Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 948
-...Hóa thân Luân hồi?
Lam Băng Tiên Đe dựa vào Thứ Thần khí miễn cưỡng đứng trên mặt đất. thanh âm vô cùng gian nan trác trắc.
- Ha ha, hóa thân Luân hồi? Ngươi không hiểu Đại Luân Hồi. cũng quá để cao ta.
Dương Phàm không cho là đúng cười cười.
- Ta hiện giờ đã thành một bộ phận của hệ thống Đại Luân Hồi. nhưng cũng không đạt tới độ cao hóa thân Luân hồi thành lập Luân hồi...
Ánh mắt Dương Phàm dẳn trờ nên mờ mịt.
Mặc dù mục tiêu diễn hóa của Tiên Hồng Quyết không phải là hóa thân Luân hồi. nhưng lại có một trình, tự càng cao hơn đó là vượt qua Đại Luân Hồi.
Trên cây non uẩn Sinh trong không gian Mệnh Hạch, một phiến sinh mệnh lục diệp đột nhiên héo rũ, nhạt dân từng chút rồi trống rỗng tan rã.
Mỗi một phiến sinh mệnh lục diệp đều có được pháp lực thần thông vượt qua Tiên Quân, sinh mệnh lực có thể so với Tiên Đế.
Ông-
Luân Hồi Môn lại hiện ra, trong một vùng ánh sáng xanh biếc ngưng tụ. Dương Phàm lại Luân hồi tân sinh.
Bán tôn chán chinh của hắn Không phải trong không gian Thiên giới mà là ở trong không gian Mệnh Hạch.
Mỗi lẩn cây non uẩn Sinh lớn mạnh trường thành một chút đều đại biểu cho thực lực của Dương Phàm tăng mạnh.
Mỗi một phiến sinh mệnh lục diệp đều làmột bộ phận thán thể của Dương Phàm.
- Cái gì... Trực tiếp sáng tạo thân thể...
Lam Băng Tiên Đế thản bị thương nặng, tám thần chấn động, càng cảm thấy vô lực.
Trống rỗng sáng tạo ra một thân thể. chẳng lễ hắn đạt tới trình độ sáng thế?
Nhưng là trước đó Dương Phàm đã phủ nhận loại khả năng này.
Hắn còn xa không đạt tới trình độ sáng thế.
Trên thực tế cũng khôngphải như Lam Băng Tiên Đế suy nghĩ. Dương Phàm trồng rỗng sáng tạo thân thể.
Thần thông pháp lực sinh mệnh tinh hoa hai kiếp của hắn đều ngưng tụ trong không gian Mệnh Hạch.
Cây non uẩn Sinh dung nhập Đại Luân Hồi trờ thành căn bản của hắn.
Đây mới là bản nguyên chân chính của hắn.
Cho nén Dương Phàm có thể thông qua một phiền sinh mệnh lục diệp trên cây uần Sinh, mượn dùng cành giới Luân hôi tạo lại thân thể.
Loại phương pháp tạo lại thán thể này gần như là một lần Luân hồi tân sinh.
- Ta không giết chết được ngươi.
Lam Băng Tiên Đế thớ dốc một hồi, mượn lực lượng của Thứ Thần khí miễn cưỡng đứng lên. đầy vẻ chua xót cùng bất đắc đĩ.
Hắn rốt cục không thể không thừa nhận, mình hoàn toàn không làm gì được Dương Phàm.
Nhưng nếu không thể giết chết Dương Phàm, hắn sẽ VŨ1 viễn ở lại Tiên Hồng Không Gian.
- Nhưng là. với trình tự cùng ý cảnh Luân hồi, nểu bản đế không ra tay ngươi cũng không thể thương tổn được ta...
Hàn khí trên người Lam Băng Tiên Đế thu lại. một tầng băng giáp trong suốt sáng ngòi bao tràm toàn thân, ngay cả mắt đêu được che kín.
Băng giáp bao trùm toàn thân.
Đây là thần thông mạnh nhất hắn tìm hiểu Thủy Chi Bán Nguyên lình ngộ ra: Tuyệt đối Băng Phong Giáp.
Tuyệt đối Băng Phong Giáp, dùng nhiệt độ thấp tuyệt đối khiến vạn vật gần như ngưng đọng, dùng băng giáp cực lạnh đê tạo cho mình phòng ngự tuyệt đối.
Nếu thi triển thần thông như thế, Tiên Đế cùng cấp trừ khi có Thần khí nếu không cân bản không thể thương tổn hắn mảy may.
Thử hỏi. Dương Phàm ở cảnh giới Đại Luân Hồi. không nắm giữ nhiều thần thông công kích chủ động, phái làm như thế nào để thương tổn Lam Băng Tiên Đế trong trạng thái phòng ngự tuyệt đối.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng vài phần.
Lực phòng ngự của Tuyệt đối Băng Phong Giáp cho dù là Tiên Đế cùng cấp bậc cũng không thể phá tan.
Hắn cũng không nắm chắc dựa vào sức mạnh đột phá kỹ năng phòng ngự mạnh nhất do một vị Tiên Đế lĩnh ngộ ra.
Vào lúc Dương Phàm trầm ngâm.
- Dương Tiên Quân, xem ra ta gần như đoán được chính xác lai lịch của ngươi...
Trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp truyền ra một thanh âm lạnh băng.
-ồ?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Từ khi Luân hồi tân sinh tới nay, dường như chưa từng có người nhận ra thân phận của hắn.
- Tiên Hồng Quyá. công pháp hoàn toàn mới vượt qua hệ thống tu luyện thiên cổ. Xem ra Phạm Nguyệt Tinh Tôn không tính sai, ngươi thật sự buông xuống Thiên giới!
Giọng điệu Lam Băng Tiên Đế dẩn trớ nên dồn dập, hắn càng cảm thấy kinh ngạc hơn vì dự đoán của mình.
- Phạm Nguyệt Tinh Tôn?
Dương Phàm ha ha cười, có chút hứng thú:
- Lúc nào rảnh nén gặp mặt người này, nàng thông qua loại phương pháp nào biết được tung tích của ta? Chăng lẽ nàng cũng hiêu được Luân hồi?
Thấy Dương Phàm không phủ nhận, trong lòng Lam B ăng Tiên Đế lại càng lạnh lẽo.
Hắn đã biết thân phận chân chính của Dương Phàm, đối phương lại càng không thể để hắn sống sót rời đi.
Sắc mặt của Thiên tượng đại sư đang xem cuộc chiến ở bén ngoài cũng biến đổi, hiển nhiên cũng biết lcri đôn liên quan đến Dương Phàm.
Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết. Vô Song Thần Kiếm. Tiên Hồng Quyết... Những thứ này đủ khiến cho cái tên Dương Phàm bị rất nhiều nhân vật cao tầng của thất giới ghi nhớ.
- Dương Phàm, bản đế đã biết được thản phận cùng bí mật của ngươi, chắc lẳng ngươi tuyệt đối sẽ không cho ta sống sót...
Lam Băng Tiên Đế trong Băng Phong Giáp vẫn giữ được trấn định cùng bình tĩnh như trước.
Hắn tin tưởng, chi cẩn không chủ động ra tay, Dương Phàm tuyệt đối khó thương tổn đến mình.
Ý cảnh Luân hồi coi trọng có nhân có quà. Tất cả thương tổn cùng công kích đến từ địch nhân đều có thể trả về nguyên vẹn.
Nhưng nếu là... Ta không ra tay thì sao?
Lam Băng Tiên Đế âm thẳm cười lạnh.
Tinh thần ý chí của hắn tràn ngập tám ức dặm thiên địa, chướng khống mỗi một tấc không gian, nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Nếu Dương Phàm ra tay, hắn sẽ không trá đòn nhưng mượn cơ hội này để nhìn thấu Luân hồi của đối phương, tìm ra sơ hở đồng thời phát ra một đòn trí mạng.
Hắn cũng không phải không có khá năng lặt ngược tình thế.
Dưới loại cục diện này, trong lòng Lam Băng Tiên Đế vẫn có một tia tín niệm, không chân chính nhận thua.
Cho dù là còn một đường hv vọng cuối cùng, Lam Băng Tiên Đế cũng sẽ không buông xuôi.
Có thể đắc thành tôn vị Tiên Đe, ai Không phải là người tâm tình kiên định, bất khuất khôngbó.
Chỉ có tín niệm và ý chí mới có thể đạt thành huy hoàng vô thượng của địa vị Tiên Đế hiện nay.
Nhưng mà hắn làm sao biết tâm lý biến hóa của mình đã bị cảm quan Luân hồi của Dương Phàm nắm bắt.
Dương Phàm không thể biết được suy nghĩ cụ thể trong lòng hắn nhưng lại hoàn toàn nắm bắt được dao động và biến hóa linh hồn của hắn.
Một bên là Tiên Đế chường khống không gian, tìm hiểu cănnguyêncủa thiên địa.
Một bên khác là Tiên Hồng Đại Tôn chướng khống Luân hồi.
Ai mạnh ai yếu, không thể so sánh.
Thậm chí ngay cả thực lực mạnh yếu cũng không thể làm số liệu phán đoán. Bởi vì hai người căn bán không cùng một hệ thống.
- Tiên Đế cho rẳng, nếu không ra tay Dương mồ sẽ không thể xúc phạm tới ngươi sao?
Dương Phàm thông qua biến hóa tâm lý của Lam Băng Tiên Đế, đoán được ý tướng của hắn.
- Không có nhân, làm sao có quá? Bản đế không ra tay. thần thông và công kích ngươi nắm giữ không thể xúc phạm tới ta trong trạng thái phòng ngự tuyệt đối.
Thanh âm của Lam Băng Tiên Đế vô cùng tự tin.
Tuy rang ta không giết chết được ngươi, nhưng ngươi đồng dạng cũng không làm gì được ta.
Trận tỷ thí này nhiều nhất là ngang tài ngang sức.
- Ha ha ha! Chẳng lẽ Tiên Đế đã quên, trước đây ngươi từng nhiều phen ra tay với ta. Đây chính là nhân, nêu cân kết quả há chăng phải là đơn giàn?
Tiếng cười nhạo cảu Dương Phàm từ tầng Luân hồi vang vọng, khiển trong lòng Lam Băng Tiên Đe run lên.
- Ngươi vẫn không hiểu Luân hồi chân chính.
Sau khi cười xong, sắc mặt Dương Phàm dần trờ nên lãnh đạm.
Ý niệm vừa động, một lốc xoáy luân bàn khổng lồ xuất hiện ở trên đỉnh đầu Lam Băng Tiên Đế.
Lam Băng Tiên Đe cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng.
Lốc xoáy luân bàn kia trong khi rung động phát ra một tiếng nổ “Ẳm” cực lớn. Một tia chóp hư vô trống rỗng đánh xuống Lam Băng Tiên Đế.
Huyền diệu ẩn chứa trong tia chóp hư vô kia cơ hồ vuợt qua hạn chế của hệ thống lực lượng, sau khi tiếp xúc đến Tuyệt đối Băng Phong Giáp chi vén vẹn là chậm lại một chút.
Trong lòng Lam Băng Tiên Đe tuyệt vọng vạn phần, lực lượng trong tia chóp hư vô kia trực tiềp tập trung linh hồn hắn, tuyệt đối có thể khiến hắn tan thành mây khói.
Đây là lực lượng của nhân quả, Dương Phàm khống chế chúng và hội tụ đến một thỏi điêm sinh ra lực lượng khiến Tiên Đê sợ hãi.
Lúc trước trong Huyá Nhật Điện. Dương Phàm chinh là dựa vào thần thông này thủ thắng Sửu Diện Tà Nam.
Mà Sửu Diện Tà Nam chính là nhân vật chủ đạo tinh thần ý chí của Cửu u Ma Đế.
Mắt thấy Lam Băng Tiên Đế sắp mất mạng.
Vào thỏi khắc sống chết này, kỳ tích xảy ra.
Tốc độ của tia chóp hư vô kia hạ xuống đột nhiên bị chậm lại hơn trăm lần, giống như ốc
sên.
Đây không chỉ là lực lượng của nhiệt độ thấp tuyệt đối.
Mà là một loại lực lượng chạm đến cấm kỵ của thế giới.
Dương Phàm nhướng mày. sắc mặt ngưng trọng.
Không phải là tốc độ của tia chóp hư vô hạ xuống bị biến chậm.
Mà là bời vì thời gian lưu tốc của khu vực đó đã bị thay đổi.
Lực lượng thay đổi thời gian!
Đây cũng không phải lần đầu tiên Dương Phàm nhìn thấy, giờ phút này gặp lại vẫn rung động như cũ.
Truyền thuyết cũng không giả. Ý chí của Tiên Đế không thể trái nghịch. Lực lượng bọn họ nắm giữ thậm chí có thể thay đổi thời gian.
Sau khi thời gian bị giảm chậm hơn trăm lẩn. trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp quanh thản Lam Băng Tiên Đế tán ra khí đông lạnh trí mạng. ý đô tiêu hao tia chóp hư vô.
Hô... ỏng-
Tinh thần ý chí bễ nghễ cường đại vận chuyển toàn bộ lực lượng không gian của thế giới chi vì cứu lại tính mạng chủ nhân.
Dương Phàm khẽ thở dài.
Tiên Đế chung quy cường đại hơn trong tưởng tượng gấp trăm, ngàn lẩn.
Ngay cả thời gian đều có thể thay đổi. còn có cái gì là bọn họ không làm được?
Đương nhiên, “mức độ” thay đổi thời gian lưu tốc của Lam Băng Tiên Đế rất có hạn.
Nếu hắn có thể làm cho thời gian lưu tốc chậm lại ức vạn lẩn, chi sợ Dương Phàm không làm gì được hắn.
Quả nhiên, sau khi thời gian bị kéo dài gắp trăm lẩn. Lam Băng Tiên Đế cũng có đủ thời gian đê tiêu hao cỗ lực lượng nhân quả này.
Sau một lát. lốc xoáy luân bàn biến mất.
Phốc!
Lam Băng Tiên Đế trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp lại phun ra một búng máu. mặt tái nhợt như tờ giấy.
- Lực lượng của Luân hồi nhân quá lại có thể xem nhẹ không gian cùng thời gian ở một trình độ nhất định.
Trên mặt hắn đẩy vẻ kinh hãi.
Nhưng sau đó, Lam Băng Tiên Đế cất tiếng cười to:
- Nhân quá đã hết, ngươi sẽ không thể thương tổn ta mảy may.
Tiếng cười vnag khắp toàn bộ thế giới bị vỡ nát.
Dương Phàm nhíu mày. Tiên Đế chẳng những mạnh hơn, nhanh hơn so với trong tướng tượng mà còn khó giết chết.
ở thất giới, thọ nguyên của bất kỳ một vị Tiên Đế nào đều là vĩnh hẳng vô tận, trà khi là không gian thất giới bị phá hủy.
Có thể chiến thắng Tiên Đế đã rất khó được.
Nếu muốn giết chết Tiên Đế. thật sự quá khó khăn.
- Vận chuyển của vạn vật thế gian, bao gồm nhân quả. hết thảy sinh linh đều không thể thoát khỏi sự bao phủ của Luân hồi.
Một thanh âm bình tĩnh cắt ngang vẻ tụ đắc cùng tràng cười điên cuồng của Lam Băng Tiên Đế.
Hoi ngừng một chút, Dương Phàm nói tiếp:
- Hệ thống Đại Luân Hỏi khiên thế giới cnagf thêm hoàn chinh gọn gàn. Nó xen kẽ trong không gian, thời gian, thám thấu không gian, thông suốt thời gian, ánh hướng nhân quả.
- Có bản lĩnh ngươi giết chết ta.
Lam Băng Tiên Đe mạnh miệng nói.
Giờ phút này trong lòng hắn đã không nắm chắc, hiểu biết đối với Luân hồi hiển nhiên không đủ.
Nếu đúng theo như lời Dương Phàm, thế gian vạn vật bao gồm hết thảy sinh linh đều không thể thoát khỏi Luân hồi bao phủ.
Như vậy cho dù hắn ở trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp cũng không thể ngăn cản ánh hưởng của Dương Phàm đối với hắn.
- Giết chết ngươi ta có vài loại phương pháp. Chẳng qua loại vừa rồi càng thêm đơn giản mà thôi.
Dương Phàm nói với vẻ vô cùng bình thản.
Lam Băng Tiên Đế nghe vậy trong lòng chấn động: “Chẳng lẽ minh thật sự là ếch ngồi đáy giếng?”
Vốn hắn tướng rẳng Dương Phàm không thể làm gì được mình, nào biết đối phương lại có vài loại phương pháp dồn hắn vào chỗ chết.
Loại phương pháp vừa rồi chỉ là một loại đơn giản nhất, lại khiến hắn đi dạo một Quy Môn Quan một vòng.
- Ta thật muốn nhìn một chút, ngươi muốn giết chết ta như thế nào...
Lam Băng Tiên Đế nghiến răng nghién lợi.
Giờ khắc này hắn hoàn toàn ở vào thế bất lợi. ở trong một tử cảnh chờ đợi người khác dùng loại phương phập nào đê giết mình.
- Dương Phàm này đã nắm giữ thần thông có thể uy hiếp tính mạng của Tiên Đế. hơn nữa không chỉ một loại.
Đám người Thiên tượng đại sư trợn mắt há hốc mồm, thất thản hồi lâu.
Đồng thời bọn họ không khỏi chờ mong, Dương Phàm sẽ dùng phương phập gì giết chết Lam Băng Tiên Đế.
Ngay cả con chó nhó bén cạnh cùng lộ vẻ hứng thú!
Lam Băng Tiên Đe dựa vào Thứ Thần khí miễn cưỡng đứng trên mặt đất. thanh âm vô cùng gian nan trác trắc.
- Ha ha, hóa thân Luân hồi? Ngươi không hiểu Đại Luân Hồi. cũng quá để cao ta.
Dương Phàm không cho là đúng cười cười.
- Ta hiện giờ đã thành một bộ phận của hệ thống Đại Luân Hồi. nhưng cũng không đạt tới độ cao hóa thân Luân hồi thành lập Luân hồi...
Ánh mắt Dương Phàm dẳn trờ nên mờ mịt.
Mặc dù mục tiêu diễn hóa của Tiên Hồng Quyết không phải là hóa thân Luân hồi. nhưng lại có một trình, tự càng cao hơn đó là vượt qua Đại Luân Hồi.
Trên cây non uẩn Sinh trong không gian Mệnh Hạch, một phiến sinh mệnh lục diệp đột nhiên héo rũ, nhạt dân từng chút rồi trống rỗng tan rã.
Mỗi một phiến sinh mệnh lục diệp đều có được pháp lực thần thông vượt qua Tiên Quân, sinh mệnh lực có thể so với Tiên Đế.
Ông-
Luân Hồi Môn lại hiện ra, trong một vùng ánh sáng xanh biếc ngưng tụ. Dương Phàm lại Luân hồi tân sinh.
Bán tôn chán chinh của hắn Không phải trong không gian Thiên giới mà là ở trong không gian Mệnh Hạch.
Mỗi lẩn cây non uẩn Sinh lớn mạnh trường thành một chút đều đại biểu cho thực lực của Dương Phàm tăng mạnh.
Mỗi một phiến sinh mệnh lục diệp đều làmột bộ phận thán thể của Dương Phàm.
- Cái gì... Trực tiếp sáng tạo thân thể...
Lam Băng Tiên Đế thản bị thương nặng, tám thần chấn động, càng cảm thấy vô lực.
Trống rỗng sáng tạo ra một thân thể. chẳng lễ hắn đạt tới trình độ sáng thế?
Nhưng là trước đó Dương Phàm đã phủ nhận loại khả năng này.
Hắn còn xa không đạt tới trình độ sáng thế.
Trên thực tế cũng khôngphải như Lam Băng Tiên Đế suy nghĩ. Dương Phàm trồng rỗng sáng tạo thân thể.
Thần thông pháp lực sinh mệnh tinh hoa hai kiếp của hắn đều ngưng tụ trong không gian Mệnh Hạch.
Cây non uẩn Sinh dung nhập Đại Luân Hồi trờ thành căn bản của hắn.
Đây mới là bản nguyên chân chính của hắn.
Cho nén Dương Phàm có thể thông qua một phiền sinh mệnh lục diệp trên cây uần Sinh, mượn dùng cành giới Luân hôi tạo lại thân thể.
Loại phương pháp tạo lại thán thể này gần như là một lần Luân hồi tân sinh.
- Ta không giết chết được ngươi.
Lam Băng Tiên Đế thớ dốc một hồi, mượn lực lượng của Thứ Thần khí miễn cưỡng đứng lên. đầy vẻ chua xót cùng bất đắc đĩ.
Hắn rốt cục không thể không thừa nhận, mình hoàn toàn không làm gì được Dương Phàm.
Nhưng nếu không thể giết chết Dương Phàm, hắn sẽ VŨ1 viễn ở lại Tiên Hồng Không Gian.
- Nhưng là. với trình tự cùng ý cảnh Luân hồi, nểu bản đế không ra tay ngươi cũng không thể thương tổn được ta...
Hàn khí trên người Lam Băng Tiên Đế thu lại. một tầng băng giáp trong suốt sáng ngòi bao tràm toàn thân, ngay cả mắt đêu được che kín.
Băng giáp bao trùm toàn thân.
Đây là thần thông mạnh nhất hắn tìm hiểu Thủy Chi Bán Nguyên lình ngộ ra: Tuyệt đối Băng Phong Giáp.
Tuyệt đối Băng Phong Giáp, dùng nhiệt độ thấp tuyệt đối khiến vạn vật gần như ngưng đọng, dùng băng giáp cực lạnh đê tạo cho mình phòng ngự tuyệt đối.
Nếu thi triển thần thông như thế, Tiên Đế cùng cấp trừ khi có Thần khí nếu không cân bản không thể thương tổn hắn mảy may.
Thử hỏi. Dương Phàm ở cảnh giới Đại Luân Hồi. không nắm giữ nhiều thần thông công kích chủ động, phái làm như thế nào để thương tổn Lam Băng Tiên Đế trong trạng thái phòng ngự tuyệt đối.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng vài phần.
Lực phòng ngự của Tuyệt đối Băng Phong Giáp cho dù là Tiên Đế cùng cấp bậc cũng không thể phá tan.
Hắn cũng không nắm chắc dựa vào sức mạnh đột phá kỹ năng phòng ngự mạnh nhất do một vị Tiên Đế lĩnh ngộ ra.
Vào lúc Dương Phàm trầm ngâm.
- Dương Tiên Quân, xem ra ta gần như đoán được chính xác lai lịch của ngươi...
Trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp truyền ra một thanh âm lạnh băng.
-ồ?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động.
Từ khi Luân hồi tân sinh tới nay, dường như chưa từng có người nhận ra thân phận của hắn.
- Tiên Hồng Quyá. công pháp hoàn toàn mới vượt qua hệ thống tu luyện thiên cổ. Xem ra Phạm Nguyệt Tinh Tôn không tính sai, ngươi thật sự buông xuống Thiên giới!
Giọng điệu Lam Băng Tiên Đế dẩn trớ nên dồn dập, hắn càng cảm thấy kinh ngạc hơn vì dự đoán của mình.
- Phạm Nguyệt Tinh Tôn?
Dương Phàm ha ha cười, có chút hứng thú:
- Lúc nào rảnh nén gặp mặt người này, nàng thông qua loại phương pháp nào biết được tung tích của ta? Chăng lẽ nàng cũng hiêu được Luân hồi?
Thấy Dương Phàm không phủ nhận, trong lòng Lam B ăng Tiên Đế lại càng lạnh lẽo.
Hắn đã biết thân phận chân chính của Dương Phàm, đối phương lại càng không thể để hắn sống sót rời đi.
Sắc mặt của Thiên tượng đại sư đang xem cuộc chiến ở bén ngoài cũng biến đổi, hiển nhiên cũng biết lcri đôn liên quan đến Dương Phàm.
Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết. Vô Song Thần Kiếm. Tiên Hồng Quyết... Những thứ này đủ khiến cho cái tên Dương Phàm bị rất nhiều nhân vật cao tầng của thất giới ghi nhớ.
- Dương Phàm, bản đế đã biết được thản phận cùng bí mật của ngươi, chắc lẳng ngươi tuyệt đối sẽ không cho ta sống sót...
Lam Băng Tiên Đế trong Băng Phong Giáp vẫn giữ được trấn định cùng bình tĩnh như trước.
Hắn tin tưởng, chi cẩn không chủ động ra tay, Dương Phàm tuyệt đối khó thương tổn đến mình.
Ý cảnh Luân hồi coi trọng có nhân có quà. Tất cả thương tổn cùng công kích đến từ địch nhân đều có thể trả về nguyên vẹn.
Nhưng nếu là... Ta không ra tay thì sao?
Lam Băng Tiên Đế âm thẳm cười lạnh.
Tinh thần ý chí của hắn tràn ngập tám ức dặm thiên địa, chướng khống mỗi một tấc không gian, nhìn chằm chằm Dương Phàm.
Nếu Dương Phàm ra tay, hắn sẽ không trá đòn nhưng mượn cơ hội này để nhìn thấu Luân hồi của đối phương, tìm ra sơ hở đồng thời phát ra một đòn trí mạng.
Hắn cũng không phải không có khá năng lặt ngược tình thế.
Dưới loại cục diện này, trong lòng Lam Băng Tiên Đế vẫn có một tia tín niệm, không chân chính nhận thua.
Cho dù là còn một đường hv vọng cuối cùng, Lam Băng Tiên Đế cũng sẽ không buông xuôi.
Có thể đắc thành tôn vị Tiên Đe, ai Không phải là người tâm tình kiên định, bất khuất khôngbó.
Chỉ có tín niệm và ý chí mới có thể đạt thành huy hoàng vô thượng của địa vị Tiên Đế hiện nay.
Nhưng mà hắn làm sao biết tâm lý biến hóa của mình đã bị cảm quan Luân hồi của Dương Phàm nắm bắt.
Dương Phàm không thể biết được suy nghĩ cụ thể trong lòng hắn nhưng lại hoàn toàn nắm bắt được dao động và biến hóa linh hồn của hắn.
Một bên là Tiên Đế chường khống không gian, tìm hiểu cănnguyêncủa thiên địa.
Một bên khác là Tiên Hồng Đại Tôn chướng khống Luân hồi.
Ai mạnh ai yếu, không thể so sánh.
Thậm chí ngay cả thực lực mạnh yếu cũng không thể làm số liệu phán đoán. Bởi vì hai người căn bán không cùng một hệ thống.
- Tiên Đế cho rẳng, nếu không ra tay Dương mồ sẽ không thể xúc phạm tới ngươi sao?
Dương Phàm thông qua biến hóa tâm lý của Lam Băng Tiên Đế, đoán được ý tướng của hắn.
- Không có nhân, làm sao có quá? Bản đế không ra tay. thần thông và công kích ngươi nắm giữ không thể xúc phạm tới ta trong trạng thái phòng ngự tuyệt đối.
Thanh âm của Lam Băng Tiên Đế vô cùng tự tin.
Tuy rang ta không giết chết được ngươi, nhưng ngươi đồng dạng cũng không làm gì được ta.
Trận tỷ thí này nhiều nhất là ngang tài ngang sức.
- Ha ha ha! Chẳng lẽ Tiên Đế đã quên, trước đây ngươi từng nhiều phen ra tay với ta. Đây chính là nhân, nêu cân kết quả há chăng phải là đơn giàn?
Tiếng cười nhạo cảu Dương Phàm từ tầng Luân hồi vang vọng, khiển trong lòng Lam Băng Tiên Đe run lên.
- Ngươi vẫn không hiểu Luân hồi chân chính.
Sau khi cười xong, sắc mặt Dương Phàm dần trờ nên lãnh đạm.
Ý niệm vừa động, một lốc xoáy luân bàn khổng lồ xuất hiện ở trên đỉnh đầu Lam Băng Tiên Đế.
Lam Băng Tiên Đe cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng.
Lốc xoáy luân bàn kia trong khi rung động phát ra một tiếng nổ “Ẳm” cực lớn. Một tia chóp hư vô trống rỗng đánh xuống Lam Băng Tiên Đế.
Huyền diệu ẩn chứa trong tia chóp hư vô kia cơ hồ vuợt qua hạn chế của hệ thống lực lượng, sau khi tiếp xúc đến Tuyệt đối Băng Phong Giáp chi vén vẹn là chậm lại một chút.
Trong lòng Lam Băng Tiên Đe tuyệt vọng vạn phần, lực lượng trong tia chóp hư vô kia trực tiềp tập trung linh hồn hắn, tuyệt đối có thể khiến hắn tan thành mây khói.
Đây là lực lượng của nhân quả, Dương Phàm khống chế chúng và hội tụ đến một thỏi điêm sinh ra lực lượng khiến Tiên Đê sợ hãi.
Lúc trước trong Huyá Nhật Điện. Dương Phàm chinh là dựa vào thần thông này thủ thắng Sửu Diện Tà Nam.
Mà Sửu Diện Tà Nam chính là nhân vật chủ đạo tinh thần ý chí của Cửu u Ma Đế.
Mắt thấy Lam Băng Tiên Đế sắp mất mạng.
Vào thỏi khắc sống chết này, kỳ tích xảy ra.
Tốc độ của tia chóp hư vô kia hạ xuống đột nhiên bị chậm lại hơn trăm lần, giống như ốc
sên.
Đây không chỉ là lực lượng của nhiệt độ thấp tuyệt đối.
Mà là một loại lực lượng chạm đến cấm kỵ của thế giới.
Dương Phàm nhướng mày. sắc mặt ngưng trọng.
Không phải là tốc độ của tia chóp hư vô hạ xuống bị biến chậm.
Mà là bời vì thời gian lưu tốc của khu vực đó đã bị thay đổi.
Lực lượng thay đổi thời gian!
Đây cũng không phải lần đầu tiên Dương Phàm nhìn thấy, giờ phút này gặp lại vẫn rung động như cũ.
Truyền thuyết cũng không giả. Ý chí của Tiên Đế không thể trái nghịch. Lực lượng bọn họ nắm giữ thậm chí có thể thay đổi thời gian.
Sau khi thời gian bị giảm chậm hơn trăm lẩn. trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp quanh thản Lam Băng Tiên Đế tán ra khí đông lạnh trí mạng. ý đô tiêu hao tia chóp hư vô.
Hô... ỏng-
Tinh thần ý chí bễ nghễ cường đại vận chuyển toàn bộ lực lượng không gian của thế giới chi vì cứu lại tính mạng chủ nhân.
Dương Phàm khẽ thở dài.
Tiên Đế chung quy cường đại hơn trong tưởng tượng gấp trăm, ngàn lẩn.
Ngay cả thời gian đều có thể thay đổi. còn có cái gì là bọn họ không làm được?
Đương nhiên, “mức độ” thay đổi thời gian lưu tốc của Lam Băng Tiên Đế rất có hạn.
Nếu hắn có thể làm cho thời gian lưu tốc chậm lại ức vạn lẩn, chi sợ Dương Phàm không làm gì được hắn.
Quả nhiên, sau khi thời gian bị kéo dài gắp trăm lẩn. Lam Băng Tiên Đế cũng có đủ thời gian đê tiêu hao cỗ lực lượng nhân quả này.
Sau một lát. lốc xoáy luân bàn biến mất.
Phốc!
Lam Băng Tiên Đế trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp lại phun ra một búng máu. mặt tái nhợt như tờ giấy.
- Lực lượng của Luân hồi nhân quá lại có thể xem nhẹ không gian cùng thời gian ở một trình độ nhất định.
Trên mặt hắn đẩy vẻ kinh hãi.
Nhưng sau đó, Lam Băng Tiên Đế cất tiếng cười to:
- Nhân quá đã hết, ngươi sẽ không thể thương tổn ta mảy may.
Tiếng cười vnag khắp toàn bộ thế giới bị vỡ nát.
Dương Phàm nhíu mày. Tiên Đế chẳng những mạnh hơn, nhanh hơn so với trong tướng tượng mà còn khó giết chết.
ở thất giới, thọ nguyên của bất kỳ một vị Tiên Đế nào đều là vĩnh hẳng vô tận, trà khi là không gian thất giới bị phá hủy.
Có thể chiến thắng Tiên Đế đã rất khó được.
Nếu muốn giết chết Tiên Đế. thật sự quá khó khăn.
- Vận chuyển của vạn vật thế gian, bao gồm nhân quả. hết thảy sinh linh đều không thể thoát khỏi sự bao phủ của Luân hồi.
Một thanh âm bình tĩnh cắt ngang vẻ tụ đắc cùng tràng cười điên cuồng của Lam Băng Tiên Đế.
Hoi ngừng một chút, Dương Phàm nói tiếp:
- Hệ thống Đại Luân Hỏi khiên thế giới cnagf thêm hoàn chinh gọn gàn. Nó xen kẽ trong không gian, thời gian, thám thấu không gian, thông suốt thời gian, ánh hướng nhân quả.
- Có bản lĩnh ngươi giết chết ta.
Lam Băng Tiên Đe mạnh miệng nói.
Giờ phút này trong lòng hắn đã không nắm chắc, hiểu biết đối với Luân hồi hiển nhiên không đủ.
Nếu đúng theo như lời Dương Phàm, thế gian vạn vật bao gồm hết thảy sinh linh đều không thể thoát khỏi Luân hồi bao phủ.
Như vậy cho dù hắn ở trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp cũng không thể ngăn cản ánh hưởng của Dương Phàm đối với hắn.
- Giết chết ngươi ta có vài loại phương pháp. Chẳng qua loại vừa rồi càng thêm đơn giản mà thôi.
Dương Phàm nói với vẻ vô cùng bình thản.
Lam Băng Tiên Đế nghe vậy trong lòng chấn động: “Chẳng lẽ minh thật sự là ếch ngồi đáy giếng?”
Vốn hắn tướng rẳng Dương Phàm không thể làm gì được mình, nào biết đối phương lại có vài loại phương pháp dồn hắn vào chỗ chết.
Loại phương pháp vừa rồi chỉ là một loại đơn giản nhất, lại khiến hắn đi dạo một Quy Môn Quan một vòng.
- Ta thật muốn nhìn một chút, ngươi muốn giết chết ta như thế nào...
Lam Băng Tiên Đế nghiến răng nghién lợi.
Giờ khắc này hắn hoàn toàn ở vào thế bất lợi. ở trong một tử cảnh chờ đợi người khác dùng loại phương phập nào đê giết mình.
- Dương Phàm này đã nắm giữ thần thông có thể uy hiếp tính mạng của Tiên Đế. hơn nữa không chỉ một loại.
Đám người Thiên tượng đại sư trợn mắt há hốc mồm, thất thản hồi lâu.
Đồng thời bọn họ không khỏi chờ mong, Dương Phàm sẽ dùng phương phập gì giết chết Lam Băng Tiên Đế.
Ngay cả con chó nhó bén cạnh cùng lộ vẻ hứng thú!