Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77
Hắn biết rất rõ thân phận của vị thiếu gia này, tuy rằng là con lai, nhưng cha của hắn lại là người Hoa Hạ.
Với bối cảnh cùng thực lực của cha hắn... Sẽ không có mấy người cả gan dám dám đến trêu chọc vị thiếu gia này được.
"Không cần." Lưu lão giả phất tay nói, "Có ta cùng Tạp Long ở đây, sự an toàn của thiếu gia tuyệt đối không thành vấn đề."
Tráng hán da trắng cũng nhìn mấy người của tiểu đội Hổ Nha cười lạnh.
"Lý thiếu gia." Phan Á mong chờ nhìn vị thanh niên con lai.
"Kế hoạch huấn luyện của ta vẫn chưa chấm dứt." Thanh niên con lai nhíu mày nói.
Lưu lão giả cũng nhíu mày, "Làm Võ giả vốn là đứng tại lằn ranh giữa sống chết, chỉ vì một chuyện không rõ ràng, mà sợ đầu sợ đuôi thì về sau khó có thể làm nên đại sự."
Bốn người Phan Á đều cứng họng.
"Cùng lắm thì bốn người các ngươi cứ đi theo chúng ta, như vậy là được rồi chứ gì?" Vừa nghe lời này của Lưu lão giả, bốn người Phan Á thoáng nhìn nhau trao đổi ý kiến một chút, rồi cũng từ bỏ ý định quay về. Bọn hắn rất rõ ràng... Nếu được đi theo hai gã cao cấp Chiến thần thì chuyện an toàn cũng không cần phải bàn nữa.
"Lưu tiền bối nói rất đúng, nếu lúc nào cũng sợ đầu sợ đuôi như vậy thì sao có thể làm Võ giả được? Nếu quả thực có kẻ ám toán chúng ta, thì đợi khi hắn xuất hiện liền trực tiếp giải quyết." Ánh mắt của Phan Á bổng trở nên lạnh lẽo.
"Chúng tôi sẽ nghe theo lời Lưu tiền bối." Trung niên độc nhãn cười nói.
Mấy người tiểu đội Hổ Nha đều tỏ vẻ nghe theo lời Lưu lão giả.
"Chỗ này nồng nặc mùi máu tanh, chúng ta cũng nên đổi một chỗ khác." Lưu lão giả lên tiếng.
Lập tức cả bảy người của tiểu đội Lôi Đình liền rời khỏi dãy khách sạn Cẩm Giang.
⬻⬻
La Phong tại nơi ẩn núp đang dùng kính viễn vọng quan sát tình hình.
"Quả nhiên cuối cùng cũng rời khỏi dãy khách sạn Cẩm Giang." Đang quan sát bảy người của tiểu đội Lôi Đình từ khách sạn rời đi, được một lúc bổng cả đám người liền biến mất khỏi tầm quan sát của La Phong.
"Vị trí của biệt thự này tương đối thấp, tầm quan sát cũng không rộng."
La Phong nhanh chóng đeo ba lô, tấm chắn, chiến đao lên lưng, tựa như một con báo đang đi săn nhanh nhẹn từ tòa biệt thự trực tiếp nhảy tới tòa nhà cao tầng đối diện. Tòa nhà này khoảng mười tám tầng, tấm chắn cùng chiến đao trên người đã bị La Phong dùng Tinh Thần Niệm lực nâng lên, khiến cho tốc độ của La Phong tăng lên chóng mặt.
Một đạo ảo ảnh không ngừng chuyển động trên cầu thang.
Vèo! Vèo! Vèo!
Vài giây sau La Phong đã lên đến tầng mười tám! La Phong liền chạy đến cửa ở phương bắc của một gian phòng tại tầng mười tám, lấy kính viễn vọng ra quan sát phía dưới, với độ cao của tòa nhà này thì quan sát mọi vật bên dưới cũng không có gì khó khăn, thoáng quan sát một chút liền thấy rõ bảy người của tiểu đội Lôi Đình đang di chuyển trên đường lộ, đi được một lúc liền tiến vào một tòa nhà sáu tầng tàn tạ.
"Không biết kế hoạch của ta có tác dụng hay không nữa." La Phong híp mắt, "Có tác dụng hay không thì cứ để ông trời quyết đinh đi."
