Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Chương 52
Ông chủ của các tụ điểm ăn chơi thường tránh không khỏi có liên quan đến mặt sẹo.
Bởi vậy, đối xử với đàn anh của mặt sẹo càng không được phép có một chút sai lầm nào.
Quý bà ăn mặc đẹp đẽ kia lại đích thân đến mở cửa xe cho Lôi Tuấn khiến đám người đi cùng trợn trừng mắt.
Ngay cả Bạch Tiểu Khê và Tôn Vũ cũng không biết phải làm sao.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, Thương Lam thấp giọng hỏi.
“Bà xã thân yêu của anh!”
Lôi Tuấn cười nói: “Hai năm qua, em cưới anh đã phải chịu quá nhiều uất ức, hôm nay đừng nghĩ gì cả, chỉ việc vui vẻ, anh cam đoan, ngày mai, khi mặt trời lên, mọi việc sẽ càng thêm tốt đẹp!”
“Anh không phải là…”
“Tin anh đi, anh không phải!”
Lôi Tuấn tiếp tục cười nói: “Bọn em ngồi phía sau, anh sẽ ngồi trước, để các bạn học ngồi xe Mercesdes Benz đi!”
“Được, tùy anh!”
Thương Lam lập tức quay sang nói với các bạn của mình: “Lên xe, chúng ta đi chơi nào!”
Yeah!
VietWriter.vn
Các bạn học liền hoan hô, bắt đầu lục tục lên xe.
Đương nhiên, những người lúc trước nói xấu Thương Lam đều cụp đuôi bỏ trốn.
Bạch Tiểu Khê, Tôn Vũ và kể cả Thương Lam cũng chưa từng ngồi trên chiếc xe cao cấp như vậy.
Nhà họ Tần có một chiếc Bentley, thế nhưng Thương Lam chưa từng được ngồi.
Chiếc xe tốt nhất mà cô từng ngồi là một chiếc Audi đời cũ, căn bản không thể so sánh với Rolls-Royce.
Chẳng mấy chốc đã đến Nightclub Hương Mật.
Quý bà kia lại đích thân mở cửa xe cho Lôi Tuấn.
Mặt sẹo đã từng nói rằng, Lôi Tuấn chính là ông chủ của hắn.
Có thể làm ông chủ của mặt sẹo thì phải có bản lĩnh không cách nào tưởng tượng nổi.
Bởi vậy, với tư cách là chủ nightclub, quý bà kia đương nhiên phải đồng hành cùng bọn họ trong suốt hành trình.
Chỉ cần nịnh nọt anh Lôi này thật tốt, về sau công việc làm ăn sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Tất cả bạn học đều xuống xe cùng Lôi Tuấn.
Trước cổng nightclub xa hoa tráng lệ có hai hàng nam nữ ăn mặt chỉnh tề.
“Nhiệt liệt hoan nghênh anh Lôi ghé chơi!”
Tất cả đồng loạt hô vang khiến bầu không khí vô cùng sôi động.
Rất nhiều bạn học nữ phải bịt miệng để ngăn mình không kêu lên, cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng được đãi ngộ như vậy.
Có tiền thật tốt!
Ở những nơi như thế này, có tiền chính là vua!
Ai cũng biết ở mấy cái nightclub sang trọng kiểu này, chỉ cần có tiền là cái gì cũng có.
“Bà chủ vất vả rồi!”, Lôi Tuấn mỉm cười với quý bà kia.
“Ấy, anh Lôi đừng nói vậy, đây vốn là vinh hạnh của tôi!”
Quý bà lập tức xoay người nói: “Mời anh Lôi, mời cô Lôi!”
“Được!”
Lôi Tuấn ngẩng đầu bước đi.
Thương Lam cũng vui vẻ khoác tay anh.
Từ lúc gả cho Lôi Tuấn đến giờ, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vinh hạnh.
Dù rằng tất cả những thứ này đều do Lôi Tuấn vay mượn, nhưng đêm nay, cô muốn thử đứng trên người khác một lần.
Phòng bao vô cùng xa hoa, đẳng cấp.
Đội phục vụ cực kỳ chuyên nghiệp, tất cả các món ăn đều là cực phẩm.
Đêm nay, quý bà cảm thấy chi bao nhiêu cũng đáng giá, chỉ cần Lôi Tuấn vui vẻ thì bà ta có thể kết giao được với mặt sẹo. Và từ đó, sẽ chẳng có kẻ nào dám đến đây gây chuyện, vụ làm ăn này không lỗ chút nào.
Đám bạn học cũ vui vẻ ca hát, nhảy múa.
Thương Lam dựa vào Lôi Tuấn, nở nụ cười ngọt ngào.
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”, cô vẫn nhịn không được hỏi.
“Bà xã, chuyện của anh cần nói với em từng chút từng chút một!”, Lôi Tuấn cười đáp.
“Đừng nói anh là cướp nhà băng nha?”, đột nhiên Thương Lam nói.
“Nói bậy!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh cướp nhà băng mà còn dám thoải mái vậy à?”
“Vậy anh nói xem, vì sao mặt sẹo lại đối xử với anh như vậy?”
“Được rồi, anh nói, ông chủ của mặt sẹo là đồng đội cũ của anh, nói chính xác hơn là anh em đã từng vào sinh ra tử!”
Trái lại, những lời này của Lôi Tuấn không hề giả.
Dù sao thì Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi cũng xem như chủ của mặt sẹo, mà cô ta đúng thật là anh em vào sinh ra tử với anh.
“Được rồi, tôi tạm tin anh đấy!”
Đương nhiên Thương Lam không tin, cô chỉ tự an ủi mình mà thôi.
