Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1614
Không xác định lắm, tin tức là từ phía nam truyền tới, tựa hồ, bọn hắn có người đang âm thầm giám sát Thiên Giới Đại Thế Giới!
- Âm thầm giám sát, ha ha, những người ở phía nam, ha ha, bọn hắn thật đúng là đám bọ hung không đổi được tính nghịch cức ah, chuyện gì cũng làm lén lén lút lút, cho dù là việc tốt cũng bị bọn hắn làm như việc tặc, bất quá không thể phủ nhận tin tức của bọn hắn được, chắc có lẽ không sai đâu, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, không thể tưởng được Thiên Giới Đại Thế Giới vậy mà có được trận đồ mạnh mẽ như vậy, xem ra, thái độ của chúng ta đối với bọn chúng phải cải biến một chút!
- Cải biến? Nhưng Minh chủ, hiện giờ Thiên Trì Đại Thế Giới và Ngọc Long Đại Thế Giới đều mất thiếu Giới Chủ, xem ý của bọn hắn, tựa hồ là muốn bất cộng đái thiên với Thiên Giới Đại Thế Giới ah!
- Cái này ta biết rõ!
Người được xưng là minh chủ là một tu sĩ bộ dáng thiếu niên, một thân nguyệt bào màu trắng, khuôn mặt tuấn tú, thoạt nhìn lộ ra khí chất có chút ốm yếu.
- Nhi tử của hai lão này bị người giết chết, nếu như không thể báo thù thì tương lai cũng không phục chúng được, bất quá, cái này cũng không có quan hệ quá lớn với chúng ta, không phải sao? Là do lúc ấy bọn hắn xung phong nhận việc muốn đi Thiên Giới Đại Thế Giới mà, hơn nữa nguyện ý gánh chịu hết thảy hậu quả, bây giờ làm hư chuyện rồi, bọn hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Chúng ta cứ mặc kệ sao?!
- Đương nhiên phải xen vào, bất kể thế nói thế nào, bọn họ cũng là thành viên của Thánh Minh ta, xảy ra chuyện như vậy, chúng ta sao có thể mặc kệ, nếu như mặc kệ thì uy tín mà Thánh Minh tích lũy mấy chục vạn năm để đâu!
- Vậy ý của minh chủ là...?!
- Vì báo thù, cũng vì mặt mũi, hai Đại Thế Giới Ngọc Long và Thiên Trì cũng sẽ không muốn mượn tay người khác đâu, bọn hắn khẳng định muốn dùng lực lượng của mình báo thù, đã như vầy, chúng ta sẽ cho họ cơ hội này, cần người cho người, đòi tiền cho tiền, muốn tình báo cho tình báo, toàn lực ủng hộ bọn hắn trả thù, hừ, hai cái hạm đội, đích thật đã khiến bọn họ tổn thương nguyên khí, nhưng lại không cách nào tổn thương đến căn bản của bọn hắn được, cứ để bọn họ liều với Thiên Giới Đại Thế Giới đi!
Nói đến đây, hắn tựa hồ nhớ ra cái gì đó.
- Cũng không thể xem như liều, Thiên Giới Đại Thế Giới đã có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, trừ phi đi ra ngoài bổn trận hạm đội, bằng không thì hai Đại Thế Giới đi bao nhiêu người cũng không làm được gì!
Chỉ thấy hắn dần vuốt cằm của mình, dáng tươi cười trên mặt càng ngày càng rõ ràng.
- Ngươi đi lựa chút người đi trợ giúp hai Đại Thế Giới, cho bọn hắn điều kiện hậu đãi, nói cho bọn hắn biết, nếu như có thể đánh được Thiên Giới Đại Thế Giới thì có thể cho bọn hắn phân chiến lợi phẩm trước, trong vòng mười ngày, Thánh Minh sẽ không nhúng tay!
- Ta hiểu được, minh chủ!
Đứng ở phía dưới nói chuyện với Thánh Minh Minh chủ cũng là một gã tu sĩ trẻ tuổi, đương nhiên, cũng giống như minh chủ kia, cũng chỉ là thoạt nhìn trẻ tuổi thôi, cũng có tu vị cấp bậc Thần Tiên rồi, có trời mới biết bọn hắn có bao nhiêu tuổi.
- Thế nhưng vạn nhất để bọn hắn thật sự dẹp xong Thiên Giới Đại Thế Giới thì?!
- Dẹp xong tốt nhất ah, đây chẳng phải là nói Thánh Minh chúng ta được tiên cơ sao!
Minh chủ ha ha nở nụ cười.
- Cho dù để bọn hắn cướp bóc mười ngày thì sao chứ, chẳng lẽ trong vòng mười ngày ngắn ngủn, bọn hắn có thể nuốt vào toàn bộ chỗ tốt của Thiên Giới Đại Thế Giới hay sao?!
