Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
La Phong đứng ở ban công của tầng mười hai, đang mùa đông nên buổi sáng hơi lạnh tràn ngập, hơi lạnh chạm nhẹ vào mặt, làm cho La Phong cả người tinh thần phấn chấn.
"Hôm nay chắc phải âm năm hoặc sáu độ." Cao Phong cười đi tới.
"Đúng là rất lạnh."
La Phong nhìn xuống phía dưới ban công, chỉ tay về phía một đầu quái thú đang đi săn mồi, "Nhưng vào sáng sớm, quái thú trong tiểu khu đúng là rất nhiều! Ngươi xem, trong tầm quan sát của ta đã có tới mười hai đầu quái thú, trong đó có ba đầu là quái thú cấp Thú tướng! Hay thật, thành phố số 003 không hổ là đại bản doanh của quái thú."
Cao Phong cũng nở nụ cười.
Chính xác, bình thường tại tiểu thị trấn, một đầu quái thú cấp Thú tướng đều thống lĩnh trên một trăm đầu phổ thông quái thú, tiền hô hậu ủng, rất là uy phong! Mà thị trấn, nơi La Phong điên cuồng luyện đao pháp trước đây, một đầu quái thú cấp Thú tướng lại thống lĩnh mấy trăm đầu thậm chí hơn một ngàn đầu quái thú cấp Thú binh phổ thông!
Ở một tiểu thị trấn, cấp Thú tướng càng ít thì có nghĩa phổ thông quái thú do cấp Thú tướng thống lĩnh lại càng nhiều.
Mà ở thành phố số 003, cho dù là vùng ngoại thành, một đầu quái thú cấp Thú tướng thông thường cũng chỉ có thể thống linh hai ba đầu thú binh mà thôi. Thậm chí còn có không ít đầu làm quang can tư lệnh nữa.(Tướng quân không có lính đó mà, ai đọc Ngã Vi Trụ Vương rồi sẽ biết)
"Chỉ có những quái thú cấp Thú tướng yếu nhược mới không có thủ hạ dưới trướng! Mà lợi hại như cao cấp Thú tướng , thậm chí là quái thú cấp Lĩnh chủ, bọn chúng đều thống lĩnh trên vạn thủ hạ!" Cao Phong quay đầu lại nhìn những người khác, "Mọi người, tỉnh táo , tỉnh táo, đi, chúng ta xuống truy giết quái thú nào!"
"Đi, các huynh đệ, đi kiếm tiền nào." Trần Cốc cười nói.
"Thành phố số 003 này, cũng khá trâu bò đó! Quái thú cấp Thú tướng đâu đâu cũng thấy!" Ngụy Thanh, Ngụy Thiết hai mắt rực sáng.
Thành phố số 003 vốn rất nguy hiểm!
Nhưng nguy cơ vẫn luôn tồn tại cùng kỳ ngộ, mặc dù quái thú lợi hại ở đây rất đông, thực lực không đủ rất dễ xong đời. Cho dù có chút thực lực nhưng nếu bị quái thú quần công cũng coi như xong... Nhưng là! Quái thú cấp Thú tướng ở nơi này bình thường cũng không có bao nhiêu thủ hạ dưới trướng, do vậy cũng làm cho việc truy giết cấp Thú tướng dễ dàng hơn nhiều!
Vù! Vù! Vù!
La Phong đứng tại lối vào cầu thang, dùng Tinh Thần Niệm lực quét qua những gốc khuất, rồi vung tay lên: "Không có việc gì, xung quanh hai mươi thước không có quái thú."
Bình thường ở những gốc khuất, rất dễ bị quái thú phục kích! Mà Tinh Thần Niệm lực của La Phong chính là máy dò xét tốt nhất.
"Theo sau Tinh Thần Niệm Sư, quả là có nhiều chỗ tốt." Trần Cốc cười hắc hắc.
"Mọi người chú ý một chút, đừng phát ra âm thanh, lỗ tai của quái thú rất thính đó." Cao Phong quay qua Trần Cốc trừng mắt một cái, hắn lập tức ngậm miệng lại.