Ông chủ của các tụ điểm ăn chơi thường tránh không khỏi có liên quan đến mặt sẹo.
Bởi vậy, đối xử với đàn anh của mặt sẹo càng không được phép có một chút sai lầm nào.
Quý bà ăn mặc đẹp đẽ kia lại đích thân đến mở cửa xe cho Lôi Tuấn khiến đám người đi cùng trợn trừng mắt.
Ngay cả Bạch Tiểu Khê và Tôn Vũ cũng không biết phải làm sao.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, Thương Lam thấp giọng hỏi.
“Bà xã thân yêu của anh!”
Lôi Tuấn cười nói: “Hai năm qua, em cưới anh đã phải chịu quá nhiều uất ức, hôm nay đừng nghĩ gì cả, chỉ việc vui vẻ, anh cam đoan, ngày mai, khi mặt trời lên, mọi việc sẽ càng thêm tốt đẹp!”
“Anh không phải là…”
“Tin anh đi, anh không phải!”
Lôi Tuấn tiếp tục cười nói: “Bọn em ngồi phía sau, anh sẽ ngồi trước, để các bạn học ngồi xe Mercesdes Benz đi!”
“Được, tùy anh!”
Thương Lam lập tức quay sang nói với các bạn của mình: “Lên xe, chúng ta đi chơi nào!”
Yeah!
VietWriter.vn
Các bạn học liền hoan hô, bắt đầu lục tục lên xe.
Đương nhiên, những người lúc trước nói xấu Thương Lam đều cụp đuôi bỏ trốn.
Bạch Tiểu Khê, Tôn Vũ và kể cả Thương Lam cũng chưa từng ngồi trên chiếc xe cao cấp như vậy.
Nhà họ Tần có một chiếc Bentley, thế nhưng Thương Lam chưa từng được ngồi.
Chiếc xe tốt nhất mà cô từng ngồi là một chiếc Audi đời cũ, căn bản không thể so sánh với Rolls-Royce.
Chẳng mấy chốc đã đến Nightclub Hương Mật.
Quý bà kia lại đích thân mở cửa xe cho Lôi Tuấn.
Mặt sẹo đã từng nói rằng, Lôi Tuấn chính là ông chủ của hắn.
Có thể làm ông chủ của mặt sẹo thì phải có bản lĩnh không cách nào tưởng tượng nổi.
Bởi vậy, với tư cách là chủ nightclub, quý bà kia đương nhiên phải đồng hành cùng bọn họ trong suốt hành trình.
Chỉ cần nịnh nọt anh Lôi này thật tốt, về sau công việc làm ăn sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.
Tất cả bạn học đều xuống xe cùng Lôi Tuấn.
Trước cổng nightclub xa hoa tráng lệ có hai hàng nam nữ ăn mặt chỉnh tề.
“Nhiệt liệt hoan nghênh anh Lôi ghé chơi!”
Tất cả đồng loạt hô vang khiến bầu không khí vô cùng sôi động.
Rất nhiều bạn học nữ phải bịt miệng để ngăn mình không kêu lên, cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng được đãi ngộ như vậy.
Có tiền thật tốt!
Ở những nơi như thế này, có tiền chính là vua!
Ai cũng biết ở mấy cái nightclub sang trọng kiểu này, chỉ cần có tiền là cái gì cũng có.
“Bà chủ vất vả rồi!”, Lôi Tuấn mỉm cười với quý bà kia.
“Ấy, anh Lôi đừng nói vậy, đây vốn là vinh hạnh của tôi!”
Quý bà lập tức xoay người nói: “Mời anh Lôi, mời cô Lôi!”
“Được!”
Lôi Tuấn ngẩng đầu bước đi.
Thương Lam cũng vui vẻ khoác tay anh.
Từ lúc gả cho Lôi Tuấn đến giờ, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vinh hạnh.
Dù rằng tất cả những thứ này đều do Lôi Tuấn vay mượn, nhưng đêm nay, cô muốn thử đứng trên người khác một lần.
Phòng bao vô cùng xa hoa, đẳng cấp.
Đội phục vụ cực kỳ chuyên nghiệp, tất cả các món ăn đều là cực phẩm.
Đêm nay, quý bà cảm thấy chi bao nhiêu cũng đáng giá, chỉ cần Lôi Tuấn vui vẻ thì bà ta có thể kết giao được với mặt sẹo. Và từ đó, sẽ chẳng có kẻ nào dám đến đây gây chuyện, vụ làm ăn này không lỗ chút nào.
Đám bạn học cũ vui vẻ ca hát, nhảy múa.
Thương Lam dựa vào Lôi Tuấn, nở nụ cười ngọt ngào.
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”, cô vẫn nhịn không được hỏi.
“Bà xã, chuyện của anh cần nói với em từng chút từng chút một!”, Lôi Tuấn cười đáp.
“Đừng nói anh là cướp nhà băng nha?”, đột nhiên Thương Lam nói.
“Nói bậy!”
Lôi Tuấn cười nói: “Anh cướp nhà băng mà còn dám thoải mái vậy à?”
“Vậy anh nói xem, vì sao mặt sẹo lại đối xử với anh như vậy?”
“Được rồi, anh nói, ông chủ của mặt sẹo là đồng đội cũ của anh, nói chính xác hơn là anh em đã từng vào sinh ra tử!”
Trái lại, những lời này của Lôi Tuấn không hề giả.
Dù sao thì Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi cũng xem như chủ của mặt sẹo, mà cô ta đúng thật là anh em vào sinh ra tử với anh.
“Được rồi, tôi tạm tin anh đấy!”
Đương nhiên Thương Lam không tin, cô chỉ tự an ủi mình mà thôi.