Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50
Người đăng: ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
Băng Thần đang bắt đầu tính toán chuyện uốn nắn ba huynh đệ Nhạc gia. Tuy biết rằng họ không có y xấu nhưng ngu cũng là một cái tội mà còn là tội lớn.
Băng Thần không muốn một ngày bị đồng đội ngu như họ vô tình âm chết. Dù sao người ta thường có câu không sợ đối thủ mạnh mà chỉ sợ đồng đội ngu ngốc.
Phi Thành thì không có tâm trạng xem xem hai cô gái và một lão già trò chuyện. Hắn đang quan sát Băng Thần trầm tư suy nghĩ mà hắn cảm giác thứ này rất có dã tâm.
Hắn ta không biết rằng mình chỉ ảo tưởng quá mức mà thôi .Nhưng Băng Thần tham vọng sẽ không để một kẻ như hắn thất vọng. Nếu không Băng Thần làm sao trả thù Trình gia cho hắn và hai cô nàng này.
Nhìn hai người tỷ tỷ thì hắn ta thầm nghĩ chuyện mình bán đứng họ cho thiếu giải thích sẽ không bị phát hiện. Bởi vì trong mắt hắn cũng chỉ có hai người là thân nhân đúng nghĩa.
Nếu hắn đã không thể giúp các nàng hắn đành đánh cược chính mình và cả hai nàng cho Băng Thần. Biết đâu được hắn sẽ thắng trận cược này lúc đó ai sẽ còn trách hắn ta.
Nhưng nói chung không ai biết vẫn là an toàn nhất hi vọng Băng Thần kín miệng. Thế lên ngoài những người biến rồi còn lại hắn sẽ không kể ra.
Hai người suy nghĩ chẳng đâu vào đâu cho đến khi hai cô nàng có động tĩnh.
Sau một hồi hàn huyên Trình Lan và Trình Vân tạm biệt Lưu lão gia tử sau đó bốn người biến mất trong bóng đêm .Nhìn biến mất bốn người Lưu lão gia tử nở nụ cười tươi vì thấy hai người thiếu nữ đáng thương kia thoát khổ.
Chính hắn đã chứng kiến hai nàng khổ cực thế nào mà vị kia chắc chắn sẽ không cho họ khổ . Lưu lão tự an ủi khổ tận thì mới cam lai để hưởng thụ.
Nghĩ đến một ngày cháu trai của mình A Hoàng có tiền đồ là hắn vui rồi. Bởi vì với hắn đứa cháu trai chính là tất cả đối với hắn .Kế thừa ước mơ mà cả hắn và con trai vẫn chưa làm được.
Nhưng bỗng nhiên lông mày của Lưu lão gia tử nhăn lại bởi vì cháu trai của hắn A Hoàng hôm nay đã trễ thế này rồi vẫn chưa quay trở lại . Vì con trai đã chết lên hắn ta vô cùng cưng chiều cái cháu trai duy nhất này dù bản thân mình khổ nhiều hơn cũng không muốn cháu mình chịu khổ.
Hắn ta đi lâu về thế này có khi nào ra vấn đề không lão ta thật lo lắng. Mà hôm nay từ chiều mí mắt cứ giật có vẻ sẽ có chuyện không tốt.
Ở ngôi nhà tranh của hai tỷ muội Trình gia bây giờ suốt hiện năm người áo đen bịt kín mặt không ngừng lục soát căn nhà . Trước cửa một thanh niên mặt mũi thâm tím run rẩy nhìn năm người đang lục soát.
Một người áo đen ra ngoài tìm kiếm rồi bỗng nhiên quay lại chỗ một người thái độ kính cẩn hẳn kẻ này là thủ lĩnh của đám người này.
