Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 137
Trên cánh đồng hoang vu, chỉ còn lại 183 học viên.
Các nhóm học viên túm năm tụm ba một chỗ, tập hợp các Võ giả đủ thực lực tạo thành tiểu đội. Đặc biệt là những học viên mới gia nhập trại huấn luyện có thực lực yếu kém, muốn một mình ở lại Châu Úc trong 28 ngày, tuyệt đối không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
"La Phong", một giọng nói vang lên.
La Phong quay đầu lại , thấy sư huynh Sử Giang. Sử Giang cảm thán nói:" Nơi này là đại lục Châu Úc, nhưng là Châu Úc Đại Niết bàn. Thời kỳ trước, địa phương tập trung nhiều dân cư nhất là ven biển phía Đông, vùng Đông Nam. Nhưng khu vực chúng ta đang ở rất khó tìm được thành thị, cho dù tìm được thị trấn nhỏ cũng là may mắn lắm rồi."
La Phong gật đầu.
Thành thị đổ nát với Võ giả mà nói, chính là nơi nghỉ ngơi. Trong rất nhiều tòa nhà, rất dễ dàng tìm được một phòng nghỉ ngơi. Nhưng mà ... tại đại lục chán ngắt này, các cánh đồng hoang trải dài vô tận, chính làm người ta có điểm đau đầu.
"Ở vùng đất hoang, một người muốn nghỉ ngơi rất phiền toái. Khi đang ngủ, nói không chừng đã bị quái thú xơi tái." Sử Giang nhìn La Phong, "Nếu không, hai người ta tạo thành một tiểu đội, ngươi nghĩ sao? Chúng ta trợ giúp lẫn nhau, cũng có thể sinh tồn ở đây ngon lành."
"Hai người chúng ta?" La Phong nhăn mặt.
Nếu không có sự tình với Kền Kền Lý Diệu kia, cùng Sử Giang hợp tác cũng ổn, nhưng là....
Lần này đến đây, không đơn giản là cùng quái thú phân cao thấp, nguy hiểm thực sự đến từ Kền Kền Lý Diệu. "Sư huynh, lần đến đại lục Châu Úc này, đệ còn có một chuyện phức tạp cần xử lý, cho nên ... chỉ có thể đi một mình." La Phong trịnh trọng nói.
"Chuyện phức tạp?" Sử Giang có chút kinh ngạc.
"Xin thứ cho đệ không thể nói cho huynh. Bất quá không lâu nữa, tin rằng huynh sẽ hiểu" La Phong nói.
Sử Giang thấy thế, cười gật gật đầu, cũng không để ý.
Kỳ thật, chỉ cần La Phong xếp hạng bốn mươi, Sử Giang bình thường không có khả năng mời tham gia tiểu đội.
Chính vì lúc trước, Tổng quán chủ Hồng khen La Phong có Tinh Thần Niệm Lực mạnh, Sử Giang mới muốn cùng La Phong liên thủ ... Cho dù liên thủ không thành, lấy thân phận cùng thực lực Sử Giang, có rất nhiều học viên muốn cùng hắn lập thành tiểu đội.
Rất nhanh 183 học viên lập thành các tiểu đội hai người, ba người, nhiều nhất là sáu người một tiểu đội.
Mà một người một tiểu đội (độc hành) cũng có năm học viên như vậy.
" Giữ thông tin liên hệ!"
"Hẹn gặp sau 28 ngày!"
La Phong cùng các bằng hữu quen thuộc từ biệt, một mình mang ba lô, tấm chắn, Huyết Ảnh Chiến đao, túi quần dắt mười thanh phi đao, nhanh chóng đi vào cánh đồng hoang vu vô tận.
"Này, Vệ Đồng, La Phong đi một mình kìa!" Candace đứng cạnh một thanh niên Hoa Hạ.
"Ừ, vừa rồi chúng ta mời hắn, bị hắn cự tuyệt." Thanh niên Hoa Hạ tên Vệ Đồng này lắc đầu cười: "Ở trong ba vùng đất dữ mà cũng dám đi một mình sao. Vậy hắn có mười phần tự tin...
Trong năm người độc hành thì có bốn người khác đều nằm trong top 20. Cho nên La Phong này thân phận chính thức là Tinh Thần Niệm Sư, thực lực rất mạnh a."
