Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 119
Xoát! Xoát! Một gã thanh niên da vàng cùng một gã da trắng đột nhiên xuất hiện trên Lôi đài, đúng là La Phong cùng William. "Xin mời lựa chọn vũ khí cùng trang phục tác chiến" Một giọng nói vang lên trong không trung, đồng thời trước mắt La Phong cũng từ từ hiện lên một loạt trang bị, binh khí so với lần tại Thí Luyện tháp giống như đúc. La Phong rất thuần thục chọn Huyết Ảnh Chiến đao, tấm chắn lục lăng cùng bộ đồ chiến đấu sáng loáng.
Hai người nhanh chóng mặc đồ lên.
"A?" Ánh mắt La Phong dừng lại ở cây cột trên lôi đài. Trên cột không ngờ có dòng chữ viết lên.
Họ tên: William Edison.
Giới tính: Nam
Thân phận: học viên chính thức của Trại huấn luyện tinh anh.
Biên độ lực chiến đấu: Trung cấp.
Nhìn xong, La Phong quay đầu lại thấy lời giới thiệu trên cột cùng William hầu như giống hệt nhau, ngoại trừ tên tuổi khác nhau, chỉ có một điểm khác nữa là Biên độ lực chiến đấu chỉ là Sơ cấp.
"Xin mời chọn lựa không gian chiến đấu." Trong không gian ảo lại vang lên giọng nói lần nữa.
Trước mắt La Phong cùng William cùng hiện lên cảnh tượng tám bản đồ.
"Ngươi chọn đi." William cười: "Lỡ thua lại không phục."
"Vậy .... chọn sân vận động đi." La Phong tùy ý chọn lựa không gian chiến đấu.
"Sân Thể thao?" William lộ rõ vẻ kinh ngạc, cẩn thận nhìn lại thanh niên Hoa Hạ trước mắt, đối phương rốt cục là tin tưởng mười phần hay quá mức tự đại?
"Ầm ầm" Trời đất rung động, cảnh tượng xung quanh La Phong, William biến đổi. Trong chớp mắt, La Phong và William xuất hiện tại một sân vận động cực lớn. Bên trong sân không có bất kỳ vật gì, liếc mắt liền nhìn thấy mọi thứ xung quanh không vướng gì cả.
Xung quanh sân có khán đài đủ chỗ cho mấy vạn người xem.
Xoát! Xoát ! Xoát ! Ánh đèn chói mắt bật lên chiếu sáng cả sân vận động. Mà bên trong sân vận động cũng chỉ có hai người La Phong và William.
"Bắt đầu chiến đấu!" Giọng nói điện tử vang lên trong sân vận động.
William một tay cầm thuẫn, một tay cầm trường kiếm, tự tin nhìn La Phong:" La Phong, ta cho ngươi cơ hội chọn lựa không gian có lợi cho ngươi. Chẳng qua, ngươi lại chọn sân vận động không có chướng ngại vật. Ta sẽ cho ngươi biết, học viên cũ Trại huấn luyện tinh anh chân chính khác người mới vào thế nào."
"Đến đây đi." La Phong hơi nheo mắt lại.
Tự nhiên trong trại huấn luyện lại có một đối thủ cho mình luyện tập.
Khóe miệng William khẽ nhếch lên, thân hình đột ngột xuyên qua khoảng cách gần năm mươi mét. Mũi trường kiếm tựa như một đạo ánh sáng, lập tức cũng làm không khí sinh ra sóng gợn, mũi kiếm trực tiếp đâm vào mi tâm La Phong. La Phong đồng thời lui bước, vung đao nhanh như chớp. "Xuy!" Trường kiếm của William va chạm với Huyết Ảnh Chiến đao của La Phong.
Ngay sau đó, một luồng đao phong lướt ngang chém tới cổ La Phong. "Vù!" La Phong thối lui, đồng thời tay trái vung ra tấm chắn lục lăng.
"Roẹt!" Thanh trường kiếm kia trong nháy mắt vẽ một đường cong xảo diệu, không ngờ dọc theo cạnh tấm chắn lục lăng, hướng về phía tay phải La Phong.
Nhanh chóng lui lại! La Phong trong nháy mắt lui về sau hơn trăm mét, nhảy thẳng lên khán đài.