Người áo đen :" Thủ lĩnh ta phát hiện nội tạng của yêu thú cùng với bếp lửa còn độ ấm cùng với mùi mỡ hẳn là cách đây không lâu có người giết được yêu thú và nướng ăn .Dấu chân để lại xác định nơi đây có ba người mà theo dấu tích một người khác là nam nguyên lực đẳng cấp có thể ở trên Luyện thể cảnh ."
Người được gọi là thủ lĩnh nói :" Lôi tên kia lại đây."
Một người áo đen khác lôi thanh niên mặt mũi bầm tím ném tới trước mặt vị thủ lĩnh kia khiến người kia đau đớn thét lên .Thế nhưng hẳn là người thủ lĩnh kia không để ý đến tiếng kêu đau đớn của thanh niên mà ngay lập tức hỏi.
Thủ lĩnh :" A Hoàng ngươi nói hai cô gái kia đâu rồi theo như ta thấy thì có người đã đưa hai nàng đi ngươi có biết là ai không ?"
A Hoàng hoảng sợ :" Ta thật sự không biết sáng nay ta còn thấy một trong hai nàng làm việc trong mỏ than, Vân hộ vệ người nhất định phải tin ta ."
Vân hộ vệ cười lạnh :" Ngươi đã không biết thì chết đi ngươi nghĩ mình hoàn lại được số tiền đã thua ở sòng bạc sao .Ta sẽ giết ngươi sau đó bán thi thể của ngươi cho Huyết Thi tông có lẽ sẽ được chút tiền "
A Hoàng càng hoảng sợ :" Không các nàng dù có đi đâu thì chắc chắn cũng sẽ báo cho ông nội của ta chúng ta chắc chắn sẽ tìm được hai nàng ."
Vân hộ vệ cười lanh :" Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng ,chúng ta đến thăm gia gia của ngươi thôi ."
Một người xách theo A Hoàng lướt đi đến hướng Lưu lão gia tử nhà sáu người rất nhanh đến nơi . Một người đạp tung của kinh động trong nhà lão gia tử đi ra nhưng thấy cháu mình đầy máu một khắc kia thì hắn ta sợ đến mặt mày tái mét.
Lưu lão gia tử :" Các ngươi buông cháu ta ra hắn đã làm gì mà ra nông nỗi như thế này nếu không quá mức xin các vị bỏ qua ."
Vân hộ vệ :" Cháu của ngươi đánh bạc ở sòng bạc của Vân gia thiếu hơn mười vạn lượng, hắn còn nói sẽ dẫn chúng ta đi tìm hai cô gái không thua gì Mộng Phỉ . Thế nhưng thật tiếc là chúng ta tìm không thấy người mà hắn nói ngươi có thể biết ."
Lưu lão gia tử nhướng mày :" Ta không gặp hai nàng càng không biết bọn họ đi nơi nào ."
Lưu lão gia tử làm sao không biết được đám người này mục đích chỉ thầm tham cháu của mình không nên thân .Vân hộ vệ cười lạnh một kiếm chặt xuống một bàn tay của A Hoàng rơi ra mà Lưu lão gia tử sắc mặt cũng kịch biến.
Vân hộ vệ cười âm hiểm :" Có lẽ lão già ngươi trí nhớ hơi kém thì ta đành giúp ngươi nhớ lại một chút nếu còn chưa nhớ thì có lẽ lần sau là chân tay hay đầu của hắn.
A Hoàng :" Gia gia cứu ta ."
Lưu lão gia tử khuôn mặt kịch liệt giãy dụa nhưng khi thấy Vân hộ vệ lại giơ kiếm thì chợt hét lên.
Lưu lão nước mắt rơi xuống :" Ta nói cái gì cũng nói xin ngươi buông tha cháu ta, hai người đó theo biểu đệ của các nàng tên Phi Thành đến kinh thành kinh doanh . Nghe đâu là bán vải vóc tại con phố gần ngoại thành ..."