Candace nheo mắt, nhìn về phía La Phong rời đi, sau đó cúi đầu xem thông tin bản đồ trên đồng hồ, tiến hành định vị.
"Candace, đi thôi!"
"Candace."
Ba thanh niên nam nữ da trắng hô.
"Tới liền!" Candace ghi nhớ đại khái vị trí của La Phong rồi quay đầu tập hợp cùng tiểu đội, theo bọn họ tiến về địa phương định trước.
Khí hậu đại lục Châu Úc cùng nước Hoa Hạ cơ hồ tương phản. Bây giờ là tháng tám, ở nước Hoa Hạ đang là thời điểm nóng nhất, nhưng tại đại lục Châu Úc là cuối đông, nhiệt độ đại khái khoảng 4-5 độ, chẳng qua với tố chất thân thể gần đạt tới sơ đẳng Chiến Thần như La Phong mà nói, âm mấy chục độ cũng cởi trần bình thường.
Gió thổi mạnh, cỏ dại rạp xuống, lộ ra không ít đầu quái thú ăn cỏ.
Trong quái thú có loại ăn thịt cũng có loại ăn cỏ. Nhưng điểm giống nhau giữa chúng là .... Cơ hồ tất cả quái thú đều có khả năng công kích mãnh liệt.
Vèo! Một đạo thân ảnh mơ hồ từ xa xẹt qua, căn bản không kinh động tới mấy quái thú ăn cỏ này. Đây chính là La Phong độc hành (đi một mình-DG).
"Dựa theo bản đồ, ngoài ba trăm km có một quả núi, ta thành lập một cứ điểm tạm thời ở đó đi." La Phong thầm nghĩ,"Nếu ta đoán không sai, Candace là cơ sở ngầm của Kền Kền và Bọ Cạp trong trại huấn luyện" Chỉ cần không phải người ngu đều có thể đoán ra, Duy Ny Na là bác của Candace. "Phỏng chừng, Candace đã nói cho Kền Kền, Bọ Cạp biết ta đi tới chỗ nào." La Phong lắc đầu cười.
Hắn cùng các học viên khác tách ra, là cố ý tạo vòng tròn chết. Nếu Kền Kền, Bọ Cạp dựa theo chỉ dẫn của Candace đi tìm, khẳng định là lãng phí thời gian vô ích.
"Cứ lập cứ điểm tạm thời có chỗ an toàn đã."
"Sau đó bắt đầu săn bắt quái thú cấp Lĩnh Chủ." La Phong thầm nghĩ, "Dù sao trong tháng tám này săn bắt quái thú, bất kể điểm tổng thể thế nào thì Võ quán cũng không quản! Lần này ... có nhiều cơ hội đây." Đối với Võ giả Chiến Thần khác mà nói, đại lục Châu Úc phi thường đáng sợ.
Nhưng với La Phong, lúc này trong giới Chiến Thần Cao cấp đã gần tới vô địch mà nói ....
Đại lục Châu Úc này có vô số quái thú, chính là nguồn thu của hắn. Chỉ cần không cuồng vọng trêu chọc quái thú Vương cấp, với thực lực của La Phong cơ hồ không có gì nguy hiểm!
Cũng không kỳ quái, như tại khu vực thành thị hoang dã của nước Hoa Hạ, bình thường cường giả Chiến Thần rất khó ngã xuống, nếu có thì cả nước đều cử hành lễ tang. Chẳng qua tại ba miền đất dữ mà nói, đối với Chiến Thần bình thường tương đối nguy hiểm nhưng đối với Chiến Thần Cao cấp, hoặc như La Phong mà nói, cơ hồ không nguy hiểm.
"Săn bắt quái thú Lĩnh chủ, khó khăn tương đối cao. Ta trước dùng thực lực nhử Lĩnh chủ, sau đó dùng Niệm lực khống chế phi đao, giải quyết nó."
"Giết nhiều quái thú Lĩnh chủ, kiếm chút tiền.
Tinh Thần Niệm Sư là nhà giàu trong giới Võ giả, mà lần này ... La Phong ngoại trừ việc đối phó với Lý Diệu, những lúc khác mục tiêu chính là Lĩnh chủ, cho dù quái thú cấp Thú tướng, La Phong cũng chẳng muốn giết. Vật liệu quái thú cấp Thú tướng, ba lô không có chỗ chứa, La Phong cũng không có biện pháp... Mình chỉ có một cái ba lô.
Vèo! Vèo! Thân ảnh La Phong mơ hồ tựa như trận gió, với tốc độ gần 300m/s, đi vào trong cánh đồng hoang vu, quái thú trên đường không thấy có gì khác thường.
Châu Âu! Căn cứ Paris!
Trong các căn cứ tại Âu Châu thì căn cứ Paris được gọi là nơi giàu có nhất nguyên là nội địa nước Pháp. Trong thời kỳ Đại Niết bàn, các đảo quốc phần lớn gặp tai ương diệt vong, cho nên các đại gia nước Anh sớm rời bỏ Anh quốc. Những người dân Anh trung lưu trở xuống cũng có rất nhiều người bỏ chạy sang căn cứ Paris.
Nội thành căn cứ Paris, xe cộ dày đặc, trong một chiếc xe limousine xa hoa.
"Ta biết rồi!"
Duy Ny Na gác điện thoại, bất đắc dĩ nhìn về phía Lý Diệu, nói:" Diệu, tất cả các nhóm lính đánh thuê sau khi biết bối cảnh phía sau La Phong, đã cự tuyệt yêu cầu của chúng ta."
"Không có gì lạ!" Lý Diệu nhắm mắt ngồi thoải mái trên sô pha "Bọn lính đánh thuê này không dám trêu chọc võ quán Cực Hạn. La Phong kia dù sao cũng là người của võ quán Cực Hạn. Bất quá ... ta rất hài lòng. Dù sao, vừa hay có ba vị Chiến Thấn riêng lẻ chấp nhận đề nghị của chúng ta."
"Ừ" Duy Ny Na cũng gật gật đầu.
Lần này mời lính đánh thuê thất bại nhưng trong lính đánh thuê có ba vị Chiến Thần lấy tư cách cá nhân nhận lời. Dù sao Chiến Thần kiếm tiền không dễ dàng. Chiến Thần chia làm Cao cấp, Trung cấp và Sơ cấp. Nhận lời mời lần này có một gã Chiến Thần Trung cấp, hai gã Chiến Thần Sơ cấp. Chiến Thần Sơ cấp tiền thuê là 15 ức Euro, Chiến Thần Trung cấp là 30 ức Euro.
Khoản tiền này tương đương với một năm thu nhập của Chiến Thần. Chỉ ra tay một lần, mục tiêu vẻn vẹn là một gã chưa ráo máu đầu, hơn nữa bọn họ tin tưởng rằng ... võ quán Cực Hạn còn chưa đến mức tìm lính đánh thuê Chiến Thần gây phiền toái.
"Dừng!" Xe dừng lại, cửa xe mở ra, Duy Ny Na và Lý Diệu cùng xuống xe.
"Rầm!"
Một chiếc xe buýt cùng một chiếc xe tải cũng đỗ phía sau. Cửa xe mở ra, bên trong xe buýt nhanh chóng đi ra gần năm mươi người, mà trong xe tải cũng có người nhảy xuống. Lý Diệu cùng Duy Ny Na cũng đi tới.
"Cẩn thận một chút, nhẹ tay nhẹ chân!" Lý Diệu khẽ quát.
"Vâng!"
Đám nhân viên khuân vác rất cẩn thận, bọn họ biết trong đám thùng này rốt cuộc là cái gì .... Đây chính là vũ khí mạnh nhất đối phó với quái thú: pháo Laser! Pháo Laser là loại vũ khí quang học cỡ lớn, cấu tạo phi thường phức tạp, linh kiện chủ chốt rất nhiều, thể tích lớn.
Cho nên máy bay hành khách bình thường, hoặc đoàn tàu hỏa mới có thể mang pháo Laser.
Hoặc trong căn cứ cũng có pháo Laser như một bộ phận của hệ thống phòng ngự. Bởi vì pháo Laser lắp ráp lên thuộc loại siêu cao tần, thể tích phi thường lớn. Một khi lắp ráp, căn bản không có cách nào khuân vác. Cho nên hiện tại đều chỉ là linh kiện, khi nào đến mục tiêu cố định mới lắp ráp lại.
"Ta nghĩ biện pháp lấy được một bộ, tuy rằng không phải cấp cao nhất." Duy Ny Na hạ giọng, "Nhưng tần suất cao nhất của nó, có khả năng bắn trọng thương quái thú Vương cấp. Đối với quái thú Lĩnh chủ, trăm phần trăm đánh là chết. Nếu ngươi muốn dùng nó đối phó với La Phong, khẳng định không thành vấn đề. Vấn đề lớn nhất ở đây là ... năng lượng. Lần này mang theo dự trữ năng lượng đủ để phóng ra tần suất cực đại ba lần, tần suất cấp 2 có thể được chín lần. Tiết kiệm một chút!"
Lý Diệu khẽ gật đầu. Lần này mang lực lượng lớn, tiêu phí tinh lực cũng lớn.
May mắn là ở đại bản doanh liên minh HR tại Châu Âu, Ba Lai Nạp Tư gia tộc vốn chính là đại gia buôn vũ khí. Nhưng cũng phải tiêu phí không ít khí lực.
"Lý!"
Một giọng nói nhiệt tình vang lên bên cạnh. Chỉ thấy ba nam tử đi tới, hai gã da trắng, một gã da vàng. Ba người này chính là ba Chiến Thần Lý Diệu mời đến lần này.
Lý Diệu cười chào hỏi, đột nhiên điện thoại di động vang lên.
"Xin chào!" Lý Diệu bấm nghe điện thoại.
"Lý tiên sinh, bề trên có lệnh đình chỉ mọi hoạt động của chúng ta. Xin lỗi tiên sinh!" Giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại, tỏ vẻ có lỗi.
Lý Diệu lập tức sắc mặt đại biến, trở nên dữ tợn:
"Đình chỉ? Ai ra lệnh? Là ai?"
"Là tổng bộ trực tiếp ra lệnh!" Người trong điện thoại trả lời.
Lý Diệu sắc mặt khó coi.
"Diệu, sao vậy?" Duy Ny Na bên cạnh lập tức hỏi. Lý Diệu sắc mặt trầm xuống, hắng giọng nói:
"Bên nước Hoa Hạ, có người ra lệnh đình chỉ hành động!"
"Đình chỉ?" Duy Ny Na cũng giật mình.
Đột nhiên, điện thoại của Duy Ny Na cũng rung lên, Duy Ny Na lập tức bấm nghe.
"Duy Ny Na!" Giọng nói cao vút vang lên.
Duy Ny Na biến sắc, lập tức cung kính vạn phần:"Nghị trưởng!"
Đây chính là cấp quản lý của cả liên minh HR, là Liên minh hội nghị, cũng là hội nghị ngầm trong truyền thuyết. Mà Nghị trưởng chính là người cao nhất trong Liên minh hội nghị. Là tổng thủ lĩnh của liên minh HR, địa vị cao khỏi phải nghĩ! Nắm trong tay kinh tế một nửa thế giới, tổng thủ lĩnh liên minh HR có thân phận thế nào? Có mấy Siêu cấp Chiến Thần chỉ cần cùng nhân vật đó có quan hệ, thậm chí nguyện ý để ngài có lời mời phục vụ cho liên minh!
"Duy Ny Na, ngươi nghe rõ chứ?" Giọng nói cao vút kia trở nên nghiêm khắc, "Tuyệt đối không được động vào thân nhân La Phong! Nếu để xảy ra ... Ba Lai Nạp Tư gia tộc các ngươi sẽ nhận được sự trừng phạt của liên minh."
Duy Ny Na sắc mặt đại biến.
"Vâng!"
Người kia đã cúp điện thoại.
"Sao vậy?" Lý Diệu ở bên cạnh đi tới, nghi hoặc nhìn Duy Ny Na.
"Nghị trưởng đích thân gọi điện tới." Duy Ny Na sắc mặt tái nhợt, nàng không phải người ngốc ... Có thể làm lão Đại, Tổng thủ lĩnh liên minh HR trực tiếp gọi điện tới, hơn nữa còn cảnh cáo gia tộc mình nhận hình phạt của liên minh, khẳng định liên minh HR đã bị áp lực trước nay chưa từng có, đến từ một người: Hồng!
--------------------------------
Các nhóm học viên túm năm tụm ba một chỗ, tập hợp các Võ giả đủ thực lực tạo thành tiểu đội. Đặc biệt là những học viên mới gia nhập trại huấn luyện có thực lực yếu kém, muốn một mình ở lại Châu Úc trong 28 ngày, tuyệt đối không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
"La Phong", một giọng nói vang lên.
La Phong quay đầu lại , thấy sư huynh Sử Giang. Sử Giang cảm thán nói:" Nơi này là đại lục Châu Úc, nhưng là Châu Úc Đại Niết bàn. Thời kỳ trước, địa phương tập trung nhiều dân cư nhất là ven biển phía Đông, vùng Đông Nam. Nhưng khu vực chúng ta đang ở rất khó tìm được thành thị, cho dù tìm được thị trấn nhỏ cũng là may mắn lắm rồi."
La Phong gật đầu.
Thành thị đổ nát với Võ giả mà nói, chính là nơi nghỉ ngơi. Trong rất nhiều tòa nhà, rất dễ dàng tìm được một phòng nghỉ ngơi. Nhưng mà ... tại đại lục chán ngắt này, các cánh đồng hoang trải dài vô tận, chính làm người ta có điểm đau đầu.
"Ở vùng đất hoang, một người muốn nghỉ ngơi rất phiền toái. Khi đang ngủ, nói không chừng đã bị quái thú xơi tái." Sử Giang nhìn La Phong, "Nếu không, hai người ta tạo thành một tiểu đội, ngươi nghĩ sao? Chúng ta trợ giúp lẫn nhau, cũng có thể sinh tồn ở đây ngon lành."
"Hai người chúng ta?" La Phong nhăn mặt.
Nếu không có sự tình với Kền Kền Lý Diệu kia, cùng Sử Giang hợp tác cũng ổn, nhưng là....
Lần này đến đây, không đơn giản là cùng quái thú phân cao thấp, nguy hiểm thực sự đến từ Kền Kền Lý Diệu. "Sư huynh, lần đến đại lục Châu Úc này, đệ còn có một chuyện phức tạp cần xử lý, cho nên ... chỉ có thể đi một mình." La Phong trịnh trọng nói.
"Chuyện phức tạp?" Sử Giang có chút kinh ngạc.
"Xin thứ cho đệ không thể nói cho huynh. Bất quá không lâu nữa, tin rằng huynh sẽ hiểu" La Phong nói.
Sử Giang thấy thế, cười gật gật đầu, cũng không để ý.
Kỳ thật, chỉ cần La Phong xếp hạng bốn mươi, Sử Giang bình thường không có khả năng mời tham gia tiểu đội.
Chính vì lúc trước, Tổng quán chủ Hồng khen La Phong có Tinh Thần Niệm Lực mạnh, Sử Giang mới muốn cùng La Phong liên thủ ... Cho dù liên thủ không thành, lấy thân phận cùng thực lực Sử Giang, có rất nhiều học viên muốn cùng hắn lập thành tiểu đội.
Rất nhanh 183 học viên lập thành các tiểu đội hai người, ba người, nhiều nhất là sáu người một tiểu đội.
Mà một người một tiểu đội (độc hành) cũng có năm học viên như vậy.
" Giữ thông tin liên hệ!"
"Hẹn gặp sau 28 ngày!"
La Phong cùng các bằng hữu quen thuộc từ biệt, một mình mang ba lô, tấm chắn, Huyết Ảnh Chiến đao, túi quần dắt mười thanh phi đao, nhanh chóng đi vào cánh đồng hoang vu vô tận.
"Này, Vệ Đồng, La Phong đi một mình kìa!" Candace đứng cạnh một thanh niên Hoa Hạ.
"Ừ, vừa rồi chúng ta mời hắn, bị hắn cự tuyệt." Thanh niên Hoa Hạ tên Vệ Đồng này lắc đầu cười: "Ở trong ba vùng đất dữ mà cũng dám đi một mình sao. Vậy hắn có mười phần tự tin...
Trong năm người độc hành thì có bốn người khác đều nằm trong top 20. Cho nên La Phong này thân phận chính thức là Tinh Thần Niệm Sư, thực lực rất mạnh a."
Candace nheo mắt, nhìn về phía La Phong rời đi, sau đó cúi đầu xem thông tin bản đồ trên đồng hồ, tiến hành định vị.
"Candace, đi thôi!"
"Candace."
Ba thanh niên nam nữ da trắng hô.
"Tới liền!" Candace ghi nhớ đại khái vị trí của La Phong rồi quay đầu tập hợp cùng tiểu đội, theo bọn họ tiến về địa phương định trước.
Khí hậu đại lục Châu Úc cùng nước Hoa Hạ cơ hồ tương phản. Bây giờ là tháng tám, ở nước Hoa Hạ đang là thời điểm nóng nhất, nhưng tại đại lục Châu Úc là cuối đông, nhiệt độ đại khái khoảng 4-5 độ, chẳng qua với tố chất thân thể gần đạt tới sơ đẳng Chiến Thần như La Phong mà nói, âm mấy chục độ cũng cởi trần bình thường.
Gió thổi mạnh, cỏ dại rạp xuống, lộ ra không ít đầu quái thú ăn cỏ.
Trong quái thú có loại ăn thịt cũng có loại ăn cỏ. Nhưng điểm giống nhau giữa chúng là .... Cơ hồ tất cả quái thú đều có khả năng công kích mãnh liệt.
Vèo! Một đạo thân ảnh mơ hồ từ xa xẹt qua, căn bản không kinh động tới mấy quái thú ăn cỏ này. Đây chính là La Phong độc hành (đi một mình-DG).
"Dựa theo bản đồ, ngoài ba trăm km có một quả núi, ta thành lập một cứ điểm tạm thời ở đó đi." La Phong thầm nghĩ,"Nếu ta đoán không sai, Candace là cơ sở ngầm của Kền Kền và Bọ Cạp trong trại huấn luyện" Chỉ cần không phải người ngu đều có thể đoán ra, Duy Ny Na là bác của Candace. "Phỏng chừng, Candace đã nói cho Kền Kền, Bọ Cạp biết ta đi tới chỗ nào." La Phong lắc đầu cười.
Hắn cùng các học viên khác tách ra, là cố ý tạo vòng tròn chết. Nếu Kền Kền, Bọ Cạp dựa theo chỉ dẫn của Candace đi tìm, khẳng định là lãng phí thời gian vô ích.
"Cứ lập cứ điểm tạm thời có chỗ an toàn đã."
"Sau đó bắt đầu săn bắt quái thú cấp Lĩnh Chủ." La Phong thầm nghĩ, "Dù sao trong tháng tám này săn bắt quái thú, bất kể điểm tổng thể thế nào thì Võ quán cũng không quản! Lần này ... có nhiều cơ hội đây." Đối với Võ giả Chiến Thần khác mà nói, đại lục Châu Úc phi thường đáng sợ.
Nhưng với La Phong, lúc này trong giới Chiến Thần Cao cấp đã gần tới vô địch mà nói ....
Đại lục Châu Úc này có vô số quái thú, chính là nguồn thu của hắn. Chỉ cần không cuồng vọng trêu chọc quái thú Vương cấp, với thực lực của La Phong cơ hồ không có gì nguy hiểm!
Cũng không kỳ quái, như tại khu vực thành thị hoang dã của nước Hoa Hạ, bình thường cường giả Chiến Thần rất khó ngã xuống, nếu có thì cả nước đều cử hành lễ tang. Chẳng qua tại ba miền đất dữ mà nói, đối với Chiến Thần bình thường tương đối nguy hiểm nhưng đối với Chiến Thần Cao cấp, hoặc như La Phong mà nói, cơ hồ không nguy hiểm.
"Săn bắt quái thú Lĩnh chủ, khó khăn tương đối cao. Ta trước dùng thực lực nhử Lĩnh chủ, sau đó dùng Niệm lực khống chế phi đao, giải quyết nó."
"Giết nhiều quái thú Lĩnh chủ, kiếm chút tiền.
Tinh Thần Niệm Sư là nhà giàu trong giới Võ giả, mà lần này ... La Phong ngoại trừ việc đối phó với Lý Diệu, những lúc khác mục tiêu chính là Lĩnh chủ, cho dù quái thú cấp Thú tướng, La Phong cũng chẳng muốn giết. Vật liệu quái thú cấp Thú tướng, ba lô không có chỗ chứa, La Phong cũng không có biện pháp... Mình chỉ có một cái ba lô.
Vèo! Vèo! Thân ảnh La Phong mơ hồ tựa như trận gió, với tốc độ gần 300m/s, đi vào trong cánh đồng hoang vu, quái thú trên đường không thấy có gì khác thường.
Châu Âu! Căn cứ Paris!
Trong các căn cứ tại Âu Châu thì căn cứ Paris được gọi là nơi giàu có nhất nguyên là nội địa nước Pháp. Trong thời kỳ Đại Niết bàn, các đảo quốc phần lớn gặp tai ương diệt vong, cho nên các đại gia nước Anh sớm rời bỏ Anh quốc. Những người dân Anh trung lưu trở xuống cũng có rất nhiều người bỏ chạy sang căn cứ Paris.
Nội thành căn cứ Paris, xe cộ dày đặc, trong một chiếc xe limousine xa hoa.
"Ta biết rồi!"
Duy Ny Na gác điện thoại, bất đắc dĩ nhìn về phía Lý Diệu, nói:" Diệu, tất cả các nhóm lính đánh thuê sau khi biết bối cảnh phía sau La Phong, đã cự tuyệt yêu cầu của chúng ta."
"Không có gì lạ!" Lý Diệu nhắm mắt ngồi thoải mái trên sô pha "Bọn lính đánh thuê này không dám trêu chọc võ quán Cực Hạn. La Phong kia dù sao cũng là người của võ quán Cực Hạn. Bất quá ... ta rất hài lòng. Dù sao, vừa hay có ba vị Chiến Thấn riêng lẻ chấp nhận đề nghị của chúng ta."
"Ừ" Duy Ny Na cũng gật gật đầu.
Lần này mời lính đánh thuê thất bại nhưng trong lính đánh thuê có ba vị Chiến Thần lấy tư cách cá nhân nhận lời. Dù sao Chiến Thần kiếm tiền không dễ dàng. Chiến Thần chia làm Cao cấp, Trung cấp và Sơ cấp. Nhận lời mời lần này có một gã Chiến Thần Trung cấp, hai gã Chiến Thần Sơ cấp. Chiến Thần Sơ cấp tiền thuê là 15 ức Euro, Chiến Thần Trung cấp là 30 ức Euro.
Khoản tiền này tương đương với một năm thu nhập của Chiến Thần. Chỉ ra tay một lần, mục tiêu vẻn vẹn là một gã chưa ráo máu đầu, hơn nữa bọn họ tin tưởng rằng ... võ quán Cực Hạn còn chưa đến mức tìm lính đánh thuê Chiến Thần gây phiền toái.
"Dừng!" Xe dừng lại, cửa xe mở ra, Duy Ny Na và Lý Diệu cùng xuống xe.
"Rầm!"
Một chiếc xe buýt cùng một chiếc xe tải cũng đỗ phía sau. Cửa xe mở ra, bên trong xe buýt nhanh chóng đi ra gần năm mươi người, mà trong xe tải cũng có người nhảy xuống. Lý Diệu cùng Duy Ny Na cũng đi tới.
"Cẩn thận một chút, nhẹ tay nhẹ chân!" Lý Diệu khẽ quát.
"Vâng!"
Đám nhân viên khuân vác rất cẩn thận, bọn họ biết trong đám thùng này rốt cuộc là cái gì .... Đây chính là vũ khí mạnh nhất đối phó với quái thú: pháo Laser! Pháo Laser là loại vũ khí quang học cỡ lớn, cấu tạo phi thường phức tạp, linh kiện chủ chốt rất nhiều, thể tích lớn.
Cho nên máy bay hành khách bình thường, hoặc đoàn tàu hỏa mới có thể mang pháo Laser.
Hoặc trong căn cứ cũng có pháo Laser như một bộ phận của hệ thống phòng ngự. Bởi vì pháo Laser lắp ráp lên thuộc loại siêu cao tần, thể tích phi thường lớn. Một khi lắp ráp, căn bản không có cách nào khuân vác. Cho nên hiện tại đều chỉ là linh kiện, khi nào đến mục tiêu cố định mới lắp ráp lại.
"Ta nghĩ biện pháp lấy được một bộ, tuy rằng không phải cấp cao nhất." Duy Ny Na hạ giọng, "Nhưng tần suất cao nhất của nó, có khả năng bắn trọng thương quái thú Vương cấp. Đối với quái thú Lĩnh chủ, trăm phần trăm đánh là chết. Nếu ngươi muốn dùng nó đối phó với La Phong, khẳng định không thành vấn đề. Vấn đề lớn nhất ở đây là ... năng lượng. Lần này mang theo dự trữ năng lượng đủ để phóng ra tần suất cực đại ba lần, tần suất cấp 2 có thể được chín lần. Tiết kiệm một chút!"
Lý Diệu khẽ gật đầu. Lần này mang lực lượng lớn, tiêu phí tinh lực cũng lớn.
May mắn là ở đại bản doanh liên minh HR tại Châu Âu, Ba Lai Nạp Tư gia tộc vốn chính là đại gia buôn vũ khí. Nhưng cũng phải tiêu phí không ít khí lực.
"Lý!"
Một giọng nói nhiệt tình vang lên bên cạnh. Chỉ thấy ba nam tử đi tới, hai gã da trắng, một gã da vàng. Ba người này chính là ba Chiến Thần Lý Diệu mời đến lần này.
Lý Diệu cười chào hỏi, đột nhiên điện thoại di động vang lên.
"Xin chào!" Lý Diệu bấm nghe điện thoại.
"Lý tiên sinh, bề trên có lệnh đình chỉ mọi hoạt động của chúng ta. Xin lỗi tiên sinh!" Giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại, tỏ vẻ có lỗi.
Lý Diệu lập tức sắc mặt đại biến, trở nên dữ tợn:
"Đình chỉ? Ai ra lệnh? Là ai?"
"Là tổng bộ trực tiếp ra lệnh!" Người trong điện thoại trả lời.
Lý Diệu sắc mặt khó coi.
"Diệu, sao vậy?" Duy Ny Na bên cạnh lập tức hỏi. Lý Diệu sắc mặt trầm xuống, hắng giọng nói:
"Bên nước Hoa Hạ, có người ra lệnh đình chỉ hành động!"
"Đình chỉ?" Duy Ny Na cũng giật mình.
Đột nhiên, điện thoại của Duy Ny Na cũng rung lên, Duy Ny Na lập tức bấm nghe.
"Duy Ny Na!" Giọng nói cao vút vang lên.
Duy Ny Na biến sắc, lập tức cung kính vạn phần:"Nghị trưởng!"
Đây chính là cấp quản lý của cả liên minh HR, là Liên minh hội nghị, cũng là hội nghị ngầm trong truyền thuyết. Mà Nghị trưởng chính là người cao nhất trong Liên minh hội nghị. Là tổng thủ lĩnh của liên minh HR, địa vị cao khỏi phải nghĩ! Nắm trong tay kinh tế một nửa thế giới, tổng thủ lĩnh liên minh HR có thân phận thế nào? Có mấy Siêu cấp Chiến Thần chỉ cần cùng nhân vật đó có quan hệ, thậm chí nguyện ý để ngài có lời mời phục vụ cho liên minh!
"Duy Ny Na, ngươi nghe rõ chứ?" Giọng nói cao vút kia trở nên nghiêm khắc, "Tuyệt đối không được động vào thân nhân La Phong! Nếu để xảy ra ... Ba Lai Nạp Tư gia tộc các ngươi sẽ nhận được sự trừng phạt của liên minh."
Duy Ny Na sắc mặt đại biến.
"Vâng!"
Người kia đã cúp điện thoại.
"Sao vậy?" Lý Diệu ở bên cạnh đi tới, nghi hoặc nhìn Duy Ny Na.
"Nghị trưởng đích thân gọi điện tới." Duy Ny Na sắc mặt tái nhợt, nàng không phải người ngốc ... Có thể làm lão Đại, Tổng thủ lĩnh liên minh HR trực tiếp gọi điện tới, hơn nữa còn cảnh cáo gia tộc mình nhận hình phạt của liên minh, khẳng định liên minh HR đã bị áp lực trước nay chưa từng có, đến từ một người: Hồng!
--------------------------------