- Ta hiểu được!
Tên tu sĩ trả tuổi kia hướng về Thánh Minh Minh chủ có chút thi lễ một cái, thân hình liền biến mất trong tòa cung điện cự đại này.
- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Thiên Giới Đại Thế Giới, ha ha, ngược lại hoàn toàn vượt quá dự liệu của ta ah, bất quá như vậy cũng tốt, đã có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, vô luận là thế lực nào đều đừng mong đơn giản công chiếm được Thiên Giới Đại Thế Giới, mang đến cho ta cơ hội thanh trừ những gia hỏa không nghe lời kia, ngược lại cũng không tệ!
Vị Minh chủ đại nhân này thì thào lẩm bẩm.
- Mượn tay địch nhân để thanh trừ đối lập, cái này cuối cùng không phải vương giả chi đạo ah!
- Vương giả chi đạo cái rắm, ta tu luyện cũng không phải Đế Hoàng chi đạo, quản khỉ gió nó nhiều như vậy làm gì?!
Nghe thấy thanh âm đột nhiên xuất hiện, Minh chủ của Thánh Minh biến sắc.
- Lão sư, ngươi cũng rõ, vô luận là Thánh Minh chúng ta, hắn là Phương Nam và Phương Tây, địch nhân lớn nhất của chúng ta cũng không phải ở trong hư không, chẳng qua là là cục diện mà Thiên Giới Đại Thế Giới lưu lại năm đó rối rắm thôi, chúng ta nếu như không muốn tiếp nhận thì hoàn toàn có thể bỏ qua, nhưng... Nhưng ở Ngoại Vực chiến trường, chúng ta vô luận như thế nào cũng không thất bại được, bằng không thì chúng ta sẽ mất đi không gian sinh tồn!
- Nhưng điều này, đều là đạo lý năm đó lão sư dạy ta, ta sao có thể quên được?!
Minh chủ của Thánh Minh lạnh nhạt cười.
- Giá trị lớn nhất của Thiên Giới Đại Thế Giới chỉ là câu thông Hư Không Tiên Giới mà thôi, chỉ cần nó có thể phát huy ra được tác dụng như vậy, nắm giữ trên tay ai cũng không sao cả, hiện giờ đã không phải là thời đại Thượng Cổ rồi, cho dù là Cửu thập cửu đế tái sinh, Ngọc Hoàng tái hiện, cũng không cách nào tái hiện được huy hoàng của Thiên đình năm đó được.
- Cái này đối với chúng ta mà nói, có lẽ là một cơ hội!
- Âm thầm giám sát, ha ha, những người ở phía nam, ha ha, bọn hắn thật đúng là đám bọ hung không đổi được tính nghịch cức ah, chuyện gì cũng làm lén lén lút lút, cho dù là việc tốt cũng bị bọn hắn làm như việc tặc, bất quá không thể phủ nhận tin tức của bọn hắn được, chắc có lẽ không sai đâu, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, không thể tưởng được Thiên Giới Đại Thế Giới vậy mà có được trận đồ mạnh mẽ như vậy, xem ra, thái độ của chúng ta đối với bọn chúng phải cải biến một chút!
- Cải biến? Nhưng Minh chủ, hiện giờ Thiên Trì Đại Thế Giới và Ngọc Long Đại Thế Giới đều mất thiếu Giới Chủ, xem ý của bọn hắn, tựa hồ là muốn bất cộng đái thiên với Thiên Giới Đại Thế Giới ah!
- Cái này ta biết rõ!
Người được xưng là minh chủ là một tu sĩ bộ dáng thiếu niên, một thân nguyệt bào màu trắng, khuôn mặt tuấn tú, thoạt nhìn lộ ra khí chất có chút ốm yếu.
- Nhi tử của hai lão này bị người giết chết, nếu như không thể báo thù thì tương lai cũng không phục chúng được, bất quá, cái này cũng không có quan hệ quá lớn với chúng ta, không phải sao? Là do lúc ấy bọn hắn xung phong nhận việc muốn đi Thiên Giới Đại Thế Giới mà, hơn nữa nguyện ý gánh chịu hết thảy hậu quả, bây giờ làm hư chuyện rồi, bọn hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Chúng ta cứ mặc kệ sao?!
- Đương nhiên phải xen vào, bất kể thế nói thế nào, bọn họ cũng là thành viên của Thánh Minh ta, xảy ra chuyện như vậy, chúng ta sao có thể mặc kệ, nếu như mặc kệ thì uy tín mà Thánh Minh tích lũy mấy chục vạn năm để đâu!
- Vậy ý của minh chủ là...?!
