Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 56
"Phương quản lý đang ở bên trong, mời." Lưu tiểu thư trực tiếp dẫn đám người La Phong vào văn phòng Phương quản lý.
Trong văn phòng, La Phong quan sát chung quanh, căn phòng tranh trí các loại trang sức trong suốt, sáng bóng, sàn làm từ thủy tinh công nghiệp. Dưới nền là một dòng suối dùng nuôi cá. Đứng trên sàn thủy tinh có thể thấy không ít cá.
"Thật xa xỉ." La Phong thầm nghĩ.
"Cao Phong, xem ra lần các ngươi làm một vụ không nhỏ a." Chỉ thấy một lão giả đầu hói mặt khỉ rời ghế đi tới, "Đến, ngồi xuống đây."
Tất cả mọi người ngồi đối diện với nhau trên sô pha trong phía góc phòng.
"Lần này, là mặt hàng gì đây?" Lão giả mặt khỉ cười nói: "Lấy ra xem đi nào"
"Lão Phương, cho lão mở rộng tầm mắt." Cao Phong cười hắc hắc: "Lão làm quản lý tuy đã gặp rất nhiều tiểu đội Võ giả. Nhưng món đồ chơi này chỉ sợ lão cũng không thấy được mấy lần. La Phong, lấy ra đi."
"A?" Phương quản lý lắp bắp kinh hãi, mắt sáng rực lên.
La Phong cười nhìn Phương quản lý, đem ba lô đặt dưới chân, sau đó trực tiếp lấy ra bộ da Ngân Nguyệt Hung lang, trải ra trên sàn. Nhìn sơ qua giống như một con Ngân Nguyệt Hung lang bị ép khô, mơ hồ cảm nhận được khí phách hung tàn của nó. (bị ép khô mà có khí phách sao @@ )
"Liệp Sát Giả!" Quản lý Phương không khỏi giật mình đứng dậy.
"Bình tĩnh nào" Quản lý Phương nhịn không được dùng tiếng địa phương than một tiếng: "Lão Cao, cái này đủ lớn đó. Liệp Sát Giả có hình thể lớn như vầy, chỉ sợ là Cao cấp Thú tướng đi. Lấy tốc độ Ngân Nguyệt Hung lang, cho dù là cường giả mới bước vào cấp Chiến Thần, thông thường cũng khó mà bắt giết được nó đấy"
Kỳ thực Ngân Nguyệt Hung lang có tốc độ rất kinh người. Trong tình huống bị thương mà có thể tăng tốc đến tốc độ âm thanh! Tốc độ này nhanh thế nào thì ai cũng biết!
"Chậc chậc, bộ da rất đầy đủ đây" Quản lý Phương nhìn kỹ: "Xem ra vết mổ là dọc theo miệng vết thương kéo dài ra. Chẳng qua ...độ hoàn chỉnh rất cao." Quản lý Phương hai mắt tỏa sáng, da Ngân Nguyệt Hung lang xem như vật liệu làm quần áo thuộc vào loại cao cấp nhất thế giới.
Tuy rằng bộ da này còn có những công dụng khác, nhưng nếu làm quần áo, một số nhân vật có tiếng tăm trên thế giới nguyện ý trả giá rất cao.
"Chờ ta một chút." Quản lý Phương lập tức chạy đến bàn làm việc.
Sau đó từ giá sách sau bàn làm việc nhanh chóng lấy ra một cái rương mật mã rồi Phương quản lí mang theo rương mật mã nhanh chóng chạy đến.
"Cao Phong, các ngươi cũng đừng chần chừ gì nữa, đem các vật liệu khác của Liệp Sát Giả lấy ra đi." Quản lý Phương cười giục, đồng thời mở rương mật mã, trên rương đặt ngay ngắn một thiết bị tinh vi, khởi động thiết bị này, phía trên lập tức phát ra một luồng ánh sáng đỏ.
La Phong lấy đồ trong ba lô ra.
Nhãn cầu kỳ lạ, móng vuốt, răng nanh, xương đùi ...
"Là thu thập toàn bộ."