"Sao? Sợ rồi hả?" William cười ha hả, tay kiếm tay thuẫn, chậm rãi bước về phía La Phong. "La Phong, thực lực của ngươi so với Võ giả bình thường rất lợi hại. Nhưng học viên Trại huấn luyện tinh anh này không đơn giản như ngươi tưởng đâu."
"Hôm nay ngươi thua 50 ức, cũng coi như là học phí đi."
La Phong cúi đầu nhìn xuống tay phải, thấy trên giáp bảo vệ tay có vệt trắng. Mà trên cánh tay có một vết thương, máu tươi chảy ra, may mắn là vết thương không sâu.
"Tốc độ hắn không phải nhanh, nhưng vừa rồi trong chốc lát, không ngờ ta bị chế ngự hoàn toàn. Hắn phát chiêu liên tục, tựa như áo trời, không chút sơ hở. Một chiêu lại một chiêu, toàn bộ là công kích." La Phong không tự chủ được, trên trán chảy ra mấy giọt mồ hôi, mắt nheo lại, " Chỉ có thể dùng tốc độ áp chế hắn." William vẫn lạnh nhạt, phảng phất như đang tham gia tiệc rượu, chứ không phải đang chiến đấu.
"Kiếm pháp, đao pháp không chỉ cần nhanh. Phải phát chiêu liền lạc như nước chảy mây trôi (có hơi hướng Độc Cô Cửu Kiếm- Tiếu ngạo giang hồ- DG), các loại thủ đoạn công kích tùy ý đánh ra, tạo thành tổ hợp kỹ xảo." William mỉm cười: " Ta từ khi tiến vào trại huấn luyện, mỗi ngày đều luyện kiếm hơn năm tiếng. Tới khi cánh tay đau không chịu được mới tạm nghỉ."
"Ngươi muốn thắng ta ư? Còn khuya nhé!" William hơi động chân.
Vù! Trực tiếp phóng về phía khán đài.
"Hây!" La Phong hai mắt trợn trừng, Huyết Ảnh Chiến đao trong tay tăng tốc đến cực hạn. Một luồng ám kình thật mạnh nhập vào Huyết Ảnh Chiến đao. "Vù", phảng phất một đạo hàn quang như điện, mang theo khí thế vô địch cùng tốc độ kinh người, trực tiếp nhằm đầu William bổ tới. Nhanh! Chiêu này chỉ có thể mô tả bằng một chữ "Nhanh". "Oanh long..."
Đinh đinh đang đanh!
Một âm thanh giòn tan vang lên, trường kiếm trong tay William giống như cành liễu cùng Huyết Ảnh Chiến đao trong tay La Phong va vào nhau, sau đó bản thân William trực tiếp thối lui. Xuy! Phía trước khán đài xuất hiện một khe nứt kinh người, gạch men, sứ, đá vụn văng tung tóe bốn phương tám hướng, bắn cả lên mái che khán đài.
"Đao nhanh thật, chẳng qua, đao pháp căn bản của người quá bình thường."
William cười ha hả, nhảy lên khán đài.
Đạp lên trên những mảnh nhựa vỡ của mái khán đài, William phảng phất giống như một trận cuồng phong quét đến.
"Ta thừa nhận, cảnh giới kiếm pháp của ngươi cao hơn cảnh giới đao pháp của ta. Có điều ... chỉ đủ sức viết di chúc thôi! Ngươi quá chậm." Tại thời điểm William vọt tới trước mặt, tốc độ La Phong trong nhát mắt bùng nổ! Chỉ luận về tốc độ, La Phong tuyệt đối nhanh hơn William năm thành. Đây hiển nhiên cũng không phải là việc một lần phát lực đột xuất, William so với La Phong kém rất nhiều.
"Vù!Vù!" Chỉ thấy hai người di chuyển với tốc độ hơn 100m/s, hoàn toàn biến thành hai đạo ảo ảnh.
Đặc biệt trong đó có một đạo ảo ảnh màu đen, tốc độ rõ ràng nhanh hơn đối phương. Hơn nữa mỗi lần di chuyển đều thấy không khí vỡ ra thành tiếng gió, còn có thể bằng mắt thường nhìn thấy dòng khí lưu của chiến đao. Một đao, lại một đao! La Phong đích xác là ỷ vào tốc độ cao, thấy ngon liền tung ra một đao, không ngon liền lập tức ẩn náu.