La Phong mở đường, Cao Phong đoạn hậu.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đứng hai bên sườn, Trần Cốc đứng tại trung tâm!
"Hả?" Ánh mắt La Phong dừng lại trên người ba đầu quái thú Độc Giác Dã trư đang đứng cách khoảng một trăm thước ở phía xa, cầm đầu chính là một đầu Độc Giác Dã trư có thân thể lớn nhất, với cái sừng cùng bộ lông đều một màu đen nhánh, hoàn toàn bất đồng với bộ lông màu xám của các quái thú phổ thông khác, từ những đặc điểm trên có thể xác nhận đẳng cấp của nó là ---- sơ cấp Thú tướng!
"Tiện thể giải quyết nó luôn vậy."
La Phong thấp giọng nói, "Đằng trước có một đầu Độc Giác Dã trư, mọi người chú ý cảnh giới xung quanh, ta đến giải quyết nó."
Vù! Vù! Vù!
La Phong dẫn đầu tiến lên, bốn người phía sau dựa theo trận hình lúc đầu phân khai ra, cảnh giác xung quanh xem có quái thú cấp Thú tướng, hoặc nhân loại Võ giả đến quấy rối hay không.
"Hống~~" đầu Độc Giác Dã trư cấp Thú tướng thấy một nhân loại tiến đến, lập tức phẫn nộ gầm lên, tốc độ trong nháy mắt đạt đến 100 m/s, chiếc sừng đen nhánh mạnh mẽ đâm đến La Phong! Với lực đánh này cộng thêm cơ thể khổng lồ của nó, cho dù một chiếc xe tải cũng có thể bị chấn gãy đôi.
La Phong cầm trong tay Huyết Ảnh chiến đao, bảo trì tốc độ khoảng sáu bảy mươi thước trên một giây.
Hai bên lần lượt hoán đổi!
Trong chớp mắt tốc độ của La Phong đột ngột tăng nhanh, thay đổi quỹ đạo dưới chân một chút, liền kịp thời tránh thoát căn bản không để cho 'Độc Giác Dã trư có một cơ hội nào chạm đến hắn, chuẩn xác từng ly từng tấc! Còn La Phong cầm trong tay Huyết Ảnh chiến đao hơi nghiêng người một chút chém ngược từ dưới lên. Trong quá trình xuất đao, Huyết Ảnh chiến đao liên tục hai lần gia tốc, làm chiến đao trong nháy mắt trở nên mơ hồ, hóa thành một ánh đao huyễn hoặc!
Hưu!
Đao quang băng lãnh tượng như thiểm điện, một đạo hàn quang trong nháy mắt xẹt qua cổ của Độc Giác Dã trư, liền sau đó đao quang mơ hồ cũng biến mất trong nháy mắt!
Đao pháp -- phích lịch! Lần đầu tiên xuất chiêu.
Vèo! Vèo!
Huyết Ảnh chiến đao trong tay La Phong xuất ra hai đao nhìn như đơn giản, trong nháy mắt liền đem yết hầu của hai đầu 'Độc Giác Dã trư' cấp Thú binh khác cắt rời.
"Ầm ầm~~" Thân hình 'Độc Giác Dã trư' không còn sinh cơ liền theo quán tính trượt dài mười mấy thướt, sau đó mới ầm ầm ngã xuống mặt đất, còn tiếp tục trượt trên mặt đất mấy thướt nữa đến khi đụng tới một gốc đại thụ cực lớn, làm cho gốc đại thụ chấn động một hồi rồi mới dừng hẳn.
"Tốt, hảo tiểu tử, chỉ cần dựa vào đao pháp cũng có thể diệt được quái thú sơ cấp Thú tướng." đám người Trần Cốc cũng xúm xít lại.
"Tiến bộ không nhỏ a." Cao Phong cũng cực kỳ vui vẻ, lúc này Cao Phong đã chủ động ngồi xuống 'giải phẫu' thi thể rồi.
