Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1589
- Đây là... Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật!
- Ánh mắt không tệ, đây là Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật!
Chu Báo liếc nhìn Ngọc Thái Huyền, sau đó, liền đem ánh mắt và lực chú ý nhìn về phía tên nam tử bạch y nhân kia.
- Vị tiên sinh này, thủ đoạn rất cao minh, lực lượng rất mạnh a, không biết tới từ nơi nào?
- Ngươi chính là Chu Báo, Vũ Dương Vương Chu Báo?
Nam tử bạch y nhân biến sắc, Chu Báo xuất hiện quá đột ngột, tuy trên người không có khí thế gì, nhưng như thế vẫn tạo ra áp lực cực lớn tới hắn, hắn chỉ có tu vi cảnh giới Thần Tiên, thậm chí có chiến lực mạnh hơn Thần Tiên bình thường, nhưng chiến tích của Chu Báo quá dọa người, đây chính là nhân vật đã từng chém giết Địa Tiên, cũng không phải là hắn có thể chống lại, huống chi, vừa rồi Chu Báo xuất hiện, đến quá gần, vận dụng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật, hắn không có phát giác chút nào, điều này đã chứng minh, thực lực của Chu Báo vượt xa mình.
- Ta là Chu Báo, ngươi là người nào, đến từ cái Đại Thế Giới nào, cũng dám ở trong Thất Thần Vực hành hung người, quả thật là lớn mật, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng Thiên Giới Đại Thế Giới của ta không người sao?
Nam tử bạch y nhân hít sâu một hơi, dùng ánh mắt như bốc lửa nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
- Vũ Dương Vương, ta cũng là người của Thiên Giới Đại Thế Giới, về phần lai lịch, ngươi không cần biết rõ, tại sao ta phải giết hắn, ngươi cũng không cần biết rõ, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi, miễn cho đến lúc đó, rước họa vào thân!
Chu Báo nhíu mày.
- Thú vị, ngươi cũng là người Thiên Giới Đại Thế Giới, ngươi phải biết rằng, đã lâu rồi không có người nào dám nói chuyện với ta như vậy cả!
- Đó là bởi vì ngươi cô lậu quả văn, đừng tưởng rằng có một ít thực lực, đánh một chút quan hệ với khí linh Tạo Hóa tiên khí thì ở trong Thiên Giới là vô địch, ngươi tốt nhất nên nhanh chóng rời đi, nếu như chậm trễ việc của ta, chỉ sợ ngươi không gánh nổi trách nhiệm.
- Vậy sao?
Bỗng nhiên Chu Báo cười cười, nhưng nụ cười của hắn hết sức quỷ dị.
- Ngọc Chung Vương Cao Cường, ngươi cho rằng ta thật sự không biết ngươi là ai sao?
Ngọc Chung Vương Cao Cường!
Năm chữ vừa ra, nam tử bạch y nhân lập tức biến sắc.
- Ngươi, ngươi làm sao biết!
Đương nhiên hắn biết được là từ trong lời nói của Quỷ Oa Oa trong hồng hồ lô, lúc này, tiểu oa nhi kia đang đứng trên đầu của Chu Báo, đem những tin tức mà mình biết được truyền vào trong thần niệm của Chu Báo.
- Ta chẳng những biết rõ ngươi tên là Cao Cường, còn biết rõ ngươi chính là Ngọc Chung Vương của Thượng Cổ Thiên Đình, ta còn biết ngươi chính là nhân tài bên cạnh Thiên Cơ Đại Đế!
- Tốt, rất tốt, xem ra, đúng là trước kia chúng ta đã xem thường ngươi rồi!
Bị Chu Báo khám phá lai lịch, Ngọc Chung Vương Cao Cường trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói ra.
- Nếu ngươi đã biết lai lịch của ta, chẳng lẽ còn muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
- Ta đương nhiên muốn nhúng tay vào chuyện này!
Chu Báo âm lãnh nói ra.
- Đừng tưởng rằng ỷ vào danh hào của Thiên Cơ Đại Đế, ngươi có thể muốn làm gì thì làm, ngươi biết ta vì cái gì mà vừa rồi không có ra tay giết ngươi không, lại đứng đây nãy giờ nói nhảm với nhiêu nhiều thế, biết không?
- Vì cái gì?
Trong lòng Ngọc Chung Vương Cao Cường căng thẳng.
