu đã trở thành Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lục Đạt rồi. Mặc cho anh ta có nhiều kinh nghiệm làm dự án đến đâu thì cũng không đáng để nhắc đến khi đứng trước một tập đoàn lớn mạnh như Lục Đạt.
Đương nhiên là Ninh Trạch Tây không tin Lục Chi Cửu có thể quản lý một công ty như thế này chỉ vì có xuất thân tốt đẹp hơn người khác. Chắc chắn là Lục Chi Cửu phải có năng lực và bản lĩnh gì đó hơn người.
Nhận thấy sự chênh lệch về thực lực này, trái tim của Ninh Trạch Tây dần nguội lạnh, vậy là anh ta đã đến muộn một bước rồi sao?
***
Thẩm Thiên Trường đi bộ mười mấy phút cuối cùng cũng đến được Tập đoàn Lục Đạt.
Bởi vì đã nhắn tin trước với Tần Phong nên anh ta đã sớm đứng chờ cô ở dưới sảnh của tòa nhà rồi.
Lúc đi vào thang máy với Tần Phong, Thẩm Thiên Trường còn nhìn về bàn lễ tân, quả nhiên không phải là người lần trước nữa.
Thang máy đi lên trên, cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất, Thẩm Thiên Trường đi theo Tần Phong đến cửa văn phòng Tổng Giám đốc.
Tần Phong dừng bước, ra hiệu cho cô vào.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng nhấc chân đi vào phòng làm việc. Cô vừa đi vào, Tần Phong bèn lặng lẽ đóng cửa giúp cô, Thẩm Thiên Trường cạn lời với hành động này của Tần Phong, làm như cô và Lục Chi Cửu sắp làm chuyện xấu hổ nào đó đến nơi không bằng.
Phòng làm việc của Lục Chi Cửu rất rộng cũng rất xa hoa, phải có đến 270° là cửa sổ sát trần, đứng ở trong này có thể nhìn thấy dòng sông Mịch uốn lượn dưới chân và toàn bộ trung tâm của thành phố Vân.
Nhưng Thẩm Thiên Trường lại chẳng có hứng thú thưởng thức, bởi vì từ khi vừa bước vào phòng, ánh mắt của cô đã bị người đàn ông ngồi sau bàn làm việc thu hút rồi.
Lục Chi Cửu vẫn chưa phát hiện ra sự xuất hiện của cô, vẫn tập trung vào chỗ giấy tờ trên tay.
Ánh mắt anh nghiêm túc, đường nét khuôn mặt nổi bật, thật sự là đẹp đến mức quá đáng.
Thẩm Thiên Trường không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó nhìn anh.
Độ nhiên nhìn đến một chỗ, chắc là gặp phải vấn đề khó giải quyết, anh hơi nhíu mày lại.
Ôi, sao người đàn ông này lại càng nhìn càng đẹp trai thế chứ?
Thẩm Thiên Trường cảm thấy chỉ cần bản thân nói một tiếng làm ảnh hưởng đến khung cảnh này thì cũng sẽ trở thành tội phạm.
Cuối cùng Lục Chi Cửu cũng phát hiện ra bầu không khí lạ thường trong phòng làm việc, anh ngẩng phắt đầu lên.
Thẩm Thiên Trường lập tức đắm chìm trong đôi mắt anh.
Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng cuối cùng lại có thêm một chút… tức giận?
Thẩm Thiên Trường bị đôi mắt như xoáy nước của anh nhìn chằm chằm, dần dần nhấn chìm cô vào trong đó.
Đột nhiên Lục Chi Cửu đứng dậy rời khỏi vị trí, bước nhanh về phía Thẩm Thiên Trường.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
“Lục Chi Cửu, anh…”
Lúc cô chưa phản ứng kịp anh đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp ngọt ngào của cô.
Thẩm Thiên Trường cũng không kịp đáp trả, chỉ từng bước bị anh xâm chiếm, chiếm đoạt…
Mãi cho đến khi đôi môi của cô đau đến mức tê liệt, Lục Chi Cửu mới buông cô ra.
Cô dựa vào lòng Lục Chi Cửu hơi thở rối loạn.
“Lục Chi Cửu, anh bắt nạt em!”
Cô lo lắng anh không ăn cơm, vì anh mà bỏ lại bạn thân với đàn anh, có tâm chạy đến đây thăm anh, không ngờ lại bị đối xử thô bạo như thế. Thẩm Thiên Trường càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, càng nghĩ cảm cảm thấy xót xa.