Hắn ta vừa nói tới đây thì không nói được nữa vì trên cổ hắn đã có một vết kiếm máu từ đó không ngừng tuôn ra .Sau đó một người áo đen khác cũng kết liễu A Hoàng sau đó năm người đi ra khỏi nhà của Lưu lão gia tử.
Vân hộ vệ :" Các ngươi có biết trong thành có lão bản nào tên là Phi Thành không ?"
Một người áo đen nói :" Danh sách các người kinh doanh trong thành thuộc hạ không thể biết hết tên nhưng lần cuối cùng rà soát thì không có người nào họ Phi cả ."
Vân hộ vệ nở nụ cười nói :" Thế thì dễ dàng hơn nhiều hẳn là mới thành lập hoặc chuẩn bị thành lập các ngươi chú ý trong thành có bất cứ tiệm nào mới thành lập trong tháng . Nếu vẫn không thấy thì tìm những tiệm mới chuẩn bị khai trương một khi có lập tức thăm dò lão bản tên ."
Vân hộ vệ lại lần nữa rét lạnh lên tiếng :" Chuyện này ta đã cho thiếu gia biết các nàng rời đi là ngoài ý muốn .Nhưng đến trước khi Thiên Nguyên học viện tuyển sinh thời gian mà chúng ta không tìm thấy hai nàng thì các người cũng biết thiếu gia tính tình rồi đó ."
Đám người áo đen :" Văng thuộc hạ đã rõ ."
Sau đó mỗi người tản ra một hướng mà di chuyển mà Vân hộ vệ cởi ra khăn che mặt và bộ đồ đen hướng về Hộ bộ thượng thư Vân gia .Người này chính là hộ vệ trưởng của công tử Vân gia.
Hắn rất lo lắng vì không mang được hai cô nương kia trở về sẽ bị thiếu gia trách móc. Thế nhưng hắn đã chuẩn bị mang một quả bom nổ chậm gắn lên đầu chủ tử của mình.
Tất cả chỉ vì hắn sẽ khiến chủ nhân đụng vào người của Băng Thần.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Băng Thần đang bắt đầu tính toán chuyện uốn nắn ba huynh đệ Nhạc gia. Tuy biết rằng họ không có y xấu nhưng ngu cũng là một cái tội mà còn là tội lớn.
Băng Thần không muốn một ngày bị đồng đội ngu như họ vô tình âm chết. Dù sao người ta thường có câu không sợ đối thủ mạnh mà chỉ sợ đồng đội ngu ngốc.
Phi Thành thì không có tâm trạng xem xem hai cô gái và một lão già trò chuyện. Hắn đang quan sát Băng Thần trầm tư suy nghĩ mà hắn cảm giác thứ này rất có dã tâm.
Hắn ta không biết rằng mình chỉ ảo tưởng quá mức mà thôi .Nhưng Băng Thần tham vọng sẽ không để một kẻ như hắn thất vọng. Nếu không Băng Thần làm sao trả thù Trình gia cho hắn và hai cô nàng này.
Nhìn hai người tỷ tỷ thì hắn ta thầm nghĩ chuyện mình bán đứng họ cho thiếu giải thích sẽ không bị phát hiện. Bởi vì trong mắt hắn cũng chỉ có hai người là thân nhân đúng nghĩa.
Nếu hắn đã không thể giúp các nàng hắn đành đánh cược chính mình và cả hai nàng cho Băng Thần. Biết đâu được hắn sẽ thắng trận cược này lúc đó ai sẽ còn trách hắn ta.
Nhưng nói chung không ai biết vẫn là an toàn nhất hi vọng Băng Thần kín miệng. Thế lên ngoài những người biến rồi còn lại hắn sẽ không kể ra.
Hai người suy nghĩ chẳng đâu vào đâu cho đến khi hai cô nàng có động tĩnh.
Sau một hồi hàn huyên Trình Lan và Trình Vân tạm biệt Lưu lão gia tử sau đó bốn người biến mất trong bóng đêm .Nhìn biến mất bốn người Lưu lão gia tử nở nụ cười tươi vì thấy hai người thiếu nữ đáng thương kia thoát khổ.
