Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 148
Mà vị trí hiện tại di chuyển
Rất có thể là La Phong cho đến giờ vẫn đeo đồng hồ thông tin.
"Trước tiên cứ dưỡng thương khôi phục lại năng lực thân thể, chỉ hai ngày là xong. Thêm nửa ngày củng cố vững chắc." Lý Diệu bất chấp tất cả đuổi giết La Phong, trước tiên ngồi trên bờ cát, khoanh chân tĩnh tọa dưỡng thương.
Sương mù tràn ngập bên trong hòn đảo nhỏ.
"Thật kỳ quái!" La Phong vũ trang đầy đủ, cẩn thận tiến vào rừng núi trên hòn đảo, nhìn cây cối xung quanh, càng thêm nghi hoặc. "Ta xâm nhập hòn đảo này đã 2-3 km nhưng không tìm được dấu vết tồn tại của quái thú nào. Xem ra hòn đảo này thật không có quái thú. Đây là điểm quái dị duy nhất."
Bên đại lục Châu Úc này, hiện tại là cuối đông, nhưng nhiệt độ trên hòn đảo này tương đối cao, cây cối hoa cỏ phảng phất tươi tốt như thời kỳ xuân hè." La Phong rất nghi hoặc.
Hòn đảo này rốt cuộc có điều gì huyền bí?
Cây cối tươi tốt, hoa nở rực rỡ, gai mọc thành bụi ... tựa hồ tràn ngập sinh cơ.
Có điều là không có sinh vật.
La Phong cẩn thận đi tới từng bước một.
Cách vị trí La Phong khoảng 100m, giữa bụi hoa có thêm một đóa hoa màu phấn hồng. Đóa hoa này không ngờ so với chậu rửa mặt còn lớn hơn, so với những đóa hoa xung quanh muốn lớn hơn rất nhiều. Giờ phút này ... La Phong đang đi từng bước tới chỗ bụi hoa, càng lúc càng gần. Rốt cục, La Phong đã tới chỗ đó.
"Một đóa hoa thật đẹp! Đại lục Châu Úc này vào cuối đông mà còn có thể chứng kiến đóa hoa rực rỡ như vậy. Rất hiếm thấy!" La Phong xem xét một phen, quay đầu đi tiếp. Nhưng La Phong vừa mới đi được hai bước thì.. Vèo!
Đóa hoa màu phấn hồng to như chậu rửa mặt kia đột ngột nở to ra, đường kính ước chừng 3-4m. Đóa hoa cực lớn này nhanh như chớp nổ bắn về hướng La Phong, tựa như một cái chụp từ trên trời giáng xuống, trực tiếp hướng tới La Phong, muốn đem toàn bộ thân thể La Phong cắn nuốt.
Từ lúc đi vào hòn đảo sương mù, La Phong không lúc nào buông lỏng, luôn duy trì trạng thái cẩn thận cực độ. "A?" hàn quang trong mắt La Phong chợt lóe lên. Vèo! Vèo! Vèo!
Ba đạo lưu quang màu đen chớp mắt từ bên người La Phong bắn về phía đóa hoa cực lớn kia, mỗi thanh phi đao ẩn chứa lực xuyên thấu mạnh mẽ đáng sợ, tựa như ba đạo ánh sáng chết người. Trong khoảnh khắc đóa hoa kia hướng tới La Phong, ba đạo ánh sáng luân chuyển mấy lần, đóa hoa bị cắt thành nhiều mảnh bay tung tóe. Một thanh phi đao khác trực tiếp cắt lên rễ cây đỏ như máu của đóa hoa cực lớn kia. Phụt! Cắt đứt rễ cây mà giống chặt đứt đoạn sắt thếp vậy!
"Hoa ăn thịt người?" La Phong quay đầu nhìn dưới mảnh hoa nhở trên mặt đất,lại nhìn về phía rễ cây không trọn vẹn kia. Ồ! Rễ cây bị cắt ngang tiết ra dịch màu đỏ như máu, thực quái dị! "Hoa ăn thịt người biến dị, rất hiếm, rất hiếm."
"Trên thế giới, hoa ăn thịt người nhiều nhất là ở Amazon-Nam Mỹ." La Phong nghi hoặc nhíu mày, "Làm sao trên hòn đảo hoang này, lại xuất hiện hoa ăn thịt người?" Đại Niết bàn- thời kỳ biến dị, kỳ thật là động vật biến dị. Nhân loại cũng cùng kiểu với động vật.