Lục Chi Cửu nhìn Thẩm Thiên Trường ở trong lòng mình long lanh nước mắt như sắp khóc đến nơi thì không khỏi có chút sững sờ, không ngờ cũng có lúc anh mất kiểm soát.
Rõ ràng chỉ nghe Tần Phong nói đàn anh của Thẩm Thiên Trường gắp thức ăn cho cô mà cơn ghen trong lòng anh lại dễ dàng bùng lên như thế.
Anh cố gắng lập một pháo đài cho cơn giận trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô gái này, pháo đài sụp đổ trong phút chốc, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng, hung hăng “trừng phạt” cô.
Nhưng khi cô gái này tỏ ra yếu đuối trước mặt anh, cuối cùng anh chỉ có thể cởi giáp đầu hàng.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Ninh Trạch Tây lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản Weibo đã lâu lắm không dùng, quả nhiên, trong số ít người anh ta theo dõi, anh ta nhìn thấy bài đăng trên đầu Weibo của Thẩm Thiên Trường.
Trước đây anh ta có một dự án làm với thầy hướng dẫn nên cũng từng liên lạc với Tập đoàn Lục Đạt, lúc đó anh ta cực kỳ khâm phục tác phong làm việc và hiệu quả công việc của bọn họ.
Không ngờ bạn trai của Thẩm Thiên Trường lại là Lục Chi Cửu, CEO của Tập đoàn Lục Đạt.
Rõ ràng tuổi tác không hơn kém nhau bao nhiêu nhưng anh ta chỉ mới tốt nghiệp thạc sĩ còn Lục Chi Cửu đã trở thành Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lục Đạt rồi. Mặc cho anh ta có nhiều kinh nghiệm làm dự án đến đâu thì cũng không đáng để nhắc đến khi đứng trước một tập đoàn lớn mạnh như Lục Đạt.
Đương nhiên là Ninh Trạch Tây không tin Lục Chi Cửu có thể quản lý một công ty như thế này chỉ vì có xuất thân tốt đẹp hơn người khác. Chắc chắn là Lục Chi Cửu phải có năng lực và bản lĩnh gì đó hơn người.
Nhận thấy sự chênh lệch về thực lực này, trái tim của Ninh Trạch Tây dần nguội lạnh, vậy là anh ta đã đến muộn một bước rồi sao?
***
Thẩm Thiên Trường đi bộ mười mấy phút cuối cùng cũng đến được Tập đoàn Lục Đạt.
Bởi vì đã nhắn tin trước với Tần Phong nên anh ta đã sớm đứng chờ cô ở dưới sảnh của tòa nhà rồi.
Lúc đi vào thang máy với Tần Phong, Thẩm Thiên Trường còn nhìn về bàn lễ tân, quả nhiên không phải là người lần trước nữa.
Thang máy đi lên trên, cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất, Thẩm Thiên Trường đi theo Tần Phong đến cửa văn phòng Tổng Giám đốc.
Tần Phong dừng bước, ra hiệu cho cô vào.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng nhấc chân đi vào phòng làm việc. Cô vừa đi vào, Tần Phong bèn lặng lẽ đóng cửa giúp cô, Thẩm Thiên Trường cạn lời với hành động này của Tần Phong, làm như cô và Lục Chi Cửu sắp làm chuyện xấu hổ nào đó đến nơi không bằng.
Phòng làm việc của Lục Chi Cửu rất rộng cũng rất xa hoa, phải có đến 270° là cửa sổ sát trần, đứng ở trong này có thể nhìn thấy dòng sông Mịch uốn lượn dưới chân và toàn bộ trung tâm của thành phố Vân.
Nhưng Thẩm Thiên Trường lại chẳng có hứng thú thưởng thức, bởi vì từ khi vừa bước vào phòng, ánh mắt của cô đã bị người đàn ông ngồi sau bàn làm việc thu hút rồi.
Lục Chi Cửu vẫn chưa phát hiện ra sự xuất hiện của cô, vẫn tập trung vào chỗ giấy tờ trên tay.
Ánh mắt anh nghiêm túc, đường nét khuôn mặt nổi bật, thật sự là đẹp đến mức quá đáng.
Thẩm Thiên Trường không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó nhìn anh.
Độ nhiên nhìn đến một chỗ, chắc là gặp phải vấn đề khó giải quyết, anh hơi nhíu mày lại.
