Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1371
Mười tên lính La Phong đến từ bốn quân của Tấn Chi Thế Giới, đưa mắt nhìn nhau, rồi lập tức ai nấy cơ hồ đồng thời hóa thành lưu quang, lao về phía cánh cổng sừng sững. Không có một quân sĩ nào dám tùy tiện thuấn di... Dù sao họ ai cũng biết mức nguy hiểm của nhiệm vụ Phong Hào.
Ô Khải Lâu, thế giới tầng thứ nhất.
Sa mạc rộng lớn, từng đợt gió lạnh thổi qua, rét lạnh vô cùng. Những hạt cát trên sa mạc thoáng có băng sương ngưng kết. Tại xa xa cũng có một cửa không gian khổng lồ, chỉ thấy...
Vèo! Vèo! Vèo!...
Mười bóng người từ cửa không gian bay vào, ai nấy đều nhìn quanh bốn phía, sau đó từ từ hạ xuống, đứng trên sa mạc.
“Ô Khải Lâu tầng thứ nhất? “ La Phong nhìn quanh bốn phía, một khoảng thế giới sa mạc vô tận, căn bản nhìn không thấy điểm cuối, thậm chí đến cả cửa không gian xa xa cũng biến mất vô tung.
- Ô Khải Lâu vô cùng nguy hiểm.
Tên lính cao gầy Tu Chung bên cạnh La Phong truyền âm nói:
- Ngân Hà, ngươi nói xem, nguy hiểm rốt cuộc ở đâu? Có phải là dưới sa mạc vô tận không?
- Không biết.
La Phong lắc đầu.
Mười tên lính, cộng sáu chiến sĩ bộ lạc, bốn chiến sĩ dị thú, ai nấy đều vô cùng cẩn thận, vô cùng cảnh giác.
Trong số mười quân sĩ, chỉ có hai người tới từ Đông Quân, đó là La Phong và Tu Chung. Hai người bọn họ tự nhiên cố tình đứng gần nhau. Nếu gặp phải nguy hiểm cũng có thể cùng nhau ứng đối.
- Ầm!
Thế giới sa mạc yên ả, đột nhiên một luồng thanh âm ầm ầm, năng lượng sóng xung kích của nó lan ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt quét qua cả khu vực vô tận.
Đám người La Phong ai nấy đều cảm ứng được sóng rung động. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa trên bầu trời thế giới sa mạc, một cột sáng chói mắt như lôi điện, vặn vẹo chiếu thẳng xuống dưới. Vẻn vẹn chỉ vài giây, quang trụ màu xanh khổng lồ đã trực tiếp nối liền giữa sa mạc và trời cao vô tận.
- Đó là cái gì?
- Tựa hồ ẩn chứa sức mạnh rất mạnh.
Cả đám lính nghi hoặc vạn phần.
Ngay lúc này, quang trụ màu xanh nối liền bầu trời và sa mạc vô tận, đột nhiên xuất hiện một văn tự vặn vẹo màu đen khổng lồ, màu đen như mực, mỗi một văn tự đều tản ra sát ý ngập trời. Sát ý đó xâm nhập thẳng vào óc t đám người La Phong.
Sát ý cường đại, mặc dù là ý chí La Phong, cũng không khỏi rục rịch, đôi mắt thoáng ửng đỏ, trong lòng tựa hồ đang không ngừng gầm lên.
Văn tự màu đen lần lượt hiện lên.
- Đây là thông đạo nối liền Ô Khải Lâu tầng thứ nhất và tầng thứ hai.
- Người tiến vào thông đạo, sẽ được tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ hai.
- Phải giết chết một quân sĩ, mới có thể đi vào thông đạo.
- Nếu không giết được quân sĩ khác, sẽ tướng vĩnh viễn không thể ly khai. Nhóm lính này ai trước khi cánh cổng mở ra một lần nữa mà vẫn chưa tiến vào tầng thứ hai, sau này sẽ bị tiêu diệt.
- Trốn vào bảo vật loại chiến thuyền o chịu chiến, luận xử như thất bại, tiêu diệt luôn!
Văn tự màu đen, lơ lửng giữa trời, phát ra uy áp vô tận.