Quản lý Phương sáng rực hai mắt, thiết bị kia hướng luồng sáng đỏ chiếu lên nhãn cầu, móng vuốt, răng nanh ...trên màn hình thiết bị hiện lên rất nhiều số liệu, quản lý Phương chăm chú nhìn vào, đồng thời gõ mấy chữ trên bàn phím, sau một lát--
"Uhm."
"Những tài liệu này đúng là lấy ra từ một Liệp Sát Giả, chính xác là Cao cấp Thú tướng!" Quản lý Phương vừa dứt lời, Cao Phong bên cạnh liền cười nói: "Phải là một Cao cấp Thú tướng sắp tiếp cận cấp Lĩnh chủ!"
Trong hàng ngũ Cao cấp Thú tướng, cũng có khác biệt rất lớn.
Vừa mới bước vào Cao cấp Thú tướng, so với tiếp cận cấp Lĩnh chủ, thực lực chênh lệch gấp mấy lần. Đương nhiên giá cả cũng có khoảng cách lớn.
"Hắc hắc, đúng, đương nhiên việc này không thể lừa được các ngươi." Quản lý Phương hắc hắc cười: "Tốt rồi, các ngươi ra giá đi."
Thành viên Tiểu đội Hỏa chuy tùm lum liếc mắt nhìn nhau, Cao Phong hướng ánh mắt về phía La Phong.
La Phong cười nói: "Phương quản lý, ngươi thấy giá như thế nào là thích hợp?" Ngôi nhà cực Hạn và Internet thương thành của Liên Minh HR cũng có báo giá riêng, La Phong trong lòng cũng có vài giá rồi. Cao cấp Thú tướng quái thú, bán cho võ quán Cực Hạn thì giá hơi thấp, nhưng đạt được không ít điểm cống hiến.
Mà tại liên minh HR, cao cấp Thú tướng có giá từ 5000 vạn ( năm mươi triệu) đến 5 ức ( năm trăm triệu).
Đương nhiên riêng Liệp Sát Giả có thực lực rất mạnh, hơn nữa là Lang thị Vương tộc cực kỳ hiếm thấy, giá cả đương nhiên cao hơn giá sàn nhiều.
"Như vầy đi, mấy nguyên liệu này không tồi, 6 ức Hoa Hạ tệ!" Phương quản lý hít sâu một hơi, trực tiếp nói.
Cho dù là quản lý như hắn cũng ít khi làm môt vụ lớn như vầy.
Thi thể một sơ cấp Lĩnh chủ quái thú, bình thường giá cũng cỡ này.
Cao Phong, La Phong đều là người trong nghề, trước đó không lâu, bọn họ đã thảo luận giá cả một lần, trong lòng đã có một giá nhất định. Lúc trước trên diễn đàn Võ giả đọc được tin tại khu vực Nam Mỹ có người tìm được một Liệp Sát Giả Trung cấp Thú tướng, bán giá 5000 vạn Địa Cầu tệ.
5000 vạn Địa Cầu tệ tương đương với 175 ức* Hoa Hạ tệ.
Trung cấp Thú tướng Liệp Sát Giả đã có thể bán với giá khủng như vậy. Bọn họ còn đem ra cao cấp Thú tướng tiếp cận cấp Lĩnh chủ, giá chắc chắc còn cao hơn.
"Lão Phương, giá của ngươi quá thấp." Cao Phong nhíu mày nói, "Bên châu Nam Mỹ một đầu trung cấp Thú tướng đã có giá 175 ức Hoa Hạ tệ. Còn chúng ta, giá chín mười ức là bình thường."
"Cao Phong ơi, ngươi cũng đừng chơi ta chứ, chín mười ức, giá này không được." Phương quản lý cười khổ nói.
La Phong thấy vậy cười thầm.
Kỳ thực lúc bàn bạc giá cả, đầu Liệp Sát Giả này bán được bảy tám ức là được rồi. Đội trưởng Cao Phong nói như vậy là muốn hù Phương quản lý thôi.
"Lần này chúng ta vì giết Ngân Nguyệt Hung lang mà mất đi cánh tay của một huynh đệ." Cao Phong bày ra vẻ mặt khó chịu: "Ta cũng không nhiều lời...một giá thôi, tám ức Hoa Hạ tệ! Ngươi đáp chịu thì giao dịch, nếu không bọn ta chỉ có thể đi tìm người khác. Lần này ta đến thẳng chỗ lão Phương ngài mà không hề đi chỗ khác trước, chính là vì giao tình lúc trước."