Ôi, sao người đàn ông này lại càng nhìn càng đẹp trai thế chứ?
Thẩm Thiên Trường cảm thấy chỉ cần bản thân nói một tiếng làm ảnh hưởng đến khung cảnh này thì cũng sẽ trở thành tội phạm.
Cuối cùng Lục Chi Cửu cũng phát hiện ra bầu không khí lạ thường trong phòng làm việc, anh ngẩng phắt đầu lên.
Thẩm Thiên Trường lập tức đắm chìm trong đôi mắt anh.
Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng cuối cùng lại có thêm một chút… tức giận?
Thẩm Thiên Trường bị đôi mắt như xoáy nước của anh nhìn chằm chằm, dần dần nhấn chìm cô vào trong đó.
Đột nhiên Lục Chi Cửu đứng dậy rời khỏi vị trí, bước nhanh về phía Thẩm Thiên Trường.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
“Lục Chi Cửu, anh…”
Lúc cô chưa phản ứng kịp anh đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp ngọt ngào của cô.
Thẩm Thiên Trường cũng không kịp đáp trả, chỉ từng bước bị anh xâm chiếm, chiếm đoạt…
Mãi cho đến khi đôi môi của cô đau đến mức tê liệt, Lục Chi Cửu mới buông cô ra.
Cô dựa vào lòng Lục Chi Cửu hơi thở rối loạn.
“Lục Chi Cửu, anh bắt nạt em!”
Cô lo lắng anh không ăn cơm, vì anh mà bỏ lại bạn thân với đàn anh, có tâm chạy đến đây thăm anh, không ngờ lại bị đối xử thô bạo như thế. Thẩm Thiên Trường càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, càng nghĩ cảm cảm thấy xót xa.
Lục Chi Cửu nhìn Thẩm Thiên Trường ở trong lòng mình long lanh nước mắt như sắp khóc đến nơi thì không khỏi có chút sững sờ, không ngờ cũng có lúc anh mất kiểm soát.
Rõ ràng chỉ nghe Tần Phong nói đàn anh của Thẩm Thiên Trường gắp thức ăn cho cô mà cơn ghen trong lòng anh lại dễ dàng bùng lên như thế.
Anh cố gắng lập một pháo đài cho cơn giận trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô gái này, pháo đài sụp đổ trong phút chốc, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng, hung hăng “trừng phạt” cô.
Nhưng khi cô gái này tỏ ra yếu đuối trước mặt anh, cuối cùng anh chỉ có thể cởi giáp đầu hàng.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn
Chương 83 ANH BẮT NẠT EM
Ninh Trạch Tây lấy điện thoại ra đăng nhập vào tài khoản Weibo đã lâu lắm không dùng, quả nhiên, trong số ít người anh ta theo dõi, anh ta nhìn thấy bài đăng trên đầu Weibo của Thẩm Thiên Trường.
Trước đây anh ta có một dự án làm với thầy hướng dẫn nên cũng từng liên lạc với Tập đoàn Lục Đạt, lúc đó anh ta cực kỳ khâm phục tác phong làm việc và hiệu quả công việc của bọn họ.
Không ngờ bạn trai của Thẩm Thiên Trường lại là Lục Chi Cửu, CEO của Tập đoàn Lục Đạt.
Rõ ràng tuổi tác không hơn kém nhau bao nhiêu nhưng anh ta chỉ mới tốt nghiệp thạc sĩ còn Lục Chi Cửu đã trở thành Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lục Đạt rồi. Mặc cho anh ta có nhiều kinh nghiệm làm dự án đến đâu thì cũng không đáng để nhắc đến khi đứng trước một tập đoàn lớn mạnh như Lục Đạt.
Đương nhiên là Ninh Trạch Tây không tin Lục Chi Cửu có thể quản lý một công ty như thế này chỉ vì có xuất thân tốt đẹp hơn người khác. Chắc chắn là Lục Chi Cửu phải có năng lực và bản lĩnh gì đó hơn người.
Nhận thấy sự chênh lệch về thực lực này, trái tim của Ninh Trạch Tây dần nguội lạnh, vậy là anh ta đã đến muộn một bước rồi sao?
***
Thẩm Thiên Trường đi bộ mười mấy phút cuối cùng cũng đến được Tập đoàn Lục Đạt.
Bởi vì đã nhắn tin trước với Tần Phong nên anh ta đã sớm đứng chờ cô ở dưới sảnh của tòa nhà rồi.