Lúc sau lại chém ra một đao! Dù sao đích thực nếu chỉ nói về cảnh giới đao pháp, kiếm pháp, La Phong thấy mình còn kém William rất xa.
"F U C K ! "
William giận quá hét to một tiếng: " Ngươi có bản lĩnh cùng ta chính diện giao tranh!" William tức giận đến mức toàn nói tiếng Anh, hiển nhiên cay cú lắm. Loại phương pháp chiến đấu này của La Phong rất âm hiểm, chính là ỷ vào tốc độ cao, đao pháp nhanh, uy lực mạnh để ra đòn! Căn bản không chính diện giao tranh.
"Chính diện giao tranh?"
"Được!"
"Ta thỏa mãn ngươi!" Giọng nói La Phong vang lên trong sân vận động. La Phong ở bên trái William bổ ra một đao.
Đột nhiên, La Phong liên tục đạp chân ba lần, có thể nói là ba bước quỷ dị, không ngờ tránh khỏi một kiếm của William. Bản thân William cũng kinh hãi vạn phần:"Sao lại có thể?" Rồi cảm thấy một đạo ảo ảnh lúc ẩn lúc hiện, William liền biết không ổn vì hắn không còn nhìn thấy La Phong nữa.
Vèo! Một ánh đao xẹt qua cổ William, một chiếc đầu lâu văng ra. (kinh quá-DG)
"Phụt!" Máu tươi phun tung tóe lên tận trời. Thân hình William vô lực rồi ngã xuống, máu tươi rải khắp các mảnh vụn của ghế nhựa trên khán đài.
"Khiêu chiến, La Phong thắng!" Giọng nói điện tử vang lên khắp sân vận động, cả sân nhoáng lên rồi hoàn toàn biến mất.
Chỉ còn lại ánh hợp kim bàng bạc của Lôi đài.
La Phong, William đứng trên Lôi đài.
"Không có khả năng." William nhìn chằm chằm vào La Phong: "Ta không có khả năng thua! Ta được tuyển chọn từ trại huấn luyện Anh quốc. Hơn nữa ta khổ tu ở đây một năm. Trong một năm này, ta hầu như mỗi ngày đều cố gắng khổ tu kiếm pháp, cách phát lực của thân thể vân vân. Thực lực so với lúc mới tới cao hơn rất nhiều, sao lại thua người mới tới được?" (vô lý, đang thua cay cú lại có thời gian trình bày dài dòng, đúng là bôi cho thêm chữ- DG).
"Thua là thua!" La Phong mở miệng, William nắm chặt bàn tay.
Nếu là bình thường luận bàn, thua trận thì thôi. Nhưng trận đấu này thu hút rất nhiều đệ tử tới xem, lần thua này một là mất mặt, hai là... Thua cược quá đậm: 50 ức Hoa Hạ tệ. Đây là một khoản lớn, William thua cũng đau xót lắm.
"Ngươi đã thua!" La Phong nhìn William trước mặt, nhịn không được tán thưởng:" Ta thừa nhận, cảnh giới đao pháp của ngươi thật sự cao hơn ta rất nhiều."
Là cao hơn rất nhiều! Mình hơn đối phương về tốc độ, lực lượng, nhưng cũng không có biện pháp thắng. Chính bởi vì đao pháp của mình quá đơn giản. Trong quá khứ, La Phong luôn nghĩ rằng đao pháp chuẩn, đặc biệt phối hợp với Tinh Thần Niệm Lực gia tăng tốc độ, tại khu vực hoang dã chém giết khắp nơi, nhưng so với thiên tài như William ....
Đao pháp của mình không có cách nào so với kiếm pháp của William. Kiếm pháp William như nước chảy mây trôi, một chiêu như thác nước, phảng phất như sóng biển, đợt này tiếp đợt khác, làm La Phong không thể không lui. May mắn, tại thời khắc cuối cùng, La Phong rốt cục thi triển thân pháp đạt đến cánh cửa Hoàn Mỹ cấp. Tốc độ trên vốn áp chế đối thủ, cộng với thân pháp quỷ mị, tự nhiên một chiêu đánh bại. "Tốc độ, lực lượng hai loại áp chế đối thủ mà lại không thắng được. Cuối cùng phải dựa vào thân pháp quỷ mị." La Phong tuy thắng nhưng cũng không quá hài lòng.