"Thân pháp, đao pháp kết hợp với kinh nghiệm phong phú, muốn giết một đầu quái thú cấp Thú tướng thật quá dễ dàng." Cao Phong thầm cảm thán một tiếng, bởi vì đã từng giết hơn một vạn đầu quái thú, cho nên khi đối mặt với quái thú, La Phong tuyệt đối có thể bảo trì bình tĩnh, phát huy thân pháp, đao pháp ở mức cao nhất.
Sử dụng khí lực ít nhất, trong nháy mắt giải quyết đối thủ!
"Tốt, đã thu hoạch xong." Cao Phong cười rạng rỡ, "Xem ra mỗi ngày chúng ta sẽ giết được không ít quái thú cấp Thú tướng đâu a."
"Đi, tìm con kế tiếp ." La phong cũng cười theo.
Cả tiểu đội Hỏa Chùy đều phấn chấn.
. . .
Khi đến thành phố số 003, mặc dù đã sớm đoán trước hiệu suất truy giết quái thú sẽ rất cao, nhưng đến khi chính thức chiến đấu, La Phong mới phát hiện ra... Lão Thiên a, đây vốn đâu phải là giết quái thú, căn bản đây chính là in tiền a! Sợ rằng tốc độ in tiền cũng không nhanh bằng tốc độ kiếm tiền của La Phong bọn họ.
Nguyên liệu trọng yếu của một đầu quái thú sơ cấp Thú tướng giá bán khoảng 500 vạn đến 1500 vạn.
Nguyên liệu trọng yếu của quái thú trung cấp Thú tướng, giá bán khoảng 1000 vạn đến một ức.
Nguyên liệu trọng yếu của quái thú cao cấp Thú tướng, giá bán trong khoảng từ 5000 vạn đến sáu bảy ức.
Dĩ nhiên trùng hợp cũng sẽ gặp được vài ngoại lệ, tỷ như một vài quái thú cực kỳ đặc biệt, hoặc ít quái thú vốn là cao cấp Thú tướng, nhưng nguyên liệu trên người lại tương đương với cấp Lĩnh chủ, dĩ giá bán cũng sẽ cực cao. Bất quá tuyệt đại đa số đều có giá trị giống như trên.
Bình quân mỗi ngày tiểu đội Hỏa Chùy đều giết khoảng mười đầu quái thú cấp Thú tướng! Đương nhiên đa số đều là sơ cấp Thú tướng! Chỉ như vậy thôi thì hiệu suất kiếm tiền cũng đã đủ dọa người rồi!
...
Liên tiếp cố gắng mười ngày trời, bọn La Phong cũng giết được chín mươi hai đầu sơ cấp Thú tướng, ba đầu trung cấp Thú tướng. Giá cả phỏng chừng cũng được khoảng mười ức! Chiến đấu mười ngày dưới cường độ cao làm cho bọn La Phong cũng có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một ngày cho tốt, sau đó lại tiếp tục truy sát quái thú... Chỉ là số lượng quái thú cấp Thú tướng ở xung quanh cũng bị giảm đi khá nhiều.
Ngày thứ mười lăm.
Trên ban công tầng mười hai của tòa nhà mười tám tầng, bọn La Phong cũng đang nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Đội trưởng, xung quang khu này, quái thú cấp Thú tướng càng ngày càng hiếm đi." Trần Cốc bất đắc dĩ nói.
"Cũng vô phương thôi, khoảng thời gian qua chúng ta hình như đồ sát hơi tàn nhẫn." Cao Phong cười hắc hắc, "Bất quá không cần phải gấp gáp, có lẽ một lượng lớn quái thú đã tạm lánh sang nơi khác... Theo ta phỏng đoán, nội trong mười ngày, số lượng quái thú trong tiểu khu này sẽ lại tăng lên thôi! Việc chúng ta cần làm bây giờ chính là an tĩnh canh giữ tại đây, dù sao đối với hoàn cảnh nơi này chúng ta vẫn quen thuộc nhất."
La phong cũng gật đầu.