Phương quản lý nhìn qua Trương Khoa, quả thực...
Cánh tay Trương Khoa đã không còn.
"Xem ra Phương quản lý trả không nổi giá này. Chúng ta đi." Cao Phong đứng lên, La Phong cũng lập tức đem các bộ phận của Ngân Nguyệt hung lang thu hồi.
"Bảy ức rưỡi, ta không thể trả hơn." Phương quản lý nhíu mày nói.
Cao Phong vẫn không nói gì, La Phong tiếp tục dọn đồ.
"Đi." Cao Phong đi thẳng ra ngoài.
"Cao Phong a, bảy ức rưỡi là cao lắm rồi." Phương quản lý tức mình thở hồng hộc, thấy Cao Phong mở cửa bước ra, lập tức nói lớn: "Được rồi, theo giá các ngươi nói!"
Ngay cửa phòng, bọn La Phong, Cao Phong, Trần Cốc nhìn nhau cười.
Thương thành liên minh HR có mười mấy Quản lý thu mua vật liệu lấy từ quái thú. Liên minh này áp dụng chế độ đào thải, một năm tổng kết một lần, ai đóng góp ít nhất thì bị tước tư cách quản lý. Tự nhiên người nào cũng phấn đấu, áp lực lớn như vậy mà ...
Các quản lý tự dùng cách riêng của mình thu mua quái thú vật liệu từ Võ giả.
...
Trong văn phòng.
"Hiện nay Võ giả các ngươi quá cứng rắn" Phương quản lý vừa chuyển khoản vừa cảm khái nói: "Quản lý các khu vực khác, thậm chí còn mở đại lý thu mua. Hơn nữa một số Võ giả còn tự mình thu mua vật liệu từ Võ giả khác. Cạnh tranh quá khốc liệt, người người nhà nhà đều biết giá, lợi nhuận của chúng ta càng ngày càng thấp. Lần này các ngươi nuốt một hơi tám ức, cả lão Phương ta cũng muốn vào khu vực hoang dã kiếm sống, đáng tiếc chỉ sợ bộ xương già này ngay cả Thú binh cũng đấu không lại."
Vừa nói, Phương quản lý vừa tiến hành các thủ tục chuyển khoản.
"Phương quản lý, lão lăn lộn nhiều năm, tài sản phỏng chừng không ít hơn ta mà" Cao Phong cười nói.
"May mắn, lâu lâu kiếm được hợp đồng lớn, ăn hoa hồng được chút ít." Phương quản lý tươi cười.
Cao Phong cười: "Hóa đơn này ngươi tối thiểu được tám chấm a**."
"Không nhiều vậy đâu." Phương quản lý lắc đầu: "Uhm, xong rồi, tám ức Hoa Hạ tệ, đã chuyển vào tài khoản tiểu đội các ngươi."
Đồng hồ trên tay Cao Phong, Trần Cốc hai người một trưởng một phó cũng có tin báo tài khoản của đội nhận được tám ức Hoa Hạ tệ.
"Lão Phương, sảng khoái." Cao Phong hắc hắc cười.
"Về sau có vụ nào lớn, ngươi nhớ chiếu cố ta một chút." Phương quản lý cười nói: "Hiện tại, làm quản lý như chúng ta chịu áp lực rất lớn. Nếu có thể thăng chức một bậc lên chủ quản trong nội thành, ta cũng yên tâm."
"Uhm." Cao Phong gật gật đầu: "Chẳng qua quái thú lợi hại rất khó đối phó, huynh đệ ta cũng mất một cánh tay."
"Đúng vậy, cụt tay ..."Phương quản lý lắc đầu cảm thán nói, "Tuy rằng hiện tại trên thế giới, có bảo bối giúp cụt tay có thể mọc lại. Nhưng mà có giá trên trời, Võ giả bình thường có nghĩ cũng không dám nghĩ đến."
"Cụt tay mọc lại?" La Phong mê muội.