"Cứ tiếp tục tìm cơ hội là được!"
La Phong liền ngồi xuống tiếp tục quan sát.
Để trở thành một Võ giả trước tiên cần phải có đủ kiên nhẫn cùng nghị lực! Không có được những thứ ấy thì làm sao có thể đạt được thực lực hơn người? Cho nên đối với La Phong đơn độc ở nơi đây ngồi yên theo dõi cũng không quá khó khăn.
Ngày đầu tiên, vào buổi chiều cả bảy người của tiểu đội Lôi Đình đều cùng đi ra ngoài săn quái thú.
Ngày hôm sau, cả buổi sáng cùng buổi chiều tiểu đội Lôi Đình đều đi ra ngoài để quan sát vị thiếu niên con lai kia rèn luyện, có điều cả bảy người đều rời đi cùng lúc, làm La Phong chẳng tìm được cơ hội nào.
Ngày thứ ba cũng như thường lệ cả bảy người đều ra ngoài vào buổi sáng và buổi chiều.
"Có lẽ tiểu đội Hổ Nha thực sự đã có đề phòng." La Phong đang ngồi trên giường ngủ đã được phủi sơ của gian phòng. Lúc này màn đêm đã buông xuống, bầu trời đầy sao, cả gian phòng cũng không đến nổi tối tăm nhờ ánh sáng từ những tinh tú trên bầu trời. Trong không khí phảng phất có mùi máu tanh.
"Làm sao bây giờ?" La Phong nhíu mày.
Cứ tiếp tục như vậy, nếu kế hoạch huấn luyện của vị thiếu gia kia chấm dứt thì có thể bọn họ sẽ trở về căn cứ.
"Bíp bíp ~~"
Đồng hồ truyền tin trên tay La Phong khẽ rung động, nhìn xuống đồng hồ... Chính là điện thoại của đệ đệ.
La Phong liền bấm vào nút trả lời.
"Chào anh!" Từ trong đồng hồ truyền đến tiếng nói của đệ đệ La Hoa.
"La Hoa, có việc gì mà gọi điện cho anh vậy?" La Phong cười vui vẻ hỏi. Đơn độc một mình tại khu vực hoang dã truy sát người khác, cuộc sống đúng là rất đơn điệu... Có thể trò chuyện với thân nhân, làm lòng của hắn cũng có chút ấm áp.
"Muốn báo cho anh một tin vui." La Hoa cười tươi nói, "Anh hai, gần đây em kinh doanh cổ phiếu có lời, thu được một khoản lớn, quá sung sướng."
"Ồ! Tại sao lại lời nhiều như vậy?" La Phong cười hỏi.
La Hoa hưng phấn nói: " Em mua vào tám loại cổ phiếu, trong đó có sáu loại là 'hàng thượng hạng' (theo thuật ngữ của dân chơi cổ phiếu:H), còn lại hai loại khác vốn là loại 'cung không đủ cầu'. Loại cổ phiếu 'thượng hạng' này rất ổn định, tiền lời hàng năm cũng rất cao. Trong sáu loại cổ phiếu 'thượng hạng' này chỉ có một loại lại bắt đầu rớt giá! Em sợ đến mức nhảy dựng lên, còn tưởng công ty phát hành xảy ra vấn đề gì! Liền cẩn thận điều tra lại kỹ càng, thì mới biết công ty này chẳng có chuyện gì xảy ra! He he, nếu đã là loại cổ phiếu 'cung không đủ cầu' thì em nhất định phải 'mần thịt'."
"Đối với loại cổ phiếu 'thượng hạng' này, em rất tin tưởng, nên mới giữ lại không bán ra. Với lại công ty phát hành cũng không có vấn đề gì, thì sợ cái gì?
"Nó xuống giá, em mua!"
"Giai đoạn này em không ngừng thu mua, tụt giá khoảng mười ngày đã xuống rớt tới gần 50%, em gần như đều dồn tất cả vốn liếng vào nó. Không ngờ chỉ mới mười mấy ngày liều bắt đầu tăng lên chóng mặt, chỉ ngắn ngủi hai mươi ngày chẳng những tăng đến giá gốc ban đầu, mà còn vượt qua luôn! He he, làm được vố này, em tính sơ tiền lời của mình cũng gần gấp đôi. Ha ha, quá sung sướng."