Mười mấy ngày trôi qua, mặc dù tiểu khu này cũng khá lớn, nhưng La Phong vẫn có thể nhớ kỹ từng ngóc ngách.
"Đúng là tại thành phố số 003 kiếm tiền mới là lợi hại nhất." Ngụy Thiết không khỏi cảm thán.
Mặc dù nói công lao chủ yếu là của La Phong cùng Cao Phong hai người, nhưng là La Phong, Cao Phong được ăn cơm thì bọn Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng Trần Cốc cũng được húp cháo, chia đều ra, bọn họ mỗi người cũng trên một ức! Bình thường trước đây tại các tiểu thành phố, việc tìm kiếm quái thú cấp Thú tướng trong thành phố rất khó khăn, cho nên lợi nhuận mỗi năm của Ngụy Thiết, Ngụy Thanh mỗi người đều không tới một ức, mà bây giờ chỉ mới mười lăm ngày đã vượt qua lợi nhuận của một năm trước đây.
Đương nhiên --
Lợi ích càng lớn, thì nguy hiểm cũng càng lớn! Mười mấy ngày qua, La Phong bọn họ cũng từng một lần gặp nguy hiểm do phi cầm tấn công, cũng may là trốn ở trong phòng rồi dựa vào La Phong dùng phi đao tấn công mới có thể làm đám phi cầm quái thú này sợ hãi trốn đi.
"Kiếm tiền nhiều? Không nhiều không nhiều." Cao Phong cười nói, "Một gã Tinh Thần Niệm Sư mỗi năm kiếm được vài chục ức là việc bình thường. Chúng ta có thể xông xáo ở nơi này, chủ yếu là nhờ có La Phong."
"Ha ha." Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cười rộ lên.
"Đội trưởng, đừng nói như vậy. Cũng nhờ có mọi người hỗ trợ nên việc truy sát quái thú mới có thể thoải mái như vậy được." La Phong cũng thành thật nói, nếu chỉ đơn độc một người thì khó có khả năng chú ý đến tất cả nguy hiểm đến từ mọi hướng được, nhờ có ba đội viên khác của tiểu đội phụ trách cảnh giới mới có thể giải quyết được một vài nguy hiểm ở xung quanh.
Nhờ có Cao Phong, cường giả trung cấp Chiến tướng, phụ trợ nên hiệu suất của La Phong mới cao như vậy.
Mấy người La Phong đều đang rất thoải mái cười nói, bất quá thanh âm cũng không lớn.
"Hả?" Trần Cốc ở bên cạnh đang cầm một cây súng ngắm cỡ lớn, dùng kính ngắm nhìn xuống phía dưới một lúc, đột nhiên thấp giọng nói, "Nhìn xem, một tên đại gia hỏa vừa tới!"
"Cái gì?" bọn bốn người La Phong cơ hồ đều đồng thời cầm ống nhòm bên cạnh lên xem.
La phong nhìn kỹ . . .
Ở một tòa chung cư phía xa, trên gốc tường giăng đầy dây leo phủ rêu xanh. Chỉ là trên dây leo đó, một con cự đại mãng xà bự cỡ thắt lưng một người, dài khoảng hai mươi mấy thướt đang cuộn tròn xung quanh. Trên thân mãng xà có một đường hoa văn hắc tuyến gần như chia đều toàn thân, mà đường hắc tuyến càng đến gần phần đầu thì càng đậm!
Tại phần đầu của con cự đại mãng xà phân thành hai cái đầu rắn hình tam giác, ở phần trán của hai cái đầu đều có chút gồ lên.
"Có khi nào là quái thú họ rắn có mang kịch độc 'hắc tuyến' không?" Cao Phong thấp giọng mắng một tiếng, "Hay là từ 'Hắc Tuyến xà' biến dị thành 'Song Đầu Hắc Tuyến xà'?, nhưng lại có trường giác nhô lên, chắc sắp thành Giao Long rồi."
La Phong thầm hít một ngụm lương khí.
Sắp trở thành Giao Long hay là biến dị 'Song Đầu Hắc Tuyến xà'?