Lúc mới trở thành Võ giả, La Phong cũng tìm qua trên Internet thương thành một số dược vật kỳ lạ, nhưng mà dược vật có thể làm cho người cụt tay cụt chân mọc lại không hề có, La Phong nghĩ dược vật loại này không hề tồn tại.
"Có dược vật như vậy sao?" Cao Phong kinh hô.
"Phương quản lý, nó là cái gì vậy? Gãy chân có thể hồi phục không?" La Phong kích động hỏi.
Trời ạ.
Đệ đệ tàn phế đã quá nhiều năm, nếu có thể hồi phục, mình liều mạng cũng phải làm.
"Có, là 'Sinh mệnh chi thủy' trong truyền thuyết. Đừng nói cụt tay gãy chân, cho dù đứt nửa người cũng có thể mọc lại." Phương quản lý cảm khái nói: "Chẳng qua đồ chơi này, muốn làm ra phải dùng vật liệu chính là tinh phách của Long Vương tinh phách một loại còn lợi hại hơn cấp quái thú Lĩnh chủ ----- quái thú vô địch Long Vương cấp. Toàn thế giới có bao nhiêu Long Vương? Cho nên mỗi một phần Sinh Mệnh chi thủy đã có giá trên trời! Hơn nữa vô cùng thưa thớt, các thương thành trên vi internet không hề có. Liên minh chúng ta cũng không có hàng. Hiện tại giá cả đã lên tới 300 ức ( ba mươi tỉ) Hoa Hạ tệ một phần, hơn nữa không phải là giá cuối cùng."
"300 ức một phần? Còn không phải giá chót?" La Phong tim đập dồn dập.
Nghĩ đến đệ đệ thường xuyên ngồi xe lăn nhìn qua cửa sổ, yên lặng nhìn cảnh sắc bên ngoài, La Phong siết chặt nắm tay: "Không cần biết thế nào...ta nhất định phải giúp đệ đệ đứng lên lần nữa! Nhất định!!!"
(*)Giá này là dịch sát bản gốc không có chỉnh sửa, không biết tại sao có sự chênh lệch lớn như vật.
(**)Cái này ta chém, mọi người thông cảm.
--------------------------------
Trong văn phòng, La Phong quan sát chung quanh, căn phòng tranh trí các loại trang sức trong suốt, sáng bóng, sàn làm từ thủy tinh công nghiệp. Dưới nền là một dòng suối dùng nuôi cá. Đứng trên sàn thủy tinh có thể thấy không ít cá.
"Thật xa xỉ." La Phong thầm nghĩ.
"Cao Phong, xem ra lần các ngươi làm một vụ không nhỏ a." Chỉ thấy một lão giả đầu hói mặt khỉ rời ghế đi tới, "Đến, ngồi xuống đây."
Tất cả mọi người ngồi đối diện với nhau trên sô pha trong phía góc phòng.
"Lần này, là mặt hàng gì đây?" Lão giả mặt khỉ cười nói: "Lấy ra xem đi nào"
"Lão Phương, cho lão mở rộng tầm mắt." Cao Phong cười hắc hắc: "Lão làm quản lý tuy đã gặp rất nhiều tiểu đội Võ giả. Nhưng món đồ chơi này chỉ sợ lão cũng không thấy được mấy lần. La Phong, lấy ra đi."
"A?" Phương quản lý lắp bắp kinh hãi, mắt sáng rực lên.
La Phong cười nhìn Phương quản lý, đem ba lô đặt dưới chân, sau đó trực tiếp lấy ra bộ da Ngân Nguyệt Hung lang, trải ra trên sàn. Nhìn sơ qua giống như một con Ngân Nguyệt Hung lang bị ép khô, mơ hồ cảm nhận được khí phách hung tàn của nó. (bị ép khô mà có khí phách sao @@ )
"Liệp Sát Giả!" Quản lý Phương không khỏi giật mình đứng dậy.