Từ giọng nói phát ra trong đồng hồ, La Phong có thể cảm nhận được đệ đệ mình rất hưng phấn.
"Lợi hại vậy sao, so với anh của em còn mạnh hơn nhiều." La Phong cười khen một tiếng, "Nói vậy số tiền em đang có không phải là hơn một ức sao?"
Mình lần trước cho thêm đệ đệ năm ngàn vạn, cộng thêm tiền vốn trước đây của đệ đệ cũng có khoảng tám ngàn vạn vốn lưu động.
"Vâng, tài khoản hiện tại của em có khoảng một ức bảy ngàn vạn." La Hoa cười hắc hắc, "Anh hai, cũng nhờ anh cho em một số tiền lớn, nếu không nhờ tiền vốn có nhiều thì em làm sao kiếm được tiền lời nhiều như vậy?"
Đồng dạng đều là lời gấp đôi. Nếu tiền vốn có một vạn tệ thì chỉ biến thành hai vạn tệ mà thôi. Mà tiền vốn có tám chín ngàn vạn thì tiền lời lại tăng lên tới ức bảy, ức tám.
"Em đúng là lợi hại nha. Anh giết dã thú tại khu vực hoang dã hai tháng trời mà tiền lời cũng chỉ khoảng một ức mà thôi." La Phong cảm thán nói... Làm kinh doanh quả thực kiếm tiền rất lợi hại a, lãi mẹ cứ sinh lãi con mãi như thế thì tiền vốn càng lớn tiền lãi lại càng nhiều a! Đương nhiên việc tính toán cũng sẽ căng thẳng hơn nhiều.
"Chẳng qua cơ hội như vậy cũng không thường xuyên xuất hiện được." La Hoa cười nói.
Đệ đệ đã chơi cổ phiếu nhiều năm rồi. Mà trong khoảng thời gian ngắn có thể kiếm được một khoảng lớn như vậy đúng là rất hiếm.
"Tốt."
La Phong suy nghĩ một chút, liền thao tác trên màn hình của đồng hồ truyền tin, truy nhập vào tài khoản ngân hàng chuyển một ức tám ngàn vạn đến tài khoản của đệ đệ.
"A!" La Hoa kinh hô, "Anh hai, tại sao tài khoản của em lại tăng lên nhiều vậy..."
"Anh của em gần đây cũng kiếm được không ít tiền, tất cả đều để cho em chơi cổ phiếu. Em cứ cố gắng đi, nếu ngày nào đó, em có thể kiếm được một trăm năm mươi ức từ kinh doanh chứng khoáng! Thì anh sẽ cho em một niềm vui bất ngờ!" La Phong cười nói, về tác dụng của 'Sinh Mệnh chi thủy' La Phong vẫn chưa nói cho đệ đệ của hắn nghe.
Mặc dù 'thứ kia' giá cả cực cao, nhưng dựa theo kế hoạch của La Phong, bản thân kiếm tiền rồi đưa cho đệ đệ chơi cổ phiếu thì...
Tiền của mình nếu cấp cho đệ đệ chơi cổ phiếu. Như vậy tiền lời sẽ không ngừng tăng lên, có lẽ muốn có được ba trăm ức cũng không phải không có khả năng!
"Một trăm năm mươi ức?" La Hoa kinh hô một tiếng.
"Yên tâm, anh cũng sẽ cấp thêm cho em không ít vốn." La Phong cười nói, đến lúc đó cộng cả tiền của mình cùng đệ đệ phỏng chừng cũng khoảng ba trăm ức.
Có tiền rồi sẽ tìm mua 'Sinh Mệnh chi thủy' để giúp đệ đệ có thể đi lại!
"Vâng, anh hai, em nhất định sẽ cố gắng." La Hoa tự tin nói.
"Ừ." La Phong cười đáp, "Được rồi em cũng ngủ sớm đi."
"Vâng, anh hai, anh ở khu vực hoang dã cũng phải cẩn thận."
Hai anh em đồng thời tắt điện thoại.
...
Trong phòng của em trai La Phong tại lầu một, La Hoa đang ngồi trên xe lăn hưng phấn cúp điện thoại, rồi nhanh chóng mở chương trình chat trên máy tính.