Tên gia hỏa này cũng không dễ chọc đâu!
--------------------------------
"Hôm nay chắc phải âm năm hoặc sáu độ." Cao Phong cười đi tới.
"Đúng là rất lạnh."
La Phong nhìn xuống phía dưới ban công, chỉ tay về phía một đầu quái thú đang đi săn mồi, "Nhưng vào sáng sớm, quái thú trong tiểu khu đúng là rất nhiều! Ngươi xem, trong tầm quan sát của ta đã có tới mười hai đầu quái thú, trong đó có ba đầu là quái thú cấp Thú tướng! Hay thật, thành phố số 003 không hổ là đại bản doanh của quái thú."
Cao Phong cũng nở nụ cười.
Chính xác, bình thường tại tiểu thị trấn, một đầu quái thú cấp Thú tướng đều thống lĩnh trên một trăm đầu phổ thông quái thú, tiền hô hậu ủng, rất là uy phong! Mà thị trấn, nơi La Phong điên cuồng luyện đao pháp trước đây, một đầu quái thú cấp Thú tướng lại thống lĩnh mấy trăm đầu thậm chí hơn một ngàn đầu quái thú cấp Thú binh phổ thông!
Ở một tiểu thị trấn, cấp Thú tướng càng ít thì có nghĩa phổ thông quái thú do cấp Thú tướng thống lĩnh lại càng nhiều.
Mà ở thành phố số 003, cho dù là vùng ngoại thành, một đầu quái thú cấp Thú tướng thông thường cũng chỉ có thể thống linh hai ba đầu thú binh mà thôi. Thậm chí còn có không ít đầu làm quang can tư lệnh nữa.(Tướng quân không có lính đó mà, ai đọc Ngã Vi Trụ Vương rồi sẽ biết)
"Chỉ có những quái thú cấp Thú tướng yếu nhược mới không có thủ hạ dưới trướng! Mà lợi hại như cao cấp Thú tướng , thậm chí là quái thú cấp Lĩnh chủ, bọn chúng đều thống lĩnh trên vạn thủ hạ!" Cao Phong quay đầu lại nhìn những người khác, "Mọi người, tỉnh táo , tỉnh táo, đi, chúng ta xuống truy giết quái thú nào!"
"Đi, các huynh đệ, đi kiếm tiền nào." Trần Cốc cười nói.
"Thành phố số 003 này, cũng khá trâu bò đó! Quái thú cấp Thú tướng đâu đâu cũng thấy!" Ngụy Thanh, Ngụy Thiết hai mắt rực sáng.
Thành phố số 003 vốn rất nguy hiểm!
Nhưng nguy cơ vẫn luôn tồn tại cùng kỳ ngộ, mặc dù quái thú lợi hại ở đây rất đông, thực lực không đủ rất dễ xong đời. Cho dù có chút thực lực nhưng nếu bị quái thú quần công cũng coi như xong... Nhưng là! Quái thú cấp Thú tướng ở nơi này bình thường cũng không có bao nhiêu thủ hạ dưới trướng, do vậy cũng làm cho việc truy giết cấp Thú tướng dễ dàng hơn nhiều!
Vù! Vù! Vù!
La Phong đứng tại lối vào cầu thang, dùng Tinh Thần Niệm lực quét qua những gốc khuất, rồi vung tay lên: "Không có việc gì, xung quanh hai mươi thước không có quái thú."
Bình thường ở những gốc khuất, rất dễ bị quái thú phục kích! Mà Tinh Thần Niệm lực của La Phong chính là máy dò xét tốt nhất.
"Theo sau Tinh Thần Niệm Sư, quả là có nhiều chỗ tốt." Trần Cốc cười hắc hắc.
"Mọi người chú ý một chút, đừng phát ra âm thanh, lỗ tai của quái thú rất thính đó." Cao Phong quay qua Trần Cốc trừng mắt một cái, hắn lập tức ngậm miệng lại.
La Phong mở đường, Cao Phong đoạn hậu.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đứng hai bên sườn, Trần Cốc đứng tại trung tâm!
"Hả?" Ánh mắt La Phong dừng lại trên người ba đầu quái thú Độc Giác Dã trư đang đứng cách khoảng một trăm thước ở phía xa, cầm đầu chính là một đầu Độc Giác Dã trư có thân thể lớn nhất, với cái sừng cùng bộ lông đều một màu đen nhánh, hoàn toàn bất đồng với bộ lông màu xám của các quái thú phổ thông khác, từ những đặc điểm trên có thể xác nhận đẳng cấp của nó là ---- sơ cấp Thú tướng!
"Tiện thể giải quyết nó luôn vậy."
La Phong thấp giọng nói, "Đằng trước có một đầu Độc Giác Dã trư, mọi người chú ý cảnh giới xung quanh, ta đến giải quyết nó."
Vù! Vù! Vù!
La Phong dẫn đầu tiến lên, bốn người phía sau dựa theo trận hình lúc đầu phân khai ra, cảnh giác xung quanh xem có quái thú cấp Thú tướng, hoặc nhân loại Võ giả đến quấy rối hay không.
"Hống~~" đầu Độc Giác Dã trư cấp Thú tướng thấy một nhân loại tiến đến, lập tức phẫn nộ gầm lên, tốc độ trong nháy mắt đạt đến 100 m/s, chiếc sừng đen nhánh mạnh mẽ đâm đến La Phong! Với lực đánh này cộng thêm cơ thể khổng lồ của nó, cho dù một chiếc xe tải cũng có thể bị chấn gãy đôi.
La Phong cầm trong tay Huyết Ảnh chiến đao, bảo trì tốc độ khoảng sáu bảy mươi thước trên một giây.
Hai bên lần lượt hoán đổi!
Trong chớp mắt tốc độ của La Phong đột ngột tăng nhanh, thay đổi quỹ đạo dưới chân một chút, liền kịp thời tránh thoát căn bản không để cho 'Độc Giác Dã trư có một cơ hội nào chạm đến hắn, chuẩn xác từng ly từng tấc! Còn La Phong cầm trong tay Huyết Ảnh chiến đao hơi nghiêng người một chút chém ngược từ dưới lên. Trong quá trình xuất đao, Huyết Ảnh chiến đao liên tục hai lần gia tốc, làm chiến đao trong nháy mắt trở nên mơ hồ, hóa thành một ánh đao huyễn hoặc!
Hưu!
Đao quang băng lãnh tượng như thiểm điện, một đạo hàn quang trong nháy mắt xẹt qua cổ của Độc Giác Dã trư, liền sau đó đao quang mơ hồ cũng biến mất trong nháy mắt!
Đao pháp -- phích lịch! Lần đầu tiên xuất chiêu.
Vèo! Vèo!
Huyết Ảnh chiến đao trong tay La Phong xuất ra hai đao nhìn như đơn giản, trong nháy mắt liền đem yết hầu của hai đầu 'Độc Giác Dã trư' cấp Thú binh khác cắt rời.
"Ầm ầm~~" Thân hình 'Độc Giác Dã trư' không còn sinh cơ liền theo quán tính trượt dài mười mấy thướt, sau đó mới ầm ầm ngã xuống mặt đất, còn tiếp tục trượt trên mặt đất mấy thướt nữa đến khi đụng tới một gốc đại thụ cực lớn, làm cho gốc đại thụ chấn động một hồi rồi mới dừng hẳn.
"Tốt, hảo tiểu tử, chỉ cần dựa vào đao pháp cũng có thể diệt được quái thú sơ cấp Thú tướng." đám người Trần Cốc cũng xúm xít lại.
"Tiến bộ không nhỏ a." Cao Phong cũng cực kỳ vui vẻ, lúc này Cao Phong đã chủ động ngồi xuống 'giải phẫu' thi thể rồi.
