Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83
Thành Dương Châu, tiểu khu Minh Nguyệt.
Đêm qua sau một cơn mưa tuyết lớn, bên trong tiểu khu tràn đầy tuyết đọng, có một vài tên nhóc đang vui vẻ đắp hình người tuyết và ném tuyết. Một số lão nhân cũng đang tản bộ nhàn nhã trong tiểu khu này. Bên ngoài tiểu khu, trên đường phố xuất hiện một chiếc xe việt dã trông rất manly (oách), các đường cong theo kiểu dáng xe thể thao, thậm chí ngạc nhiên hơn là còn có thể chứng kiến nó đang bay qua trên không trung, chứng tỏ đây là một chiếc xe đặc biệt xa hoa vì nó có công năng phi hành. (có thể bay được).
Trần Cốc cùng thê tử đang ngồi trên chiếc ghế đá đã được lau chùi sạch, nhìn thấy cách đó không xa hài tử của mình đang đắp hình người tuyết.
"Ở căn cứ vẫn là tốt nhất!" Trần Cốc nhịn không được cảm thán một tiếng.
"Sống tại căn cứ thì đúng là rất tốt, nhưng tại khu vực hoang dã thì tràn đầy quái thú, chỉ có đám Võ giả mới có thể ở nơi đó mà xông xáo. Em nói nè anh Trần, anh chuẩn bị khi nào thì rời khỏi tiểu đội Võ giả của anh?" Thê tử ngồi bên cạnh Trần Cốc có chút lòng chua xót nói, "Anh cũng đã liều mạng nhiều năm như vậy thì giờ cũng nên nghỉ ngơi mà hưởng phúc đi thôi."
Trần Cốc nhìn nhìn thê tử mình, lại nhìn đứa con trai ở phía xa: "Lão bà, anh không nghĩ sẽ lùi bước! Hiện tại, tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta đúng là thực lực đang tăng lên rất nhanh, anh cũng cùng các huynh đệ đánh đấu một đoạn thời gian nữa đi. Chờ thêm một năm rưỡi nữa thì lúc đó chỉ sợ thực lực của anh có lẽ cũng không theo kịp tiểu đội nữa đâu. Đến lúc đó có thể tiểu đội cũng muốn quay trở lại chiêu mộ thêm đội viên, khi đó anh sẽ xuất ngũ!"
Trần Cốc rất rõ ràng...
Các thành viên của tiểu đội Hỏa Chùy, ngoại trừ La Phong ra thì tuổi các huynh đệ đều đã lớn. Hơn nữa thực lực của La Phong thăng tiến kinh người... Một năm rưỡi nữa thôi thì Trần Cốc, Ngụy Thanh, Ngụy Thiết sẽ không thể theo kịp tốc độ thăng cấp, lúc đó muốn rời đi cũng là chuyện bình thường.
"Nghe ba mẹ của La Phong nói, La Phong rời đi mà chưa trở về. Đệ ấy đang ở khu vực hoang dã sao?" Thê tử Trần Cốc hỏi.
"Uhm, đúng rồi!" Trần Cốc gật gật đầu.
"Chẳng phải là rất liều mạng hay sao!" Thê tử Trần Cốc nhịn không được mà cảm thán, "Cũng nên kết hợp việc nghỉ ngơi chứ, hơn nữa tại căn cứ thì sống hòa bình yên ấm hơn? cũng thoải mái hơn nhiều?"
Tại căn cứ sống rất là rất thoải mái, không hề bị quái thú uy hiếp, còn có khoa học kỹ thuật đã mang đến nhân loại nơi đây các loại hưởng thụ thoải mái.
Trong khi đó, tại khu vực hoang dã thì nguy cơ tứ phía.
"Em thì biết cái gì, nếu người nào cũng ham hưởng lạc, thì lấy đâu ra những người cùng quái thú tranh đấu chứ?" Trần Cốc nhịn không được khiển trách quát mắng, "Đúng là bởi vì có vô số khoa học gia hết ngày dài lại đêm thâu đang cố gắng, trọng yếu hơn là Võ giả cấp Chiến Thần, thậm chí là siêu việt Chiến Thần tồn tại vô địch cũng đang rất cố gắng! Có như thế thì mới làm cho cả nhân loại có thể sống yên ổn tại căn cứ chứ!"
Căn cứ so với khu vực hoang dã thì gần như là hai thế giới hoàn toàn khác.