Chính hắn đã chứng kiến hai nàng khổ cực thế nào mà vị kia chắc chắn sẽ không cho họ khổ . Lưu lão tự an ủi khổ tận thì mới cam lai để hưởng thụ.
Nghĩ đến một ngày cháu trai của mình A Hoàng có tiền đồ là hắn vui rồi. Bởi vì với hắn đứa cháu trai chính là tất cả đối với hắn .Kế thừa ước mơ mà cả hắn và con trai vẫn chưa làm được.
Nhưng bỗng nhiên lông mày của Lưu lão gia tử nhăn lại bởi vì cháu trai của hắn A Hoàng hôm nay đã trễ thế này rồi vẫn chưa quay trở lại . Vì con trai đã chết lên hắn ta vô cùng cưng chiều cái cháu trai duy nhất này dù bản thân mình khổ nhiều hơn cũng không muốn cháu mình chịu khổ.
Hắn ta đi lâu về thế này có khi nào ra vấn đề không lão ta thật lo lắng. Mà hôm nay từ chiều mí mắt cứ giật có vẻ sẽ có chuyện không tốt.
Ở ngôi nhà tranh của hai tỷ muội Trình gia bây giờ suốt hiện năm người áo đen bịt kín mặt không ngừng lục soát căn nhà . Trước cửa một thanh niên mặt mũi thâm tím run rẩy nhìn năm người đang lục soát.
Một người áo đen ra ngoài tìm kiếm rồi bỗng nhiên quay lại chỗ một người thái độ kính cẩn hẳn kẻ này là thủ lĩnh của đám người này.
Người áo đen :" Thủ lĩnh ta phát hiện nội tạng của yêu thú cùng với bếp lửa còn độ ấm cùng với mùi mỡ hẳn là cách đây không lâu có người giết được yêu thú và nướng ăn .Dấu chân để lại xác định nơi đây có ba người mà theo dấu tích một người khác là nam nguyên lực đẳng cấp có thể ở trên Luyện thể cảnh ."
Người được gọi là thủ lĩnh nói :" Lôi tên kia lại đây."
Một người áo đen khác lôi thanh niên mặt mũi bầm tím ném tới trước mặt vị thủ lĩnh kia khiến người kia đau đớn thét lên .Thế nhưng hẳn là người thủ lĩnh kia không để ý đến tiếng kêu đau đớn của thanh niên mà ngay lập tức hỏi.
Thủ lĩnh :" A Hoàng ngươi nói hai cô gái kia đâu rồi theo như ta thấy thì có người đã đưa hai nàng đi ngươi có biết là ai không ?"
A Hoàng hoảng sợ :" Ta thật sự không biết sáng nay ta còn thấy một trong hai nàng làm việc trong mỏ than, Vân hộ vệ người nhất định phải tin ta ."
Vân hộ vệ cười lạnh :" Ngươi đã không biết thì chết đi ngươi nghĩ mình hoàn lại được số tiền đã thua ở sòng bạc sao .Ta sẽ giết ngươi sau đó bán thi thể của ngươi cho Huyết Thi tông có lẽ sẽ được chút tiền "
A Hoàng càng hoảng sợ :" Không các nàng dù có đi đâu thì chắc chắn cũng sẽ báo cho ông nội của ta chúng ta chắc chắn sẽ tìm được hai nàng ."
Vân hộ vệ cười lanh :" Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng ,chúng ta đến thăm gia gia của ngươi thôi ."
Một người xách theo A Hoàng lướt đi đến hướng Lưu lão gia tử nhà sáu người rất nhanh đến nơi . Một người đạp tung của kinh động trong nhà lão gia tử đi ra nhưng thấy cháu mình đầy máu một khắc kia thì hắn ta sợ đến mặt mày tái mét.