"Thân pháp, đao pháp kết hợp với kinh nghiệm phong phú, muốn giết một đầu quái thú cấp Thú tướng thật quá dễ dàng." Cao Phong thầm cảm thán một tiếng, bởi vì đã từng giết hơn một vạn đầu quái thú, cho nên khi đối mặt với quái thú, La Phong tuyệt đối có thể bảo trì bình tĩnh, phát huy thân pháp, đao pháp ở mức cao nhất.
Sử dụng khí lực ít nhất, trong nháy mắt giải quyết đối thủ!
"Tốt, đã thu hoạch xong." Cao Phong cười rạng rỡ, "Xem ra mỗi ngày chúng ta sẽ giết được không ít quái thú cấp Thú tướng đâu a."
"Đi, tìm con kế tiếp ." La phong cũng cười theo.
Cả tiểu đội Hỏa Chùy đều phấn chấn.
. . .
Khi đến thành phố số 003, mặc dù đã sớm đoán trước hiệu suất truy giết quái thú sẽ rất cao, nhưng đến khi chính thức chiến đấu, La Phong mới phát hiện ra... Lão Thiên a, đây vốn đâu phải là giết quái thú, căn bản đây chính là in tiền a! Sợ rằng tốc độ in tiền cũng không nhanh bằng tốc độ kiếm tiền của La Phong bọn họ.
Nguyên liệu trọng yếu của một đầu quái thú sơ cấp Thú tướng giá bán khoảng 500 vạn đến 1500 vạn.
Nguyên liệu trọng yếu của quái thú trung cấp Thú tướng, giá bán khoảng 1000 vạn đến một ức.
Nguyên liệu trọng yếu của quái thú cao cấp Thú tướng, giá bán trong khoảng từ 5000 vạn đến sáu bảy ức.
Dĩ nhiên trùng hợp cũng sẽ gặp được vài ngoại lệ, tỷ như một vài quái thú cực kỳ đặc biệt, hoặc ít quái thú vốn là cao cấp Thú tướng, nhưng nguyên liệu trên người lại tương đương với cấp Lĩnh chủ, dĩ giá bán cũng sẽ cực cao. Bất quá tuyệt đại đa số đều có giá trị giống như trên.
Bình quân mỗi ngày tiểu đội Hỏa Chùy đều giết khoảng mười đầu quái thú cấp Thú tướng! Đương nhiên đa số đều là sơ cấp Thú tướng! Chỉ như vậy thôi thì hiệu suất kiếm tiền cũng đã đủ dọa người rồi!
...
Liên tiếp cố gắng mười ngày trời, bọn La Phong cũng giết được chín mươi hai đầu sơ cấp Thú tướng, ba đầu trung cấp Thú tướng. Giá cả phỏng chừng cũng được khoảng mười ức! Chiến đấu mười ngày dưới cường độ cao làm cho bọn La Phong cũng có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một ngày cho tốt, sau đó lại tiếp tục truy sát quái thú... Chỉ là số lượng quái thú cấp Thú tướng ở xung quanh cũng bị giảm đi khá nhiều.
Ngày thứ mười lăm.
Trên ban công tầng mười hai của tòa nhà mười tám tầng, bọn La Phong cũng đang nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Đội trưởng, xung quang khu này, quái thú cấp Thú tướng càng ngày càng hiếm đi." Trần Cốc bất đắc dĩ nói.
"Cũng vô phương thôi, khoảng thời gian qua chúng ta hình như đồ sát hơi tàn nhẫn." Cao Phong cười hắc hắc, "Bất quá không cần phải gấp gáp, có lẽ một lượng lớn quái thú đã tạm lánh sang nơi khác... Theo ta phỏng đoán, nội trong mười ngày, số lượng quái thú trong tiểu khu này sẽ lại tăng lên thôi! Việc chúng ta cần làm bây giờ chính là an tĩnh canh giữ tại đây, dù sao đối với hoàn cảnh nơi này chúng ta vẫn quen thuộc nhất."
La phong cũng gật đầu.
Mười mấy ngày trôi qua, mặc dù tiểu khu này cũng khá lớn, nhưng La Phong vẫn có thể nhớ kỹ từng ngóc ngách.