"Bình tĩnh nào" Quản lý Phương nhịn không được dùng tiếng địa phương than một tiếng: "Lão Cao, cái này đủ lớn đó. Liệp Sát Giả có hình thể lớn như vầy, chỉ sợ là Cao cấp Thú tướng đi. Lấy tốc độ Ngân Nguyệt Hung lang, cho dù là cường giả mới bước vào cấp Chiến Thần, thông thường cũng khó mà bắt giết được nó đấy"
Kỳ thực Ngân Nguyệt Hung lang có tốc độ rất kinh người. Trong tình huống bị thương mà có thể tăng tốc đến tốc độ âm thanh! Tốc độ này nhanh thế nào thì ai cũng biết!
"Chậc chậc, bộ da rất đầy đủ đây" Quản lý Phương nhìn kỹ: "Xem ra vết mổ là dọc theo miệng vết thương kéo dài ra. Chẳng qua ...độ hoàn chỉnh rất cao." Quản lý Phương hai mắt tỏa sáng, da Ngân Nguyệt Hung lang xem như vật liệu làm quần áo thuộc vào loại cao cấp nhất thế giới.
Tuy rằng bộ da này còn có những công dụng khác, nhưng nếu làm quần áo, một số nhân vật có tiếng tăm trên thế giới nguyện ý trả giá rất cao.
"Chờ ta một chút." Quản lý Phương lập tức chạy đến bàn làm việc.
Sau đó từ giá sách sau bàn làm việc nhanh chóng lấy ra một cái rương mật mã rồi Phương quản lí mang theo rương mật mã nhanh chóng chạy đến.
"Cao Phong, các ngươi cũng đừng chần chừ gì nữa, đem các vật liệu khác của Liệp Sát Giả lấy ra đi." Quản lý Phương cười giục, đồng thời mở rương mật mã, trên rương đặt ngay ngắn một thiết bị tinh vi, khởi động thiết bị này, phía trên lập tức phát ra một luồng ánh sáng đỏ.
La Phong lấy đồ trong ba lô ra.
Nhãn cầu kỳ lạ, móng vuốt, răng nanh, xương đùi ...
"Là thu thập toàn bộ."
Quản lý Phương sáng rực hai mắt, thiết bị kia hướng luồng sáng đỏ chiếu lên nhãn cầu, móng vuốt, răng nanh ...trên màn hình thiết bị hiện lên rất nhiều số liệu, quản lý Phương chăm chú nhìn vào, đồng thời gõ mấy chữ trên bàn phím, sau một lát--
"Uhm."
"Những tài liệu này đúng là lấy ra từ một Liệp Sát Giả, chính xác là Cao cấp Thú tướng!" Quản lý Phương vừa dứt lời, Cao Phong bên cạnh liền cười nói: "Phải là một Cao cấp Thú tướng sắp tiếp cận cấp Lĩnh chủ!"
Trong hàng ngũ Cao cấp Thú tướng, cũng có khác biệt rất lớn.
Vừa mới bước vào Cao cấp Thú tướng, so với tiếp cận cấp Lĩnh chủ, thực lực chênh lệch gấp mấy lần. Đương nhiên giá cả cũng có khoảng cách lớn.
"Hắc hắc, đúng, đương nhiên việc này không thể lừa được các ngươi." Quản lý Phương hắc hắc cười: "Tốt rồi, các ngươi ra giá đi."
Thành viên Tiểu đội Hỏa chuy tùm lum liếc mắt nhìn nhau, Cao Phong hướng ánh mắt về phía La Phong.
La Phong cười nói: "Phương quản lý, ngươi thấy giá như thế nào là thích hợp?" Ngôi nhà cực Hạn và Internet thương thành của Liên Minh HR cũng có báo giá riêng, La Phong trong lòng cũng có vài giá rồi. Cao cấp Thú tướng quái thú, bán cho võ quán Cực Hạn thì giá hơi thấp, nhưng đạt được không ít điểm cống hiến.
Mà tại liên minh HR, cao cấp Thú tướng có giá từ 5000 vạn ( năm mươi triệu) đến 5 ức ( năm trăm triệu).
Đương nhiên riêng Liệp Sát Giả có thực lực rất mạnh, hơn nữa là Lang thị Vương tộc cực kỳ hiếm thấy, giá cả đương nhiên cao hơn giá sàn nhiều.
"Như vầy đi, mấy nguyên liệu này không tồi, 6 ức Hoa Hạ tệ!" Phương quản lý hít sâu một hơi, trực tiếp nói.
Cho dù là quản lý như hắn cũng ít khi làm môt vụ lớn như vầy.
Thi thể một sơ cấp Lĩnh chủ quái thú, bình thường giá cũng cỡ này.
Cao Phong, La Phong đều là người trong nghề, trước đó không lâu, bọn họ đã thảo luận giá cả một lần, trong lòng đã có một giá nhất định. Lúc trước trên diễn đàn Võ giả đọc được tin tại khu vực Nam Mỹ có người tìm được một Liệp Sát Giả Trung cấp Thú tướng, bán giá 5000 vạn Địa Cầu tệ.
5000 vạn Địa Cầu tệ tương đương với 175 ức* Hoa Hạ tệ.
Trung cấp Thú tướng Liệp Sát Giả đã có thể bán với giá khủng như vậy. Bọn họ còn đem ra cao cấp Thú tướng tiếp cận cấp Lĩnh chủ, giá chắc chắc còn cao hơn.
"Lão Phương, giá của ngươi quá thấp." Cao Phong nhíu mày nói, "Bên châu Nam Mỹ một đầu trung cấp Thú tướng đã có giá 175 ức Hoa Hạ tệ. Còn chúng ta, giá chín mười ức là bình thường."
"Cao Phong ơi, ngươi cũng đừng chơi ta chứ, chín mười ức, giá này không được." Phương quản lý cười khổ nói.
La Phong thấy vậy cười thầm.
Kỳ thực lúc bàn bạc giá cả, đầu Liệp Sát Giả này bán được bảy tám ức là được rồi. Đội trưởng Cao Phong nói như vậy là muốn hù Phương quản lý thôi.
"Lần này chúng ta vì giết Ngân Nguyệt Hung lang mà mất đi cánh tay của một huynh đệ." Cao Phong bày ra vẻ mặt khó chịu: "Ta cũng không nhiều lời...một giá thôi, tám ức Hoa Hạ tệ! Ngươi đáp chịu thì giao dịch, nếu không bọn ta chỉ có thể đi tìm người khác. Lần này ta đến thẳng chỗ lão Phương ngài mà không hề đi chỗ khác trước, chính là vì giao tình lúc trước."
Phương quản lý nhìn qua Trương Khoa, quả thực...
Cánh tay Trương Khoa đã không còn.
"Xem ra Phương quản lý trả không nổi giá này. Chúng ta đi." Cao Phong đứng lên, La Phong cũng lập tức đem các bộ phận của Ngân Nguyệt hung lang thu hồi.
"Bảy ức rưỡi, ta không thể trả hơn." Phương quản lý nhíu mày nói.
Cao Phong vẫn không nói gì, La Phong tiếp tục dọn đồ.
"Đi." Cao Phong đi thẳng ra ngoài.
"Cao Phong a, bảy ức rưỡi là cao lắm rồi." Phương quản lý tức mình thở hồng hộc, thấy Cao Phong mở cửa bước ra, lập tức nói lớn: "Được rồi, theo giá các ngươi nói!"
Ngay cửa phòng, bọn La Phong, Cao Phong, Trần Cốc nhìn nhau cười.
Thương thành liên minh HR có mười mấy Quản lý thu mua vật liệu lấy từ quái thú. Liên minh này áp dụng chế độ đào thải, một năm tổng kết một lần, ai đóng góp ít nhất thì bị tước tư cách quản lý. Tự nhiên người nào cũng phấn đấu, áp lực lớn như vậy mà ...
Các quản lý tự dùng cách riêng của mình thu mua quái thú vật liệu từ Võ giả.
...
Trong văn phòng.
"Hiện nay Võ giả các ngươi quá cứng rắn" Phương quản lý vừa chuyển khoản vừa cảm khái nói: "Quản lý các khu vực khác, thậm chí còn mở đại lý thu mua. Hơn nữa một số Võ giả còn tự mình thu mua vật liệu từ Võ giả khác. Cạnh tranh quá khốc liệt, người người nhà nhà đều biết giá, lợi nhuận của chúng ta càng ngày càng thấp. Lần này các ngươi nuốt một hơi tám ức, cả lão Phương ta cũng muốn vào khu vực hoang dã kiếm sống, đáng tiếc chỉ sợ bộ xương già này ngay cả Thú binh cũng đấu không lại."
Vừa nói, Phương quản lý vừa tiến hành các thủ tục chuyển khoản.
"Phương quản lý, lão lăn lộn nhiều năm, tài sản phỏng chừng không ít hơn ta mà" Cao Phong cười nói.
"May mắn, lâu lâu kiếm được hợp đồng lớn, ăn hoa hồng được chút ít." Phương quản lý tươi cười.
Cao Phong cười: "Hóa đơn này ngươi tối thiểu được tám chấm a**."
"Không nhiều vậy đâu." Phương quản lý lắc đầu: "Uhm, xong rồi, tám ức Hoa Hạ tệ, đã chuyển vào tài khoản tiểu đội các ngươi."
Đồng hồ trên tay Cao Phong, Trần Cốc hai người một trưởng một phó cũng có tin báo tài khoản của đội nhận được tám ức Hoa Hạ tệ.
"Lão Phương, sảng khoái." Cao Phong hắc hắc cười.
"Về sau có vụ nào lớn, ngươi nhớ chiếu cố ta một chút." Phương quản lý cười nói: "Hiện tại, làm quản lý như chúng ta chịu áp lực rất lớn. Nếu có thể thăng chức một bậc lên chủ quản trong nội thành, ta cũng yên tâm."
"Uhm." Cao Phong gật gật đầu: "Chẳng qua quái thú lợi hại rất khó đối phó, huynh đệ ta cũng mất một cánh tay."
"Đúng vậy, cụt tay ..."Phương quản lý lắc đầu cảm thán nói, "Tuy rằng hiện tại trên thế giới, có bảo bối giúp cụt tay có thể mọc lại. Nhưng mà có giá trên trời, Võ giả bình thường có nghĩ cũng không dám nghĩ đến."
"Cụt tay mọc lại?" La Phong mê muội.
Lúc mới trở thành Võ giả, La Phong cũng tìm qua trên Internet thương thành một số dược vật kỳ lạ, nhưng mà dược vật có thể làm cho người cụt tay cụt chân mọc lại không hề có, La Phong nghĩ dược vật loại này không hề tồn tại.
"Có dược vật như vậy sao?" Cao Phong kinh hô.
"Phương quản lý, nó là cái gì vậy? Gãy chân có thể hồi phục không?" La Phong kích động hỏi.
Trời ạ.
Đệ đệ tàn phế đã quá nhiều năm, nếu có thể hồi phục, mình liều mạng cũng phải làm.
"Có, là 'Sinh mệnh chi thủy' trong truyền thuyết. Đừng nói cụt tay gãy chân, cho dù đứt nửa người cũng có thể mọc lại." Phương quản lý cảm khái nói: "Chẳng qua đồ chơi này, muốn làm ra phải dùng vật liệu chính là tinh phách của Long Vương tinh phách một loại còn lợi hại hơn cấp quái thú Lĩnh chủ ----- quái thú vô địch Long Vương cấp. Toàn thế giới có bao nhiêu Long Vương? Cho nên mỗi một phần Sinh Mệnh chi thủy đã có giá trên trời! Hơn nữa vô cùng thưa thớt, các thương thành trên vi internet không hề có. Liên minh chúng ta cũng không có hàng. Hiện tại giá cả đã lên tới 300 ức ( ba mươi tỉ) Hoa Hạ tệ một phần, hơn nữa không phải là giá cuối cùng."
"300 ức một phần? Còn không phải giá chót?" La Phong tim đập dồn dập.
Nghĩ đến đệ đệ thường xuyên ngồi xe lăn nhìn qua cửa sổ, yên lặng nhìn cảnh sắc bên ngoài, La Phong siết chặt nắm tay: "Không cần biết thế nào...ta nhất định phải giúp đệ đệ đứng lên lần nữa! Nhất định!!!"
(*)Giá này là dịch sát bản gốc không có chỉnh sửa, không biết tại sao có sự chênh lệch lớn như vật.
(**)Cái này ta chém, mọi người thông cảm.
--------------------------------