- Đó là vì ta muốn nhìn một chút, Thiên Cơ Đại Đế trong truyền thuyết có phải là thật sự giống thần hay không, có thể tính toán ra ngươi gặp nạn, chạy đến nơi đây để cứu ngươi, từ khi ta xuất hiện, đã thi triển Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật đến bây giờ, đã hơn mười hô hấp, dùng lực lượng của Thiên Cơ Đại Đế, nếu quả thật có thể tính toàn ra, hiện tại đã tới, nhưng cho tới bây giờ, còn không có bất cứ động tĩnh nào, chuyện này nói rõ, ta có thể an tâm giết ngươi rồi!
- Ngươi...
- Ngươi cái gì ngươi, đi chết đi!
Thời điểm Ngọc Chung Vương Cao Cường đang khiếp sợ, Chu Báo đã vọt tới trước mặt hắn, một quyền oanh ra, đánh vào ngực Ngọc Chung Vương Cao Cường, trên người Ngọc Chung Vương Cao Cường bắn ra một hồi ngân quang, bay ra ngoài.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, cũng dám ra tay với ta, ngươi sẽ hối hận!
Ngọc Chung Vương Cao Cường rống giận, nhưng hắn không có phản kích, trái lại, ngân quang trong tay lóe lên, xuất hiện một thanh gao găm bạc, trên thanh dao găm bạc này xuất hiện chấn động không gian, vừa xuất hiện, thiên mạc của Lưỡng Giới Phân Cát, đã bắt đầu run run.
- Còn muốn chạy sao? Không có cơ hội đâu!
Chu Báo biết rõ hắn muốn làm gì, đương nhiên sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, thân hình chớp động một cái, đã vọt tới bên cạnh hắn, một tay nắm lấy cổ Cao Cường, một quyền khác giơ cao lên, hung hăng nện xuống đầu Cao Cường.
Ngân quang, lại một lần nữa nổ ra, nhưng lúc này, đã không cách nào ngăn cản nắm đấm của Chu Báo, một cổ lực lượng kỳ dị từ trong nắm đầm của Chu Báo phát ra, liền xé rách ngân quang thành phấn vụn, cùng lúc đó, cũng xé rách thân thể Cao Cường thành phấn vụn.
Một quyền đánh ra hắc động, đành ra quyền ý hắc động.
Lực lượng cường đại, sau khi xé Cao Cường thành phấn vụn, cũng không có ngừng, đồng thời đem thân thể, thần hồn và tất cả mọi thứ của Cao Cường, hóa thành tro tàn, không còn lưu lại bất cứ dấu vết nào trên đời.
- Làm rất sạch sẽ, ngươi đã làm tên này biến mất không để lại thứ gì, bởi như vậy, dưới tình huống không có bất kỳ manh mối nào, cho dù là Thiên Cơ Đại Đế, cũng không có khả năng tính toán ra đã xảy ra chuyện gì!
Quỷ Oa Oa nhìn thấy thủ đoạn độc ác của Chu Báo, con mắt tỏa sáng, hung hăng kêu gào.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, ngươi điên sao? Ngươi biết hắn là Thiên Cơ...
Ngọc Thái Huyền cảm giác được chính mình sắp điên mất và Linh Tiêu Điện sắp suy sụp, giống như sự suy sụp của Thiên Giới Đại Thế Giới năm đó, sau khi Chu Báo quật khởi, liên tục gặp đả kích, từ một tông môn đệ nhất Thất Thần Vực nhanh chóng suy sụp, tuy nhiên hiện tại vẫn là một trong những tông môn cường đại nhất Thất Thần Vực, nhưng muốn so với Linh Tiêu Điện hô phong hoán vũ năm đó, kém xa một vạn tám ngàn dặm.
Thân là điện chủ đương nhiệm của Linh Tiêu Điện, hắn vô lực xoay chuyển trời đất, trừ hận ý ra thì tất cả là vô dụng, cũng chỉ có thể than thở ông trời không cho cơ hội.
Lần đầu tiên ở trong Nhân Hoàng Điện, Thiên Quân huyết y nhân công khai bày tỏ địch ý, phát ra uy hiếp, tuy lúc ấy trong điện không có người hô ứng, nhưng hắn vẫn thấy được trong ánh mắt của những tên trưởng lão các tông môn khác toát ra hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm này thừa sức thiêu đốt Linh Tiêu Điện thành tro tàn.