Chỉ cần sát ý ẩn chứa trong văn tựcũng đã làm cho mỗi một quân sĩ không nhẫn nại nổi. Uy năng như vậy, nếu muốn tiêu diệt một quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ, sợ là một cú quét tới là tiêu diệt được rồi. Không ai có thể chơi đùa với ‘Ô Khải Lâu’. Đám mười tên quân sĩ bọn La Phong cũng không nghi ngờ sự chân thật của nó chút nào.
Do đó ——
- Phải giết chết một binh lính mới có thể đi vào thông đạo, tiến vào tầng thứ hai Ô Khải Lâu?
La Phong rất giật mình.
- Cũng có thể nói mười tên lính, ít nhất phải chết năm!
La Phong nhất thời hiểu vì sao bên ngoài dị thú một sừng nói là trong ba đợt đầu, số quân sĩ đã chết hơn phân nửa rồi.
“Giết một người?”
“chọn ai đây?”
La Phong lướt mắt nhìn chung quanh.
Mười tên lính vì cùng nhau vào, do đó cách nhau cũng không xa. Ai nấy đều cảnh giác nhìn bốn phía. Họ đều đang suy nghĩ xem rốt cuộc lựa chọn tên lính nào làm đối thủ. Dám đến đây ai nấy đều không bình thường. Nếu chọn một người quá mạnh, có thể mình cũng mất mạng.
Rào...
Vô thanh vô tức, không gian xung quanh đã ngưng kết, cơ hồ rất nhiều quân sĩ đồng thời làm một chuyện.
- Ầm!
Theo một tiếng nổ lớn cuồng bạo, một quân sĩ thân, làm tình thế áp lực lúc trước trong nháy mắt dẫn bạo. Nhất thời
Ầm! Ầm! Ầm!
Cả đám lính bộc phát, đánh vào mục tiêu của mình.
- Rống...
Một con dị thú khổng lồ xấu xí có đôi cánh lân giáp, gầm lên vọt tới trước mắt La Phong.
- Đi tìm chết!
Một quân sĩ lực lưỡng, dữ tợn, cầm đại chùy, trên đại chùy có lôi điện vô tận vờn quanh, uy năng rất mạnh, làm La Phong trong nháy mắt đã phán định ra đại chùy đó tuyệt đối là một món bảo vật dòng cơ giới.
- Vù!
Một luồng hắc quang, quét thẳng về phía đầu La Phong.
Ba quân sĩ đồng thời công kích La Phong!
Lại có ba quân sĩ đồng thời lựa chọn mình...
La Phong phì cười. Xem ra, mình ở ngoài Ô Khải Lâu thừa nhận mình là tân binh, quả nhiên gây ra một việc. Vì tài cao gan lớn. Vì hắn tin rằng có thể áp đảo những quân sĩ tinh anh này, nên La Phong mới dám cố ý nói như vậy.
Vèo!
La Phong lùi phắt.
- Ầm!
Những bông tuyết vô tận nhất thời tới tấp xuất hiện bốn phía. Chính là bảo vật cấp Chân Thần loại khu vực mà lúc trước hắn đổi. Sức trói buộc bao phủ lấy công kích của ba quân sĩ. La Phong cũng trong nháy mắt thấy rõ ba quân sĩ tập kích mình, đặc biệt là người quỷ mị nhất.
Trong ba người công kích mình, người thứ nhất là dị thú. Người thứ hai là quân sĩ lực lưỡng, người thứ ba lại là ‘ Tu Chung’, cũng như mình đều đến từ Đông Quân!
- Tu Chung!
La Phong truyền âm gầm lên.
- Ngươi và ta cùng là quân sĩ Đông Quân. Lúc này mới là tầng thứ nhất Ô Khải Lâu, ngươi đã xuống tay với ta à?
- Ngươi là tân binh, không giết ngươi thì giết ai!
Tu Chung lãnh khốc quát.
Ầm!
Chung quanh Tu Chung cũng vờn quanh tầng tầng tử quang. Tử quang trận trận, đối kháng với những bông tuyết vô tận của La Phong. Hiển nhiên ‘Tu Chung’ cũng có bảo vật loại khu vực.
- Ha ha ha...
La Phong ghét nhất là loại người như Tu Chung. Lúc này hắn gầm lên, thân hình vừa động, trong nháy mắt đã hóa thành đao ảnh mơ hồ, dễ dàng né tránh quân sĩ lực lưỡng, lao thẳng tới Tu Chung.