"Hoa tử, nhìn ngươi có vẻ rất vui nhỉ." Cô gái trên màn hình WC cười nói.
"Hi hi, đương nhiên là vui rồi." La Hoa cười ha hả với cô gái trên màn hình chat, nhìn thiếu nữ nhìn có chút trẻ con, tóc ngắn, có vẻ như một cô gái còn trong trắng( Mấy gã sắc lang đừng tưởng tượng bậy nha ). Đó chính là bạn gái của La Hoa, 'Tiểu Nam'.
...
Tiểu Nam đang ở trong phòng ngủ của mình chat WC với La Hoa.
Ngoài phòng khách, một đôi vợ chồng trung niên đang ngồi trên ghế sofa xem ti vi, tuy nhiên có vẻ như bọn họ không hề chú ý gì đến ti vi cả.
"Làm sao bây giờ?" Thiếu phụ trung niên lo lắng nói, "Anh cũng không phải không biết tính tình của Tiểu Nam, nếu chúng ta cương quyết chia rẽ bọn họ thì Tiểu Nam nhất định sẽ rất hận chúng ta."
"Hận cứ hận, chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho nó thôi!"
Trung niên nhân nhịn không được cả giận nói, "Nó từ nhỏ chưa từng chịu khổ, cứ nghĩ rằng cuộc sống giống như trong mơ sao? Tuy gia đình chúng ta cũng không phải là đại phú đại quý gì, nhưng cũng không phải là hạng nghèo khó, con gái chúng ta nói về diện mạo, nhân phẩm đều xuất chúng, vì lẽ gì mà có thể ở cùng một gã tàn phế được chứ? Đúng là anh trai của gã tàn phế kia là Võ giả! Nhưng Võ giả thì sao? Cũng không phải anh trai hắn cùng con gái chúng ta yêu đương!"
"Cho dù thế nào đi nữa ta cũng không thể để con gái của mình gã tới chỗ không tử tế được!"
"Nếu không phải lão Lý nói cho ta biết, thì đến bây giờ ta còn không biết được con gái chúng ta lại lén lút hẹn hò với gã tàn phế ở tiểu khu Minh Nguyệt kia, đúng là tức chết mà, tức chết ta mà." Mặt của người trung niên kia đỏ lên vì giận.
--------------------------------
Với bối cảnh cùng thực lực của cha hắn... Sẽ không có mấy người cả gan dám dám đến trêu chọc vị thiếu gia này được.
"Không cần." Lưu lão giả phất tay nói, "Có ta cùng Tạp Long ở đây, sự an toàn của thiếu gia tuyệt đối không thành vấn đề."
Tráng hán da trắng cũng nhìn mấy người của tiểu đội Hổ Nha cười lạnh.
"Lý thiếu gia." Phan Á mong chờ nhìn vị thanh niên con lai.
"Kế hoạch huấn luyện của ta vẫn chưa chấm dứt." Thanh niên con lai nhíu mày nói.
Lưu lão giả cũng nhíu mày, "Làm Võ giả vốn là đứng tại lằn ranh giữa sống chết, chỉ vì một chuyện không rõ ràng, mà sợ đầu sợ đuôi thì về sau khó có thể làm nên đại sự."
Bốn người Phan Á đều cứng họng.
"Cùng lắm thì bốn người các ngươi cứ đi theo chúng ta, như vậy là được rồi chứ gì?" Vừa nghe lời này của Lưu lão giả, bốn người Phan Á thoáng nhìn nhau trao đổi ý kiến một chút, rồi cũng từ bỏ ý định quay về. Bọn hắn rất rõ ràng... Nếu được đi theo hai gã cao cấp Chiến thần thì chuyện an toàn cũng không cần phải bàn nữa.
"Lưu tiền bối nói rất đúng, nếu lúc nào cũng sợ đầu sợ đuôi như vậy thì sao có thể làm Võ giả được? Nếu quả thực có kẻ ám toán chúng ta, thì đợi khi hắn xuất hiện liền trực tiếp giải quyết." Ánh mắt của Phan Á bổng trở nên lạnh lẽo.
"Chúng tôi sẽ nghe theo lời Lưu tiền bối." Trung niên độc nhãn cười nói.
Mấy người tiểu đội Hổ Nha đều tỏ vẻ nghe theo lời Lưu lão giả.