"Thua!"
William cắn răng. Nếu hắn biết La Phong thắng còn không thích thì chỉ sợ càng phẫn nộ thêm.
Cửu Trọng lâu, trong đại sảnh tầng chín.
Một nhóm thanh niên đủ loại màu da, đến từ các nơi trên Trái Đất. Có người đầu bóng lưỡng, có người để bím tóc, có người hình thể dọa người, có người rất nhỏ gầy .... Bọn này đều là các Võ giả thiên tài trên toàn thế giới, đang ngồi bàn luận ở đây.
"Cái tên La Phong kia, nhất định sẽ biết newbie thua người cũ bao nhiêu! Thua 10 ức chưa đủ sao, còn muốn thua 50 ức."
"Tự dưng đưa tiền, sao chúng ta lại không thu chứ?"
Đôi thanh niên nam nữ Âu Minh cười trò chuyện. Các nhóm đệ tử từ các địa phương khác trên Địa Cầu cũng tán gẫu, chẳng qua hiển nhiên ở đây đại đa số mọi người cho rằng William sẽ thắng. Dù sao người cũ cùng newbie chiến đấu, hầu như toàn người cũ thắng. Chỉ có số ít newbie chiến thắng.
"Khiêu chiến, La Phong thắng!" Một giọng nói điện tử vang lên, trong đại sảnh lập tức sinh ra hồi âm.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người trong đại sảnh an tĩnh lại.
"Cái gì !"
Đám thanh niên đến từ Âu Minh tròn mắt.
"A, Thượng Đế!" Nhóm thanh niên da đen có, da trắng có, đến từ Hoa Kỳ cũng chấn động.
"Hơn 400 ức đồng Rúp đã bị La Phong lấy mất rồi!" Nhóm thanh niên đến từ Nga không nhịn được sợ hãi than.
Từ đó, trong lịch sử trại huấn luyện, trong danh sách người mới thắng người cũ đã xuất hiện thêm một ví dụ mới.
La Phong đánh bại William.
"Cạch!" Cửa phòng Khiêu chiến mở ra, William sắc mặt khó coi cầm di động cùng La Phong bước ra.
--------------------------------
Hai người nhanh chóng mặc đồ lên.
"A?" Ánh mắt La Phong dừng lại ở cây cột trên lôi đài. Trên cột không ngờ có dòng chữ viết lên.
Họ tên: William Edison.
Giới tính: Nam
Thân phận: học viên chính thức của Trại huấn luyện tinh anh.
Biên độ lực chiến đấu: Trung cấp.
Nhìn xong, La Phong quay đầu lại thấy lời giới thiệu trên cột cùng William hầu như giống hệt nhau, ngoại trừ tên tuổi khác nhau, chỉ có một điểm khác nữa là Biên độ lực chiến đấu chỉ là Sơ cấp.
"Xin mời chọn lựa không gian chiến đấu." Trong không gian ảo lại vang lên giọng nói lần nữa.
Trước mắt La Phong cùng William cùng hiện lên cảnh tượng tám bản đồ.
"Ngươi chọn đi." William cười: "Lỡ thua lại không phục."
"Vậy .... chọn sân vận động đi." La Phong tùy ý chọn lựa không gian chiến đấu.
"Sân Thể thao?" William lộ rõ vẻ kinh ngạc, cẩn thận nhìn lại thanh niên Hoa Hạ trước mắt, đối phương rốt cục là tin tưởng mười phần hay quá mức tự đại?
"Ầm ầm" Trời đất rung động, cảnh tượng xung quanh La Phong, William biến đổi. Trong chớp mắt, La Phong và William xuất hiện tại một sân vận động cực lớn. Bên trong sân không có bất kỳ vật gì, liếc mắt liền nhìn thấy mọi thứ xung quanh không vướng gì cả.
Xung quanh sân có khán đài đủ chỗ cho mấy vạn người xem.