Cú nhoáng lên rất đơn giản, một cú lắc!
Đã làm ba quân sĩ vây công La Phong biến sắc. Nhoáng lên một cú, chẳng những dễ dàng tránh xa quân sĩ lực lưỡng, thậm chí đến cả dị thú cũng bị vứt ra xa. Nếu người yếu có lẽ nhìn không ra, nhưng họ ai nấy đều là quân sĩ tinh anh, liếc mắt đã nhìn ra thân pháp đáng sợ của ‘Ngân Hà’.
- Không ổn!
Tu Chung gầm khẽ một tiếng.
Rào...
Toàn thân hắn trong nháy mắt hiện lên tầng tầng bạch quang, rất nhanh hắn thoáng cái đã biến thành một con phi cầm màu trắng. Phi cầm dị thú màu trắng vỗ hai cánh, lập tức bay vọt đi, bỏ chạy ra xa.
- Bảo vật dòng cơ giới ‘Hài Điểu’!
La Phong hơi biến sắc.
Hài Điểu, chính là bảo vật dòng cơ giới của Đông Quân, cực sở trường về loại Chạy trốn. Về phương diện né tránh có lẽ hơi kém, nhưng gia tốc chạy thẳng lại cực nhanh! Muốn đổi, cũng đủ cần 60 vạn quân công mới có thể đổi được!
So với Kim Trảo Thần của La Phong sử dụng thì còn đắt hơn một chút, nó giúp lẩn trốn và bỏ chạy vô cùng lợi hại.
‘Tu Chung’ chỉ cần nhìn thấy La Phong sử dụng một thân pháp đơn giản, cũng biết đá phải sắt rồi. Trước mặt loại thân pháp cận chiến này, La Phong công hắn mười lần, hắn e rằng mới công La Phong được một lần, mà còn có thể bị La Phong ngăn cản.
Do đó thấy tình thế không ổn, hắn lập tức xuất ra ‘Hài Điểu’, lập tức chạy trốn!
- Coi như ngươi chạy nhanh.
La Phong hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ qua Tu Chung. Hắn hiểu rõ, Tu Chung có bảo vật dòng cơ giới ‘Hài Điểu’, muốn giết Tu Chung thật sự quá khó khăn.
...
Xa xa, Hài Điểu dang cánh chim, nhìn La Phong xa xa.
- Tân binh?
- Tên này còn lợi hại hơn cả lão binh.
Tu Chung trông mặt rất khó chịu.
- Hắn lừa dối ta? Không đúng,, chỉ cần lính Mãng Hà Quân lợi hại một chút là ta đều biết. Trừ phi là tân binh nên ta mới không biết hắn. Hắn hẳn là không nói dối, chính là một tân binh. Một tân binh lại lợi hại như vậy à?
- Phiền phức rồi.
- Mặc dù tầng thứ nhất thoát được một kiếp, kế tiếp còn có tầng thứ hai tầng thứ ba...
Tu Chung rất hối hận.
Ánh mắt sao lại kém như vậy. Vừa chọn, đã chọn phải một quân sĩ e rằng là người lợi hại nhất nhóm mình.
...
Vèo! Vèo!
Tu Chung chạy trốn nnhanh, mà hai quân sĩ khác thấy tình thế không ổn, cũng lập tức bắt đầu ai nấy đều bỏ chạy. Tên lính cầm chủy lôi điện khổng lồ, vỗ hai cánh, lại cũng xuất hiện cánh đen, rít lên bay đi. Ngược lại tên dị thú chậm chạp. Chậm chạp ở đây là so với Tu Chung, quân sĩ lực lưỡng thôi.
- Ai bảo ngươi chạy trốn chậm làm gì!
La Phong gầm khẽ một tiếng, rít thẳng tới.
Ầm!
La Phong vừa xé gió đuổi theo, trong nháy mắt cả người bắt đầu biến hóa, biến thành một con cự thú dã man hình người. Hai tay và hai chân của hắn đều biến thành những kim trảo khổng lồ.
Bảo vật dòng cơ giới - Kim Trảo Thần!
Thiêu đốt!
Thần lực nhất thời thiêu đốt tầng đầu tiên!