"Chỗ này nồng nặc mùi máu tanh, chúng ta cũng nên đổi một chỗ khác." Lưu lão giả lên tiếng.
Lập tức cả bảy người của tiểu đội Lôi Đình liền rời khỏi dãy khách sạn Cẩm Giang.
⬻⬻
La Phong tại nơi ẩn núp đang dùng kính viễn vọng quan sát tình hình.
"Quả nhiên cuối cùng cũng rời khỏi dãy khách sạn Cẩm Giang." Đang quan sát bảy người của tiểu đội Lôi Đình từ khách sạn rời đi, được một lúc bổng cả đám người liền biến mất khỏi tầm quan sát của La Phong.
"Vị trí của biệt thự này tương đối thấp, tầm quan sát cũng không rộng."
La Phong nhanh chóng đeo ba lô, tấm chắn, chiến đao lên lưng, tựa như một con báo đang đi săn nhanh nhẹn từ tòa biệt thự trực tiếp nhảy tới tòa nhà cao tầng đối diện. Tòa nhà này khoảng mười tám tầng, tấm chắn cùng chiến đao trên người đã bị La Phong dùng Tinh Thần Niệm lực nâng lên, khiến cho tốc độ của La Phong tăng lên chóng mặt.
Một đạo ảo ảnh không ngừng chuyển động trên cầu thang.
Vèo! Vèo! Vèo!
Vài giây sau La Phong đã lên đến tầng mười tám! La Phong liền chạy đến cửa ở phương bắc của một gian phòng tại tầng mười tám, lấy kính viễn vọng ra quan sát phía dưới, với độ cao của tòa nhà này thì quan sát mọi vật bên dưới cũng không có gì khó khăn, thoáng quan sát một chút liền thấy rõ bảy người của tiểu đội Lôi Đình đang di chuyển trên đường lộ, đi được một lúc liền tiến vào một tòa nhà sáu tầng tàn tạ.
"Không biết kế hoạch của ta có tác dụng hay không nữa." La Phong híp mắt, "Có tác dụng hay không thì cứ để ông trời quyết đinh đi."
"Cứ tiếp tục tìm cơ hội là được!"
La Phong liền ngồi xuống tiếp tục quan sát.
Để trở thành một Võ giả trước tiên cần phải có đủ kiên nhẫn cùng nghị lực! Không có được những thứ ấy thì làm sao có thể đạt được thực lực hơn người? Cho nên đối với La Phong đơn độc ở nơi đây ngồi yên theo dõi cũng không quá khó khăn.
Ngày đầu tiên, vào buổi chiều cả bảy người của tiểu đội Lôi Đình đều cùng đi ra ngoài săn quái thú.
Ngày hôm sau, cả buổi sáng cùng buổi chiều tiểu đội Lôi Đình đều đi ra ngoài để quan sát vị thiếu niên con lai kia rèn luyện, có điều cả bảy người đều rời đi cùng lúc, làm La Phong chẳng tìm được cơ hội nào.
Ngày thứ ba cũng như thường lệ cả bảy người đều ra ngoài vào buổi sáng và buổi chiều.
"Có lẽ tiểu đội Hổ Nha thực sự đã có đề phòng." La Phong đang ngồi trên giường ngủ đã được phủi sơ của gian phòng. Lúc này màn đêm đã buông xuống, bầu trời đầy sao, cả gian phòng cũng không đến nổi tối tăm nhờ ánh sáng từ những tinh tú trên bầu trời. Trong không khí phảng phất có mùi máu tanh.
"Làm sao bây giờ?" La Phong nhíu mày.
Cứ tiếp tục như vậy, nếu kế hoạch huấn luyện của vị thiếu gia kia chấm dứt thì có thể bọn họ sẽ trở về căn cứ.
"Bíp bíp ~~"
Đồng hồ truyền tin trên tay La Phong khẽ rung động, nhìn xuống đồng hồ... Chính là điện thoại của đệ đệ.
La Phong liền bấm vào nút trả lời.
"Chào anh!" Từ trong đồng hồ truyền đến tiếng nói của đệ đệ La Hoa.