Một nơi thì thoải mái, an bình chính là hòa bình thế giới.
Một nơi thì nguy cơ tứ phía chính là huyết tinh thế giới, tại khu vực hoang dã thì chỉ có những nhân vật tinh anh trong xã hội - "Võ giả" mới có thể tung hoành tại đó được.
"Đúng rồi, lão bà. Quay trở lại chuyện nếu khi ba mẹ La Phong có hỏi em thì em hãy nói... La Phong rất mau sẽ trở về nhé!" Trần Cốc nhắc nhở một tiếng.
"Em hiểu." Thê tử Trần Cốc gật gật đầu. ⬻⬻
So với khu căn cứ thì không khí tại khu vực hoang dã hoàn toàn bất đồng, hơn nữa ngay cả trên đại lục Âu hay Á thì nơi quái thú tụ tập cơ hồ nhiều nhất chính là thành thị - Tại Phía Bắc bên cạnh vùng ngoại thành thành phố số 003 đang diễn ra một hồi đỉnh phong chi chiến, hai vị Chiến Thần cùng tam đầu quái thú cấp lĩnh chủ chém giết!
"Tốc độ của ta phải nhanh hơn!"
"Nếu không, khi quái thú lĩnh chủ thủ thắng quay lại sào huyệt thì ta căn bản không còn một chút cơ hội nào. Mà nếu hai vị Chiến Thần có thủ thắng, bọn họ đi tới sào huyệt của quái thú thì mình đồng dạng cũng không có cơ hội." La Phong thân hình nhanh chóng trở nên mơ hồ lướt tới, "Cơ hội duy nhất của mình chính là một đoạn thời gian ngắn thừa dịp bọn họ đang chiến đấu."
Trong khi tại khu căn cứ cha mẹ, thân nhân, bạn tốt đang rất lo lắng thì lúc này La Phong đang toàn lực xuyên qua đám quái thú đông đúc trong thành phố này.
La Phong rất nhanh xâm nhập vào nơi có sương mù dày đặc.
"Ân?" vù một tiếng La Phong đã tiến vào giữa một căn phòng tại tầng năm của một khu sáu tầng, sau đó xuyên thấu qua cửa sổ nhìn về phía phía trước khu vực bị sương mù bao phủ, trên đường phố, mặt đất tràn ngập đủ loại quái thú, thậm chí bên trong một vài cửa hàng ven phố, một số khu nhà, trường học cũng xuất hiện lượng lớn quái thú.
Lấy siêu thị làm trung tâm, chung quanh phân biệt là sương mù tràn ngập che phủ đám quái thú!
"Cái này...làm sao bây giờ?" La Phong nhíu nhíu mày, "Mật độ quái thú thật sự quá lớn, ta căn bản không có biện pháp vô thanh vô tức mà tiến vào."
Phải biết rằng, chính là Vương Thông, Lý Hám - hai đại Chiến Thần cường giả, khi đối mặt với đám sương mù mà bên trong quái thú có mặt khắp nơi cũng căn bản không thể lén đi vào, chỉ có thể lựa chọn xông vào!
"Chiến Thần thì có thể xông vào còn đối với mình nếu xông vào thì đồng nghĩa là chịu chết."
"Xem ra, chỉ có có một biện pháp!" La Phong lắc đầu cười, La Phong cùng Chiến Thần so sánh thì ưu thế lớn nhất chính là... có thể phi hành!
Ca! Ca!
La Phong gỡ ra hai cái móc, tấm chắn lục lăng đeo trên lưng lập tức rớt xuống xuống, lập tức dùng Tinh Thần niệm lực khống chế nó lơ lửng trước người La Phong.
"Chậc chậc, phi hành xâm nhập sào huyệt quái thú thật là kích thích!" La Phong nhảy lên trên tấm chắn lục lăng đang trôi nổi cách mặt đất khoảng nửa thước.
"Đi!"
Vèo!
Tấm chắn lục lăng lấy tốc độ kinh người trong khoảnh khắc từ cửa sổ bắn nhanh ra ngoài, phải biết rằng La Phong về mặt khống chế tốc độ phi đao thì có thể trong tức thời làm cho tốc độ phi đao vượt qua đạn súng ngắm! Hơn nữa tấm chắn lục lăng cộng thêm thể trọng của La Phong thì trọng lượng còn lớn hơn. Chẳng qua nhờ vào Tinh Thần niệm lực mạnh mẽ của La Phong nên vẫn có thể lệnh cho vận tốc phi hành của tấm chắn lục lăng gần bằng vận tốc âm thanh.