- Ánh mắt không tệ, đây là Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật!
Chu Báo liếc nhìn Ngọc Thái Huyền, sau đó, liền đem ánh mắt và lực chú ý nhìn về phía tên nam tử bạch y nhân kia.
- Vị tiên sinh này, thủ đoạn rất cao minh, lực lượng rất mạnh a, không biết tới từ nơi nào?
- Ngươi chính là Chu Báo, Vũ Dương Vương Chu Báo?
Nam tử bạch y nhân biến sắc, Chu Báo xuất hiện quá đột ngột, tuy trên người không có khí thế gì, nhưng như thế vẫn tạo ra áp lực cực lớn tới hắn, hắn chỉ có tu vi cảnh giới Thần Tiên, thậm chí có chiến lực mạnh hơn Thần Tiên bình thường, nhưng chiến tích của Chu Báo quá dọa người, đây chính là nhân vật đã từng chém giết Địa Tiên, cũng không phải là hắn có thể chống lại, huống chi, vừa rồi Chu Báo xuất hiện, đến quá gần, vận dụng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật, hắn không có phát giác chút nào, điều này đã chứng minh, thực lực của Chu Báo vượt xa mình.
- Ta là Chu Báo, ngươi là người nào, đến từ cái Đại Thế Giới nào, cũng dám ở trong Thất Thần Vực hành hung người, quả thật là lớn mật, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng Thiên Giới Đại Thế Giới của ta không người sao?
Nam tử bạch y nhân hít sâu một hơi, dùng ánh mắt như bốc lửa nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
- Vũ Dương Vương, ta cũng là người của Thiên Giới Đại Thế Giới, về phần lai lịch, ngươi không cần biết rõ, tại sao ta phải giết hắn, ngươi cũng không cần biết rõ, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi, miễn cho đến lúc đó, rước họa vào thân!
Chu Báo nhíu mày.
- Thú vị, ngươi cũng là người Thiên Giới Đại Thế Giới, ngươi phải biết rằng, đã lâu rồi không có người nào dám nói chuyện với ta như vậy cả!
- Đó là bởi vì ngươi cô lậu quả văn, đừng tưởng rằng có một ít thực lực, đánh một chút quan hệ với khí linh Tạo Hóa tiên khí thì ở trong Thiên Giới là vô địch, ngươi tốt nhất nên nhanh chóng rời đi, nếu như chậm trễ việc của ta, chỉ sợ ngươi không gánh nổi trách nhiệm.
- Vậy sao?
Bỗng nhiên Chu Báo cười cười, nhưng nụ cười của hắn hết sức quỷ dị.
- Ngọc Chung Vương Cao Cường, ngươi cho rằng ta thật sự không biết ngươi là ai sao?
Ngọc Chung Vương Cao Cường!
Năm chữ vừa ra, nam tử bạch y nhân lập tức biến sắc.
- Ngươi, ngươi làm sao biết!
Đương nhiên hắn biết được là từ trong lời nói của Quỷ Oa Oa trong hồng hồ lô, lúc này, tiểu oa nhi kia đang đứng trên đầu của Chu Báo, đem những tin tức mà mình biết được truyền vào trong thần niệm của Chu Báo.
- Ta chẳng những biết rõ ngươi tên là Cao Cường, còn biết rõ ngươi chính là Ngọc Chung Vương của Thượng Cổ Thiên Đình, ta còn biết ngươi chính là nhân tài bên cạnh Thiên Cơ Đại Đế!
- Tốt, rất tốt, xem ra, đúng là trước kia chúng ta đã xem thường ngươi rồi!
Bị Chu Báo khám phá lai lịch, Ngọc Chung Vương Cao Cường trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói ra.
- Nếu ngươi đã biết lai lịch của ta, chẳng lẽ còn muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
- Ta đương nhiên muốn nhúng tay vào chuyện này!
Chu Báo âm lãnh nói ra.
- Đừng tưởng rằng ỷ vào danh hào của Thiên Cơ Đại Đế, ngươi có thể muốn làm gì thì làm, ngươi biết ta vì cái gì mà vừa rồi không có ra tay giết ngươi không, lại đứng đây nãy giờ nói nhảm với nhiêu nhiều thế, biết không?
- Vì cái gì?
Trong lòng Ngọc Chung Vương Cao Cường căng thẳng.