Xoát! Xoát ! Xoát ! Ánh đèn chói mắt bật lên chiếu sáng cả sân vận động. Mà bên trong sân vận động cũng chỉ có hai người La Phong và William.
"Bắt đầu chiến đấu!" Giọng nói điện tử vang lên trong sân vận động.
William một tay cầm thuẫn, một tay cầm trường kiếm, tự tin nhìn La Phong:" La Phong, ta cho ngươi cơ hội chọn lựa không gian có lợi cho ngươi. Chẳng qua, ngươi lại chọn sân vận động không có chướng ngại vật. Ta sẽ cho ngươi biết, học viên cũ Trại huấn luyện tinh anh chân chính khác người mới vào thế nào."
"Đến đây đi." La Phong hơi nheo mắt lại.
Tự nhiên trong trại huấn luyện lại có một đối thủ cho mình luyện tập.
Khóe miệng William khẽ nhếch lên, thân hình đột ngột xuyên qua khoảng cách gần năm mươi mét. Mũi trường kiếm tựa như một đạo ánh sáng, lập tức cũng làm không khí sinh ra sóng gợn, mũi kiếm trực tiếp đâm vào mi tâm La Phong. La Phong đồng thời lui bước, vung đao nhanh như chớp. "Xuy!" Trường kiếm của William va chạm với Huyết Ảnh Chiến đao của La Phong.
Ngay sau đó, một luồng đao phong lướt ngang chém tới cổ La Phong. "Vù!" La Phong thối lui, đồng thời tay trái vung ra tấm chắn lục lăng.
"Roẹt!" Thanh trường kiếm kia trong nháy mắt vẽ một đường cong xảo diệu, không ngờ dọc theo cạnh tấm chắn lục lăng, hướng về phía tay phải La Phong.
Nhanh chóng lui lại! La Phong trong nháy mắt lui về sau hơn trăm mét, nhảy thẳng lên khán đài.
"Sao? Sợ rồi hả?" William cười ha hả, tay kiếm tay thuẫn, chậm rãi bước về phía La Phong. "La Phong, thực lực của ngươi so với Võ giả bình thường rất lợi hại. Nhưng học viên Trại huấn luyện tinh anh này không đơn giản như ngươi tưởng đâu."
"Hôm nay ngươi thua 50 ức, cũng coi như là học phí đi."
La Phong cúi đầu nhìn xuống tay phải, thấy trên giáp bảo vệ tay có vệt trắng. Mà trên cánh tay có một vết thương, máu tươi chảy ra, may mắn là vết thương không sâu.
"Tốc độ hắn không phải nhanh, nhưng vừa rồi trong chốc lát, không ngờ ta bị chế ngự hoàn toàn. Hắn phát chiêu liên tục, tựa như áo trời, không chút sơ hở. Một chiêu lại một chiêu, toàn bộ là công kích." La Phong không tự chủ được, trên trán chảy ra mấy giọt mồ hôi, mắt nheo lại, " Chỉ có thể dùng tốc độ áp chế hắn." William vẫn lạnh nhạt, phảng phất như đang tham gia tiệc rượu, chứ không phải đang chiến đấu.
"Kiếm pháp, đao pháp không chỉ cần nhanh. Phải phát chiêu liền lạc như nước chảy mây trôi (có hơi hướng Độc Cô Cửu Kiếm- Tiếu ngạo giang hồ- DG), các loại thủ đoạn công kích tùy ý đánh ra, tạo thành tổ hợp kỹ xảo." William mỉm cười: " Ta từ khi tiến vào trại huấn luyện, mỗi ngày đều luyện kiếm hơn năm tiếng. Tới khi cánh tay đau không chịu được mới tạm nghỉ."
"Ngươi muốn thắng ta ư? Còn khuya nhé!" William hơi động chân.
Vù! Trực tiếp phóng về phía khán đài.
"Hây!" La Phong hai mắt trợn trừng, Huyết Ảnh Chiến đao trong tay tăng tốc đến cực hạn. Một luồng ám kình thật mạnh nhập vào Huyết Ảnh Chiến đao. "Vù", phảng phất một đạo hàn quang như điện, mang theo khí thế vô địch cùng tốc độ kinh người, trực tiếp nhằm đầu William bổ tới. Nhanh! Chiêu này chỉ có thể mô tả bằng một chữ "Nhanh". "Oanh long..."
Đinh đinh đang đanh!
Một âm thanh giòn tan vang lên, trường kiếm trong tay William giống như cành liễu cùng Huyết Ảnh Chiến đao trong tay La Phong va vào nhau, sau đó bản thân William trực tiếp thối lui. Xuy! Phía trước khán đài xuất hiện một khe nứt kinh người, gạch men, sứ, đá vụn văng tung tóe bốn phương tám hướng, bắn cả lên mái che khán đài.
"Đao nhanh thật, chẳng qua, đao pháp căn bản của người quá bình thường."
William cười ha hả, nhảy lên khán đài.
Đạp lên trên những mảnh nhựa vỡ của mái khán đài, William phảng phất giống như một trận cuồng phong quét đến.
"Ta thừa nhận, cảnh giới kiếm pháp của ngươi cao hơn cảnh giới đao pháp của ta. Có điều ... chỉ đủ sức viết di chúc thôi! Ngươi quá chậm." Tại thời điểm William vọt tới trước mặt, tốc độ La Phong trong nhát mắt bùng nổ! Chỉ luận về tốc độ, La Phong tuyệt đối nhanh hơn William năm thành. Đây hiển nhiên cũng không phải là việc một lần phát lực đột xuất, William so với La Phong kém rất nhiều.
"Vù!Vù!" Chỉ thấy hai người di chuyển với tốc độ hơn 100m/s, hoàn toàn biến thành hai đạo ảo ảnh.
Đặc biệt trong đó có một đạo ảo ảnh màu đen, tốc độ rõ ràng nhanh hơn đối phương. Hơn nữa mỗi lần di chuyển đều thấy không khí vỡ ra thành tiếng gió, còn có thể bằng mắt thường nhìn thấy dòng khí lưu của chiến đao. Một đao, lại một đao! La Phong đích xác là ỷ vào tốc độ cao, thấy ngon liền tung ra một đao, không ngon liền lập tức ẩn náu.
Lúc sau lại chém ra một đao! Dù sao đích thực nếu chỉ nói về cảnh giới đao pháp, kiếm pháp, La Phong thấy mình còn kém William rất xa.
"F U C K ! "
William giận quá hét to một tiếng: " Ngươi có bản lĩnh cùng ta chính diện giao tranh!" William tức giận đến mức toàn nói tiếng Anh, hiển nhiên cay cú lắm. Loại phương pháp chiến đấu này của La Phong rất âm hiểm, chính là ỷ vào tốc độ cao, đao pháp nhanh, uy lực mạnh để ra đòn! Căn bản không chính diện giao tranh.
"Chính diện giao tranh?"
"Được!"
"Ta thỏa mãn ngươi!" Giọng nói La Phong vang lên trong sân vận động. La Phong ở bên trái William bổ ra một đao.
Đột nhiên, La Phong liên tục đạp chân ba lần, có thể nói là ba bước quỷ dị, không ngờ tránh khỏi một kiếm của William. Bản thân William cũng kinh hãi vạn phần:"Sao lại có thể?" Rồi cảm thấy một đạo ảo ảnh lúc ẩn lúc hiện, William liền biết không ổn vì hắn không còn nhìn thấy La Phong nữa.
Vèo! Một ánh đao xẹt qua cổ William, một chiếc đầu lâu văng ra. (kinh quá-DG)
"Phụt!" Máu tươi phun tung tóe lên tận trời. Thân hình William vô lực rồi ngã xuống, máu tươi rải khắp các mảnh vụn của ghế nhựa trên khán đài.
"Khiêu chiến, La Phong thắng!" Giọng nói điện tử vang lên khắp sân vận động, cả sân nhoáng lên rồi hoàn toàn biến mất.
Chỉ còn lại ánh hợp kim bàng bạc của Lôi đài.
La Phong, William đứng trên Lôi đài.
"Không có khả năng." William nhìn chằm chằm vào La Phong: "Ta không có khả năng thua! Ta được tuyển chọn từ trại huấn luyện Anh quốc. Hơn nữa ta khổ tu ở đây một năm. Trong một năm này, ta hầu như mỗi ngày đều cố gắng khổ tu kiếm pháp, cách phát lực của thân thể vân vân. Thực lực so với lúc mới tới cao hơn rất nhiều, sao lại thua người mới tới được?" (vô lý, đang thua cay cú lại có thời gian trình bày dài dòng, đúng là bôi cho thêm chữ- DG).
"Thua là thua!" La Phong mở miệng, William nắm chặt bàn tay.
Nếu là bình thường luận bàn, thua trận thì thôi. Nhưng trận đấu này thu hút rất nhiều đệ tử tới xem, lần thua này một là mất mặt, hai là... Thua cược quá đậm: 50 ức Hoa Hạ tệ. Đây là một khoản lớn, William thua cũng đau xót lắm.
"Ngươi đã thua!" La Phong nhìn William trước mặt, nhịn không được tán thưởng:" Ta thừa nhận, cảnh giới đao pháp của ngươi thật sự cao hơn ta rất nhiều."
Là cao hơn rất nhiều! Mình hơn đối phương về tốc độ, lực lượng, nhưng cũng không có biện pháp thắng. Chính bởi vì đao pháp của mình quá đơn giản. Trong quá khứ, La Phong luôn nghĩ rằng đao pháp chuẩn, đặc biệt phối hợp với Tinh Thần Niệm Lực gia tăng tốc độ, tại khu vực hoang dã chém giết khắp nơi, nhưng so với thiên tài như William ....
Đao pháp của mình không có cách nào so với kiếm pháp của William. Kiếm pháp William như nước chảy mây trôi, một chiêu như thác nước, phảng phất như sóng biển, đợt này tiếp đợt khác, làm La Phong không thể không lui. May mắn, tại thời khắc cuối cùng, La Phong rốt cục thi triển thân pháp đạt đến cánh cửa Hoàn Mỹ cấp. Tốc độ trên vốn áp chế đối thủ, cộng với thân pháp quỷ mị, tự nhiên một chiêu đánh bại. "Tốc độ, lực lượng hai loại áp chế đối thủ mà lại không thắng được. Cuối cùng phải dựa vào thân pháp quỷ mị." La Phong tuy thắng nhưng cũng không quá hài lòng.
"Thua!"
William cắn răng. Nếu hắn biết La Phong thắng còn không thích thì chỉ sợ càng phẫn nộ thêm.
Cửu Trọng lâu, trong đại sảnh tầng chín.
Một nhóm thanh niên đủ loại màu da, đến từ các nơi trên Trái Đất. Có người đầu bóng lưỡng, có người để bím tóc, có người hình thể dọa người, có người rất nhỏ gầy .... Bọn này đều là các Võ giả thiên tài trên toàn thế giới, đang ngồi bàn luận ở đây.
"Cái tên La Phong kia, nhất định sẽ biết newbie thua người cũ bao nhiêu! Thua 10 ức chưa đủ sao, còn muốn thua 50 ức."
"Tự dưng đưa tiền, sao chúng ta lại không thu chứ?"
Đôi thanh niên nam nữ Âu Minh cười trò chuyện. Các nhóm đệ tử từ các địa phương khác trên Địa Cầu cũng tán gẫu, chẳng qua hiển nhiên ở đây đại đa số mọi người cho rằng William sẽ thắng. Dù sao người cũ cùng newbie chiến đấu, hầu như toàn người cũ thắng. Chỉ có số ít newbie chiến thắng.
"Khiêu chiến, La Phong thắng!" Một giọng nói điện tử vang lên, trong đại sảnh lập tức sinh ra hồi âm.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người trong đại sảnh an tĩnh lại.
"Cái gì !"
Đám thanh niên đến từ Âu Minh tròn mắt.
"A, Thượng Đế!" Nhóm thanh niên da đen có, da trắng có, đến từ Hoa Kỳ cũng chấn động.
"Hơn 400 ức đồng Rúp đã bị La Phong lấy mất rồi!" Nhóm thanh niên đến từ Nga không nhịn được sợ hãi than.
Từ đó, trong lịch sử trại huấn luyện, trong danh sách người mới thắng người cũ đã xuất hiện thêm một ví dụ mới.
La Phong đánh bại William.
"Cạch!" Cửa phòng Khiêu chiến mở ra, William sắc mặt khó coi cầm di động cùng La Phong bước ra.
--------------------------------