Rất nhiều quái thú sinh ra, cường giả nhân loại cũng sinh ra. Chẳng qua thực vật không có biến dị, cây cối vẫn là cây cối, hoa cỏ vẫn là hoa cỏ... Chỉ có một loại sinh ra biến dị là hoa ăn thịt người. Hoa ăn thịt người vốn có vài chủng loại, sau khi biến dị có hơn mười chủng.
Bởi vì thực vật cũng chưa biến dị, chỉ có hoa ăn thịt biến dị nên rất nhiều nhà khoa học thậm chí cao hứng, đem hoa ăn thịt người gọi là "Hình thái động vật đặc thù". "Việc lạ đây. Chỗ này không ngờ xuất hiện hoa ăn thịt người." La Phong lắc đầu, tiếp tục đi tới. Lần đối mặt hoa ăn thịt người này, đối với Tinh Thần Niệm Sư cường đại, một chút uy hiếp cũng không có.
Trải qua việc bị hoa ăn thịt người công kích, La Phong càng thêm cẩn thận, tốc độ đi phi thường thong thả. Nói là thong thả chỉ là tương đối, so với người bình thường nhanh hơn không ít. Nửa giờ sau. "A?"
"Cây liễu!" La Phong nhìn cây liễu ở xa xa, không khỏi lộ nụ cười... Trên đảo này cây cối đều tương đối hiếm thấy, mà cây liễu, La Phong thực sự rất quen thuộc.. Trên đường phố thành phố Dương Châu, không ít nơi dùng cây liễu để phủ xanh. Cho nên La Phong đối với cây liễu vô cùng có hảo cảm. Có lẽ thật lâu không có ai đến, cây liễu chỗ này sinh trưởng phi thường cao lớn, tráng kiện. Một, hai, bốn... tổng cộng chín cây. "Chín cây liễu, đều là cây liễu tráng kiện." La Phong đi qua.
Chín cây liễu trước mắt này phi thường tráng kiện, cây nhỏ nhất đại khái có đường kính một mét, cây to nhất cũng đạt tới ba mét ... Cây liễu tráng kiện này, bình thường một gốc cây cũng rất khó chạm vào. Bởi vì trên đảo nhỏ cây cối rất sum xuê. Chín cây liễu này rủ xuống hàng ngàn hàng vạn cành liễu theo gió phiêu lãng. Vù! Vù! Vù! Chín cây liễu to như vậy, mỗi một cây đều có hàng tỉ cành liễu nhảy múa. "Hòn đảo nhỏ này quả thật thần kỳ, có thể tạo ra cây liễu to như vậy. Hơn nữa thực vật chỗ này, không chỉ cây liễu, những thực vật khác tựa hồ cũng tràn ngập sinh cơ. Lúc này cuối đông mà cành lá đều dài như vậy."La Phong than thở không thôi. Vù! Vù! Vù!
Đúng lúc La Phong than thở không thôi cạnh chín cây liễu, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả cành liễu điên cuồng nhảy múa, phảng phất như những sợi tơ hung ác, tàn nhẫn nhanh chóng quấn tới La Phong. Tốc độ cực nhanh,vượt xa tốc độ âm thanh, cho dù La Phong, ở khoảng cách gần như vậy, đối mặt với vô vàn cành liễu ùn ùn kéo đến căn bản không thể né tránh. "Cái gì vậy?" La Phong sắc mặt đại biến. Phải biết rằng, chín cây liễu này, cây nhỏ nhất cũng cao 30-40m, bằng tòa nhà 10 tầng. Cho nên cây to nhất có đường kính 3m, lại cao gần 100m ... Cây liễu cao đáng sợ như vậy, số lượng cành liễu cũng nhiều đến mức không thể tưởng tượng .... Mỗi một cành liễu cũng dài quá trăm mét. Ngập tràn khắp nơi ... che kín đất trời!
"Phá!" La Phong đột ngột vọt tới trước, đồng thời sáu thanh phi đao phảng phất như những bánh xe lửa giống nhau, quay xung quanh thân thể, điên cuồng luân chuyển, cắt quanh các cành liễu. Phi đao này có thể giết chết không ít Chiến Thần Cao cấp, lực công kích bậc này, cho dù cành liễu hung ác tàn nhẫn cũng nhanh chóng bị chặt đứt. Nhưng lúc chặt đứt, đều có cảm giác như chặt vào thép.
Căn cứ cảm giác Tinh Thần Niệm Lực của La Phong với phi đao, mỗi cành liễu có độ cứng chỉ sợ có khả năng ngăn cản một đao hết sức của Chiến Tướng Cao cấp. Độ cứng rắng này, đến vũ khí hạt nhân cũng khó đánh được. Tuy nhiên ...
La Phong tiến lên, phi đao luân chuyển cắt chém liên hồi, rất nhiều cành liễu bị cắt làm đôi, mắt thấy La Phong sắp thoát ra ngoài. "Oanh..."
Giữa cây liễu tráng kiện đường kính chừng 3m không ngờ bắn ra vô số cành màu vàng nhạt hung ác tàn nhẫn, số lượng cực nhiều, chừng gần vạn cành. Mỗi một cành liễu chiều dài cũng đạt tới vài trăm mét, cơ hồ trong khoảnh khắc hoàn toàn bao phủ La Phong, cùng La Phong chính diện va chạm. "Xuy! Xuy!" Phi đao luân chuyển, khó khăn cắt được một cành liễu. "Không tốt!" La Phong sắc mặt đại biến. Lùi! Nhanh chóng lùi lại, né tránh vô số cành liễu màu vàng nhạt phủ tới.
"Ta cắt một cành liễu kim sắc khó khăn như vậy. Một khi bị ngàn vạn cành liễu màu vàng nhạt này bao vây ở trong ... Ta sẽ gặp nguy hiểm." Tuy rằng bị trói ở trong, mình vẫn có thể khống chế phi đao cắt ... Nhưng là, không thể mạo hiểm. Dù sao, một khi thất bại là chết! Đối mặt với vô số cành liễu màu vàng nhạt nhảy múa xung quanh, La Phong nhanh chóng lùi lại, đồng thời đột ngột đập mạnh xuống mặt đất. Phốc!
Ba thanh phi đao khoảnh khắc luân chuyển, khoan thủng mặt đất, La Phong trực tiếp đi vào. Tinh Thần Niệm Lực tác dụng lên hai chân, làm cả người tựa như kim cương, nhanh chóng đâm vào nền đất. Vù! Vù!
Vô số cành liễu kim sắc nhanh chóng cắm vào nền đất, nhưng cành liễu màu vàng nhạt dài vài trăm mét đâm xuống dưới, không thể xuyên quá sâu vào nền đất. Lực công kích chủ yếu là bó buộc chân tay ... Dùng đầu hay nhánh cây đâm vào đất căn bản không có biện pháp so cùng phi đao của La Phong. Cành liễu kim sắc sau một hồi nhảy múa, liền thu hồi về cây liễu siêu cấp kia. Những cành liễu bình thường khác vẫn lui tới, nhảy múa theo gió. Dưới nền đất, sâu trong tầng nham thạch. Chỗ này đã bị La Phong khoét thành một huyệt động nhỏ.
La Phong cả người bẩn thỉu, tựa lưng vào nhạm thạch. ." Tí tách, tí tách!" Nham thạch không ngừng nhỏ nước. "Thật là chật vật!" La Phong tự cười giễu.
" Bây giờ ta đã biết, hòn đảo này vì sao không có quái thú lớp bay, quái thú lớp chạy sinh tồn." La Phong nhớ lại một màn vừa rồi, sợ hãi than không thôi. "Không thể tưởng tượng, không ngờ cây liễu cũng có lực công kích. Nếu tin tức này truyền ra ngoài, toàn thế giới khẳng định khiếp sợ." Trên Trái Đất, thực vật không có biến dị, trừ hoa ăn thịt người.
Trên hòn đảo sương mù này, lúc phát hiện hoa ăn thịt người, La Phong không kinh ngạc nhưng gặp cây liễu công kích, hắn sợ hãi ngây người.
"Đặc biệt cái cây liễu cấp Vương kia, bình thường Chiến Thần Cao cấp, cũng không phải là đối thủ."
"Năng lực công kích của cây liễu, chỉ sợ vô số thảm thực vật bên trong không hề thiếu thực vật có tính công kích. Quái thú dám đến, đã sớm bị thực vật này giết chết." La Phong sợ hãi than thầm.
Đại lục Châu Úc, sau thời kỳ Đại Niết bàn, không có ai cư trú.
Chỗ này là thiên đường của quái thú.
Quái thú tựa hồ biết đảo sương mù này có đặc thù, cho nên không có con quái thú nào dám xâm nhập đảo.
Ngẫu nhiên mới có một vài Võ giả vào chỗ này lịch lãm.
Nhưng đại lục Châu Úc này, Võ giả quá ít. Đối với đại lục Châu Úc khổng lồ với mấy trăm vạn km vuông này mà nói, trong vẻn vẹn mười năm, tuyệt đại đa số địa phương chưa có Võ giả tiến vào. Đảo sương mù này ... chính là một trong số đó. Từ trước tới giờ không bị nhân loại phát hiện ra bí mật. Hiện tại, đã bị La Phong phát hiện. "Lý Diệu kia không có năng lực của Tinh Thần Niệm Sư, hắn không biết phi hành, tốc độ khoan đất quá chậm. Tại đảo sương mù này, có thể sống hay không cũng khó nói. Có cơ hội gặp hắn lúc hiểm nguy, ta không ngại bỏ đá xuống giếng." La Phong không ngại mình thủ đoạn tàn nhẫn. Trong tầng nham thạch dưới đất này, La Phong rất nhàn nhã. Đột nhiên hắn lấy từ trong ba lô ra cái Iphone (xạo tí- nguyên bản là ĐT DD). "Di động đắt tiền có khác, dưới nền đất này tín hiệu vẫn tốt." La Phong mỉm cười mở điện thoại. "Alo!"
"Anh!" Giọng nói kinh ngạc của đệ đệ La Hoa vang lên, "Anh ở đại lục Châu Úc thế nào?" Lúc trước La Phong cùng người trong nhà nói chuyện, có nói mình ở đại lục Châu Úc, gọi điện ít hơn.
La Phong nhìn nham thạch xung quanh, cùng không ít giọt nước rỏ xuống, mỉm cười:"Tốt lắm, ta hiện đang ở địa phương rất an toàn, chậc chậc, còn có nước nữa."
--------------------------------
Rất có thể là La Phong cho đến giờ vẫn đeo đồng hồ thông tin.
"Trước tiên cứ dưỡng thương khôi phục lại năng lực thân thể, chỉ hai ngày là xong. Thêm nửa ngày củng cố vững chắc." Lý Diệu bất chấp tất cả đuổi giết La Phong, trước tiên ngồi trên bờ cát, khoanh chân tĩnh tọa dưỡng thương.
Sương mù tràn ngập bên trong hòn đảo nhỏ.
"Thật kỳ quái!" La Phong vũ trang đầy đủ, cẩn thận tiến vào rừng núi trên hòn đảo, nhìn cây cối xung quanh, càng thêm nghi hoặc. "Ta xâm nhập hòn đảo này đã 2-3 km nhưng không tìm được dấu vết tồn tại của quái thú nào. Xem ra hòn đảo này thật không có quái thú. Đây là điểm quái dị duy nhất."
Bên đại lục Châu Úc này, hiện tại là cuối đông, nhưng nhiệt độ trên hòn đảo này tương đối cao, cây cối hoa cỏ phảng phất tươi tốt như thời kỳ xuân hè." La Phong rất nghi hoặc.
Hòn đảo này rốt cuộc có điều gì huyền bí?
Cây cối tươi tốt, hoa nở rực rỡ, gai mọc thành bụi ... tựa hồ tràn ngập sinh cơ.
Có điều là không có sinh vật.
La Phong cẩn thận đi tới từng bước một.
Cách vị trí La Phong khoảng 100m, giữa bụi hoa có thêm một đóa hoa màu phấn hồng. Đóa hoa này không ngờ so với chậu rửa mặt còn lớn hơn, so với những đóa hoa xung quanh muốn lớn hơn rất nhiều. Giờ phút này ... La Phong đang đi từng bước tới chỗ bụi hoa, càng lúc càng gần. Rốt cục, La Phong đã tới chỗ đó.
"Một đóa hoa thật đẹp! Đại lục Châu Úc này vào cuối đông mà còn có thể chứng kiến đóa hoa rực rỡ như vậy. Rất hiếm thấy!" La Phong xem xét một phen, quay đầu đi tiếp. Nhưng La Phong vừa mới đi được hai bước thì.. Vèo!
Đóa hoa màu phấn hồng to như chậu rửa mặt kia đột ngột nở to ra, đường kính ước chừng 3-4m. Đóa hoa cực lớn này nhanh như chớp nổ bắn về hướng La Phong, tựa như một cái chụp từ trên trời giáng xuống, trực tiếp hướng tới La Phong, muốn đem toàn bộ thân thể La Phong cắn nuốt.
Từ lúc đi vào hòn đảo sương mù, La Phong không lúc nào buông lỏng, luôn duy trì trạng thái cẩn thận cực độ. "A?" hàn quang trong mắt La Phong chợt lóe lên. Vèo! Vèo! Vèo!
Ba đạo lưu quang màu đen chớp mắt từ bên người La Phong bắn về phía đóa hoa cực lớn kia, mỗi thanh phi đao ẩn chứa lực xuyên thấu mạnh mẽ đáng sợ, tựa như ba đạo ánh sáng chết người. Trong khoảnh khắc đóa hoa kia hướng tới La Phong, ba đạo ánh sáng luân chuyển mấy lần, đóa hoa bị cắt thành nhiều mảnh bay tung tóe. Một thanh phi đao khác trực tiếp cắt lên rễ cây đỏ như máu của đóa hoa cực lớn kia. Phụt! Cắt đứt rễ cây mà giống chặt đứt đoạn sắt thếp vậy!
"Hoa ăn thịt người?" La Phong quay đầu nhìn dưới mảnh hoa nhở trên mặt đất,lại nhìn về phía rễ cây không trọn vẹn kia. Ồ! Rễ cây bị cắt ngang tiết ra dịch màu đỏ như máu, thực quái dị! "Hoa ăn thịt người biến dị, rất hiếm, rất hiếm."
"Trên thế giới, hoa ăn thịt người nhiều nhất là ở Amazon-Nam Mỹ." La Phong nghi hoặc nhíu mày, "Làm sao trên hòn đảo hoang này, lại xuất hiện hoa ăn thịt người?" Đại Niết bàn- thời kỳ biến dị, kỳ thật là động vật biến dị. Nhân loại cũng cùng kiểu với động vật.
Rất nhiều quái thú sinh ra, cường giả nhân loại cũng sinh ra. Chẳng qua thực vật không có biến dị, cây cối vẫn là cây cối, hoa cỏ vẫn là hoa cỏ... Chỉ có một loại sinh ra biến dị là hoa ăn thịt người. Hoa ăn thịt người vốn có vài chủng loại, sau khi biến dị có hơn mười chủng.
Bởi vì thực vật cũng chưa biến dị, chỉ có hoa ăn thịt biến dị nên rất nhiều nhà khoa học thậm chí cao hứng, đem hoa ăn thịt người gọi là "Hình thái động vật đặc thù". "Việc lạ đây. Chỗ này không ngờ xuất hiện hoa ăn thịt người." La Phong lắc đầu, tiếp tục đi tới. Lần đối mặt hoa ăn thịt người này, đối với Tinh Thần Niệm Sư cường đại, một chút uy hiếp cũng không có.
Trải qua việc bị hoa ăn thịt người công kích, La Phong càng thêm cẩn thận, tốc độ đi phi thường thong thả. Nói là thong thả chỉ là tương đối, so với người bình thường nhanh hơn không ít. Nửa giờ sau. "A?"
"Cây liễu!" La Phong nhìn cây liễu ở xa xa, không khỏi lộ nụ cười... Trên đảo này cây cối đều tương đối hiếm thấy, mà cây liễu, La Phong thực sự rất quen thuộc.. Trên đường phố thành phố Dương Châu, không ít nơi dùng cây liễu để phủ xanh. Cho nên La Phong đối với cây liễu vô cùng có hảo cảm. Có lẽ thật lâu không có ai đến, cây liễu chỗ này sinh trưởng phi thường cao lớn, tráng kiện. Một, hai, bốn... tổng cộng chín cây. "Chín cây liễu, đều là cây liễu tráng kiện." La Phong đi qua.
Chín cây liễu trước mắt này phi thường tráng kiện, cây nhỏ nhất đại khái có đường kính một mét, cây to nhất cũng đạt tới ba mét ... Cây liễu tráng kiện này, bình thường một gốc cây cũng rất khó chạm vào. Bởi vì trên đảo nhỏ cây cối rất sum xuê. Chín cây liễu này rủ xuống hàng ngàn hàng vạn cành liễu theo gió phiêu lãng. Vù! Vù! Vù! Chín cây liễu to như vậy, mỗi một cây đều có hàng tỉ cành liễu nhảy múa. "Hòn đảo nhỏ này quả thật thần kỳ, có thể tạo ra cây liễu to như vậy. Hơn nữa thực vật chỗ này, không chỉ cây liễu, những thực vật khác tựa hồ cũng tràn ngập sinh cơ. Lúc này cuối đông mà cành lá đều dài như vậy."La Phong than thở không thôi. Vù! Vù! Vù!
Đúng lúc La Phong than thở không thôi cạnh chín cây liễu, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả cành liễu điên cuồng nhảy múa, phảng phất như những sợi tơ hung ác, tàn nhẫn nhanh chóng quấn tới La Phong. Tốc độ cực nhanh,vượt xa tốc độ âm thanh, cho dù La Phong, ở khoảng cách gần như vậy, đối mặt với vô vàn cành liễu ùn ùn kéo đến căn bản không thể né tránh. "Cái gì vậy?" La Phong sắc mặt đại biến. Phải biết rằng, chín cây liễu này, cây nhỏ nhất cũng cao 30-40m, bằng tòa nhà 10 tầng. Cho nên cây to nhất có đường kính 3m, lại cao gần 100m ... Cây liễu cao đáng sợ như vậy, số lượng cành liễu cũng nhiều đến mức không thể tưởng tượng .... Mỗi một cành liễu cũng dài quá trăm mét. Ngập tràn khắp nơi ... che kín đất trời!
"Phá!" La Phong đột ngột vọt tới trước, đồng thời sáu thanh phi đao phảng phất như những bánh xe lửa giống nhau, quay xung quanh thân thể, điên cuồng luân chuyển, cắt quanh các cành liễu. Phi đao này có thể giết chết không ít Chiến Thần Cao cấp, lực công kích bậc này, cho dù cành liễu hung ác tàn nhẫn cũng nhanh chóng bị chặt đứt. Nhưng lúc chặt đứt, đều có cảm giác như chặt vào thép.
Căn cứ cảm giác Tinh Thần Niệm Lực của La Phong với phi đao, mỗi cành liễu có độ cứng chỉ sợ có khả năng ngăn cản một đao hết sức của Chiến Tướng Cao cấp. Độ cứng rắng này, đến vũ khí hạt nhân cũng khó đánh được. Tuy nhiên ...
La Phong tiến lên, phi đao luân chuyển cắt chém liên hồi, rất nhiều cành liễu bị cắt làm đôi, mắt thấy La Phong sắp thoát ra ngoài. "Oanh..."
Giữa cây liễu tráng kiện đường kính chừng 3m không ngờ bắn ra vô số cành màu vàng nhạt hung ác tàn nhẫn, số lượng cực nhiều, chừng gần vạn cành. Mỗi một cành liễu chiều dài cũng đạt tới vài trăm mét, cơ hồ trong khoảnh khắc hoàn toàn bao phủ La Phong, cùng La Phong chính diện va chạm. "Xuy! Xuy!" Phi đao luân chuyển, khó khăn cắt được một cành liễu. "Không tốt!" La Phong sắc mặt đại biến. Lùi! Nhanh chóng lùi lại, né tránh vô số cành liễu màu vàng nhạt phủ tới.
"Ta cắt một cành liễu kim sắc khó khăn như vậy. Một khi bị ngàn vạn cành liễu màu vàng nhạt này bao vây ở trong ... Ta sẽ gặp nguy hiểm." Tuy rằng bị trói ở trong, mình vẫn có thể khống chế phi đao cắt ... Nhưng là, không thể mạo hiểm. Dù sao, một khi thất bại là chết! Đối mặt với vô số cành liễu màu vàng nhạt nhảy múa xung quanh, La Phong nhanh chóng lùi lại, đồng thời đột ngột đập mạnh xuống mặt đất. Phốc!
Ba thanh phi đao khoảnh khắc luân chuyển, khoan thủng mặt đất, La Phong trực tiếp đi vào. Tinh Thần Niệm Lực tác dụng lên hai chân, làm cả người tựa như kim cương, nhanh chóng đâm vào nền đất. Vù! Vù!
Vô số cành liễu kim sắc nhanh chóng cắm vào nền đất, nhưng cành liễu màu vàng nhạt dài vài trăm mét đâm xuống dưới, không thể xuyên quá sâu vào nền đất. Lực công kích chủ yếu là bó buộc chân tay ... Dùng đầu hay nhánh cây đâm vào đất căn bản không có biện pháp so cùng phi đao của La Phong. Cành liễu kim sắc sau một hồi nhảy múa, liền thu hồi về cây liễu siêu cấp kia. Những cành liễu bình thường khác vẫn lui tới, nhảy múa theo gió. Dưới nền đất, sâu trong tầng nham thạch. Chỗ này đã bị La Phong khoét thành một huyệt động nhỏ.
La Phong cả người bẩn thỉu, tựa lưng vào nhạm thạch. ." Tí tách, tí tách!" Nham thạch không ngừng nhỏ nước. "Thật là chật vật!" La Phong tự cười giễu.
" Bây giờ ta đã biết, hòn đảo này vì sao không có quái thú lớp bay, quái thú lớp chạy sinh tồn." La Phong nhớ lại một màn vừa rồi, sợ hãi than không thôi. "Không thể tưởng tượng, không ngờ cây liễu cũng có lực công kích. Nếu tin tức này truyền ra ngoài, toàn thế giới khẳng định khiếp sợ." Trên Trái Đất, thực vật không có biến dị, trừ hoa ăn thịt người.
Trên hòn đảo sương mù này, lúc phát hiện hoa ăn thịt người, La Phong không kinh ngạc nhưng gặp cây liễu công kích, hắn sợ hãi ngây người.
"Đặc biệt cái cây liễu cấp Vương kia, bình thường Chiến Thần Cao cấp, cũng không phải là đối thủ."
"Năng lực công kích của cây liễu, chỉ sợ vô số thảm thực vật bên trong không hề thiếu thực vật có tính công kích. Quái thú dám đến, đã sớm bị thực vật này giết chết." La Phong sợ hãi than thầm.
Đại lục Châu Úc, sau thời kỳ Đại Niết bàn, không có ai cư trú.
Chỗ này là thiên đường của quái thú.
Quái thú tựa hồ biết đảo sương mù này có đặc thù, cho nên không có con quái thú nào dám xâm nhập đảo.
Ngẫu nhiên mới có một vài Võ giả vào chỗ này lịch lãm.
Nhưng đại lục Châu Úc này, Võ giả quá ít. Đối với đại lục Châu Úc khổng lồ với mấy trăm vạn km vuông này mà nói, trong vẻn vẹn mười năm, tuyệt đại đa số địa phương chưa có Võ giả tiến vào. Đảo sương mù này ... chính là một trong số đó. Từ trước tới giờ không bị nhân loại phát hiện ra bí mật. Hiện tại, đã bị La Phong phát hiện. "Lý Diệu kia không có năng lực của Tinh Thần Niệm Sư, hắn không biết phi hành, tốc độ khoan đất quá chậm. Tại đảo sương mù này, có thể sống hay không cũng khó nói. Có cơ hội gặp hắn lúc hiểm nguy, ta không ngại bỏ đá xuống giếng." La Phong không ngại mình thủ đoạn tàn nhẫn. Trong tầng nham thạch dưới đất này, La Phong rất nhàn nhã. Đột nhiên hắn lấy từ trong ba lô ra cái Iphone (xạo tí- nguyên bản là ĐT DD). "Di động đắt tiền có khác, dưới nền đất này tín hiệu vẫn tốt." La Phong mỉm cười mở điện thoại. "Alo!"
"Anh!" Giọng nói kinh ngạc của đệ đệ La Hoa vang lên, "Anh ở đại lục Châu Úc thế nào?" Lúc trước La Phong cùng người trong nhà nói chuyện, có nói mình ở đại lục Châu Úc, gọi điện ít hơn.
La Phong nhìn nham thạch xung quanh, cùng không ít giọt nước rỏ xuống, mỉm cười:"Tốt lắm, ta hiện đang ở địa phương rất an toàn, chậc chậc, còn có nước nữa."
--------------------------------