Lúc đi vào thang máy với Tần Phong, Thẩm Thiên Trường còn nhìn về bàn lễ tân, quả nhiên không phải là người lần trước nữa.
Thang máy đi lên trên, cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất, Thẩm Thiên Trường đi theo Tần Phong đến cửa văn phòng Tổng Giám đốc.
Tần Phong dừng bước, ra hiệu cho cô vào.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng nhấc chân đi vào phòng làm việc. Cô vừa đi vào, Tần Phong bèn lặng lẽ đóng cửa giúp cô, Thẩm Thiên Trường cạn lời với hành động này của Tần Phong, làm như cô và Lục Chi Cửu sắp làm chuyện xấu hổ nào đó đến nơi không bằng.
Phòng làm việc của Lục Chi Cửu rất rộng cũng rất xa hoa, phải có đến 270° là cửa sổ sát trần, đứng ở trong này có thể nhìn thấy dòng sông Mịch uốn lượn dưới chân và toàn bộ trung tâm của thành phố Vân.
Nhưng Thẩm Thiên Trường lại chẳng có hứng thú thưởng thức, bởi vì từ khi vừa bước vào phòng, ánh mắt của cô đã bị người đàn ông ngồi sau bàn làm việc thu hút rồi.
Lục Chi Cửu vẫn chưa phát hiện ra sự xuất hiện của cô, vẫn tập trung vào chỗ giấy tờ trên tay.
Ánh mắt anh nghiêm túc, đường nét khuôn mặt nổi bật, thật sự là đẹp đến mức quá đáng.
Thẩm Thiên Trường không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó nhìn anh.
Độ nhiên nhìn đến một chỗ, chắc là gặp phải vấn đề khó giải quyết, anh hơi nhíu mày lại.
Ôi, sao người đàn ông này lại càng nhìn càng đẹp trai thế chứ?
Thẩm Thiên Trường cảm thấy chỉ cần bản thân nói một tiếng làm ảnh hưởng đến khung cảnh này thì cũng sẽ trở thành tội phạm.
Cuối cùng Lục Chi Cửu cũng phát hiện ra bầu không khí lạ thường trong phòng làm việc, anh ngẩng phắt đầu lên.
Thẩm Thiên Trường lập tức đắm chìm trong đôi mắt anh.
Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng cuối cùng lại có thêm một chút… tức giận?
Thẩm Thiên Trường bị đôi mắt như xoáy nước của anh nhìn chằm chằm, dần dần nhấn chìm cô vào trong đó.
Đột nhiên Lục Chi Cửu đứng dậy rời khỏi vị trí, bước nhanh về phía Thẩm Thiên Trường.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m
“Lục Chi Cửu, anh…”
Lúc cô chưa phản ứng kịp anh đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp ngọt ngào của cô.
Thẩm Thiên Trường cũng không kịp đáp trả, chỉ từng bước bị anh xâm chiếm, chiếm đoạt…
Mãi cho đến khi đôi môi của cô đau đến mức tê liệt, Lục Chi Cửu mới buông cô ra.
Cô dựa vào lòng Lục Chi Cửu hơi thở rối loạn.
“Lục Chi Cửu, anh bắt nạt em!”
Cô lo lắng anh không ăn cơm, vì anh mà bỏ lại bạn thân với đàn anh, có tâm chạy đến đây thăm anh, không ngờ lại bị đối xử thô bạo như thế. Thẩm Thiên Trường càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức, càng nghĩ cảm cảm thấy xót xa.
Lục Chi Cửu nhìn Thẩm Thiên Trường ở trong lòng mình long lanh nước mắt như sắp khóc đến nơi thì không khỏi có chút sững sờ, không ngờ cũng có lúc anh mất kiểm soát.
Rõ ràng chỉ nghe Tần Phong nói đàn anh của Thẩm Thiên Trường gắp thức ăn cho cô mà cơn ghen trong lòng anh lại dễ dàng bùng lên như thế.
Anh cố gắng lập một pháo đài cho cơn giận trong lòng mình, nhưng khi nhìn thấy cô gái này, pháo đài sụp đổ trong phút chốc, anh chỉ muốn ôm cô vào lòng, hung hăng “trừng phạt” cô.
Nhưng khi cô gái này tỏ ra yếu đuối trước mặt anh, cuối cùng anh chỉ có thể cởi giáp đầu hàng.
Quyên góp ủng hộ vietwriter.vn