Thần lực thiêu đốt trong nháy mắt xuyên qua những đầu mối Kim Trảo Thần, tiến hành chuyển hóa. Kim Trảo Thần cường đại tản ra khí tức cuồng mãnh vô tận.
...
- Không.
Tên dị thú xấu xí có đôi cánh lân giáp nhìn ra sau, nhất thời kinh hãi. Vì tốc độ Kim Trảo Thần phía sau quá nhanh!
- Tốc độ hắn sao lại nhanh như vậy?
Dị thú có đôi cánh lân giáp nhất thời rất phiền não. Vì sao lúc trước không sử dụng quân công đổi lấy một bảo vật chạy trốn. Nó dám đến đây, cũng là có bảo vật dòng cơ giới, nhưng lại là dùng để công kích. Nói về công kích, nó không sợ bất kỳ một vài quân sĩ. Nhưng khi thấy né tránh La Phong, nó biết ngay khi chiến đấu với La Phong, nó tất bại. Do đó nó chạy trốn!
Nhưng no trốn không thoát!
- Ầm!
La Phong nhanh và mãnh liệt vô cùng, gầm lên bay tới.
Bay rất cao.
Hai chân như hai thanh đại đao, rít lên chém qua! Thông qua hai chân thi triển ra đao pháp Thủy Hỏa Chi Quang. Tuy nói La Phong vẻn vẹn chỉ thi triển Đoạn Diệt tầng đầu tiên, nhưng cấp độ bí pháp rõ ràng cao hơn đối phương, thiêu đốt thần lực tương đương với đối phương, hơn nữa né tránh lợi hại hơn.
- Không!
Dị thú lân giáp vừa giao thủ với La Phong, đã phát giác ra chỗ thiệt thòi.
Chạy trốn cũng trốn không thoát
Nó công kích La Phong, dễ dàng bị tránh né, hoặc ngăn cản làm uy lực giảm đi. Nhưng khi La Phong công kích nó, nó có khi đến cả ngăn cản cũng không làm được.
- Rào!
Móng vuốt kim sắc hung dữ như những lưỡi dao, chộp thẳng vào đầu dị thú lân giáp, đánh nó bay vào sa mạc vô tận.
Rào rào!!!
Hai chân như lưỡi dao, càng lần lượt tàn bạo chộp vào đầu con dị thú lân giáp.
Ô Khải Lâu, thế giới tầng thứ nhất.
Sa mạc rộng lớn, từng đợt gió lạnh thổi qua, rét lạnh vô cùng. Những hạt cát trên sa mạc thoáng có băng sương ngưng kết. Tại xa xa cũng có một cửa không gian khổng lồ, chỉ thấy...
Vèo! Vèo! Vèo!...
Mười bóng người từ cửa không gian bay vào, ai nấy đều nhìn quanh bốn phía, sau đó từ từ hạ xuống, đứng trên sa mạc.
“Ô Khải Lâu tầng thứ nhất? “ La Phong nhìn quanh bốn phía, một khoảng thế giới sa mạc vô tận, căn bản nhìn không thấy điểm cuối, thậm chí đến cả cửa không gian xa xa cũng biến mất vô tung.
- Ô Khải Lâu vô cùng nguy hiểm.
Tên lính cao gầy Tu Chung bên cạnh La Phong truyền âm nói:
- Ngân Hà, ngươi nói xem, nguy hiểm rốt cuộc ở đâu? Có phải là dưới sa mạc vô tận không?
- Không biết.
La Phong lắc đầu.
Mười tên lính, cộng sáu chiến sĩ bộ lạc, bốn chiến sĩ dị thú, ai nấy đều vô cùng cẩn thận, vô cùng cảnh giác.
Trong số mười quân sĩ, chỉ có hai người tới từ Đông Quân, đó là La Phong và Tu Chung. Hai người bọn họ tự nhiên cố tình đứng gần nhau. Nếu gặp phải nguy hiểm cũng có thể cùng nhau ứng đối.
- Ầm!
Thế giới sa mạc yên ả, đột nhiên một luồng thanh âm ầm ầm, năng lượng sóng xung kích của nó lan ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt quét qua cả khu vực vô tận.