- Vì báo thù, cũng vì mặt mũi, hai Đại Thế Giới Ngọc Long và Thiên Trì cũng sẽ không muốn mượn tay người khác đâu, bọn hắn khẳng định muốn dùng lực lượng của mình báo thù, đã như vầy, chúng ta sẽ cho họ cơ hội này, cần người cho người, đòi tiền cho tiền, muốn tình báo cho tình báo, toàn lực ủng hộ bọn hắn trả thù, hừ, hai cái hạm đội, đích thật đã khiến bọn họ tổn thương nguyên khí, nhưng lại không cách nào tổn thương đến căn bản của bọn hắn được, cứ để bọn họ liều với Thiên Giới Đại Thế Giới đi!
Nói đến đây, hắn tựa hồ nhớ ra cái gì đó.
- Cũng không thể xem như liều, Thiên Giới Đại Thế Giới đã có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, trừ phi đi ra ngoài bổn trận hạm đội, bằng không thì hai Đại Thế Giới đi bao nhiêu người cũng không làm được gì!
Chỉ thấy hắn dần vuốt cằm của mình, dáng tươi cười trên mặt càng ngày càng rõ ràng.
- Ngươi đi lựa chút người đi trợ giúp hai Đại Thế Giới, cho bọn hắn điều kiện hậu đãi, nói cho bọn hắn biết, nếu như có thể đánh được Thiên Giới Đại Thế Giới thì có thể cho bọn hắn phân chiến lợi phẩm trước, trong vòng mười ngày, Thánh Minh sẽ không nhúng tay!
- Ta hiểu được, minh chủ!
Đứng ở phía dưới nói chuyện với Thánh Minh Minh chủ cũng là một gã tu sĩ trẻ tuổi, đương nhiên, cũng giống như minh chủ kia, cũng chỉ là thoạt nhìn trẻ tuổi thôi, cũng có tu vị cấp bậc Thần Tiên rồi, có trời mới biết bọn hắn có bao nhiêu tuổi.
- Thế nhưng vạn nhất để bọn hắn thật sự dẹp xong Thiên Giới Đại Thế Giới thì?!
- Dẹp xong tốt nhất ah, đây chẳng phải là nói Thánh Minh chúng ta được tiên cơ sao!
Minh chủ ha ha nở nụ cười.
- Cho dù để bọn hắn cướp bóc mười ngày thì sao chứ, chẳng lẽ trong vòng mười ngày ngắn ngủn, bọn hắn có thể nuốt vào toàn bộ chỗ tốt của Thiên Giới Đại Thế Giới hay sao?!
- Ta hiểu được!
Tên tu sĩ trả tuổi kia hướng về Thánh Minh Minh chủ có chút thi lễ một cái, thân hình liền biến mất trong tòa cung điện cự đại này.
- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Thiên Giới Đại Thế Giới, ha ha, ngược lại hoàn toàn vượt quá dự liệu của ta ah, bất quá như vậy cũng tốt, đã có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, vô luận là thế lực nào đều đừng mong đơn giản công chiếm được Thiên Giới Đại Thế Giới, mang đến cho ta cơ hội thanh trừ những gia hỏa không nghe lời kia, ngược lại cũng không tệ!
Vị Minh chủ đại nhân này thì thào lẩm bẩm.
- Mượn tay địch nhân để thanh trừ đối lập, cái này cuối cùng không phải vương giả chi đạo ah!
- Vương giả chi đạo cái rắm, ta tu luyện cũng không phải Đế Hoàng chi đạo, quản khỉ gió nó nhiều như vậy làm gì?!
Nghe thấy thanh âm đột nhiên xuất hiện, Minh chủ của Thánh Minh biến sắc.
- Lão sư, ngươi cũng rõ, vô luận là Thánh Minh chúng ta, hắn là Phương Nam và Phương Tây, địch nhân lớn nhất của chúng ta cũng không phải ở trong hư không, chẳng qua là là cục diện mà Thiên Giới Đại Thế Giới lưu lại năm đó rối rắm thôi, chúng ta nếu như không muốn tiếp nhận thì hoàn toàn có thể bỏ qua, nhưng... Nhưng ở Ngoại Vực chiến trường, chúng ta vô luận như thế nào cũng không thất bại được, bằng không thì chúng ta sẽ mất đi không gian sinh tồn!
- Nhưng điều này, đều là đạo lý năm đó lão sư dạy ta, ta sao có thể quên được?!
Minh chủ của Thánh Minh lạnh nhạt cười.
- Giá trị lớn nhất của Thiên Giới Đại Thế Giới chỉ là câu thông Hư Không Tiên Giới mà thôi, chỉ cần nó có thể phát huy ra được tác dụng như vậy, nắm giữ trên tay ai cũng không sao cả, hiện giờ đã không phải là thời đại Thượng Cổ rồi, cho dù là Cửu thập cửu đế tái sinh, Ngọc Hoàng tái hiện, cũng không cách nào tái hiện được huy hoàng của Thiên đình năm đó được.
- Cái này đối với chúng ta mà nói, có lẽ là một cơ hội!