- Đó là vì ta muốn nhìn một chút, Thiên Cơ Đại Đế trong truyền thuyết có phải là thật sự giống thần hay không, có thể tính toán ra ngươi gặp nạn, chạy đến nơi đây để cứu ngươi, từ khi ta xuất hiện, đã thi triển Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật đến bây giờ, đã hơn mười hô hấp, dùng lực lượng của Thiên Cơ Đại Đế, nếu quả thật có thể tính toàn ra, hiện tại đã tới, nhưng cho tới bây giờ, còn không có bất cứ động tĩnh nào, chuyện này nói rõ, ta có thể an tâm giết ngươi rồi!
- Ngươi...
- Ngươi cái gì ngươi, đi chết đi!
Thời điểm Ngọc Chung Vương Cao Cường đang khiếp sợ, Chu Báo đã vọt tới trước mặt hắn, một quyền oanh ra, đánh vào ngực Ngọc Chung Vương Cao Cường, trên người Ngọc Chung Vương Cao Cường bắn ra một hồi ngân quang, bay ra ngoài.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, cũng dám ra tay với ta, ngươi sẽ hối hận!
Ngọc Chung Vương Cao Cường rống giận, nhưng hắn không có phản kích, trái lại, ngân quang trong tay lóe lên, xuất hiện một thanh gao găm bạc, trên thanh dao găm bạc này xuất hiện chấn động không gian, vừa xuất hiện, thiên mạc của Lưỡng Giới Phân Cát, đã bắt đầu run run.
- Còn muốn chạy sao? Không có cơ hội đâu!
Chu Báo biết rõ hắn muốn làm gì, đương nhiên sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, thân hình chớp động một cái, đã vọt tới bên cạnh hắn, một tay nắm lấy cổ Cao Cường, một quyền khác giơ cao lên, hung hăng nện xuống đầu Cao Cường.
Ngân quang, lại một lần nữa nổ ra, nhưng lúc này, đã không cách nào ngăn cản nắm đấm của Chu Báo, một cổ lực lượng kỳ dị từ trong nắm đầm của Chu Báo phát ra, liền xé rách ngân quang thành phấn vụn, cùng lúc đó, cũng xé rách thân thể Cao Cường thành phấn vụn.
Một quyền đánh ra hắc động, đành ra quyền ý hắc động.
Lực lượng cường đại, sau khi xé Cao Cường thành phấn vụn, cũng không có ngừng, đồng thời đem thân thể, thần hồn và tất cả mọi thứ của Cao Cường, hóa thành tro tàn, không còn lưu lại bất cứ dấu vết nào trên đời.
- Làm rất sạch sẽ, ngươi đã làm tên này biến mất không để lại thứ gì, bởi như vậy, dưới tình huống không có bất kỳ manh mối nào, cho dù là Thiên Cơ Đại Đế, cũng không có khả năng tính toán ra đã xảy ra chuyện gì!
Quỷ Oa Oa nhìn thấy thủ đoạn độc ác của Chu Báo, con mắt tỏa sáng, hung hăng kêu gào.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, ngươi điên sao? Ngươi biết hắn là Thiên Cơ...
Ngọc Thái Huyền cảm giác được chính mình sắp điên mất và Linh Tiêu Điện sắp suy sụp, giống như sự suy sụp của Thiên Giới Đại Thế Giới năm đó, sau khi Chu Báo quật khởi, liên tục gặp đả kích, từ một tông môn đệ nhất Thất Thần Vực nhanh chóng suy sụp, tuy nhiên hiện tại vẫn là một trong những tông môn cường đại nhất Thất Thần Vực, nhưng muốn so với Linh Tiêu Điện hô phong hoán vũ năm đó, kém xa một vạn tám ngàn dặm.
Thân là điện chủ đương nhiệm của Linh Tiêu Điện, hắn vô lực xoay chuyển trời đất, trừ hận ý ra thì tất cả là vô dụng, cũng chỉ có thể than thở ông trời không cho cơ hội.
Lần đầu tiên ở trong Nhân Hoàng Điện, Thiên Quân huyết y nhân công khai bày tỏ địch ý, phát ra uy hiếp, tuy lúc ấy trong điện không có người hô ứng, nhưng hắn vẫn thấy được trong ánh mắt của những tên trưởng lão các tông môn khác toát ra hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm này thừa sức thiêu đốt Linh Tiêu Điện thành tro tàn.