"Đúng là tại thành phố số 003 kiếm tiền mới là lợi hại nhất." Ngụy Thiết không khỏi cảm thán.
Mặc dù nói công lao chủ yếu là của La Phong cùng Cao Phong hai người, nhưng là La Phong, Cao Phong được ăn cơm thì bọn Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng Trần Cốc cũng được húp cháo, chia đều ra, bọn họ mỗi người cũng trên một ức! Bình thường trước đây tại các tiểu thành phố, việc tìm kiếm quái thú cấp Thú tướng trong thành phố rất khó khăn, cho nên lợi nhuận mỗi năm của Ngụy Thiết, Ngụy Thanh mỗi người đều không tới một ức, mà bây giờ chỉ mới mười lăm ngày đã vượt qua lợi nhuận của một năm trước đây.
Đương nhiên --
Lợi ích càng lớn, thì nguy hiểm cũng càng lớn! Mười mấy ngày qua, La Phong bọn họ cũng từng một lần gặp nguy hiểm do phi cầm tấn công, cũng may là trốn ở trong phòng rồi dựa vào La Phong dùng phi đao tấn công mới có thể làm đám phi cầm quái thú này sợ hãi trốn đi.
"Kiếm tiền nhiều? Không nhiều không nhiều." Cao Phong cười nói, "Một gã Tinh Thần Niệm Sư mỗi năm kiếm được vài chục ức là việc bình thường. Chúng ta có thể xông xáo ở nơi này, chủ yếu là nhờ có La Phong."
"Ha ha." Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cười rộ lên.
"Đội trưởng, đừng nói như vậy. Cũng nhờ có mọi người hỗ trợ nên việc truy sát quái thú mới có thể thoải mái như vậy được." La Phong cũng thành thật nói, nếu chỉ đơn độc một người thì khó có khả năng chú ý đến tất cả nguy hiểm đến từ mọi hướng được, nhờ có ba đội viên khác của tiểu đội phụ trách cảnh giới mới có thể giải quyết được một vài nguy hiểm ở xung quanh.
Nhờ có Cao Phong, cường giả trung cấp Chiến tướng, phụ trợ nên hiệu suất của La Phong mới cao như vậy.
Mấy người La Phong đều đang rất thoải mái cười nói, bất quá thanh âm cũng không lớn.
"Hả?" Trần Cốc ở bên cạnh đang cầm một cây súng ngắm cỡ lớn, dùng kính ngắm nhìn xuống phía dưới một lúc, đột nhiên thấp giọng nói, "Nhìn xem, một tên đại gia hỏa vừa tới!"
"Cái gì?" bọn bốn người La Phong cơ hồ đều đồng thời cầm ống nhòm bên cạnh lên xem.
La phong nhìn kỹ . . .
Ở một tòa chung cư phía xa, trên gốc tường giăng đầy dây leo phủ rêu xanh. Chỉ là trên dây leo đó, một con cự đại mãng xà bự cỡ thắt lưng một người, dài khoảng hai mươi mấy thướt đang cuộn tròn xung quanh. Trên thân mãng xà có một đường hoa văn hắc tuyến gần như chia đều toàn thân, mà đường hắc tuyến càng đến gần phần đầu thì càng đậm!
Tại phần đầu của con cự đại mãng xà phân thành hai cái đầu rắn hình tam giác, ở phần trán của hai cái đầu đều có chút gồ lên.
"Có khi nào là quái thú họ rắn có mang kịch độc 'hắc tuyến' không?" Cao Phong thấp giọng mắng một tiếng, "Hay là từ 'Hắc Tuyến xà' biến dị thành 'Song Đầu Hắc Tuyến xà'?, nhưng lại có trường giác nhô lên, chắc sắp thành Giao Long rồi."
La Phong thầm hít một ngụm lương khí.
Sắp trở thành Giao Long hay là biến dị 'Song Đầu Hắc Tuyến xà'?
Tên gia hỏa này cũng không dễ chọc đâu!
--------------------------------