Lưu lão gia tử :" Các ngươi buông cháu ta ra hắn đã làm gì mà ra nông nỗi như thế này nếu không quá mức xin các vị bỏ qua ."
Vân hộ vệ :" Cháu của ngươi đánh bạc ở sòng bạc của Vân gia thiếu hơn mười vạn lượng, hắn còn nói sẽ dẫn chúng ta đi tìm hai cô gái không thua gì Mộng Phỉ . Thế nhưng thật tiếc là chúng ta tìm không thấy người mà hắn nói ngươi có thể biết ."
Lưu lão gia tử nhướng mày :" Ta không gặp hai nàng càng không biết bọn họ đi nơi nào ."
Lưu lão gia tử làm sao không biết được đám người này mục đích chỉ thầm tham cháu của mình không nên thân .Vân hộ vệ cười lạnh một kiếm chặt xuống một bàn tay của A Hoàng rơi ra mà Lưu lão gia tử sắc mặt cũng kịch biến.
Vân hộ vệ cười âm hiểm :" Có lẽ lão già ngươi trí nhớ hơi kém thì ta đành giúp ngươi nhớ lại một chút nếu còn chưa nhớ thì có lẽ lần sau là chân tay hay đầu của hắn.
A Hoàng :" Gia gia cứu ta ."
Lưu lão gia tử khuôn mặt kịch liệt giãy dụa nhưng khi thấy Vân hộ vệ lại giơ kiếm thì chợt hét lên.
Lưu lão nước mắt rơi xuống :" Ta nói cái gì cũng nói xin ngươi buông tha cháu ta, hai người đó theo biểu đệ của các nàng tên Phi Thành đến kinh thành kinh doanh . Nghe đâu là bán vải vóc tại con phố gần ngoại thành ..."
Hắn ta vừa nói tới đây thì không nói được nữa vì trên cổ hắn đã có một vết kiếm máu từ đó không ngừng tuôn ra .Sau đó một người áo đen khác cũng kết liễu A Hoàng sau đó năm người đi ra khỏi nhà của Lưu lão gia tử.
Vân hộ vệ :" Các ngươi có biết trong thành có lão bản nào tên là Phi Thành không ?"
Một người áo đen nói :" Danh sách các người kinh doanh trong thành thuộc hạ không thể biết hết tên nhưng lần cuối cùng rà soát thì không có người nào họ Phi cả ."
Vân hộ vệ nở nụ cười nói :" Thế thì dễ dàng hơn nhiều hẳn là mới thành lập hoặc chuẩn bị thành lập các ngươi chú ý trong thành có bất cứ tiệm nào mới thành lập trong tháng . Nếu vẫn không thấy thì tìm những tiệm mới chuẩn bị khai trương một khi có lập tức thăm dò lão bản tên ."
Vân hộ vệ lại lần nữa rét lạnh lên tiếng :" Chuyện này ta đã cho thiếu gia biết các nàng rời đi là ngoài ý muốn .Nhưng đến trước khi Thiên Nguyên học viện tuyển sinh thời gian mà chúng ta không tìm thấy hai nàng thì các người cũng biết thiếu gia tính tình rồi đó ."
Đám người áo đen :" Văng thuộc hạ đã rõ ."
Sau đó mỗi người tản ra một hướng mà di chuyển mà Vân hộ vệ cởi ra khăn che mặt và bộ đồ đen hướng về Hộ bộ thượng thư Vân gia .Người này chính là hộ vệ trưởng của công tử Vân gia.
Hắn rất lo lắng vì không mang được hai cô nương kia trở về sẽ bị thiếu gia trách móc. Thế nhưng hắn đã chuẩn bị mang một quả bom nổ chậm gắn lên đầu chủ tử của mình.
Tất cả chỉ vì hắn sẽ khiến chủ nhân đụng vào người của Băng Thần.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn