Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 949
Là Tiên Đế có sinh mệnh vĩnh hẳng vô hạn, muốn giết chết bọn họ là khó khắn cỡ nào?
Nhưng vào lúc này, Lam Băng Tiên Đế lâm vào một tuyệt cảnh chờ đợi người khác dùng phương pháp nào để giết hắn.
Địch nhân hắn phải đổi mặt quỷ dị vượt qua trình, tự bình thường, nếu chủ động ra tay công kích sẽ chỉ làm chính mình chết càng nhanh hơn.
Trong lòng Dương Phàm tiếc nuối. Một kích hội tụ Luân hồi nhân quá, loại phương pháp hữu hiệu mà đơn giàn nhất này lại chấm dứt băng thất bại.
Tiên Đe chẳng những chướng khống không gian, càng có thể tìm hiểu lực lượng thời gian ở một trình độ nhất định.
Khó thể tướng tướng Tiên Đế. Đại Đế trình tự cao hơn sẽ nắm giữ loại thần uy vô thượng kinh thiên vĩ địa nào?
Thử hỏi, thế gian này còn có chuyện gì bọn họ không làm được?
Dương phàm hít sâu một hơi. nhìn chằm chằm vào Lam Băng Tiên Đế đang hoàn toàn bao tnòm trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp, dường như thật sự đang suy nghĩ nén dùng loại phương pháp nào giết chết hắn.
Phương pháp đơn giản nhất là để con chó nhó ra tay. Nhưng đây là trận chiến công bình giữa Dương Phàm cùng Lam Băng Tiên Đê, hắn càng hy vọng dựa vào lực lượng của mình giết chết Lam Băng Tiên Đế.
Bí kỹ Tiên Hồng đối với Lam Băng Tiên Để giờ phút này bị thương nặn hết sức suy yếu đồng dạng là một việc rất dễ dàng.
Nhưng loại phương pháp này tương đương với sử dụng lực lượng lĩnh vực của Tiên Hông Giới trong vùng không gian này.
Huống chi, hai người đều thân ở Tiên Hồng Không Gian, cho nên điều này không khác gì để con chó nhò ra tay.
Như vậy, làm thế nào sử dụng lực lượng mình nắm giữ để giết chết Tiên Đế?
Dương Phàm sau khi Luân hồi tân sinh khuyết thiếu thực chiến, đặc biệt là chiến đấu cùng nhân vật đinh cấp.
Làm thế nào ứng dụng thần thông ảo nghĩa hiện có của Tiên Hồng Quyết vào thực tế chiến đấu. đây là vấn đề hắn phái đối mặt.
Loại thứ nhất là Luân Hồi Môn.
Tiên Đế dù cường đại như thế nào chăng nữa, khi biến thành trẻ con còn có thể không sợ tử vong hay không?
Có lẽ loại phương pháp này sẽ gặp phải một chút lực cản, nhưng đối với Lam Băng Tiên Đế suy yếu giờ phút này mà nói. có thẻ nói là nắm chắc.
Dương Phàm càng hy vọng dùng ảo nghĩa của giai đoạn hiện tại để cướp đoạt sinh mệnh của Lam Băng Tiên Đế.
Cướp đoạt thọ nguyên đối với Tiên Đế mà nói có tác dụng không lớn.
Đứng ở đinh của thất giới, sinh mệnh của bọn họ vốn là vĩnh hẳng vô hạn.
Nếu đã như vậy... Ta liền cướp đoạt linh hồn của ngươi!
Trong mắt Dương Phàm bắn ra một chùm tia sáng lạnh lẽo.
Trong nháy mắt. hắn dung họp Mệnh Hạch phù họp linh hồn trong Đại Luân Hồi, toàn lực triển khai, phóng thích vào trân thế.
- Linh hồn thật cường đại...
Lam Băng Tiên Đế trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp cảm thấv tâm thần run rẩy.
Lực lượng linh hồn của Dương Phàm đã không vếu hơn so với thời kỳ đinh của hắn.
Đây là tích lũy lực lượng linh hồn của hai kiếp.
Cho nén nói, Dương Phàm cùngDươngKỳ về bản chất đã không là cùng một người.
Bới vi sau khi chân chính trải qua một lẩn Luân hồi. linh hồn được tẩy luyện tinh thuần, trở về bản chất rồi được dựng dục một lần nữa.
Sau khi hai thứ chứa đựng sinh mệnh là linh hồn cùng thán thể đều thay hình đổi dạng, cũng đã là một sinh linh hoàn toàn mới.
Duy nhất không biến chính là linh hồn tâm ấn. còn có trí nhớ kiếp trước vượt qua Luân hồi mà tới.
Linh hồn áp bách lớn lao khiến Lam Băng Tiên Đế sinh ra nguy cơ chưa từng có.
Nguy cơ chân chính không phải đến từ loại linh hồn áp bách này mà là đến từ lực hấp dẫn kỳ dị ẩn chứa trong lực lượng linh hồn.
Đột nhiên hắn cảm giác linh hồn lạnh băng, lời kêu gọi trong vô hình đang mạnh mẽ lôi kéo linh hồn của hắn.
- Tiên Đế. Linh hồn của ngươi làm sao có thể thoát được sự chướng khổng cùng ảnh hướng của ta dưới Đại Luân Hồi bao phủ?
Thanh âm lạnh băng của Dương Phàm từ tầng Luân hồi truyển đến.
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đe đang dẩn dẩn thoát ly thể xác trong tuyệt vọng.
Nếu là thời kỳ đinh có lẽ hắn còn có lực chống cự, nhưng giờ phút này lại đẩy vếu ớt vô lực....
- Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thực hiện được ý đổ!
Tiên Đe rít gào một tiếng, trong linh hồn dấv lẻn một ngọn lửa cực lạnh, liều mạng thiêu đốt bán mạng nguyên khí thể chết muốn chống cự đến cùng.
Thể chết chống lại!
Dương Phàm cảm thấv áp lực không hiểu.
Nếu như linh hồn của Tiên Đe bùng nổ sẽ sinh ra hạu quả cực kỳ đáng sợ.
Tâm thần chấn động, Dương Phàm tự nhiên vận chuyển lực lượng uấn Sinh.
Trên cây uần Sinh trong không gian Mệnh Hạch, hơn ngàn phiến sinh mệnh lục diệp đồng loạt lưu chuyển hào quang xanh biếc trong suốt, lực lượng sinh cơ mạnh mẽ có thể áp bách mọi thứtừ tầng Luân hồi truyền đến.
Cho đến một khoảnh khắc, một cây cao vài trượng màu xanh ngắt, mơ hồ xuất hiện trong thiên địa.
Lam Băng Tiên Đế không nhìn thấy sự tồn tại của cây uẩn Sinh nhưng hắn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng sinh cơ vô hình không lồ như trời biên.
ở giữa cây uần Sinh kia đột nhiên hiện ra một lốc xoáy ngũ sắc vô hình vô chất.
Đây chi vẻn vẹn là hiện tượng mà không gian Mệnh Hạch cùng tầng Luân hồi có thể nhìn thấv.
Mà ngay sau đó, một lốc xoáy thật lớn xuất hiện ở phía trên thiên địa, bổn phía hiện lên những gợn sóng lăn tăn trải khắp không gian, trực tiếp đẩy lui tinh thần ý chí của Tiên Đế.
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đế dưới cỗ lực lượng tuyệt cường không thể chống cự này nháy mắt bị hút vào trong lốc xoáy thật lớn kia, biến mất không còn tăm tích.
Trong không gian Mệnh Hạch.
- Thả ta ra...
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đế giãy dụa trên cây uẩn Sinh, không ngừng rít gào rống
to.
Hơn ngàn phiến sinh mệnh lục diệp trên cây uẩn Sinh đồng loạt nớ rộ hào quang xanh biếc.
Từng cái vòi màu xanh biếc trong suốt trói buộc linh hồn của Tiên Đe.
Linh hồn cùng ý thức của Lam Băng Tiên Đế bị lốc xoáy Luân hồi bao phủ. đang không ngừng tiêu hao rồi trở thành nhạt dân, trong suốt cuối cùng hóa thành những hạt rất nhỏ.
Sau khi hấp thu linh hồn của Tiên Đế. cây uẩn Sinh càng thêm sinh cơ bừng bừng, lá cây biến lớn, màu sắc càng xanh biếc. Rễ cây mờ rộng, thân cây to hơn, không gian Mệnh Hạch càng thêm củng cố và mớ rộng vài phân.
- Thật không nghĩ tới linh hồn của Tiên Đế lại đại bổ như thế. Khiến cho tu vi của ta đạt tới cực hạn của uân Sinh Kỳ, thậm chí sắp bước vào Diễn Sinh Kỳ.
Dương Phàm ngạc nhiên cảm thán không thôi.
Trải qua muôn vàn gian khổ giết chết Lam Băng Tiên Đế. thu hoạch cũng không phải là nhỏ.
Trà biến hóa của cây uẩn Sinh, tất cả tài sản của Tiên Đe khi còn sống như nhẵn không gian, Thứ Thân khí... đêu thuộc về sớ hữu của Dương Phàm.
Sau khi hấp thu linh hồn của Tiên Đế. trên cây uẩn Sinh ẩn chứa những hạt nhò trí nhớ cùa Tiên Đế.
Những hạt trí nhớ này rất khó hấp thu. tối đa chỉ có thể nắm bắt một số mành nhó trí nhớ không thể gạt bó.
Mà theo thời gian trôi qua, những mảnh nhó trí nhớ này cũng sẽ hóa thành hạt nhó nguyên thủy.
Dương Phàm mơ hồ cám thấv sau khi hấp thu những hạt nhó trí nhớ này. một sổ phương diện nào đó của cây uẩn Sinh sẽ có sụ trưởng thành.
- Linh hồn, thần thông huyển ào của Tiên Để cùng với ký ức truyền thừa còn cẩn một đoạn thời gian mới có thể tiêu hóa. Điêu này sẽ có trợ giúp cho sự trướng thành của cây Uân Sinh.
Dương Phàm thấp giọng lẩm bẩm.
Tâm thần hắn trở về Tiên Hồng Không Gian, thế giới vỡ nát kia lại một lẩn nữa Hóa Thầnh đất xanh hoặc là mánh đất màu sắc hỗn tạp. trở về bán chất.
Đám người Thiên tượng đại sư đều kinh hãi nhìn vào thi thể không còn linh hồn của Tiên
Đế.
Mặc dù Tiên Đe đã chết, nhưng trên thi thể hắn vẫn tràn ngập thần uy không thể trái nghịch.
Nếu tiên nhân bình thường tới gẩn thi thể của Tiên Đế có khá năng bị áp bách mà chết, cũng như lúc trước đám người Dương Phàm đối mặt với thi thê của Ma Đế ở trên Phù không kiều.
- Chém giết Tiên Đế, xem ra tu vi thần thông của Dương đạo hữu có thể so với Huyển Tiên. Lẩn này ngươi trở về Thiên giới, chẳng lẽ là muốn gây nên một tràng mua máu gió tanh?
Thiên tượng đại sư nhìn Dương Phàm, thở dài thật dài.
Lúc này lão hoàn toàn đổi xử với Dương Phàm như một nhân vật cấp bậc Tiên Đế.
Một tràng mưa máu gió tanh?
Dương Phàm nhớ tới ước định trước trận chiến với Vô Song.
Hắn tân sinh kiếp này có một số mệnh lớn nhất chính là hoàn thành nguyện vọng của kiếp trước với Vô Song.
- Sẽ. nhưng không phải hiện tại.
Dương Phàm xác định không mang theo một tia tâm tình gợn sóng, khiến tâm thần của Thiên tượng run lên.
- Đương nhiên, đại sư không cần lo lắng. Việc này sẽ không liên lụy đến người. Nếu người cùng đệ từ muốn rời đi, chỉ cần hạ linh hồn huyết thệ, không được để lộ việc nơi đây.
Dương Phàm ngừng một lát. nói tiếp:
- Đương nhiên, Dương mỗ cho các vị một lựa chọn càng tốt hơn.
- Lựa chọn gì?
Thiên tượng đại sư hỏi gấp.
- Thiên tượng đại sư cùng với các đệ tử cùa ngươi có thể ở lại Luân Hồi Tinh Bào. Sau khi Tinh Nguyên Lô tăng lên cấp bậc Thần khí, các vị có thể tự do rời đi. Dương mồ tuyệt không làm khó.
Dương Phàm hơi mỉm cười.
Sau khi Thiên tượng đại sư nghe đến hai từ “Thần khí”, ánh mắt không khỏi rung lẻn.
Thứ Thần khí đã là tác phẳm đinh mà Tông sư luyện khí của không gian thất giới có thể đạt tói.
- Được, lựa chọn thứ hai càng thêm hắp dẫn.
Thiên tượng đại sư hít sâu một hơi.
Nếu có thể luyện chể thành Thần khí đối với Tông sư luyện khí mà nói. cho dù chết cũng đáng!
Đồng thỏi lão cũng hiểu được, muổn cho Tinh Nguyên Lô này tăng lên cấp bậc Thần khi là một quá trình rất đài dòng.
- Lão sư. Nếu Thần khí luyện chế thành công, hắn lại giết người diệt khẩu...
Một đệ tử không kìm nổi nhắc nhớ.
Thiên tượng đại sư mỉm cười, hơi có thâm ý nhìn phía Dương Phàm:
- Lão phu tin tưởng, người có thể được Vô Song Thản Kiêm chiêu cố tuyệt đối sẽ không lừa gạt chúng ta.
- Vô Song Thần Kiếm?
Chúng đệ tử không khỏi kinh hô thất sắc.
Vô Song Thần Kiếm, đó chẳng phải là thần kiếm xếp thứ nhất bảng Thần binh Chí Tôn thất giới?
Kiếm này chinh là Thần khí nổi tiếng thất giới, được tôn xung là Thần khí công kích đệ nhất vũ nội.
Theo truyển thuyết, Khí linh trong Vô Song Thần Kiếm sinh ra dị biến nào đó. tự động ngưng tụ ý chí kiếm đạo, gần như đột phá thiết tắc của Khí vật. không người có thể khống chế.
Thần kiếm này đã không phải là một món đồ. nó thậm chí có thể khống chế kiếm thể tự chủ công kích.
Năm đó lúc tranh đoạt kiếm này, không biết bao nhiêu Tiên Đế bị ngã xuống trong trận chiến.
Là đệ tử của Tông sư luyện khí, bọn họ tựnhiẻnbiếtnhữngbí tânnày của Vô Song Thần Kiếm.
Mà lúc này nghe lão sư nói. người trước mắt lại có thể được Vô Song Thần Kiếm chiếu cố. thật sự là khó thể tin nổi.
Nên biết, sự cường đại và dị biến của Vô Song Thần Kiếm kia đã làm cho không người nào trong thất giới có thể khổng chế.
Mà lực lượng của bán thể thần kiếm có thể chém giết Tiên Đế. Nếu ai có thể trờ thành chủ nhân của thán kiếm, chăng phải là vô địch thất giới?
Đột nhiên, bọn họ tràn đầy kính nể và sợ hãi đối với Dương Phàm.
Luân Hồi Tinh Bảo hoàn thành, chém giết Lam Băng Tiên Đế. Rốt cục Dương Phàm diệt trừ được nhân tố nguy cơ không thể khổng chế.
Tiếp đó. Đặng Thi Dao cùng Thiên tượng đại sư dẫn Dương Phàm đi quan sát Luân Hồi Tinh Bảo này.
Tiến vào Tầng Tinh Hạch cung điện hình trứng, Đặng Thi Dao nói cho Dương Phàm phương pháp khống chế Tinh bào.
ỏng!
Toàn bộ Luân Hồi Tinh Bảo phạm vi ngàn trượng bỗng nhiên nin lên. chiếu rọi ánh hào quang mỹ lệ.
Thiên Dực Bàn bốn phia cung điện hình trứng đột nhiên biến hình, gấp lại với phương thức không thể tin tưởng rồi bao bọc cung điện hinh trứng. Cả Luân Hôi Tinh Bảo biến thành một thiết cầu thật lớn đen thui.
- Đây là hình thái phòng ngư. Không có lực lượng nào dưới Tiên Đế có thể tạo thành tổn hại với nó.
Đặng Thi Dao cười nói.
Sau đó. Thiên Dực Bàn lại biển hóa, cương giáp màu đen vốn bao bọc cung điện hình trứng lại chia ra làm sáu chiếc cánh dài đến ngàn trượng.
Hô!
Sáu chiếc cánh cứng còi mà đầy dẻo dai, giống như cánh Côn Bằng, sau khi vung lên một cái xẹt qua mười mấy vạn dặm.
- Thật nhanh.
Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng vô cùng.
Tiép đó Luân Hồi Tinh Bảo lại triển lãm hình thái công kích. Thiên Dực Bàn chung quanh cung điện hinh trứng lại tạo thành hình thái thành lũy, vươn ra một đám ống thép tối đen.
Những vũ khí cấm kỵ nhu Diệt Tinh Pháo đều được bố trí trên Thiên Dực Bàn này.
Phòng ngự, phi hành, công kích đều có đủ, đây là diệu dụng của Thiên Dực Bàn. Nó cũng chiếm cứ một tỷ lệ thê tích to lớn trên Luân Hỏi Tinh Bảo.
Thiên tượng đại sư cũng cười đề nghị:
- Nếu có thể đẩu nhập kiện Thứ Thần khí của Lam Băng Tiên Đế vào Tinh Nguyẻn Lô, nhất định, có thể làm cho năng lực của cả Tinh bảo được tăng lẻn một tầng.
Nhưng vào lúc này, Lam Băng Tiên Đế lâm vào một tuyệt cảnh chờ đợi người khác dùng phương pháp nào để giết hắn.
Địch nhân hắn phải đổi mặt quỷ dị vượt qua trình, tự bình thường, nếu chủ động ra tay công kích sẽ chỉ làm chính mình chết càng nhanh hơn.
Trong lòng Dương Phàm tiếc nuối. Một kích hội tụ Luân hồi nhân quá, loại phương pháp hữu hiệu mà đơn giàn nhất này lại chấm dứt băng thất bại.
Tiên Đe chẳng những chướng khống không gian, càng có thể tìm hiểu lực lượng thời gian ở một trình độ nhất định.
Khó thể tướng tướng Tiên Đế. Đại Đế trình tự cao hơn sẽ nắm giữ loại thần uy vô thượng kinh thiên vĩ địa nào?
Thử hỏi, thế gian này còn có chuyện gì bọn họ không làm được?
Dương phàm hít sâu một hơi. nhìn chằm chằm vào Lam Băng Tiên Đế đang hoàn toàn bao tnòm trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp, dường như thật sự đang suy nghĩ nén dùng loại phương pháp nào giết chết hắn.
Phương pháp đơn giản nhất là để con chó nhó ra tay. Nhưng đây là trận chiến công bình giữa Dương Phàm cùng Lam Băng Tiên Đê, hắn càng hy vọng dựa vào lực lượng của mình giết chết Lam Băng Tiên Đế.
Bí kỹ Tiên Hồng đối với Lam Băng Tiên Để giờ phút này bị thương nặn hết sức suy yếu đồng dạng là một việc rất dễ dàng.
Nhưng loại phương pháp này tương đương với sử dụng lực lượng lĩnh vực của Tiên Hông Giới trong vùng không gian này.
Huống chi, hai người đều thân ở Tiên Hồng Không Gian, cho nên điều này không khác gì để con chó nhò ra tay.
Như vậy, làm thế nào sử dụng lực lượng mình nắm giữ để giết chết Tiên Đế?
Dương Phàm sau khi Luân hồi tân sinh khuyết thiếu thực chiến, đặc biệt là chiến đấu cùng nhân vật đinh cấp.
Làm thế nào ứng dụng thần thông ảo nghĩa hiện có của Tiên Hồng Quyết vào thực tế chiến đấu. đây là vấn đề hắn phái đối mặt.
Loại thứ nhất là Luân Hồi Môn.
Tiên Đế dù cường đại như thế nào chăng nữa, khi biến thành trẻ con còn có thể không sợ tử vong hay không?
Có lẽ loại phương pháp này sẽ gặp phải một chút lực cản, nhưng đối với Lam Băng Tiên Đế suy yếu giờ phút này mà nói. có thẻ nói là nắm chắc.
Dương Phàm càng hy vọng dùng ảo nghĩa của giai đoạn hiện tại để cướp đoạt sinh mệnh của Lam Băng Tiên Đế.
Cướp đoạt thọ nguyên đối với Tiên Đế mà nói có tác dụng không lớn.
Đứng ở đinh của thất giới, sinh mệnh của bọn họ vốn là vĩnh hẳng vô hạn.
Nếu đã như vậy... Ta liền cướp đoạt linh hồn của ngươi!
Trong mắt Dương Phàm bắn ra một chùm tia sáng lạnh lẽo.
Trong nháy mắt. hắn dung họp Mệnh Hạch phù họp linh hồn trong Đại Luân Hồi, toàn lực triển khai, phóng thích vào trân thế.
- Linh hồn thật cường đại...
Lam Băng Tiên Đế trong Tuyệt đối Băng Phong Giáp cảm thấv tâm thần run rẩy.
Lực lượng linh hồn của Dương Phàm đã không vếu hơn so với thời kỳ đinh của hắn.
Đây là tích lũy lực lượng linh hồn của hai kiếp.
Cho nén nói, Dương Phàm cùngDươngKỳ về bản chất đã không là cùng một người.
Bới vi sau khi chân chính trải qua một lẩn Luân hồi. linh hồn được tẩy luyện tinh thuần, trở về bản chất rồi được dựng dục một lần nữa.
Sau khi hai thứ chứa đựng sinh mệnh là linh hồn cùng thán thể đều thay hình đổi dạng, cũng đã là một sinh linh hoàn toàn mới.
Duy nhất không biến chính là linh hồn tâm ấn. còn có trí nhớ kiếp trước vượt qua Luân hồi mà tới.
Linh hồn áp bách lớn lao khiến Lam Băng Tiên Đế sinh ra nguy cơ chưa từng có.
Nguy cơ chân chính không phải đến từ loại linh hồn áp bách này mà là đến từ lực hấp dẫn kỳ dị ẩn chứa trong lực lượng linh hồn.
Đột nhiên hắn cảm giác linh hồn lạnh băng, lời kêu gọi trong vô hình đang mạnh mẽ lôi kéo linh hồn của hắn.
- Tiên Đế. Linh hồn của ngươi làm sao có thể thoát được sự chướng khổng cùng ảnh hướng của ta dưới Đại Luân Hồi bao phủ?
Thanh âm lạnh băng của Dương Phàm từ tầng Luân hồi truyển đến.
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đe đang dẩn dẩn thoát ly thể xác trong tuyệt vọng.
Nếu là thời kỳ đinh có lẽ hắn còn có lực chống cự, nhưng giờ phút này lại đẩy vếu ớt vô lực....
- Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi thực hiện được ý đổ!
Tiên Đe rít gào một tiếng, trong linh hồn dấv lẻn một ngọn lửa cực lạnh, liều mạng thiêu đốt bán mạng nguyên khí thể chết muốn chống cự đến cùng.
Thể chết chống lại!
Dương Phàm cảm thấv áp lực không hiểu.
Nếu như linh hồn của Tiên Đe bùng nổ sẽ sinh ra hạu quả cực kỳ đáng sợ.
Tâm thần chấn động, Dương Phàm tự nhiên vận chuyển lực lượng uấn Sinh.
Trên cây uần Sinh trong không gian Mệnh Hạch, hơn ngàn phiến sinh mệnh lục diệp đồng loạt lưu chuyển hào quang xanh biếc trong suốt, lực lượng sinh cơ mạnh mẽ có thể áp bách mọi thứtừ tầng Luân hồi truyền đến.
Cho đến một khoảnh khắc, một cây cao vài trượng màu xanh ngắt, mơ hồ xuất hiện trong thiên địa.
Lam Băng Tiên Đế không nhìn thấy sự tồn tại của cây uẩn Sinh nhưng hắn có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng sinh cơ vô hình không lồ như trời biên.
ở giữa cây uần Sinh kia đột nhiên hiện ra một lốc xoáy ngũ sắc vô hình vô chất.
Đây chi vẻn vẹn là hiện tượng mà không gian Mệnh Hạch cùng tầng Luân hồi có thể nhìn thấv.
Mà ngay sau đó, một lốc xoáy thật lớn xuất hiện ở phía trên thiên địa, bổn phía hiện lên những gợn sóng lăn tăn trải khắp không gian, trực tiếp đẩy lui tinh thần ý chí của Tiên Đế.
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đế dưới cỗ lực lượng tuyệt cường không thể chống cự này nháy mắt bị hút vào trong lốc xoáy thật lớn kia, biến mất không còn tăm tích.
Trong không gian Mệnh Hạch.
- Thả ta ra...
Linh hồn của Lam Băng Tiên Đế giãy dụa trên cây uẩn Sinh, không ngừng rít gào rống
to.
Hơn ngàn phiến sinh mệnh lục diệp trên cây uẩn Sinh đồng loạt nớ rộ hào quang xanh biếc.
Từng cái vòi màu xanh biếc trong suốt trói buộc linh hồn của Tiên Đe.
Linh hồn cùng ý thức của Lam Băng Tiên Đế bị lốc xoáy Luân hồi bao phủ. đang không ngừng tiêu hao rồi trở thành nhạt dân, trong suốt cuối cùng hóa thành những hạt rất nhỏ.
Sau khi hấp thu linh hồn của Tiên Đế. cây uẩn Sinh càng thêm sinh cơ bừng bừng, lá cây biến lớn, màu sắc càng xanh biếc. Rễ cây mờ rộng, thân cây to hơn, không gian Mệnh Hạch càng thêm củng cố và mớ rộng vài phân.
- Thật không nghĩ tới linh hồn của Tiên Đế lại đại bổ như thế. Khiến cho tu vi của ta đạt tới cực hạn của uân Sinh Kỳ, thậm chí sắp bước vào Diễn Sinh Kỳ.
Dương Phàm ngạc nhiên cảm thán không thôi.
Trải qua muôn vàn gian khổ giết chết Lam Băng Tiên Đế. thu hoạch cũng không phải là nhỏ.
Trà biến hóa của cây uẩn Sinh, tất cả tài sản của Tiên Đe khi còn sống như nhẵn không gian, Thứ Thân khí... đêu thuộc về sớ hữu của Dương Phàm.
Sau khi hấp thu linh hồn của Tiên Đế. trên cây uẩn Sinh ẩn chứa những hạt nhò trí nhớ cùa Tiên Đế.
Những hạt trí nhớ này rất khó hấp thu. tối đa chỉ có thể nắm bắt một số mành nhó trí nhớ không thể gạt bó.
Mà theo thời gian trôi qua, những mảnh nhó trí nhớ này cũng sẽ hóa thành hạt nhó nguyên thủy.
Dương Phàm mơ hồ cám thấv sau khi hấp thu những hạt nhó trí nhớ này. một sổ phương diện nào đó của cây uẩn Sinh sẽ có sụ trưởng thành.
- Linh hồn, thần thông huyển ào của Tiên Để cùng với ký ức truyền thừa còn cẩn một đoạn thời gian mới có thể tiêu hóa. Điêu này sẽ có trợ giúp cho sự trướng thành của cây Uân Sinh.
Dương Phàm thấp giọng lẩm bẩm.
Tâm thần hắn trở về Tiên Hồng Không Gian, thế giới vỡ nát kia lại một lẩn nữa Hóa Thầnh đất xanh hoặc là mánh đất màu sắc hỗn tạp. trở về bán chất.
Đám người Thiên tượng đại sư đều kinh hãi nhìn vào thi thể không còn linh hồn của Tiên
Đế.
Mặc dù Tiên Đe đã chết, nhưng trên thi thể hắn vẫn tràn ngập thần uy không thể trái nghịch.
Nếu tiên nhân bình thường tới gẩn thi thể của Tiên Đế có khá năng bị áp bách mà chết, cũng như lúc trước đám người Dương Phàm đối mặt với thi thê của Ma Đế ở trên Phù không kiều.
- Chém giết Tiên Đế, xem ra tu vi thần thông của Dương đạo hữu có thể so với Huyển Tiên. Lẩn này ngươi trở về Thiên giới, chẳng lẽ là muốn gây nên một tràng mua máu gió tanh?
Thiên tượng đại sư nhìn Dương Phàm, thở dài thật dài.
Lúc này lão hoàn toàn đổi xử với Dương Phàm như một nhân vật cấp bậc Tiên Đế.
Một tràng mưa máu gió tanh?
Dương Phàm nhớ tới ước định trước trận chiến với Vô Song.
Hắn tân sinh kiếp này có một số mệnh lớn nhất chính là hoàn thành nguyện vọng của kiếp trước với Vô Song.
- Sẽ. nhưng không phải hiện tại.
Dương Phàm xác định không mang theo một tia tâm tình gợn sóng, khiến tâm thần của Thiên tượng run lên.
- Đương nhiên, đại sư không cần lo lắng. Việc này sẽ không liên lụy đến người. Nếu người cùng đệ từ muốn rời đi, chỉ cần hạ linh hồn huyết thệ, không được để lộ việc nơi đây.
Dương Phàm ngừng một lát. nói tiếp:
- Đương nhiên, Dương mỗ cho các vị một lựa chọn càng tốt hơn.
- Lựa chọn gì?
Thiên tượng đại sư hỏi gấp.
- Thiên tượng đại sư cùng với các đệ tử cùa ngươi có thể ở lại Luân Hồi Tinh Bào. Sau khi Tinh Nguyên Lô tăng lên cấp bậc Thần khí, các vị có thể tự do rời đi. Dương mồ tuyệt không làm khó.
Dương Phàm hơi mỉm cười.
Sau khi Thiên tượng đại sư nghe đến hai từ “Thần khí”, ánh mắt không khỏi rung lẻn.
Thứ Thần khí đã là tác phẳm đinh mà Tông sư luyện khí của không gian thất giới có thể đạt tói.
- Được, lựa chọn thứ hai càng thêm hắp dẫn.
Thiên tượng đại sư hít sâu một hơi.
Nếu có thể luyện chể thành Thần khí đối với Tông sư luyện khí mà nói. cho dù chết cũng đáng!
Đồng thỏi lão cũng hiểu được, muổn cho Tinh Nguyên Lô này tăng lên cấp bậc Thần khi là một quá trình rất đài dòng.
- Lão sư. Nếu Thần khí luyện chế thành công, hắn lại giết người diệt khẩu...
Một đệ tử không kìm nổi nhắc nhớ.
Thiên tượng đại sư mỉm cười, hơi có thâm ý nhìn phía Dương Phàm:
- Lão phu tin tưởng, người có thể được Vô Song Thản Kiêm chiêu cố tuyệt đối sẽ không lừa gạt chúng ta.
- Vô Song Thần Kiếm?
Chúng đệ tử không khỏi kinh hô thất sắc.
Vô Song Thần Kiếm, đó chẳng phải là thần kiếm xếp thứ nhất bảng Thần binh Chí Tôn thất giới?
Kiếm này chinh là Thần khí nổi tiếng thất giới, được tôn xung là Thần khí công kích đệ nhất vũ nội.
Theo truyển thuyết, Khí linh trong Vô Song Thần Kiếm sinh ra dị biến nào đó. tự động ngưng tụ ý chí kiếm đạo, gần như đột phá thiết tắc của Khí vật. không người có thể khống chế.
Thần kiếm này đã không phải là một món đồ. nó thậm chí có thể khống chế kiếm thể tự chủ công kích.
Năm đó lúc tranh đoạt kiếm này, không biết bao nhiêu Tiên Đế bị ngã xuống trong trận chiến.
Là đệ tử của Tông sư luyện khí, bọn họ tựnhiẻnbiếtnhữngbí tânnày của Vô Song Thần Kiếm.
Mà lúc này nghe lão sư nói. người trước mắt lại có thể được Vô Song Thần Kiếm chiếu cố. thật sự là khó thể tin nổi.
Nên biết, sự cường đại và dị biến của Vô Song Thần Kiếm kia đã làm cho không người nào trong thất giới có thể khổng chế.
Mà lực lượng của bán thể thần kiếm có thể chém giết Tiên Đế. Nếu ai có thể trờ thành chủ nhân của thán kiếm, chăng phải là vô địch thất giới?
Đột nhiên, bọn họ tràn đầy kính nể và sợ hãi đối với Dương Phàm.
Luân Hồi Tinh Bảo hoàn thành, chém giết Lam Băng Tiên Đế. Rốt cục Dương Phàm diệt trừ được nhân tố nguy cơ không thể khổng chế.
Tiếp đó. Đặng Thi Dao cùng Thiên tượng đại sư dẫn Dương Phàm đi quan sát Luân Hồi Tinh Bảo này.
Tiến vào Tầng Tinh Hạch cung điện hình trứng, Đặng Thi Dao nói cho Dương Phàm phương pháp khống chế Tinh bào.
ỏng!
Toàn bộ Luân Hồi Tinh Bảo phạm vi ngàn trượng bỗng nhiên nin lên. chiếu rọi ánh hào quang mỹ lệ.
Thiên Dực Bàn bốn phia cung điện hình trứng đột nhiên biến hình, gấp lại với phương thức không thể tin tưởng rồi bao bọc cung điện hinh trứng. Cả Luân Hôi Tinh Bảo biến thành một thiết cầu thật lớn đen thui.
- Đây là hình thái phòng ngư. Không có lực lượng nào dưới Tiên Đế có thể tạo thành tổn hại với nó.
Đặng Thi Dao cười nói.
Sau đó. Thiên Dực Bàn lại biển hóa, cương giáp màu đen vốn bao bọc cung điện hình trứng lại chia ra làm sáu chiếc cánh dài đến ngàn trượng.
Hô!
Sáu chiếc cánh cứng còi mà đầy dẻo dai, giống như cánh Côn Bằng, sau khi vung lên một cái xẹt qua mười mấy vạn dặm.
- Thật nhanh.
Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng vô cùng.
Tiép đó Luân Hồi Tinh Bảo lại triển lãm hình thái công kích. Thiên Dực Bàn chung quanh cung điện hinh trứng lại tạo thành hình thái thành lũy, vươn ra một đám ống thép tối đen.
Những vũ khí cấm kỵ nhu Diệt Tinh Pháo đều được bố trí trên Thiên Dực Bàn này.
Phòng ngự, phi hành, công kích đều có đủ, đây là diệu dụng của Thiên Dực Bàn. Nó cũng chiếm cứ một tỷ lệ thê tích to lớn trên Luân Hỏi Tinh Bảo.
Thiên tượng đại sư cũng cười đề nghị:
- Nếu có thể đẩu nhập kiện Thứ Thần khí của Lam Băng Tiên Đế vào Tinh Nguyẻn Lô, nhất định, có thể làm cho năng lực của cả Tinh bảo được tăng lẻn một tầng.