"La Hoa, có việc gì mà gọi điện cho anh vậy?" La Phong cười vui vẻ hỏi. Đơn độc một mình tại khu vực hoang dã truy sát người khác, cuộc sống đúng là rất đơn điệu... Có thể trò chuyện với thân nhân, làm lòng của hắn cũng có chút ấm áp.
"Muốn báo cho anh một tin vui." La Hoa cười tươi nói, "Anh hai, gần đây em kinh doanh cổ phiếu có lời, thu được một khoản lớn, quá sung sướng."
"Ồ! Tại sao lại lời nhiều như vậy?" La Phong cười hỏi.
La Hoa hưng phấn nói: " Em mua vào tám loại cổ phiếu, trong đó có sáu loại là 'hàng thượng hạng' (theo thuật ngữ của dân chơi cổ phiếu:H), còn lại hai loại khác vốn là loại 'cung không đủ cầu'. Loại cổ phiếu 'thượng hạng' này rất ổn định, tiền lời hàng năm cũng rất cao. Trong sáu loại cổ phiếu 'thượng hạng' này chỉ có một loại lại bắt đầu rớt giá! Em sợ đến mức nhảy dựng lên, còn tưởng công ty phát hành xảy ra vấn đề gì! Liền cẩn thận điều tra lại kỹ càng, thì mới biết công ty này chẳng có chuyện gì xảy ra! He he, nếu đã là loại cổ phiếu 'cung không đủ cầu' thì em nhất định phải 'mần thịt'."
"Đối với loại cổ phiếu 'thượng hạng' này, em rất tin tưởng, nên mới giữ lại không bán ra. Với lại công ty phát hành cũng không có vấn đề gì, thì sợ cái gì?
"Nó xuống giá, em mua!"
"Giai đoạn này em không ngừng thu mua, tụt giá khoảng mười ngày đã xuống rớt tới gần 50%, em gần như đều dồn tất cả vốn liếng vào nó. Không ngờ chỉ mới mười mấy ngày liều bắt đầu tăng lên chóng mặt, chỉ ngắn ngủi hai mươi ngày chẳng những tăng đến giá gốc ban đầu, mà còn vượt qua luôn! He he, làm được vố này, em tính sơ tiền lời của mình cũng gần gấp đôi. Ha ha, quá sung sướng."
Từ giọng nói phát ra trong đồng hồ, La Phong có thể cảm nhận được đệ đệ mình rất hưng phấn.
"Lợi hại vậy sao, so với anh của em còn mạnh hơn nhiều." La Phong cười khen một tiếng, "Nói vậy số tiền em đang có không phải là hơn một ức sao?"
Mình lần trước cho thêm đệ đệ năm ngàn vạn, cộng thêm tiền vốn trước đây của đệ đệ cũng có khoảng tám ngàn vạn vốn lưu động.
"Vâng, tài khoản hiện tại của em có khoảng một ức bảy ngàn vạn." La Hoa cười hắc hắc, "Anh hai, cũng nhờ anh cho em một số tiền lớn, nếu không nhờ tiền vốn có nhiều thì em làm sao kiếm được tiền lời nhiều như vậy?"
Đồng dạng đều là lời gấp đôi. Nếu tiền vốn có một vạn tệ thì chỉ biến thành hai vạn tệ mà thôi. Mà tiền vốn có tám chín ngàn vạn thì tiền lời lại tăng lên tới ức bảy, ức tám.
"Em đúng là lợi hại nha. Anh giết dã thú tại khu vực hoang dã hai tháng trời mà tiền lời cũng chỉ khoảng một ức mà thôi." La Phong cảm thán nói... Làm kinh doanh quả thực kiếm tiền rất lợi hại a, lãi mẹ cứ sinh lãi con mãi như thế thì tiền vốn càng lớn tiền lãi lại càng nhiều a! Đương nhiên việc tính toán cũng sẽ căng thẳng hơn nhiều.
"Chẳng qua cơ hội như vậy cũng không thường xuyên xuất hiện được." La Hoa cười nói.
Đệ đệ đã chơi cổ phiếu nhiều năm rồi. Mà trong khoảng thời gian ngắn có thể kiếm được một khoảng lớn như vậy đúng là rất hiếm.
"Tốt."
La Phong suy nghĩ một chút, liền thao tác trên màn hình của đồng hồ truyền tin, truy nhập vào tài khoản ngân hàng chuyển một ức tám ngàn vạn đến tài khoản của đệ đệ.
"A!" La Hoa kinh hô, "Anh hai, tại sao tài khoản của em lại tăng lên nhiều vậy..."
"Anh của em gần đây cũng kiếm được không ít tiền, tất cả đều để cho em chơi cổ phiếu. Em cứ cố gắng đi, nếu ngày nào đó, em có thể kiếm được một trăm năm mươi ức từ kinh doanh chứng khoáng! Thì anh sẽ cho em một niềm vui bất ngờ!" La Phong cười nói, về tác dụng của 'Sinh Mệnh chi thủy' La Phong vẫn chưa nói cho đệ đệ của hắn nghe.
Mặc dù 'thứ kia' giá cả cực cao, nhưng dựa theo kế hoạch của La Phong, bản thân kiếm tiền rồi đưa cho đệ đệ chơi cổ phiếu thì...
Tiền của mình nếu cấp cho đệ đệ chơi cổ phiếu. Như vậy tiền lời sẽ không ngừng tăng lên, có lẽ muốn có được ba trăm ức cũng không phải không có khả năng!
"Một trăm năm mươi ức?" La Hoa kinh hô một tiếng.
"Yên tâm, anh cũng sẽ cấp thêm cho em không ít vốn." La Phong cười nói, đến lúc đó cộng cả tiền của mình cùng đệ đệ phỏng chừng cũng khoảng ba trăm ức.
Có tiền rồi sẽ tìm mua 'Sinh Mệnh chi thủy' để giúp đệ đệ có thể đi lại!
"Vâng, anh hai, em nhất định sẽ cố gắng." La Hoa tự tin nói.
"Ừ." La Phong cười đáp, "Được rồi em cũng ngủ sớm đi."
"Vâng, anh hai, anh ở khu vực hoang dã cũng phải cẩn thận."
Hai anh em đồng thời tắt điện thoại.
...
Trong phòng của em trai La Phong tại lầu một, La Hoa đang ngồi trên xe lăn hưng phấn cúp điện thoại, rồi nhanh chóng mở chương trình chat trên máy tính.
"Hoa tử, nhìn ngươi có vẻ rất vui nhỉ." Cô gái trên màn hình WC cười nói.
"Hi hi, đương nhiên là vui rồi." La Hoa cười ha hả với cô gái trên màn hình chat, nhìn thiếu nữ nhìn có chút trẻ con, tóc ngắn, có vẻ như một cô gái còn trong trắng( Mấy gã sắc lang đừng tưởng tượng bậy nha
...
Tiểu Nam đang ở trong phòng ngủ của mình chat WC với La Hoa.
Ngoài phòng khách, một đôi vợ chồng trung niên đang ngồi trên ghế sofa xem ti vi, tuy nhiên có vẻ như bọn họ không hề chú ý gì đến ti vi cả.
"Làm sao bây giờ?" Thiếu phụ trung niên lo lắng nói, "Anh cũng không phải không biết tính tình của Tiểu Nam, nếu chúng ta cương quyết chia rẽ bọn họ thì Tiểu Nam nhất định sẽ rất hận chúng ta."
"Hận cứ hận, chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho nó thôi!"
Trung niên nhân nhịn không được cả giận nói, "Nó từ nhỏ chưa từng chịu khổ, cứ nghĩ rằng cuộc sống giống như trong mơ sao? Tuy gia đình chúng ta cũng không phải là đại phú đại quý gì, nhưng cũng không phải là hạng nghèo khó, con gái chúng ta nói về diện mạo, nhân phẩm đều xuất chúng, vì lẽ gì mà có thể ở cùng một gã tàn phế được chứ? Đúng là anh trai của gã tàn phế kia là Võ giả! Nhưng Võ giả thì sao? Cũng không phải anh trai hắn cùng con gái chúng ta yêu đương!"
"Cho dù thế nào đi nữa ta cũng không thể để con gái của mình gã tới chỗ không tử tế được!"
"Nếu không phải lão Lý nói cho ta biết, thì đến bây giờ ta còn không biết được con gái chúng ta lại lén lút hẹn hò với gã tàn phế ở tiểu khu Minh Nguyệt kia, đúng là tức chết mà, tức chết ta mà." Mặt của người trung niên kia đỏ lên vì giận.
--------------------------------