Đám người La Phong ai nấy đều cảm ứng được sóng rung động. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa trên bầu trời thế giới sa mạc, một cột sáng chói mắt như lôi điện, vặn vẹo chiếu thẳng xuống dưới. Vẻn vẹn chỉ vài giây, quang trụ màu xanh khổng lồ đã trực tiếp nối liền giữa sa mạc và trời cao vô tận.
- Đó là cái gì?
- Tựa hồ ẩn chứa sức mạnh rất mạnh.
Cả đám lính nghi hoặc vạn phần.
Ngay lúc này, quang trụ màu xanh nối liền bầu trời và sa mạc vô tận, đột nhiên xuất hiện một văn tự vặn vẹo màu đen khổng lồ, màu đen như mực, mỗi một văn tự đều tản ra sát ý ngập trời. Sát ý đó xâm nhập thẳng vào óc t đám người La Phong.
Sát ý cường đại, mặc dù là ý chí La Phong, cũng không khỏi rục rịch, đôi mắt thoáng ửng đỏ, trong lòng tựa hồ đang không ngừng gầm lên.
Văn tự màu đen lần lượt hiện lên.
- Đây là thông đạo nối liền Ô Khải Lâu tầng thứ nhất và tầng thứ hai.
- Người tiến vào thông đạo, sẽ được tiến vào Ô Khải Lâu tầng thứ hai.
- Phải giết chết một quân sĩ, mới có thể đi vào thông đạo.
- Nếu không giết được quân sĩ khác, sẽ tướng vĩnh viễn không thể ly khai. Nhóm lính này ai trước khi cánh cổng mở ra một lần nữa mà vẫn chưa tiến vào tầng thứ hai, sau này sẽ bị tiêu diệt.
- Trốn vào bảo vật loại chiến thuyền o chịu chiến, luận xử như thất bại, tiêu diệt luôn!
Văn tự màu đen, lơ lửng giữa trời, phát ra uy áp vô tận.
Chỉ cần sát ý ẩn chứa trong văn tựcũng đã làm cho mỗi một quân sĩ không nhẫn nại nổi. Uy năng như vậy, nếu muốn tiêu diệt một quân sĩ Pháp Tắc Chi Chủ, sợ là một cú quét tới là tiêu diệt được rồi. Không ai có thể chơi đùa với ‘Ô Khải Lâu’. Đám mười tên quân sĩ bọn La Phong cũng không nghi ngờ sự chân thật của nó chút nào.
Do đó ——
- Phải giết chết một binh lính mới có thể đi vào thông đạo, tiến vào tầng thứ hai Ô Khải Lâu?
La Phong rất giật mình.
- Cũng có thể nói mười tên lính, ít nhất phải chết năm!
La Phong nhất thời hiểu vì sao bên ngoài dị thú một sừng nói là trong ba đợt đầu, số quân sĩ đã chết hơn phân nửa rồi.
“Giết một người?”
“chọn ai đây?”
La Phong lướt mắt nhìn chung quanh.
Mười tên lính vì cùng nhau vào, do đó cách nhau cũng không xa. Ai nấy đều cảnh giác nhìn bốn phía. Họ đều đang suy nghĩ xem rốt cuộc lựa chọn tên lính nào làm đối thủ. Dám đến đây ai nấy đều không bình thường. Nếu chọn một người quá mạnh, có thể mình cũng mất mạng.
Rào...
Vô thanh vô tức, không gian xung quanh đã ngưng kết, cơ hồ rất nhiều quân sĩ đồng thời làm một chuyện.
- Ầm!
Theo một tiếng nổ lớn cuồng bạo, một quân sĩ thân, làm tình thế áp lực lúc trước trong nháy mắt dẫn bạo. Nhất thời
Ầm! Ầm! Ầm!
Cả đám lính bộc phát, đánh vào mục tiêu của mình.
- Rống...
Một con dị thú khổng lồ xấu xí có đôi cánh lân giáp, gầm lên vọt tới trước mắt La Phong.
- Đi tìm chết!
Một quân sĩ lực lưỡng, dữ tợn, cầm đại chùy, trên đại chùy có lôi điện vô tận vờn quanh, uy năng rất mạnh, làm La Phong trong nháy mắt đã phán định ra đại chùy đó tuyệt đối là một món bảo vật dòng cơ giới.
- Vù!
Một luồng hắc quang, quét thẳng về phía đầu La Phong.