Tuy nhiên...
"Không thể phi hành quá nhanh, nếu không thanh âm chấn động không khí sẽ rất lớn, dễ dàng bị quái thú phát hiện." La Phong đứng ở tấm chắn trên, phi hành giữa không trung cách mặt đất năm mươi thước.
Bởi vì sương mù tràn ngập nên không quản là con người hay quái thú, thì thị trường quan sát cũng rất nhỏ hẹp, nhờ đó mà La Phong không bị phát hiện!
"Sương mù cũng giúp ta một đại ân ah."
Cứ như vậy mà bay...
Tuy rằng quái thú trên mặt đất, trong cửa hàng, khu nhà ở biệt thự, trường học dày đặc, nhưng mà đàn quái thú do Thiết Giáp Long khống chế thì chủ yếu là loại tẩu thú, căn bản không có loại phi hành thú. Không có thú biết bay... thêm nữa là thị trường quan sát cực nhỏ, do vậy đám quái thú căn bản không phát hiện được La Phong.
"Siêu thị Gia Nhạc Phúc!"
Trên không trung, La Phong mơ hồ thấy được khối kiến trúc trọng địa trở nên bé nhỏ, siêu thị Gia Nhạc Phúc tổng cộng có năm tầng, dựa theo thiết kế ban đầu thì lầu một và lầu hai là siêu thị; còn lầu ba, lầu bốn, lầu năm chủ yếu là một vài thứ điện gia dụng và quầy bách hóa cỡ lớn, đương nhiên hơn mười năm qua, mấy vật phẩm này đã sớm bị quái thú biến thành một đống hoang tàn.
Nhưng kiến trúc khu lầunăm so với năm đó thì cũng không sai biệt lắm.
"Ân?"
La Phong từ ba lô trong lấy ra kính viễn vọng cẩn thận quan sát, tuy rằng sương mù rất lớn, nhưng khi dùng kính viễn vọng thì hiệu quả rõ ràng so với dùng mắt thường thấy rõ hơn rất nhiều. Xuyên thấu qua ô cửa sổ đã sớm bị phá vỡ thì có thể thấy được trong lầu ba, bốn, năm siêu thị Gia Nhạc Phúc loáng thoáng có một vài bóng dáng quái thú.
Nhưng quỷ dị là tầng một, tầng hai lại hoàn toàn không có quái thú nào.
Mà cả vùng đất xung quang siêu thị cũng tụ tập số lượng lớn quái thú.
"Trí tuệ của quái thú lĩnh chủ rất cao, tương đương với con người!" La Phong suy tính nói, "Nếu ta là thủ lĩnh, đương nhiên ta hy vọng sẽ sống ở địa phương cấm thuộc hạ đến quấy rối. Cho nên lầu một, lầu hai, rất có thể là chỗ ở của thủ lĩnh 'Thiết Giáp Long'!"
"Cho nên tại lầu ba, lầu bốn, lầu năm, sẽ là nơi mà nhóm thuộc hạ tinh anh mới có tư cách trú ngụ. Rất có thể là cấp Thú tướng."
La Phong cẩn thận quan sát tầng năm siêu thị cao ốc từ phía trên, thậm chí còn vòng quanh cả phía Đông Nam Tây Bắc khu tầng năm siêu thị cao ốc, từ các phương hướng mà cẩn thận quan sát sào huyệt quái thú này. Không có mười phần nắm chắc... La Phong căn bản không dám dễ dàng xông vào nơi này.
"Đây là ...???"
Trên không trung, La Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận quan sát phía dưới, loại kính viễn vọng này chính là trang bị cho Võ giả sử dụng, đông thời giá cả cũng rất đắt, hiệu quả thì phi thường tốt. La Phong đều có thể mơ hồ thấy rõ từng đầu, từng đầu quái thú đang đứng tại cửa chính siêu thị... Mấy con quái thú này có hình thể rất lớn, lông mao sáng bóng, lân giáp càng thêm tinh xảo.
"Trung cấp Thú tướng, đây cũng là trung cấp Thú tướng, cao cấp Thú tướng, trung cấp Thú tướng, cao cấp Thú tướng... Trung cấp Thú tướng... Cao cấp Thú tướng..."La Phong không ngừng phân biệt.
Vẻn vẹn phân biệt được năm mươi hai đầu, còn lại gần một nửa cấp Thú tướng La Phong không tiếp tục đếm nữa.
"Trong năm mươi hai đầu quái thú này thì trung cấp cấp Thú tướng có ba mươi hai đầu, cao cấp cấp Thú tướng có hai mươi đầu! Sơ cấp cấp Thú tướng một đầu cũng không có."
"Bọn này thủ vững ở cửa chính đích sào huyệt quái thú, không sai biệt lắm có gần trăm đầu cấp Thú tướng. Phỏng chừng có sáu bảy mươi đầu trung cấp cấp Thú tướng, cùng ba bốn mươi đầu cao cấp cấp Thú tướng." La Phong phỏng đoán ra một con số đại khái, sợ tới mức không khỏi sốc lên.
Trời ạ!
Sào huyệt quái thú này, ngoại trừ chung quanh là đông đảo quái thú, không ngờ còn có một chi 'Thú tướng quái thú tiểu đội' như vậy! Cả thảy có ba bốn mươi đầu cao cấp Thú tướng!
Nếu là sơ cấp Chiến Thần, chỉ sợ không chiến mà chạy! Chiến, hầu như là phải chết không nghi ngờ!
Trung cấp Chiến Thần, có lẽ có khả năng đấu một trận.
Cao cấp Chiến Thần, phỏng chừng mới có thể xông qua trở ngại tiểu đội Thú tướng này.
"Làm sao bây giờ? Lầu ba, lầu bốn, lầu năm đều có quái thú! Mà cả xung quanh siêu thị lại trải rộng vô số quái thú, còn tại xung quanh cửa chính thì có một tiểu đội Thú tướng trông coi... Ta như thế nào mới có thể đi vào? Ta như thế nào mới có thể không làm kinh động bọn thuộc hạ, tranh thủ lấy đi Long đản của Thiết Giáp Long chứ?" Trên không trung giữa sương mù che phủ, La Phong chân đạp tấm chắn lục lăng, cầm trong tay kính viễn vọng, trong lòng cấp tốc suy tính các loại phương án.
--------------------------------
Đêm qua sau một cơn mưa tuyết lớn, bên trong tiểu khu tràn đầy tuyết đọng, có một vài tên nhóc đang vui vẻ đắp hình người tuyết và ném tuyết. Một số lão nhân cũng đang tản bộ nhàn nhã trong tiểu khu này. Bên ngoài tiểu khu, trên đường phố xuất hiện một chiếc xe việt dã trông rất manly (oách), các đường cong theo kiểu dáng xe thể thao, thậm chí ngạc nhiên hơn là còn có thể chứng kiến nó đang bay qua trên không trung, chứng tỏ đây là một chiếc xe đặc biệt xa hoa vì nó có công năng phi hành. (có thể bay được).
Trần Cốc cùng thê tử đang ngồi trên chiếc ghế đá đã được lau chùi sạch, nhìn thấy cách đó không xa hài tử của mình đang đắp hình người tuyết.
"Ở căn cứ vẫn là tốt nhất!" Trần Cốc nhịn không được cảm thán một tiếng.
"Sống tại căn cứ thì đúng là rất tốt, nhưng tại khu vực hoang dã thì tràn đầy quái thú, chỉ có đám Võ giả mới có thể ở nơi đó mà xông xáo. Em nói nè anh Trần, anh chuẩn bị khi nào thì rời khỏi tiểu đội Võ giả của anh?" Thê tử ngồi bên cạnh Trần Cốc có chút lòng chua xót nói, "Anh cũng đã liều mạng nhiều năm như vậy thì giờ cũng nên nghỉ ngơi mà hưởng phúc đi thôi."
Trần Cốc nhìn nhìn thê tử mình, lại nhìn đứa con trai ở phía xa: "Lão bà, anh không nghĩ sẽ lùi bước! Hiện tại, tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta đúng là thực lực đang tăng lên rất nhanh, anh cũng cùng các huynh đệ đánh đấu một đoạn thời gian nữa đi. Chờ thêm một năm rưỡi nữa thì lúc đó chỉ sợ thực lực của anh có lẽ cũng không theo kịp tiểu đội nữa đâu. Đến lúc đó có thể tiểu đội cũng muốn quay trở lại chiêu mộ thêm đội viên, khi đó anh sẽ xuất ngũ!"
Trần Cốc rất rõ ràng...
Các thành viên của tiểu đội Hỏa Chùy, ngoại trừ La Phong ra thì tuổi các huynh đệ đều đã lớn. Hơn nữa thực lực của La Phong thăng tiến kinh người... Một năm rưỡi nữa thôi thì Trần Cốc, Ngụy Thanh, Ngụy Thiết sẽ không thể theo kịp tốc độ thăng cấp, lúc đó muốn rời đi cũng là chuyện bình thường.
"Nghe ba mẹ của La Phong nói, La Phong rời đi mà chưa trở về. Đệ ấy đang ở khu vực hoang dã sao?" Thê tử Trần Cốc hỏi.
"Uhm, đúng rồi!" Trần Cốc gật gật đầu.
"Chẳng phải là rất liều mạng hay sao!" Thê tử Trần Cốc nhịn không được mà cảm thán, "Cũng nên kết hợp việc nghỉ ngơi chứ, hơn nữa tại căn cứ thì sống hòa bình yên ấm hơn? cũng thoải mái hơn nhiều?"
Tại căn cứ sống rất là rất thoải mái, không hề bị quái thú uy hiếp, còn có khoa học kỹ thuật đã mang đến nhân loại nơi đây các loại hưởng thụ thoải mái.
Trong khi đó, tại khu vực hoang dã thì nguy cơ tứ phía.
"Em thì biết cái gì, nếu người nào cũng ham hưởng lạc, thì lấy đâu ra những người cùng quái thú tranh đấu chứ?" Trần Cốc nhịn không được khiển trách quát mắng, "Đúng là bởi vì có vô số khoa học gia hết ngày dài lại đêm thâu đang cố gắng, trọng yếu hơn là Võ giả cấp Chiến Thần, thậm chí là siêu việt Chiến Thần tồn tại vô địch cũng đang rất cố gắng! Có như thế thì mới làm cho cả nhân loại có thể sống yên ổn tại căn cứ chứ!"
Căn cứ so với khu vực hoang dã thì gần như là hai thế giới hoàn toàn khác.
Một nơi thì thoải mái, an bình chính là hòa bình thế giới.
Một nơi thì nguy cơ tứ phía chính là huyết tinh thế giới, tại khu vực hoang dã thì chỉ có những nhân vật tinh anh trong xã hội - "Võ giả" mới có thể tung hoành tại đó được.
"Đúng rồi, lão bà. Quay trở lại chuyện nếu khi ba mẹ La Phong có hỏi em thì em hãy nói... La Phong rất mau sẽ trở về nhé!" Trần Cốc nhắc nhở một tiếng.
"Em hiểu." Thê tử Trần Cốc gật gật đầu. ⬻⬻
So với khu căn cứ thì không khí tại khu vực hoang dã hoàn toàn bất đồng, hơn nữa ngay cả trên đại lục Âu hay Á thì nơi quái thú tụ tập cơ hồ nhiều nhất chính là thành thị - Tại Phía Bắc bên cạnh vùng ngoại thành thành phố số 003 đang diễn ra một hồi đỉnh phong chi chiến, hai vị Chiến Thần cùng tam đầu quái thú cấp lĩnh chủ chém giết!
"Tốc độ của ta phải nhanh hơn!"
"Nếu không, khi quái thú lĩnh chủ thủ thắng quay lại sào huyệt thì ta căn bản không còn một chút cơ hội nào. Mà nếu hai vị Chiến Thần có thủ thắng, bọn họ đi tới sào huyệt của quái thú thì mình đồng dạng cũng không có cơ hội." La Phong thân hình nhanh chóng trở nên mơ hồ lướt tới, "Cơ hội duy nhất của mình chính là một đoạn thời gian ngắn thừa dịp bọn họ đang chiến đấu."
Trong khi tại khu căn cứ cha mẹ, thân nhân, bạn tốt đang rất lo lắng thì lúc này La Phong đang toàn lực xuyên qua đám quái thú đông đúc trong thành phố này.
La Phong rất nhanh xâm nhập vào nơi có sương mù dày đặc.
"Ân?" vù một tiếng La Phong đã tiến vào giữa một căn phòng tại tầng năm của một khu sáu tầng, sau đó xuyên thấu qua cửa sổ nhìn về phía phía trước khu vực bị sương mù bao phủ, trên đường phố, mặt đất tràn ngập đủ loại quái thú, thậm chí bên trong một vài cửa hàng ven phố, một số khu nhà, trường học cũng xuất hiện lượng lớn quái thú.
Lấy siêu thị làm trung tâm, chung quanh phân biệt là sương mù tràn ngập che phủ đám quái thú!
"Cái này...làm sao bây giờ?" La Phong nhíu nhíu mày, "Mật độ quái thú thật sự quá lớn, ta căn bản không có biện pháp vô thanh vô tức mà tiến vào."
Phải biết rằng, chính là Vương Thông, Lý Hám - hai đại Chiến Thần cường giả, khi đối mặt với đám sương mù mà bên trong quái thú có mặt khắp nơi cũng căn bản không thể lén đi vào, chỉ có thể lựa chọn xông vào!
"Chiến Thần thì có thể xông vào còn đối với mình nếu xông vào thì đồng nghĩa là chịu chết."
"Xem ra, chỉ có có một biện pháp!" La Phong lắc đầu cười, La Phong cùng Chiến Thần so sánh thì ưu thế lớn nhất chính là... có thể phi hành!
Ca! Ca!
La Phong gỡ ra hai cái móc, tấm chắn lục lăng đeo trên lưng lập tức rớt xuống xuống, lập tức dùng Tinh Thần niệm lực khống chế nó lơ lửng trước người La Phong.
"Chậc chậc, phi hành xâm nhập sào huyệt quái thú thật là kích thích!" La Phong nhảy lên trên tấm chắn lục lăng đang trôi nổi cách mặt đất khoảng nửa thước.
"Đi!"
Vèo!
Tấm chắn lục lăng lấy tốc độ kinh người trong khoảnh khắc từ cửa sổ bắn nhanh ra ngoài, phải biết rằng La Phong về mặt khống chế tốc độ phi đao thì có thể trong tức thời làm cho tốc độ phi đao vượt qua đạn súng ngắm! Hơn nữa tấm chắn lục lăng cộng thêm thể trọng của La Phong thì trọng lượng còn lớn hơn. Chẳng qua nhờ vào Tinh Thần niệm lực mạnh mẽ của La Phong nên vẫn có thể lệnh cho vận tốc phi hành của tấm chắn lục lăng gần bằng vận tốc âm thanh.
Tuy nhiên...
"Không thể phi hành quá nhanh, nếu không thanh âm chấn động không khí sẽ rất lớn, dễ dàng bị quái thú phát hiện." La Phong đứng ở tấm chắn trên, phi hành giữa không trung cách mặt đất năm mươi thước.
Bởi vì sương mù tràn ngập nên không quản là con người hay quái thú, thì thị trường quan sát cũng rất nhỏ hẹp, nhờ đó mà La Phong không bị phát hiện!
"Sương mù cũng giúp ta một đại ân ah."
Cứ như vậy mà bay...
Tuy rằng quái thú trên mặt đất, trong cửa hàng, khu nhà ở biệt thự, trường học dày đặc, nhưng mà đàn quái thú do Thiết Giáp Long khống chế thì chủ yếu là loại tẩu thú, căn bản không có loại phi hành thú. Không có thú biết bay... thêm nữa là thị trường quan sát cực nhỏ, do vậy đám quái thú căn bản không phát hiện được La Phong.
"Siêu thị Gia Nhạc Phúc!"
Trên không trung, La Phong mơ hồ thấy được khối kiến trúc trọng địa trở nên bé nhỏ, siêu thị Gia Nhạc Phúc tổng cộng có năm tầng, dựa theo thiết kế ban đầu thì lầu một và lầu hai là siêu thị; còn lầu ba, lầu bốn, lầu năm chủ yếu là một vài thứ điện gia dụng và quầy bách hóa cỡ lớn, đương nhiên hơn mười năm qua, mấy vật phẩm này đã sớm bị quái thú biến thành một đống hoang tàn.
Nhưng kiến trúc khu lầunăm so với năm đó thì cũng không sai biệt lắm.
"Ân?"
La Phong từ ba lô trong lấy ra kính viễn vọng cẩn thận quan sát, tuy rằng sương mù rất lớn, nhưng khi dùng kính viễn vọng thì hiệu quả rõ ràng so với dùng mắt thường thấy rõ hơn rất nhiều. Xuyên thấu qua ô cửa sổ đã sớm bị phá vỡ thì có thể thấy được trong lầu ba, bốn, năm siêu thị Gia Nhạc Phúc loáng thoáng có một vài bóng dáng quái thú.
Nhưng quỷ dị là tầng một, tầng hai lại hoàn toàn không có quái thú nào.
Mà cả vùng đất xung quang siêu thị cũng tụ tập số lượng lớn quái thú.
"Trí tuệ của quái thú lĩnh chủ rất cao, tương đương với con người!" La Phong suy tính nói, "Nếu ta là thủ lĩnh, đương nhiên ta hy vọng sẽ sống ở địa phương cấm thuộc hạ đến quấy rối. Cho nên lầu một, lầu hai, rất có thể là chỗ ở của thủ lĩnh 'Thiết Giáp Long'!"
"Cho nên tại lầu ba, lầu bốn, lầu năm, sẽ là nơi mà nhóm thuộc hạ tinh anh mới có tư cách trú ngụ. Rất có thể là cấp Thú tướng."
La Phong cẩn thận quan sát tầng năm siêu thị cao ốc từ phía trên, thậm chí còn vòng quanh cả phía Đông Nam Tây Bắc khu tầng năm siêu thị cao ốc, từ các phương hướng mà cẩn thận quan sát sào huyệt quái thú này. Không có mười phần nắm chắc... La Phong căn bản không dám dễ dàng xông vào nơi này.
"Đây là ...???"
Trên không trung, La Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận quan sát phía dưới, loại kính viễn vọng này chính là trang bị cho Võ giả sử dụng, đông thời giá cả cũng rất đắt, hiệu quả thì phi thường tốt. La Phong đều có thể mơ hồ thấy rõ từng đầu, từng đầu quái thú đang đứng tại cửa chính siêu thị... Mấy con quái thú này có hình thể rất lớn, lông mao sáng bóng, lân giáp càng thêm tinh xảo.
"Trung cấp Thú tướng, đây cũng là trung cấp Thú tướng, cao cấp Thú tướng, trung cấp Thú tướng, cao cấp Thú tướng... Trung cấp Thú tướng... Cao cấp Thú tướng..."La Phong không ngừng phân biệt.
Vẻn vẹn phân biệt được năm mươi hai đầu, còn lại gần một nửa cấp Thú tướng La Phong không tiếp tục đếm nữa.
"Trong năm mươi hai đầu quái thú này thì trung cấp cấp Thú tướng có ba mươi hai đầu, cao cấp cấp Thú tướng có hai mươi đầu! Sơ cấp cấp Thú tướng một đầu cũng không có."
"Bọn này thủ vững ở cửa chính đích sào huyệt quái thú, không sai biệt lắm có gần trăm đầu cấp Thú tướng. Phỏng chừng có sáu bảy mươi đầu trung cấp cấp Thú tướng, cùng ba bốn mươi đầu cao cấp cấp Thú tướng." La Phong phỏng đoán ra một con số đại khái, sợ tới mức không khỏi sốc lên.
Trời ạ!
Sào huyệt quái thú này, ngoại trừ chung quanh là đông đảo quái thú, không ngờ còn có một chi 'Thú tướng quái thú tiểu đội' như vậy! Cả thảy có ba bốn mươi đầu cao cấp Thú tướng!
Nếu là sơ cấp Chiến Thần, chỉ sợ không chiến mà chạy! Chiến, hầu như là phải chết không nghi ngờ!
Trung cấp Chiến Thần, có lẽ có khả năng đấu một trận.
Cao cấp Chiến Thần, phỏng chừng mới có thể xông qua trở ngại tiểu đội Thú tướng này.
"Làm sao bây giờ? Lầu ba, lầu bốn, lầu năm đều có quái thú! Mà cả xung quanh siêu thị lại trải rộng vô số quái thú, còn tại xung quanh cửa chính thì có một tiểu đội Thú tướng trông coi... Ta như thế nào mới có thể đi vào? Ta như thế nào mới có thể không làm kinh động bọn thuộc hạ, tranh thủ lấy đi Long đản của Thiết Giáp Long chứ?" Trên không trung giữa sương mù che phủ, La Phong chân đạp tấm chắn lục lăng, cầm trong tay kính viễn vọng, trong lòng cấp tốc suy tính các loại phương án.
--------------------------------