Ba quân sĩ đồng thời công kích La Phong!
Lại có ba quân sĩ đồng thời lựa chọn mình...
La Phong phì cười. Xem ra, mình ở ngoài Ô Khải Lâu thừa nhận mình là tân binh, quả nhiên gây ra một việc. Vì tài cao gan lớn. Vì hắn tin rằng có thể áp đảo những quân sĩ tinh anh này, nên La Phong mới dám cố ý nói như vậy.
Vèo!
La Phong lùi phắt.
- Ầm!
Những bông tuyết vô tận nhất thời tới tấp xuất hiện bốn phía. Chính là bảo vật cấp Chân Thần loại khu vực mà lúc trước hắn đổi. Sức trói buộc bao phủ lấy công kích của ba quân sĩ. La Phong cũng trong nháy mắt thấy rõ ba quân sĩ tập kích mình, đặc biệt là người quỷ mị nhất.
Trong ba người công kích mình, người thứ nhất là dị thú. Người thứ hai là quân sĩ lực lưỡng, người thứ ba lại là ‘ Tu Chung’, cũng như mình đều đến từ Đông Quân!
- Tu Chung!
La Phong truyền âm gầm lên.
- Ngươi và ta cùng là quân sĩ Đông Quân. Lúc này mới là tầng thứ nhất Ô Khải Lâu, ngươi đã xuống tay với ta à?
- Ngươi là tân binh, không giết ngươi thì giết ai!
Tu Chung lãnh khốc quát.
Ầm!
Chung quanh Tu Chung cũng vờn quanh tầng tầng tử quang. Tử quang trận trận, đối kháng với những bông tuyết vô tận của La Phong. Hiển nhiên ‘Tu Chung’ cũng có bảo vật loại khu vực.
- Ha ha ha...
La Phong ghét nhất là loại người như Tu Chung. Lúc này hắn gầm lên, thân hình vừa động, trong nháy mắt đã hóa thành đao ảnh mơ hồ, dễ dàng né tránh quân sĩ lực lưỡng, lao thẳng tới Tu Chung.
Cú nhoáng lên rất đơn giản, một cú lắc!
Đã làm ba quân sĩ vây công La Phong biến sắc. Nhoáng lên một cú, chẳng những dễ dàng tránh xa quân sĩ lực lưỡng, thậm chí đến cả dị thú cũng bị vứt ra xa. Nếu người yếu có lẽ nhìn không ra, nhưng họ ai nấy đều là quân sĩ tinh anh, liếc mắt đã nhìn ra thân pháp đáng sợ của ‘Ngân Hà’.
- Không ổn!
Tu Chung gầm khẽ một tiếng.
Rào...
Toàn thân hắn trong nháy mắt hiện lên tầng tầng bạch quang, rất nhanh hắn thoáng cái đã biến thành một con phi cầm màu trắng. Phi cầm dị thú màu trắng vỗ hai cánh, lập tức bay vọt đi, bỏ chạy ra xa.
- Bảo vật dòng cơ giới ‘Hài Điểu’!
La Phong hơi biến sắc.
Hài Điểu, chính là bảo vật dòng cơ giới của Đông Quân, cực sở trường về loại Chạy trốn. Về phương diện né tránh có lẽ hơi kém, nhưng gia tốc chạy thẳng lại cực nhanh! Muốn đổi, cũng đủ cần 60 vạn quân công mới có thể đổi được!
So với Kim Trảo Thần của La Phong sử dụng thì còn đắt hơn một chút, nó giúp lẩn trốn và bỏ chạy vô cùng lợi hại.
‘Tu Chung’ chỉ cần nhìn thấy La Phong sử dụng một thân pháp đơn giản, cũng biết đá phải sắt rồi. Trước mặt loại thân pháp cận chiến này, La Phong công hắn mười lần, hắn e rằng mới công La Phong được một lần, mà còn có thể bị La Phong ngăn cản.
Do đó thấy tình thế không ổn, hắn lập tức xuất ra ‘Hài Điểu’, lập tức chạy trốn!
- Coi như ngươi chạy nhanh.
La Phong hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ qua Tu Chung. Hắn hiểu rõ, Tu Chung có bảo vật dòng cơ giới ‘Hài Điểu’, muốn giết Tu Chung thật sự quá khó khăn.
...
Xa xa, Hài Điểu dang cánh chim, nhìn La Phong xa xa.
- Tân binh?
- Tên này còn lợi hại hơn cả lão binh.
Tu Chung trông mặt rất khó chịu.
- Hắn lừa dối ta? Không đúng,, chỉ cần lính Mãng Hà Quân lợi hại một chút là ta đều biết. Trừ phi là tân binh nên ta mới không biết hắn. Hắn hẳn là không nói dối, chính là một tân binh. Một tân binh lại lợi hại như vậy à?
- Phiền phức rồi.
- Mặc dù tầng thứ nhất thoát được một kiếp, kế tiếp còn có tầng thứ hai tầng thứ ba...
Tu Chung rất hối hận.
Ánh mắt sao lại kém như vậy. Vừa chọn, đã chọn phải một quân sĩ e rằng là người lợi hại nhất nhóm mình.
...
Vèo! Vèo!
Tu Chung chạy trốn nnhanh, mà hai quân sĩ khác thấy tình thế không ổn, cũng lập tức bắt đầu ai nấy đều bỏ chạy. Tên lính cầm chủy lôi điện khổng lồ, vỗ hai cánh, lại cũng xuất hiện cánh đen, rít lên bay đi. Ngược lại tên dị thú chậm chạp. Chậm chạp ở đây là so với Tu Chung, quân sĩ lực lưỡng thôi.
- Ai bảo ngươi chạy trốn chậm làm gì!
La Phong gầm khẽ một tiếng, rít thẳng tới.
Ầm!
La Phong vừa xé gió đuổi theo, trong nháy mắt cả người bắt đầu biến hóa, biến thành một con cự thú dã man hình người. Hai tay và hai chân của hắn đều biến thành những kim trảo khổng lồ.
Bảo vật dòng cơ giới - Kim Trảo Thần!
Thiêu đốt!
Thần lực nhất thời thiêu đốt tầng đầu tiên!
Thần lực thiêu đốt trong nháy mắt xuyên qua những đầu mối Kim Trảo Thần, tiến hành chuyển hóa. Kim Trảo Thần cường đại tản ra khí tức cuồng mãnh vô tận.
...
- Không.
Tên dị thú xấu xí có đôi cánh lân giáp nhìn ra sau, nhất thời kinh hãi. Vì tốc độ Kim Trảo Thần phía sau quá nhanh!
- Tốc độ hắn sao lại nhanh như vậy?
Dị thú có đôi cánh lân giáp nhất thời rất phiền não. Vì sao lúc trước không sử dụng quân công đổi lấy một bảo vật chạy trốn. Nó dám đến đây, cũng là có bảo vật dòng cơ giới, nhưng lại là dùng để công kích. Nói về công kích, nó không sợ bất kỳ một vài quân sĩ. Nhưng khi thấy né tránh La Phong, nó biết ngay khi chiến đấu với La Phong, nó tất bại. Do đó nó chạy trốn!
Nhưng no trốn không thoát!
- Ầm!
La Phong nhanh và mãnh liệt vô cùng, gầm lên bay tới.
Bay rất cao.
Hai chân như hai thanh đại đao, rít lên chém qua! Thông qua hai chân thi triển ra đao pháp Thủy Hỏa Chi Quang. Tuy nói La Phong vẻn vẹn chỉ thi triển Đoạn Diệt tầng đầu tiên, nhưng cấp độ bí pháp rõ ràng cao hơn đối phương, thiêu đốt thần lực tương đương với đối phương, hơn nữa né tránh lợi hại hơn.
- Không!
Dị thú lân giáp vừa giao thủ với La Phong, đã phát giác ra chỗ thiệt thòi.
Chạy trốn cũng trốn không thoát
Nó công kích La Phong, dễ dàng bị tránh né, hoặc ngăn cản làm uy lực giảm đi. Nhưng khi La Phong công kích nó, nó có khi đến cả ngăn cản cũng không làm được.
- Rào!
Móng vuốt kim sắc hung dữ như những lưỡi dao, chộp thẳng vào đầu dị thú lân giáp, đánh nó bay vào sa mạc vô tận.
Rào rào!!!
Hai chân như lưỡi dao, càng lần lượt tàn bạo chộp vào đầu con dị thú lân giáp.